Chương 1391: Thần thủy uy năng

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Diễm Linh Cữu nhìn một thủy cầu tiêu biến trước mắt không khỏi hít một hơi khí lạnh. Một thủy cầu như vậy không ngờ sẽ có uy lực như thế, cần tổ phụ đại nhân dựng lên năm đạo tường lửa mới có thể chặn lại.

Phải biết nếu nói sự khác nhau giữa đại thần thông cùng vô thượng thần thông cũng phải xem thi triển trong tay của người nào. Diễm Linh Cữu xem ra, tổ phụ Diễm Cửu Tiêu thị triển đại thần thông uy lực thậm chí so với y thi triển vô thượng thần thông còn lợi hại hơn. Nhưng đại thần thông phòng ngự lợi hại như vậy, lại bị một thủy cầu nho nhỏ của Lục Bình liên tiếp xuyên thủng hết bốn đạo.

Nếu như một thủy cầu đó mới vừa rồi tưới trên đầu mình thì…

Diễm Linh Cữu suy nghĩ một chút cảm thấy sợ, sợ rằng mình sớm đã thành hài cốt không còn rồi!

Một thủy cầu này của Lục Bình chẳng những dọa sợ Diễm Linh Cữu, chính là làm buồng tim của Diễm Cửu Tiêu rạo rực nặng nề!

Thủy cầu bực này hiển nhiên là Lục Bình lấy thần thông ngưng tụ mà thành. Nhưng mấu chốt là Diễm Cửu Tiêu tinh tu hỏa diễm công pháp thần thông, hiển nhiên đối với thủy chúc tính công pháp thần thông bí thuật trời sanh khắc chế tự thân cũng có nhiều thiệp liệp. Lấy lão ta ngàn năm lịch duyệt, Thuần Dương tu vi, kiến thức của Hỏa Loan tộc trưởng cũng chưa từng biết có người có thể thi triển thủy dịch quỷ dị lại có uy lực mạnh mẽ như thế!

Chất lỏng ngưng tụ trong thủy cầu tất nhiên không phải là bất kỳ một loại thiên cấp thượng phẩm linh thủy trong phương thế giới này. Cho dù lấy tu vi tự thân luyện hóa tu trì bản mệnh linh thủy cũng không có uy năng mạnh mẽ như thế!

Diễm Cửu Tiêu tự thân tu trì bản mệnh linh hỏa cũng rất không tầm thường. Chính là lão ta ban đầu lấy địa cấp trung phẩm, thiên cấp hạ phẩm cùng với thiên cấp thượng phẩm ba loại thiên địa linh hỏa ngưng tụ thành cửu phẩm kim đan sinh ra bản mệnh linh hỏa, uy năng cực mạnh vượt xa so với thiên cấp thượng phẩm linh hỏa. Nhưng trước mặt một đoàn nước chảy này của Lục Bình, tường lửa do bản mệnh linh hỏa biến thành cũng liên tiếp bị xuyên thủng hết bốn lần, sau đó mới cùng một đạo tường lửa cuối cùng đồng quy vu tận.

Coi như bản thân Lục Bình lần này tuy nói là ôm thái độ thử dò xét, khi uy năng của Tam Quang Thần Thủy triển hiện trước mặt lão ta, mặc dù lão ta đã tưởng tượng uy năng của Tam Quang Thần Thủy đủ mạnh mẽ. Nhưng khi uy năng chân thật của Tam Quang Thần Thủy triển hiện trước mắt thật thật bị sợ hết hồn.

Thủ đoạn của Lục Bình nghĩ đến đều giống như nước chảy mãnh liệt liên miên không dứt. Khi Diễm Cửu Tiêu vẫn ở đó liên tiếp chia ra năm đạo tường lửa ngăn cản Tam Quang Thần Thủy, Lục Bình ở một bên khác đã lại lần nữa thừa dịp xuất thủ. Mạc Ly trong tay biến thành sáu con giao long mỗi ba con đầu đuôi tương liên tạo thành một con giao long càng lớn hơn cũng càng giống như Long chi pháp tướng. Trong đó một con lắc đầu vẫy đuôi, miệng khổng lồ mở ra dẫn động không gian thần thông, muốn một hớp nuốt xuống Diễm Cửu Tiêu.

