Chương 987: Trì hoãn thời gian

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tin tức của Chung Kiếm khiến cho chư vị Chân Linh phái lão tổ tại chỗ đều cảm thấy kinh ngạc, Lục Bình cũng từ trong ngôn ngữ của Chung Kiếm chú ý tới một ít gì, trong lòng chợt động, vì vậy nói:

– Thiên Giang, Thiên Lô hai vị sư thúc tổ, hơn nữa Thiên Thành, Thiên Cầm hai vị sư thúc, chẳng lẽ là ở tây Bắc Hải vực phát hiện dãy núi lửa dưới biển sao?

Thiên Giang, Thiên Lô, Thiên Thành, Thiên Cầm bốn vị lão tổ đều Chân Linh phái tu sĩ với hỏa diễm tinh thống nhất, nếu là hơn nữa Lục Bình luyện đan đại sư này, như vậy Chân Linh phái tất cả Ngự sử hỏa diễm cao thủ liền toàn bộ tập trung vào cùng, trừ dãy núi lửa dưới biển, Lục Bình bây giờ không nghĩ ra còn có lý do gì Thiên Tượng lão tổ cũng đành phải tự thân xuất mã, cũng triệu tập nhiều bản pháp pháp tướng tu sĩ như vậy.

Lời của Lục Bình làm tinh thần của tất cả lão tổ tại chỗ chấn động cả lên, Chung Kiếm nhìn Lục Bình một cái rất hết ý, nói:

– Lục sư đệ nói không sai, tuy nhiên không phải là dãy núi lửa, mà là Huyền Vi chân nhân thông qua hướng đi của cái chi mạch kia suy đoán ra một cái hỏa mạch núp ở đáy biển, liền báo lên môn phái. Bởi vì chưởng môn xử lý Hàn Băng đảo đi ra ngoài, Thiên Thuật sĩ thúc không dám thiện chuyển, nên bẩm báo Thiên Tượng sư bá tổ.

Lục Bình vừa nghe chỉ chẳng qua là Huyền Vi chân nhân suy đoán, vẻ kích động lúc trước nhất thời thu liễm mấy phần, nói:

– Cũng bởi vì một suy đoán của Huyền Vi sư huynh, thậm chí ngay cả Thiên Tượng sư bá tổ đều kinh động sao?

Liễu Thiên Linh lão tổ nói:

– Trước hết bất kể những thứ này, nếu là Thiên Tượng sư bá triệu tập, lần này cho dù là đi không cũng phải đi một chuyến!

Lục Bình gật đầu một cái. Mặc dù Lục Bình đối với thủ đoạn của Huyền Vi chân nhân vẫn có chút hoài nghi, nhưng bây giờ hiển nhiên không phải là lúc nói chuyện này. Vì vậy Lục Bình bắt đầu đem linh thạch vây quanh trong Truyền tống trận, chuẩn bị khởi động Truyền tống trận pháp, lại nghe Chung Kiếm giải thích:

– Huyền Vi sư huynh đã theo chi mạch tìm được cũng khai ích một cái hòa mạch, hơn nữa lúc đánh khai cái hòa mạch kia thuận tay liền hàng phục một đóa huyền cấp thượng phẩm thiên địa linh hỏa. Chính là bởi vì đóa thiên địa linh hỏa này, mới khiến cho Thiên Tượng sư bá tổ cuối cùng quyết định triệu tập các vị lão tố bí mật đi tới tây bắc bài vực.

Nghe trong hỏa mạch đã xuất hiện thiên địa linh hỏa, đông đảo tâm tình của lão tổ đều lộ ra khó tránh khỏi vội vàng rất nhiều. Liễu Thiên Linh suy nghĩ một chút hướng Thiên Tuyết lão tổ sau lưng, nói:

– Sư thúc, Thiên Linh sơn còn phải có hai vị trấn giữ, sau khi hai vị trở về bên trong bản phái sau đó tuyển lấy một ít luyện đan sư ưu tú trong phái, luyện khí sư cùng với đoán đan kỳ tu sĩ tu luyện hỏa chúc tính công pháp. Nếu là đạo hòa mạch này chẳng qua là một cái cũng không, nếu thật đúng là dãy núi lửa dẫn ra khỏi đáy biển, nói không chừng đến lúc đó các phái sẽ có một phen tranh đoạt.

