Chương 1401: Chưởng môn quyền uy

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình cùng Thiên Thuật lão tổ tranh chấp tựa hồ ngoài ý liệu rất nhiều Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ. Trong lúc nhất thời rất nhiều người ánh mắt lập lòe, nhưng đều ẩn giấu đi ý tưởng chân thật của bản thân, mặc cho hai người cãi vã trong Thiên Linh điện.

Có tu sĩ tâm tư nhanh trí chú ý tới mấy vị Chân Linh phái lão tổ chân chính chủ sự. Thiên Tượng cùng Khương Thiên Lâm thời điểm hai người cãi vã đều hai mắt khép hờ suy nghĩ viển vông, phảng phất chuyện trong Thiên Linh điện đã xảy ra không có bất cứ quan hệ gì với bọn họ vậy. Mà chưởng môn Liễu Thiên Linh giống vậy ngồi ở vị trí đầu chưa từng có chút biểu lộ ra, chỉ bất quá có thể nhìn ra Liễu Thiên Linh cực kỳ cẩn thận lắng nghe quá trình song phương cãi vã.

Rốt cục khi hai người cải vã càng lúc càng kịch liệt, khi Lục Bình chỉ trích Thiên Thuật lão tổ mượn cơ hội trông coi việc phân phái tư nguyên tu luyện của môn phái tiến hành tham chiếm vật của người khác làm của riêng, Liễu Thiên Linh rốt cục lên tiếng cắt đứt hai người.

– Đủ rồi, im miệng hết đi!

Lục Bình lập tức khom người làm lễ chưởng môn sư tôn ngồi ở vị trí đầu, ngậm miệng không nói, Thiên Thuật lão tổ vẫn hậm hực. Hôm nay Lục Bình trên Thiên Linh điện công khai chỉ trích, tương đương xé sạch sẽ da mặt của ông ta. Mặc dù chưởng môn lên tiếng ngăn lại hai người, Thiên Thuật vẫn mở miệng mắng một câu.

– Đại nghịch bất đạo, dĩ hạ phạm thượng!

Tuy nhiên Thiên Thuật lão tổ lập tức ý thức được sau khi chưởng môn mở miệng vẫn mở miệng nói chuyện thật bất kính với chưởng môn, vì vậy cuối cùng tăng thêm một câu nói:

– Kính xin chưởng môn định đoạt!

Liễu Thiên Linh khẽ gật đầu, cũng không để trong lòng chuyện Thiên Thuật thất lễ, mà là ngược lại sắc mặt trầm xuống, hướng về phía Lục Bình mắng:

– Nơi này là Thiên Linh điện, là chỗ ngươi giương oai sao, hồ nháo! Còn không mau nói xin lỗi Thiên Thuật sư bá của ngươi!

Ân oán của Lục Bình cùng Thiên Thuật lão tổ từ đầu tới đã lâu. Hai người mấy lần giao phong, Thiên Thuật lão tổ khi vừa mới bắt đầu cũng chưa từng từ chỗ Lục Bình chiếm được quá nhiều tiện nghi, hơn nữa theo Lục Bình tu vi tăng trưởng mà không ngừng bị hắn làm hồi đầu thổ kiểm.

Hôm nay thực lực của Lục Bình tăng vọt, nghiễm nhiên đã là một trong cự đầu của Chân Linh phái có mấy người, ở môn phái làm việc cũng có thể dùng hai chữ du lệnh. Thậm chí hắn có thể trực tiếp chỉ trích Thiên Thuật lão tổ sai lầm, thậm chí không chút kiêng kỵ miệt thị Thiên Thuật lão tổ căn bản không tư cách trước mặt hắn đàm luận một ít chuyện.

Tuy nói từ đầu chí cuối Lục Bình đều chiếm cứ hết đạo lý, những tư thế đốt đốt bức người như vậy, vẫn làm Chân Linh phái không ít tu sĩ đời thứ hai cảm thấy không thoải mái. Chính là những pháp tướng tu sĩ đời thứ ba khác cũng có chút kinh ngạc với cường thế của Lục Bình.

Nhưng mà sau khi Liễu Thiên Linh khiển trách, Lục Bình lại lập tức mặt không vẻ gì chắp tay về phía chỗ Thiên Thuật lão tổ, trong giọng nói không chút tình cảm nói:

– Đệ tử lỗ mãng, sư bá chớ trách!

Thiên Thuật lão tổ hừ lạnh một tiếng, từ chối cho ý kiến.

