Chương 809: Bất ngờ liên miên

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vũ Văn tới, ma la tới!

Tu luyện giới có một cách nói đùa, đại ý là chỉ một khi Vũ Văn thế gia tu sĩ xuất hiện ở nơi nào đó, thì nơi đó sẽ bị tai ương do ma la kéo tới.

Cách nói đùa này hiển nhiên không phải là thật, vì tất cả tu sĩ trong tu luyện giới đều biết rõ rằng, cách nói đùa này thật ra là nói ngược, vì tình huống chân thật là mỗi khi Ma la chi tai xuất hiện, Vũ Văn thế gia dù sao luôn là kẻ xuất hiện trước nhất ở vùng đất phát sinh tại nạn này.

Vũ Văn thế gia có thể trở thành Vạn năm thế gia, được xưng là đệ nhất thế gia của tu luyện giới, nhận được sự kính trọng của thiên hạ – bao quát năm đại thánh địa – dựa vào không chỉ là lôi thuật thần thông độc bộ thiên hạ, mà quan trọng hơn chính là vai trò tiên phong trong việc kháng cự Ma la chi tai ở tu luyện giới.

Tuy nhiên, lúc này Vũ Văn Phi Tường cũng có chút cảm giác tự lấy dây trói mình. Hắn dù thế nào cũng không ngờ được hắn vốn bày kế nhằm vây Tang Du của Ngự Thú Linh tông trong vòng vây của ma la, sắp sửa nhìn thấy sự thành công, không ngờ chợt có hai vị pháp tướng tu sĩ vốn bị một nhóm lớn ma la đang vây khốn trong Thanh Khâu sơn đột nhiên liều chết lao ra, tiếp ứng cho Tang Du từ trong vòng vây của ma la đó vào lại trong Thanh Khâu sơn.

Bởi vì chuyện phát sinh đột nhiên, Vũ Văn Phi Tường chuẩn bị một loạt biện pháp hậu thủ đều không kịp khởi động. Ma la vốn đang vây công Tang Du, chợt quay lại bủa vây Vũ Văn Phi Tường thật gắt, hai bên nhất thời ra tay đánh một trận lớn. Mặc dù Vũ Văn Phi Tường có một thân lôi điện thần thông đích truyền, khiến cho ma la rất kiêng kỵ, nhưng lần này chúng tựa hồ ra quyết tâm không tiếc bất cứ giá nào phải giết chết cho được đệ nhất nhân trong đệ tử đời thứ ba của Vũ Văn thế gia đang đơn độc này.

Lần này lộng khéo thành vụng rồi! Không nghe nói Ngự Thú Linh tông này cùng Thanh Khâu Sơn có quan hệ gì nha? Huống chi Ngự Thú Linh tông đệ tử đi lại trong tu luyện giới đều có thân phận cực kỳ bí ẩn, mấy lão già ở Thanh Khâu Sơn này sao lại vì hắn mà cam lòng mạo hiểm như vậy chứ?

Vũ Văn Phi Tường suy nghĩ trăm chiều mà không có được cách giải thích hợp lý, cho nên rất ảo não. Vũ Văn thế gia mặc dù là tu luyện giới đệ nhất thế gia, nhưng Ngự Thú Linh tông trước giờ ở trong tu luyện giới cũng khiến cho người ta kính nhi viễn chi. Vũ Văn Phi Tường sau khi phát hiện bị Tang Du thoát khốn lần nữa, cũng không tiện công khai dẫn các Vũ Văn thể gia tu sĩ đến vây công. Dù sao Tang Du này là dùng cờ hiệu công bình đấu pháp mà tới khiêu chiến hắn, nếu làm như vậy không thể nghi ngờ gì chính là đem Vũ Văn thế gia cùng Ngự Thú Linh tông hoàn toàn đứng ở tình thế đối lập rồi.

Nhưng Vũ Văn Phi Tường cùng Tang Du đụng chạm với nhau cũng phải không nhẹ. Hắn liền y theo tin tức có được từ chỗ của Thiên Mã tộc xếp đặt một thế cục, một mình thoát khỏi người của Vũ Văn thế gia. Tang Du quả nhiên theo hắn tới đây, sau đó liền lọt vào trong vòng vây của ma la đang vây công Thanh Khâu Sơn.

