Chương 804: Ngưng tụ linh mạch

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tay phải của Lục Bình chụp tới, một cái tiểu phiên xuất hiện trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng lay động về phía tu ma. Hắc vụ đã sớm trở nên đạm bạc, đột nhiên chấn động kịch liệt, tiếng thét thê lương chói tai lần nữa truyền tới. Hắc vụ đột nhiên bạo tán ra bốn phía, một con tu ma cả người đen nhánh, nhưng sắc mặt lại tái nhợt có hai mắt đỏ như máu dữ tợn hiện ra thân hình.

Lôi thuật thần thông mặc dù là khắc chế nhất với tu ma, nhưng tu ma phệ hồn, nếu là có tu sĩ có thể dễ dàng đánh bại về mặt thần niệm, thì loại phương thức này càng đả kích tu ma dữ dội hơn.

Đáng tiếc, tu ma trời sanh hồn niệm cường đại, lại bền bỉ vô cùng, cái tội là nó gặp phải Lục Bình là nhân vật không thể theo lẽ thường mà đo lường được, nếu không muốn trong giao chiến mà chiếm được thượng phong về thần niệm đối với tu ma, rõ ràng là người si nói mộng không thể nghi ngờ.

Đánh tan phệ hồn hắc vụ quanh người tu ma xong, một thân bản lĩnh của tu ma trên căn bản đã bị phế bỏ đi một nửa. Con tu ma này hiển nhiên đã ý thức được điều không ổn, nhưng nó không xoay người chạy trốn, ngược lại gầm thét vọt tới Lục Bình. Chẳng qua là Lục Bình có thể nhận ra được con tu ma này có mục tiêu chân chính nhắm tới tiểu phiên trong tay hắn.

Lục Bình cười khẩy trong lòng, trong phút chốc tu ma muốn nhào tới trên người của hắn, một đạo kim quang đột ngột chém ngang ra. Cái đầu của tu ma bay lên thật cao, còn mang theo một nụ cười gần cuối cùng. Trường Lưu kiếm đã lần nữa chém vớt theo, phệ hồn tinh trên người tu ma đã bị Lục Bình thu vào trong tay.

Chém chết một con tu ma chỉ còn một bước cuối cùng nữa là thành tựu huyết ma một cách dễ dàng như thế, chẳng những khiến cho bốn con tu la còn lại trận hình đại loạn, mà chính là Lôi lão lục ở một bên cũng tâm thần chấn động. Đặc biệt là lôi thuật thần thông từ trên trời giáng xuống, càng làm cho Lôi lão lục âm thầm hoài nghi chủ công mà mình mới lạy này rốt cuộc còn có bao nhiêu thủ đoạn chưa dùng ra nữa.

Lục Bình dùng một kích lôi đình, trực tiếp đánh chết tu ma dẫn đầu, còn thừa lại bốn con tu la chỉ một thoáng liền ý thức được không ổn, xoay người muốn chạy trốn. Nhưng lúc này Lục Bình cùng mọi người há có thể cho bọn chúng toại nguyện.

Tam linh hợp lực nguyên vốn áp chế gắt gao một con tu la yếu nhất. Lục Cầm nhi ré dài, hai cánh bay ngang, cản một con tu la đang muốn chạy trốn từ trong tay của Lôi lão lục, ngay sau đó con tu la này liền bị Lôi lão lục tiến lên gắt gao đeo bám.

Lục Bình song phi kiếm toàn bộ dời đến trên người một con tu la bắt đầu liều mạng khác. Nhưng không đợi một con tu la khác chạy trốn, Trường Lưu kiếm đã dẫn theo một cổ kiếm khí vô cùng, chém tới đỉnh đầu của con tu la này.

Con tu la này không ngờ năng lực ứng biến của Lục Bình lại có thể nhanh như vậy. Tuy nhiên, con tu la này thực lực cũng rất mạnh mẽ, lại còn là một con Phong tu la có ưu thế về tốc độ. Cả người nó xoay tròn một cái, toàn bộ biến thành một xoáy bão cát, tản đi bốn phía, trong lúc nhất thời căn bản không biết con tu la này chạy trống về hướng nào.

Nhưng Trường Lưu kiếm của Lục Bình lại không dừng lại chút nào. Kiếm quang càng trở nên sắt bén rộng rãi hơn, bị Lục Bình đảo chuyên thân của kiếm, lấy cán kiếm vỗ xuống.