Thần sắc của Diễm Cửu Tiêu ngưng trọng, không còn kịp hồi phục bởi vì liên tiếp ngưng tụ năm đạo tường lửa thần thông mà chân nguyên trong cơ thể tiếp tế không đủ. Một đạo pháp tướng tinh nguyên mạnh mẽ ngưng tụ từ bên trong tâm hạch không gian, rồi sau đó đưa tay rạch một cái trước người. Một cọng linh vũ màu lửa đỏ do bản nguyên tinh nguyên nồng đặc ngưng tụ mà thành xuất hiện trước người của lão ta. Tiếp theo một cọng linh vũ thổi tới giao long gầm thét mà đến, rồi sau đó hóa thành một con hỏa long khổng lồ cất cao cổ ré dài, giao đấu cùng giao long.

Vậy mà Diễm Cửu Tiêu mặc dù lấy bản mệnh linh vũ hóa thành vô thượng thần thông miễn cưỡng chặn lại một con giao long. Nhưng một con giao long khác cũng đang lặng yên không một tiếng động bên trong đột nhiên phá vỡ hư không, hai cái cự móng chộp tới trên người Diễm Cửu Tiêu.

Dưới sự bất đắc dĩ vội vã, Diễm Cửu Tiêu chỉ đành phải rút người ra chợt lui rồi lui nữa. Kể từ đó, lão ta cũng không có tâm lực tới che gió che mưa cho Diễm Linh Cữu sau lưng.

– Cữu nhi mau lui lại!

Diễm Cửu Tiêu chí có thể đi há mồm nhắc nhở. Trong thời gian ngắn thế công của Lục Bình liên tiếp vọt không làm gì được Diễm Cửu Tiêu. Nhưng Lục Bình căn bản không muốn trong thời gian ngắn có thể chiến thắng Hỏa Loan tộc trưởng trước mắt. Mục tiêu chân chính của hắn là Diễm Linh Cữu sau lưng Hỏa Loan tộc trưởng!

Diễm Linh Cữu vào chớp mắt Diễm Cửu Tiêu bị Lục Bình bức lui đã phản ứng lại. Lục Bình từ vừa mới bắt đầu lợi dụng y làm mục tiêu bày xong thế công nặng nề, khiến cho Diễm Cửu Tiêu khắp nơi xế trứu, cuối cùng vẫn không thể phòng được. Khi đó Diễm Linh Cữu đã không có tâm tư cậy mạnh, chỉ muốn lui tránh nhanh đòn sát thủ mà Lục Bình đã dày công chuẩn bị đối với y.

Thế nhưng thế công của Lục Bình phải nhanh xa so với y tưởng tượng. Vào phút chốc Diễm Cửu Tiêu vạn bất đắc dĩ tạm lánh phong mang, trong không gian rung chuyển, thân ngoại hóa thân Lục Tiểu Bình đã lại lần nữa xuất hiện trước người của Diễm Linh Cữu. Thương Liễu tiểu kiếm nhắm thẳng vào mắt trái của Diễm Linh Cữu.

Diễm Linh Cữu trong lòng hoảng hốt. Vốn bả vai đã bị xuyên thủng ảnh hưởng đến y nhanh chóng trốn đi. Bởi vì tu vi của Lục Bình tăng lên mà lần nữa thực lực của thân ngoại hóa thân đại tăng uy hiếp cho Diễm Linh Cữu không thua gì đối mặt một vị giống vậy ở vào pháp tướng trung kỳ điên phong tu sĩ.

Trước người của Diễm Linh Cữu nổ tung một đạo hỏa quang. Thương Liễu tiểu kiếm đúng là vẫn bị ảnh hưởng, cũng không trúng mắt trái của Diễm Linh Cữu. Vậy mà kiếm mang lăng liệt vẫn để lại một vòi máu ở gò má bên trái của y.

Thế nhưng tránh khỏi một đạo sát chiêu do Lục Bình phục hạ, Diễm Linh Cữu lại như cũ không dám có chút buông lỏng.

Thế công của Lục Bình từ trước đến giờ liên miên không dứt. Hắn theo đuổi cho tới bây giờ đều không phải là một kích tế giết, chỉ là bởi vì thực lực của hắn quá mức mạnh mẽ, có lúc đối thủ thường thường chỉ có thể đi đón lấy một hai hiệp liền bại. Trên thực tế thủ đoạn của Lục Bình cho tới bây giờ đều giống như nước chảy vô không bất nhập vậy, lại không gián đoạn giống như nước chảy vậy.

Quả nhiên, sau khi Lục Tiểu Bình bỏ lỡ một kích đó, phương hướng không gian mà Diễm Linh Cữu mới vừa né tránh chính là một trận rung chuyển. Diễm Linh Cữu rùng mình cả kinh, nhưng chỗ không gian rung chuyển lại không có gì cả. Đầu tiên là Diễm Linh Cữu sửng sốt, theo đó chính là sắc mặt đại biến. Y nhớ lại trong tay của người trước mắt này còn có một bộ vô hình kiến thần thông cực kỳ quỷ dị, vội vàng sắp lần nữa trước khi không chuyển thận tránh né.

