Chương 860: Cường thế chưởng khống (tục - 2)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Quách Thiên Sơn lão tổ cười nói:

– Điều này thật không giống với lời nói của “Phích lịch hỏa” thường ngày. Nhưng mà người lúc này quả thật không thích hợp tìm hắn so tài đấu pháp. Hắn dù sao cũng là vãn bối, hôm nay khí thế đang thịnh, ngươi nếu thật là tìm tới cửa, thắng bại còn chưa biết thế nào, nhưng nếu để cho Thiên Linh sư tỷ hiểu lầm thì phiền toái!

Thiên Thành lão tổ ngẩn ra một chút, nói:

– Không thể nào chứ, ta và huynh từ trước đến giờ trung lập. Ta cho tới bây giờ không ủng hộ qua Thiên Thuật sư huynh bao giờ!

– Thiên Linh sư tỷ tin người, người khác lại chưa chắc tin người, nhất là người phản đối bản phái thiết lập chưởng môn!

Thiên Thành lão tổ ngưng giọng nói:

– Không thể nào, đến tầng mức như thế này, bọn họ còn muốn tranh sao? Thiên Tượng sư bá cũng không quản hay sao?

Quách Thiên Sơn lão tổ cười khổ nói:

– Bây giờ có tranh thì cũng tranh không nổi rồi, nhưng đây cũng không có nghĩa là buông bỏ tất cả. Bọn họ đang đợi, chờ thời điểm Thiên Linh sư tỷ phạm sai lầm!

Thiên Thành lão tổ thở dài một cái, nói:

– Chỉ mong những thứ này sẽ không ảnh hưởng đến môn phái phát triển!

Thiên Sơn lão tổ lắc đầu một cái, nói:

– Sẽ không đâu, bản phái hôm nay ở Bắc Hải đại thế đã thành. Bọn họ tranh bất quá là bản phái quật khởi mau hay chậm cùng với bố cục lâu dài ngày sau.

Hai phe đều là người biết đại thế, quyết sẽ không tự loạn trận cước. Huống chi trên bề mặt còn có Thiên Tượng sư bá trấn giữ, chỉ cần lão nhân gia ông ta còn, bản phái sẽ không sinh nổi loạn!

– Vậy nếu là…

– Nếu thật phải đến ngày đó, người cho là Thiên Lâm sư huynh sẽ đạt tới loại cảnh giới nào?

– À, thì ra là thế, Thiên Tượng sư bá ít nhất còn có bốn năm trăm năm thọ nguyên, lấy tư chất của Thiên Lâm sư huynh, sợ rằng sớm đã trở thành đại tu sĩ rồi!

– Chớ quên Thiên Linh sư tỷ cùng Thiên Cầm sư muội, hai người bọn họ cũng là nhân vật có hy vọng thử vượt qua lôi kiếp lần thứ hai. Đặc biệt là Thiên Linh sư tỷ, kể từ sau khi lên cấp pháp tướng kỳ, tu vi thực lực của nàng tăng trưởng tựa hồ càng lúc càng không thể tưởng tượng nổi, nếu không cũng không khiến cho Thiên Cầm sư muội bế quan tu luyện!

– Vậy cũng đúng, hai người bọn họ đấu mấy trăm năm, nếu là có một bên buông tay thì đó mới là chuyện lạ, chẳng qua là sư huynh ngươi tựa hồ tính sai một người!

– Người nào?

Thiên Sơn lão tổ nghi hoặc nhìn Thiên Thành lão tổ, ngay sau đó giật mình, nói:

– Ngươi nói là Huyền Bình sư điệt? Thời gian năm trăm năm trở thành đại tu sĩ mặc dù cực kỳ khó khăn, nhưng lấy trạng thái của Huyền Bình sư điệt hiện nay mà xét, vượt qua lối kiếp lần đầu tiên cũng vô cùng có khả năng!

Thiên Thành lão tổ cười nói:

– Hắn bây giờ là có thể đánh pháp tướng sơ kỳ tu sĩ thành hoa rơi nước chảy như vậy, đến lúc đó cho dù chẳng qua là pháp tướng trung kỳ tu sĩ, thì có đại tu sĩ nào dám xem thường hắn?

Thiên Sơn lão tổ cười nói:

– Vậy cũng đúng!

Cùng lúc đó, trong một tòa động phủ khác trên Thiên Linh sơn.

Thiên Thuật lão tổ mặt mang sắc thẹn thùng khom người ngồi, trước mặt của ông ta là Thiên Phàm lão tổ đang tu bổ một cây hoa cỏ.

– Lão sư, chẳng lẽ cứ như thể bỏ qua?

Thiên Phàm lão tổ đem cây kéo dùng để cắt tỉa hoa có trong tay để qua một bên, từ bên cạnh cầm lên một bầu linh thủy, chậm rãi tưới trên hoa cỏ, miệng chậm rãi hỏi lại:

– Chẳng lẽ ngươi còn chưa từ bỏ ý định?

