Chương 661: Trấn cung chi linh

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khương Thiên Lâm hỏi ngược, khiến cho Phùng Hư Đạo không lời chống đỡ, Tu luyện giới tín phụng đúng vẫn hay là thực lực, biến cố của Thượng Hải tông bất kể là vô tình hay là cố ý, nhưng sự thực của hai vị pháp tướng lão tổ cũng làm các phái không thể không tiếp nhận cái kết quả này.

Huống chi sự thật Thương Hải tông có hai vị lão tổ thì kẻ bị trùng kích mạnh nhất nguyên bản phải là Chân Linh phái mới đúng. Nhưng hiện nay ngay cả bản thân Khương Thiên Lâm cũng không nói gì, những người khác làm gì có thể có ý kiến chứ.

Sau khi những khu vực cấm chế xung quanh khác bị phá, thật sắc cấm chế quang mạc chẳng những không bị suy yếu đi, ngược lại trở nên càng lúc càng mạnh chắc hơn. Tựa hồ sau khi những khu vực cấm chế khác bị phá diệt, vô luận là trận pháp lực của Doanh Thiên đạo tràng, hay là đại hình linh mạch trong trung ương cung điện cũng đều đem toàn bộ lực lượng tập trung vào trên bảy bảy bốn mươi chín đạo sắc cấm hiện tại, khiến cho mặt ngoài của quang mạc hình thành bảy đạo sắc cấm này tản mát ra linh quang ngất trời.

Đối với cấm chế siêu tuyệt bực này, có chừng ba vị trận pháp tông sư cùng với hai vị trận pháp đại sư làm hạ thủ chỉ đành phải chung sức hợp tác toàn lực ứng phó, bố trí ra trận pháp mới có thể đưa đến tác dụng làm suy yếu đối với cấm chế.

Đang lúc này, Huyền Linh phái Tiền Đạo Phong chân nhân đột nhiên mở miệng nói:

– Nếu là dựa theo cống hiến ít nhiều, như vậy bọn ta là kẻ tu luyện trận pháp, lại nên an bài như thế nào?

Tiên Đạo Phong mặc dù chỉ có đoán đan hậu kỳ tu vi, nhưng hắn cũng là Huyền Linh phái đệ nhất đại đệ tử, bối phận so với đám người Khương Thiên Lâm, Phùng Hư Đạo cũng cao hơn, thân phận của trận pháp tông sư lại khiến cho địa vị của hắn không dưới một pháp tướng kỳ tu sĩ.

Khương Thiên Lâm lão tổ khẽ mỉm cười, nói:

– Đại sư cấp trận pháp sự cống hiến tính bằng một nửa tông sư, Đạo Phong tiền bối nghĩ như thế nào?

Tiền Đạo Phong mặc dù có chút bất mãn, cho là tông sự cống hiến nên chiếm cứ cao hơn, nhưng suy nghĩ một chút bản thân Huyền Thần chân nhân chính là Chân Linh phái trận pháp tông sư. Khương Thiên Lâm làm như thế hắn cũng không tiện nói cái gì nữa, chỉ có trên mặt của Đông Quách lão tổ cùng Trương Hi Di có chút không vui, Thượng Hải tông trên đường trận pháp không có nhân tài kiệt xuất.

Nhưng mặc dù hai người này trong lòng một vạn không thoải mái, nhưng cũng không biện pháp chút nào. Điều này chỉ có thể trách Thương Hải tông tự thân truyền thừa không đủ hoàn thiện, đường đường Bắc Hải tu luyện giới đứng hàng trước ba tông môn thậm chí ngay cả một tên cấp bậc nhân vật trận pháp đại sư đều không có, đây cũng có thể trách được ai chứ?

