Chương 953: Thủy u vô hình

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình không ngờ lão sư lại biết được cụ thể tin tức Lữ Hư Hằng vẫn lạc nhanh như vậy. Lúc trước ám đường nơi đó vẫn chỉ là đoán được Huyền Linh phái có thể có pháp tướng tu sĩ bỏ mình, chỉ chẳng qua là một hai canh giờ, tin tức mới cũng đã bị lão sư nắm giữ, hơn nữa trước tiên liền đoán được trên người của Lục Bình.

Lục Bình ngạc nhiên nói:

– Không phải a, tay chân của đệ tử nhưng cũng coi là sạch sẽ. Lão sư sao lại xác định là đệ tử đã hạ thủ nhanh như vậy?

Liễu Thiên Linh lão tổ lúc trước mặc dùng một bộ bộ dáng tin chắc, nhưng lúc nghe tới Lục Bình nói thẳng không kiêng kỵ thừa nhận Lữ Hư Hằng thật là bị hắn giết chết, trên mặt còn hiển lộ ra một tia sẻ kinh dị.

Lục Bình nhìn trong mắt biết được lão sư cũng chỉ là suy đoán, cũng không nắm giữ chứng có thực chất, không khỏi thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không lưu lại đầu đuôi lớn bị Huyền Linh phái bắt lại. Như vậy coi như Huyền Linh phái nhận đúng Chân Linh phái tới tát khí, Chân Linh phái cũng có thể tới đánh chết không nhận.

Cùng lắm thì đem cái ao nước đục này lần nữa mang đến trên người Ân Huyền Sở, dù sao Ân Huyền Sở bởi vì phụ mẫu chi thù đã sớm thiên nộ hết toàn bộ Huyền Linh phái. Điều này ở Bắc Hải tu luyện giới sớm đã không phải là bí mật gì.

Bắc Hải các phái nhiều nhất cũng chỉ có thể cầm chuyện Ân Huyền Sở tới cô lập Chân Linh phái, nhưng phải nói bởi vì một tên khí đồ mà đại cử chinh phạt môn phái chỗ hắn ở lúc trước, kia vô luận như thế nào cũng không nói được.

Liễu Thiên Linh lão tổ thấy Lục Bình như cũ là một bộ thần thái không sao cả, không khỏi tự dưng nổi giận, nói:

– Hoang đường, ngươi chừng nào thì cũng bắt đầu trở nên không phân biệt đại thể như thế. Hiện nay tình cảnh của bản phái có thể nói là như miếng băng mỏng. Gần đây không ngừng lại có thế lực Đông Hải, Trung Thổ khắp nơi cùng Bắc Hải bản thổ môn phái gia tộc tiếp xúc, thời khắc thời cuộc chánh trị vi diệu, ngươi lại còn dám hạ tay giết Lữ Hư Hằng. Người sẽ không sợ các phái liên thủ vây công bản phái, rơi vào cùng một loại kết cục như Phi Linh phái sao?

Lục Bình thấy lão sự tức giận, chỉ đành phải đàng hoàng lắng nghe huấn giới, không ngờ Liễu Thiên Linh lão tổ cũng hỏi:

– Nghe nói còn có một Thủy Tinh cung tầm quáng sư trong đó?

Lục Bình gật đầu nói:

– Đúng vậy! Đệ tử còn từ trên người tên tầm quang sư kia lấy được một cái bản đồ hỗn hợp linh quáng mạch. Cái quáng mạch này tích chứa linh tài quáng cực kỳ trân quý, chính là ở tây bắc hải vực.

Liễu Thiên Linh lão tổ đem hải đồ Lục Bình đưa tới ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn tới liền thu vào.

Lục Bình chần chờ một chút, nói:

– Bẩm sư phụ, trong cái hỗn hợp linh quáng mạch này tích chứa mấy loại linh tài nguyên quáng, có lẽ đối với chữa trị bảo thuyền sẽ đại hữu trợ giúp!

Liễu Thiên Linh nói:

– Vậy thì như thế nào, bây giờ đi khai thác chẳng phải là thông báo rằng Huyền Linh phái Lữ Hư Hằng cùng Thủy Tinh cung tầm quáng sư chính là chết bởi tay của bản phái hay sao?