Nhưng người định không bằng trời định. Vũ Văn Phi Tường dù thế nào cũng không ngờ rằng Thanh Khâu Sơn dưới tình huống tràn ngập nguy cơ như vậy lại còn mạo hiểm liều chết phá vòng vây tiếp ứng Tang Du đang bị vây, khiến cho bản thân Vũ Văn Phi Tường ngược lại bị lọt vào trong vòng vây ấy.

Tang Du cùng Thanh Khâu Sơn hồ tộc rốt cuộc có quan hệ như thế nào, không ngờ lại đáng để hồ tộc liều chết cứu giúp như vậy?

Cũng may huyết ma, Huyết tu la cùng với đa số ma la vây công Thanh Khâu Sơn đều bị hồ tộc lợi dụng hộ sơn đại trận lôi kéo, cho nên vây công Vũ Văn Phi Tường chỉ là một ít Đại tu la cùng với tu ma, tu vi giỏi lắm cũng tương đương với đoán đan hậu kỳ mà thôi.

Vũ Văn Phi Tường được xưng là “đệ nhất nhân trong vòng ngàn năm nay” của Vũ Văn thế gia. Dưới sự vây công này, nhờ có lôi điện thần thông vốn có tác dụng khắc chế tự nhiên đối với ma la, ở trong thời gian ngắn cũng có thể thu được. Nhưng hắn biết nếu không nhanh chóng phá vòng vây, một khi đợi đến chân nguyên tự thân không còn gì, hoặc là có huyết ma hay Huyết tu la kéo tới, thì mình chỉ còn một đường vẫn lạc.

Tang Du đứng trên Thanh Khâu Sơn, phía sau là hai tu sĩ cả người trên dưới thảm hại vô cùng, hiển nhiên là hồ tộc pháp tướng tu sĩ mới vừa liều chết cứu hắn ra khỏi cái thế phải chết ra.

Tuy nhiên lúc này Tang Du cũng không bày tỏ sự cảm tạ đối với hai người đã cứu mình này, ngược còn có chút lạnh lùng nhìn về phía trước, nơi có một hồ tộc tu sĩ già cả râu tóc bạc trắng đang đứng.

– Thế nào?

Trong nụ cười của tu sĩ già cả này mang theo một tia khổ sở, nói tiếp:

– Hơn hai trăm năm không gặp, ngay cả vị ngoại tổ phụ ta này cũng không nhận ra sao?

– Vãn bối không hề là người của hồ tộc!

Tang Du biểu lộ lãnh đạm, chẳng qua là trong đội mắt không khỏi lưu chuyển thứ ánh sáng khó hiểu, tựa hồ trong nội tâm cũng không phải là mang vẻ phong đạm vẫn khinh như ngoài mặt của hắn vậy.

– Nhưng trên người của người đang chảy dòng máu của Sa Hồ nhất tộc ta!

Hai vị Hồ tộc pháp tướng tu sĩ đem Tang Du từ trong vòng vây ma la ra ngoài không biết đã rời đi lúc nào. Hồ tộc lão giả đột nhiên nắm chặt quải trường trong tay, nói rõ từng chữ từng từ một.

– Nếu đã như vậy vì sao ta từ nhỏ tới lớn lớn lên trong Ngự Thú Linh tông? Đừng cho là ta không biết, ta căn bản là thứ mà lão sư của ta nhặt được sau khi ngươi tiện tay vứt ở nơi hoang dã. Ngươi cũng bất quá là sau khi ta trở thành người đi lại thiên hạ của Ngự Thú Linh tông, mới có ý tiết lộ thân thế cho ta nghe.

Tâm tình của Tang Du rốt cục có chút mất đi sự khống chế. Tuy nhiên, hai mắt của hắn càng lúc càng che giấu kỹ hơn, tựa hồ lần này tâm tình bộc phát ra bên ngoài, bên trong lại trở nên lãnh đạm đi.

