Chương 1351: Đột nhiên tăng mạnh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Năm vị đại tu sĩ tại chỗ thuộc về bốn nhà tông môn, nhưng trong đó có ba gia đều kết thâm cừu với Lục Bình. Điều này cũng khiến cho Lục Bình nghĩ thầm trong bụng, bản lĩnh kéo cừu hận của mình tựa hồ càng lúc càng thêm nhiều a, tuy nhiên trong lòng cũng càng lúc càng cảnh giác. Mình đắc tội những người này đều có thể nói là sự tồn tại không yếu của tu luyện giới. Theo danh tiếng địa vị của mình tăng lên, nhất cử nhất động của mình tất phải nhận được càng ngày càng nhiều người chú ý, lại tưởng tượng âm thầm làm việc trước đó sợ là càng ngày càng khó.

Nhưng Chân Linh phái phát triển cũng tất nhiên cần Lục Bình càng lúc càng ra mặt đứng mũi chịu sào nhiều hơn, do đó lúc này ám tiễn đến từ sau lưng không khỏi khiến cho Lục Bình phải tập trung mười hai phần tinh thần để phân tâm ứng đối.

Thái Huyền tông Vô Giới lão tổ vừa dứt lời, Ngũ Hành tông Cốc đại tu sĩ sớm đã thần sắc ngưng trọng, hỏi:

– Linh Hư đạo hữu không nhìn lầm chứ? Bản tông hai vị đệ tử đích truyền coi như bỏ mạng trong tay người này. Nếu đúng thật là người này, lão phu nhất định phải để cho hắn dở sống dở chết!

Linh Hư lão tổ thần sắc cũng nghiêm túc giống vậy, đáp:

– Không lầm đầu, người này hôm nay cũng là nhân vật phong vân của tu luyện giới, lão phu khẳng định không nhìn lầm. Tuy nhiên lúc lão phu gặp phải hắn là mấy ngày trước, lúc ấy Lục Thiên Bình đó đang đi tới chỗ sâu đạo đàn di chỉ, bây giờ còn ở nơi nào đó không thì cũng khó nói được!

Thủ Hành lão tổ trầm ngâm một chút, nói:

– Xem ra hắn vẫn ở đó. Người này cũng như ba đời đích truyền hắn vậy, lần này tiến vào đạo đàn chủ yếu là vì đánh vào pháp tướng hậu kỳ làm chuẩn bị, lúc này đương nhiên muốn đi đến khu vực mịch địa gần đạo đàn thế giới để tu luyện.

Đại tu sĩ họ Cốc phất phất tay, nói:
– Vậy còn chờ gì, bọn ta hạ một chỗ tìm kiếm Hán Bạch Ngọc bồ đoàn đích khu vực địch đường tắt đang cần đi ngang qua đạo đàn di chỉ, dọc đường thuận tiện tìm kiếm tung tích của người này, nếu có phát hiện, hợp lực xuất thủ bắt giữ!

Đại tu sĩ họ Cốc không khỏi nhớ lại ban đầu Lục Bình bị lão ta cùng một vị đại tu sĩ khác liên thủ vây công nhưng vẫn thành công chạy trốn. Sự đánh vào mạnh mẽ như vậy, đến hiện tại cũng làm cho đại tu sĩ họ Cốc khi đơn độc đối mặt hắn cảm thụ kiêng kỵ vô cùng. Thậm chí sau khi lão ta tỏ thái độ làm ra liên thủ vây công không ngờ không có một người mặt lộ vẻ kinh dị.

Năm người ở chỗ này chẳng qua là thoáng nghỉ ngơi chốc lát thì động thủ rời đi. Phương hướng mà bọn họ rời đi chính là phía chỗ Lục Bình do Linh Hư lão tổ chỉ điểm.

Một mực đợi đến năm người này rời đi Lục Bình thần niệm cảm giác cách khoảng bên ngoài. Lại qua một hai canh giờ sau, Lục Bình bấy giờ mới thận trọng hiển lộ thân hình của mình, rồi sau đó nhanh chóng chạy tới phụ cận hố đất do mọi người đào móc lúc trước.

