Chương 1530: Niên biểu

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi Thiên Tượng lão tổ tọa hóa, Chân Linh phái không còn một vị tu sĩ đời thứ nhất. Đám Khương Thiên Lâm tu sĩ ở đời thứ hai trở thành Chân Linh phái tu sĩ đời thứ nhất trước mắt. Còn đám Lục Bình vốn đệ tử đời thứ ba lên cao trở thành tông môn tu sĩ đời thứ hai.

Nhưng chỉ năm năm sau, Chân Linh phái lại truyền đến tin dữ, Thiên Cầm lão tổ không để ý đám người Khương Thiên Lâm, Quách Thiên Sơn khuyên can, mạnh mẽ cho gọi lần lôi kiếp thứ ba cố gắng lên cấp Thuần Dương, không ngờ cũng bỏ mạng dưới đạo lôi kiến thứ tám.

Chuyện này phát sinh cực kỳ đột nhiên, đợi đến khi Lục Bình nhận được tin tức xuất quan từ Thất Tinh Động Thiên vội vã chạy tới, Thiên Cầm lão tổ lôi kiếp đã đến đạo thứ ba. Lúc này cho dù bản thân Lục Bình cũng không dám ngăn cản thêm, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Cầm lão tổ bỏ mạng dưới lôi kiếp.

– Thiên Phong sư huynh cùng Thiên Tượng sư bá liên tiếp vẫn lạc đả kích rất lớn với nàng. Đây là hai người có sự quan tâm sâu sắc nhất đối với nàng trong tông môn. Cho tới bây giờ nàng đều không phải là một người độc lập tự chủ về mặt tính tình. Nàng thông dính, quật cường, kiêu ngạo nên cần người khác bảo hộ, bao dung, trên thực tế nàng so với ai khác đều yếu ớt hơn. Nhưng trên thực tế những thứ bao dung cùng bảo hộ đó càng thêm giúp nàng kiêu ngạo và nhạy cảm lâu, đối với một ít thứ theo đuổi càng thêm không hiểu được phương thức phương pháp, thường thường lựa chọn đi cực đoan. Một đoạn nghiệt duyên cùng Khương sư bá ngươi năm đó càng làm cho nàng bị đả kích cùng chỉ trích. Cho tới khi nàng chết cũng không dám cùng Huyên nhi nhận nhau. Năm đó nàng có thể ở Đông Hải kiên trì thời gian dài như vậy, nếu không phải là Thiên Tượng sư bá ở Kinh Chập đảo âm thầm ủng hộ, Thiên Phong sư huynh thường thăm, nàng đã sớm hỏng mất rồi!

Thiên Cầm lão tổ lựa chọn vào lúc này cho gọi lôi kiếp căn bản không đúng lúc nhìn qua càng giống như là tự sát vậy. Đây khiến cho Lục Bình rất khó có thể hiểu đối với tâm tính của Thiên Cầm lão tổ, đồng thời cũng có chút bất mãn với Khương Thiên Lâm tất cả tu sĩ đời thứ hai không thể ngăn cản Thiên Cầm lão tổ độ kiếp.

Khương Thiên Lâm, Quách Thiên Sơn đương nhiên đều nhìn thấu sự bất mãn của Lục Bình, nhưng hai người đều chưa từng giải thích điều gì. Cuối cùng ngược lại Liễu Thiên Linh từ trước đến giờ không hợp với Thiên Cầm lão tổ đã đứng lên đi ra.

Liễu Thiên Linh là thụ nghiệp ân sư của Lục Bình. Trước khi Lục Bình ngưng tụ pháp tướng, vẫn là người ủng hộ cùng bảo vệ khen ngợi hắn lớn nhất trong tông môn, cũng là người hắn tín nhiệm nhất trong tông môn. Lời của bà ta, Lục Bình nhất định phải nghe!

– Chuyện mà nàng nếu như đã quyết định, trừ phi người tự mình xuất thủ đem nàng cấm cố, nếu không cho dù hôm nay ngăn cản nàng, ngày mai nàng sẽ vẫn đi cho gọi lôi kiếp, không ngăn được!

Phải nói hiểu rõ đối với Thiên Cầm lão tổ, đều là Liễu Thiên Linh người phụ nữ này sợ càng rằng hiểu cảm thụ trong lòng nàng hơn.

– Chủ yếu vẫn là Thiên Phong sư huynh vẫn lạc đả kích quá lớn với nàng.