– Ai, cái câu “trung tình do hữu” làm sao mà người có thể biết được. Lúc ấy Điểu Tình Bạch Ngạch nhất tộc ngày càng sa sút. Thanh Khâu hồ tộc ta mất đi chỗ dựa sau lưng, làm gì còn có thể cáo mượn oai hùm. Thiên Mã tộc đốt đốt bức người, tùy thời đều sẽ lấy các loại cớ đánh tới cửa chém cánh tay của Điều Tình Bạch Ngạch nhất tộc. Lão phu thân là hồ tộc tộc trưởng, tự nhiên phải mưu kế kéo dài sự sinh tồn cho chủng tộc. Vừa khéo khi ấy mẹ ngươi đã cùng phụ thân của người tư định chuyện chúng sinh, nhưng lại để lộ cơ mật. Mắt thấy Thiên Mã tộc mài đao sen soẹt, hồ tộc vong tộc diệt chủng ở trước mắt, lão phu mới bất đắc dĩ đại nghĩa diệt thân…

– Đại nghĩa diệt thân? Ha ha, hay cho cái câu đại nghĩa diệt thân!

Tang Du da cười mà thịt không cười, lạnh lùng nói:

– Hai trăm năm trước đại nghĩa tiêu diệt con gái, con rể của ngươi; hơn trăm năm trước bạch hổ tuyệt diệt; mấy chục năm trước lại đem Thanh Hồ nhất tộc đẩy tới dưới đồ đao của Thiên Mã tộc, nhằm bảo vệ Thanh Khâu Sơn của ngươi. Tộc trưởng như cũ vẫn là tộc trưởng, nhưng hồ tộc cứu chi trong những năm gần đây còn lại mấy chi ở trong tay người?

– Con nít còn hôi sữa, người biết được cái gì!

– Vãn bối đúng là không biết cái gì. Vãn bối chẳng qua là biết được hồ tộc này trong tay người bất quá là sống như chó trộm yên lành mà thôi, một mực thỏa hiệp và thối lui, như vậy hồ tộc còn có bao nhiêu khí số để tồn tại cùng tu luyện giới?

Tang Du tựa hồ đã nhìn phá suy nghĩ trong lòng của lão giả, cười lạnh nói:

– Ngươi hôm nay cứu ta bất quá là bởi vì thân phận Ngự Thú Linh tông “Hành tẩu thiên hạ” này của ta thôi. Tuy nhiên ta cũng không lừa ngươi, lần này trong chuyến đi Tây Hoang này ta hành động riêng, bản phái cũng không biết. Ngươi muốn thông qua Ngự Thú Linh tông để giải cứu Thanh Khâu hồ tộc thì hãy sớm bỏ đi kẻo uổng công, vì sẽ không có tu sĩ nào của bản tông tới đâu!

Lão giả râu tóc đều dựng đứng, sắc mặt hết xanh lại trắng, tựa hồ thật đúng là bị Tang Du đoán phá tâm tư, chỉ vào mặt Tang Du nói không ra lời, cuối cùng đột nhiên hóa thành một tiếng thở dài xào xạc, hướng Tang Du phất tay một cái, nói:

– Đi đi, ngươi hãy đi khôi phục chân nguyên một chút, đợi đến khi ma la hơi hoãn giải, ngươi cứ xông ra mà đi. Lấy tu vi của ngươi, đến lúc đó bọn ta cản lại mấy con Huyết ma la, ngươi chỉ cần không phải lâm vào trong trùng vây nữa, những thứ ma la đó xem ra chẳng thể ngăn được ngươi!

Tang Du hừ lạnh một tiếng, xoay người đi về phía sau, tựa hồ đối với Thanh Khâu Sơn này cũng rất tinh tường vậy.

Trong lúc Tang Du chân nhân mới vừa rời đi, hai hồ tộc tu sĩ lúc trước đã mang hắn từ trong vòng vây của ma la ra ngoài chợt lần nữa xuất hiện ở bên người lão giả.

– Tộc trưởng, Tang, ách, tiểu tử đó thật đúng là không cách nào bắt được liên lạc cùng Ngự Thú Linh tông sao?