Kiếm khí sắc bén tán xạ khắp mọi nơi, bốn phía đều truyền tới tiếng gào thét thống khổ. Từng tầng một bão cát hết sức ngưng tụ, thời điểm Phong tu la xuất hiện lần nữa, thì toàn thân trên dưới của nó đã thủng cả nghìn chỗ. Nó mặc dù tránh thoát Trường
Lưu kiếm phi trảm, nhưng dư âm của kiếm khí đã khiến cho nó bị thương nặng, ánh mắt nhìn về phía Lục Bình nhất thời tràn đầy sự sợ hãi.

Nhưng nó lại từ trong ánh mắt của Lục Bình thấy một tia khinh miệt cùng giễu cợt. Không chờ cho nó tỉnh ngộ lại là mình không hề phát hiện phía sau Trường Lưu kiếm có một đạo ba động bí ẩn bị kiểm thế của Trường Lưu kiếm che giấu.

Phong tu la hai mắt đột nhiên phóng đại ra trước, lúc cúi đầu nhìn, một thanh phi kiếm màu xanh nhạt không biết từ lúc nào đã cắm xuyên ra trước ngực nó.

Ngay sau đó phi kiếm khuấy động một cái, thân thể bị đâm thấu tim nhất thời xuất hiện một lỗ thủng to lớn.

Từng tầng một bão cát lần nữa dâng lên trên người, nhưng mà lần này Trường Lưu kiếm đến trước một bước, đầu của Phong tu la bay lên thật cao. Toàn bộ thân thể của nó đột nhiên sụp đổ, hóa thành một đoàn cuồng phong thổi đi bốn phía, rồi bị Lục Bình tiện tay hướng không trung phất một cái, giữa không trung nhất thời gió yên tĩnh lặng, một đoàn vật chất phảng phất như hạt cát ngưng tụ trong tay Lục Bình, đây chính là bạn sinh pháp bảo do con Phong tu la mới vừa kia ngưng tụ. Như vậy, sau khi Phong tu la vẫn lạc, Lục Bình đã thu được một món thượng đẳng luyện khí linh tài.

Đáng tiếc con tu la này chưa trưởng thành thành Huyết tu la, nếu không bạn sinh pháp bảo này là sẽ trở thành bạn sinh linh bảo, sau khi trải qua luyện khí tông sư cải tiến, trong tay tu sĩ cũng có thể phát huy bảy tám tầng uy năng của linh bảo.

Dĩ nhiên, nếu thật là có một con Huyết tu la, mọi người ở đây có sáu bảy phần là đã không phải là đối thủ, đừng vọng tưởng có thể đem nó chém chết.

Đến lúc này, còn lại ba con tu la, Lục Bình cùng mọi người liên thủ, chúng cũng không có lực chống cự nữa, bị Lục Bình cùng mọi người trước sau cắt đầu chém chết.

– Xem ra trong năm năm này đã xảy ra rất nhiều chuyện a. Chẳng qua là không biết lần này tai ương ma la ở Tây Hoang chi địa rốt cuộc bao lớn, có liên lụy đến những địa phương khác hay không? Thế cục của Bắc Hải bây giờ như thế nào rồi?

Lục Bình nhìn Lục Linh nhi vui sướng thu gom mấy món bạn sinh pháp bảo của tu la, không khỏi có chút lo lắng nói.

Trước khi hắn rời Doanh Sơn tiền viện, ma la nơi đó tuy nói sau khi trải qua trận đại chiến Doanh Ngọc chiều trạch đã bị suy yếu đi nhiều, nhưng dù sao đó cũng là địa vực bộc phát tai ương ma la sớm nhất trong toàn bộ Trung Thổ. Mấy năm sau cũng không ai biết nơi đó sẽ còn có đại lượng ma la xuất hiện hay không.

– Những địa phương khác không biết, chẳng qua là nhìn dáng dấp thế cục của Tây Hoang chi địa, sợ là không ổn lắm rồi. Nếu không Thiên Mã cùng Cẩm Ly hai tộc cũng không ngay cả khi Hà Nguyên chi địa mở ra đều không quan tâm tới.

Lôi lão lục hướng bốn phía nhìn ngắm chốc lát, nói tiếp:

– Chỗ vị trí của chúng ta bây giờ theo lý thuyết xem ra đã tiến vào phạm vi thế lực của Thanh Khâu hồ tộc. Hơn nữa địa vực nơi này đã xâm nhập thủ phủ của hồ tộc rồi, nhưng trên đường đi tới đây, bọn ta chẳng những không phát hiện một người hồ tộc dò
xét, ngược lại lại bị năm con ma la phục kích. Xem ra tình huống của hồ tộc bây giờ cũng không ổn lắm a, cho dù không bị diệt tộc, chỉ sợ cũng bị vây khốn trên núi Thanh Khâu rồi.

