Chương 1336: Cuối cùng điên cuồng ( tục )

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đại Bảo nhìn thấy Lục Bình chị vẫy tay liền sơn băng địa liệt, nhất thời kêu rên nói:

– Không phải chứ lão đại, Đạo Thiên động phủ cứ như vậy bị ngài phá hủy, bên trong cũng không thiếu bảo vật của Đạo Thiên lão tổ tông lưu lại chưa phát hiện đây!

Lục Bình sắc mặt bậm lại, cười mắng:

– Ít nói nhảm đi, chúng ta đã dời trong một nửa Trường Sinh Động Thiên mà, một Đạo Thiên động phủ coi là gì chứ!

Lục Bình thu toàn bộ đám người Đại Bảo cùng với mười con Mộc Loan vào Hoàng Kim ốc, hắn cùng đám ba người Ân Thiên Sở một đường chạy về Chân Linh phái trú địa.

Quay đầu nhìn lại, phần lớn ma la đại quân bên ngoài Cửu Huyền lâu đã bị tiêu tán, nghĩ rằng đã bị Thất Vũ Phiến quạt bay toàn bộ, chỉ còn lại đấu pháp lẻ tẻ vẫn tiếp tục. Lỗ hổng của Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận cũng đã bị chặn lại. Cửu Huyền lâu hoàn toàn giải vây.

Chẳng qua đánh một trận này, Cửu Huyền lâu đầu tiên cùng ma la đại quân hao sút mười năm, tiếp theo lại bị đánh vỡ hộ phái đại trận. Mặc dù Cửu Huyền lâu làm Lục Đại Thánh Địa gia đại nghiệp đại, trận chiến này đi qua cũng tất nhiên nguyên khí tổn thương nặng nề. Xem như vẫn như cũ có thể duy trì thể diện của thánh địa, sợ rằng trong Lục Đại Thánh Địa cũng chỉ có thể cung kính ngồi ở hàng cuối rồi.

Ma la đại quân vây công Cửu Huyền lâu đã hoàn toàn chạy trốn. Ma la đại quân trong phạm vi năm mươi dặm cách Cửu Huyền lậu trú địa dưới Thất Vũ Phiến tứ ngược thậm chí sống sót đều rất ít.

Vậy mà số lượng ma la sống sót sau khi bị Thất Vũ Phiến quạt bay vẫn như cũ rất nhiều. Những ma la chạy trốn tứ tán sau đó tất nhiên sẽ sinh ra đánh vào các phái trú địa bên ngoài Cửu Huyền lâu. Mà đây cũng là kế hoạch tốt ngay từ đầu của mười ba vị Thuần Dương, dùng để mưu tính cuối cùng tiêu diệt ma la đại quân.

Hôm nay ba canh giờ trôi qua, nghĩ đến ma la giải tán đã phát khởi thế công về phía Chân Linh phái trú địa, vậy mà bốn người chưa hề kịp thời chạy về, cũng không biết hôm nay chiến huống của Chân Linh phái như thế nào nữa?

Mắt thấy khoảng cách chỗ đóng quân chỉ còn lại có hơn trăm dặm cuối cùng, một tiếng nổ của cự chuông truyền tới xa xa. Vẻ mặt Lục Bình biến đổi, tiếng chuông đó hiển nhiên là Thượng Hải Chung của Hạng Lâu lão tổ.

Hạng Lâu lão tổ lần này mặc dù theo Chân Linh phái trấn giữ trú địa, nhưng bởi vì Thương Hải Chung có hiệu quả sát thuơng đặc thù đối với ma la. Cho nên nếu không phải trú địa đến thời khắc cực kỳ khẩn yếu, Hạng Lâu lão tổ tuyệt đối sẽ không phát động Thương Hải Chung.

Độn quang dưới chân bốn người tăng tốc đi về phía trú địa. Thần niệm của Lục Bình giống như thủy triều đi trước bồn dùng về phía trú địa. Đồng thời mọi người cũng tế lên pháp bảo linh bảo vừa tay, chuẩn bị từ phía sau đột kích ma la đại quân đánh vào Chân Linh phái trú địa.