– Thật ra thì bản phái có thể ở sau chuyện này…

– Sau chuyện…?

Liễu Thiên Linh lão tổ cả giận nói:

– Nếu là chỉ có Huyền Linh phái, chuyện sau lại đi khai thác cũng đã đành, cùng lắm thì chính diện chống lại Huyền Linh phái. Nhưng ngươi chớ quên còn có một Thủy Tinh cung tầm quáng sư chết trong tay của ngươi, chẳng lẽ bản phái chuyện sau thì có thể khiêu chiến Thủy Tinh cung sao?

Lục Bình trong lúc nhất thời đầu óc mê muội cũng không nghĩ tới tầng này, nhất thời cứng họng, lại nghe Liễu Thiên Linh lão tổ lại hỏi:

– Lúc ấy Huyền Sở cũng ở tại chỗ đúng không?

Lục Bình chần chờ một chút, nói:

– Không sai, Huyền Sở sư đệ giết mấy tên Huyền Linh phái tu sĩ, lại bị đám người Lữ Hư Hằng xếp đặt cục vây quanh. Đệ tử trùng hợp đi ngang qua, cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng lại không thể bị kết luận là bản phái âm thầm tương trợ khí đồ ám sát Huyền Linh phái đệ tử, cho nên đệ tử định liền đem mọi người giết toàn bộ, kết thúc mọi thứ!

– Hay cho câu kết thúc mọi thứ!

Liễu Thiên Linh lão tổ đột nhiên giận dữ, nói:

– Ngươi ngược lại thật là to gan, làm việc tình suất tính nhẹ, có từng cân nhắc qua toàn bộ môn phái? Ta xem ngươi là bị các môn phái lão tổ kiêu căng quán rồi, thật cho mình là thiên chi kiêu tử sao, đơn giản cũng là vô pháp vô thiên!

Lục Bình bị lão sư một phen mắng đau cả kinh mồ hôi lạnh lâm ly, ngược lại không phải là bị dọa, mà là bị lão sư một phen thoại chọt trúng chân đau, theo tu vi của mình tăng trưởng, vì môn phái làm cống hiến càng ngày càng nhiều, địa vị của hắn trong Chân Linh phái từng bước một tăng cao. Chính là bản phái nhị đại pháp tướng tu sĩ thấy hắn cũng khách khí, không lấy giọng của trưởng bối tiến hành thuyết dạy hắn, những thứ Nhị đại đệ tử chưa từng thành tựu pháp tướng kia lại càng không cần phải nói.

Vô hình trung này cũng khiến cho Lục Bình dần dần thoát khỏi phạm vi vốn là đệ tử đời thứ ba, trừ mấy hảo hữu ra, Thủy Kiếm Tiên Lục Huyền Bình trong đệ tử đời thứ ba đều cơ hồ thành truyền thuyết, chớ đừng nói chi là những thứ Tứ đại đệ tử kia. Mà bản thân Lục Bình vẫn đắm chìm trong loại tâm tính cao cao tại thượng này, cũng trong tự giác không tự chủ bị người kính nhi viễn chi.

Mà lần này chuyện ở tây bắc hải vực, lấy thực lực của Lục Bình hoàn toàn có thể âm thầm cầu đi Ân Huyền Sở mà không để dấu vết. Như vậy coi như Lữ Hư Hằng lão tổ đoán được có thể là có Chân Linh phái tu sĩ âm thầm xuất thủ, nhưng chỉ tổn thất mấy đoán đan trung tiên kỳ đệ tử, hơn nữa vô bằng vô cớ cũng không thể nào đưa tới toàn bộ Huyền Linh phái bắn ngược.

Nhưng vừa khéo Lục Bình cũng không nhịn được muốn xuất thủ thử dò xét một phen thực lực của mình sau khi lên cấp pháp tướng kỳ, cuối cùng biến thành cục diện lần này mặc dù ý thức được hậu quả có thể nghiêm trọng, nhưng nhìn một pháp tướng lão tổ uy danh hiển hách dễ dàng bỏ mạng dưới tay mình như vậy, nội tâm lại khó không có ý định dính tự hỉ.

