Chương 657: Khí cấp bại phôi

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình hướng hai vị lão tổ Đồng Kiếm cùng với Tam Minh giải thích Đại Bảo là linh sủng của mình, loại trừ nghi ngờ của hai vị lão tổ cho là Chân Linh phái vi phạm ước định của Bắc Hải các phái.

Rồi sau đó lại kể lại chuyện Khương Thiên Lâm lão tổ khi tiến vào trong Doanh Thiên đạo tràng, cố ý chậm lại ở phía sau, cũng suýt nữa đụng vào trong không gian liệt phùng, trong phút chốc giả vờ chật vật té xuống đất đó đem Đại Bảo từ trong tay áo bào bỏ xuống mặt đất, từ đó lừa gạt được chư vị lão tổ đại khái nói cho hai người nghe.

Tam Minh lão tổ cuối cùng không kềm chế nghi ngờ trong lòng, không khỏi hỏi:

– Chẳng lẽ quý phái đã sớm biết tin tức trong Doanh Thiên đạo tràng sẽ có linh thạch quáng mạch sao, không ngờ lại chuẩn bị đầy đủ như vậy? Không chỉ có như vậy, sau khi mới vừa tiến vào đạo tràng, quý phái tựa hồ đối với các nơi cấm chế phân bố trong đạo tràng biết sơ lược, cũng chính là dưới sự chỉ điểm của quý phái. Hai phái Sùng Minh cùng Ngọc Kiếm ta mới có thể trong đạo tràng có thu hoạch phong phú xa so với hai phái Lăng Cổ, Phi Vũ.

Lục Bình lắc đầu cười nói:

– Bọn ta lại không biết bản lãnh tiên tri, làm gì có thể biết được tình cảnh trong đạo tràng, bất quá là vị vũ trù mâu, làm xong nhiều loại chuẩn bị thôi. Về phần tâm linh thử linh sủng của vãn bối, chính là bởi vì hắn có cơ duyên lên cấp đoán đan kỳ, so với Tầm Linh thử tầm thường sinh ra một ít tâm linh dò bảo thiên phú. Cho nên vãn bối mới đùa bỡn tiểu thông minh, năn nỉ Thiên Lâm sự bá dẫn vào, không ngờ thật lại khiến cho hắn phát hiện chỗ quáng mạch này.

Tam Minh lão tổ như cũ là nửa tin nửa ngờ, nhưng lúc này lại nghe được Huyền Thần chân nhân nói, Khương Thiên Lâm lão tổ sau đó mở miệng nói:

– Chỗ linh thạch quang mạch này chỉ dựa vào vãn bối xuất thủ, muôn vàn khó khăn đem nhanh chóng di dời đến trong bảo kính động thiện, còn phải mời hai vị tiền bối tương trợ xuất thủ, đợi đến sau khi đắc sự trở về Bắc Hải, chỗ linh thạch quáng mạch này sản xuất, hai phái Ngọc Kiêm cùng Sùng Minh tổng cộng chiếm bốn thành.

Đồng Kiếm lão tổ cùng Tam Minh lão tổ trên mặt đều hiện ra vẻ vui mừng. Đồng Kiếm lão tổ cao giọng nói:

– Được, vậy Ngọc Kiếm phái ta muốn hai thành phân ngạch của linh thạch quáng mạch này.

Tam Minh lão tổ cũng trầm giọng nói:

– Vậy ta cùng ba phái một lời đã định!

Hai phái dĩ nhiên không chỉ có bởi vì trợ giúp Khương Thiên Lâm lão tổ di dời linh thạch quáng mạch thì có thể đạt được tổng cộng bốn thành phần ngạch linh thạch sản xuất. Chân Linh phải thu lấy linh thạch quáng mạch tất nhiên sẽ dẫn tới các phái khác phản đối, đến lúc đó hai phái vì vừa được ích lợi, hiển nhiên cũng phải ủng hộ Chân Linh phái.