Đợi đến khi bốn người tới trước chỗ đóng quân, lúc này mới phát hiện tình cảnh của Chân Linh phái cũng không hỏng bét như trong tưởng tượng. Ma la đại quân hôi bại hội tụ trước Chân Linh phái trú địa với số lượng mặc dù không ít. Số lượng ma la cao cấp cũng tương đối khả quan, phát khởi đánh vào phía trú địa cũng đủ mãnh liệt, nhưng trong nhóm ma la này không có A Tu La tồn tại.

Tuy nhiên Lục Bình cùng mọi người rất nhanh còn phát hiện một ít chỗ không giống tầm thường. Bầu trời của trú địa lúc này đang tiến hành một cuộc đại chiến. Bốn con Ngọc Ma La liên thủ đang vây công một người, nhưng nó bị người nọ lấy một mình mấy lực áp chế gắt gao.

Khi đó Chân Linh phái trú địa cũng chính bởi vì duyên cớ có người nọ áp chế bốn con Ngọc Ma La, lúc này mới khiến cho thủ ngự của trú địa cũng không xuất hiện tình thế nguy hiểm lớn.

Một người áp chế bốn con Ngọc Ma La, cái này coi như đại tu sĩ tầm thường sợ rằng cũng khó khăn làm được. Chân Linh phái trú địa trừ Lục Bình ra lúc nào lại xuất hiện đám nhân vật này? Chẳng lẽ Lâm Vũ lão tổ trở về hay hoặc giả là Thiên Tượng lão tổ từ Bắc Hải đuổi đến nơi này chăng?

Thời điểm đám người Ân Thiên Sở có chút mê hoặc không hiểu, trên mặt Lục Bình đột nhiên lộ ra sắc mặt vui mừng, cười to “ha ha” nói:

– Là Khương sư bá, Khương sư bá vượt qua lần thứ hai lôi kiếp, thành tựu đại tu sĩ!

– Khương sư bá sao?

Lưu Thiên Viễn cùng Ân Thiên Sở tất cả đều mừng rỡ, khó trách có thể lấy lực một người áp chế bốn con Ngọc Ma La liên thủ. Nguyên vốn Khương Thiên Lâm lão tổ đã thành công tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, trở thành vị đại tu sĩ thứ hai của Chân Linh phái.

Chính Thanh Hồ theo đuổi Lục Bình thời gian dài như vậy cũng rất tinh tường đối với Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ, hiển nhiên biết rõ Chân Linh phái xuất hiện lần nữa một vị đại tu sĩ ý vị như thế nào.

Chân Linh phái mặc dù có Lục Bình yêu nghiệt như vậy với thực lực của pháp tướng trung kỳ vượt qua đại đa số pháp tướng hậu kỳ tu sĩ, nhưng dù sao hắn vẫn không phải là đại tu sĩ. Như vậy cũng ý nghĩa Chân Linh phái căn bản không có tư cách thành tựu đại hình tông môn.

Đặc biệt sau khi Chân Linh phái tổn thất Thiên Phàm lão tổ, Chân Linh phái càng bị đả kích. Nhưng mà hết thảy điều đó đều theo Khương Thiên Lâm lão tổ tiến cấp pháp tướng hậu kỳ mà tan thành mây khói. Thực lực của Chân Linh phái không giảm ngược lại tăng, hiện giờ đã đường đường chính chính có tư cách thành tựu đại hình tông môn!

Khó trách Hạng Lâu lão tổ dám gõ vang Thương Hải Chung. Đây chính là chỗ phấn khích của Chân Linh phái hiện giờ, có đại tu sĩ trấn thủ trú địa, còn có một vị tồn tại tuy không phải là đại tu sĩ nhưng thực lực cao hơn so với đại tu sĩ. Chân Linh phái triển hiện bí mật của Thương Hải Chung trước mắt các phái thì đã sao?

Bọn bốn người Lục Bình gào thét tiến vào từ phía sau bầy ma la, một đường tôi khô lạp hủ như vào chỗ không người. Vốn dĩ ma la đại quân thuộc về lằn ranh chạy trốn bị bốn người một phen đánh giết hung mãnh như vậy càng lộ vẻ hốt hoảng.

