Chương 1147: Thiên Hạ Hưởng Ứng (hạ)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vạn Độc Thương Khung Bích trong Vẫn Lạc bí cảnh đột nhiên thu nhỏ lại sau đó lại bành trướng, rồi sau đó giống như một cái bất đảo ông cực lớn lung la lung lay, cuối cùng quy về bình tĩnh, chỉ để lại chỗ Vạn Độc Thương Khung Bích trong quá trình thu nhỏ lại cùng khuếch trương xẹt qua đó chỗ trống không có một ngọn cỏ, chỗ xẹt qua mặt biển tôm cá chết hết.

Dãy núi lửa Xích Vụ đảo ở Bắc Hải phun trào tập thể, tạo thành thương vong không nhỏ cho các phái tu sĩ đóng trên đảo, rồi sau đó gần trăm đóa thiên địa linh hỏa bay tứ tán từ dãy núi lửa bộc phát. Các phái vì tranh đoạt thiên địa linh hóa lại một hồi loạn chiến, tử thương vô số.

Nhưng mà thời khắc Xích Vụ đảo núi lửa bộc phát, trong một chỗ sâu núi lửa của Hỏa Loan nhất tộc ở Đông Hải, mấy vị đại thần thông của tộc Hỏa Loan kẻ nào cũng có cảm ứng gì đó. Không lâu sau, mấy đạo độn quang xuất phát từ chỗ của Hỏa Loan nhất tộc đóng quân, phương hướng đương nhiên đó là Bắc Hải.

Thời điểm lục đại yêu tộc chi địa gió nổi mây phun, Trung Thổ ngũ đại thánh địa cùng với Thủy Tinh Cung trú địa đồng dạng cũng có dị tượng xuất hiện liên tục.

Bầu trời của Phi Thiên các khoảng cách gần Nam Hải nhất, một mảnh mây đen nồng hậu dày đặc che đậy cả bầu trời, một mảnh thiên địa lập tức nhật nguyệt vô quang. Cũng may thiên tượng bực này chỉ là xuất hiện một lát, rồi sau đó mây đen dày đặc đầy trời chỉ một thoáng đã biến mất không thấy gì nữa.

Còn ở Lăng Vân cốc gần Vô Tận Sơn Mạch, thì một đạo huyết quang xỏ xuyên qua thiên địa, ánh thấu nửa bầu trời.

Trung Thổ nội địa, ở Ngọc Lan Hà cùng với Thanh Minh Giang tạo thành thất thải linh khí bão táp trên bầu trời của Cửu Huyền Lâu. Bão táp tàn sát bừa bãi trong vòng ngàn dặm phạm vi quản lý của Cửu Huyền Lâu, khiến cho linh khí trong phạm vi đó cao hơn gấp đôi so với bình thường, làm cho nhiều tán tu hoan hô không thôi.

Trong lúc đó thì chỗ của Tử Dương Cung ở phía tây Trung Thổ gần Thanh Minh Giang cùng với thượng du Ngọc Lan Hà, sau khi kiếm của Lục Bình chém Nam Ngọc lão tổ không lâu, liên tiếp mấy tiếng kiếm minh vang vọng trên bầu trời Tử Dương Cung. Phi kiếm trong tay của tất cả Tử Dương Cung đệ tử trong vòng ngàn dặm đều ra khỏi vỏ, thanh kiếm hướng về phía Tử Dương Cung, mũi kiếm hướng ra phía ngoài, vạn kiếm tề minh trổi lên tiếng “boong boong” không ngừng bên tai.

Phía bắc của Cửu Huyền Lâu, Ngũ Hành Tông giữa Ngọc Lan Hà, năm đạo linh khí phóng lên trời hội tụ trấn thủ trung tâm, dần dần ngưng tụ thành một cái linh khí cự đỉnh, nhưng mà cái cự đỉnh này nhìn vẻ ngoài rất giống một cái chén rượu cực lớn.

Cùng lúc đó, một chỗ trong núi sâu của Trung Thổ nội địa, trên bầu trời chỗ của Vũ Văn thế gia đồng dạng hiển lộ dị tượng. Một đạo lôi quang thiên hà từ trên trời giáng xuống, về sau lại chui vào trong núi sâu biến mất không thấy gì nữa, không để chút chấn động nào.

