Chương 1059: Chiến A Tu La

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi sáu người Lục Bình liên thủ chặn lấp lại lỗ hổng của trận pháp, vô luận là ma la đại quân bên trong trận pháp hay là bên ngoài trận pháp, toàn bộ đều như bị vỡ tổ.

Ma la đại quân bên ngoài trận pháp hiển nhiên liều mạng bắt đầu đánh vào cửa động bị ngăn chặn, mấy đầu huyết ma la đồng loạt xuất thủ. Nếu không phải bọn bốn người Tần Thế Quân kịp thời tới tiếp viện, sợ là chỉ dựa vào Lục Bình cùng Sở Hải Khiếu muốn ngăn chặn cửa động này cũng lực chưa như mong đợi.

Mà ma la đại quân trên Thành Linh đảo thấy đường lui bị cắt đứt hiển nhiên càng thêm điên cuồng, đua nhau buông tha đối thủ dự tính quay về phản sát chỗ lối đi.

Nhân yêu hai tộc tu sĩ trên Thành Linh đảo hết sức ngăn lại, chính là các phái ba bốn mươi vị nhân yêu hai tộc pháp tướng tu sĩ đều rúc đầu vào đấy vây giết vòng chiến Độc Tu La lúc này cũng không khỏi không phân thân ứng đối trong ngoài. Vừa rồi nếu họ không ngừng áp súc Độc Tu La tộc quần, đồng thời còn phải quay người trở kích ma la đại quân trở về, tận lực giảm bớt áp lực cho sáu người Lục Bình đang ngăn chặn lỗ hổng của lối đi, lầy lội đi làm trung tâm, diện tích mấy dặm bên trong nhất thời đánh cho thành một nồi cháo.

Sáu người Lục Bình liên thủ ngăn chặn lối đi, mấy con ma la liên thủ đều không rung chuyển. Hai đầu Ngọc Tu La nhất thời khẩn trương đang cực lực át chế lỗ hổng khôi phục, cũng không kịp nghĩ sau khi hai con buông tay lỗ hổng khôi phục nhanh hơn, xoay người bắt đầu liên thủ cùng mấy đầu huyết ma la đánh tới cửa vào của lối đi.

Hai đầu Ngọc Tu La gia nhập khiến cho áp lực của đám người Lục Bình tăng nhiều, nhưng hai trong sáu người này liên thủ là có thể đánh chết Ngọc Tu La tồn tại. Nếu thật là sáu người đồng tâm hợp lực, thật ra thì lực tuyệt đối mạnh hơn qua thực lực của hai ba người liên thủ. Họ hợp lực đánh vào ứng đối hai đầu Ngọc Tu La cùng sáu bảy đầu huyết ma la mặc dù không lực áp, nhưng cũng tuyệt đối không đến nỗi không đỡ được.

Mắt thấy sau khi hai đầu Ngọc Tu La gia nhập, ma la đánh vào lối đi càng lúc càng hung mãnh, thậm chí lộ ra chống cự không sợ chết. Tần Thế Quân hét lớn:

– Chư vị, trước mắt như vậy sợ là đều phải xuất ra chút bản lãnh rồi!

Không cần Tần Thế Quân nhiều lời, mọi người đua nhau bắt đầu thi triển đại uy lực bản mệnh vô thượng thần thông bắt đầu đè ép không gian đánh vào ma la. Những thứ thần thông này trong mọi người trừ Lục Bình cũng đã vào thời điểm đối phó Ngọc Độc Tu La từng có thi triển, lúc này cũng bất tất phải giấu giếm chi nữa.

Song phi kiếm của Lục Bình một trái một phải chia ra thị triển “Sấm Thủy Kiếm Quyết” cùng với “Đại Giang Đông Khứ kiếm quyết”, hai đạo bản mệnh đại thần thông một công một thủ. Mặc dù hắn biết uy năng hơi thấp so với vô thượng thần thông của mấy người khác, nhưng lúc này sau lưng mọi người, Lục Bình thần xuất quỷ một, đem một đám ma la viện quân chạy tới ngăn cản Lục Bình cùng mọi người ngăn chặn lối đi, trừ tồn tại trên huyết ma la, toàn bộ bị chắn ra. Mọi người hiển nhiên sẽ không có gì phàn nàng với đại thần thông uy lực hơi lớn mà Lục Bình thi triển ra. Tuy nhiên sự giấu nghề của Lục Bình vẫn khiến cho trong ánh mắt của Diễm Linh Cữu thoáng qua một tia khinh miệt.