Lục Bình đánh giết phía trước, “Kinh Lôi Kiếm Quyết” thi triển ra. Phương viên mười mấy trượng trước mặt hắn toàn bộ hóa thành một phiến lôi vực. “Kinh Lôi Kiếm Quyết” mặc dù chỉ là đại thần thông kiếm thuật, nhưng sau khi thi triển phạm vi sát thương cũng cực lớn. Hơn nữa lôi thuật thần thông khắc chế ma la, trong quần chiến nó chính là thứ tốt nhất không còn gì hơn nữa.

Liên tiếp ba con Huyết Ma La núp trong bầy ma la bị Lục Bình dễ dàng chém chết. Thanh Hồ cùng Lưu Thiên Viễn theo sau lưng hắn đồng dạng là một đường tung hoành ngang dọc. Ân Thiên Sở xung quanh ba người thân xuất quỷ một hai con Huyết Tu La thậm chí bị gã chém chết đều không có phản ứng chút nào.

Bốn người trong nháy mắt liền khuấy rối loạn toàn bộ ma la đội ngũ, trong lúc nhất thời khí thế như rồng!

Khương Thiên Lâm lão tổ giữa không trung cũng phát hiện sự xuất hiện của đám người Lục Bình, ở nơi đóng quân rất nhanh sau đó làm ra đáp lại đối với đám người Lục Bình giáp công. Thiên Cầm, Thiên Sơn, Hạng Lâu ba vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ tuôn ra từ trú địa trước tiên. Sau lưng mỗi người dẫn theo hai ba tên pháp tướng sơ kỳ tu sĩ. Chân Linh phái trong nháy mắt lập tức chuyển sang phản công.

Lục Bình tung người lên, trong miệng huýt gió một tiếng. Tế Thủy Trường Lưu kiếm hóa thành hai con kiếm giao thần khí hoạt hiện, đi về phía bốn con Ngọc Ma La đang vây công Khương Thiên Lâm lão tổ giữa không trung.

Khương Thiên Lâm lão tổ cũng không cam lòng yêu thế. Linh bảo mộc tử trong tay cà một cái, mấy chục chiếc lá bay ra, trong nháy mắt cắt nát bấy một con Ngọc Tu La trong đó.

Kiểm giao của Lục Bình giống vậy từ phía sau lưng dây dưa tới một con Ngọc Tu La. Hai con kiếm giao mỗi con cắn xé, sinh sinh tê liệt con Ngọc Tu La thành hai đoạn.

– Ha ha, Lục sự điệt, nhiều năm không gặp, vừa lên tới muốn cướp điểm chiến công từ trong tay của sư bá, thật là không tốt chút nào a!

Lục Bình cười nói:

– Sư bá ngài tới chậm, điểm chiến công này muốn tới có ích lợi gì? Vẫn không bằng để lại cho sư chất ta chiếm một phần ngạch của Thất Tổ Đạo Đàn!

Khương Thiên Lâm lão tổ khi nói chuyện đã hoàn toàn áp chế một con Ngọc Ma, cười nói:

– Bản phái lần này người xuất sắc thuộc về ngươi. Điểm chiến công của người trên chiến công bảng ngạo thị quần hùng, còn cần hai con Ngọc Ma La làm gì!

Hai con kiếm giao ở giữa không trung quay người vẫy đuôi, thân thể đột nhiên tan ra, hóa thành một đạo kiếm thuật hồng lưu hạo hạo đãng đãng vọt tới cộổ con Ngọc Ma khác, Lục Bình trong miệng cười nói:

– Cuối cùng có chuẩn bị vẫn vô hại.

Hai người trong miệng nói đùa, hạ thủ không mảy may chậm, thậm chí hai bên có ý vị thi giáo lẫn nhau. Bốn con Ngọc Ma La trong chớp mắt bị hai người mỗi người chia nhau, cơ hồ chẳng phân biệt được trước sau chém chết. Nhưng vận khí của Khương Thiên Lâm lão tổ hiển nhiên tốt hơn nhiều nếu so với Lục Bình. Sau khi ông ta chém chết con Ngọc Ma không ngờ còn chiếm được một món Bạn Sinh Linh Bảo tàn phá.