Khương Thiên Lâm lão tổ tế khởi Doanh Hà bảo kính thật cao, ánh sáng màu xanh từ trong mặt kiếng bắn ra, thẳng tắp chiếu vào trong hầm mỏ.

Huyền Thần chân nhân cầm trong tay trận bán kích hoạt dùng để dẫn dắt địa mạch. Trận bàn giống vậy rơi vào hầm mỏ biến mất không thấy, ngay sau đó trong hầm mỏ phát ra từng trận lay động như đất rung núi chuyển vậy.

Một tiếng phốc, từ dưới lòng mặt đất đột nhiên phun ra ra một ánh sáng màu xanh, rồi sau đó theo mặt đất lay động càng lúc càng kịch liệt, phảng phất phản ứng dây chuyền vậy. Một đạo tiếp theo một đạo của cột ánh sáng màu xanh từ khu vực bất động của mặt đất xì ra, phảng phất không quy luật lan tràn chung quanh.

Lục Bình biết, những cột ánh sáng màu xanh này phương hướng quanh co thật ra thì chính là hướng đi của linh quang mạch trong lòng đất. Những cột ánh sáng màu xanh này giống như từng cây đinh thép một, đem cái linh thạch quáng mạch này vững vàng khóa lại, rồi sau đó lấy trận pháp bố trí trong lòng đất làm chỗ dựa, thì có thể đem cả cái linh thạch quáng – mạch hoàn chỉnh di dời đến trong Doanh Hà bảo kính.

Khương Thiên Lâm lão tổ mắt thấy lòng đất đã không hề có cột ánh sáng toát ra nữa, vì vậy hướng hai vị lão tổ khác quát to:

– Hai vị tiền bối, chính là bây giờ!

Ba vị pháp tướng lão tổ đồng loạt ra tay, ba đạo linh khí trụ phái nhiên vô thất tạo thành ở bầu trời linh thạch quáng mạch, rồi sau đó ba đạo linh khí trụ đeo bám lẫn nhau, cuối cùng ba người hợp lực tạo thành một cái bàn tay không lô ba màu như che khuất bầu trời vậy.

Bàn tay khổng lồ ba màu rơi xuống, năm ngón tay ba màu cắm vào mặt đất, rồi sau đó bàn tay khổng lồ chúi xuống thật mạnh, mặt đất nhất thời nứt ra, cả cái linh thạch quáng mạch nhất thời cùng chia lìa mặt đất.

Trên mặt đất, Lục Bình cùng mọi người nhìn cái bàn tay khổng lồ che giấu dường như muốn đem thiên địa phương này hoàn toàn khuấy loạn vậy. Bàn tay khổng lồ đột nhiên nâng lên phía trên, liên tiếp tiếng nổ vọt từ lòng đất truyền tới. Mặt đất đung đưa càng lúc càng kịch liệt, toàn bộ linh thạch quáng mạch chậm rãi từ lòng đất mang thăng, liên tiếp vượt không gian liệt phùng không ngừng từ lòng đất bốc lên.

– Không được, linh quang mạch này di dời cũng ảnh hưởng đến không gian ổn định phương này. Tính di dời cưỡng chế này sẽ giảm ngắn thật nhiều thời gian Doanh Thiên đạo tràng tồn tại trên không.

Sau khi Tam Minh lão tổ nhìn linh thạch quáng mạch dần dần dâng lên, lòng đất lộ ra không gian mảnh vụn mông lung, ưu tầm xung xung nói.

– Đã bất chấp nhiều điều như vậy rồi, bây giờ coi như là đem cái linh mạch này để xuống cũng không cách nào đem toàn bộ chỗ không gian của đạo tràng tu bổ hoàn thiện. Bọn ta chỉ có ở trước khi chỗ không gian của Doanh Thiên đạo tràng sở này hoàn toàn hỏng mất, thu hồi cái linh quang mạch này, mới coi như là có được thu hoạch.

Khương Thiên Lâm lão tổ lạnh giọng nói, ngay sau đó trong tay chân nguyên ánh sáng một thịnh. Doanh Thiên bảo kính lúc này đã phồng lớn tựa như một vầng trăng sáng, ánh sáng màu xanh đem bàn tay khổng lồ ba màu toàn bộ che trời hoàn toàn lung bao trong đó.

