Chương 1138: Các phái tề tụ

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dị tượng xuất hiện trên bầu trời của Không Minh đảo hơn một năm, rốt cục lôi kiếp vô cùng cũng bắt đầu đánh xuống!

Trên bầu trời Không Minh đảo xuất hiện thiên tượng như thế này, tin tức đã nhanh chóng truyền về tông môn của các phái, xuất phát từ trận pháp sư của các phái tiềm tu trong Không Minh di trận.

Các đại môn phái hiển nhiên rất coi trọng chuyện này. Mặc dù hiện nay ma la đang tàn phá bừa bãi ở Nam Hải, nhưng các phái đều có người kéo tới Không Minh hải.

Thời gian trải hơn một năm qua, chẳng những không tiêu hao sự kiên nhẫn của tu sĩ các phái giám sát dị tượng nơi này, ngược lại còn bởi vì thiên tượng to lớn mà củng cố thêm lòng tin của họ, rằng trên đảo chắc chắc có bảo vật.

– Nhìn xem thiên tượng tư thế, tựa hồ là lôi kiếp lần thứ hai, có phải có thêm một vị pháp tướng trong kỳ tu sĩ tiến cấp rồi đúng không?

Nói chuyện chính là vị lão giả họ Kỷ mặt hồng hào, tóc bạc trong mấy vị trận pháp tông sư xuất hiện sau khi Lục Bình cùng Đặng Minh mở ra Không Minh phái Truyền tống trận tiến vào Không Minh đảo. Lúc này đứng ở bên cạnh ông ta là một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ dáng dấp khoảng ba mươi tuổi.

Vị tu sĩ trông có vẻ khoảng ba mươi tuổi tựa hồ hiểu rõ ràng ý tứ của lão giả họ Kỷ, cười đáp:

– Sư thúc chớ bận tâm, cho dù người ấy độ lôi kiếp lần thứ hai, nhưng đệ tử đã từng được chứng kiến lôi kiếp lúc Vân Đăng lão tổ của bản phái thành tựu đại tu sĩ. Nếu so với cái này thì tình hình mênh mông và cuồn cuộn hơn, cho dù người ấy thật sự vượt qua lôi kiếp, xem ra cũng miễn cưỡng thành tựu đại tu sĩ mà thôi. Mặc dù đệ tử đánh không lại hắn, hắn cũng chưa chắc có thể cầm giữ đệ tử được. Huống chi hôm nay đến Không Minh đảo này không phải chỉ có mình đệ tử mà thôi! D

Sắc mặt của lão giả họ Kỷ có chút không cam lòng, nói:

– Người này có thể tiến vào Không Minh đảo, trên người tất nhiên có Không Minh chi tinh. Năm đó các phái vây công Không Minh phái, cuối cùng vì gặp trở ngại, trận pháp sụp đổ mà không thể không nhanh chóng rút lui, trên đảo có lẽ còn để lại rất nhiều truyền thừa cất giấu chưa kịp khai quật. Nhất là căn bản truyền thừa của Không Minh phái, năm đó tu sĩ các phái căn bản cũng không lấy được tới tay. Nhưng dù sao Không Minh chi tinh cũng là bảo vật hiếm có của tu luyện giới, do đó người này nhất định phải nằm trong tay Lưu Vân phái chúng ta.

Tu sĩ ba mươi tuổi có chút bất đắc dĩ. Lưu Vân phái mặc dù là một trong tứ đại môn phái của Nam Hải, nhưng hôm nay có nhiều tu sĩ tụ tập trong Không Minh hải như vậy, còn có tu sĩ của tất cả môn phái ở vùng phía nam Trung Thổ cùng với Đông Hải nghe tin chạy đến, thậm chí hắn còn nhìn thấy đệ tử đích truyền thứ hai của Thủy Tinh Cung là Lý Thế Càn đến. Mặc dù hắn tự đánh giá thực lực không kém, nhưng nếu So sánh với Lý Thế Càn thì hắn cũng thật sự không nắm chắc phần thắng, chớ đừng nói chi là trong số tu sĩ đến đây có không ít kẻ thuộc loại không vừa ở đời thứ nhất. Cho dù hắn có vận khí tốt đến đâu, cuối cùng cũng phải trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích mà thôi.