Song phương giả vờ cho qua chuyện lẫn nhau, nhưng rốt cuộc về phương diện mặt mũi cũng coi là đã cho qua, không ít tu sĩ âm thầm thở phào một hơi. Lúc này đang là thời khắc Chân Linh phái bước ra một bước cuối cùng, nếu vào lúc này hai người thật đúng là đối đầu nhau trong Thiên Linh điện, lấy địa vị của Lục Bình ở Chân Linh phái cùng với nhân vật dính dấp sau lưng Thiên Thuật lão tổ, song phương đến lúc đó nói không chừng một phen đánh cuộc, Chân Linh phái phải nguyên khí tổn thương nặng nề.

Liễu Thiên Linh nhìn thấy Lục Bình nói xin lỗi, cũng không quản Thiên Thuật lão tổ có tiếp nhận hay không, nói thẳng:

– Thiên Như những năm này tuy ở bên người bản chưởng môn làm việc, nhưng nếu muốn độc đương một mặt còn cần lịch luyện. Chức của Thiên Thuật sư huynh quan hệ tới việc chính hợp lợi dụng từ nguyên tu luyện của toàn bộ môn phái, vẫn phải lựa chọn một vị ứng cử viên khác thích hợp hơn.

Một bên Thiên Thuật lão tố sắc mặt giận dữ, nhưng ngay sau đó bất đắc dĩ thở dài một cái không lên tiếng phản bác. Liễu Thiên Linh mặc dù thay đệ tử của mình từ chối chức ti này, nhưng cũng một hơi tọa thực sự thật Thiên Thuật lão tổ phải nhường chức ti.

Thiên Thuật lão tổ mặc dù lòng tràn đầy không muốn, nhưng cũng biết hôm nay chưởng môn kim khẩu đã khai, huống chi chân ngựa của mình cũng thực bị người bắt lại. Vị trí này vô luận như thế nào mình cũng phải nhường lại rồi. Mà Liễu Thiên Linh cũng chưa từng khiến cho đệ tử của mình chiếm vị trí này, cho nên Thiên Thuật lão tổ tuy không tình nguyện cũng không thể làm gì.

Tuy nhiên vị trí này thật trọng yếu, luôn là phải có người đắc lực tới chưởng không mới được. Thiên Sơn lão tổ thành thật nhất, thấy tất cả mọi người không nói nữa, vì vậy không nhịn được hỏi:

– Như vậy nên để ai tới nhận lấy chức vị này?

Thiên Thuật lão tổ rất bất mãn nhìn Thiên Sơn lão tổ.

Chẳng qua địa vị của Thiên Sơn lão tổ ở Chân Linh phái vẫn trên Thiên Thuật lão tổ, uy vọng càng thêm không biết cao hơn bao nhiêu so với ông ta. Thiên Thuật lão tổ cũng không làm gì được ông ta.

Lương Thiên Phong nhìn Thiên Thuật lão tổ, âm thầm thở dài một cái, nói:

– Như vậy hãy để Thiên Sắc từ Trung Thổ trở về nhận lấy. Thiên Sắc ở Trung Thổ lâu ngày, cuối cùng cũng không hợp quy củ. Những Thiên Sắc ở Trung Thổ độc đương một mặt, lịch luyện vậy là đủ rồi, nghĩ rằng thay thế mọi chuyện trong tay Thiên Thuật sư đệ cũng thuận lý thành chương.

Mai Thiên Cầm nghe vậy cũng nói:

– Thiên Sắc sư điệt hôm nay tu vi cũng là pháp tướng sơ kỳ điên phong, để cho nàng trở về môn phái cũng tốt, tĩnh hạ tâm lại tu luyện mấy năm. Dưới sự bảo vệ của môn phái cho gọi lần đầu tiên lôi kiếp cũng an toàn rất nhiều.

Liễu Thiên Linh thấy vậy cũng gật đầu đem việc này định xuống, nói:

– Như vậy quyết định chuyện này, chẳng qua Doanh Thiên biệt viện chuyện liên quan đến bổn phái ngày sau mưu tính với Trung Thổ, vẫn cần một pháp tướng tu sĩ vững vàng bình ổn tiếp tục trấn giữ. Hơn nữa còn cần thiết thích ứng gia tăng thực lực của Doanh Thiên biệt viện hay không?

Mai Thiên Cầm mở miệng liền nói:

– Phái Thiên Vương sư huynh đi được không? Về phần tăng thêm một người nữa ta xem không cần thiết. Dãy núi Doanh Thiên mấy nhà tông môn thế lực tầm thường, nếu là biệt viện nhiều hơn một vị pháp tướng tu sĩ sẽ gây nghi ngờ!

Lục Bình thủ hạ có Thanh Hồ cùng mọi người năm đó ở Trung Thổ tu luyện giới bày ra đông đảo tại mắt, hiểu rõ tình thế của Trung Thổ xa hơn mọi người trên Thiên Linh điện, nghe vậy lắc đầu phản bác:

– Hà Bắc tu luyện giới những năm này thế cục phức tạp. Vũ Linh tông những năm gần đây một mực mưu đồ trở thành đại hình tông môn. Hơn nữa cùng Thái Huyền tông, Lưu Vân phái, Hậu Thổ tông Trung Thổ đại hình tông môn quá mức mật, cố ý chế phách Hà Bắc tu luyện giới. Đệ tử xem ra tốt hơn nên gia tăng một vị pháp tướng tu sĩ!