Liễu Thiên Linh lão tổ thấy Lục Bình bị mình mắng trên mặt lúc xanh lúc đỏ, biết được hắn đã ý thức được cái gì, lúc này mới giơ giơ lên tay, nói:

– Nếu người ở Bắc Hải biến mất năm năm lại lộ mặt, như vậy nên làm gì liền làm theo, không nên bởi vì Lữ Hư Hằng chết mà có cử động khác thường, như vậy ngược lại càng làm cho người hoài nghi.

Lục Bình có chút không tin lỗ tại của mình, có chút không biết làm sao hỏi:

– Huyền Linh phái cùng Thủy Tinh cung kia hưng sư vấn tội nên làm gì bây giờ?

Liễu Thiên Linh lão tổ không nhịn được chất phất tay, nói:

– Những chuyện này không cần người quan tâm!

Lục Bình đầu óc có chút mơ hồ từ trong Trùng Hoa điện đi ra, mình chọc phiền toái lớn như vậy nhưng chỉ là bị lão sư trách mắng một phen, trừ cái đó ra không ngờ lại cái gì cũng không có!

Lục Bình hiển nhiên biết rõ lão sư đây là muốn nghĩ biện pháp vì chuyện của mình lau cái mông, nhưng mình chọc xuống họa sự lớn như vậy lại là không thể cố hết sức một phần lực, Lục Bình không khỏi trong lòng đại hữu áy náy.

Mắt nhìn bắc ảnh của Lục Bình biến mất ở ngoài Trùng Hoa điện, Liễu Thiên Linh lão tổ lúc này mới đứng dậy, không gian hư không bên cạnh không chút rung chuyên, nhưng Thiên Tượng lão tố liên tùy ý từ trong hư không cất bước ra.

Liễu Thiên Linh lão tổ cười nói:

– Không gian thần thông của sư bá càng lúc càng thần diệu rồi!

Thiên Tượng lão tổ cười cười cũng không nhận ngôn ngữ của Thiên Linh lão tổ, mà chỉ nói:

– Không được a, tu vi của tiểu tử này đã lên cấp pháp tướng kỳ rồi, xem ra hắn thật đúng là tìm một chỗ bế quan tốt, mới vừa chính là lão phu cũng thiếu chút nữa sẽ bị hắn phát hiện rồi!

Nụ cười lúc trước của Liễu Thiên Linh đọng lại ở trên mặt một cái, trên mặt một tia vẻ cổ quái không nói được chợt lóe rồi biến mất, lúc này mới nói:

– Tiểu tử này, thậm chí ngay cả ta cũng lừa gạt qua!

Thiên Tượng lão tổ cười nói:

– Không chỉ là ngươi, chính là lúc trước Tiêu Ngọc Hoàn pháp tướng trung kỳ tu vi kia, không phải là cũng không thấy rõ ràng tu vi của hắn sao?

Liễu Thiên Linh lão tổ nghi ngờ nói:

– Cũng không biết tiểu tử này từ đầu có được bảo vật, thậm chí ngay cả pháp tướng trung kỳ tu vi cũng có thể lừa gạt được!

Thiên Tượng lão tổ lắc đầu một cái, nói:

– Không phải là bảo vật che giấu tu vi, mà là thần niệm tu vi của hắn quá mức kinh người. Nếu là có bảo vật ẩn núp, coi như không cách nào thấy rõ tu vi của hắn, cũng có thể biết được hắn sử dụng bảo vật che giấu tu vi. Nhưng hắn cũng dùng thần niệm trực tiếp ngụy trang, người mà thần niệm tu vi không kịp hắn căn bản không thể nào đoán được!

Trầm mặc chốc lát, Liễu Thiên Linh lão tổ há mồm hỏi:

– Sư bá, ngươi cho là theo như lời nói trước đó của Tiêu Ngọc Hoàn kia như vậy có mấy phần là thật?

