Chương 1130: Không Minh di tích

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Mau vào đi!

Trong tiếng rống to của Lục Bình, Đặng Minh vội vã tận lực thu thập bày trận khí cụ, rồi sau đó một đầu đâm vào trong đạo trận pháp thứ sáu.

Đúng vào lúc này, Quải Vân Phàm sau lưng rốt cục không còn cách nào ngăn cản mấy trận pháp sư liên thủ thao túng trận pháp công kích. Một con bằng điểu màu vàng thương tích khắp người lao đảo lắc lư nắm một mặt tiểu phiên đuổi trước tường vân bị đánh tan đầy trời rơi vào trong tay Lục Bình.

Lục Bình im lặng liếc mắt nhìn về phía sau, rồi sau đó xoay người tiến vào trong đạo trận pháp thứ sáu. Cánh cửa bị Lục Bình mạnh mẽ kéo ra lật cuốn nhất thời lần nữa điếm phố, khe hở ánh sáng vào khoảng năm thước từ hai đầu đồng thời bắt đầu biến mất. Đạo trận pháp hộ bích thứ sáu rốt cục hoàn toàn khép lại, sau đó chính là các loại pháp thuật công kích phô thiên cái địa nện trên hộ bích của đạo trận pháp thứ sáu biến mất cuối cùng.

Lục Bình mới vừa xoay người tiến vào đạo trận pháp thứ sáu liền nghe được Đặng Minh hét thảm một tiếng. Lục Bình thầm nói một tiếng không ổn, ánh sáng màu đen trong tay chợt lóe. Không thủy kỳ đã trôi trên đỉnh đầu của Đặng Minh, cản lại một đạo nhận quang màu xanh.

Sắc mặt của Lục Bình trầm xuống, uy lực của đạo công kích này có thể lớn hơn nhiều lắm so với chỗ đạo trận pháp thứ năm Lục Bình gặp phải lúc trước, hiển nhiên uy lực của đạo trận pháp thứ sáu trên đạo thứ năm xa. Hơn nữa có thể vào thời gian ngắn ngủi như vậy cảm thấy trận pháp tu sĩ trong tầng thứ sáu, thành tựu trên con đường trận pháp hiển nhiên cũng cực kỳ cao minh.

Tuy nhiên khi Lục Bình bước vào tầng thứ sáu trận pháp thần sắc cũng đột nhiên sửng sốt, ngay sau đó quan sát một phen trong toàn bộ trận pháp không gian, dường như đang ấn chứng cái gì vậy. Tiếp theo Lục Bình thở ra một hơi, thần sắc lại buông lỏng.

– Sao rồi?

Lục Bình dùng thần niệm quét qua trong nháy mắt, lúc này mới phát hiện có ba chỗ cùng cho trận pháp tầng thứ sáu lần cận đạo trận pháp hai người phá vỡ. Trong đó có hai đạo mặt ngoài đã hiện ra ánh sáng màu đỏ rõ ràng, một đạo bên trong chính là một tòa lúc trước ngưng tụ ra pháp thuật đả thương Đặng Minh. Còn hai tòa trận pháp khác chẳng qua là dính vào một tầng màu đỏ nhàn nhạt, hiển nhiên mới vừa có người chú ý tới nơi này.

– Tạm được, không ngờ lại đã có người đi vòng qua hết tầng trận pháp thứ sáu muốn bao vây chúng ta. Người đến hiển nhiên trận pháp thành tựu cực cao, không ngờ lại không biết còn cách bao nhiêu tầng trận pháp, đã có thể ngưng tụ pháp thuật đánh lén!

Lúc trước Đặng Minh bị đánh trung chủ yếu vẫn là bởi vì không kịp đề phòng. Hắn không ngờ sẽ có người nhanh như vậy mai phục bên trong trận pháp tầng thứ sáu.

Lục Bình nghe trong ngôn ngữ của Đặng Minh xảy ra điều gì, cũng hỏi:

– Ngươi nói là trận pháp sau lưng công kích ngươi căn bản không có người nào?

Đặng Minh từ trong một cái bình ngọc được Lục Bình ném tới đổ ra một viên đan dược nuốt vào trong bụng, miệng hơi có vẻ hàm hồ đáp:

– Không sai, đây cũng là một người đứng đầu trận pháp tông sư, có thể cách mấy đạo trận pháp trực tiếp khống chế trận pháp tầng thứ sáu, hôm nay thật là xui xẻo!

Đặng Minh cô lỗ bò dậy từ dưới đất, chia vào Khống thủy kỳ sắp đi tới trước đạo trận pháp thứ bảy, không ngờ cũng bị Lục Bình cản lại, nói:

– Chậm đã!

