Chương 908: Bí mật song kiếm

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Âu Dương Duy Kiếm kể từ sau khi ở Hàn Băng đảo bị Lục Bình một kiếm đánh bại, coi như là thân bình vô cùng nhục nhã.

Sau chuyện Hàn Băng đảo, Âu Dương Duy Kiếm liền được Huyền Linh phái đưa đến Thủy Tinh cung bồi dưỡng.

Ở Thủy Tinh cung, Âu Dương Duy Kiếm chịu được hết từ trên xuống dưới Thủy Tinh cung kỳ thị cùng xem thường, thậm chí có lúc còn phải làm đối tượng luyện thủ cho những tên đệ tử đích truyền kia, cái bia bồi luyện, bị người giày xéo hết lần này tới lần khác còn phải bày ra khuôn mặt tươi cười chào đón.

Điều này xem ra đối với Âu Dương Duy Kiếm ở Huyền Linh phái được làm thiên chi kiêu tử mà nói đơn giản so với giết y còn khó chịu hơn.

Nhưng y lại chỉ có thể nhịn nhục, bởi vì Âu Dương Duy Kiếm trong tu sĩ cùng lứa ở chỗ này được nhìn làm hậu khởi chi tú của Bắc Hải, bây giờ không tìm được một tia một chút nào cảm giác ưu việt.

Trong Thủy Tinh cung, có nhiều người tu luyện ngày giờ cùng y chênh lệch không nhiều, nhưng tu vi thực lực lại vượt xa trên y. Sự kiêu ngạo cùng tôn nghiêm ở quá khứ của y trước mặt những người này căn bản cũng không giá trị đàm luận, chỉ có thể đủ là khiến cho người ta càng thêm khinh bỉ đàm tư.

Nhưng Âu Dương Duy Kiếm cuối cùng vẫn còn chịu đựng. Những năm gần đây, y trong Thủy Tinh cung không hề đem lực chú ý đặt quá nhiều trên để thăng tu vi nữa, mà là ngược lại bắt đầu đánh mài căn cơ tự thân.

Đồng thời lợi dụng Thủy Tinh cung tu luyện tư nguyên, bắt đầu chuyên nghiên rộng rãi thân nhân sở trường của các nhà các phái, cũng trục bộ bắt đầu chắt lọc sở trường của người khác, cùng ấn chứng với bản mệnh kiếm thuật “Phong Lưu Khoái Hoạt Thập Bát Kiếm” mà mình tu luyện, khiến cho kiếm thuật tự thân tiến nhanh.

Mà kết quả những thứ cố gắng này chính là sẽ đối chiên cùng Thủy Tinh cung những thứ đích truyện tu sĩ kia. Âu Dương Duy Kiếm rốt cục có thể dần dần chống đỡ lâu hơn dưới tay những người này, phát triển đến trong đối chiến bắt đầu cùng những người này phân định kháng lễ, thậm chí có thể làm được chiến thắng trong đối chiến với cùng cấp tu sĩ.

Mà trên thực lực để thăng mang tới biến hóa lớn nhất chính là, Âu Dương Duy Kiếm dần dần bắt đầu lấy được những thứ đệ tử đích truyền đệ tử mắt cao hơn đầu này nhận đồng, lúc trước xem thường, cười nhạo đã biến mất không thấy. Âu Dương Duy Kiếm tựa hồ lại lần nữa trở lại hàng ngũ một người thiên chi kiêu tử trước kia.

Những năm gần đây, Âu Dương Duy Kiếm mặc dù không cố ý đi đề thăng tu vi của mình, nhưng vẫn là trong bất tri bất giác đem tu vi đề thăng tới đoán đan điên phong. Cùng trước đó y một mực dẫn trước tu vi của Lục Bình mà xem, những năm gần đây tốc độ tu luyện của Âu Dương Duy Kiếm so sánh từ trước đúng thật không coi là nhanh, nhưng Âu Dương Duy Kiếm có thể nhận ra được thực lực tự thân đề thăng lại thật là trăng non càng ngày càng khác lạ.