Khúc Thiên Thành một mực không nói lời gì đột nhiên lên tiếng:
– Tình ý của Thiên Phong sư huynh đối với Thiên Cầm sư tỷ ai cũng có thể nhìn ra được. Nhưng Thiên Cầm sư tỷ trong lòng luôn có một hố sâu mà không thể bước qua được, hai người thủy chung không thể đi cùng nhau.

– Thiên Phong sư huynh bỏ mạng dưới lôi kiếp lần thứ hai, tâm thần không thuận chỉ sợ cũng là một đạo duyên cớ. Thiên Cầm sư tỷ vốn lòng mang áy náy với Thiên Phong sư huynh. Lần này nói là tự sát ta xem cũng không bằng nói chết vì tình!

Ân oán củ cát trên đồng lứa, Lục Bình nghe đến đó không tính nghe tiếp. Những thứ này căn bản không cách nào cũng không thể nói ra ai đúng ai sai.

Khi Lục Bình trở về Thất Tinh Động Thiên, hắn cố ý đi thăm tiểu sư muội Khương Thiên Huyên. Hôm nay tiểu sư muội đang bế quan vì vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp làm chuẩn bị. Mặc dù nàng nghe nói chuyện Thiên Cầm lão tổ vẫn lạc, lại hiển nhiên cũng không biết Thiên Cầm lão tổ là mẹ đẻ của nàng.

Nhìn Khương Thiên Huyên ngây thơ không lo lắng gì, trong lòng Lục Bình thầm than. Có lẽ để cho tiểu sư muội vĩnh viễn không biết những bí mật này, không buồn không lo sống được mới là lựa chọn tốt nhất. Điều này chính là duyên cớ Thiên Cầm sư thúc thủy chung không muốn cùng con gái ruột của mình nhận biết nhau!

Sau khi tu sĩ thành tựu pháp tướng, trên một đường tu luyện vốn không phải là không sống tốt chết. Đây là số mệnh của tu sĩ, chính Thái Bình lão tổ hắn hôm nay cho dù là Chân Linh tu sĩ cũng trốn không khỏi quy luật này. Thiên Cầm lão tổ độ lôi kiếp mà vẫn lạc, mặc dù tiếc hận cũng không phải là tai nạn.

Ít nhất đối với Chân Linh phái hôm nay mà nói, thế hệ hoàn thiện đã được thành lập. Kết cấu số lượng tu sĩ thuộc về các giai đoạn cũng ngày càng hợp lý. Mỗi một vị pháp tướng tu sĩ độ kiếp vẫn lạc có thể cũng sớm đã có chuẩn bị xấu nhất.

Thiên Phong, Thiên Tượng, Thiên Cầm trước sau vẫn lạc, khiến cho Lục Bình chợt rõ ràng ý thức được, sau này tràng diện sinh tử như vậy hắn chỉ sợ cũng phải thường gặp.

Sau khi Thiên Cầm lão tổ vẫn lạc, nhị đệ tử của Lục Bình, Thiên Việt sớm đã trở thành luyện đan tông sư thuận lý thành chương bắt đầu chấp chưởng Đan các.

Những năm gần đây Lục Bình đã rất ít xuất thủ luyện đan, cho dù luyện chế mấy lò, tất cả đều là trấn phái bảo vật dùng để truyền cho đời sau.

Thiên Cầm lão tổ kể từ sau khi Thiên Phong lão tổ vẫn lạc người đã bắt đầu lười biếng, nhiều chuyện lớn nhỏ giao cho Thiên Việt thành tựu pháp tướng phụ trách. Hôm nay chấp chưởng Đan các cũng chẳng qua là chuyển chính chức vị của hắn mà thôi.

Sáu năm sau, Thiên Hồ lần nữa sinh cho Lục Bình một bé trai, gọi là gọi Lục Thần Cảnh, đứng hàng thứ tư.

Lúc này, một đôi song sinh huynh muội Lục Thần Chương, Lục Thần Du mà Thiên Hồ sinh cho hắn đã song song thành tựu pháp tướng, chính là thiên tài hậu bối bậc nhất của Chân Linh phái. Còn nữ nhi Lục Thần Dao mà Khương Thiên Anh sinh cho hắn cũng đã là đoán đan hậu kỳ tu sĩ, đồng dạng là nhân vật kinh sắc tuyệt diễm Chân Linh phái.

Tám năm sau, Khương Thiên Anh độ qua lối kiếp lần thứ hai tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, thành pháp tướng hậu kỳ tu sĩ thứ năm trong Chân Linh phái tu sĩ đời thứ hai hiện giờ.

