Chương 443: Đông Hải quyết định

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Sau khi Quách chân nhân thần thông thi triển xong, Lục Bình lại đem hai bình đan dược Đinh Linh đan đã sớm chuẩn bị xong giao cho Quách chân nhân làm quà tặng, lại đem khoảng thời gian này vì môn phái luyện chế Dung Huyết đan, Linh Thủy Dựng Mạch Đan cùng mấy chục bình đan dược giao do Quách chân nhân mang về môn phái.

Như vậy hai mươi hôm sau, nơi xa mặt biển đã mơ hồ thấy thân ảnh của ngôi đảo tự thứ nhất. Một tháng sau, tòa đảo tự này rốt cục cùng Hoàng Ly đảo chạm sát vào nhau. Lại qua nửa tháng có thừa, địa mạch dưới đảo cũng bắt đầu cùng Hoàng Ly đảo liên kết, tiểu hình kinh mạch chống đỡ trận pháp vận chuyển lần nữa trở về trong động phủ của Lục Bình. Lúc này, một tên tu sĩ tên là Điền Việt cũng ở trên đảo mới vừa thiên tỷ mà đến rồi đã trở thành một phần thổ địa của Hoàng Ly đảo tìm được chỗ tụ linh chi địa thứ nhất. Đây là sau khi Hoàng Ly đảo Tụ linh chi địa bị bão hòa rồi, lần đầu tiên phát hiện tụ linh chi địa mới.

Sau khi các đảo tự chung quanh đều bị dẫn dắt tới, địa mạch dưới đảo cùng Hoàng Ly đảo hướng dung hợp xong, thời gian đã trải qua thêm một năm có thừa. Với đại lượng thượng phẩm linh thạch, có thêm vài linh mạch chống đỡ, cùng với linh đan không gian đoạn cung ứng, tu vi của Lục Bình rốt cục có tiến bộ dài, bắt đầu hướng đoán đan bốn tầng điên phong tiến phát. Tuy nhiên, sau đó khi nào có thể lên cấp đoán đan tầng năm thì Lục Bình vẫn như cũ hoàn toàn không chút nắm chắc.

Bất quá sau khi thấy Quách Huyền Sơn chân nhân dùng món Phi Lai sơn pháp bảo dẫn dắt các đảo, Lục Bình liền từ Quách Huyền Sơn chân nhân cầu xin tới một cái bảo cấm, đem cái bảo cấm thứ ba của “Sơn Băng” ngưng luyện hoàn toàn. Đáng tiếc chính là Quách Huyền Sơn chân nhân tu luyện Thổ chúc tính công pháp, cùng Lục Bình Thủy chúc tính công pháp cũng không ngờ hợp. Phi Lai sơn ngưng luyện sáu đạo bảo cấm thì có năm cái là thuần Thổ chúc tính bảo cấm, chỉ có một cái là thủy thổ hai thứ có thể cộng dùng.

Lấy phẩm chất lúc này của “Sơn Băng”, trừ phi Lục Bình tìm được linh tài phẩm chất tốt hơn đem “Sơn Băng” lần nữa để thăng, nếu không “Sơn Băng” muốn đề thăng lên thành thông linh pháp bảo thì khó khăn sẽ càng thêm khó khăn hơn.

Trong Tiêu Dao điện trên Thiên Linh đỉnh, Thiên Phàm, Thiên Giang, Thiên Lô, Thiên Lâm bốn vị lão tổ đang ngồi.

Thiên Phàm lão tổ liếc mắt nhìn Thiên Lâm lão tổ, từ trong ống tay áo lấy ra một cái ngọc giản, nói:

– Đây là Huyền Cầm ở Đông Hải thu thập được liên quan tới Đoán Linh đan đan phương, nghe nói là Thủy Tinh cung tu sĩ ở trong động phủ của Phi Linh phái Trọng Huyền lão tổ năm đó tìm được. Huyền Cầm đem đạo đan phương này giao cho Thiên Tượng sư huynh mang về bốn phái. Đạo đan phương này mặc dù chỉ là liệt kê ra các loại linh tài cần để luyện chế Đoán Linh đan, mà không có bất kỳ ghi lại nào liên quan tới phương pháp luyện chế, nhưng cũng coi là đáng quý rồi.