Sau khi Lục Bình thành tựu luyện đan tông sư, thuật luyện đan tăng trưởng rất mạnh, lúc trước dùng linh yêu đào luyện chế mà thành nửa bước pháp tướng kỳ đan dược bây giờ cũng thành công lên cấp làm pháp tướng kỳ đan dược khôi phục chân nguyên. Khương Thiên Lâm lão tổ nguyên vốn bởi vì di dời trung hình linh quáng mạch mà hao tổn đại lượng chân nguyên, sau khi Lục Bình giao cho ông ta Tố Nguyên đan có công hiệu cường đại, lúc này thực lực đã khôi phục thất thất bát bát. Đây cũng là nguyên nhân căn bản Khương Thiên Lâm dưới tình huống Thương Hải tông xuất hiện hai vị pháp tướng tu sĩ, vẫn khí định thần nhàn chưởng khống cục diện.

Khương Thiên Lâm đốc định thần thái hiển nhiên đã sớm bị hai người Đông Quách lão tổ cùng với Trương Hi Di để trong mắt. Hai người mặc dù không biết Khương Thiên Lâm rốt cuộc dựa vào điều gì, nhưng trong lòng đã sớm âm thầm hạ định quyết định muốn đem quyền chọn lựa bảo vật đầu tiên vững vàng khống chế ở trong tay.

Trương Hi Di mượn pháp tướng chi hồn mặc dù nhất cử đột phá pháp tướng kỳ, hơn nữa vô luận về thực lực hay là tu vi đều xa không phải là những tu sĩ mới vừa đột phá pháp tướng sơ kỳ kia có thể so với. – Nhưng tự thân hắn lại biết cảnh giới của mình vẫn không vững chắc, mặc dù lúc này hắn đã có thực lực của pháp tướng kỳ tu sĩ, nhưng nếu là lâu dài cùng người đối chiến, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến cảnh giới vững chắc pháp tướng kỳ của hắn.

Mỗi đoán đan kỳ tu sĩ lấy được một giai đoạn đột phá, căn bản không có hai ba năm bế quan để củng cố thì không cách nào đem cảnh giới mới vừa đột phá hoàn toàn ổn định lại được. Mà pháp tướng kỳ tu sĩ sau khi đột phá, thời gian củng cố bế quan thường thường dài hơn, trừ phi là có linh đan diệu dược gì có thể củng cố cảnh giới mới vừa đột phá, rút ngắn thời gian bế quan lại.

Lục Bình nhìn Trương Hi Di lần thứ ba nuốt vào trong miệng một loại đan dược bất đồng. Lúc trước Trương Hi Di sau khi đánh lui Phùng Hư Đạo công kích, không thèm tiếp ứng Đông Quách lão tổ lần nữa, mà là khẩn cấp nuốt một loại đan dược vào trong miệng.

Sau khi Khương Thiên Lâm lão tổ chỉnh hợp lực lượng các phái, chuẩn bị cùng chung đánh vỡ cấm chế của trung ương cung điện, Trương Hi Di lần nữa dùng một loại đan dược khác.

Bây giờ lại là lần thứ ba, đồng dạng là một loại bất đồng đan dược, tuy nhiên Lục Bình làm luyện đan tông sư cũng thấy rõ, ba loại đan dược này đều là linh đan dùng để vững chắc cảnh giới pháp tướng kỳ.

Linh đan vững chắc cảnh giới cực kỳ khó được. Chân Linh phái tự gia cũng bất quá chỉ có hai loại đan phương của linh đan dùng để vững chắc cảnh giới pháp tướng kỳ tu sĩ. Trên người của Trương Hi Di lập tức xuất hiện ba loại, điều này không khỏi khiến cho Lục Bình sinh ra hứng thú thật lớn.

Không chỉ có bởi vì Thượng Hải tông ít nhất so với Chân Linh phái còn sinh ra một đạo đan phương dùng để củng cố cảnh giới pháp tướng kỳ tu sĩ, quan trọng hơn chính là, Trương Hi Di tùy thân mang theo rất nhiều loại linh đan dùng để củng cố cảnh giới này, lại liên tưởng đến Trương Hi Di lúc trước nguyên vốn khoảng cách pháp tướng kỳ chỉ còn dư lại một cước lâm môn, nhưng không ở trong Thượng Hải tông bế quan đột phá, chẳng lẽ Trương Hi Di đã sớm lường trước mình sẽ đột phá trong Doanh Thiên đạo tràng mà sớm có chuẩn bị sao?

