Chương 1017: Ngọc Quật tàng mạch

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình cầm Nguyên Thần châu trong tay, lúc này đã cảm giác được một hạt châu trong tay tựa hồ căn bản là đã không còn một viên Nguyên Thần châu, mà là một đoàn hỏa diễm, một đoàn Bích Lân Hồn Hỏa. Chẳng qua là không biết tại sao, một đoàn Bích Lân Hồn Hỏa này lại là căn bản không ảnh hưởng đến bản mệnh nguyên thần đại trận thi triển, thậm chí sau khi Bích Lân Hồn Hỏa dung nhập vào trong Nguyên Thần châu, ngược lại Lục Bình phát hiện nguyên thần đại trận này tựa hồ còn sinh ra một tia diệu dụng khác, thậm chí uy lực cũng bắt đầu có một tia tăng cường rõ rệt.

Hạt châu trong tay Lục Bình không ngừng chuyển đổi hình thái giữa Bích Lân Hồn Hỏa cùng với Nguyên Thần châu, cũng không chút chướng ngại, Lục Bình như có sở ngộ, rồi lại không hoàn toàn hiểu. Nhưng hắn lại có thể cảm giác được điều này cũng không mang đến cho mình bất kỳ không ổn, ngược lại có lẽ vẫn có thể mang đến cho mình không ít lợi ích.

Lúc này Liễu Thiên Linh đã ở phía xa gọi hắn qua. Lục Bình đảo tay một cái, Nguyên Thần châu liền vào trong lòng bàn tay không thấy. Lục Bình một bước bước ra, trong nháy mắt liên đã đến bầu trời của Vô Danh đảo, tiện tay bắt lấy mấy mảng đám mây lơ lửng trong bầu trời, sau khi hội tụ chung một chỗ rất nhanh liền tạo thành một đoàn tích vũ vẫn. Giọt mưa ào ào lúc rơi xuống phần nhiều biến thành từng cái phi nhận nhiều góc cạnh. Những ma la chưa vẫn lạc hoặc là đang chạy trốn, dưới phạm vi của “Hành Vân Bố Vũ quyết” thi triển ra, không có một con nào có thể thoát được tánh mạng.

Thiên Khang lão tổ cùng với Lương Thiên Phong hai người trước đó cũng đã cảm thấy, trong đại chiến mới vừa này lại vẫn không thấy bóng dáng Huyền Vi chân nhân tiến vào trong linh thạch quáng mạch ở lòng đất của Vô Danh tiểu đảo tra xét, cũng như bắt đầu bố trí Khiên Dẫn Trận Pháp, trong bầu trời chỉ còn lại có hai người Liễu Thiên Linh cùng Lục Bình đang cảnh giới.

Thấy Lục Bình tới đây, Liễu Thiên Linh cau mày hướng Lục Bình nói:

– Huyền Sở tựa hồ thành kiến khá sâu với môn phái, trận chiến này mới vừa kết thúc, hắn liền dẫn một đám tu sĩ trên Thính Đào đảo của ngươi rời đi rồi.

Lục Bình thấy mấy đạo độn quang nơi xa trên mặt biển không khỏi ngớ ngẩn, thần sắc trên mặt không ngừng biến đổi, may là vào lúc này lực chú ý của Liễu Thiên Linh lão tổ cũng không ở trên người của hắn, lúc này mới không chú ý tới Lục Bình biểu lộ ba động.

Ân Huyền Sở coi như là không ngờ mình cùng môn phái cao tầng tu sĩ gặp nhau, nhưng xem ra gã phải hàn huyên cùng đám hảo hữu Diêu Dũng, Đỗ Phong, Huyền Linh. Gã vội vã rời đi như vậy, sợ không chỉ là bởi vì duyên cớ Ân Huyền Sở, chẳng lẽ nói là bản thân Xích Luyện Anh quyết ý rời đi hay sao?

Lúc này, Chân Linh phái tu sĩ cũng bắt đầu dần dần rời đi, sau khi ma la của Vô Danh tiểu đảo bị đuổi cùng với chém chết, nơi này đã không có chuyện gì cho bọn họ, vì để tránh cho bị người phát giác, nên họ bắt đầu bí mật rút lui về Kinh Chập đảo.

Một tiếng ầm, toàn bộ Vô Danh đảo đều đung đưa, ba đạo độn quang trước sau từ trong tiểu đảo bay ra.

Liễu Thiên Linh hướng Thiên Khang lão tổ dò hỏi:

– Sư thúc, chuẩn bị xong rồi chứ?

Thiên Khang lão tổ chi chị Huyền Vi chân nhân sau lưng, nói:

– Ngươi hỏi tiểu tử này đi, lão phu cùng Thiên Phong hai người ở bên trong ấy chính là như mù, tất cả đều nghe tên tiểu tử này chỉ huy.

Lục Bình suy nghĩ một chút tới loại phương thức bày trận không đầu mối chút nào của Huyền Vi chân nhân thì có chút buồn cười. Tuy nhiên kể từ sau khi Huyền Vi chân nhân được Thủy Tinh cung tầm quáng sư truyền thừa, địa vị trong môn phái cũng tiết tiết kéo lên. Mặc dù hôm nay thân phận của hắn trong môn phái vẫn không thể bại lộ, nhưng Chân Linh phái trên dưới các vị lão tổ cũng tương đối chiếu cố hắn.