Lần này Âu Dương Duy Kiếm trở về Bắc Hải có thể nói là tràn đầy tự tin. Y cho là lần này tất nhiên sẽ là một cuộc hành trình nổi danh để y rửa sạch nhục trước, danh chấn Bắc Hải. Mà sau khi y trở về Bắc Hải, một gáo nước lạnh cũng đem một điểm một giọt tự tin tích lũy những năm này của y lại lần nữa tưới một sạch sẽ.

Lục Huyền Bình lấy đoán đan chín tầng tu sĩ đánh bại pháp tướng tu sĩ Thiên Thuật lão tổ!

Điều này không thể nào!

Âu Dương Duy Kiếm nội tâm kịch liệt gầm thét tận đáy lòng: điều này tất nhiên là Chân Linh phái có âm mưu. Một âm mưu vì Lục Huyền Bình nổi danh mà thiết kế. Giá cao bất quá chính là hy sinh danh dự của một pháp tướng tu sĩ bình thường mà thôi, so sánh cùng tương lai của Chân Linh phái, một trưởng lão bình thường bị bỏ ra không coi là giá cao. Thiên Thuật đó tất nhiên là thả nước rồi!

Y khẩn cấp cần chứng thực tin tức này, nhưng từ đường dây của chính y đến xem, tin tức này lại là thật.

Âu Dương Duy Kiếm có thể trong sự nhạo báng của Thủy Tinh cung tu sĩ kiên trì tới giờ, hiển nhiên lẽ cũng là người tâm tính bền bỉ. Mặc dù kết quả Lục Huyền Bình đánh bại pháp tướng lão tổ cho Âu Lõ Dương Duy Kiếm mang đến đánh vào cực lớn, nhưng ở lòng tin của Âu Dương Duy Kiếm lại cũng không bị trùng khoa. Y ở Đông hải ngẩn ngơ mấy chục năm, ánh mắt và kiến thức sớm đã không phải là có thể so với trước.

Ở Trung Thổ không ít trong đại trung hình môn phái, hoặc là Thủy Tinh cung hải ngoại cự bá như vậy, có thể bồi dưỡng được những đệ tử đích truyền kia có thể đối kháng cùng pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bình thường, thậm chí có thể chiến thắng cũng không phải là không có.

Nhưng những người này là người nào, vậy cũng là thiên tài trong một vạn không một, từ trong Thủy Tinh cung mỗi một đời hơn vạn tên tu sĩ tuôn ra, hưởng thụ đều là tu luyện tư nguyên trân quý nhất của Thủy Tinh cung.

Lục Huyền Bình kia có tài đức gì, không ngờ lại có thể cùng những người này so sánh!

Coi như Âu Dương Duy Kiếm y rèn luyện hai mươi năm trong Thủy Tinh cung, nhiều nhất cũng bất quá cùng tên mới vừa mới tiến cấp pháp tướng kỳ tu sĩ đánh cho thành trạng thái giằng co. Dĩ nhiên, hoàn toàn là y thuộc về vị trí thủ, bị toàn phương vị áp chế. Hơn nữa đối phương mặc dù trong lúc nhất thời không làm gì được mình, nhưng thời gian dài, Âu Dương Duy Kiếm tất nhiên sẽ bởi vì chân nguyên khô kiệt mà bại trong tay đối phương.

Âu Dương Duy Kiếm dùng sức lắc đầu một cái, đem những tạp niệm này từ trong đầu đuổi ra ngoài, lúc này lại đột nhiên nhớ ra cái gì đó, há mồm hỏi:

– Thời gian dài bao lâu, Lục Huyền Bình kia sao còn không tới?

Âu Dương Duy Kiếm hỏi lên như vậy, mọi người trong lòng đều căng thẳng, Mạc Uy kia chần chờ một chút, nói:

– Không phải là Lục Huyền Bình kia đã phát hiện mai phục chỗ này, từ đường vòng của những địa phương khác mà đi rồi chứ?