Thiên Thuật lão tổ sắc mặt biến đổi, cuối cùng vẫn còn ngoan cố nói:

– Không ngờ, thật không thể ngờ tới, Liễu Thiên Linh sư tỷ tính kế không ngờ lại sâu như vậy, mà đệ tử của tỷ ấy càng yêu nghiệt hơn. Đệ tử vô năng, làm cho lão sư mất thể diện!

Thiên Phàm lão tổ buông bình nước trong tay xuống, giương mắt nhìn Thiên Thuật lão tổ u rũ ở trước mặt một cái, nói:

– Ngươi cũng không phải là tính kế nó hay sao? Thiên Linh sư điệt nếu là mưu kế không sâu, chức chưởng môn kia làm gì đến phiên nó ngồi. Ngươi bại vào tay nó, cho thấy rõ mấy người bọn ta chọn lựa chưởng môn với ánh mắt không tệ!

Thiên Phàm lão tổ từ trên kệ gỗ bên cạnh kéo một cái khăn lông, vừa lau qua tay, vừa nói:

– Hôm nay người thua rồi, như vậy Thiên Linh sư điệt ở bản phái đại thế đã thành, chức chưởng môn này nó đã ngồi vững rồi!

Thiên Phàm lão tổ ném khăn lông về phía kệ gỗ, liếc Thiên Thuật lão tổ một cái, bổ sung:

– Đạp bả vai của ngươi mà ngồi!

Thấy Thiên Thuật lão tổ cười khổ một tiếng, Thiên Phàm lão tổ mới nói tiếp:

– Về phần tiểu tử Huyền Bình kia không ngờ lại có thể đánh bại ngươi, tuy nói khiến cho lão phu có điều bất ngờ, nhưng cũng là hợp tình hợp lý. Ngươi chưa từng đi Trung Thổ du lịch, đây là một sự tiếc nuối, vì vùng đất Bắc Hải tu luyện giới ngoài rìa này cuối cùng đã cầm giữ ánh mắt của ngươi.

– Nếu như ngươi năm xưa đến Trung Thổ, sẽ biết được trong những thứ danh môn cự phái của Trung Thổ kia, đệ tử đích truyền lấy đoán đan hậu kỳ tu vi đối kháng pháp tướng sơ kỳ tu sĩ cũng không coi là hiếm thấy. Dĩ nhiên, có thể vượt cấp đánh bại pháp tướng tu sĩ, như vậy tiểu tử Huyện Bình ít nhất cũng là tài nghệ của đệ tử đích truyền đứng hàng đầu trong Ngũ đại thánh địa, Thủy Tinh cung.

Nói tới chỗ này, Thiên Phàm lão tổ đột nhiên ngừng lại một chút, lại thấy hư không trước người của Thiên Phàm lão tổ khai mở một đạo môn hộ nho nhỏ. Một cái ngọc giản từ trong môn hộ nhẹ nhàng bay ra.

Thiên Phàm lão tổ nhận lấy nhìn qua, thở dài một cái, nói:

– Bát cảnh lâu? Sau này bản phái lại có thêm một người đánh cờ rồi a! Hơn nữa còn là một nhân vật khiến cho mấy người lão gia chúng ta cũng phải nhường một chút!

Thiên Thuật lão tổ dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Thiên Phàm lão tổ.

Thiên Phàm lão tổ nhìn lão một cái, nói:

– Tự ngươi hãy cầm lấy xem một chút đi.

– Cái gì?

Thiên Thuật lão tổ dùng thần niệm lượt qua ngọc giản, cả giận nói:

– Hắn sao dám làm như thế? Bát cảnh lâu chính là truyền thừa trọng địa của bản phái, sao để cho hắn có thể nhúng tay vào được?

– Hắn tại sao lại không thể nhúng tay vào?

Ánh mắt sắc bén của Thiên Phàm lão tổ nhìn chằm chằm Thiên Thuật lão tổ, nói:

– Ngươi nói hắn sao lại không thể nhúng tay?

Thiên Thuật lão tổ bị ánh mắt của Thiên Phàm lão tổ nhìn chằm chằm với vẻ vô cùng tức giận, không khỏi tỉnh táo lại, nói:

– Hắn là một tam đại đệ tử, ngay cả pháp tướng kỳ đều chưa lên cấp được, như thế nào có thể nhúng tay vào chuyện của Bát cảnh lâu? Bát cảnh lâu là vật liên quan đến truyền thừa sự nghi của bản phái, chính là ở bản phái cũng chỉ có mấy vị đại sư thúc bá cùng Thiên Linh, Khương Thiên Lâm hai người có quyền chưởng khống. Tiểu tử này lại có tư cách gì?

Khi Thiên Phàm lão tổ thấy Thiên Thuật lão tổ đang nói “ngay cả pháp tướng kỳ đều còn chưa lên cấp” những lời này, trong giọng nói mang theo sự chần chờ rõ ràng, thầm thở dài nói tên đệ tử trước mắt này mặc dù là y bát truyền nhân môn hạ xuất sắc nhất của mình, nhưng chẳng qua tu vi thực lực như vậy e rằng sau này sợ là khó có thể tăng tiến hơn nữa.

Thiên Phàm lão tổ thấp giọng nói: – Tư cách gì sao? Đánh bại ngươi chính là tư cách!