Chương 457: Huyết mạch cùng Truyền thừa

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thật ra thì ở tu sĩ khi lên cấp Hóa Linh kỳ trong truyền thuyết, sau khi thành tựu chân linh thì có thể ở trong tự thân huyết mạch ngưng tụ thành truyền thừa lưu cho hậu duệ trực hệ của mình. Nhưng mà loại huyết mạch truyền thừa này thường thường không vượt qua ba đời, khi gặp phải chủng tộc bởi vì huyết mạch mỏng manh mà sẽ mất đi cơ hội truyền thừa. Trừ phi trong con em hậu bối có người ở ba đời trước đã có kẻ lần nữa tu luyện tới Hóa Linh kỳ. Như vậy huyết mạch truyền thừa lại lần nữa truyền đến ba đời sau. Nếu một khi trong ba đời không có người thành tựu chân linh, như vậy loại truyền thừa này sẽ đoạn tuyệt.

Nhưng hạn chế này đối với hậu duệ chính thống của Khai Thiên Thất Tổ tại phương thế giới này vô hiệu. Mấy vạn năm qua, chỉ cần những hậu duệ chính thống này không phải là bởi vì giống như Mộc Loan nhất tộc bị diệt tộc vậy, thì trong máu huyết mang theo truyền thừa của bọn họ sẽ sẽ không bởi vì không có người thành tựu chân linh lên cấp Hóa Linh kỳ mà đoạn tuyệt.

Đây cũng là đỉnh cấp linh thú trong yêu tộc, ví dụ như truyền thừa Giao huyết mạch Bích Hải linh xà và Nguyên Thủy cự ngạc; truyền thừa Bằng huyết mạch Côn ngữ; truyền thừa Loan huyết mạch Hỏa loan, Mộc loan, truyền thừa Quy huyết mạch Phách Quy vấn vẫn có địa vị cực cao và giữ mãi. Đỉnh cấp yêu thú có ý nghĩa là chủng tộc đó chính là hậu duệ chính thống của Khai Thiên Thất Tổ, và cũng có ý nghĩa là sẽ không đoạn tuyệt huyết mạch truyền thừa.

Mà ở trong tộc quần của những đỉnh cấp yêu thú này, lại có một chủng tộc đặc biệt. Bọn họ không phải là hậu duệ chính thống của Khai Thiên Thất Tổ, nhưng vẫn chưa từng đoạn tuyệt huyết mạch truyền thừa, đây chính là Băng Ly nhất tộc.

Lục Bình nghe Lục Bích giải thích, thế mới biết sau lưng Khai Thiên Thất Tổ còn có nhiều bí mật như vậy. Trong trời đất này, vạn vật sinh linh cũng không phải đều là huyết mạch của Khai Thiên Thất Tổ, chỉ có đỉnh cấp yêu tộc mới truyền thừa được Thất tổ đích truyền huyết duệ. Lục Bình như hiểu được ra, hỏi tiếp:

– Nói như vậy Băng Ly nhất tộc truyền thừa nằm ở trong một viên Băng Ly Châu này sao?

Lục Linh nhi lúc này thần niệm cũng đã từ trong Bằng Ly tộc lui đi ra, cười nói:

– Phụ thân thật thông minh. Nhưng mà Bằng Ly Châu chẳng qua là một thủ đoạn để Bằng Ly nhất tộc dùng để hoàn thiện truyền thừa. Nếu nói huyết mạch truyền thừa trừ các vị tiền bối truyền thừa công pháp ra, trọng yếu nhất chính là huyết mạch, hoặc là nói là thiên phú, tư chất truyền thừa. Bằng Ly nhất tộc lão tổ năm đó theo hầu Giao lão tổ, may mắn được Giao lão tổ chỉ điểm, có thể đem Bằng Ly nhất tộc thiên phú, từ chất giống như những Thất tổ hậu duệ khác vậy đời đời tương truyền. Nhưng công pháp tu luyện lại không cách nào đi theo cùng huyết mạch truyền thừa. Nhưng mà vị Băng Ly nhất tộc lão tổ kia cũng là hạng người có thiên phú kỳ tài, liền nghĩ ra một phương thức truyền thừa thông qua Băng Ly Châu này. Nó được dùng để bổ sung hoàn chỉnh truyền thừa cho Băng Ly nhất tộc, khiến cho Băng Ly nhất tộc ở trong yêu tộc có thể chen thân vào hàng ngũ đỉnh cấp yêu tộc.