Liên tưởng đến lúc trước bị ba vị pháp tướng kỳ tu sĩ cạnh tranh tranh đoạt pháp tướng chi hôn đột ngột bay ra, mà Trương Hi Di lại đúng dịp xuất hiện trên con đường pháp tướng chi hồn bay khỏi, khiến cho pháp tướng chi hồn đánh thẳng vào trong tâm hạch không gian của Trương Hi Di.

Tất cả những thứ này đều làm Lục Bình hoài nghi chuyện trước đó Trương Hi Di cũng đã tính toán pháp tướng chi hồn, và trước chuyện này đã chuẩn bị sẵn trước sau ba lần dùng đan dược để củng cố cảnh giới.

Đây là nói rõ Trương Hi Di trước khi tiến vào Doanh Thiên đạo tràng cũng đã lường trước tới trong Doanh Thiên đạo tràng có pháp tướng chi hồn tồn tại!

Nghĩ đến Thanh Giản lão tổ kia năm đó dừng lại mấy chục năm trong Thương Hải tông, xem ra Thượng Hải tông thật đúng là từ trên người ông ta đào ra không ít tin tức liên quan tới Doanh Thiên đạo tràng.

Đang lúc này, phía trước Tiền Đạo Phong đang tay bố trí trận pháp cũng mặt âm trầm đi tới, nói:

– Năng lực phòng thủ của đạo cấm chế quang mạc này sợ rằng cao hơn lúc trước suy đoán rất nhiều, lấy thực lực ba vị trận pháp tông sư của bọn ta, hơn nữa hai người phụ trợ, bố trí trận pháp lại là căn bản không cách nào đưa đến tác dụng suy yếu cấm chế.

Mọi người vừa nghe, sắc mặt đều trở nên khó coi, không có tác dụng suy yếu trận pháp, mọi người muốn đánh vỡ cấm chế sợ rằng sẽ càng khó hơn. Đồng Kiếm lão tổ nóng lòng, sau khi nghe Tiền Đạo Phong nói như vậy, năm đó bổ một kiếm trên cấm chế quang mạc.

Đang lúc trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một kiếm này của Đồng Kiếm lão tổ trực tiếp bị một đạo sắc cấm tới lui tuần tra băng tán.

Phải biết Ngọc Kiếm phái là Bắc Hải duy nhất thuần kiếm tu môn phái. Đồng Kiếm lão tổ trong môn phái thực lực càng là kế dưới Ngọc Kiếm phái pháp tướng trung kỳ Ngọc Kiếm lão tổ.

Kiếm tu luôn luôn lấy lực công kích, phá hư lực mạnh mẽ mà nổi tiếng tu luyện giới. Thực lực một kiếm này của Đồng Kiếm lão tổ, trong chư vị lão tổ tại chỗ, trừ Khương Thiên Lâm, Đông Quách, Phùng Hư Đạo ra, sợ là không người nào dám đón đỡ.

Nhưng chỉ là một kiếm uy lực mạnh mẽ như vậy, cũng ngay cả một đạo trong bốn mươi chín đạo sắc cấm lui tới tuần tra trong cấm chế đều không thể kích diệt.

Mắt dòm trung ương cung điện trọng yếu nhất trong Doanh Thiên đạo tràng ở trước mắt, mọi người cũng không năng lực đánh vỡ. Phùng Hư Đạo lúc này cũng có chút nóng nảy, nói:

– Sư thúc, thật đúng là không có cách nào sao?