Lão giả họ Ký tựa hồ cũng phát giác được suy nghĩ của mình có chút không thực tế, vì vậy lại bổ sung:

– Người này có thể ra vào Không Minh đảo, tất nhiên Không Minh chi tinh ở trên người y không chỉ một viên. Bản phái ít nhất cũng có một hai viên. Việc này còn phải nhờ vào Ngổ sư điệt người rồi.

Tu sĩ ba mươi tuổi lúc này mới thở dài một hơi, đáp:

– Sư điệt sẽ làm hết sức!

Tình huống đối đáp đại loại như thế diễn ra khắp ở trên Không Minh hải, nội dung không sai biệt nhau nhiều lắm.

Vị lão giả gầy còm Lúc trước chạy đến chặn đường khi Lục Bình cùng mọi người tiến vào Không Minh đảo, thấy Lý Thế Càn nhíu mày nhíu mặt như thế, hỏi:

– Trên Không Minh đảo, cái vị kia rõ ràng là một đại tu sĩ, sao trong cung lại chỉ phái một mình người đến đây?

Lý Thế Càn bất đắc dĩ cười cười, đáp:

– Trình Nguyễn Quái sư thúc tổ, không phải là trong cung không coi trọng việc này, mà là trong cung có chút việc gấp, trong lúc nhất thời không kịp điều động người thôi!

Nguyên Quái lão tổ hơi sững sờ, hỏi:

– Việc gấp gì chứ, chẳng lẽ còn quan trọng hơn so với Không Minh chi tinh hay sao? Năm đó Không Minh phái bị diệt, ba mươi hai viên Không Minh chi tinh chỉ được hai mươi bốn viên. Thần niệm tạo hình bí thuật thần bí đó cũng không tìm được, Không Minh phái trận pháp truyền thừa cũng không biết ở nơi nào, phải biết rằng những vật này có quan hệ rất lớn đến Vạn Độc Thương Khung Bích!

Lý Thế Càn thấy Nguyên Quái lão tổ có chút nổi nóng, vội vàng đáp:

– Sư thúc bớt giận, những năm gần đây, trong nội cung khuếch trương khắp nơi. Lúc trước, nhờ Thiên Huyền tông giúp chúng ta vất vả lắm mới đứng vững gót chân ở Trung Thổ. Hôm nay Thiên Nguyệt tông không biết vì sao âm thầm thông đồng cùng Bích Hải Linh Xà tộc, Thiên Huyền tông lại có Thái Huyền tông từng bước ép sát, bên ngoài có ma la tàn phá bừa bãi trên biển. Họ lại cầu viện đến chúng ta, trong nội cung cũng không thể không quan tâm, do đó nhân thủ càng lúc càng khan hiếm.

Nguyên Quái lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói:

– Bỏ gốc lấy ngọn! Nhìn xem trong nội cung những năm này ta đã làm gì? Đánh đông dẹp bắc bốn phía khuếch trương, nhưng bốn phía đều vấp phải trắc trở. Thúc đẩy cho Bắc Minh tan rã được coi là một chiêu hay, nhưng cuối cùng cũng bị Tiêu Bạch Vũ đâm lén một tay, thu hoạch giảm đi rất nhiều so với mong muốn: Mặc dù ở Trung Thổ chúng ta đứng vững chân, nhưng cũng bị người khác lôi vào vũng bùn, lại thoáng cái đứng ở mặt đối lập cùng năm đại tông môn; nhúng tay vào chuyện Bắc Hải của người ta lại càng là một nước cờ dở. Bắc Hải ở đó có thể có chỗ tốt gì chứ?