Lục Bình tựa hồ có chút hiểu rõ ra, thử suy đoán nói:

– Băng Ly nhất tộc sử dụng Băng Ly Châu mặc dù giải quyết khốn cảnh của việc truyền thừa, nhưng Băng Ly Châu này lại không cách nào giống cùng truyền thừa của những đỉnh cấp yêu tộc khác, đem tu luyện công pháp kể cả tư chất thiên phú cùng nhau truyền thừa. Chính vì vậy, sợ là Băng Ly Châu còn rước lấy sự thèm muốn mơ ước của những chủng tộc khác. Điều này có lẽ là duyên cớ vì sao Bằng Ly nhất tộc cho tới bây giờ chỉ còn dư lại Ngao Ngọc cùng Ngao Vô Song này.

Lục Hải cười cộc lốc một tiếng, nói:

– Phụ thân thật là lợi hại. Điều này cũng nghĩ ra, bất quá kỳ quái là Băng Ly nhất tộc vốn là đều họ Ân, sao phải đổi họ Ngao? Họ Ngao đúng là dòng họ chỉ có Nguyên Thủy cự ngạc mới có. Bích Hải linh xà chúng con vốn cũng là họ Sở, chỉ là chúng con đều nguyện ý theo họ Lục của phụ thân.

Lục Bình trong đầu chấn động, Huyền Sở không phải là họ Ân sao? Xem ra Huyền Sở chính là con trai ruột của Lý Huyền Âm sư thúc rồi, cũng không biết Huyền Sở có biết thân phận của mình hay không, có biết quan hệ của mình cùng với Huyền Âm chân nhân hay không. Về phần Bích Hải linh và họ Sở, Lục Bình lúc ở Đông hải cũng đã biết rồi.

Lục Bích tiếp theo lời của Lục Hải nói:

– Phụ thân đoán không sai. Bằng Ly nhất tộc này mặc dù dựa vào Băng Ly Châu tồn tại, chen thân vào hàng ngũ đỉnh cấp yêu tộc, nhưng Bằng Ly nhất tộc cũng không phải là huyết mạch chính thống của Khai Thiên Thất Tổ. Vì vậy những Thất tổ hậu duệ này cũng không đem Bằng Ly nhất tộc nhận làm đồng loại. Còn yêu tộc bình thường cũng bởi vì Băng Ly nhất tộc không phải là Thất tổ hậu duệ nhưng chen thân vào đỉnh cấp yêu tộc nên chủ động cô lập họ ra.

Điều này khiến cho thân phận của Bằng Ly nhất tộc ở trong yêu tộc trở nên rất lúng túng. Lại thêm Băng Ly nhất tộc truyền thừa thông qua Băng Ly Châu, nhưng lại có thể bị Giao huyết mạch yêu tộc tu luyện Băng chức tính công pháp đoạt lấy và tự tu được. Vì vậy, cấp thấp tu sĩ của Băng Ly nhất tộc thường bị những yêu tu chủng tộc khác ám sát, cướp lấy Băng Ly Châu, dùng để mưu đoạt Bằng Ly nhất tộc truyền thừa. Mấy vạn năm qua loại cục diện này một mực kéo dài. Trong truyền thừa ký ức của chúng con, Băng Ly nhất tộc ở mấy ngàn năm trước cũng đã tuyệt tích trong tu luyện giới, không ngờ ở Bắc Hải lại còn có huyết mạch truyền thừa xuống. Hơn nữa xem bộ dáng của chúng, là nhận được Nguyên Thủy cự ngạc nhất tộc bảo vệ. Hừ, xem ra Nguyên Thủy cự ngạc nhất tộc còn chưa buông tha đối với lời đồn đãi mây vạn năm qua trong yêu tộc kia.

Lục Bình tò mò hỏi:

– Lời đồn đãi? Là lời đồn đãi gì?