Mạc Uy vừa dứt lời, toàn bộ mặt đất đột nhiên một trận lay động. Mọi người mặc dù đều là hạng người tu vi tinh thâm, nhưng thiếu chút nữa cũng chưa đứng vững trên mặt đất.

– Chuyện gì xảy ra? Âu Dương Duy Kiếm thất kinh hỏi.

– Phía dưới có đồ!

Nói chuyện là Ngao Lực kia, đốt ngón tay giữa hai tay nắm chặt thiết chùy đã mơ hồ phát thanh, hiện nhiên đã là sức lực chờ phân phó.

– Có phải Lục Huyền Bình kia giở trò quỷ hay không?

Mạc Uy vừa dứt lời, Chu Đồng đã dâng lên Tế Thủy kiếm, nhưng tiếp theo đó là một tiếng hét thảm truyền tới.

Mọi người kinh hãi, lúc xoay người nhìn lại, lại thấy Mạc Uy kia đang trợn tròn hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm mũi kiếm toát ra từ trước ngực, trong ánh mặt ngưng tụ vô cùng sợ hãi!

Y thế nào cũng nghĩ không thông, ai là hung thủ đánh chết y? Lục Huyền Bình sao? Hắn sao đi vòng qua phía sau mình được chứ? Lại sao có thể cách một đạo trận pháp hộ bích chính xác đem phi kiếm đâm vào chỗ hậu tâm của mình như thế?

Nhưng những thứ nghi vấn này y cũng không có cơ hội đạt được đáp án nữa.

Chu Đồng, Âu Dương Duy Kiếm cùng với Ngao Lực ba người bắt đầu cùng nhau di động, dần dần tạo thành một cơ giác, đối diện chỗ phương vị của Mạc Uy.

Ánh mắt của Chu Đồng một ngưng, nhìn nửa đoạn mũi kiếm ở ngực của Mạc Uy kia đột nhiên rút về, kinh thanh nói:

– Trường Lưu kiếm! .

Mạc Uy ngã xuống theo mũi kiếm thu hồi, sau lưng hộ bích bởi vì thiếu hụt linh mạch chống đỡ mà uy lực giảm nhiều. Trường Lưu kiếm lần nữa đâm xuyên qua hộ bích, trong các loại ánh mắt bất đồng của ba người bắt đầu cắt một vòng tròn trên hộ bích, rồi sau đó “lang cang” một tiếng, tựa hồ là sau đó hộ bích bị một người tung chân đạp vào trên đó.

Hộ bích bị Trường Lưu kiếm cắt rách trong một đạp này tan ra hòa nhập thành linh khí lấm tấm cũng cuối cùng tiêu tán. Lục Bình bước nhanh từ sau hộ bích đi vào, Trường Lưu kiếm vòng quanh quanh người hắn, cũng bắt đầu rung động cấp tốc.

Lục Bình nhìn về Chu Đồng, ánh mắt nhất thời sáng lên, rồi sau đó liền ngược lại nhìn về phía Âu Dương Duy Kiếm cùng Ngao Lực bên cạnh, nói:

– Thì ra đều là người quen, chính là không biết vị Thương Hải tống đạo huynh này xung hô như thế nào!

Có thể chấp chưởng Tế Thủy kiếm, như vậy địa vị của người này ở Thượng Hải tông tất nhiên không thấp. Có thể liên thủ cùng Âu Dương Duy Kiếm và Ngao Lực, như vậy thực lực người này cũng tất nhiên lấy được hai người nhận đồng.

– Ngươi chính là Lục Huyền Bình?

Chu Đồng tiến lên một bước, càm hơi nâng lên, nói:

– Bản nhân Chu Đồng, sớm nghe nói người được gọi là người thứ nhất dưới Bắc Hải pháp tướng kỳ, không biết hôm nay lại dám cùng đám ba người ta đánh một trận!

