Chương 915: Băng Đảo huyết chiến (1)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vào lúc này trên mặt biển, hơn trăm dung huyết kỳ đệ tử là bày ra mười mấy người “Tam tài ngũ hành đạo binh đại trận” đang cùng huyết chiến cùng mấy trăm đầu dung huyết kỳ tiểu ma la, xa xa nhìn qua , tràng diện ngược cũng kịch liệt!

Tuy nhiên đối với Lục Bình xem ra, điều này cũng giống như là Chân Linh phái đang nhân cơ hội để cho môn hạ đệ tử diễn luyện đạo binh đại trận vậy. Song phương mặc dù như cũ là sinh tử đánh giết, nhưng cũng giống như là Chân Linh phái cùng ma la nhất tộc hình thành một loại chiến trường ăn ý.

Lục Bình cũng mặc kệ rất nhiều kia, tung người liền ra khỏi hộ đảo đại trận, vọt tới mười mấy đầu đoán đan kỳ Đại ma la kia ở trên trời bên ngoài hộ đảo đại trận.

Nhưng mà lần này Lục Bình ngược lại cẩn thận nhiều. Thần niệm của hắn lúc lao ra Hàn Băng đảo cũng đã cẩn thận dò xét hư không bốn phía, trừ phát hiện thần niệm của bản phái mấy vị lão tổ quen thuộc ra, cấp bậc Huyết ma la cấp bậc pháp tướng còn đúng thật không xuất hiện ở phụ cận.

Lục Bình đột nhiên xuất hiện chẳng những mười mấy đầu Đại ma la trên bầu trời Hàn Băng đảo ngoài ý muốn, chính là Chân Linh phái tu sĩ cũng ngoài ý muốn. Tuy nhiên sau khi Chân Linh phái tu sĩ thấy người xuất hiện là Lục Huyền Bình, nguyên vốn thần sắc trách cứ nhất thời chuyển biến thành mừng rỡ, trên đảo không ít Chân Linh phái tu sĩ đang xem cuộc chiến thậm chí còn phát ra tiếng hoan hô.

Lục Bình vào lúc xuất hiện ngay cửa, trên người liền bắn ra hai đạo lam hồng, Thu Thủy kiếm cùng Y Nhân kiếm phần lấy hai đầu tương đương với đoán đan sơ kỳ tu la.

Hai đầu tu la này ý đồ tránh né, nhưng Phi Toàn Liên Hoàn Sát nguyên vốn chính là được xưng lấy tốc độ kiếm mau lẹ khó có thể tránh né, chính là kiếm thuật tập sát nổi danh tu luyện giới, huống chi vẫn chỉ là tu la có tu vi nhiều lắm là tương đương với đoán sơ trung kỳ.

Hai đầu tu la, một con bị kiêu thủ, một con thì bị chém thành hai đoạn, vừa gào thét vừa rơi xuống mặt biển, nhưng mà lập tức liền bị Vương Kỳ một kiếm theo sát đi lên đâm xuyên qua đầu.

Một viên cầu màu đen đột nhiên bạo tán bên người Lục Bình. Một chùm hắc vụ xuất hiện, vô số tiếng vang bắt đầu liên tiếp nổ vang bên tai Lục Bình, rồi sau đó lại phảng phất từng cây châm một đâm về phía thần niệm của Lục Bình.

Lục Bình hừ lạnh một tiếng, đột nhiên quay đầu hướng về phía hắc vụ quát chói tại một tiếng:

– Trá!

Đoàn học vụ này nhất thời phảng phất quả cầu da sung khí quá nhiều nổ tung tiêu tán vậy. Trong bầu trời nhất thời xuất hiện một tiếng gào thét thê lương, tựa hồ có cực đại thống khổ đang chịu đựng vậy.