Lục Bình biết được Lôi lão lục từ Trung Thổ đi ra Tây Hoang chi địa để tránh họa, đối với vùng đất Tây hoang này quen thuộc hơn hắn nhiều. Nếu như Lôi lão lục nói như thế, vậy thì tình huống mười có tám chín phần là không sai. Tuy nhiên, Lục Bình tại thời điểm nghe hắn đề cập tới Thanh Khâu hồ tộc, cũng nhớ lại lúc hắn mới vừa đến Tây Hoang chi địa, đã gặp được một con tiểu sa hồ kia, không biết con sa hồ đó bây giờ ra sao rồi.

Hy vọng nó có thể sống còn trong trường hạo kiếp này. Tuy khi cùng con tiểu sa hồ ấy chia tay, hắn đã từng phát hiện có cao cấp Hồ tộc tu sĩ chạy tới, xem ra là tìm kiếm con tiểu sa hồ ấy, nói như thế con tiểu sa hồ này ở trong hồ tộc xem ra có chút địa vị, được cao cấp hồ tộc bảo vệ, vậy cơ hội có thể sống còn lớn hơn rất nhiều, trừ phi núi Thanh Khâu cũng bị ma la công hãm.

Lục Bình khai mở cửa Hoàng Kim ốc, lần nữa đưa đám người Tam linh vào, sau đó không vội vã rời khỏi nơi đây, mà là vô lồng ngực của mình, Linh Lung ngay sau đó từ phía sau lưng Lục Bình bước ra.

Lục Bình có chút không tín nhiệm nhìn Linh Lung một chút, nghi ngờ hỏi:

– Thật đúng là có thể không?

Linh Lung nhìn chằm chằm Lục Bình nhất thời nhảy lên, nói:

– Người đó là ánh mắt gì chứ? Nếu là không tin bản cô nương vậy coi như thôi đi, bản cô nương chẳng thèm ra sức, trực tiếp ở trong tâm hạch không gian của người dùng chân nguyên của người ôn dưỡng chẳng phải là tốt hơn sao!

Lục Bình có chút dở khóc dở cười, nhìn tiểu cô nương này, chỉ đành phải nói:

– Được rồi được rồi, ta đây đúng là kiến thức nông cạn, chưa từng nghe nói có thể từ trên người ma la cấp thủ linh khí ngưng tụ linh mạch. Nhưng chuyện này nghe quá mức kinh người, sao trong vạn năm qua cũng chưa từng ở trong tu luyện giới nghe qua chuyện này, hơn nữa trước đó cũng chưa từng nghe người nhắc qua?

Linh Lung đắc ý ngước đầu lên, nói:

– Còn không phải là bởi vì tu vị của ngươi quá kém hay sao. Nếu là người có pháp tướng kỳ tu vi, bản thể của Linh Lung làm gì chờ cho tới tận bây giờ mới hoàn toàn khôi phục. Linh Lung cũng không cần cho tới bây giờ mới phát giác tự thân còn có thủ đoạn
ngưng tụ linh mạch từ trên người ma la. Nhưng mà trong tu luyện giới này, cũng không phải chỉ có Linh Lung là một loại linh bảo duy nhất có thể từ trên người ma la cấp thủ cũng như ngưng tụ linh mạch. Chẳng qua là những thứ linh bảo ấy đều bị người trân quý vô cùng, những người khác cũng không biết thôi.

Người nghe có lòng, người nghe cố ý, Lục Bình híp mắt suy tư chốc lát, lúc này mới trầm giọng hỏi Linh Lung:

– Linh Lung, ngươi có biết trong tu luyện giới có ai hiểu loại thủ đoạn có thể từ trên người ma la cấp thủ linh mạch này không?

Linh Lung đảo mắt liếc một cái, nói:

– Còn có thể là nơi nào, Ngũ đại thánh địa khẳng định là biết được những thủ đoạn này.

– Như vậy những môn phái khác thì sao?

– Những thứ khác? Không biết, có thể không chứ, nhớ không rõ lắm.

Lục Bình như có điều suy nghĩ, gật đầu một cái. Khí linh của linh bảo dù sao cũng chưa trở thành tự nhiên chi linh, theo thời gian trôi qua, linh tính của khí linh sẽ phải theo đó mất đi. Mấy ngàn năm qua đã đủ cho Linh Lung quên đi rất nhiều chuyện rồi.

Trên thực tế nếu không phải Linh Lung được Thiên Lâm lão tổ mang ra từ trong Doanh Thiên đạo tràng, thì mấy trăm hoặc ngàn năm nữa, linh tính của Linh Lung tất nhiên sẽ mẫn diệt. Đến khi đó, Linh Lung tửu đỉnh tự thân cũng giảm xuống trở thành Dưỡng linh pháp bảo.