Lục Hải gãi gãi đầu, nói:

– Theo truyền thuyết, tổ tiên của Bằng Ly nhất tộc theo hầu Giao lão tổ, biết được một bí mật lớn liên quan tới Khai Thiên Thất Tổ. Năm đó vô luận là nhân tộc tu sĩ hay còn là yêu tộc tu sĩ đều muốn có được điều bí mật này. Bọn họ đều cho rằng điều bí mật này tất nhiên sẽ ở trong Băng Ly Châu của Bằng Ly nhất tộc đời đời tương truyền. Vì vậy, họ đối với hậu bối con em của Bằng Ly nhất tộc triển khai điên cuồng săn giết. Nhưng thủy chung họ vẫn không tìm ra.

Thời gian dài đi, mọi người cũng cho là điều này có lẽ chỉ là một âm mưu mà thôi. Bằng Ly nhất tộc cũng không có được bí mật gì của Thất tổ. Nhưng vẫn có người cũng không mất hết hy vọng, lại thêm sự cám dỗ của Bằng Ly Châu, Bằng Ly nhất tộc từ đó cũng từ từ biến mất ở tu luyện giới.

Lúc này, lòng hiếu kỳ của Lục Bình cũng bị Tam Linh thay phiên nhau ngươi một lời ta một lời giảng thuật làm cho trỗi dậy, hỏi:

– A, các ngươi có biết hiểu điều bí mật này là liên quan tới phương diện nào của Khai Thiên Thất Tổ không?

Lục Bình đem cái đầu nhỏ lắc như trong bát lãng, đáp:

– Không biết oa, có lẽ chờ chúng con tu vi cao hơn, truyền thừa ký ức phong ấn khai mở nhiều hơn, thì sẽ biết càng nhiều.

Lục Bình gật đầu một cái, ngược lại hướng Lục Linh nhi cười hỏi:

– Linh nhi, nói cho phụ thân biết, lần này người ở đây trong Băng Ly Châu lấy được những thứ truyền thừa gì?

Lục Linh nhi cau cái mũi nhỏ, bất mãn nói:

– Ngao Vô Song này thật đúng là vô dụng, cũng là đoán đan sáu tầng tu vi, mà chỉ mới đem phong ấn của Bằng Ly Châu giải trừ đến đoán đan hậu kỳ, hơn nữa rất nhiều bí thuật thần thông của Bằng Ly tộc ở đoán đan kỳ truyền thừa cũng đều chưa giải cấm.

Hiển nhiên là bởi vì thực lực không đủ, khó trách hắn dễ dàng bị phụ thân đánh chết như vậy.

Bất quá ngay sau đó Lục Linh nhi lại cao hứng nói:

– Bất quá Linh nhi ở trong Băng Ly Châu có thể khai mở ra truyền thừa vẫn tìm được rất nhiều thứ hữu dụng, đối với Linh nhi sau này tu luyện có sự trợ giúp lớn. Đặc biệt là bản thân Băng Ly Châu chính là một loại truyền thừa chỉ bảo của Bằng Ly nhất tộc, trong này đã tích súc mấy trăm năm tu luyện tinh hoa của Ngao Vô Song này. Mặc dù không so được với kim đan của hắn, nhưng đối với Linh nhi tu luyện chính là một trợ giúp rất lớn.

Lục Bình vui mừng gật đầu một cái, tiếp theo có chút không hiểu hỏi:

– Những truyền thừa khác chẳng lẽ còn bởi vì thực lực của tu sĩ bất đồng mà đối đãi khác nhau hay sao?

Lục Linh nhi hít mũi một cái, rất không cao hứng nói:

– Cũng không phải là vậy, mỗi một đỉnh cấp chủng tộc tu sĩ truyền thừa đều căn cứ tự thân thực lực của tu sĩ để giải cấm. Điều này đúng là người bên cạnh cũng không thể nào giúp được, trừ phi công pháp tu luyện giống nhau và cùng tộc tu sĩ đem những nội dung truyền thừa chưa bị khai mở ra truyền miệng lại cho tu sĩ biết được. Bất quá những khẩu thuật nội dung này mặc dù tu sĩ biết được, mười phần thì có tám chín là tu luyện không thành công. Đây chính là chỗ thần kỳ của huyết mạch truyền thừa, năng lực bao lớn, sẽ thu hoạch được bao lớn, không làm mà hưởng là chuyện rất ít phát sinh. Vì vậy, đỉnh cấp yêu tộc tu sĩ vì có thể đem truyền thừa mình có thể dùng khai mở toàn bộ, đều tu luyện hết sức khắc khổ. Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu tại sao đỉnh cấp yêu tộc ngoại trừ thiên phú tư chất ra, tự thân có thể giữ vững ưu thế và thực lực ở trong yêu tộc.