Tuy nhiên sau khi tiếng gào thét phát ra này, chẳng những là động tác trên tay Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ đang đại chiến trong bầu trời chậm một nhịp, chính là Chân Linh phái đạo binh đại trận đang cùng dung huyết kỳ ma la đại chiến trên bầu trời ở mặt biển cũng bị ảnh hưởng, nhất thời thì có mấy tên đệ tử bị thương trong tay ma la.

Thanh quang trong hai mắt Lục Bình lóe lên, song kiếm quanh quẩn đột nhiên bắn về phía bên phải ngoài trăm trượng một đeo bám một khuấy. Tiếng gào thét thê lương sẽ ngưng, cụt tay cụt chân cùng một cành huyết vụ từ hư không ngoài trăm trượng tản ra. Một cái đầu lâu thất khiếu chảy máu rơi từ trong nước biển phồng lên vết nước phun cực to.

Đang lúc này, một con tu la đột nhiên xuất hiện từ sau lưng Lục Bình, khuôn mặt cười gằn, một thanh đại đao quy đầu to lớn rời tay bay tới sau lưng Lục Bình.

Mắt thấy đại đạo sẽ phải bổ vào trên sau lưng Lục Bình, lại thấy đại đao kia lập tức phảng phất lâm vào đến từng tầng một trong hải miên. Lực đạo tích chứa ở trong đại đao bị hóa giải tước đoạt từng tầng một.

Tu la thấy tình thế không ổn muốn thu hồi đại đao rút đi, không ngờ hướng trở về xé ra này mới phát hiện từng cây một ty tuyến trong suốt đã sớm quấn quanh đại đao kết kết thật thật. Tu la này ngoan mệnh chấn động, băng mổ ty tuyến trong suốt mặt ngoài đại đao, không ngờ tốc độ của những thứ ty tuyến trong suốt này đeo bám đi lên vượt qua xa tốc độ nó tan vỡ.

Lúc này tu la mới phát hiện những thứ ty tuyến trong suốt kia căn bản là từng cây một thủy tuyến thật nhỏ. Đại đao đã sớm bị quấn quanh nghiêm nghiêm thật thật, cơ hồ chỉ còn lại có một luân khuếch.

Tu la này đánh lén trước sau chỉ là một người trong chớp mắt. Lục Bình xoay người lại, tu la này nhất thời kinh hãi, ngay cả bạn sinh pháp bảo đại đao của mình cũng không kịp thu hồi, cuốn lên một trận cuồng phong muốn rút đi, lại thấy Lục Bình đột nhiên đưa tay nắm chặt. Hơi nước bốn phía nhanh chóng ngưng tụ thành một cái bàn tay khổng lồ, đem lũ cuồng phong này nằm trong tay thật chặc.

Trong bàn tay nhất thời truyền đến tiếng gầm gừ sợ hãi của đầu tu la này, nhiều đóa bọt nước theo tu la giãy giụa bắn tung tóe ra trên bàn tay, nhưng thủy chung không cách nào tránh thoát bàn tay trói buộc.

Lục Bình thủ chưởng dùng sức nắm chặt. Bàn tay hơi nước khổng lồ cũng giống như thế, càng ngày càng nhiều Chân Linh phái đệ tử chạy tới xem cuộc chiến đột nhiên phát hiện cái bàn tay hơi nước to lớn này tựa hồ một cái súc ít đi một chút.

Ngay sau đó bàn tay khai ra, mọi người liền thấy đầu Phong tu la kia cả người trên dưới từ trong hướng ra phía ngoài phun trào bọt nước rồi cứng đờ ngã rơi xuống trên mặt biển.

Chỉ một chút thời gian như vậy, con Phong tu la tương đương với đoán đan hậu kỳ tu vi này trở thành một thi thể tràn đầy nước dưới con mắt trợn mắt hốc mồm nhìn của Chân Linh phái tu sĩ ở phía dưới!

Trong chớp mắt chính là bốn đầu Đại ma la liên tiếp bị đánh gục, Chân Linh phái tu sĩ quan sát cuộc chiến nhìn cố nhiên là tâm triều mênh mông. Chân Linh phái tu sĩ tham chiến đồng dạng là tinh thần đại chấn.