Liễu Thiên Linh có tình báo của Lục Bình ủng hộ, hiển nhiên đối với chuyện xảy ra của Hà Bắc tu luyện giới có đầy đủ hiểu rõ, nghe vậy cũng nói:

– Thiên Vương sư đệ ở bốn phải xem ra độc đương một mặt, hôm nay trấn giữ Doanh Sơn biệt viện dĩ nhiên là đầy đủ rồi. Tuy nhiên Thiên Bình nói cũng không sai, hôm nay Trung Thổ thế cục gió mưa quỷ quyệt, phải cẩn thận là trên hết. Thiên Xương Sư đệ bên người có một người làm trợ thủ, tăng cường thực lực của biệt viện.

Lục Bình lập tức hỏi:

– Chưởng môn sư tôn, Thiên Tuệ sư tỷ như thế nào?

Liễu Thiên Linh nghe vậy sửng sốt, cũng không ngờ Lục Bình sẽ nói lên người này, lại nghe Lục Bình nói:

– Trước Thiên Sắc sư tỷ, Thiên Điền sư huynh nhiều năm trấn giữ biệt viện, làm biệt viện trưởng lão, rất có uy vọng. Hôm nay Thiên Điền sư huynh vẫn lạc, Thiên Tuệ sư tỷ tiếp thay tới đó đây cũng quá thích hợp.

Mai Thiên Cầm đối diện quét mạnh Lục Bình một cái, tuy nhiên Thiên Tuệ cuối cùng là đại đệ tử của bà ta, hiển nhiên cũng không xuất khẩu phản bác.

Tiếp theo sự kết thúc việc giao phong của các phe tu sĩ, hai bên tranh đấu rốt cục lần nữa đạt tới một lần thăng bằng, duy nhất thua thiệt tựa hồ chỉ có Thiên Thuật lão tổ. Tuy nhiên ai bảo ông ta bị người ta nắm đằng cán, đối mặt với sự cường thế của Lục Bình, Thiên Thuật lão tổ cũng chỉ có thể chấp nhận.

Nhưng mà một lần giao phong này đối với Chân Linh phái trên dưới như cũ là có chút chấn động. Trước kia, địa vị cao của Lục Bình ở Chân Linh phái là bởi vì hắn không gì sánh kịp tu vi thực lực cùng với những năm gần người này đối với Chân Linh phái làm ra cống hiến có được. Nhưng Lục Bình lại từ trước đến giờ rất ít ở trước mặt đồng môn tu sĩ triển hiện cường thế của hắn.

Mà nay một phen bộc phát, mọi người lúc này mới đua nhau phát hiện, vị đệ tử đời thứ ba này hôm nay ở Chân Linh phái không ngờ lại đã có uy thế như vậy. Khi hắn mở miệng nói chuyện, Thiên Tượng lão tổ cùng với Khương Thiên Lâm hai vị đại tu sĩ không ngờ lại không hẹn mà cùng ngậm miệng không nói!

Trước đây Chân Linh phái thiết đặt chưởng môn, Thiên Tượng lão tổ trong môn phái nhất lời nặng như cửu đỉnh; sau khi Liễu Thiên Linh tiếp chưởng môn phái, Thiên Tượng lão tổ vì bảo đảm quyền uy của chưởng môn rất ít khi hỏi chuyện môn phái.
Nhưng thời điểm tông môn nghị sự, khi Liễu Thiên Linh mở miệng, Thiên Tượng lão tổ ngậm miệng không nói. Dĩ nhiên, lúc Thiên Tượng lão tổ thỉnh thoảng lên tiếng, Liễu Thiên Linh đương nhiên cũng tôn trọng ý kiến của ông ta, sau khi Khương Thiên Lâm trở thành đại tu sĩ, khi ông ta mở miệng nói chuyện tông môn nghị sự, Thiên Tượng lão tổ giống vậy chưa từng từng có một lần phản bác. Liễu Thiên Linh cũng đem ý kiến của ông ta làm chưởng môn du lệnh nhắn nhủ trên dưới môn phái.

Khương Thiên Lâm giống vậy rất nhanh sau đó liền hiểu duyên cớ trong đó. Ba người nhanh chóng tạo thành ăn ý, tránh khỏi hai bên xung đột, cùng chung chấp chưởng tông môn cuối cùng thông qua Liễu Thiên Linh lấy hình thức chưởng môn du lệnh biểu đạt ý chí với nhau.

