Chương 1118: Quy tàng biến mất

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trong ba tháng này, Nguyên khí Triều tich lại tiếp tục diễn mấy lần, mỗi một lần bộc phát đều gây nên loạn chiến ở trong Ngũ hành quy tàng, thậm chí có một lần Lục Bình cảm nhận được khí tức của pháp tướng đại tu sĩ. Mặc dù Ngũ hành hà quang có tác dụng gây nhiễu đối với thần niệm, khiến cho Lục Bình không cách nào xác nhận được khí tức của đại tu sĩ có vị trí xác thực ở đâu, nhưng cũng đủ làm hắn kinh hãi rồi. Không ngờ ngay cả đại tu sĩ đều tham dự vào đây, cũng không biết mấy lần đại chiến này có phải bởi vì Ngũ hành Linh Quang Phiến hay không.

Bất quá điều làm cho Lục Bình cảm thấy kỳ quái là, lúc này Khổng tước ngũ nữ rõ ràng đã trở thành con mồi của người khác, nhưng vì sao lại không trốn, hoặc là nghĩ biện pháp rời khỏi Ngũ hành Quy tàng trước, tránh đi nguy hiểm, mà lại hết lần này đến lần khác dẫn động Nguyên khí Triều tịch?

Bất quá dẫn động Nguyên khí Triều tịch nhất định phải do năm tỷ muội liên thủ thi triển mới có thể tạo thành được. Mấy lần dẫn động Nguyên khí Triều tịch có nghĩa là năm tỷ muội này một mực chưa hề ly tán, không bị người ta bắt lại nữa.

Chẳng lẽ năm tỷ muội này còn có thủ đoạn áp đáy rương gì, lúc này lại lấy bản thân làm mồi, muốn báo thù những tu sĩ mưu đồ bản mệnh linh vũ của mình? Hay hoặc giả là chuyện này đã có Khổng Tước vương tộc tu sĩ kịp thời tiến vào trong Ngũ hành Quy tàng, cùng liên lạc với năm tỷ muội Khổng Tước công chúa, cố ý bày cuộc muốn đoạt lại bản mệnh linh vũ mà Dương Thục Quân đánh mất, đồng thời giúp năm tỷ muội hả giận?

Đối với loại loạn chiến này, Lục Bình dĩ nhiên là càng tránh xa càng tốt. Đối với hắn mà nói, những tu sĩ tham dự vào trong loạn chiến này không có một kẻ nào là đèn ở dưới đáy giếng cả, thực lực bối cảnh sau lưng đều không phải là môn phái như Chân Linh phái có thể sánh vai được.

Cũng may toàn bộ Ngũ hành Quy tàng có địa vực khá lớn, ba tháng qua đi, phiến lá thứ chín rốt cục cũng đã trưởng thành đến chín tấc.

Trong lòng Lục Bình mừng rỡ, khi hắn vừa thấy cả cây linh thảo đột nhiên chói lọi ngũ quang sắc mang, thì lập tức có tiếng của Linh Lung Tửu đỉnh kêu lên cả kinh:

– Mau che không gian nhập khẩu lại, sắp trấn áp không được rồi!

Lục Bình ngẩn ra, lập tức liền nhận ra được ở thời khắc Tam Linh ngũ hành diệp sinh trưởng đến mức đại viên mãn, nháy mắt đã dẫn động ngũ hành hà quang rung chuyển, mặc dù có Tửu đỉnh trấn áp, nhưng loại chấn động này vô cùng mãnh liệt, phạm vi chấn động đã vượt xa cực hạn mà Tửu đình có thể trấn áp, nhất thời khiến cho bốn phía núi thét sóng gào, Nguyên khí Triều tịch lần nữa tạo thành, hơn nữa quy mô vô cùng lớn!

Linh Lung hô to một tiếng, nói:

– Ai nha, ta không quản được rồi!

Ngay sau đó chúi đầu tiến vào bên trong tâm hạch không gian của Lục Bình, Nguyên khí Triều tịch từ bốn phía đã gào thét kéo tới về phía này.

Lục Bình theo bản năng định phong bế không gian nhập khẩu của Hoàng Kim Ốc, lại phát hiện Nguyên khí Triều tịch kéo tới khoảng cách cách hắn năm mươi trượng thì đột nhiên chuyển hướng, từ hai bên người và ở bên trên hắn cuốn ùa qua, còn diện tích năm mươi trượng xung quanh Lục Bình thì chẳng có chút chao động mãnh liệt nào, mà chỉ có hà quang như nước thong thả và thân thang từ bốn phương tám hướng hội tụ về phía không gian nhập khẩu, tập hợp lên trên Tam Linh ngũ hành diệp.