– Chu Đồng? Chưa nghe nói qua a, ngược lại trước đã từng giao thủ cùng Trương Hi Di của quý phái!

Gương mặt Chu Đồng bị những lời này của Lục Bình nghẹn ngào phải gần chết. Trương Hi Di là ai? Đó là thụ nghiệp ân sư của y. Trong tại Chu Đồng, Lục Bình có ý tứ rất rõ ràng, ngay cả lão sư ngươi ban đầu đều không làm gì được bản nhân, người lại coi là cái gì?

Lục Bình buồn cười nhìn người này, nói:

– Ta còn tưởng rằng các hạ đây là muốn tìm ta một mình đấu đây, không ngờ tu luyện giới này ngay cả quần đấu đều nói được lý trực khí tráng như vậy!

Gương mặt Chu Đồng đã giận đến trắng bệch, Tế Thủy kiếm trong tay chỉ một cái, nói:

– Ngươi, muốn chết!

Âu Dương Duy Kiếm thầm nói một tiếng không tốt. Chu Đồng kia trường kiếm đã xông tới. Âu Dương Duy Kiếm cùng Ngao Lực bất đắc dĩ cũng vội vàng tiến lên vây công.

Hai người trong lòng đều thầm mắng, tiểu tử này rốt cuộc là từ đâu nhô ra cực phẩm, lăng đầu thanh sao!

Chu Đồng không phải là lăng đầu thanh. Y đã ở thời điểm Lục Bình thần xuất quỷ một chém chết Mạc Uy như vậy, cũng đã phát giác Âu Dương Duy Kiếm cùng với Ngao Lực có thối ý.

Nhưng Chu Đồng không thể lui, cũng không muốn lui. Thời điểm y thấy Trường Lưu kiếm trong tay Lục Bình, y cũng đã nghiên cứu như thế nào đem Âu Dương Duy Kiếm cùng với Ngao Lực đều trói đến trên chiến thuyền của mình rồi.

Huống chi Chu Đồng đối với mình hơn hai trăm năm khổ tu này cũng có nguyên vẹn tự tin. Mặc dù Lục Huyền Bình kia thật đúng là mạnh mẽ giống như trong truyền thuyết như vậy, nhóm người mình cũng không phải nể bóp, coi như là không địch lại, cũng có thể toàn thân trở lui. Nhưng nếu là không bác thượng đánh một trận, vì vậy cùng Trường Lưu kiếm thất chi giao tí, Chu Đồng lại thật lòng có không cam lòng!

Tế Thủy Trường Lưu kiếm này không chỉ là bội kiếm của Thương Hải tông khai sơn lão tổ, còn là cái chìa khóa để khai ích động phủ của Thương Hải lão tổ. Đáng tiếc Thương Hải di tàng hiện nay đã bị người thu vét hầu như không còn.

Nếu mà trước đó Thương Hải tông có thể hợp bích Tế Thủy Trường Lưu, như vậy Thương Hải di tàng lẽ mặc dù giống vậy có người khác tham dự, Thương Hải tông cũng có thể trước các phái toàn bộ cầm trong tay lợi ích, làm gì còn giống như bây giờ vậy. Thương Hải tông đoạt được trong di tàng bất quá là hai trong mười, hơn nữa rất có một ít bảo vật bị thất thủ hủy hư ở thời điểm mạnh mẽ phá hộ chiếu bích lũy.

Thương Hải tông có Tế Thủy kiếm nơi tay còn như vậy, những thế lực khác càng không cần phải nói!

Trừ một bộ bí thuật kia có thể đề thăng thật lớn uy năng của Tế Thủy Trường Lưu kiếm song kiếm hợp bích ra, trong Tế Thủy Trường Lưu kiếm cất giấu một bí mật Thương Hải lão tổ năm đó lưu lại. Chẳng qua là bí mật này rốt cuộc là gì? Thương Hải tông tu sĩ lại thủy chung không biết được. Chẳng qua là biết được Tế Thủy Trường Lưu kiếm này chẳng những là cái chìa khóa khai ích Thương Hải di tàng, hơn nữa cũng là cái chìa khóa khai ích điều bí mật này. Mà điều bí mật này núp trong Thương Hải di tàng.