Xem xét lại nhóm tu la này cũng trận cước đại loạn, có đầu vẫn phấn dũng lúc trước, có đầu cũng bắt đầu chạy trốn về phía sau.

Chân Linh phái tu sĩ nhân cơ hội hướng giết tiễu trừ, nhưng mà lúc này Lục Bình ngược lại treo đứng trong giữa không trung không xuất thủ, mà là nhìn bản phái tu sĩ bắt đầu chung quanh đuổi giết ma la tộc quần hội trốn.

Chân Linh phái tu sĩ cũng không đuổi theo ra rất xa, rất nhanh một chùm bông tuyết liền bạo tán trong bầu trời. Chân Linh phái tu sĩ đua nhau trở về. Lục Bình thấy vậy cũng trở lại trên Hàn Băng đảo.

Đồng thời Lục Bình cũng chú ý tới, dư âm đại chiến đến từ hướng tây bắc của Hàn Băng đảo tựa hồ cũng ngừng lại. Hoặc là ma la tự ngưng tấn công, hoặc chính là Huyền Linh phái phòng thủ phương hướng tây bắc đánh lui ma la tấn công.

Không cùng đông đảo Chân Linh phái đệ tử hàn huyện, thanh âm của Thiên Tuyết lão tổ đã gào lên bên tai Lục Bình:

– Tiểu tử, cút nhanh tới đây!

Lục Bình áy náy hướng tất cả đồng môn chắp tay, vội vả đi về bên kia hành cung.

Kiến trúc tượng đá trên Hàn Băng đảo mặc dù cũng đã sụp đổ không ít, nhưng chỗ hành cung này dù sao cũng là địa phương để Chân Linh phái mấy vị lão tổ nghỉ tay, hiển nhiên sẽ không bị dư âm đại chiến rung sụp.

Trong hành cung, Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ ngồi trên. Thiên Phàm lão tổ ở Đông Hải kinh doanh hơn hai mươi năm, sau đó chuyện ở Hàn Băng đảo gấp rút, Khương Thiên Lâm lão tố đi Kinh Chập đảo đổi ông ta trở về. Thiên Phàm lão tổ, Thiên Tuyết lão tổ tề tụ Hàn Băng đảo, điều này thì tương đương với một vị pháp tướng đại tu sĩ, cũng có thể thấy Chân Linh phái coi trọng Hàn Băng đảo.

Dưới hai vị lão tổ, Quách Thiên Sơn lão tổ, Khúc Huyền Thành lão tổ, Viên Huyền Thuật lão tổ rõ ràng nhóm. Chân Linh phái trong lúc bất tri bất giác đã Hàn Băng đảo bố trí xong năm vị pháp tướng lão tổ.

Lục Bình trong lòng rất rung động. Hắn không biết Chân Linh phái vì sao giữa bí ẩn như thế muốn bày lực lượng như vậy, nhưng vẫn chưa từng ở Hàn Băng đảo hiển hiện qua. Chẳng lẽ thật đúng là có hướng về phía Hàn Băng đảo linh thạch quáng mạch tới, hay hoặc giả là tai ương ma la lần này thật đúng là đến mức nghiêm nghị như vậy?

Thêm nữa phía dưới là hai người Huyền Thần chân nhân, Huyện Sâm chân nhân.

– Biết lúc đó có bao nhiêu Huyết ma la chú ý ngươi không?

Thiên Tuyết lão tổ mặt sương lạnh, thấy Lục Bình đi vào hành cung, nhất thời đanh giọng quát hỏi.

Lục Bình biết mình mới vừa xuất hiện tựa hồ thiếu chút nữa hư chuyện gì, thật ra thì hắn sau khi chém liên tục bốn đầu ma la cũng đã ý thức được cái gì, cho nên sau đó mới không xuất thủ tham dự tiễu trừ ma la, vì vậy vội vàng cười theo, nói:

– Đệ tử ra mắt chư vị lão tổ, ra mắt hai vị sư thúc!