Lục Bình nghe thế âm thầm gật đầu, nhưng lại tò mò hỏi:

– Linh nhi, ba huynh muội các ngươi huyết mạch truyền thừa khai mở ra như thế nào rồi?

Lục Hải tự hào cười một tiếng, vỗ vỗ cái ngực nhỏ nói:

– Phụ thân yên tâm, chúng con đã khai mở huyết mạch truyền thừa đến đoán đan hậu kỳ, cũng không giống như Ngao Vô Song tên phế vật đó. Hơn nữa bí thuật thần thông chúng con có thể dùng đến cũng đã khai ra toàn bộ rồi, cũng không bỏ sót.

Lục Bình lúc này mới hài lòng gật đầu một cái, ngay sau đó lại lấy ra một cái trữ vật pháp khí cười nói:

– Như vậy phải để cho chúng ta xem một chút vị thái tử gia cuối cùng của Bằng Ly nhất tộc này trong tay còn có một chút bảo bối gì!

Ngao Vô Song một thân vật trân quý nhất chính là viên Băng Ly Châu kia cùng một đội Hàn Băng Song Kiêm có cấp bậc thông linh pháp bảo kia. Bất quá hai thứ đồ này đều đã đến trong tay của. Lục Linh nhi

Lục Bình suy nghĩ một chút, nói:

– Linh nhi, viên Băng Ly Châu kia phụ thân sau này có thể cần dùng, truyền thừa bên trong người cũng không nên phá hủy.

Lục Linh nhi le lưỡi, nói:

– May nhờ phụ thân nhắc nhở sớm, nếu không Linh nhi đem tinh hoa bên trong Băng Ly hấp thu xong liền hủy diệt viên Băng Ly Châu này.

Lục Bình kỳ quái hỏi:

– Linh nhi vì sao phải hủy diệt viên Bằng Ly Châu này? Ta xem Bằng Ly Châu này bản thân cũng là vật rất bất phàm. Ngao Vô Song kia bản thân thực lực thấp kém, không ngờ lại có thể bằng vào viên Băng Ly Châu này liền chặn được một cú đánh của Nguyên Thần châu.

Lục Linh nhi bỉu môi nói:

– Đó là bởi vì bản thân Băng Ly Châu trong lúc luyện chế đều có phẩm chất cực cao. Mà Bằng Ly Châu luyện chế mỗi một lần đều do trực hệ trưởng bối tỉ mỉ chọn lựa cho hậu bối. Chỉ có thể nói rõ phụ thân của tên Ngao Vô Song này là Ngao Ngọc có bản lãnh vượt quá xa con của hắn. Bất quá, Bằng Ly Châu này ảo diệu chỉ có ở trong Băng Ly nhất tộc mới có thể thi triển ra được. Phụ thân định dùng Băng Ly Châu này, chẳng lẽ là ở Bắc Hải ngoại trừ Ngao Ngọc cùng Ngao Vô Song ra, vẫn tồn tại huyết mạch nào khác của Bằng Ly nhất tộc sao?

Lục Bình không trả lời câu hỏi của Lục Linh nhi, chẳng qua là lần nữa nhắc nhở:

– Nhớ không được đem Bằng Ly Châu làm hư, đặc biệt là truyền thừa bên trong đó.

Nói xong, Lục Bình đem trữ vật pháp khí của Ngao Vô Song dùng thần niệm phong ấn mạnh mẽ phá đi, rồi sau đó đem đồ vật bên trong một cổ não đổ ùa xuống đất.

– Chà, ngược lại còn có nhiều thứ tốt!