Trong lòng Lục Bình vô cùng kinh hãi, hiểu được mình lần này gây ra động tình quá lớn, thậm chí so với quy mô của Nguyên khí Triều tịch mấy lần trước còn mạnh hơn. Nhưng lúc này Tam Linh ngũ hành diệp thu nạp đối với ngũ hành hà quang tựa hồ tiến vào một giai đoạn điên cuồng. Hơn nữa, Lục Bình có thể phát giác cây linh thảo này lúc này tựa hồ bắt đầu có xu hướng bão hòa đối với ngũ hành hà quang.

Rốt cục, hà quang đầy trời bắt đầu thu liễm, chỉ còn dư lại ba viên ngũ quang sắc cầu to bằn đầu ngón tay. Đợi đến khi ánh sáng tiêu tán hết, trên mặt vui mừng Lục Bình, nói:

– Thì ra là vật này!

Trên thân của Tam Linh ngũ hành diệp, ba trái cây nhỏ khí tím tràn đầy đẩy và đỡ phiến lá thứ tám thứ chín khiến chúng bị ép hơi cong một chút. Ba cái quả nhỏ này giống như đúc mầm móng mà trước đây Lục Bình đã từng dùng để ướm ra cái cây Tam Linh ngũ hành diện trước mắt đây!

Lục Bình dùng một cái Phong Linh hạp đặt dưới ba cái mầm này, sau đó thận trọng lấy tay đụng nhẹ, ba mầm móng liền rơi vào trong Phong Linh hạp.

Đậy hộp lại, Lục Bình dường như còn có chút không yên lòng, lại bấm ra mấy đạo pháp quyết phong ấn ở trên mặt cái hộp, lúc này mới đem cái hộp thu vào. Sau đó hắn mới có thời gian đem ánh mắt nhìn về phía Tâm Linh ngũ hành diệp đã dừng hấp thu ngũ hành nguyên khí.

Lúc này trên mặt đất bốn phía cây linh thảo đã bị ngũ hành lộ châu hội tụ lại thành một vùng nhỏ ngũ hành nguyên dịch.

Lục Bình cẩn thận đem linh thảo nhổ tận gốc định đưa vào trong Phong Linh hạp phong ấn lại, lại đột nhiên phát hiện lúc này ở bên trong tâm hạch không gian, Long Chi Pháp tướng tả xung hữu đột, tựa hồ muốn từ bên trong đi ra, dường như đối với cây linh thảo đang trôi lơ lửng trước mặt Lục Bình cảm thấy vô cùng hứng thú vậy.

Trong lòng Lục Bình chợt động, Tam Linh ngũ hành diệp trước mắt đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa đâu nữa, lần nữa xuất hiện chính là ở bên trong tâm hạch không gian của hắn.

Thần niệm của Lục Bình vừa lúc đó phát hiện Long Chi Pháp tướng đột nhiên uốn lượn, thân thể thon dài đã đem Tam Linh ngũ hành diệp bao phủ ở trung ương.

Pháp tướng chỉ xoay vòng quanh cây linh thảo, dường như đang xác nhận vật trước mắt rốt cuộc là cái gì. Sau đó liền thấy Long Chi Pháp tướng đột nhiên há mồm phun một cái, một viên linh châu to tròn liền từ trong miệng Long Chi Pháp tướng bay ra, chính là Thuần Dương Chi Châu mà Long Chi Pháp tướng trong ngày thường dùng để chơi đùa.

Thuần Dương Chi Châu bay lên ở phía trên Tam Linh ngũ hành diệp, một cỗ Thuần Dương Chi Khí nồng nặc đột nhiên rót xuống, bao phủ toàn bộ cây linh thảo.

Tam Linh ngũ hành diệp lúc này phảng phất như có linh tính vậy, một đạo ngũ sắc hà quang từ trên linh thảo tràn ngập ra, chặn đứng lại sự xâm lấn của Thuần Dương Chi Khí, hai bên nhất thời lọt vào thế giằng co.