Đặng Minh mê hoặc không hiểu nhìn về phía Lục Bình, hỏi:

– Sao vậy?

Lục Bình đáp:

– Ngươi bố trí trận pháp ngăn cách đối phương giám thị sao, như vậy khiến cho những trận pháp sư đó thông qua Không Minh di trận giám thị, cuối cùng cảm giác bó tay bó chân!

Đặng Minh như cũ là gương mặt mê hoặc, nói:

– Như vậy trận pháp ngược cũng đơn giản, chỉ là không dùng, chúng ta sớm muộn phải mở ra đạo trận pháp thứ bảy. Một khi khai mở trận pháp mới hành tung của chúng ta cũng bị người phát hiện.

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Ngươi bày là được rồi!

Đặng Minh không rõ, nhưng vẫn là dựa theo Lục Bình phân phó bắt tay bố trí một trận pháp đơn giản, lúc này mới xoay người nhìn về phía Lục Bình, nói:

– Tiền bối, trận pháp đã được bố trí được rồi, nhưng chỉ giới hạn trong cho trận pháp không gian này, một khi chúng ta xúc động trận pháp, đúng là vẫn sẽ bị những trận pháp sư khác phát giác.

Lục Bình khẽ gật đầu, cười nói:

– Ta biết.

Ngay sau đó Lục Bình liếc mắt nhìn bốn phía, đưa tay vung lên, một thanh trường kiếm bắn thẳng ra, giữa không trung đột nhiên hóa thành năm đạo kiếm quang chia ra chém xuống những trận pháp tầng thứ sáu cùng với trên hộ bích của đạo trận pháp thứ bảy khác lân cận chung quanh trước mặt. Một tiếng vang âm thật lớn, hiên nhiên thủ đoạn uy lực một kiếm chém năm của Lục Bình cực kỳ mạnh mẽ. Thậm chí ngay cả hộ bích của đạo trận pháp thứ bảy đều bị một kiếm chém lảo đảo lắc lư, bốn tòa trận pháp tầng thứ sáu khác càng không cần phải nói.

Lục Bình nhìn Đặng Minh càng lúc càng mê hoặc, cười nói:

– Kế tiếp sau khi người nhìn qua thứ mà Lục mỗ triển hiện, chỉ sợ ngươi cũng chỉ có con đường vĩnh viễn gia nhập Chân Linh phái!

Đặng Minh sửng sờ một chút, nhưng hắn cũng biết hiện nay là lúc sinh tử du quan, Lục Bình đương nhiên sẽ không lấy sinh mạng đùa giỡn. Như vậy thứ kế tiếp mà Lục Bình biểu diễn tất nhiên sẽ là lá bài tẩy bí ẩn của Chân Linh phái nhà mình sẽ không hiển lộ trước mặt người, sau khi xem hoặc là gia nhập Chân Linh phái, hoặc cũng chỉ có thể bị Lục Bình diệt khẩu.

Đặng Minh trịnh trọng gật đầu một cái, nói:

– Vãn bối hiểu được, tiền bối chỉ để ý buông tay thi triển!

Lục Bình cười cười, phi kiếm trong tay lần nữa chém ra một cái, kiếm quang năm phần, lần nữa bổ về phía năm tòa trận pháp trước mặt. Đặng Minh ở một bên thấy rõ, bộ vị của năm đạo kiếm quang bố trúng không ngờ lại giống như đúc cùng năm đạo kiếm quang trước đó, không khỏi cũng hít một hơi khí lạnh.

Tuy nhiên kế tiếp Lục Bình dường như cảm thấy hứng thú đối với loại trò chơi này vậy. Phi kiếm trong tay lần nữa bay chém ra, đồng dạng là một thanh phi kiếm năm đạo kiếm quang, vị trí bổ trúng giống nhau. Lần này ngay cả bản thân Đặng Minh cũng có một ít nhìn không hiểu rồi.

Nhưng sau ba kiếm đó của Lục Bình, hai tay của hắn đột nhiên kết thành một đạo ấn quyết đánh trên một tòa trận pháp cách gần mình. Sau đó hai tay lần nữa kết ấn đánh ra, liên tiếp năm đạo ấn quyết đánh ra, chính giữa vị trí ba đạo kiếm quang bổ trúng trước đó.

Lúc này Đặng Minh rốt cuộc hiểu được ba kiếm của Lục Bình lúc trước hiển nhiên cũng có nguyên nhân.

Sau khi Lục Bình dùng năm đạo ấn quyết thần bí nhất nhất in trên năm tòa trận pháp hộ bích trước mặt, toàn bộ trận pháp không gian đột nhiên chấn động cả lên. Hồng quang dâng lên dần dần bắt đầu từ từ biến mất, tựa hồ năm tòa trận pháp lập tức ngăn cách những trận pháp sư cố gắng lộ ra sự liên thông của Không Minh di trận tiến hành dòm ngó.