Nhưng bảy năm sau, Thiên Dũng cuối cùng không thể chặn đạo lôi kiến thứ chín, bỏ mình hồn diệt. Lục Bình trở nên bóp cổ tay không dứt. Trên thực tế Thiên Dũng đã không phải là người thứ nhất bỏ mạng dưới lôi ở thế hệ của bọn Lục Bình.

Thiên Dũng đúng là vẫn gấp gáp một ít. Lục Bình cùng Ân Thiên Sở đã đành, nhưng sau đó đám người Lưu Thiên Viễn, Cơ Thiên Hiền, Khương Thiên Anh trước sau trước hắn một bước bước vào pháp tướng hậu kỳ, bao nhiêu đó khiến cho Thiên Dũng vốn mạnh mẽ và háo thắng có chút nóng nảy.

Đối với Lục Bình mà nói, nếu Thiên Dũng có thể tính hạ tâm lại tích lũy năm mươi năm, chưa chắc không khả năng chặn một đạo lôi kiếp cuối cùng đó.

Lão hữu vẫn lạc, khiến cho Lục Bình rất đau buồn.

Chân Linh phái vào lúc thế hệ tu sĩ của Lục Bình lên cấp pháp tướng thì thể hiện ra sự tăng vọt như nước giếng phun. Nhưng sau khi lên cấp pháp tướng, phần lớn mọi người lại đều đưa tu vi dừng ở lại pháp tướng sơ kỳ, vì họ đã bị hao hết tiềm lực. Trước Thiên Dũng đã có người bỏ mạng dưới lần lôi kiếp đầu tiên khi lên cấp pháp tướng trung kỳ.

Sau khi Thiên Dũng bỏ mạng dưới lôi kiếp lần thứ hai, cũng rất hù dọa ngăn cản không ít đối với pháp tướng tu sĩ xuẩn xuẩn dục động lôi kiếp. Nhưng tu sĩ chân chính có thực lực như cũ vẫn không sợ đại của lôi kiếp, mạnh mẽ tiến hơn một bước trên đường trường sinh.

Sáu năm sau, từ Trung Thổ truyền tới tin tức, Thanh Hồ thành công vượt qua lôi kiếp lần thứ hai, hôm nay cùng Lôi Địch làm Chân Linh phái ngoại môn trưởng lão chung quanh du lịch, nắm giữ tổng thể tư thế của tu luyện giới.

Năm năm sau, Khương Thiên Huyên thành công lên cấp pháp tướng trung kỳ. Ba năm nữa, Thiên Hồ dưới Lục Bình trợ giúp cũng vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp. Tuy nhiên đối với Lục Bình mà nói, Thiên Hồ có thể đi tới bước như hôm nay sợ cũng đến mức tiềm lực hao hết, trừ phi có cơ duyên đặc thù, sợ rằng khó tiến hơn một bước nữa.

Lại sau bảy năm nữa, Đô Thiên Lạc vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp, trở thành kế Vương Thiên Kỳ, Chân Linh phái vị thứ hai pháp tướng trung kỳ tu sĩ đời thứ ba.

Mà trong sáu năm kế tiếp, Chân Linh phái cuối cùng không có chuyện gì lớn phát sinh. Vì vậy qua thời gian suốt năm mươi năm, khoảng cách Long Hòe lão tổ năm trăm năm ước hẹn chỉ còn lại có cuối cùng một trăm năm mươi năm.

Thời gian tiếp tục lưu chuyển, lập tức là năm mươi năm trôi qua, mắt thấy cuối cùng ước định tề tụ Bắc Bằng nguyên chỉ còn lại có trăm năm cuối cùng.

Trong năm mươi năm này, đầu tiên là Thích Thiên Sắc lấy hết dũng khí, đảo qua xui xẻo của những năm gần đây trừ Khương Thiên Anh, còn lại Chân Linh phái tu sĩ trên lôi kiếp lần thứ hai toàn bộ vẫn lạc, thành công tiến cấp pháp tướng hậu kỳ.

Theo sát Tam Linh cùng với Lục Cầm Nhi theo đuổi Lục Bình lâu nhất trước sau vượt qua lôi kiếp lần thứ hai, tiến cấp pháp tướng hậu kỳ.