Tiền Đạo Phong trầm ngâm một chút, nói:

– Cũng không phải là không có biện pháp, ta cùng hai vị khác mới vừa thương nghị chốc lát. Nếu là chư vị liên thủ có thể một kích đem bảy đạo cộng bốn mươi chín cái sắc cấm này nhất cử chôn vùi trong đó một đạo bảy loại bất động sắc cấm, như vậy bọn ta là được nắm lấy thời cơ, hoàn toàn kích hoạt trận pháp suy yếu, như vậy còn có thể tiến một bước đem cấm chế suy yếu.

Đông Quách lão tổ không vui nói:

– Bọn ta nếu là có thể nhất cử chôn vùi trong đó bất đồng sắc cấm, còn phải cực kỳ không biết suy yếu trận pháp làm cái gì!

Giọng của Đông Quách lão tổ làm Tiền Đạo Phong căm tức lớn, nhưng Đông Quách lão tổ nói cũng không sai, vì vậy khi hừ hừ nói:

– Bọn người chỉ có cơ hội một kích, nếu không toàn bộ cấm chế sẽ nhanh chóng khôi phục, đã là tình cảnh như thế, bọn người pháp tướng tu sĩ cũng không cách nào, bọn ta trận pháp sư thực lực thấp kém, không có gì mà nói.

Dứt lời không ngờ lại vung tay xoay người rời đi, bỏ lại mười vị pháp tướng tu sĩ mỗi người hai mặt nhìn nhau.

– Nếu không bọn ta liên thủ thử một lần?

Thủy Yên các lão tổ đề nghị, chỉ là giọng nói của nàng nghe vào trong tại ngay cả chính nàng đều không nghe được mấy phần tự tin.

Huyền Thần chân nhân đang đi tới trước người Khương Thiên Lâm lão tổ cùng hắn thương nghị điều gì nghe vậy nói:

– Vô dụng, đạo cấm chế cuối cùng này chắc chắn vượt xa hết thảy dự liệu lúc trước của bọn ta, dựa theo tình cảnh bây giờ mà xem, chỗ trận pháp xu nữu trong trung ương cung điện, xem ra phải có Trấn Cung Chi Linh tồn tại mới là.

– Trấn Cung Chi Linh, đó là cái gì, thiên cấp thượng phẩm linh vật sao?

Thủy Yên các lão tổ lúc này cũng từ trong miệng của tự gia môn phái trận pháp tông sư khác xác nhận một phần thuyết pháp của Huyền Thần chân nhân, nhưng đối với Trấn Cung Chi Linh vừa mới thuyết pháp này cũng không nghe nói qua.

Huyền Thần chân nhân chần chờ một chút, nói:

– Cụ thể là cái gì vãn bối cũng không biết, tuy nhiên Trấn Cung Chi Linh đó đúng là có thể dùng để làm thiên cấp linh vật, có Trấn Cung Chi Linh tồn tại, vô luận là cấm chế hay là trận pháp, uy lực đều phải hiển nhiên gia tăng không ít.

Lục Bình sau khi nghe được từ ngữ xưng hô gọi là “Trấn Cung Chi Linh” này, trong lòng cảm giác hết sức quen thuộc. Hồi tưởng chốc lát, lúc này hắn mới nhớ tới mình trước đó tiến vào trong Doanh Thiên đạo tràng, lấy được một bộ Doanh Thiên phái truyền thừa trận pháp sơ giải kia, trong đó đã từng đề cập tới Trấn Cung Chi Linh. Chẳng qua là khi lúc Lục Bình chỉ là sơ lược lật xem xong một phen, hắn cũng – không tinh thông trận pháp, bên trong thực chất cũng không nhớ bao nhiêu.

Mà Huyền Thần chân nhân sau khi từ nơi của Lục Bình lấy được bộ phó bản của trận pháp sơ giải này như nhặt được chí bảo, cả đêm lật xem, cũng trong đó thấy ghi lại liên quan tới Trấn Cung Chi Linh.