Thiên Tuyết lão tổ gật đầu nói:

– Các ngươi tự quản đi, môn phái một ứng sự vụ tự có ta với Thiên Phàm sư thúc ngươi xử lý.

Sau khi Truyền tống trận lóe lên ánh sáng, mọi người đã đi tới Huyền Khôn đảo.

Mã Ngọc đã sớm chờ phải gấp thiết, thấy Liễu Thiên Linh xuất hiện, vội nói:

– Sư bá, Huyền Vi chân nhân mới vừa đã truyền tới tin tức, Thiên Tượng, Thiên Giang, Thiên Lô cùng với Thiên Thành bốn vị lão tổ một đường thăm dò theo hóa mạch của nó, bây giờ nhìn lại hòa mạch của lòng đất khổng lồ tựa hồ vượt xa mọi người tưởng tượng. Thiên Tượng lão tổ thúc giục nếu là sau khi thấy ngài phải nhanh tốc chạy tới nơi đó, đồng thời chuẩn bị triệu tập bản phái tu luyện hỏa chúc tính công pháp đệ tử.

Lục Bình không thể không bội phục lão sư cân nhắc chuyện chu toàn, Liễu Thiên Linh nghe vậy chẳng qua là đem một cái ngọc bài giao cho Mã Ngọc, nói:

– Ngươi chấp khối ngọc bài này về Thiên Linh sơn trước mặt Thiên Tuyết lão tổ, báo cho bà ta nhanh chóng triệu tập lại đệ tử tu luyện hỏa chúc tính công pháp đưa đến chỗ này!

Lục Bình cùng lão sư trừ Huyền Khôn đảo, liền thấy lão sư vẫy tay thả ra một con đoán đan trung kỳ phong loan. Lão sư tung người rơi vào trên lưng của phong loan, liền đi về phía tây Bắc Hải vực.

Lục Bình thấy vậy cũng thả Lục Cầm nhi ra, đứng trên lưng của thanh loan, Lục Cầm nhi sớm đã đoán đan hậu kỳ ngửa đầu ré dài một tiếng. Hai cánh quạt mấy cái cũng đã cùng phong loan của Liễu Thiên Linh lão tổ đuổi theo một đầu đuôi đụng vào nhau.

Con phong loan này Lục Bình ngược cũng nhận biết, đã từng ở Trùng Hoa điện hóa hình làm một tên lão giả, thường làm một ít chuyện quét dọn, làm vườn. Thời điểm Lục Bình lần đầu tiên thấy hắn, Lục Cầm nhi còn một vị tiểu điều chưa hóa hình.

Liễu Thiên Linh thấy thanh loan của Lục Bình thủy chung kém nửa thân con ngựa cỡi dưới chân mình, vì vậy dưới chân chợt động, đã cùng Lục Bình cùng đứng trên lưng của Lục Cầm nhi, đồng thời thuận tay thu vào con ngựa mình cỡi.

Lục Cầm nhi re dài một tiếng, giữa vẻ mặt hẳn là hơi có chút hưng phấn, tựa hồ đối với có thể đem tự thân phi hành thiên phú phát huy đến mức tận cùng chạy tới rất phấn chấn. Hai cánh liên tục quạt, mây trắng bốn phía tiêu tán thật nhanh ở phía sau hai người, trong chốc lát chính là khoảng cách mười mấy dặm.

Liễu Thiên Linh lão tổ nhìn một chút Lục Cầm nhi dưới chân, đột nhiên hỏi:

– Ngày sau ngươi sợ là còn phải đi một chuyến Hỏa Loan nhất tộc chứ?

Lục Bình ngẩn người, xem ra lão sư đối với sự tình của những thứ đỉnh cấp yêu tộc đích truyền huyết duệ này biết sơ lược, vì vậy nói:

– Đúng vậy, đệ tử sẽ tận lực trước khi Lục Cầm nhi lên cấp pháp tướng đi Đông Hải một lần.