Một người trong đó vô cùng lo lắng hỏi:

– Tình thế trước mắt rất bất lợi, ma la lúc nào cũng có thể đánh vỡ hộ sơn đại trận, đến lúc đó Thanh Khâu Sơn chúng ta chỉ sợ sẽ có một trường hạo kiếp!

Người còn lại cũng nói:

– Lần này ma la xâm nhập Tây Hoang chi địa với khí thế hung hung. Điếu Tình Bạch Ngạch nhất tộc coi như là đã xong rồi. Chẳng qua kỳ quái là Thanh Khâu Sơn chúng ta mặc dù có chút thực lực, nhưng cũng không đưa đến nỗi phải khiến cho ma la hưng sư động chúng tới chinh phạt như vậy, ở trong này có chút gì đó quỷ dị?

Lão giả , cũng chính là hồ tộc tộc trưởng, trầm ngâm chốc lát, nói:

– Ma la lúc mới vừa tới Thanh Khâu sơn, thực lực cũng không phải là mạnh như thế, sau khi nhận được hai lần tăng viện không thể giải thích được mới như vậy. Trước đó lão phu từng nghe lời đồn đại, rằng là bởi vì khi Ngọa Hổ sơn của Điếu Tình Bạch Ngạch nhất tộc bị đánh phá, có tộc nhân của Điếu Tình Bạch Ngạch nhất tộc ở ngoài. Ma la bám đuôi đuổi giết, đến nơi này thì mất tung tích của Điếu Tình Bạch Ngạch nhất tộc, chỉ đành phải hối hợp cùng ma la vây công bản tộc; Ngoài ra còn có Hà Nguyên chi địa lần này!

– Hà Nguyên chi địa sao?

– Không sai, lần này Ma la chi tai cực kỳ quỷ dị, tựa hồ có kẻ cực kỳ cao minh âm thầm thao túng, đây cũng là điều rất ít thấy qua trước kia.

Vị hồ tộc tu sĩ lúc trước nghe tộc trưởng nói “rất ít”, mà không phải nói “không có”, như vậy là trước đây khi Ma la chi tai phát sinh, cũng từng đã có trạng huống tương tự có người thao túng như vậy, nhất thời thất kinh hỏi:

– Tộc trưởng, chẳng lẽ Ma la chi tai đã từng xuất hiện qua loại trạng huống tựa hồ bị người thao túng như vậy sao? Nhưng trên đạo lý việc này nói không thông a, ma la sao lại không đi vây đánh hai tộc Thiên Mã, Kim Bằng, hà cớ gì lại hướng về phía hồ tộc nho nhỏ của chúng ta chứ?

Hồ tộc tộc trưởng nói:

– Ma la chi tai bộc phát trong Tu luyện giới có lớn có nhỏ, lớn thì cuốn ùa toàn bộ tu luyện giới, nhỏ thì ít nhất phải gieo họa một phương địa vực. Nhưng mỗi khi Ma la chi tai này tựa hồ bị người thao túng, mà không phải cướp bóc lung tung ở tu luyện giới một phen, thì hạo kiếp bộc phát nhất định là cuốn ùa toàn bộ tu luyện giới, không ai may mắn thoát hết!

Nhìn thần sắc hai người có vẻ mê hoặc không hiểu, hồ tộc tộc trưởng giải thích:

– Lần đầu tiên tăng viện xem ra là bởi vì đuổi giết Điếu Tình Bạch Ngạch, lần thứ hai đuổi giết có thể là bởi tu sĩ xuất quan từ Hà Nguyên chi địa!

– Hà Nguyên chi địa sao? – Đúng vậy!