Thật ra thì Huyền Thần chân nhân mới vừa còn có một chút đồ cũng không nói ra: không chỉ là thiên cấp linh vật có thể làm Trấn Cung Chi Linh, mà pháp tướng chi hồn trong ba tòa tiểu cung điện có sáu đạo sắc cấm mới vừa rồi thật ra cũng là một loại Trấn Cung Chi Linh!

Thời khắc mọi người ở đây không biết phải làm sao, thì sau khi Khương Thiên Lâm lão tổ từ chỗ của Huyền Thần chân nhân được không ít tin tức, đã cười ha ha một tiếng, nói:

– Thật ra thì muốn một kích tiêu diệt cả một đạo sắc cấm cũng không phải là không có biện pháp!

Ánh mắt của Đồng Kiếm lão tổ sáng lên, nói:

– Ngươi có biện pháp, mau nói ra đi?

Khương Thiên Lâm lão tổ khẽ gật đầu, đang muốn nói gì đó, Đông Quách lão tổ đã trước một bước trầm giọng nói:

– Nói ra điều kiện của ngươi!

Đông Quách lão tổ tựa hồ đã sớm đoán được hành động kế tiếp của Khương Thiên Lâm, vì vậy cướp trước một bước nói:

– Nói ra điều kiện của ngươi!

Khương Thiên Lâm cũng không cho là điều gì đáng bực mình, mà trực tiếp chậm rãi từ từ từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một cái hộp gỗ, phía trên phong ấn mấy tờ phong linh phù, từ trên chỗ mấy tờ phong linh phù này thì có thể thấy vật chứa đựng trong cái hộp xem ra cũng cực kỳ trân quý. Điều này cũng khiến cho trên mặt người lúc trước ít nhiều có chút nghi ngờ sinh ra mấy phần trình trọng.

Khương Thiên Lâm lão tổ một thanh phát đi trên cái hộp phong linh phù, đem cái hộp khai ra, vật bên trong nhất thời xuất hiện trước mắt mọi người.

– Đây là…

– Phá cấm phù, là thất sắc hả? Chân Linh phái lại có thất sắc phá cấm phù!

Trong cái hộp gỗ lẳng lặng nằm một tờ mang phù lóe ra thất quang sắc, chính là thất sắc phá cấm phù mà lúc trước Lục Bình giao cho Khương Thiên Lâm lão tổ. Khương Thiên Lâm lão tổ một mực cất giữ không dùng, đến thời khắc cuối cùng này, rốt cục ở vào thời khắc cần nhất đem nó hiện ra trước mặt của chư phái tu sĩ!

Thất sắc phá cấm phù xuất hiện khiến cho các phái tu sĩ đều cũng hít một hơi khí lạnh. Mấy vị pháp tướng kỳ tu sĩ khác đua nhau biến sắc, thất sắc phá cấm phù chính là một loại phù có uy lực mạnh nhất trong phá cấm phù truyền thừa năm đó Khai Thiên Thất Tổ lưu truyền xuống, cũng là một loại phù truyền thừa phạm vi nhỏ nhất, chế luyện tỷ lệ thành công thấp nhất. Mỗi một tờ thất sắc phá cấm phù ở tu luyện giới đều cực kỳ hiếm thấy.

Hải Diễm môn pháp tướng lão tổ ánh mắt phức tạp nhìn thất sắc phù trong tay của Khương Thiên Lâm, nói:

– Không ngờ quý phái lại có thất sắc phá cấm phù hoàn chỉnh truyền thừa. Một tờ này xem ra là kiệt tác do Thiên Tuyết đạo hữu của quý phái rồi đúng không?

Khương Thiên Lâm lão tổ khẽ cười nói:

– Tiền bối quá lo lắng rồi. Một tờ thất sắc phá cấm phù này chính là bản phái tình cờ đoạt được. Bản phái cũng không có thất sắc phá cấm phù hoàn chỉnh truyền thừa, nhiều nhất bất quá chính là mấy tờ ngũ sắc phá cấm phù mới vừa kia mà thôi.