Liễu Thiên Linh lão tổ gật đầu một cái, nói:

– Tốt nhất là trước khi nàng ta ngưng tụ phẩm cấp kim đan, lên cấp đoán đan hậu kỳ.

Đợi đến lúc hai người chạy tới trước chỗ hải vực ở chi mạch của cái quáng mạch kia, tình cảnh nơi này cũng làm chân mày của Lục Bình cùng Liễu Thiên Linh lão tổ không khỏi nhíu lại.

Dưới đám người Thiên Tượng lão tổ ủng hộ, Huyền Vi chân nhân yên tâm to gan khai ích một cái hỏa mạch ẩn giấu. Nhưng cái hỏa mạch khổng lồ này cùng với phía sau hỏa mạch dính dấp càng nhiều hỏa mạch hơn hiển nhiên ngoài dự liệu của mọi người.

Động đất mãnh liệt trong nháy mắt khiến cho chung quanh hơn trăm dặm tất cả đều cảm nhận được. Chỗ cái trung bình hỗn hợp quáng mạch do Bắc Hải các phái liên hiệp khai thác, các phái tu sĩ đang khai thác linh tài quáng cảm thụ rõ ràng hơn nữa. Vì vậy mười mấy tên tu sĩ của các phái liền chạy tới tra xét phía phương hướng có địa động truyền tới.

Tuy nhiên khi bọn họ chạy tới, nước biển của một cái hải vực này đã bắt đầu bị nóng thêm. Hơi nước đằng đẵng từ trên mặt biển dâng lên, đem một mảnh mặt biển này bao phủ trong hơi nước nồng đặc.

Hơn nữa trong mảnh thủy vụ này còn ngưng tụ một tầng lửa độc màu đỏ thắm. Một nhóm tu sĩ này đến sau lại có mấy người to gan dẫn đầu xông vào trong hơi nước, ngay tức thì trúng phải lửa độc toàn thân nóng lên. Dưỡng khí trong cơ thể bắt đầu tiết ra ngoài, cả người nhìn qua khô cằn dị thường.

Định mấy người này xâm nhập hơi nước cũng không xa, tu sĩ phía sau ba chân bốn cẳng lôi mấy tu sĩ hôn mê này đi ra, ngay vào lúc này, Lục Bình cùng với Liêu Thiên Linh vừa đúng vào lúc này chạy tới.

Lục Bình cùng Liễu Thiên Linh thấy tình cảnh trước mắt trong lòng liên đoán được tám chín phần mười chuyện nơi đây là không dối gạt được, coi như giữ lại hai ba mươi tu sĩ này, nhiều nhất cũng bất quá chính là kéo dài một chút thời gian phản ứng của Bắc Hải các phái tu sĩ.

Trong hai mươi mấy tu sĩ này còn có mấy người hiển nhiên là Chân Linh phái môn hạ, thấy chưởng môn Liễu Thiên Linh cùng với Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình lão tổ liên mệ tới nhất thời mừng rỡ, mấy người liền vội vàng tiến lên hành lễ, sau đó một người tu sĩ hướng Lục Bình nói:

– Thiên Bình sư thúc, Thái Tử Thư sư đệ mới vừa ngộ nhập trong độc vụ, bây giờ mệnh khó giữ, kính xin sư thúc xuất thủ cứu giúp.

Mấy tên đệ tử phái khác nghe nói người trước mắt lại là Chân Linh phái chưởng môn cùng với Lục Thiên Bình lão tổ nhất thời từng người một im lặng như ve sầu mùa đông. Tuy nhiên lúc họ nghe tên Chân Linh phái đệ tử này thỉnh cầu, mấy tên tu sĩ to gan cũng thử nói:

– Thiên Bình tiền bối, kính xin ngài, còn có sư huynh của ta, hắn cũng trúng lửa độc!

– Thiên Bình lão tổ kính xin xuất thủ cứu sư đệ ta! – Thiên Bình tiền bối,…

Lục Bình nhìn lão sư bên cạnh một cái, thấy Liễu Thiên Linh thoáng gật đầu. Lục Bình hội ý liền tiến lên tra xét Chân Linh phái Tứ đại đệ tử Thái Tử Thư hôn mê, chân mày không khỏi cau lại.