Đang lúc này, lúc trước sau khi phá giải sáu đạo sắc còn dư lại một tòa trong hai tòa cung điện đột nhiên truyền ra một tiếng bạo vang kịch liệt, sau đó tiếng nổ nối liền không dứt, phảng phất trong cung điện không gian bộc phát một cuộc hỗn chiến vậy. Toàn bộ cung điện thậm chí bắt đầu hơi run rẩy, hiển nhiên làm một món không gian pháp khí, mặc dù trong đó không gian khá lớn, nhưng cũng lộ ra không cách nào chịu đựng đại chiến bộc phát trong cung điện. Điều này cũng nói tu vi của song phương đang tranh đấu trong không gian đều đạt tới cấp bậc pháp tướng kỳ.

Mắt thấy cung điện lảo đảo muốn ngã, sắp hỏng mất, Đồng Kiếm lão tổ hú lên quái dị, nói:

– Lại là Thủy Yên các, Hải Diễm môn cùng với Lăng Cổ phái mới vừa nhúng tay phá giải một tòa cung điện kia.

Hiển nhiên các phái lão tổ trong cung điện rốt cục nội hồng rồi, nhưng Chân Linh phái đối với loại cục diện này hiên nhiên đã sớm mong đợi!

Bởi vì Khương Thiên Lâm lão tổ hết sức độc định, nêu là Thủy Yên các cùng Hải Diễm môn hai vị pháp tướng kỳ tu sĩ liên khởi tay, mặc dù Lăng Cổ phái pháp tướng tu sĩ có Trương Hi Di phụ trợ, cũng vạn vạn không phải là đối thủ.

Mà bây giờ song phương tranh đấu kéo dài thời gian như vậy, hiển nhiên bên trong đã bộc phát hỗn chiến, như vậy nói cách khác: chân chính nội hồng chỉ sợ là xảy ra giữa Thủy Yên các cùng Hải Diễm môn rồi!

Lục Bình cùng mọi người đều mặt lộ vẻ vui mừng, hiển nhiên cũng đã nghĩ tới tầng mức này rồi.

Thủy Yên các cùng Hải Diễm môn liên minh đã từ lâu, hai phái hỗ thông hữu hảo, trong các hạng sự vụ của Bắc Hải tu luyện giới luôn luôn cộng tiền thối, hai phái tu sĩ cũng thường phối hợp lẫn nhau, trong một vài sự vụ xử lý rất có ăn ý.

Hai phái hợp tác vô gian như vậy, một mực làm Huyền Linh phải lúc trước cùng với Chân Linh phái bây giờ cảm thấy nhức đầu, bởi vì vô luận là Thủy Yên các con là Hải Diễm môn, bàn về thực lực đơn độc, cùng Huyền Linh phái, Chân Linh phái, Thương Hải tông so sánh đều có chênh lệch không nhỏ. Nhưng một khi hai phái liên hiệp, hiện nay trừ Chân Linh phái, không một nhà môn phái nào là đối thủ, có thể thấy năng lượng liên hiệp của hai nhà môn phái này.

Hiện nay pháp tướng tu sĩ giữa hai phái hiển nhiên bởi vì chuyện gì mà xích mích rồi, thậm chí đánh lớn, điều này đối với Chân Linh phái mà nói, có lẽ chính là một thời cơ lớn tan rã hai phái liên minh.

Về phần rốt cuộc là bảo vật gì có thể khiến cho hai phái lão tổ trở mặt vô tình, Đồng Kiếm lão tổ cùng Tam Minh lão tổ không khỏi nhìn về phía Khương Thiên Lâm.

Khương Thiên Lâm lão tổ sắc mặt có chút ngưng trọng nói:

– Chỉ sợ cũng là pháp tướng chi hồn.