Thiên Giang, Thiên Lô hai vị lão tổ sau khi xem xong, Thiên Lâm lão tổ mặt không vẻ gì nhận lấy ở một bên xem qua một lần, liền lại đem đan phương trả lại cho Thiên Phàm lão tổ. Mà Thiên Phàm lão tổ thì trực tiếp đem đan phương giao cho Thiên Lô lão tổ, nói:

– Đạo đan phương này còn là giao cho Thiên Lô sư đệ, Đan các trước hết dựa theo đan phương chỉ ra làm chút chuẩn bị đối với linh hơn nữa linh tài. Vạn nhất bốn phái may mắn lấy được phương pháp luyện chế Đoán Linh đan, sư đệ cũng có thể lập tức tiến hành luyện chế.

Thiên Giang lão tổ cười nói:

– Lúc trước Huyền Linh phái Đạo Lễ kia ở Bắc Hải cung khoe khoang Đoán Linh đan đan phương xem ra cũng là vật này. Thủy Tinh cũng chẳng qua là đem một cái ngọc giản không có chút chỗ dùng nào chia xẻ cho Huyền Linh phái, liền đáng giá cho bọn họ hứng chỉ huênh hoang một phen như vậy sao?

Thiên Lâm lão tổ cười nói:

– Cái này không giống nhau, phải biết lần này Đông Hải ngũ đại môn phái viếng thăm Bắc Hải mười đại môn phái, nói một cách thẳng thừng chính là một lần trợ giúp của Đông Hải ngũ đại môn phái đối với Bắc Hải các phái. Danh nghĩa là cùng chung đối kháng yêu tộc, thực chất còn lại là hy vọng Bắc Hải tu luyện giới có thể làm những kẻ phụ thuộc vào Đông Hải. Huyền Linh phái cùng bổn phái chính là Đông Hải các phái hy vọng nhìn thấy là môn phái dẫn đầu. Bất quá trước mắt xem ra Huyền Linh phái ở trong mắt Đông Hải các phái có địa vị hiển nhiên là cao hơn bổn phái. Mặc dù bồn phái cũng nhân cơ hội đó ở trên thân của Đông Hải các phái lấy được không ít điều kiện ưu đãi, nhưng ít ra vật phẩm cấp bậc như Đoán Linh đan đan phương thì chưa từng đề cập hay giao cho bổn phái.

Thiên Phàm lão tổ cười nói:

– Như vậy cũng đúng, hiện nay Bắc Hải tu luyện giới tuy nói lấy bổn phái cùng Huyền Linh phải cầm đầu, nhưng trong mười đại môn phái đều có đoán đan trung kỳ tu sĩ trấn giữ, giữa các môn phái chênh lệch cũng không quá lớn. Nếu là giữa các phái có sự khác nhau không quá lớn, thì Chân Linh cùng Huyền Linh hai phái có thể chọn ra mặt người là được. Một khi dính dấp ích lợi quá lớn, khác nhau quá nghiêm trọng, đó chính là cục diện như tán sa, không ai phục ai.

Đem toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới làm phụ dong của Đông Hải các phái, cái khổ quả này hãy để cho Huyền Linh phái một mình đi nếm thử. Bọn ta hiện nay còn là tiếp tục tích góp thực lực, yên lặng theo dõi biến hóa cho thỏa đáng.

Thiên Lô lão tổ liếc mắt nhìn Thiên Lâm lão tổ, hướng Thiên Phàm lão tổ hỏi:

– Không biết Huyền Cầm nha đầu kia hiện nay ở Đông Hải như thế nào?

Thiên Phàm lão tổ cười nói:

– Ngươi là Huyền Cầm lão sư, đứa nhỏ này có cái bầm tính gì người nào lại biết rõ ràng bằng ngươi?

Năm trước cũng đã thành công lên cấp pháp tướng kỳ rồi, nếu là trở về bổn phái cũng phải bị kêu là Thiên Cầm lão tổ. Chẳng qua là hiện nay nó ở Đông Hải gia nhập một nhà gọi là tổ chức ‘Khuê các’. Cái tổ chức này bây giờ ở Đông Hải danh tiếng rất lớn, tựa hồ thâm hậu và có đại tu sĩ làm chỗ dựa, đặc biệt cùng Thủy Tinh cung đối nghịch. Lấy Huyền Cầm nha đầu có thuật luyện đan cấp bậc tông sư kia, ở trong cái tổ chức ấy tự nhiên cũng là cao tầng tu sĩ, nếu không Thủy Tinh cung lấy được nửa bước Đoán Linh đan đan phương này làm sao sẽ đến trong tay của Huyền Cầm.