Lần này Lục Bình cũng đã có kinh nghiệm, đứng bên trên hổ đất biểu hiện lấy Quái Vân Phàm toàn bộ bao phủ lại phạm vi phương viên ba mươi trượng. Nhưng sau đó chỉ tản mát ra hơi thở của Long chi pháp tướng, lại phối hợp thần niệm tới bắt một đạo ý niệm chỉ điểm Lục Bình tu luyện Tam Quang Thần Thủy trước đó.

Toàn bộ bên trong đạo đàn thế giới như cũ là tiếng vang “ông ông” loạn xạ thay nhau vang lên, mãi vẫn không thể nghe một câu ngôn ngữ rõ ràng từ trong âm thanh tạp nhập đó. Thế nhưng Lục Bình thần niệm vẫn từ trong chút thanh âm rầm rĩ phiền loạn nơi này bắt được một tia thanh âm nghe vào tựa hồ tiếng vang hơi lớn hơn một chút. Một tia tiếng vang biểu hiện ra sự sai biệt rất nhỏ rất nhanh sau đó bị Lục Bình nhận định chính là một đạo ý niệm của Giao đạo nhân trước đó.

Lục Bình chỉ một ngón tay về chỗ cách hố đất ba thước, một mớ đất đá nổ tung. Một khối đất đá có chất liệu cùng với khối Khánh Âm Toái Thạch lúc trước lấy được trôi lơ lửng lên từ trong đất đá nổ tung. Lục Bình mặt lộ vẻ mừng rỡ, đưa tay một chiêu, lại là một khối Khánh Âm Toái Thạch rơi vào trong tay. Hơn nữa cái này còn là một khối đá vụn ghi lại ý niệm của Giao đạo nhân, mang đi ra ngoài vừa đúng có thể cho Long Hòe lão tổ một câu trả lời.

Tuy nhiên nghĩ đến trấn áp cũng xóa sạch ý niệm của Giao đạo nhân trong khối toái thạch này, Lục Bình lại có chút không chắc lắm.

Trước đó Lục Bình có thể xóa sạch ý niệm của Thiền đạo nhân, dựa vào Long chi pháp tướng cùng với Tam Quang Thần Thủy do Giao đạo nhân ý niệm chỉ điểm luyện thành. Vậy mà lúc này đối mặt là ý niệm của Giao đạo nhân, những thủ đoạn lúc trước hữu hiệu hay không thì không nói, lấy thủ đoạn của Giao đạo nhân chỉ điểm để đối phó ý niệm của Giao đạo nhân lưu giữa lại, điểm này đối với Lục Bình mà nói lại thật có chút khó khăn.

Lục Bình dùng sức phun hai hơi, nói thầm:

– Thất Sắc Phá Cấm Phù truyền thừa cùng với ba loại hội chế đường tắt ta sẽ truyền thừa xuống. “Long Đằng Tinh Hà quyết” ta cũng sẽ truyền thừa tiếp. Tam Quang Thần Thủy ngưng tụ giống vậy sẽ truyền thừa tiếp. Ý niệm lưu tồn trong thần thạch dù sao đã không thuộc về Khai Thiên Thất Tổ, như vậy đệ tử đem xóa sạch chí ít cũng coi là không bất kính với chư vị!

Thần niệm của Lục Bình lần nữa theo pháp tướng rời thân thể. Bích Lân Hồn Hỏa đã thiêu đốt nhún nhảy trong miệng Long chi pháp tướng. Tam Quang Thần Thủy cũng đã ngưng tụ trong cơ thể pháp tướng, chờ một khắc cuối cùng thủ đoạn ra hết, dùng để tiêu ma ý niệm của Giao đạo nhân tích chứa trong đá vụn. Ở Nhưng trong lúc chư bàn thủ đoạn của Lục Bình mới vừa tăng thêm trên khối đá vụn, đạo ý niệm của Giao đạo nhân tích chứa trong thần thạch đột nhiên biến mất không giải thích được!

Loại cảm giác đây giống như Lục Bình súc đầy khí lực một quyền đánh vào chỗ trống, làm hắn rất khó chịu!

Trong lòng Lục Bình kinh ngạc, rồi sau đó đột nhiên nhớ ra gì đó, thần niệm cùng pháp tướng trong nháy mắt trở về thân thể. Lúc này mới phát hiện không biết vì sao khi đó, bên trong tâm hạch không gian của Lục Bình sinh ra một đạo ý niệm rất tinh tường. Mà đây chính là ý niệm do Giao đạo nhân lưu lại khi truyền thụ cho Lục Bình phương pháp ngừng tụ Tam Quang Thần Thủy trước đó.