Sau đó do Diêm Vô Cữu cùng Hỏa Loan tộc bộ phận tu sĩ mật mưu, dưới Lục Bình tự mình nhúng tay cùng với Chân Linh phái cường thế tham gia, Lục Cầm Nhi cường thể trở về Hỏa Loan nhất tộc bắt đầu tranh đoạt Hỏa Loan tộc trưởng vị. Vì thế Lục Cầm Nhi còn năn nỉ Tam Linh cùng nàng đi Đông Hải làm trợ thủ để nàng cướp ban đoạt quyền.

Cộng thêm Tam Linh bốn vị đại tu sĩ vốn chính là một cổ lực lượng không thể khinh thường. Hơn nữa Diễm Vô Cửu cùng Chân Linh phái trong ứng ngoài hợp, sau khi Lục Cầm Nhi cường thể đánh chết mấy phần tử ngoan cố của Hỏa Loan tộc lập tức ngồi vững vàng vị trí Hỏa Loan tộc trưởng.

Sau đó Lục Bình liền bắn tin với Đông Hải tu luyện giới, thanh xưng Hỏa Loan nhất tộc đã thuộc về dưới sự bảo vệ của Chân Linh phái. Bất kỳ ai có địch ý đối với Hỏa Loan nhất tộc đều coi như là khiêu khích Chân Linh phái.

Bởi vì Hỏa Loạn nhất tộc đầu thành, khiến cho quyền nói chuyện của Chân Linh phái ở Đông Hải tu luyện giới tiến một bước tăng cường. Mà Hỏa Loan nhất tộc cũng tránh khỏi bởi vì mất đi Thuần Dương tu sĩ bảo hộ cùng với nội hồng mà đi lên đường suy sụp.

Vào thời khắc tối hậu năm mươi năm này, Chân Linh phái lần nữa nghênh đón một chuyện vui mừng: Thiên Thành lão tổ lên cấp Thuần Dương rồi!

Vốn dĩ lấy tư chất của Thiên Thành lão tổ, năm đó đính thiên trong Tam Chấn Tứ Linh cũng chính là cùng Quách Thiên Sơn, Lương Thiên Phong hai người chênh lệch phảng phất. Hơn nữa ông ta bị thương thế tới bổn nguyên khí tức, vốn không có cơ hội thành tựu Thuần Dương.

Thế nhưng Lục Bình chữa khỏi thường thế của ông ta, cũng đã từng vì ông ta luyện chế một viên Hỏa Nguyên đán dùng một chiếc lá của Tam Linh Ngũ Hành Diệp để luyện chế.

Chính là bởi vì Hỏa Nguyên đan ấy, chẳng những khiến cho thương thế của Thiên Thành lão tổ phục hồi, càng khiến cho tư chất của ông ta lấy được đề thăng, thậm chí tu vi cũng một ngày ngàn dặm. Hôm nay ông ta trở thành vị Thuần Dương tu sĩ thứ tư của Chân Linh phái kế sau Lục Bình, Ân Thiên Sở, Khương Thiên Lâm, đương nhiên đáng giá toàn thể Chân Linh phái ăn mừng.

Hôm nay Chân Linh phái địa vị tăng lên, thực lực cũng đề thăng, nhãn giới kiến thức cũng đề thăng, muốn đạt tới mức cả phái vui mừng, hôm nay cũng chỉ có thời điểm xuất hiện Thuần Dương tu sĩ mới có thể làm được.

Nhớ tới năm đó ở Bắc Hải, chỉ cần một nhà tông môn xuất hiện một vị pháp tướng tu sĩ lập tức đáng giá cổ động ăn mừng, còn khai cái gì pháp tướng hội, các môn các phái đều phải tới chúc mừng.

Hôm nay Chân Linh phái có tu sĩ đời thứ ba thành tựu pháp tướng, nhiều nhất cũng bất quá kêu lên chút thân cận bằng hữu tụ chung một chỗ náo nhiệt một cái liền thôi, làm gì còn có tư cách hưng sư động chúng? Chính là ở Chân Linh phái cũng nhiều nhất bất quá được mấy câu được khen ngợi thế thôi, giỏi lắm là được Thái Bình lão tổ nhìn thấy, kêu lên Thất Tinh Động Thiên nghe lão nhân gia ông ta giảng pháp, sau khi đi ra đều đủ để khoe khoang huyền diệu trước mặt sư huynh đệ rồi.

Hôm nay Chân Linh phái hội tụ một vị Chân Linh tu sĩ, ba vị Thuần Dương, sáu vị đại tu sĩ, thực lực bực này mặc dù so sánh với tài lực của chân chính thánh địa vẫn lộ vẻ yếu kém, nhưng đã thật thật tại tại nhấc lên kết cấu thánh địa.