Bên ngoài Đông Hải, trong một tiếng vỡ vụn giòn giã, một cái thủy tinh chùy cực lớn lần nữa đập xuống phía dưới một cái, lại trong một mảnh tiếng vỡ vụn, thủy tinh chùy cũng biến mất thân ảnh trong một mảnh thủy tinh chi địa.

Một chỗ đất vô danh nghèo nàn phía tây bắc của Trung Thổ, từng tiếng hổ gầm không dứt bên tại. Ở chỗ này mọi người đi lại kỳ kỳ quái quái kinh ngạc dừng bước, nhìn một cái về phương hướng hổ gầm truyền đến, rồi sau đó liền bắt đầu làm những việc mà mình cho là đúng.

Trên một bảo thuyền hơn ngàn dặm ở cửa biển của Thanh Minh Giang, chúng tu vừa mới vượt qua Phong Bạo Dương trên bảo thuyền đang hoan hô tung tăng như chim sẻ. Một đạo quang mang kỳ dị lại đột nhiên nổ bắn ra từ trong bảo thuyền, bầu trời phía trên bảo thuyền ngưng kết thành một tấm vải, hoặc nói đó là một khối khăn tay thì giống hơn.

Phần đông tu sĩ trên bảo thuyền đều bị dị tượng đó làm kinh hãi ngẩn ngơ, rồi sau đó hư ảnh của khăn tay do hào quang ngưng tụ mà thành liền phá vỡ ra. Tu sĩ trên bảo thuyền người nhìn ta, ta nhìn người, đều có vẻ mờ mịt không biết gì. Có mấy người hai mắt lưu chuyển, nhưng trong lòng thì không biết suy tính cái gì đó.

Hiển nhiên Lục Bình không biết trong nháy mắt vừa rồi đó, cơ hồ cả người tu luyện giới vô luận nhân yêu hai tộc, tất cả thế lực lớn cũng đã bị kinh động. Lúc này hắn còn đắm chìm trong chấn động vừa rồi khi hai kiếm đơn giản chém giết một vị đại tu sĩ cùng với một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ.

Hiện tại mặc dù Chân Linh Chi Kiếm cũng xem như bản mệnh pháp bảo của mình, nhưng rốt cuộc chỉ vượt qua lôi kiếp lần thứ nhất, mà uy lực rõ ràng đã mạnh mẽ như vậy.

Hôm nay Lục Bình đã càng lúc càng tin tưởng Chân Linh Chi Giác mà mình lấy được trong Lạc Thánh hồ chính là phi kiếm mà năm đó Giao đạo nhân muốn tìm Hổ đạo nhân luyện chế, sau đó bất đắc dĩ vứt bỏ.

Uy năng của Mạc Ly làm chấn động Lục Bình, càng làm mấy tu sĩ khác đuổi theo Lục Bình kinh sợ. Đột nhiên Lục Bình giựt mình tỉnh lại, biết được hiện tại chưa thoát ly hiểm cảnh, vì vậy cúi đầu quét qua, lấy đi trữ vật pháp khí của Nam Ngọc lão tổ cùng với Quang Vũ tu sĩ.

Trong chớp mắt đang muốn chạy đi đó, Lục Bình lại nghĩ tới một điều, đưa tay bắt lấy trong nước biển. Ngọc như ý bị Chân Linh Chi Kiếm chặt đứt thành hai đoạn trầm xuống nước biển lập tức bay ngược về.

Chỉ là một khối ngọc lại có thể trưởng thành thành một kiện Nhất kiếp linh bảo như vậy, hiển nhiên khối ngọc này thật không đơn giản. Dù nó bị chém đứt thành hai đoạn, khí linh của linh bảo đã sớm mất mạng, nhưng vẫn là một kiện bảo vật hiếm có.

Trên Không Minh đảo, các phái tu sĩ chen chúc đi vào rốt cục triển khai hỗn chiến, sau khi Lục Bình rời khỏi, hỗn chiến càng lúc càng kịch liệt.