Tên Chân Linh phái tu sĩ bên cạnh mới vừa nói kia rõ ràng thấy Lục Bình biểu lộ như vậy, lòng lập tức liền nhảy lên, nói:

– Sư thúc, Thái sư đệ còn có cứu được sao?

Lục Bình đưa tay đặt lên cái trán của Thái Tử Thư bị hôn mê một chút. Một cổ chân nguyên màu tím lam từ đầu ngón tay rót vào cái trán Thái Tử Thư, rồi sau đó lan tràn đi hết toàn thân.

Chỉ chốc lát sau khi, những thứ chân nguyên này lan tràn đến toàn thân bắt đầu lần nữa hội tụ về trán, rồi sau đó theo mang theo một tia đỏ ngầu hội tụ đầu ngón tay của Lục Bình, cuối cùng bị hắn thu hồi.

Nguyên vốn toàn thân của Thái Tử Thư khô cằn, cả người nóng nóng, hắn nhất thời giống như cây khô gặp mùa xuân vậy. Da khô khốc lần nữa khôi phục, hiện lên sắc mặt đỏ ngầu cũng dần dần khôi phục bình thường, rồi sau đó Thái Tử Thư này đột nhiên giương đôi mắt nghiêng người nhảy lên, vừa hướng bốn phía tra xét, vừa nói:

– Cẩn thận, sương này có độc!

Chân Linh phái tu sĩ lúc trước kia vội vàng nhắc nhở:

– Thái sư đệ, chưởng môn cùng với Thiên Bình sư thúc ở chỗ này!

Lúc này Thái Tử Thư cũng lăng lăng thấy Liễu Thiên Linh cùng với Lục Bình một bên, sau khi nghe được sư huynh nhắc nhở nhất thời phản ứng kịp mình đây là được chưởng môn cùng với Lục Thiên Bình lão tổ trước mắt cứu sống, vì vậy vội vàng cúi đầu bái
tạ.

Những tu sĩ của môn phái khác thấy Lục Bình giữa giở tay nhấc chân liên cứu sống Thái Tử Thư sắp chết, bất chấp sợ hãi thủ đoạn thông thiên của Lục Bình, vội vàng lạy cầu xin hắn xuất thủ cứu giúp những tu sĩ các phái khác bị trúng độc.

Lục Bình nhìn một chút hơn hai mươi người này, chầm chậm nói:

– Thật ra thì các ngươi những người này hoặc nhiều hoặc ít cũng đã trúng lửa độc rồi, bây giờ mặc dù không phát hiện được, chỉ là bởi vì người trúng độc sâu cạn không đồng nhất thôi, nếu là muốn chữa khỏi, chính là chỉ cần nuốt hai bình đan dược này!

Dứt lời, Lục Bình đem hai bình đan dược ném tới trong tay của tên Chân Linh phái tu sĩ lúc trước kia.

Tên tu sĩ kia không chút suy nghĩ, sau khi khai ích bình ngọc thẳng đem một viên thuốc nhét vào trong miệng, rồi sau đó đem bình ngọc kín đáo đưa cho một gã tu sĩ khác.

Tên tu sĩ này chần chờ chốc lát, thấy mặt của Chân Linh phái đệ tử đưa cho hắn bình ngọc hiện lên sắc mặt vui mừng, tại chỗ liền trôi lơ lửng ở trên mặt biển bắt đầu ngồi tĩnh tọa luyện hóa, vì vậy cũng đổ ra ở một viên đan dược nuốt vào trong bụng.

Những tu sĩ khác mặc dù còn có do dự không quyết định, nhưng dưới ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú của Lục Bình cũng không kiên trì bao lâu, đua nhau nuốt đan dược vào trong bụng bắt đầu vận chuyển pháp quyết gia tăng luyện hóa.

Còn có mấy người mình sau khi luyện hóa trước đem đan dược nhét vào trong miệng mấy tên tu sĩ hôn mê, sau đó mới mỗi người dùng, chỉ còn lại có một mình Thái Tử Thư còn đứng trên mặt biển.

Lục Bình đẩy tên Chân Linh phái đệ tử kia đang luyện hóa dược lực. Tên đệ tử kia nguyên vốn bởi vì luyện hóa đan dược mà lâm vào yên lặng nhất thời kinh tỉnh lại, liên nghe Lục Bình hỏi:

– Người tên là gì?