Vậy mà động tác của Diễm Linh Cữu đã muộn. Kiếm quang màu u lam của Thủy U kiếm lúc này đã bởi vì đâm rách Diễm Linh Cữu hộ thân cương khí đồng thời hiển lộ ra hành tích. Mũi kiếm nhắm thẳng vào buồng tim của Diễm Linh Cữu.

Một kích này vô luận như thế nào cũng không trốn mất. Diễm Linh Cữu mặt lộ vẻ tuyệt vọng. Nhưng ngay vào lúc này, một đạo thất thải quang hoa xẹt qua, một thanh âm “đinh” vang lên. Diễm Linh Cữu như gặp phải đòn nghiêm trọng, cả người không tự chủ được bay đi lăn lộn về phía sau. Trong quá trình bay ngược, sắc mặt của y thoáng qua một đạo đỏ ứng, một ngụm máu tươi kiềm nén không được nữa từ trong miệng phun ra ngoài.

Từ Lục Bình đánh lui Diễm Cửu Tiêu đồng thời tập sát Diễm Linh Cữu chỉ chẳng qua là thời gian giữa điện quang thạch hỏa, thế nhưng Diễm Cửu Tiêu không hổ là Thuần Dương tu sĩ, vẫn như cũ tới kịp xuất thủ tăng thêm cứu viện. Lục Bình rất thất vọng thu hồi Thủy U kiếm. Khi Lục Bình sắp đánh chết Diễm Linh Cữu, một đạo thất thải quang mang hắn nhìn chân thiết chặn lại Thủy U kiếm. Chính là một cọng thất thải linh vũ, chính là khai thiên di vật của Loan đạo nhân.

Không nghĩ tới vật này không ngờ bền bỉ như vậy, phải biết Thủy U kiếm mặc dù uy năng lớn nửa đều trên ẩn hình tập sát, nhưng rốt cuộc cũng là một chuỗi Nhất kiếp linh bảo, đâm vào trên thất thải linh vũ không ngờ không thể hủy nó chút nào. Khai thiên di vật quả thật danh bất hư truyền!

Diễm Cửu Tiêu mặc dù thời khắc tối hậu xuất thủ cứu cháu ruột của mình, nhưng sau khi liên tục bị Lục Bình hai lần bị thương nặng, Diễm Linh Cữu lúc này đã yểm yểm nhất tức. Lão ta không cách nào tạo thành uy hiếp chút nào đối với Lục Bình, ngược lại sẽ làm Diễm Cửu Tiêu bó tay bó chân trong đối chiến kế tiếp cùng hắn.

Diễm Cửu Tiêu lúc này ngăn trước người Diễm Linh Cữu đối mặt Lục Bình như lâm đại địch. Thế nhưng Lục Bình tự cũng không cam yếu thế, Mạc Ly tuy là linh bảo phi kiếm, lúc này thân hóa một con giao long tới lui tuần tra trước người của Lục Bình. Mà trước người của Lục Bình, lúc này dần dần dâng lên một mảnh sương trắng, rồi sau đó sương trắng ngưng tụ hóa thành một vũng nước chảy trong suốt dừng lại ở huyền không. Giao long do Mạc Ly biến thành sung sướng bơi lội trong một vũng nước chảy đó.

Diễm Cửu Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm một cổ nước chảy ngưng tụ trước mắt Lục Bình, ngưng giọng hỏi:

– Đây là người ngưng tụ bản mệnh lệnh thủy gì? Lão phu cũng chưa từng biết, không biết là loại thần thông nào?

Lục Bình hơi hơi cười một tiếng, đáp:

– Tam Quang Thần Thủy!

– Tam Quang Thần Thủy sao?

Trên mặt Diễm Cửu Tiểu hiện lên một đạo vẻ mê hoặc, nghiệm mặt hỏi:

– Lão phu ghi nhớ, quả thật thần diệu vô cùng! Tuy nhiên cuộc chiến hôm nay ta và người vẫn phải tiếp tục chứ?

Lục Bình cười lạnh đáp:

– Tại hạ cũng chưa thấy mình rơi xuống hạ phong!