Đạo lý này thật ra thì không chỉ ba người bọn họ, chính là rất nhiều đệ tử đời thứ hai cũng đều đã nhìn hiểu sự ăn ý giữa ba người.

Hiện nay Lục Bình trở thành đại tu sĩ, giống vậy biểu hiện ý chí của mình trong tông môn nghị sự, Thiên Tượng lão tổ cùng Khương Thiên Lâm khi Lục Bình lên tiếng đua nhau ngậm miệng không nói chỉ biết nghe lời. Thật ra thì chính là hướng tông môn đông đảo pháp tướng tu sĩ thừa nhận Lục Bình hiện giờ cũng có địa vị chấp chưởng tông môn, ngồi ngang hàng cùng bọn họ.

Đây cũng là duyên cớ vì sao thời điểm Lục Bình lấy thân phận tu sĩ đời thứ ba lên tiếng chỉ trích Thiên Thuật lão tổ, toàn bộ Thiên Linh điện lại không người nào lên tiếng ngăn lại song phương cãi vã.

Tuy nhiên Liễu Thiên Linh dù sao cũng là thụ nghiệp ân sư của Lục Bình, đổi lại là Thiên Tượng lão tổ hoặc là Khương Thiên Lâm, có lẽ sẽ không phản bác ý chí của Lục Bình. Nhưng Liễu Thiên Linh khiển trách đệ tử mình cũng thiên kinh địa nghĩa. Vì vậy đây lại tạo thành một hiện tượng quái dị. Đó chính là hai vị đại tu sĩ mặc dù thừa nhận Lục Bình cùng bọn họ có địa vị giống vậy chấp chưởng tông môn, nhưng trước mặt chưởng môn lại không thể không cúi đầu.

Nếu như nói trước đây Thiên Tượng lão tổ, Khương Thiên Lâm cùng với Liễu Thiên Linh giữa ba người mặc dù phối hợp ăn ý, cùng chung chấp chưởng tông môn. Hai vị đại tu sĩ chẳng qua là phục tùng có tính lễ phép đối với quyền uy của chưởng môn, thực ra lại là một loại kiềm chế lẫn nhau, giống như giám đốc lẫn nhau vậy. Nay bởi vì có Lục Bình, tư thế này đã biến hóa thành giống như hí kịch. Thế thì tạo thành hậu quả trực tiếp chính là, chưởng môn Liễu Thiên Linh có quyền uy đại thịnh trong tông môn!

Thiên Linh điện nghị sự chính là hội nghị liên quan tiền đồ tông môn mà Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ mới có thể tham dự, từ trước đến giờ đều làm tông môn bí mật không được tiết lộ.

Nhưng mà một lần này chuyện có liên quan Lục Bình cùng Thiên Thuật lão tổ xung đột phát sinh trên Thiên Linh điện cũng chẳng biết tại sao truyền ra. Toàn thể Chân Linh phái tuy biết nặng nhẹ sẽ không cổ động truyền xa, nhưng cũng nghị luận ầm ĩ. Phần lớn Chân Linh phái tu sĩ mặc dù đồng ý Lục Bình chỉ trích, cũng không thiếu người cho rằng hắn lấy thân phận đệ tử đời thứ ba làm việc không khỏi quá mức bá đạo. Chẳng qua vô luận là loại ý kiến nào, uy vọng của Thiên Thuật lão tổ ở Chân Linh phái cũng lần nữa bị suy yếu một tầng.

Chuyện đã xảy ra ở tông môn hiển nhiên rất nhanh sau đó truyền đến trong tai chưởng môn Liễu Thiên Linh. Liễu Thiên Linh nhất thời giận dữ. Chuyện xảy ra ở Thiên Linh điện nghị sự không ngờ lại bị tiết lộ ra ngoài. Đây đều là đại sự liên quan đến tông môn tiến độ vận mạng, lại có người dám can đảm tiết lộ!

Liễu Thiên Linh một ngày bên trong liền phát mấy đạo mệnh lệnh, điều tra kỹ chuyện Thiên Linh điện nghị sự tiết lộ bí mật. Mấy tên tông môn đệ tử bị phạt đến Hàn Băng đảo cầm giữ tu vi đào mỏ. Tin đồn mấy vị pháp tướng sơ kỳ đệ tử đời thứ ba cũng bị ra lệnh diện tích hối cải. Toàn thể Chân Linh phái nhất thời câm như hến. Chuyện có liên quan Lục Bình cùng Thiên Thuật cũng không ai nói tới nữa.

Tuy nhiên những chuyện này nếu như đã từ Thiên Linh điện tiết lộ ra ngoài, coi như toàn thể Chân Linh phái đã không nghị luận nữa, nhưng vẫn có tin tức thông qua đường dây bất đồng truyền đến trong tay người ta hoặc là thế lực bất đồng.