Ngọc Tu La cùng với huyết ma la liên thủ đánh vào lần nữa bị Lục Bình cùng mọi người đánh lui, lối đi bởi vì không át chế nhanh chóng bắt đầu co lại. Hai đầu Ngọc Tu La dưới sự kinh hãi cũng không muốn giao thủ với đám người Lục Bình, ngược lại mỗi con gào lên một tiếng, quay người lần nữa lấy bạn sinh linh bảo trong tay cố gắng át chế khôi phục cửa động.

Đám người Tần Thế Quân hiển nhiên sẽ không để cho Ngọc Tu La được như ý, đua nhau chuẩn bị xuất thủ ngăn cản. Sắc mặt của Lục Bình cũng biến đổi, hắn tựa hồ phát hiện điều gì đang muốn há mồm nhắc nhở. Hắn lại thấy một bên Tần Thế Quân vào lúc lưu ly tháp tầng thứ bảy sáng lên ở đỉnh đầu đột nhiên sắc mặt biến đổi cũng không xuất thủ công kích, tựa hồ cũng phát hiện cái gì.

Lục Bình trong lòng chợt động, liền không há mồm nhắc nhở, Tần Thế Quân bên cạnh đã mở miệng nói:

– Tâm, có con lớn tới!

Sắc mặt của mọi người đại biển, hiển nhiên đoán mọi người trong miệng của Tần Thế Quân là cái gì, đua nhau ghìm lại thế công trong tay. Họ không để ý tới hai đầu Ngọc Tu La cùng với mấy đầu huyết ma la, lần nữa bắt đầu lôi kéo lỗ hổng của trận pháp sắp khép lại nữa, chuẩn bị ứng đối sự đánh vào lớn hơn sắp xuất hiện.

Hô! Hô! Hô!

Mấy đạo đồng mạn màu xanh biếc lóe ra ánh sáng nhạt đột nhiên đâm ra từ trong hư không, lập tức vung ra ở bốn phía lối đi, liều mạng kéo ra phía ngoài. Vốn cửa vào của lối đi lấy đầu Ngọc Tu La cùng với huyết ma la cầm cự lập tức liền bị xé ra hết nửa thước.

Lục Bình cùng mọi người đua nhau thay đổi, đại uy lực thần thông pháp thuật nổi lên trong tay toàn bộ xuất thủ. Lần này Lục Bình cũng không chút do dự thi triển ra bản mệnh vô thượng thần thông ”Hải Nạp Bách Xuyên kiếm quyết”, kiếm thuật tuyền qua cường đại xuyên thấu qua lối đi tự nhiên sinh thành bên ngoài trận pháp, nhất cử xe kéo một cái đồng mạn thành phấn vụn.

Mấy người khác hoặc lôi quang lóe lên, hoặc hỏa diễm ngất trời, hoặc kiếm quang trước khi không, cũng phân biệt chặt đứt một cái đăng mạn. Nhưng trừ Vũ Văn Phi Tường lôi điện thần thông ra, thủ đoạn của những người khác đều hoặc nhiều hoặc ít chậm hơn Lục Bình một bậc, hơn nữa “Hải Nạp Bách Xuyên kiếm quyết” có uy năng mạnh mẽ cũng làm mọi người rất kinh dị.

Đặc biệt là Diễm Linh Cữu, vốn cho là Lục Bình cũng không luyện bản mệnh vô thượng thần thông, chẳng qua là dựa vào một con thân ngoại hóa thân mới có thể sánh vai cùng mọi người. Hắn không ngờ Lục Bình vẫy tay lúc thi triển ra kiếm quyết uy năng mạnh mẽ rõ ràng trên bản mệnh thần thông của hắn.