Thiên Tượng lão tổ trầm ngâm chốc lát, nói:

– Cũng không ngại phái chút đệ tử cùng đối phương đi lại. Tiêu Dao các cùng Thiên Nguyệt tông quan hệ mật thiết, song phương đều có cùng chung địch nhân Thủy Tinh cung, từ điểm này mà nói đối phương ngược lại không ác ý. Nếu người ta chạy đến Bắc Hải lấy lòng, chúng ta hiển nhiên càng thêm cầu cũng không được, đạo lý không đem đồng minh đẩy ra bên ngoài. Nếu thật đúng là có thể kết nối hôn nhân, tuy nói ảnh hưởng không thực chất, nhưng ít ra cũng là một loại thái độ.

Liễu Thiên Linh lão tổ suy nghĩ một chút, nói:

– Có phải là Đông Hải xảy ra biến cố hay không?

Thiên Tượng lão tổ nói:

– Truyền tin cho Thiên Lâm, muốn hắn cần phải đem tình trạng gần đây nhất của Đông Hải điều tra rõ ràng. Đặc biệt là tình huống của Thủy Tinh cung cùng năm nhà đại hình môn phái của hắn, cần phải làm được chuyện vô cự tế!

Liễu Thiên Linh lão tổ không nói nữa lời, Thiên Tượng lão tổ xoay người lại hỏi:

– Chuyện của Lữ Hư Hằng kia vẫn lạc ngươi định làm như thế nào?

Liễu Thiên Linh lão tổ cười nói:

– Đệ tử mới vừa nghĩ ra biện pháp, nghe nói gần đây có một nhà Trung Thổ thế lực đang thông qua Liêu gia tiếp xúc cùng Thượng Hải. Mà hiện nay bởi vì Huyền Linh phái giữ bí mật, Bắc Hải các phái trừ bản phái ra cũng không ai biết được tin tức cái hỗn hợp quáng mạch này ở tây bắc hải vực,…

Lục Bình biết được lão sư nơi đó tất nhiên đã có mưu tính, chẳng qua là lão sư không để cho hắn tham dự trong đó. Lục Bình suy nghĩ một chút chính là đi tới trong huyết động bí mật phía dưới hải nhai sau Thiên Linh sơn.

Phía sau Thiên Linh sơn vốn là toàn bộ cấm địa của Chân Linh phái, bởi vì duyên cớ bảo thuyền, nơi này phòng vệ so với trước càng thêm nghiêm mật, chỉ có những bản phái chân chính tâm phúc đệ tử kia mới có thể được phái tới nơi này. Nhưng phàm Nhị đại, Tam đại, Tứ đại đệ tử có gia tộc có bối cảnh, đều không được tham dự đến trong chuyện có một loại này.

Thời điểm Lục Bình lại nhìn thấy Trần Luyện, trên vách đá của huyệt động, Chân Linh phái đã đặc biệt vì Trần Luyện khai ích một tòa luyện khí thất cung thật to cho gã đơn độc sử dụng. Các loại các dạng linh tài đống thả ngổn ngang trong luyện khí, linh tài trân quý trong ngày thường khó gặp ở chỗ này của Huyền Luyện tùy ý có thể thấy được.

Thấy Lục Bình đi vào, sắc mặt lộ ra tiều tụy nhưng trong hai mắt của Trần Luyện lại lóe ra tia sáng từ bên cạnh một cái pháp bảo cấp bậc luyện khí lô đi tới.

– Xem ra người gần đây bận rộn lợi hại, chỉ sợ cũng không thời gian luyện chế những vật khác chứ?

Huyền Luyện gật đầu một cái, nói:

– Đúng vậy, gần đây bởi vì sự tình của bảo thuyền bận rộn thiên hôn địa ám, ngay cả tu vi đều có chút trì hoãn, không ít người mời luyện chế pháp bảo cũng đều đẩy xuống rồi. Tuy nhiên vật của người ngược lại giúp người luyện chế xong hai món!

Dứt lời, Huyền Luyện cúi đầu lật tìm nửa ngày trong trữ vật pháp khí, lúc này mới lấy ra Thủy U kiếm, nói:

– Ngưng tụ vô hình bảo cấm thứ bảy, thứ tám, điều này còn là bởi vì những năm này bởi vì chữa trị Khai sơn việt cùng với bảo thuyền âm thầm tiết kiệm lại chút linh tài, mới liên tục ở phía trên ngưng tụ hai đạo bảo cấm. Nhưng mà muốn ngưng tụ đạo bảo cấm thứ chín lại cũng có chút khó khăn, linh tài luyện chế Vô Hình kiếm này vốn là khó được, chỗ này của ta cũng không có độ thích hợp.