Thấy tất cả mọi người không để ý tới hắn, vì vậy cười nói:

– Đệ tử mới vừa đi tới nơi này, thấy bản phái đệ tử đang cùng ma la đại chiến, vì vậy liền xuất thủ tương trợ, không nghĩ là không ngờ lại lập tức hấp dẫn ba đầu Huyết ma la đang âm thầm dòm ngó, xấu hổ!

Thiên Phàm lão tổ lúc này khai mắt, nói: – Còn có một đầu Ngọc tu la!

Lục Bình nghe trong lòng nhất thời cả kinh, chắt lưỡi nói:

– Ngay cả Ngọc tu la cũng xuất hiện sao?

Ngay sau đó lại nhớ tới cái gì, lại nhìn một chút năm vị lão tổ ngồi ghế trên, chợt nói:

– Khó trách năm vị lão tổ lập tức tới rồi, cả Thiên Phàm sư thúc tổ đều từ Đông Hải chạy về!

Thiên Phàm lão tổ cười lắc đầu một cái, nói:

– Năm vị? Là sáu vị!

Lục Bình nghe nói như thế sửng sốt, còn không tinh tế suy nghĩ Thiên Phàm lão tổ lời này là có ý gì, liền nghe Thiên Tuyết lão tổ lạnh lùng nói:

– Cho tới bây giờ còn cho mình là đoán đan kỳ đệ tử, tiểu tu đời thứ ba sao? Ngươi cũng quá xem thường mình rồi!

Lục Bình lắp bắp không nói tiếng nào, mà là lúc này chỉ có thể đủ lắng nghe thụ giáo, nếu không Thiên Tuyết lão tố giận dữ không biết sẽ còn nghĩ ra phương pháp gì sửa trị bản thân Lục Bình. Năm đó Khương Thiên Lâm lão tổ cùng Liễu Thiên Linh lão tổ ở trong tay vị này lại ăn không ít đau khổ, chỉ có Thiên Cầm lão tổ được lão nhân gia nàng hoan tâm. Lục Bình tự hỏi cũng không có bản lĩnh như Thiên Cầm lão tổ.

Lúc này Quách Thiên Sơn lão tổ đột nhiên mở miệng nói:

– Lục sư điệt mới vừa chạy tới Hàn Băng đảo, có lẽ còn không rõ tình huống, làm việc khó tránh khỏi có điều lỗi lậu. Lần này tuy nói bại lộ không ít thực lực của bọn ta, nhưng ít ra cũng bức ra một con Ngọc tu la của đối phương, coi như là có được có mất đi!

Phải nói trong Chân Linh phái đệ tử đời thứ hai, trừ Thiên Cầm lão tổ, tựa hồ cũng là Thiên Sơn lão tổ vị hậu đạo nhân này không bị Thiên Tuyết lão tổ thao lề luyện qua. Thiên Tuyết lão tổ cũng còn cho ông ta mấy phần mặt mũi, không há mồm nhìn sắc mặt Lục Bình nữa.

Tu luyện giới bình thường đem ma la tương đương với dung huyết kỳ gọi là tiểu ma la, đoán đan kỳ dĩ nhiên là được trở thành Đại ma la, mà tương đương với pháp tướng kỳ ma la là có chút biến hóa, bởi vì có linh bảo tồn tại, ngược lại bị phân phải tỉ mỉ hơn.

Ma la sau khi mới vừa tấn thăng làm Huyết ma la, tu vi mặc dù tương đương với pháp tướng sơ kỳ, nhưng bởi vì ma la đều có bạn sinh linh bảo loại vật này tồn tại như vậy, cơ hồ thực lực của mỗi một con ma la đều trên pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, thông thường chỉ có pháp tướng trung kỳ tu sĩ mới có thể đối phó được.