Nguyên Quái lão tổ giận dữ, tiếp tục nói:

– Còn có Liệt Thiên Kiếm phái, trước kia gây sự với người, hôm nay Tiêu Bạch Vũ vừa về đến, Nguyên Yếm sư huynh đều bị người ta giết, thế mà không nghe trong nội cung có người nào dám đánh dù là một tiếng rắm thối! Hiện tại còn đi lại vô cùng ăn ý cùng Bích Hải Linh Xà, vốn cho là quét dọn cái khối bệnh Bắc Minh gì đó, Thủy Tinh Cung ta vốn là kẻ chân chính khống chế bá chủ Đông Hải. Hiện tại đâu rồi, sao lại để cho lão phu xem ra càng lúc càng bị động, lại còn muốn lão phu tọa trấn Nam Hải. Hôm nay đã có người lẻn vào Không Minh đảo, cái này là tính toán cái chuyện quỷ gì đây chứ?

Lý Thế Càn cười khổ một tiếng, nhưng cũng không dám chen vào nói. Hắn mặc dù đối với loại thủ đoạn bốn phía khuếch trương của Thủy Tinh Cung cũng có chút bất mãn, nhưng loại ngôn ngữ chỉ trích đầy can đảm như thế này đối với sách lược mà bản phái phổ biến thì chỉ có cái vị trước mắt này là dám lớn tiếng quở trách như vậy thôi. Ai kêu lão nhân gia ông ta chính là Thủy Tinh Cung đệ nhất trận pháp tông sư, địa vị cao cả ở Thủy Tinh Cung chứ?

Trong Không Minh trận mười tầng trận pháp, vị lão tổ này đã đem tầng trận pháp thứ 9 nghiên cứu triệt để, đáng tiếc thời điểm nghiên cứu chín tòa trận pháp tầng thứ mười lại lâm vào bình cảnh, đến nay nói ông ta thoáng có chút ít dấu vết manh mối cũng không quá đáng. Hiện tại trong tu luyện giới, vị lão tổ này cho dù không phải là trận pháp tông sư đệ nhất, cũng chính là một trong năm người cao nhất.

Cuộc đối thoại giữa hai người mặc dù là dùng truyền âm mật đàm, nhưng Nguyên Quái lão tổ với biểu lộ trừng mắt trợn mày như vậy đã sớm đã rơi vào trong mắt dò xét của tu sĩ các bên khác.

Lý Thế Càn suy nghĩ một chút, nói:

– Sư thúc tổ, hiện tại tình thế Nam Hải các phái đều có tu sĩ đến đây xem xét, nhưng rất rõ ràng là sau khi Ngũ Hành Quy Tàng ẩn đi, ma la tai ương đã kéo tới tất cả tông phái ở Nam Hải. Trình độ các phái có thể điều phái ra lực lượng cũng đều có hạn. Nếu như tu sĩ trốn trong Không Minh đảo độ kiếp quả là một vị đại tu sĩ, đến lúc đó không thể không cùng mọi người liên thủ. Bản phái tuy là một trong Lục Đại Thánh Địa, nhưng chuyện hôm nay cũng vượt ngoài tầm tay với, chỗ tốt sợ là sẽ không lấy được phần to!

Nguyên Quái lão tổ phẫn nộ vẫn còn phẫn nộ, nhưng tình thế hiện tại cũng thấy rõ ràng, ông ta không kiên nhẫn khoát tay áo, nói:

– Lão phu cũng không am hiểu các loại tranh đấu, đến lúc đó chỉ có thể dùng trận pháp tương trợ, việc chia chỗ tốt thì cũng đành đi, người này có thể đột nhiên tiến vào không Minh đảo sau mấy ngàn năm không ai thành công, cho thấy trên người tất nhiên mang theo Không Minh chi tinh. Vật đó lúc ấy còn thiếu tám viên, mà lại quan hệ đến Vạn Độc Thương Khung Bích, người nhất định phải nghĩ biện pháp lấy được vài viên vào nơi tay!