Trong lòng Lục Bình vẫn như cũ nghi hoặc không hiểu, không phải bởi vì tất cả Khánh An Toái Thạch tích chứa ý niệm của Giao đạo nhân trước mặt Lục Bình tu luyện “Long Đằng Tinh Hà quyết” cũng sẽ không có bất kỳ trở ngại chứ?

Nếu thật như thế, đây chẳng phải nói chỉ cần Lục Bình chuyên tâm bên trong đạo đàn thế giới thu tập Khánh Âm Thần Thạch tồn giữ lại ý niệm của Giao đạo nhân, thì có thể tùy tâm sở dục lấy được chân ngôn truyền thừa bên trong do Giao đạo nhân lưu lại sao?

Suy đoán này khiến cho Lục Bình động tâm không dứt. Mặc dù Lục Bình cảm thấy lần này có lẽ bởi vì vận khí hoặc là nguyên nhân của hắn, nhưng ý nghĩ này một khi ghim vào trong đầu óc của Lục Bình thì khó bị hắn bỏ rơi đi được.

Có lẽ đúng thật nên tìm thêm một ít Khánh Âm Toái Thạch lưu chứa Giao đạo nhân ý niệm tới thử một lần, vạn nhất thật đúng là như vậy đây!

Cái ý niệm này lăn qua lộn lại cổn động trong đầu óc Lục Bình, nhưng cuối cùng vẫn bị Lục Bình đè ép xuống. Giờ đây có năm đại tu sĩ toàn bộ đạo đàn thế giới tìm mình trả thù. Hắn cũng không nhận ra mình có lấy thực lực một địch năm, lúc này nên ấn trốn những người đó thì tốt hơn.

Chuyện cấp bách bây giờ là phải nắm bắt hoàn cảnh đặc thù của đạo đàn thế giới toàn lực tăng lên tu vi thì tốt hơn. Bên người Lục Bình là một cái thủy mạch phong ấn, có Linh Lung Tửu Đỉnh điều chỉnh, hoàn toàn có thể hóa thành thủy linh khí tinh thần cuồn cuộn, đối với trình độ linh khí nồng đậm bên trong đạo đàn thế giới ngược lại cũng không lệ thuộc vào quá lớn.

Tuy nhiên hai tầng áp lực trên thân thể cùng thần niệm do tiểu thiên thế giới này mang đến đối với Lục Bình bây giờ mà nói cũng là một cơ duyên không thể có nhiều. Nhưng hiện tại vị trí gặp phải uy áp cũng không trợ giúp quá lớn cho Lục Bình. Lục Bình cần tiếp tục thâm nhập đạo đàn thế giới, đến gần địa phương của đạo đàn di chỉ tiến hành tu luyện thì tốt hơn.

Lục Bình nghĩ nghĩ, cũng quay người đuổi theo phương hướng năm vị đại tu sĩ rời đi lúc trước hơn nữa treo ngược xa xa phía sau bọn họ.

Năm người này rõ ràng cho thấy muốn đi tìm mình, chỉ sợ bọn họ căn bản không nghĩ đến mình không ngờ đang ở sau lưng bọn họ.

Hai canh giờ trôi qua, Lục Bình lại lần nữa trở lại địa phương lúc trước trấn áp khối Khánh Âm Thần Thạch thứ nhất. Nơi này trước đó hiển nhiên đã có người tới khám xét qua, nhưng nghĩ rằng bọn họ cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì. Năm vị đại tu sĩ không phát hiện mình ở nơi đây, thời điểm này hơn phân nửa đi tìm Hán Bạch Ngọc bồ đoàn khác rồi.

Lục Bình tuy rằng rất muốn biết Ngũ Hành tông tìm kiếm những thứ Hán Bạch Ngọc bồ đoàn rốt cuộc có ích lợi gì, nhưng bây giờ đối mặt năm vị đại tu sĩ liên thủ rõ ràng ngay cả có vào miệng cọp, Lục Bình chỉ đành phải áp chế ý niệm này xuống.