Nhưng ma la sau khi thành tựu Huyết tu la cũng không phải là cũng chưa có đường đề thăng, trên ma la vẫn tồn tại Ngọc ma la, loại tu vi này tương đương với pháp tướng trung kỳ. Nhưng thực lực tồn tại lại trực đuổi pháp tướng hậu kỳ sợ rằng thì chỉ có Thiên Tuyết lão tổ cùng Thiên Phàm lão tổ liên thủ mới có thể đối kháng rồi.

Mà trên Ngọc ma la truyền thuyết vẫn tồn tại một loại ma la. Loại ma la này thậm chí ngay cả đại tu sĩ thấy thường thường đều phải tránh lui chín mươi dặm, đó là tồn tại dám cùng Thuần Dương lão tổ động thủ.

Sau khi Thiên Tuyết lão tổ nghe ngôn ngữ của Thiên Sơn lão tổ, quả nhiên chẳng qua là hung hăng trợn mắt nhìn hai người Lục Bình không nói gì. Tuy nhiên có mấy lời luôn là phải nói rõ ràng, vì vậy Thiên Phàm lão tổ lúc này mở miệng rồi.

– Lúc này không giống ngày xưa, thân phận của ngươi lúc ngươi đánh bại Thiên Thuật, đánh chết bạn sinh linh thú của Kim Giao đảo chủ cũng đã phát sanh biến hóa. Ngươi không chỉ có là ‘Thủy Kiếm Tiên’ nữa, càng nhiều hơn cũng là một cao thủ không kém gì pháp tướng lão tổ, một tồn tại có thể trấn áp khí vận của môn phái. Ngươi một lời một nhóm thậm chí có thể được người dùng tới đại diện toàn bộ Chân Linh phái!

Lục Bình bị những lời nói này của Thiên Phàm lão tổ làm trợn mắt hốc mồm, cũng không kịp nhớ thưởng thức một bên Thiên Thuật lão tố biểu lộ xấu hổ muốn chết, nói:

– Sư thúc tổ, ngài, ngài lời nói này, đệ tử thẹn khó khăn dám nhận a!

Khúc Thiên Thành lão tổ lúc này ở một bên nở nụ cười “ha ha”. Thiên Tuyết lão tổ hung hăng trừng qua một cái. Thiên Thành lão tổ nhất thời nghiêm sắc mặt, nói:

– Đây không phải là vấn đề ngươi có thể nhận hay không, là người khác chính là nhìn sự thật như vậy. Người tuy không có pháp tướng tu vi, nhưng lại có pháp tướng thực lực. Người ta hiển nhiên sẽ nhìn người thành vị pháp tướng tu sĩ thứ mười bốn của bản phái!

Khúc Thiên Thành lão tổ dùng một chút, tựa hồ nhớ tới chuyện lúc trước mình tị chiến đi Trung Thổ, giọng không khỏi mềm nhũn, nói:

– Dù sao tu la cũng giống như vậy, lấy thực lực của người tham dự mới vừa sân đại chiến này, ở ma la xem ra chính là nhân tộc ta chuyện trước phá hư quy củ. Nếu là huyết ma bọn họ thậm chí Ngọc tu la cũng xuất thủ đối phó cấp thấp tu sĩ chúng ta, như vậy nên như thế nào?

Lục Bình cũng không phải là không ý thức được vấn đề này của Thiên Thành lão tổ nói, trên thực tế chính là bởi vì hắn ý thức được, cho nên mới cố ý lấy tu vi của mình che giấu, muốn để cho ma la ăn xong một ám khuy, lại không ngờ ma la cũng thiên địa tinh linh, càng thêm là huyết cuồng ma không sợ sinh tử. Trước đó chẳng qua là ngại vì song phương thực lực tương đương, trong đại chiến lẫn nhau có ăn ý mà thôi. Thật nếu là Lục Bình làm càn rỡ, những thứ huyết ma này hiển nhiên cũng không keo kiệt xuất thủ, đến lúc đó thua thiệt vô cùng có thể chính là bản thân Lục Bình cùng với tất cả Chân Linh phái cấp thấp tu sĩ.