Chính vào lúc này, Long Chi Pháp tướng tựa hồ có chút phiền vì phải chờ đợi, uốn lượn một cái đột nhiên giương món ra, hướng vào Thuần Dương Chi Châu đột nhiên đè một cái, Thuần Dương Chi Khí phun ra nhất thời đậm đặc thêm ba phần, hoàn toàn áp chế ngũ sắc hà quang, rồi sau đó Thuần Dương Chi Khí lại tiếp tục ép xuống, nhất thời đem cả cây linh thảo bao phủ lại. Quang mang thoáng qua, linh thảo đã xuất hiện ở chính giữa Thuần Dương Chi Châu.

Long Chi Pháp tướng lúc này rốt cục thu hồi móng vuốt, ngũ sắc hà quang trên Tam Linh ngũ hành diệp đã bị vây ở trong Thuần Dương Chi Châu nhất thời bắn ngược lại, không ngờ trên bề mặt Thuần Dương Chi Châu đột nhiên lóe lên vô số đạo phù văn, chính là thứ phù văn trước đây đã từng đem Thần Thông Chung Tử khắc in trên đó, hơn nữa chủ yếu là hai đạo chủng tử phù văn của Bản mệnh Vô Thượng Thần Thông.

Phù văn của hai đạo Thần Thông Chung Tử này ở mặt ngoài của Thuần Dương Chi Châu không ngừng chạy dọc chạy ngang, sau đó liên kết lẫn nhau, tạo thành một tầng phong ấn phù trận ở mặt ngoài của Thuần Dương Chi Châu, đem ngũ sắc hà quang do Tam Linh ngũ hành diệp bành trướng ra trấn áp xuống lần nữa. Sau đó, quang mang của tầng phù trận này mới từ từ tắt đi.

Lục Bình tâm niệm chợt động, hiểu được hai đạo Vô Thượng Thần Thông chủng tử này không hề bị phá hư, vẫn có thể thi triển thần thông như cũ, lúc này mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm yên lòng.

Lúc này, Tam Linh ngũ hành diệp ngưng tụ mầm móng dẫn động Nguyên khí Triều tịch đã khiến cho rất nhiều người chú ý tới. Trong mơ hồ, bởi vì độ dày của ngũ hành hà quang không ngừng giảm đi, Lục Bình đã có thể rõ ràng nhìn thấy ngoài mấy trăm trượng đã xuất hiện tu sĩ đang cẩn thận kéo về hướng này.

Lục Bình không dám tiếp tục dừng lại ở nơi này lâu hơn nữa, tạm thời đem Không Gian Môn Hộ của Hoàng Kim Ốc phong bế lại, rồi tung người ẩn vào trong hà quang, bay đi chỗ khác.

Từ lúc dẫn động Nguyên khí Triều tịch đến lúc Lục Bình đem bản thân Tam Linh ngũ hành diệp thu vào trong Thuần Dương Chi Châu, trước sau chỉ có một lát công phu, nhưng Lục Bình khi đi hướng ra phía ngoài, vẫn liên tiếp gặp ba người ngăn trở, trừ một người trong đó chẳng qua là pháp tướng sơ kỳ, bị hắn đánh một kích bị thương nặng ra, hai người khác đều là pháp tướng trung kỳ cao thủ, Lục Bình chia ra sử dụng Tế Thủy Trường Lưu Kiếm cùng với Vô Hình Thủy U Kiếm là hai món linh bảo bảo vệ phối hợp, lúc này mới khiến cho hai người trước sau biết khó mà lui.

Thế nhưng, Lục Bình trước sau cùng ba người này giao thủ, vẫn khiến cho những tu sĩ vốn kéo về phía Nguyên khí Triều tịch đó cảm nhận được phương hướng, đua nhau bám sau lưng hắn, gấp rút đuổi theo.

Lục Bình cứng rắn bắt Linh Lung đang dùng mọi cách tránh né từ bên trong tâm hạch không gian ra, sau đó quyết liệt vỗ một cái vào bản thể của Tửu đỉnh, tự thân Linh Lung Tửu đỉnh bắt đầu xoay tròn trở lại, thậm chí bởi vì xoay tròn quá nhanh mà sinh ra tiếng chấn động nhè nhẹ.

Ngũ sắc hà quang lần nữa bị dẫn động. Nguyên khí Triều tịch lần nữa thành hình, nhưng mà lần này không hội tụ về nơi này, mà phảng phất như bị Tửu đỉnh thúc đẩy vậy, tạo thành một đạo sóng lớn, hướng về sau lưng cuốn đi.

Sau lưng truyền tới mấy tiếng quát tháo cùng mắng chửi. Lục Bình không để ý tới, thay đổi phương hướng, lần nữa ẩn vào hà quang, vội vã rời đi.