Nơi này đã từng bị Ngũ Hành tông tu sĩ kiểm tra qua, Lục Bình nghĩ tới bọn họ trong thời gian ngắn sẽ không trở lại, vì vậy lợi dụng liên hoa trận đồ cùng Quải Vân Phàm bày ra một khu vực bế quan tu luyện với phương viên gần một dặm.

Bên trong khu vực này, bất kỳ gió thổi có động đều sẽ bị Lục Bình phát giác ra trước. Lục Bình tuy rằng rõ ràng báo cho tất cả mọi người bên trong khu vực này bị hắn dùng làm phạm vi thế lực của mình, nhưng người khác cũng không biết được người bên trong này có bao nhiêu đều là người nào, như vậy hiển nhiên cũng không dám khinh cử vọng động. Hơn nữa cho dù có phát sinh ngoài ý, Lục Bình cũng có đầy đủ thời gian ứng biến.

Lục Bình làm xong bế quan chuẩn bị mới gọi Linh Lung Tửu Đỉnh ra, trên mặt lại đột nhiên treo lên một bộ cười khẩy: thiếu chút nữa cũng quên, nếu Ngũ Hành tông cùng năm vị đại tu sĩ của bốn nhà liên thủ muốn tìm người trả thù, vậy sao mình không đem tin tức này thả ra ngoài để cho tất cả mọi người đều biết?

Cái chủ ý này thật không tệ, tốt nhất nên đem chuyện Ngũ Hành tông không tiếc lấy linh bảo chỉ sử dụng độc có một lần là hỏng làm cái giá để âm thầm thu thập Hán Bạch Ngọc bộ đoàn nói ra, nghĩ rằng những điều này cũng đủ đưa tới hữu tâm nhân chú ý. Mặc dù mình không rõ ràng nguyên nhân Ngũ Hành tông thu tập Hán Bạch Ngọc bồ đoàn, nhưng những người khác chưa chắc cũng không biết, nếu không Ngũ Hành tông làm việc cũng sẽ không bí ẩn như vậy.

Nghĩ đến làm liền, dù sao năm vị đại tu sĩ cũng không biết là ai tiết lộ những bí ẩn này, đến lúc đó khiến cho bọn họ đoán lung tung nghi hoặc cũng rất tốt!

Lục Bình lấy ra một cỗ não các loại đồ mang theo trên người như đưa tin hạc giấy, truyền âm phù, truyền âm pháp kiếm, ước chừng có ba bốn mươi món, sau đó khắc in toàn bộ những tin tức lên phía trên, rồi sau đó giống như thiên nữ tán hoa hướng các phương hướng của đạo đàn thế giới dùng một hơi phóng ra toàn bộ.

Đến lúc đó ai lấy được chút đồ này đã không trọng yếu, trọng yếu là một khi tin tức truyền ra, năm vị đại tu sĩ tất nhiên sẽ bị tất cả mọi người đề phòng cùng địch thị. Đừng nói Ngũ Hành tông thu tập Hán Bạch Ngọc bồ đoàn có thể tiếp tục nữa hay không, không làm được chọc chúng giận, trở thành con chuột qua đường mà ai ai cũng đòi đánh giết, xui xẻo chính là bản thân bọn họ.

Về phần Khánh Âm Toái Thạch còn phải xem cơ duyên. Bây giờ Lục Bình tuy rằng mượn Long chi pháp tướng thần diệu có thể trấn áp thất tổ ý niệm bên trong đá vụn, thậm chí toàn lực xuất thủ chính là xóa sạch ý niệm trong này cũng không nói ở đây.

Nhưng mấu chốt của vấn đề là như thế nào tìm được những thứ đá vụn tán lạc, mà cái này cuối cùng vẫn phải xem cơ duyên!

Nếu Long chi pháp tướng trong quá trình tu luyện lần nữa lấy được những lời chân ngôn nhắc nhở của thất tổ đột ngột toát ra, nhất là sự nhắc nhở của Giao đạo nhân, có lẽ Lục Bình còn có thể tìm được chỗ đại khái của Khánh Âm Toái Thạch phát ra chân ngôn.

Nhưng nếu tiếp theo đây trong lúc tu luyện không nắm bắt được ý niệm được biểu đạt rõ ràng, Lục Bình tự nhiên cũng không còn cách nào, vì dù sao cũng không thể ở bên trong đạo đàn thế giới này đào bới khắp nơi để đi tìm cho được a!