Thế nhưng động tác trong tay Lục Bình vẫn hoàn toàn chưa xong. Vào nháy mắt chút hồng quang biến mất, trong tay Lục Bình lần nữa bấm ra mấy đạo pháp quyết. Đồng thời trong hai mắt đột nhiên bắn ra ánh sáng màu xanh sầm sâm, tra xét gì đó trên năm tòa trận pháp hộ bích.

Mỗi khi “Tam Thanh Chân Đồng” tựa hồ nhận ra được điều gì, Lục Bình liền một chưởng cách không vỗ vào trận pháp hộ bích. Tiếp theo là tình cảnh làm Đặng Minh kinh ngạc sau đó mừng như điên lập tức xuất hiện. Trên trận pháp hộ bích trong lúc bất chợt xuất hiện mười mấy hơn hai mươi quang điện lập lòe không chừng. Chính là trận pháp tiết điểm trước đó khi Đặng Minh mỗi một lần phá giải trận pháp đều phải hao hết khí lực tìm, lúc này lại biểu hiện trên trận pháp dễ dàng như vậy, nhưng mà chút trận pháp tiết điểm khi đó lại lấy một loại tốc độ chậm rãi bơi lội trên hộ bích.

Tuy nhiên Đặng Minh rốt cuộc là một vị trận pháp đại sư, trong chốc lát đã phát giác quy luật từ trong quá trình bơi lội của những thứ trận pháp tiết điểm. Dưới sự mừng rỡ vội vàng ghi chép xuống, ngày sau lần nữa trở về nơi đây có thể thông qua chiết pháp tiết điểm hóa giải mổ xẻ những thứ tạo thành trận pháp này, chuyển hóa nó thành tài lực tích lũy trên trận pháp.

Thanh quang trong hai mắt của Lục Bình càng đề thăng. Chính vào lúc này, Đặng Minh thấy một ngón tay của Lục Bình đột nhiên điểm ra. Một viên quang ban tiết điểm trên một tòa trận pháp hộ bích bên trái đột nhiên ánh sáng đại phóng, cũng dừng ở nơi đó không hề du động nữa.

Ngay sau đó ngón tay của Lục Bình liền điểm đến trên tòa trận pháp hộ bích thứ hai, lại là một điểm sáng du động đột nhiên dừng lại ánh sáng đại thịnh. Lục Bình liên tục điểm ra năm ngón tay, số lượng trận pháp tiết điểm bất đồng bơi lội trên năm tòa trận pháp hộ bích sau khi có một viên bị điểm trúng ánh sáng đại phóng.

– Đây là…?

Đặng Minh thời gian này sợ hãi nói không ra lời. Hắn thấy Lục Bình từ bên trong trữ vật pháp khí lục lọi chốc lát, rồi sau đó khai mở nắm tay, tám viên thạch châu trong suốt dịch thấu cồn động trong lòng bàn tay, hỏi:

– Ngươi có biết những thứ này không?

Nhìn ánh mắt mê hoặc của Đặng Minh, Lục Bình cười một tiếng ”ha ha”, nói:

– Không Minh chi tinh, người biết không?

– Cái gì?

Phải nói Đặng Minh ngay cả Không Minh chi tinh cũng không biết đó căn bản là một chuyện nực cười. Trận pháp sư của toàn bộ tu luyện giới có mấy người không biết Không Minh chi tinh chứ?

Chẳng qua là có thể thấy tận mắt vật này, kể từ sau khi Không Minh phái diệt phái tưởng thật không thấy nữa.

Lục Bình không để ý tới Đặng Minh không biết làm sao, từ trong tám viên Không Minh chi tinh chọn lựa ra năm viên chia ra đánh vào năm điểm sáng trên năm tòa trận pháp hộ bích được thắp sáng. Trong chớp mắt song phương vừa tiếp xúc, Không Minh chi tinh dung nhập vào trang điểm sáng, sau đó điểm sáng diệu mục cũng nhanh chóng tối lại đến mức giống như tiết điểm của nó. Rồi sau đó toàn bộ trận pháp tiết điểm trên năm tòa trận pháp hộ bích cũng đồng thời yên lặng trên hộ bích.

Đặng Minh có chút không rõ, hỏi Lục Bình:

– Tiền bối, đây là…

Ba!