Thiên Giang lão tổ có chút thấp thỏm hỏi:

– Nếu trong ‘Khuê các’ kia có đại tu sĩ trấn giữ, xem ra thực lực còn phải ở trên bốn phái rồi. Huyền Cẩm nha đầu lại là thiên tài, ở trong Khuê các dĩ nhiên là ngồi ở chỗ thật cao. Nếu là như thế, Huyền Cầm nha đầu còn nguyện ý trở về bổn phái?

Thiên Giang lão tổ ngôn ngữ hiển nhiên nói trúng lòng của chư vị lão tổ, hồi lâu Thiên Phàm lão tổ mới lên tiếng:

– Từ xưa tới nay con không chê mẹ xấu xí, chó không chán nhà chủ nghèo. Huyền Cầm là đệ tử Chân Linh phái ta, ngay cả năm đó phẫn uất ra đi, Chân Linh phái dù sao cũng là nơi nó sinh trưởng mấy trăm năm, có sư trưởng đồng môn của nó, xem ra Huyền Cầm tự mình sẽ suy nghĩ ra đó.

Lời nói này nói ra, tựa hồ Thiên Phàm lão tổ mình cũng không có vẻ gì phấn khích, vì vậy lại bổ sung:

– Huống chi còn có Thiên Tượng sư huynh ở trong Vẫn Lạc bí cảnh. Năm đó Huyền Cầm ra đi Đông Hải, Thiên Tượng sư huynh lập tức liền đi trấn thủ Vẫn Lạc bí cảnh. Bây giờ nhìn lại trừ là vì bổn phái tranh thủ lợi ích trong Vẫn Lạc bí cảnh ra, nhất định là vì Huyền Cầm. Hiện nay Huyện Cầm đang không ngừng truyền về tin tức của Đông Hải tu luyện giới, lần này lại càng có đạo đan phương này đưa đến, xem ra cũng có thể nói rõ vấn đề.

Thiên Lô lão tổ lần nữa cẩn thận tra xét một phen đan phương, có chút hơi khó khăn, nói:

– Đạo đan phương này lại không nói rõ phương pháp luyện chế, sử dụng linh hơn nữa cũng đều không phải là vật tầm thường, chính là Vạn Diệu Ngọc Lộ trọng yếu nhất kia tại tu luyện giới cũng đã có gần ngàn năm chưa từng nghe qua tin tức. Mặc dù bốn phái may mắn lấy được Vạn Diệu Ngọc Lộ, Nạp Xuyên đỉnh bây giờ cũng đã đề thăng lên thành pháp bảo luyện đan lô, cũng không thể nào đại quy mô luyện chế, có thể đủ một lò cũng đã là vạn hạnh lắm rồi.

Thiên Phàm lão tổ cười khổ nói:

– Lão phu sao không biết như vậy, nhưng có thể có nửa bộ đan phương này đã quá không dễ dàng rồi. Đừng quên năm đó Phi Linh phái mặc dù bị diệt phái, Đoán Linh đan này cũng là vật các phái mơ ước. Vì vậy, chính là nửa bộ đan phương này cũng phải vạn phần giữ bí mật. Trừ Thiên Lô sư đệ, ta xem cũng chỉ để cho Huyền Viêm, Huyền Nguyệt hai người có thể luyện chế đoán đan hậu kỳ đan dược đại sự biết được là được. Những người còn lại liền không cần nói cho biết làm chi.

Thiên Lâm lão tổ lúc này lại nói:

– Sư thúc sợ rằng còn không biết, Thiên Linh tọa hạ đệ tử cái tên Cửu đệ tử Lục Bình đó bây giờ cũng đã có thể luyện chế đoán đan hậu kỳ đan dược. Lần trước không biết tiểu tử này từ đâu mà có được Định Linh đan của Liêu gia, vì Quách sư đệ luyện chế ba lò linh đan rồi.

– Vậy à?

Thiên Phàm lão tổ rất kinh ngạc nhìn về phía Thiên Lô lão tổ. Chân Linh phái môn hạ tất cả luyện đan sư đều thuộc quyền quản hạt của Thiên Lô lão tổ, chuyện của Lục Bình dĩ nhiên là Thiên Lô lão tổ rõ ràng nhất.

Thiên Lô lão tổ sờ sờ râu ria ở càm, gật đầu cười nói:

– Tiểu tử này luyện đan thiên phú không hề dưới Huyền Cầm năm đó.

Thiên Phàm lão tố vung tay lên, nói:

– Như vậy, cũng coi tiểu tử này là một người.