Mọi người hợp lực mặc dù hóa giải thế công của A Tu La chưa lại tới, thế nhưng mấy đầu Ngọc Tu La cùng với huyết ma la nhân cơ hội lần nữa củng cố ở lối đi của A Tu La phát triển hết nửa thước.

Lúc này Lục Bình cùng mọi người hiển nhiên không tâm tư lại đi đeo bám với mấy đầu Ngọc Tu La cùng huyết ma la đó, nhưng đối mặt A Tu La xuất hiện, mọi người lúc này cũng biết không còn đường lui.

Trước đây, A Tu La trong ma la đại quân cũng đã bị đại tu sĩ của cửu đại môn phái cùng với tam đại yêu tộc bộ lạc đeo bám. Lối đi của trận pháp lúc này mới một mực không bị đại phúc độ khai rộng, cho nên Thành Linh đảo mới có thể một mực kiến thủ đến nay.

Nhưng hiện nay cũng không biết ở đâu ra bì lậu, lại có một con A Tu La lần nữa chạy ra mà rõ ràng không đại tu sĩ ra mặt đeo bám. Một khi Lục Bình cùng mọi người tự biết không địch lại trở lui đi, như vậy lối đi này chẳng những sẽ không hợp long lại, sợ rằng sẽ còn tiến một bước khai rộng.

Một khi A Tu La chống đỡ lối đi, đợi ma la đại quân tấn công Nguyên Linh đảo trở về tiếp viện, ma la đại quân xâm nhập Thành Linh đảo đại quy mô hơn mà không người át chế, trận chiến này nhân yêu hai tộc mười có chín phải bại rồi.

Thành Linh đảo một khi thất thủ, như vậy Huyễn Linh thành phải đối mặt ma la đại quân giáp công hai mặt, tình thế sẽ trở nên bất lợi hơn đối với nhân yêu hai tộc.

Tần Thế Quân cười khổ nói:

– Chư vị, xem ra chúng cần liên thủ đối mặt một con A Tu La rồi, lần này khiêu chiến không chỉ là khó khăn, sợ là tánh mạng cũng mong manh rồi!

Vũ Văn Phi Tường cười nói:

– Cũng may trận pháp còn có thể mượn dùng, bọn ta cũng coi là chiếm địa lợi. Xem ra đầu A Tu La đó xuất hiện cũng đã khiến cho đại tu sĩ chú ý, chỉ cần bọn ta kiên trì chốc lát, xem ra sẽ có những đại tu sĩ khác chạy tới tiếp viện. Thời điểm chỉ cần bọn ta đánh lại những thứ Ngọc Tu La cùng với huyết ma la xé kéo lối đi, khiến cho trận pháp lần nữa khép lại, trận chiến này bọn ta cũng tính là thắng rồi!

Tần Thế Quân cũng nói:

– Vũ Văn huynh nói không sai, trước đã có hai vị đại tu sĩ đuổi Nguyên Linh đảo đi tu phục trận pháp căn cơ bị tổn thương, bây giờ nghĩ lại chắc đã trở về rồi, xem bon ta có thể kiên trì thời gian dài bao lâu?

Mấy người đều là hạng người tâm khí cao ngạo, nghe được phải liên thủ đối chiến một con A Tu La, mặc dù mọi người trong miệng dự tính các loại tâm cẩn thận, không thể khinh thường, khổ chiến đeo bám đấu, nhưng từng người một lại đã sớm bị loại khiêu chiến này kích thích tâm triều mênh mông, chiến ý dâng cao!

Đây chính là một con A Tu La, được xưng là sự tồn tại có thể khiêu chiến Thuần Dương lão tổ!

Bình thường chính là hai vị đại tu sĩ liên thủ mới có thể đeo bám cùng nó. Ba vị đại tu sĩ liên thủ mới có thể chiếm được thượng phong. Bốn vị đại tu sĩ mới có thể áp chế tuyệt đối.

Bắc Hải Hàn Băng đảo đánh một trận, nhân yêu hai tộc bốn vị đại tu sĩ liên thủ đuổi giết một con A Tu La, trong đó cố nhiên có duyên cớ nhân yêu hai tộc câu tâm đấu giác, nhưng đúng là vẫn đeo bám hơn một tháng mới ép nó ra phụ cận của Phong Bạo dương.