Đồ đạc trong trữ vật pháp khí ùa xuống đất, một cổ khí tức tức lạnh lẽo nhất thời tràn ngập cả tòa huyệt động dưới đất. Lục Bình liếc một cái, liền nhìn thấy trong một đống tạp vật đó có một hộp ngọc bị lãnh vụ màu trắng bao phủ.

Cầm hộp ngọc trong tay, một tầng u lam ánh sáng từ bàn tay của Lục Bình phát ra, không chịu ảnh hưởng của lãnh vụ bên ngoài hộp ngọc chút nào, đem cái hộp ngọc này đoàn đoàn bao phủ, xua tan lãnh vụ phía ngoài, cơn lạnh lẽo trong huyết động nhất thời bị quét sạch không còn gì.

Lục Bình đem hộp ngọc khai mở, ánh mắt sáng lên, cười ha hả nói:

– Thì ra là Thiên Niên Hàn Băng Tâm, đây đúng là địa cấp trung phẩm thiên địa linh vật, hơn nữa còn là hai phần, xem ra là cái tên Ngao Vô Song kia chuẩn bị linh vật để lên cấp đoán đan hậu kỳ đây mà.

Hai phần địa cấp trung phẩm thiên địa linh vật dùng để lên cấp đoán đan hậu kỳ, tương lai ngược lại cũng có cơ hội dung luyện thiên cấp hạ phẩm thiên địa linh vật, ngưng luyện thất phẩm kim đan. Bất quá khả năng này cũng chỉ có hai ba tầng, nhưng nếu Ngao Ngọc dùng nửa bộ Đoán Linh đan phương pháp trong tay kia luyện chế đan dược, nếu là thật đúng là thành công, thì Ngao Vô Song đừng nói thành tựu thất phẩm kim đan bình thường, mà chính là thành tựu cao cấp thất phẩm kim đan cũng không là điều đang nói.

Những thứ đồ đạc khác gồm một ít thượng phẩm linh thạch cùng với linh thảo sản xuất trong Thâm Hải Yêu Vực bị Lục Bình cầm đi. Đồng thời, còn có một số ngọc giản truyền thừa này nọ. Tu vi đến cấp bậc này của Lục Bình, nếu muốn tiến hơn một bước, đã không phải là dựa vào tu luyện đơn thuần, mà càng cần phải mở rộng các kiến thức liên quan, xúc động các loại cạnh tranh thông hiểu, như vậy mới có thể có được sự tiến bộ. Tất cả những điều này cũng cần phải xem coi để uẩn cùng với tích lũy của một tu sĩ là như thế nào.

Ví dụ như Ngao Vô Song này sử dụng Hàn Băng Song Kiếm làm bản mệnh pháp bảo, như vậy kẻ này tất nhiên đối với kiếm thuật rất tinh thông. Mặc dù Lục Bình không thể nào từ trong trữ vật đại lấy được Băng Ly nhất tộc truyền thừa giản thuật, nhưng là một tên kiếm tu, trong trữ vật pháp khí của Ngao Vô Song cất giấu mấy cái kiếm thuật tu hành ngọc giản. Trong đó có mấy bộ kiếm thuật còn là cấp bậc tiểu thần thông, uy lực cũng rất bất phàm, tuy nói đa số đều hàn Băng chức tính kiếm thuật, nhưng đối với Lục Bình cũng rất có tham khảo ý.

Ngoài ra, Ngao Vô Song thân còn có một món Băng chức tính thiên địa kỳ vật, bị Lục Bình đưa cho Lục Linh nhi, yêu cầu cô nàng ngưng luyện hộ thân cương khí. Bây giờ Lục Linh nhi thân hộ thân cương khí đã ngưng luyện ba loại, đã sớm thành tựu tiểu thần thông cấp bậc hộ thân cương khí. Bất quá bay giờ Thất Bảo Lôi Hồ trong tay Lục Bình bởi vì thiếu hụt cái bảo cấm thứ tư dành cho thông linh pháp bảo, mà bị kẹt ở bình cảnh lên cấp thông linh pháp bảo, cho dù có kỳ vật ở sát một bên đi chăng nữa cũng không cách nào ngưng luyện vào bên trong Lôi Hồ.