Huyền Vi chân nhân tràn đầy tự tin nói:

– Các vị lão tổ hãy yên tâm, một bộ phiên Dẫn Trận Pháp này của đệ tử cũng không so với những trận khác, chẳng những khiến cho động tĩnh của linh mạch trong quá trình di dời nhỏ nhất, giảm bớt bị người thông qua địa mạch thay đổi phát hiện nguy hiểm, hơn nữa đối với tu sĩ tiêu hao cũng có thể rớt xuống không ít, quá trình di dời cũng tăng nhanh rất nhiều.

Liễu Thiên Linh gật đầu một cái, nói:

– Đã như vậy, việc này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta liền di dời đạo động thiên, để tránh đêm dài lắm mộng.

Một khối ngọc thạch bên trong bị móc sạch được Liễu Thiên Linh lấy ra, nhìn qua giống như là một khối tuyệt thế bảo ngọc ẩn giấu trong một khối ngọc thạch bình thường. Sau khi tuyệt thế bảo ngọc bị người móc ra từ trong ngọc thạch, mà còn dư lại khối ngọc thạch bình thường này lại bị người ta bỏ đi không quan tâm vậy.

Lục Bình thấy khối ngọc thạch này không khỏi ngần người, nói:

– Lão sư đây là đem Ngọc Quật động thiên từ Thiên Linh sơn mang ra ngoài sao?

Khối ngọc thạch này nhìn qua rách nát không chịu nổi chính là động thiên pháp bảo thứ hai của Chân Linh phái năm đó, hôm nay là thứ ba. Lục Bình năm đó còn đã từng trong chỗ động thiên này tìm được Dưỡng Linh pháp bảo Vân Quang Ngũ Hành y tương truyền của Thính Đào phủ nhất mạch.

Nhưng mà sau khi Lục Bình lên cấp pháp tướng kỳ, tu vi, thần thông, thực lực tất cả đều tăng nhiều, món pháp bảo này cũng cực ít được hắn dùng đến trong đấu pháp.

Hôm nay động thiên thứ hai của Chân Linh phái cũng là Doanh Hư bảo kính được chưởng khống trong tay của Khương Thiên Lâm lão tổ. Động thiên pháp bảo này dung hợp bát trong động thiên bảo cấm, chính là động thiên pháp bảo kế dưới chân Linh động thiên của Chân Linh phái.

Tuy nhiên Doanh Hư bảo kính chẳng những là một món động thiện pháp bảo, hơn nữa còn một món bảo vật công phạt cực kỳ cường lực. Nếu không, nó cũng không một mực được Khương Thiên Lâm lão tổ tùy thân mang theo. Nếu không, Ngọc Quật động thiên cũng không bởi vì bên trong tích chứa đại lượng truyền thừa cho Chân Linh phái lịch đại tu sĩ mà tiếp tục ngồi vững vàng vị trí Chân Linh phái thứ hai truyền thừa động thiên.

Về phần Chân Linh động thiên của Chân Linh phái thứ nhất truyền thừa động thiên, thật ra thì phẩm chất bản thân cũng cùng như Doanh Hư bảo kính vậy đều dung hợp tám đạo pháp bảo của động thiên bảo cấm. Chỉ bất quá trong Chân Linh phát động thiên có di hài tọa hóa cùng với vật truyền thừa của Chân Linh phái lịch đại pháp tướng tu sĩ. Hơn nữa còn trải qua tay của Thái Tham lão tổ là người năm đó Chân Linh phái duy nhất thành tựu Chân Linh đề thăng mới có tám đạo động thiên bảo cấm, lúc này mới ở Chân Linh phái một mực ổn chiếm vị trí thứ nhất động thiên cùng với thứ nhất truyền thừa động thiên.

Liễu Thiên Linh, Thiên Khang lão tổ cùng với Lương Thiên Phong ba người hợp lực muốn bắt đầu di dời cái trung hình linh thạch quáng mạch này, không ngờ sắc mặt của Lục Bình đột nhiên biến đổi, cũng nói:

– Chậm đã!

Đám người Thiên Khang lão tổ thấy thần sắc của Lục Bình ngưng trọng, nhất thời cũng trong bụng trầm xuống. Liễu Thiên Linh biết được Lục Bình có thần niệm vượt xa thường nhân, liền hỏi:

– Người phát hiện cái gì sao?

Lục Bình nhìn về chỗ cực xa ở bắc phương hải vực, thấp giọng nói:

– Đầu Ngọc tu la mới vừa cũng không phải là đi xa, mà là bồi hồi ở phụ cận của cái hải vực này, sợ rằng đối phương đánh chủ ý chính là thời điểm bọn ta thi triển thần thông di dời linh quáng mạch mà không thể phân tâm đột nhiên xuất thủ. Mặc dù nó không thể làm bị thương nặng một hai người chúng ta, cũng phải cắt đứt quá trình di dời.