Nếu không phải lúc này Cự Kình yêu vương Khổng Kinh lão tổ thành công vượt qua lôi kiếp lần thứ hai, trở thành yêu tộc thứ ba, Bắc Hải vị đại tu sĩ thứ năm hơn nữa đuổi ra Phong Bạo dương, nhân yêu hai tộc đại tu sĩ đều lo lắng Bắc Hải cách cục có biến, lúc này mới toàn lực xuất thủ. Tuy nhiên chẳng qua là họ đem con A Tu La đó đánh cho bị thương nặng, đánh nát bạn sinh linh bảo của nó rồi sau đó bị nó thoát vào trong Phong Bạo dương, chứ vẫn không thể đánh chết hoàn toàn.

Sáu người liên thủ nếu thật đúng là có thể ngăn một con A Tu La bên ngoài lối đi ở lỗ hổng của trận pháp, như vậy sáu người này không chỉ đơn giản là danh vang rền tu luyện giới như vậy. Đó căn bản là danh chấn tu luyện giới, địa vị của họ tu luyện giới tất nổi lên như cồn!

Ba! Ba! Ba!

Mấy tiếng vang truyền tới giống như lưu thủy lăn lộn vậy, lại là sáu cái đăng mạn đâm ra từ trong hư không kéo xé đi về phía lằn ranh lỗ hổng của lối đi.

Đầu A Tu La đó hiển nhiên chưa tới phụ cận lối đi của trận pháp, nhưng có thể thi triển cách không ngự vật thần thông tới tranh đấu cùng người. Mà lần này này, lúc sáu cái đằng mạn xuất hiện uy năng đâu chỉ để thăng gấp đôi, hiển nhiên A Tu La đã biết thực lực của mấy người không tha thứ, đồng thời khoảng cách của nó với lối đi chỗ cửa vào cũng đã càng ngày càng gần.

Diễm Linh Cữu cùng Khổng Thiên Quân hét lớn một tiếng, lúc dùng linh bảo trong tay thi triển ra vô thượng thần thông của mỗi người, trên người mỗi người dâng lên một món Dưỡng linh điển phong pháp bảo, hiển nhiên là bản mệnh pháp bảo của hai người. Sau khi pháp bảo theo sát linh bảo, hai người liên thủ đúng là vẫn chặt đứt hai cái đồng mạn.

Vũ Văn Phi Tường cùng Sở Hải Khiếu cũng tế lên hai món bảo vật, nhưng mà hai món bảo vật đó trừ hai món linh bảo trong tay mỗi người lúc trước ra, hai kiện pháp bảo mới xuất ra đồng dạng là Nhất kiếp linh bảo. Món linh bảo lóe lên linh quang, cắt xuống đồng mạn dọc theo lằn ranh lối đi của trận pháp, đồng thời còn bức lui hết hai đầu Huyết Tu La đang xé dắt lằn ranh của lối đi.

Mà Tần Thế Quân trong tay như cũ là một thanh loan đao linh bảo, nhưng lưu ly bảo tháp tầng thứ bảy cùng tầng thứ tám ở đỉnh đầu đồng thời sáng choang, hai đạo lực lượng bồng bột trước sau xông ra.

Lại là hai đạo vô thượng thần thông!

Hải Yến Hà Thanh thần thông nhất cử trấn áp một đạo đằng mạn trong đó, đồng thời kể cả hai đầu huyết ma la phụ cận cũng đồng trấn áp. Đồng thời linh bảo loan đao lại hiệp oai của một đạo vô thượng thần thông khác nhất cử nát bấy một đạo đằng mạn khác, chém chết một con ma la bị trấn áp trong đó.

Khoảnh khắc Tần Thế Quận xuất thủ, Lục Bình cũng cơ hồ đồng thời xuất thủ, như cũ là một song phi kiếm Dưỡng linh điên phong, như cũ là Hải Nạp Bách Xuyên vô thượng thần thông kiếm quyết. Mà sau đó nơi này lại thấy hai tay của Lục Bình lại bấm ra một bộ pháp quyết cực kỳ quái dị.