Đang lúc này, trong một tòa cung điện khác đột nhiên truyền ra một tiếng thét dài, trong tiếng huýt gió tràn đầy vui mừng, trong tiếng huýt gió cao vút hàm chứa chân nguyên pháp lực mênh mông. Đám người Chân Linh phải nghe rõ ràng, đây chính là tiếng huýt gió của Phùng Hư Đạo.

Khương Thiên Lâm lão tổ thần sắc biến đổi, nói:

– Tất cả mọi người toàn bộ xuất thủ, nhất định phải trước khi các phái tu sĩ từ trong cung điện đi ra đem cái linh thạch quáng mạch này thu vào trong bảo kính.

Mọi người cũng biết chuyện khẩn cấp, một khi các phái tu sĩ từ trong cung điện đi ra, ý đồ độc chiếm linh thạch quáng của Chân Linh cùng ba phái nhất định không thể thực hiện.

Lần này Lục Bình xuất thủ trước, chân nguyên màu tím lam hóa thành một con quái giao bốn chân, giương nanh múa vuốt vọt vào trong linh khí trụ tạo thành bàn tay khổng lồ ba màu.

Một đạo tế tế chân nguyên tuyến màu tím lam ẩn hiện trong linh khí trụ ba màu, không ngờ lại không bị chân nguyên của ba vị pháp tướng kỳ tu sĩ đồng hóa.

Theo sát sau Lục Bình, năm vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ khác cũng đua nhau xuất thủ, đem chân nguyên của mỗi người chuyển hóa thành các loại thần thông, dung nhập vào trong đạo linh khí trụ ba màu, tận lực tăng cường uy năng của bàn tay khổng lồ.

Nhưng vô luận là Huyền Sâm chân nhân sắp chuẩn bị ngưng kết phẩm cấp kim đan, còn là những cao thủ đoán đan hậu kỳ của hai phái khác, sau khi chân nguyên của bọn họ lấy thần thông hình thái gia nhập vào trong linh khí trụ, không một ngoại lệ bị đồng hóa thành ba loại màu sắc, chỉ có một đạo chân nguyên tuyến màu tím lam kia của Lục Bình vẫn như cũ kiên đĩnh tồn tại với lằn ranh linh khí trụ ba màu.

Có thể không bị chân nguyên của ba vị lão tổ đồng hóa, điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ Lục Bình ở đoán đan kỳ tu luyện mà thành chân nguyên phẩm chất cực cao, nói rõ phẩm chất của chân nguyên trong cơ thể của Lục Bình không dưới pháp tướng kỳ tu sĩ.

Chân nguyên của một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ có lẽ vì bất túc đạo, nhưng chân nguyên của sáu tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ tương gia, hơn nữa sáu tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ này đều là tinh anh trong môn phái của mỗi người, uy lực không dưới một vị pháp tướng kỳ tu sĩ rồi.

Đại mạch bị bàn tay khổng lồ nắm đã bắt đầu từ từ bị Doanh Hư bảo kính nhiếp vào đến trong Doanh Hư động thiên. Đang lúc này, Thủy Yên các, Hải Diễm môn cùng với Lăng Cổ phải tiến vào cung điện trong tiếng nổ nối liền không dứt, rốt cục cũng không cách nào chống đỡ nữa, không gian bên trong nhất thời bằng rã ra.

Một đoàn ánh sáng màu trắng phóng lên cao, theo sát sau chính là ba đạo độn quang của pháp tướng tu sĩ, chung một chỗ đồng thời đánh tới quang đoàn màu trắng, còn đang không ngừng giao thủ, mấy đạo thần thông giăng khắp nơi, tán dật ra linh khí chấn động, đem toàn bộ đạo tràng không gian đều tê liệt ra từng cái khe.

Khương Thiên Lâm lão tổ vỗ ngực một cái. Một con Mộc loan điều tiểu xảo đón gió phồng lớn, hai móng sắc bén đáp xuống, bắt lại nửa đoạn địa mạch phía ngoài Doanh Hư bảo kính buông lỏng trong bảo kính.