Thật vất vả mới lần nữa tìm được một chỗ an toàn, Lục Bình đem thần niệm phủ vào bên trong Hoàng Kim ốc, nhìn một vùng ngũ hành nguyên dịch sau khi hái linh thảo còn dự lại, Lục Bình bèn lấy ngọc tủy bình ra, đem những thứ ngũ hành nguyên khí này rót hết vào trong bình ngọc. Sau khi đổ đầy ba bình, ngũ hành nguyên dịch trên mặt đất mới được thu hoạch toàn bộ.

Đem Phong Linh hại chứa đựng giống của Tam Linh ngũ hành diệp mở ra. Hạt mầm mới vừa mới sắc hái xuống nhìn qua dồi dào sắc tím, hiện giờ đã chuyển thành màu xanh biếc.

Lục Bình đem một hạt trong đó ra, lần nữa trồng ở chỗ Tam Linh ngũ hành diệp cũ, đem năm khối huyền giai hạ phẩm ngũ hành linh vật dựa theo ngũ hành tương sanh đặt chung quanh hạt giống, lại đem mấy loại linh dịch thúc giục sinh trưởng tưới lên trên.

Thế nhưng Lục Bình tựa hồ vẫn có chút do dự. Hắn suy nghĩ một chút rồi đột nhiên quyết định, lần nữa lấy từ bên trong trữ vật pháp khí ra một cái Phong Linh hạp, mở ra thấy bên trong chỉ còn lại có hai viên đan hoàn một lớn một nhỏ.

Hai viên đan hoàn này chính là hai viên Mộc loan kim đan còn sót lại trên người Lục Bình. Một viên là do đoán đan sơ kỳ lưu lại kim đan, viên còn lại là đoán đan trung kỳ. Vốn còn có một viên nhất ưu chất đoán đan hậu kỳ Mộc loan Kim Đan, bất quá Lục Bình khi thúc giục sinh trưởng lá thứ 9 của Tam Linh ngũ hành diệp vừa rồi đã tiêu hao hầu như không còn gì rồi.

Lục Bình đem viên đoán đan sơ kỳ Mộc loan kim đan ra, sau đó thi triển Thối linh linh bí thuật, dẫn động tinh hoa trong kim đan trút vào hạt mầm vừa trồng.

Chỉ qua hai ngày, hạt mầm Tam Linh ngũ hành diệp đã lần nữa nảy mầm và sinh trưởng, mọc ra lá thứ nhất. Điều này so với lúc trước Lục Bình thúc giục sinh trưởng Tam Linh ngũ hành diệp đã ít đi một ngày.

Đợi đến khi Lục Bình thay đổi huyền giai trung phẩm ngũ hành linh vật, thì chỉ cần có bốn năm ngày nữa. Phiến lá thứ hai đã lần nữa sinh trưởng ra. Lục Bình nhíu lông mày, phát hiện tại Ngũ hành quy tàng này, bản thân ngũ hành hà quang quả thật có hiệu quả rút ngắn thời gian sinh trưởng của Tam Linh ngũ hành diệp, bất quá so với Mộc loan kim đan tựa hồ vẫn có chút khiếm khuyết.

Lục Bình lại lần nữa đổi năm món huyền giai thượng phẩm ngũ hành linh vật, nhưng chỉ sau bảy tám sau, toàn bộ Ngũ hành Quy tàng bắt đầu rung chuyển kịch liệt.

Lần này không phải là bởi vì có người đấu pháp, hay hoặc giả là có người dẫn động Nguyên khí Triều tịch, mà là cả bản thân quy tàng đạo tràng này đang chấn động toàn bộ.

Trong lòng Lục Bình ngẩn ra, hiểu được điều mà Hạng Tây Bình trước đó đã từng dặn dò hắn. Đây chính là điềm báo trước rằng Ngũ hành Quy tàng sẽ lần nữa ẩn vào hư không, thời điểm này chính là lúc tu sĩ tiến vào quy tàng phải rời đi rồi.

Lục Bình vừa bay hướng ra phía ngoài, vừa từ bên trong trữ vật pháp khí lấy ra một lá phù kích hoạt lên, một trận quỷ dị ba động nhất thời truyền hướng ra phía ngoài, đại khái qua thời gian một nén nhang, cỗ ba động này mới lần nữa trở về, rồi sau đó Lục Bình liền tựa hồ xác định được phương hướng, chuyển thân bay gấp về phía trước.