Mặc dù Bạn Sinh Linh Bảo bị tổn thương rất nghiêm trọng, nhưng dù sao phẩm chất ở đây, coi như ngày sau không cách nào trực tiếp thành tựu một món linh bảo, cũng có thể thành linh tài cao cấp nhất để luyện chế linh bảo.

Khương Thiên Lâm hiển nhiên cảm thấy sáng mắt đối với thực lực của Lục Bình. Nhưng Lục Bình có thể cảm thụ thực lực của Khương Thiên Lâm lão tổ cũng không phải người yếu trong pháp tướng hậu kỳ tu sĩ.

Hơn nữa Khương Thiên Lâm lão tổ hiển nhiên mới vừa tiến cấp pháp tướng hậu kỳ không lâu, khí tức quanh thân chưa hoàn toàn bình phục. Mà lúc này là thời điểm chính thức tu vị thực lực của tu sĩ cấp tốc tăng lên. Nói cách khác thực lực của Khương Thiên Lâm lão tổ trong thời gian ngắn sẽ có một lần tăng vọt lên. Đến lúc đó thực lực của ông ta cũng coi là giảo giảo giả trong pháp tướng hậu kỳ tu sĩ.

Hai vị tồn tại cấp bậc đại tu sĩ quay người tiến vào trong ma la đại quân, ma la đánh vào Chân Linh phái trú địa càng khó ngăn cản Chân Linh phái phản công mà xuất hiện lần nữa chạy trốn.

Chân Linh phái chư tu thừa thắng truy kích. Mấy vị tu sĩ nhằm đánh vào chiến công bảng thời gian này không hề xuất thủ đối với ma la bình thường nữa, mà đặc biệt tìm kiếm xuất thủ với ma la cao cấp núp trong bầy ma la, trong đó Lục Bình có hiệu suất cao nhất.

Lục Bình có Quải Vân Phàm cùng Bích Lân Hồn Hỏa hộ trì thần niệm, lại có đồng thuật thần thông gia trì, ma la cao cấp ẩn núp rất ít có thể chạy trốn hắn truy tung. Đoạn đường này dưới sự đuổi giết lại có một con Ngọc Tu La cùng với ba con Huyết Ma La bị hắn chém chết.

Ma la né ra tứ tán. Mọi người Chân Linh phái phân tán truy kích cũng không đuổi theo ra bao xa, cho đến khi ma la đại quân chạy ra khỏi ngoài năm mươi dặm rối rít xoay người trở về trú địa.

Lục Bình xa xa thấy Chân Linh phái chúng tu trong nơi đóng quân đều đứng trước thông linh ngọc bia ở trung ương của trú địa hàng cao thải liệt nghị luận gì đó, thấy độn quang của hắn rơi xuống rối rít phát ra tiếng hoan hô.

Cơ Huyền Hiên càng lắc đầu thở dài nói:

– Ta nói Lục sư huynh, ngươi có thể để cho tu luyện giới pháp tướng trung kỳ tu sĩ càng thêm tuyệt vọng một ít hay không? Các chiến công bảng cạnh tranh với nhau, pháp tướng trung kỳ chiến công bảng vốn bị mọi người cho là cạnh tranh kịch liệt nhất bởi vì sự tồn tại của ngươi, tất cả mọi người chỉ có thể tranh đoạt tên thứ hai. Người có biết hiện tại tin tức từ các phái truyền đến đều nghị luận người thế nào không?

Lục Bình vẫn chưa kịp nhìn điểm chiến công của mình, nghe vậy thuận miệng hỏi:

– Nghị luận thế nào?

Cơ Huyền Hiên lắc lư đầu óc thay đổi giọng nói, dường như đang thử học nghị luận của những người khác đối với Lục Bình, đáp:

– Tên Bắc Hải Lục Thiên Bình sao phải còn không tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, đứng trên chiến công bảng của pháp tướng trung kỳ tính xem chuyện gì xảy ra?

Chân Linh phái tu sĩ trước thông linh ngọc bia tất cả đều cười to, hiển nhiên đều lấy Lục Bình làm đối tượng mà kiêu ngạo!

Lục Bình cười lắc đầu một cái, liếc mắt nhìn trên thông linh ngọc bia, thấy trên ngọc bia đang hiện lên điểm chiến công của hắn: bốn trăm bảy mươi bảy điểm.