Liền nghe đến trong bảo kính truyền tới một tiếng kinh thiên động địa như tiếng nổ, toàn bộ bảo kính giữa không trung từng trận run rẩy, lảo đảo lắc lư rơi xuống mặt đất.

Đang lúc này, một tiếng khí cấp bại phôi gầm lên từ trong một tòa cung điện khác truyền ra:

– Khương Thiên Lâm, ngươi an dám như thế!

Đông Quách lão tổ khí thế hung hăng từ trong cung điện phi độn ra. Một đạo ánh sáng tím bầm từ trong độn quang thoát ra, lấy tốc độ nhanh hơn chém ùa tới Khương Thiên Lâm lão tổ bởi vì vào thời khắc tối hậu toàn lực thúc giục pháp tướng đem linh thạch quáng mạch thu vào trong Doanh Hư động thiên khiến cho chân nguyên hao tổn mà lộ ra vô cùng hư nhược.

Mắt thấy ánh sáng màu tím bầm muốn đánh trên người của Khương Thiên Lâm lão tổ, Đồng Kiếm lão tổ cùng Tam Minh lão tổ đột nhiên song song bạo khởi. Một thanh đồng kiếm cùng ba đạo quang đoàn từ trong hai vị lão tố đánh ra.

Trong tiếng nổ ầm ầm, ánh sáng màu tím bầm dưới hai vị lão tổ liên thủ chặn lại bị phá cũng cuốn mà quay về, nhưng Đông Quách lão tổ dù sao cũng là pháp tướng sơ kỳ điên phong tu sĩ, dưới một kích hàm nộ này, mặc dù bị Đông Kiêm lão tổ cùng Tam Minh lão tổ liên thủ ngăn cản, nhưng hai người cũng không tự chủ được liên tiếp lui về phía sau mấy bước.

Trải qua một kích này, Đông Quách lão tổ vọt tới trước thế đâu cũng bị át chế. Ngay tại lúc Đông Quách lão tổ mới vừa bị ngăn cản trong nháy mắt, nguyên vốn Doanh Hư bảo kính mới vừa nuốt linh thạch quáng mạch mà không đoạn rung động đột nhiên ngưng rung động. Mặt kiếng trơn nhẵn đột nhiên chiếu một cái về phía Đông Quách lão tổ. Một đạo ánh sáng màu xanh liền bắn tới Đông Quách lão tổ.

Bản năng của Đông Quách lão tổ cảm giác được cổ tia sáng này nguy hiểm, nhưng Khương Thiên Lâm lão tổ lựa chọn thời cơ là quá mức xảo diệu, lúc này đúng là thời khắc thân hình của hắn bị ngăn cản, di động khó khăn.

Đông Quách lão tổ cổ động chân nguyên trong cơ thể, cứng rắn đem thân thể di động một thước bên trái. Chân nguyên trong cơ thể nhất thời giống như phiên giang đảo hải vậy tạo khởi phản tới. Trên mặt của Đông Quách lão tổ nhất thời hiện ra một mảnh triều hồng.

Nhưng mặc dù như thế, Đông Quách lão tổ vẫn như cũ chưa hoàn toàn tránh thoát thanh quang của Doanh Hư bảo kính chiếu xạ. Bả vai nửa người bên phái trở xuống bị thanh quang bao lại, Đông Quách lão tổ cảm giác nửa bên thân thể bên phải tê rần. Chân nguyên vận hành trong nửa bên huyết mạch này tựa hồ cũng bị động, cả người nhìn qua tựu như cùng bán thân bất toại vậy.

Đang lúc này, Khương Thiên Lâm lão tổ nguyên vốn bởi vì chân nguyên đại hao tổn mà sắc mặt tái nhợt đột nhiên giường đôi mắt. Một cái hữu chưởng đột nhiên vỗ một cái tới chỗ phương hướng của Đông Quách lão tổ. Hư không nhất thời phảng phất bị đó ép xuống vậy, từ trước người của Khương Thiên Lâm lão tổ trực tiếp truyền tới Đông Quách lão tổ.