Trong Bắc Hải cung ở Hoàn Vũ đảo, mười mấy vị tu sĩ đại diện cho Đông Hải năm đại phái đang tụ tập đại điện, đang thương nghị chuyện gì đó.

Bắc Hải cung tại Hoàn Vũ đảo được các phái dùng làm cung điện đãi khách, thường thường chỉ dùng để tiếp đón một ít tân khách thân phận quý trọng. Lúc này ở trong Bắc Hải cung, mọi người tuy nói là có gần hai mươi vị, nhưng chân chính có thể tham dự thương nghị chỉ có một vị pháp tướng trung kỳ lão tổ cầm đầu cùng với năm vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ ngôi xếp bằng ở bên cạnh ông ta.

Lúc này đang nói chuyện chính là Đông Hải Bắc Minh Tần Húc chân nhân, chính là người năm đó Lục Bình thấy qua ở Bắc Minh đan hội – Tần chân nhân.

Tần chân nhân lúc này tựa hồ đang diễn tả ý kiến của mình:

– …, như vậy xem ra, ở Bắc Hải, Chân Linh cùng Huyền Linh hai phái mặc dù khó phân cao thấp, nhưng ở trong việc bồi dưỡng đệ tử đời thứ hai, thứ ba, thậm chí đời thứ tư, Chân Linh phái không thể nghi ngờ gì là cao hơn một bậc. Trong đó Nhị đại đệ tử đã có hai vị đã lên cấp pháp tướng kỳ, còn có ít nhất hai vị đã ngưng luyện thất phẩm lấy kim đan, lên cấp pháp tướng kỳ là chuyện sắp tới; Mà Huyền Linh phái chỉ có một vị lên cấp pháp tướng kỳ. Ở trong đệ tử đời thứ ba, lần này Đông Hải ngũ đại môn phái đệ tử ta cùng Bắc Hải mời gia môn phái tranh tài thì có thể nhìn ra đầu mối. Huyền Linh phái chỉ thắng ba tràng, Chân Linh phái cũng thắng ba tràng, hòa được một cuộc. Tám đại môn phái khác cũng bất quá chính là may mắn thắng một hai tràng thôi. Vì vậy Chân Linh phái trước mặt mặc dù ưu thể không lớn, nhưng từ lâu dài mà nói, Chân Linh phải tất nhiên thắng được Huyền Linh phái, là thích hợp nhất làm môn phái đầu rồng trong Bắc Hải tu luyện giới. Vì vậy, Đông Hải tu luyện giới ta xem ra là nên ủng hộ Chân Linh phái.

Tần chân nhân một phen thoại nói có chứng có lý, những tu sĩ môn phái khác nghe cũng có lý có cứ, chỉ có Thủy Tinh cung môn hạ đệ tử Trương Thế Kiệt còn lại là gương mặt rầu rĩ. Trương Thế Kiệt lần này có thể coi là lưu niên bất lợi, hắn ở trong Bắc Hải các phái tranh tài mười tràng, thắng hết chín lần, vừa khéo bại bởi Chân Linh phái Thủy Kiếm Tiên một cuộc, đem vinh dự trước và sau đó toàn bộ quét sạch không còn một mống. Trương Thế Kiệt nguyên bản là suy nghĩ trải qua chuyến đi Bắc Hải này, có thể sửa đổi cái nhìn đối với tự thân ở trong mắt của Thủy Tinh cung cao tầng tu sĩ. Không ngờ cũng lộng khéo thành vụng, lấy một loại phương thức vô cùng biệt khuất thua ở dưới tay của Lục Bình. Trương Thế Kiệt đã có thể thấy sau khi hắn trở về Thủy Tinh cung, tương lai sẽ bị mỉa mai rẻ rúng như thế nào.

Tần chân nhân một phen trần thuật mặc dù lấy được đại đa số người công nhận, nhưng cũng không phải là mỗi một người đều đồng ý đưa Chân Linh phái lên làm đầu rồng của Bắc Hải tu luyện giới.

Thủy Tinh cung Minh Sơn chân nhân há miệng, tựa hồ muốn nói những gì, nhưng suy nghĩ hồi lâu, cũng không nghĩ ra lý do gì có thể đủ hất đổ ngôn ngữ của Tần chân nhân, chỉ đành phải đem ánh mắt nhìn về phía pháp tướng lão tổ ngồi ở ghế đầu.

Vị pháp tướng lão tổ này chính là lãnh tụ của nhóm người Đông Hải ngũ đại môn phái viếng thăm Bắc Hải tu luyện giới lần này, xuất thân từ Thủy Tinh cung – Nguyên Quang lão tố.