Tế Thủy kiếm vòng lên một đạo kiếm quang vô thanh vô tức, lấy một loại phương thức cực kỳ quỷ dị đâm tới Lục Bình, nhưng trên đường lại bị Trường Lưu kiếm tuôn ra, hóa thành từng đạo một kiếm lãng, sau nối tiếp trước đánh thắng tới Tế Thủy kiếm.

Phong Lưu kiếm, Khoái Hoạt kiếm của Âu Dương Duy Kiếm đã sớm được hắn ngưng tụ thành hai đạo đại thần thông, quả thật là kẻ sĩ cách biệt ba ngày cần phải vuốt mắt đánh giá lại. Hơn nữa, Thu Thủy Y Nhân kiếm của Lục Bình lúc ngăn cản hai đại kiếm thuật thần thông của y cường công, trong lòng cũng đã tin chắc Âu Dương Duy Kiếm này ít nhất cũng trong tâm hạch không gian ngưng tụ một cái thần thông phù.

Nhưng “kẻ sĩ cách biệt ba ngày” đâu chỉ có một mình Âu Dương Duy Kiếm, song phi kiếm của Lục Bình cũng kéo lên cự lãng ngập trời, mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến nay, chỉ một kích liền đem thần thông của Âu Dương Duy Kiếm phá đến thất linh bát lạc.

Đồng thời tay phải của Lục Bình đẩy kéo một cái, từng tầng một lưới nước trước người của Lục Bình dọc theo người về phía trước. Ngao Lực chân nhân kia một đôi thiết chùy chưa đập tới, liền lâm vào trong tầng tầng lưới nước không cách nào tự kềm chế!

Lục Bình lúc nhận ra được khí tức của Mạc Uy, để cho Đại Bảo tại chỗ lẻn vào lòng đất, rồi sau đó lại lợi dụng Linh Lung bắt đầu nhiễu loạn địa mạch, từ đó ở chung quanh đây tạo thành địa động mãnh liệt.

Đại Bảo là thừa dịp loạn đến gần mặt đất bắt đầu xác định vị trí mấy người, mặc dù như vậy sẽ khiến cho Đại Bảo bại lộ trước mấy người này. Nhưng đối mặt với động đất mãnh liệt đột nhiên đến như thế, nhóm mấy người Âu Dương Duy Kiếm này đầu tiên chính là tự vệ, chứ không phải là người muốn phương thiết pháp đánh chết người rình xem lén.

Mấy người mặc dù nghĩ tới lợi dụng hộ sơn đại trận bích lũy không gian tới tính toán Lục Bình, cũng đoán chắc phương hướng hắn xuất nhập, nhưng bọn họ lại quên uy năng phòng thủ đang kịch liệt yếu bớt làm hộ sơn đại trận lập tức sẽ phải hỏng mất. Mà Trường Lưu kiếm trong tay Lục Bình lại đối với những thứ đại trận này có lực khắc chế thiên nhiên.

Lúc trước Lục Bình muốn đâm rách hộ sơn đại trận này, ít nhất còn cần Thiên Khang lão tổ trước tiên dùng Khai Sơn việt đập vào một búa. Bây giờ Lục Bình lại có thể trực tiếp dùng Trường Lưu kiếm cắt vỡ vòng bảo hộ này. Đây cũng là nguyên nhân Lục Bình có thể ở thời gian ngắn ngủi như vậy liền đi vòng qua sau lưng mấy người.

Chu Đồng mặc dù thời gian đi lại tu luyện giới quá ngắn, nhưng đây cũng không nghĩa dày không tự biết rõ, Lục Huyền Bình kia coi như đánh bại môn phái lão tổ nhà mình là giả, nhưng một món phách giết bạn sinh linh thú của Kim Giao đảo chủ cũng không giả được dưới mắt mọi người.