Tên Chân Linh phái Tứ đại đệ tử này vội vàng nói:

– Đệ tử Tô Tử Khâm, chính là Huyền Kiếm chân nhân môn hạ đệ tử.

Huyền Kiếm chính là Chung Kiếm, không muốn lại là Chung Kiếm đệ tử, vì vậy Lục Bình liền đem ánh mắt nhìn về phía Thái Tử Thư ngược cũng lanh lợi, biết được đây chính là một cơ hội ló mặt, vội vàng nói:

– Đệ tử là Huyền Lôi chân nhân môn hạ đệ tử.

Lục Bình cười cười, nói:

– Thì ra đều người quen, hai người các ngươi mang những tên đệ tử phái khác này ra khỏi cái hải vực này, tìm một chỗ đưa bọn họ giấu đi. Trong ba ngày bọn họ sẽ không tỉnh lại, hai người các ngươi phải bảo đảm trong ba ngày bọn họ sẽ không bị những người khác phát hiện. Đây cũng công lao, đến lúc đó chỉ cần đi Hoàng Ly đảo tìm Lục Đại Bảo chính là muốn hai món bảo vật thượng hạng.

Hai người Thái Tử Thư cùng Tô Tử Khâm nghe vậy mừng rỡ, hôm nay buổi đấu giá của Hoàng Ly đảo đã trở thành một lần hoạt động trọng yếu rất có lực ảnh hưởng của Chân Linh phái chủ yếu lấy Bắc Hải tán tu làm mục tiêu. Mỗi một lần cũng có thể cho Chân Linh phái cùng với bản thân Lục Bình mang đến thu nhập cực kỳ không rẻ.

Mà theo danh tiếng của Hoàng Ly đảo buổi đấu giá đánh vang, danh tiếng của Đại Bảo chân nhân cũng cùng ngày cầu tăng. Đặc biệt là sau khi Lục Bình lên cấp trở thành pháp tướng tu sĩ, Đại Bảo làm người đi theo Lục Thiên Bình lão tổ lúc ban đầu, địa vị của hắn ở Chân Linh phải cùng với tu luyện giới hiện nhiên cũng cùng ngày câu tăng.

Làm người chủ đạo ở Hoàng Ly đảo buổi đấu giá, Đại Bảo chân nhân trong tay nắm giữ bảo vật ở Chân Linh phái đoán đan kỳ tu sĩ trở xuống xem ra đơn giản sẽ có thể dùng đếm không xuể để hình dung, thậm chí có lời đồn đãi nói bảo vật chưa dùng tới trong tay của Lục Thiên Bình lão tổ có danh xưng là “Đa Bảo đồng tử”, tám chín phần mười là trong tay của Đại Bảo chân nhân.

Đã từng có một vị tu luyện trận pháp đệ tử bởi vì trên trận pháp một đường đưa ra một sự hiểu biết rất có ý nghĩa, từ đó được Chân Linh phái trận pháp đại sư, Lục Thiên Bình lão tổ nói Lữ Huyền Hồ chân nhận thưởng thức. Vì vậy liền cho hắn đi đến chỗ của Đạo Bảo chân nhân ở Hoàng Ly đảo chọn một món bảo vật, kết quả lại là chọn trúng một khối Thiên Niên Lôi Kích mộc.

Thiên Niên Lôi Kích mộc này mặc dù không bằng Thiên Niên Lôi Kích Đào Mộc có thể làm linh tài cao cấp nhất của trận pháp sư bản mệnh trận bàn như vậy, nhưng lúc trận pháp sư tu luyện bản mệnh trận bàn cũng coi là một loại bảo vật cực kỳ hiếm thấy, không biết tiến sát hết bao nhiêu Chân Linh phái trận pháp tu sĩ.

Thấy hai người này hoàn thiện hi địa dẫn đi một đám người các phái đệ tử lâm vào yên lặng, Lục Bình cười khổ nói:

– Nhìn dáng dấp tin tức sợ là không dối gạt được, chỉ có thể tận lực trì hoãn thời gian!