Từ sau khi Ngũ Hành Quy Tàng ở Nam Hải mở ra, Ma La tai ương đại quy mô bộc phát ở Nam Hải. Hồng Hải các vấn là một trong Nam Hải tứ đại môn phái có khoảng cách xuất hiện gần chỗ Ngũ Hành Quy Tàng đã gặp nạn đầu tiên. Thời điểm chống cự Ma La trùng kích, một trong hai vị đại tu sĩ trong phái vẫn lạc bỏ mình, còn lại pháp tướng tu sĩ cũng có năm sáu người trước sau bị dìm ngập trong Ma La đại quân.

Sau đó nếu không có Vũ Văn thế gia viện binh, dưới sự dẫn dắt của Vũ Văn Kinh Lôi kịp thời kéo tới, nhà đại môn phái sừng sững mấy ngàn năm ở Nam Hải này thậm chí có khả năng tan thành mây khói.

Dù vậy, đợi đến sau khi Ma La đại quân lui đi, Hồng Hải các đã sớm thất linh bát lạc dưới sự dẫn dắt vỏn vẹn có một vị đại tu sĩ, chỉ sợ rốt cuộc bảo trì không được địa vị của tứ đại môn phái.

Sau đó Ma La đại quân lần nữa hội tụ quy mô lớn, vây công Ngọc Lâm phái. Nhà môn phái này ở Nam Hải này gần ở đây dùng kế giấu mình, nhưng trước tình huống sinh tử tồn vong rốt cục không thể che giấu thực lực của bản phái nữa. Ở Vẫn Lạc bí cảnh, Ngọc Lâm phái bị Chân Linh Phái tính toán, hai vị pháp tướng tu sĩ đời thứ ba vẫn lạc, những tổn thương đối với thực lực của toàn bộ Ngọc Lâm phái quả thực cực kỳ bé nhỏ.

Ngọc Lâm phái ba vị đại tu sĩ đều xuất hiện, cả môn phái cao thấp mười tám vị pháp tướng tu sĩ đồng tâm hiệp lực, rõ ràng nhất cử ngắn lại Ma La đại quân trùng kích. Sau đó Vũ Văn Kinh Lôi dẫn đầu Vũ Văn thế gia tu sĩ lần nữa đuổi tới, hai nhà hợp lực đánh lui Ma La đại quân. Mà Ngọc Lâm phái trên dưới bất quá chỉ tổn thất một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cùng với hai vị pháp tướng sơ kỳ đệ tử mà thôi.

Vốn là dưới sự trợ giúp của Vũ Văn thế gia đánh lui Ma La đại quân, Ngọc Lâm phái trên dưới có chút cảm kích đối với Vũ Văn thế gia, không ngờ đúng lúc này, Không Minh đảo truyền đến tin dữ, Ngọc Lâm phái đại tu sĩ Nam Ngọc lão tổ đã vẫn lạc trong tay Vũ Văn thế gia môn hạ trận pháp tông sư Văn Uyên. Đồng thời bị giết còn có Quang Pháp tông pháp tướng tinh anh tu sĩ đời thứ ba Trình Quang Vũ, còn Văn Uyên thì không biết tung tích hạ lạc ở nơi nào.

Ngọc Lâm phái cùng Vũ Văn thế gia vì thế trở mặt, Quang Pháp tông cũng phái tới tu sĩ chất vấn Vũ Văn Kinh Lôi. Dù Vũ Văn Kinh Lôi cực lực giải thích, mọi người cũng biết trong đó có rất nhiều điểm sơ hở đáng ngờ. Điểm quan trọng nhất chính là Văn Uyên chỉ có pháp tướng trung kỳ tu vi thì làm sao có thể giết được Nam Ngọc lão tổ, chẳng lẽ vị Văn Uyên đó chính là Tiêu Bạch Vũ thứ hai hay sao?

Sau đó mọi người lại nghĩ tới lôi kiếp chị vẫn giằng co hơn một năm trên bầu trời Không Minh đảo, phải chăng là do linh bảo kinh thiên động địa gì của vị Văn Uyên đó mang đến trên đảo. Lão ta có thể dựa vào bảo vật như vậy nhất cử đánh chết pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ hay sao?

Không lâu sau, từ Trung Thổ Vũ Văn thế gia truyền đến tin tức, hồn đăng của Văn Uyên đã tắt từ lúc hơn mười năm trước rồi, nói cách khác Văn Uyên xuất hiện ngày đó ở Không Minh đảo là người khác giả trang.