Lí Thế Càn cười đáp:

– Có trận pháp của sư thúc tổ tương trợ, cho dù là đại tu sĩ thì Thế Càn cũng dám đấu một trận!

Đúng lúc này, đạo lôi kiến thứ chín trên Không Minh đảo cũng đã đánh xuống, Thuần Dương chi Khí đã tràn xuống từ phía trên lỗ hổng.

Lão giả áo đen nhìn hướng về phía một người bên cạnh cười nói:

– Xem ra đúng như sư điệt nói! Người này chẳng những lôi kiếp kém một bậc so với người tầm thường khi tiến cấp đại tu sĩ, cho dù là Thuần Dương chi Khí quả thực cũng thiếu đi rất nhiều, xem ra thực lực cho dù là đến cấp bậc đại tu sĩ cũng cực kỳ có hạn.

Người đứng bên cạnh lão giả áo đen lắc đầu, nói:

– Vậy cũng nói không chừng, người này ở đâu độ kiếp không được, tại sao lại đến Không Minh đảo ở trước mắt bao nhiều người vượt qua lôi kiếp như vậy. Đó không phải là bởi vì người này trước kia căn bản không nắm chắc tiến cấp pháp tướng hậu kỳ thành công, rồi bây giờ sau khi tiếp nhận suốt chín đạo lôi kiếp, Thuần Dương chi Khí đã phủ xuống, như vậy đã chân chính tiến cấp thành công rồi hay sao?!

Lão giả áo đen cả kinh, hỏi:

– Quang Vũ sư điệt nói là đại trận tầng chín ở trong Không Minh đảo có tác dụng làm giảm đi sức công phạt của lối kiếp hay sao?

Người được gọi là Quang Vũ tu sĩ hơi đắn đo một chút, đáp:

– Chỉ có loại khả năng này mà thôi, đệ tử cũng nói không chính xác lắm.

Lão giả áo đen bóp cổ tay nói:

– Đáng tiếc hiện giờ ma la tàn phá bừa bãi, bản phái không rảnh tay đến đây nhiều, nếu không Quang Pháp tông ta tất nhiên không tiếc bất cứ giá nào phải bắt cho được người này!

– Quang Pháp tông Mộc hắc y cùng Quang Vũ tựa hồ phát hiện cái gì rồi?

Một nơi cách đó không xa trên Không Minh hải, hai vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ tướng mạo cực kỳ tương tự, một người trong đó hướng về một vị lão giả trước người nhỏ giọng nói.

Lão giả này cũng chính là một trong những trận pháp tông sư ngày đó đuổi giết bọn Lục Bình, nhìn thoáng qua lão tổ áo đen bên kia, đáp:

– Vô luận bọn họ biết được những gì, tóm lại đều là tin tức về người đó trên Không Minh đảo. Hôm nay, người đó đã vượt qua lôi kiếp, hiện tại đang thu nạp Thuần Dương chi Khí nhằm làm vững chắc tu vi bản thân, chờ tới người đó xuất quan sợ còn phải mất thêm một thời gian ngắn nữa.

Mặt khác tu sĩ này nhìn về bốn phía, nói:

– Hôm nay Nam Hải tứ đại môn phái đã đến ba nhà, chỉ còn có Hồng Hải Các là không thấy bóng dáng.

– Hồng Hải Các sợ là không rảnh tay đến đây. Ai bảo khoảng cách đạo tràng của Hồng Hải Các xuất hiện rất gần Ngũ Hành Quy Tàng, ma la đại quân vượt ra từ trong sương mù ngũ hành dĩ nhiên là đi về phía Hồng Hải Các trước rồi!

Người nọ lúc này nhìn có chút hả hê, nói:

– Đám Hồng Hải Các đều như loài cá, đem đạo tràng xây ở đáy biển, nếu không có Vũ Văn Kinh Lôi đột nhiên cảnh báo tương trợ, luồng trùng kích thứ nhất của ma la sợ là đã phá hộ phái đại trận của bọn họ rồi. Đến lúc đó Nam Hải cho dù còn giữ chiêu bài Hồng Hải Các, sợ cũng không còn mặt mũi nào xưng là một trong tứ đại môn phái.