Lão giả gật đầu, nói:

– Tu sĩ có thể tiến vào Hà Nguyên chi địa, hơn nữa còn sống đi ra ngoài, thì người nào cũng ít nhất phải là hậu bối con em của thể lực có chút cân lượng. Ma la sau khi đánh phá Điếu Tình Bạch Ngạch nhất tộc, đối với hai tộc Thiên Mã, Kim Bằng vây nhưng không đánh, mà lẻn vào thảo nguyên với số lượng lớn để phục giết tu sĩ mới vừa ra khỏi Hà Nguyên chi địa. Phải biết những tu sĩ này cũng là tinh anh đệ tử của môn phái nhà mình, chính là huyết thực thích hợp nhất đối với ma la, vì thần niệm và huyết thực đều có lực thu hút cực lớn. Hơn nữa tu sĩ đi đơn lẻ, không có cao cấp tu sĩ của môn phái mỗi người bảo hộ, dĩ nhiên là ma la sẽ chọn làm huyết thực tốt nhất. Cộng thêm điều này có khả năng sẽ làm suy yếu thực lực tương lai của nhân yêu hai tộc, cho nên chúng mới tăng viện một đám ma la mới, mà xem ra đây là đám sau khi hoàn thành nhiệm vụ quét sạch trên thảo nguyên liền kéo tới.

Hai vị hồ tộc pháp tướng tu sĩ hai mặt nhìn nhau, đều từ trong ánh mắt của mỗi người nhìn thấy kinh hãi. Ma la vốn như ong như kiến lại xuất thần nhập quỷ mà lại không sợ chết, nếu mà còn có trí khôn nữa, thì tu luyện giới làm sao có thể vượt qua kiếp số này?

Trong lúc hai người đang tiêu hóa những ngôn luận kinh người của hồ tộc tộc trưởng, thì lại thấy tộc trưởng đột nhiên nhíu mày, nhìn về chỗ cực xa của hộ sơn đại trận.

– Tiểu tử kia đi ra ngoài rồi sao? – Thật là không biết sống chết!

– Tộc trưởng, có cứu hắn trở lại hay không?

Ung ùng ụng!

Thanh thế bên ngoài Thanh Khâu sơn càng lúc càng lớn.

– Thanh thế này tựa hồ không đúng, sao lại có động tĩnh lớn như vậy?

– Đích xác là có chút không đúng, áp lực của hộ sơn đại trận cũng không tăng lớn, chẳng lẽ thanh thế này là do tiểu tử kia gây ra?

Hai người nhất tề đưa ánh mắt nhìn về phía tộc trưởng, trong hai mắt đều thoáng qua về ánh sáng vui mừng. Hai người ngay sau đó lại nghĩ tới một khả năng khác: có viện binh tới!

Tạ Thiên Dương biết chỉ cần nếu như có thể sống rời khỏi Tây Hoang chi địa, mình tất nhiên danh chấn thiên hạ!

Tu luyện giới có người nào lại ở tu vi đoán đan điên phong có thể giữ được tính mạng mấy ngày dưới sự đuổi giết của một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ không? Hơn nữa vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ này lại xuất thân từ Thiên Mã tộc là đỉnh cấp huyết mạch chủng tộc như vậy?

Tạ Thiên Dương liên tục cười khổ, lúc này chân nguyên của hắn đã sớm đối mặt với sự khô kiệt, một thân đan dược tiêu hao thất thất bát bát. Môn phái lưu lại thủ đoạn bảo vệ tánh mạng cũng đã dùng hết, trên đại thảo nguyên này còn lúc nào cũng phải phòng bị ma la từ các địa phương án nặc hành tung đánh lén. Tạ Thiên Dương sớm đã trong tình trạng khinh nỗ chi mạt.

Rốt cục có thể không cần làm trò mèo bắt chuột nữa rồi, nhất là mình hiện giờ đang là con chuột!

Tạ Thiên Dương lấy từ trong ngực ra một viên đan dược cuối cùng phảng phất mã não vậy. Đây là một trong ba viên đan dược bảo vệ tánh mạng hắn mang đi từ Tử Dương cung. Mặc dù không phải là dùng để chữa thương, nhưng có thể trong thời gian cực ngắn khôi phục đại lượng chân nguyên trong cơ thể tu sĩ.

Chính là dựa vào hai viên đan dược trước, Tạ Thiên Dương mới có thể dưới sự truy kích của Mã Lập trưởng lão kiên trì thời gian dài như vậy. và bây giờ viên đan dược này đã là viên cuối cùng rồi.