Diễm Cửu Tiêu sững sờ một chút, lúc này mới chỉ chỉ đỉnh đầu, vẻ trào phúng chợt lóe rồi biến mất, nói:

– Lão phu thừa nhận người có tư cách đánh một trận với lão phu. Nếu muốn đánh, Cữu nhi tuy là gánh nặng của lão phu, nhưng người nắm chắc bao lớn tránh qua sự uy hiếp ở đỉnh đầu? Ngươi tốt nhất phải hiểu rõ!.

Lục Bình nhìn một cái về phương hướng đỉnh đầu mà Diễm Cửu Tiêu chỉ thị, sắc mặt lập tức thay đổi. Lúc này hắn mới ý thức được nơi này chàng qua là một chủ động thiên không gian cực kỳ thu hẹp thôi. Trước đây vì phá vỡ không gian phong ấn lấy đi Giao chỉ tinh huyết đều cẩn thận, vì chính là sợ đưa tới chỗ động thiên này hỏng mất, hồ nham thạch ở đỉnh đầu trong nháy mắt bao phủ chỗ động thiên này.

Vậy mà lần này vừa thông suốt loạn chiến, bất luận là Lục Bình còn là ông cháu Diễm Cửu Tiêu đều mấy lần thi triển không gian thần thông, lúc này chủ động thiên sớm đã lảo đảo muốn ngã. Nếu Lục Bình cùng Diễm Cửu Tiêu lại nổi lên đánh nhau lần nữa, động thiên này tất nhiên không cách nào chịu đựng hai vị tu sĩ cấp bậc Thuần Dương toàn lực đối chiến mà sụp đổ!

Khi sắc mặt của Lục Bình đột biến, Diễm Cửu Tiêu đã lui về phía sau. Lão ta không hề lo lắng Lục Bình sẽ xuất thủ nữa, nắm lấy Diễm Linh Cữu trong tay lạnh lùng cười một tiếng về phía Lục Bình, rời đi về phía nơi xa.

Lục Bình quả thật không xuất thủ ngăn trở, mà là đưa mắt nhìn hai người rời đi. Hắn mặc dù đã có thực lực đánh một trận cùng Thuần Dương tu sĩ, nhưng trong lòng thủy chung cho rằng mình bất quá là một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ.

Vậy mà Thuần Dương đối chiến, cử động làm thiên băng địa liệt, chính là trong tu luyện giới, cũng thường thường tán dật tổn hại đối với phương thiên địa này trong đấu pháp thi triển không gian thần thông tận lực tiêu nhị uy năng thần thông với nhau. Mà trước mặt chủ động thiên nho nhỏ này sao có thể chịu đựng hai người ác chiến.

Trên thực tế lúc này chỗ động thiên đã bị phá hư lảo đảo muốn ngã trước khi song phương đối chiến. Lục Bình thậm chí có thể xuyên thấu qua đỉnh hồ của động thiên nhìn ra nham thạch màu lửa đỏ đang bốn dùng bên ngoài dòng nước ngầm, chủ động thiên này tùy thời cũng có thể sụp đổ!

Ông cháu Diễm Cửu Tiêu vừa lui, Lục Bình cũng ý thức được uy hiếp, nhưng hắn vẫn muốn thừa dịp trước khi động thiên đổ sụp sưu tầm một phen, xem còn có thể tìm được chút di tàng bảo vật hay không. Từ khi Hỏa Loan nhất tộc đại động can qua như vậy cùng với Lục Bình thu hoạch Giao chi tinh huyết đến xem, trong chủ động thiên này tất nhiên không giống bình thường, thậm chí có thể là di tàng do Khai Thiên Thất Tổ lưu lại.

Vậy mà hắn không biết ông cháu Diễm Cửu Tiêu sớm đã trong hai ngày nay lục soát không còn trong chỗ di tàng không gian này. Lục Bình mới vừa muốn đi tới tìm tòi những địa phương khác, đỉnh hồ của động thiên ở đỉnh đầu liền truyền đến không gian chấn động. Đây hiển nhiên là Diễm Cửu Tiểu muốn phá vỡ động thiên không gian khi rời đi nơi này.

Trong lòng Lục Bình cả kinh, thầm nói một tiếng hỏng rồi, bị lão ta tính toán rồi!

Cái ý niệm này mới vừa thoáng qua đầu, liền nghe đỉnh đầu liên tiếp không ngừng truyền tới tiếng nổ trầm muộn.

Diễm Cửu Tiêu rời khỏi động thiện chớp mắt bắt đầu động thủ phá hư chỗ động thiên không gian này. Đỉnh hồ truyền tới không gian rung chuyển kịch liệt, giữa không trung mấy cỗ hỏa lưu giáng xuống từ trên trời. Chủ động thiên không gian bị đè ở đáy hồ nham thạch đang sụp đổ!