Lá phù trong tay hắn chính là do Bá quy Hạng Tây Bình lưu lại. Nếu không phải Hạng Tây Bình chủ động để lại cho hắn vật này, Lục Bình thậm chí cũng không biết tộc Bá quy ở trong Ngũ hành quy tàng này thật ra là có thể thông qua một loại bí thuật liên lạc và tụ tập với nhau.

Mà lá phù này sau khi được Lục Bình kích thích, cũng rất nhanh chóng phát sinh liên lạc cùng Hạng Tây Bình, khiến cho hắn nhanh chóng có thể xác định vị trí của Hạng Tây Bình, nhanh chóng tiến đến tìm và hội hợp.

Nhưng mà tộc Bá quy hiển nhiên có những chỗ tụ tập riêng trong Ngũ hành quy tàng này. Bởi vì từ trước đến nay, Lục Bình không hề ở trong đạo tràng này phát hiện tung tích một con Bá quy nào, hiển nhiên nếu đã là huyết mạch của Quy Đạo Nhân, tộc Bá quy ở trong Ngũ hành quy tàng có những cho tụ tập khác mà ngoại tộc không được biết.

Hơn nữa ở trong điều kiện ngũ hành hà quang tràn ngập, lá phù này vẫn có thể kích thích và chỉ điểm vị trí của Hạng Tây Bình ngay, chỉ sợ chỉ có tộc Bá quy mới có thể làm được.

Trên đường đi, Lục Bình còn thấy không ít tu sĩ hướng ra bên ngoài đạo tràng mà phi độn. Hai bên phần lớn đều che đậy dung mạo, lúc gặp nhau phần nhiều là cố gắng đánh giá lẫn nhau một phen rồi sau đó đường ai nấy đi.

Chính vào lúc này, một tiếng nổ như bạo lôi từ trong hà quang cách Lục Bình hơn trăm trượng truyền ra. Lục Bình hơi chậm lại, liền thấy từ phương hướng tiếng vang truyền tới có một lôi quang cầu to lớn được tạo thành. Đối với Lục Bình mà nói, thậm chí ngũ hành hà quang ở khoảng cách hơn trăm trượng đều không thể che chở sắc thái đẹp mắt của lôi quang này.

Thủ đoạn của Vũ Văn Thế Gia!

Loại Lôi Thuật Thần Thông uy lực mạnh mẽ này cũng chỉ có Vũ Văn Thế Gia truyền thừa từ lôi huyết mạch duy nhất của Bằng đạo nhân là có thể làm được mà thôi.

Trong hai mắt Lục Bình thanh quang chợt lóe, sau khi hắn dung hợp chín loại kỳ thủy, uy năng của Tam Thanh Chân Đồng càng đề thăng hơn, nhưng lúc thi triển thanh quang trong hai mắt ngược lại càng thu liễm.

Bên ngoài mấy trăm trượng, một thân ảnh đứng ở đầy trời đầy lôi quang không nhúc nhích, còn một đạo thân ảnh khác thì là thảm hại chạy ra ngoài, chính là Vũ Văn Kinh Lôi.

– Người của gia tộc Vũ Văn, hảo, hảo, Vũ Văn gia tộc các người thật đúng là làm chuyện tốt, bộ cho là Bằng đạo nhân khi xưa lưu lại một lời nói là có thể trói buộc tộc Khổng Tước ta sao?

Thân ảnh đứng yên kia lạnh lùng cười nói, dứt lời một đạo thanh quang từ sau lưng thân ảnh thoáng qua, nhất thời đem lôi quang hoàn toàn áp chế xuống, thậm chí ngay cả ngũ hành hà quang ở xung quanh trước làn thanh quang này đều ảm đạm thất sắc.

Thân ảnh kia phá đi Lôi Thuật Thần Thông của Vũ Văn Kinh Lôi, nhưng không hề cất bước đuổi theo, mà đột nhiên xoay người lại nhìn hướng về chỗ Lục Bình một cái. Ánh mắt ấy trực tiếp xuyên thấu qua ngũ hành hà quang, tựa hồ muốn bắn tới trên người của Lục Bình vậy.

Lục Bình không chút nghĩ ngợi, xoay người liền hướng chỗ sâu của ngũ hành hà quang phi độn đi, trong lòng mắng to xui xẻo, lại là đại tu sĩ của tộc Khổng Tước, cầu ngàn vạn đừng có đuổi theo, kẻo hắn làm con cá cùng chịu tai ương trong ao mất thôi!.