Một người khác cũng lên tiếng:

– Đáng tiếc! Vị lão giả đứng trước hai người hừ lạnh một tiếng, nói:

– Hồng Hải Các truyền thừa vạn năm, đạo Nho chính thống há có thể nói diệt là diệt hay sao? Hai người các ngươi biết chút mà không biết cực độ, khó trách hôm nay ngay cả cánh cửa pháp tướng trung kỳ đều không có hướng rảo bước tiến lên.

Người nói chuyện trước đó không phục đáp:

– Sư bá, mặc dù huynh đệ chúng tôi không thể vượt qua lôi kiếp lần đầu tiên, nhưng hai người chúng con liên thủ sử dụng hợp kích chi thuật, những kẻ ở dưới pháp tướng đại tu sĩ hiếm có người có thể tiếp được chúng con!

– Thuật hợp kích sao?

Lão giả mỉm cười, nói:

– Hai người các người mặc dù là huynh đệ song sinh, tâm ý tượng thông, liên thủ cùng đánh thì so với người bình thường tự nhiên có nhiều hơn ba phần uy lực. Nhưng hai người các ngươi có thể tâm ý tương thông đến mức cùng nhau ăn cơm, cùng ở một chỗ cùng mặc quần áo hay sao, có thể bảo chứng mọi lúc mọi nơi cùng ở một chỗ sao? Nếu như có người thực sự muốn đối phó các ngươi, chỉ cần dẫn dụ đi một trong hai người các ngươi, một gã pháp tướng trung kỳ tu sĩ lập tức có thể đủ lần lượt diệt hết các ngươi rồi!

Hai người trầm mặc không nói, sau một lát lão giả kia lại hỏi:

– Trước kia phân phó các ngươi đi theo tên Vũ Văn Kinh Lôi, hiện tại người này ở đâu?

Hai người tinh thần chấn động, đáp:

– Tên Vũ Văn Kinh Lôi đó ở Hồng Hải Các đã cùng ma la đánh một trận xong cáo từ, nhưng lại đi về phương hướng Ngọc Lâm phái.

Lão giả cười lạnh một tiếng, nói:

– Quả nhiên là vậy!

Vào lúc trên người Long Chi Pháp Tướng xuất hiện loại hình thái thứ bảy, Lục Bình liền biết được hiện nay mình xem như chính thức bước chân vào cánh cửa pháp tướng trung kỳ rồi.

Nhưng mà hiện giờ còn chưa tới tình trạng xuất quan. Có câu “hậu tích bạc phát”, trong nháy mắt tu vị của Lục Bình tăng lên như thế này, chính là thời khắc mấu chốt để hắn toàn diện tăng trưởng tất cả các phương diện khác.

Điều đáng tiếc chính là, bởi vì có Chân Linh Chi Kiếm, Long Chi Pháp Tướng ăn theo, tích lũy của bản thân Lục Bình cũng bị lôi kiếp tiêu hao không ít.

Ưng trảo, sau khi mắt ưng xuất hiện, Thuần Dương Chi Khí dư thừa tiếp tục bị Long Chi Pháp Tướng hút lấy. Cùng lúc đó, Thuần Dương Chi Hồn chỉ còn lại ít hơn một nửa cũng thoáng cái tăng lên hai phần ba, thân hình dài năm trượng một đường đi cao, trực tiếp kéo dài thân hình hơn năm thước lại mở rộng chiều ngang. Long Chi Pháp Tướng sau khi đã trải qua lôi kiếp thống khổ giờ có vẻ càng lúc càng linh động hơn, đầy vẻ thích thú xoay người quanh ở trong tâm hạch không gian, phát ra từng tiếng ngâm nga.

Long Chi Pháp Tướng thích ý như vậy, lại dọa và giày vò không ít đối với đám người Đăng Minh trên Không Minh đảo.