Mà linh bảo chỉ có vượt qua ba lần lôi kiếp, mới thành tựu thuần dương, khí linh tích tụ đầy đủ thuần dương khí, lúc này mới có thể khiến cho khí linh cùng bản thể hợp hai thành một, trở thành tự nhiên chi linh, có được mọi bản năng giống như bản năng của yêu tộc, nhân tộc vậy.

Chẳng qua là linh bảo nếu muốn vượt qua lối kiếp, là nhất định phải được tu sĩ trợ giúp. Linh bảo tự thân không biết tu luyện, chỉ có thông qua tu sĩ dựng dưỡng mới có thể tích góp được lực lượng trưởng thành.

Mặc dù Lục Bình cũng không từ trong miệng Linh Lung lấy được thông tin người của môn phái nào có thể có được thủ đoạn từ trên người ma la ngưng tụ linh mạch, nhưng Lục Bình cũng theo bản năng nhận ra được trong này tựa hồ cất giấu chuyện bí mật gì đó. Mà những thứ này nếu mà thật sự bạo lộ ra, có lẽ sẽ dính dáng tới những kẻ vô cùng đáng sợ.

Lắc đầu một cái, trước hết bỏ qua những ý niệm này, trong tay Lục Bình đã xuất hiện ra cái tửu đỉnh lớn chừng bàn tay.

Đem Linh Lung tửu đỉnh tung lên, Linh Lung nhất thời hóa thành một đạo linh quang tiến vào trong tửu đỉnh, ngay sau đó tửu đỉnh bắt đầu trôi lơ lửng giữa không trung chậm rãi xoay tròn.

Từng cổ ba động vô hình trong thần niệm của Lục Bình khuếch tán đi bốn phía, ngay sau đó hắn cảm thấy từng cổ một linh khí nhàn nhạt bắt đầu hội tụ tới trong Linh Lung tửu đỉnh.

Tu la khát máu, tu ma phệ hồn, nhưng vô luận là tu la hay là tu ma, đều có cùng chung một đặc thù, đó chính là phệ linh.

Ma la lúc ẩn giấu thường thường đều sẽ tìm kiếm một cái linh mạch, lấy việc thôn phệ linh mạch để nghỉ ngơi lấy sức. Vì vậy, mỗi một con tu la trên thực tế đều ngưng tụ một loại linh khí tinh hoa. Mà sau khi tu la cùng tu ma vẫn lạc, trừ việc trả lại bản nguyên ra, linh khí tinh hoa ngưng tụ trong thân thể cũng từ từ phát tán, trong thời gian ngắn sẽ khiến cho độ dày linh khí ở vùng đất phụ cận ma la vẫn lạc đó có một sự tăng lên rõ rệt.

Tu luyện giới trước giờ sau tai ương ma la, la la còn sót lại thường thường sẽ ở trong những vùng đất hoang tích tìm kiếm linh mạch để ẩn giấu đi. Mà tu luyện giới thường thường cũng vào lúc này tiếng hành đại quy mô tiễu trừ ma la còn sót lại. Mỗi lần tìm được một chỗ đất ma la hội tụ, thường thường đồng nghĩa với việc phát hiện một cái linh mạch.

Vì vậy, mỗi khi tai ương ma la đi qua, tu luyện giới dù bị tổn hại nặng nhưng luôn luôn có thể khôi phục thực lực rất nhanh, nguyên nhân chính là do phát hiện được những thứ linh mạch này.

Linh Lung tửu định nguyên vốn có công hiệu ngưng tụ linh mạch, chẳng qua là công hiệu này tổn thời gian quá lâu. Nếu là nhằm vào những ma la vẫn lạc này, thì thời gian tửu đỉnh ngưng tụ linh mạch ro ràng sẽ rút ngắn lại thật nhiều.

Thời gian trải qua nửa ngày, tửu đỉnh mới ngưng xoay tròn, Linh Lung từ trong tửu đỉnh ủ rũ cúi đầu đi ra, Lục Bình vội vàng hỏi:

– Như thế nào, ngưng tụ được bao nhiêu?

Linh Lung tức khì khì nói:

– Còn nhiều được sao ? Chỉ có một phần tư cái, lại còn là một phần tư vi hình linh mạch nữa chứ!

Lục Bình ngần người, theo bản năng nói:

– Chỉ có một chút như vậy sao?

Lục Bình lời vừa ra khỏi miệng, liền biết mình nói sai rồi, quả nhiên Linh Lung nhất thời tiền nổi khùng, cao giọng nói:

– Cái gì mới một chút như vậy, có bản lĩnh ngươi bây giờ chém chết một con Huyết tu la đi, cô nãi nãi lập tức ngưng tụ cho người một cái vi hình linh mạch hoàn chỉnh!