Lần này xuất thủ mọi người thật ra thì đều ở đây để ý thủ đoạn của người khác thi triển, mà Lục Bình không thể nghi ngờ càng là đối tượng bị chú ý trọng điểm. Khi Lục Bình thi triển ra một bộ pháp quyết này, càng thêm cho người ta lấy cảm giác cực kỳ cổ quái, khoảnh khắc Hải Nạp Bách Xuyên kiếm thuật sinh thành trong hư không cũng đã sáp nhập vào trong đó.

Rồi sau đó mọi người tựa hồ cảm giác hết thảy bốn phía đều đã đung đưa không chừng trong hoảng hốt. Chẳng qua là thời gian chốc lát, uy năng của “Hải Nạp Bách Xuyên kiếm quyết” tựa hồ bởi vì dung nhập vào một bộ pháp quyết này mà uy lực đề thăng gấp đôi. Một đạo đảng mạn còn sót lại trong nháy mắt lần nữa bị nát bấy, đồng thời còn có một đầu Ngọc Tu La bị bức lui.

Hai loại vô thượng thần thông này Lục Thiên Bình không ngờ lại cùng Tần Thế Quân lại có thể luyện thành hai loại vô thượng thần thông như vậy.

Chẳng những là Diễm Linh Cữu, Khổng Thiên Quân chính là Sở Hải Khiếu cùng Vũ Văn Phi Tường cũng không nghĩ Lục Bình không ngờ lại sẽ luyện liền hai loại bản mệnh vô thượng thần thông bí thuật.

Phải biết chính bản thân của Sở Hải Khiếu hiện nay cũng bất quá đến ngưỡng cửa chỉ kém một bước cuối cùng khó khăn lắm luyện loại vô thượng thần thông thứ hai.

Đây là pháp quyết thần thông bực nào mọi người chỉ có thấy loại thần thông này tăng phúc đối với kiếm quyết. Chẳng lẽ thật là một loại vô thượng thần thông chuyên môn dùng để phụ trợ hay sao?

Nếu như vậy thật đúng là đáng tiếc rồi! Họ chưa từng nghe nói qua có người tu luyện thành phụ trợ thần thông đồng thời còn đem làm cấp bậc vô thượng thần thông.

Nhưng đám người Tần Thế Quân ở tu vi, thực lực, kiến thức cùng các phương diện không một người không phải là nổi bật trong tu luyện giới tu sĩ cùng lứa hiển nhiên sẽ không vì vậy nhận định Lục Bình không ngờ lại sẽ tu luyện thuần phụ trợ bản mệnh vô thượng thần thông. Nhưng mọi người lại cũng không cách nào khám phá bản chất của đạo thần thông này, chẳng qua là họ nhận ra được lúc thi triển thần thông đó luôn có thể cho người ta một loại cảm giác thời không thác loạn.

Giống như Lục Bình vô thượng thần thông kiếm quyết dưới loại thần thông đó thi triển, thời gian kéo dài uy năng của kiếm quyết khiến cho người ta cảm giác tựa hồ kéo dài gấp đôi. Cho đến khi thần thông tản đi mọi người lúc này mới chợt phát giác thì ra là thời gian sử dụng cũng không kéo dài mà là uy năng của thần thông dưới tình huống không biết lấy được để thăng to lớn. Mà loại đó khiến cho người ta sinh ra cảm giác thời không thác loạn lưu lại ấn tượng khắc sâu nhất chính là tang thương.

Tần Thế Quân kinh ngạc nói:

– Lục huynh, thần thông pháp thuật của huynh cũng quá kỳ diệu đó chứ!

Lục Bình cười cười đang định đáp, chợt thấy bên ngoài hơn mười trượng ở cửa thông đạo, thân thể của một con tu la cơ hồ không khác biệt với thân thể của nhân tộc xuất hiện trước mắt mọi người. Nhưng mọi người lại từ trên thân hình đó cảm nhận được áp lực vô cùng mọi người biết được tên trước mắt chính là A Tu La một mực chưa từng lộ diện.