Lục Bình mặt mừng rỡ đã nắm Thủy U kiếm để xuống dưới ánh mắt cẩn thận quan sát, đưa tay vừa gõ trên kiếm tích. Đồng thời một tiếng nổ giòn truyền tới, toàn bộ thân kiếm tựu như cùng một hoằng thu thủy giữa không trung rạo rực vậy, tựa hồ tùy thời đều muốn hóa giải trong không khí.

Chân nguyên rót vào thân kiếm, Thủy U kiếm nhất thời phát ra một tiếng vang kiếm ngân vui mừng, rồi sau đó chợt lóe mà không có trong tay của Lục Bình, lúc xuất hiện lần nữa đã đến trong tâm hạch không gian.

Có Thủy U kiếm này, uy lực của Lục Bình bản mệnh đại thần thông Vô Hình Kiếm Quyết không thể nghi ngờ sẽ đề thăng gấp bội, chân chính có để uẩn cùng đại thần thông ganh đua cao thấp.

– Còn có một món là cái gì?

Thủy U kiếm lập tức gợi lên hứng thú của Lục Bình, đối với món đồ kế tiếp liền lộ ra mong đợi hơn.

Tuy nhiên Lục Bình nhìn thứ đồ dài khoảng ba tấc trong tay của Trấn Luyện, nói:

– Đây chính là Thượng Hải chuông ngươi luyện chế sao? Căn bản này là một cái linh đang sao!

Trần Luyện bất đắc dĩ nói:

– Ta đây cũng đều dựa theo phương pháp luyện chế Thương Hải chuông ghi lại trong ngọc giản của người lúc trước đưa cho. Hơn nữa những thứ linh tài quáng người để cho mấy Tứ đại đệ tử kia từ trong Thương Hải di tàng tìm tới cũng dựa theo phương pháp để thuần ra mấy dạng linh tài kỳ lạ gia nhập trong đó, nhưng luyện chế ra chính là dáng vẻ này, ta có biện pháp gì chứ?

Lục Bình đem linh đang cầm trong tay cân nhắc, nói:

– Bên trong ngưng luyện mấy đạo báo cấm? Trần Luyện nói:

– Linh tài bắt chước chế Thượng Hải chuông cần phẩm chất cực cao hơn nữa cực kỳ thưa thớt, trước mắt chỉ ngưng luyện bốn đạo bảo cấm, miễn cưỡng đạt tới cấp bậc thông linh pháp bảo, muốn lần nữa để thăng nhất định phải tìm được linh tài tốt hơn rồi. Nhưng mà pháp bảo này không hổ là vật mà năm đó Thương Hải lão tổ sử dụng, chỉ một năng lực phòng ngự này là có thể cùng đem sánh ngang với phòng ngự pháp bảo ngưng luyện sáu đạo báo cấm!

Lục Bình tiện tay lắc lắc linh đang, không có chân nguyên rót vào, chuông này cũng thật là linh đang có bộ dáng bình thường như vậy. Chẳng qua là trong tiếng vang trong trẻo kia mang theo một tia khí tức biệt dạng, đây chỉ có giống như Huyền Luyện đoán đan kỳ tu sĩ mới có thể phát giác đến như vậy.

Lục Bình cười nói:

– Chính là không biết có cái loại tác dụng khắc chế kỳ lạ đó của chân chính Thương Hải chuông đối với ma la hay không, xem ra phải tìm một cơ hội thử một lần rồi.

Lục Bình Thu hồi Thương Hải chuông Trần Luyện bắt chước chế, hắn lúc này mới hỏi:

– Không gian pháp khí bảo thương trên bảo thuyền kia suy nghĩ thế nào?

Trần Luyện chỉ linh tài của đối phương to lớn trong luyện khí thất, cười khổ nói:

– Coi là có một ít mi mục đi, xem một chút những thứ đồ này, cũng phải dùng để bắt chước chế Hoàng Kim ốc, cũng không biết lúc nào mới có thể thành công.