Nguyên Quang lão tố khẽ mỉm cười, hướng Tần chân nhân nói:

– Tần sư điệt nói thật là có lý, bất quá chính là như vậy, bọn ta mới không thể đem Chân Linh phải nâng đỡ thành đầu rồng của Bắc Hải tu luyện giới.

Tần chân nhân có chút không hiểu, nhưng đối phương là tiền bối lão tổ, lại là Đông Hải cự vô phách Thủy Tinh cung tu sĩ, hơn nữa toàn quyền phụ trách lần viếng thăm này tới Bắc Hải tu luyện giới, chịu trách nhiệm đối với mọi chuyện, cho nên Tần chân nhân cũng không dám chậm trễ, chẳng qua là cung kính nói:

– Kính xin lão tổ giải hoặc!

Nguyên Quang lão tổ tựa hồ hiểu tâm tư Tần chân nhân, không nhanh không chậm nói:

– Chân Linh phái lệ tinh đồ trì, môn phái trên dưới một lòng, mưu tính cực lớn, như thế nào có thể chịu để cho Đông Hải ta nắm trong tay? Huyền Linh phái thế hoàng hôn ngả về phía tây, nếu được Đông Hải ta trợ giúp, tất nhiên cùng Chân Linh phải tranh phong. Nếu là như thế, Bắc Hải tu luyện giới không yên, sẽ có ích cho Đông Hải ta tu luyện giới lôi kéo, hoàn toàn trở thành phụ dong của Đông Hải các phái, làm tiên phong đối kháng yêu tộc, như vậy mới là phương thức xử lý hữu ích đối với Đông Hải tu luyện giới ta nhất!

Tần chân nhân có chút không hiểu, hỏi:

– Đạo lý đương nhiên là ổn bên ngoài an bên trong lại vừa có thể chống đỡ yêu tộc. Bắc Hải tuy yếu, cũng không phải là có thể có có thể không, cuối cùng vẫn là một lực lượng trung kiên đối kháng yêu tộc. Nếu là họ bị tiêu hao trong nội loạn, đối với nhân tộc cuối cùng không phải là phúc.

Nguyên Quang lão tổ gật đầu một cái, nói:

– Tần sư điệt ánh mắt độc đáo, tuy nhiên lão phu cuối cùng so với người sống lâu hơn mấy trăm năm, hiểu đối với tu luyện giới này không phải là nhân yêu hai tộc đối lập đơn giản như vậy. Thời điểm khi kiếp số đến, người nào lại dám nói nhân yêu hai tộc sẽ không chung tay lại với nhau đối kháng? Đến lúc đó, Bắc Hải tu luyện giới có chút điểm lực lượng này, thật ra chính là có thể có có thể không rồi. Chớ quên, nếu nói Bắc Hải bần tích, cuối cùng là bởi vì chưa từng ở nơi này phát hiện đại lượng tu luyện tư nguyên. Nhưng điều này cũng không ý vị là Bắc Hải không tồn tại tu luyện tư nguyên. Chưa phát hiện được cùng không tồn tại là hai chuyện khác nhau. Đừng quên Bắc Hải tu sĩ bây giờ đã ở một hòn đảo phát hiện được một tòa đại hình linh quang mạch. Người nào lại dám cam đoan sau này sẽ không ở Bắc Hải phát hiện cái đại hình linh mạch, quáng mạch, thậm chí cự hình linh mạch, quáng mạch gì nữa?

– Bắc Hải tu luyện giới đúng là vẫn còn phải nằm trong vòng chưởng khống của Đông Hải mới là thỏa đáng nhất. Ngày sau nếu là lại đem Nam Hải tu luyện giới nắm trong tay, như vậy toàn bộ hải ngoại tu luyện giới phồn hoa sẽ không hề dưới Trung Thổ tu luyện giới.

Nguyên Quang lão tổ một phen ngôn ngữ, đem Đông Hải ngũ đại môn phái tu sĩ nói cho nhiệt huyết sôi trào. Tần chân nhân cảm thấy tựa hồ có chút không ổn, nhưng lại tìm không ra cái cớ gì. Đồng thời, ông ta cũng bị Nguyễn Quang lão tổ miêu tả một phen cảnh tượng làm cho hấp dẫn, liền cũng bắt đầu tính toán Bắc Minh như thế nào để từ trong việc này phân được một phần lợi ích lớn hơn. Về phần Bắc Hải tu luyện giới hững suy, đã không phải là chuyện mà bọn họ suy tính.