Lời vẫn chưa dứt, một tiếng vang nhỏ truyền tới, năm đạo ánh sáng bắn ra từ trên năm tòa trận pháp hộ bích. Đặng Minh sửng sốt, mặc dù trận pháp tiết điểm trên hộ bích đã biến mất, nhưng dựa theo hắn đoán đối với tiếp điểm vận hành trên một tòa trận pháp của trận pháp tiết điểm thấy đầu tiên, vị trí mà ánh sáng bắn ra chính là chỗ vị trí lúc điểm sáng sáp nhập vào Không Minh chi tinh.

Sau khi năm đạo ánh sáng bắn ra giữa không trung đột nhiên phân hóa ra ti tuyến đầy rẫy, rồi sau đó câu liên lẫn nhau, không ngờ lại dần dần tạo thành một bộ đồ án phức tạp.

Đặng Minh đột nhiên mở to hai mắt, hỏi:

– Đây, đây là Truyền tống trận đúng không? Lục Bình bên cạnh vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:

– Ha ha, đi thôi!

Đặng Minh hiển nhiên vẫn không kịp phản ứng từ trong thủ đoạn thần kỳ trận trong trận, nghe vậy chẳng qua thuận miệng hỏi:

– Đi đâu?

Động lòng người lại sớm đã thành Lục Bình bứt lên, Truyền tống trận bị kéo đến nơi này trôi giữa không trung từ vô số ti quang đan vào mà thành.

Đặng Minh đột nhiên giật mình tỉnh lại, vui vẻ nói:

– Chúng ta, chúng ta đây là đến trong Không Minh di tích đúng không?

Truyền tống trận vào nháy mắt hai người tiến vào đột nhiên khai mở, trong ánh sáng màu trắng lập lòe, chẳng những tiêu diệt thân ảnh của hai người, đồng thời cũng tiêu diệt ngôn ngữ vui mừng của Đặng Minh.

Sau khi ánh sáng lập lòe, Lục Bình cùng Đặng Minh sớm đã biến mất không thấy đâu nữa trong trận pháp không gian, đồng thời không thấy còn có tòa Truyền tống trận do vô số ti quang đan vào mà thành, chỉ để lại một tòa trận pháp không gian trống không tựa hồ chưa có người nào đã tới vậy. Cùng lúc đó, còn trận pháp hộ bích bốn phía không biết vì sao khi đó khôi phục hơn nữa càng ngày càng đỏ lên.

Sau khi Lục Bình đã cùng Đặng Minh biến mất không tới nửa canh giờ, một trong các tòa trận pháp liên kết với đạo trận pháp thứ sáu do nhóm Lục Bình khai mở đột nhiên lập lòe một loại hồng mang giống như máu tươi, sau đó hồng mang dần dần hiện ra bóng dáng một hình người ở trung ương.

Hình người chậm rãi bước ra từ trong hồng mang. Đó là một lão giả tóc bạc da lại như nhi đồng, mà hồng mang điệu mục cũng dần dần thu liễm sau khi lão giả đi ra, trở thành một đạo trận pháp hộ bích màu thủy lam như cũ, ngay cả một tia hồng quang cũng không thấy.

Lão giả tra xét một phen trong trận pháp không gian, trên mặt cũng càng lúc càng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, tựa hồ có chuyện gì cực kỳ khó khăn suy nghĩ ra vậy.

– Kỷ huynh, chuyện gì vừa xảy ra, sao lại có đến ba tòa trận pháp đều bị phá hủy chứ?

Một giọng nói vang lên từ phía sau một tòa trận pháp khác. Thời điểm thoại âm rơi xuống, một cánh cửa đã hiện ra trên trận pháp hộ bích. Một tên hắc y lão người đi ra từ trong môn hộ.

Sau khi hắc y lão đi ra, cánh cửa trên trận pháp sau lưng cũng nhanh chóng khép lại, đồng thời ánh sáng màu đỏ trên trận pháp hộ bích cũng bắt đầu dần dần tiêu tán.

– Ngươi cũng đã nhìn thấy, lão phu mới vừa đến, cũng đầu óc mơ hồ, nhưng có điều trong đây rất kỳ hoặc. Hai người đó cuối cùng là đã đến nơi này, nhưng sau đó biến mất không thấy đầu nữa.

Hắc y lão tổ nhìn nhìn trong trận pháp không gian, sắc mặt cũng lộ ra chút vẻ mê nghi hoặc, hỏi:

– Đây cũng lạ, có phải hai người đó khai mở những trận pháp khác trốn đi rồi hay không?

Lão giả họ Kỷ có chút không chắc chắn lắm, đáp:

– Không cũng nói chính xác, nhưng khả năng đó không lớn. Nếu hai người đó đúng thật có năng lực như thế này, thành tựu về trận pháp thậm chí còn phải trên bọn ta, ngươi cảm thấy có thể sao?

Hắc y lão tổ nói:

– Cái này cũng phải, trong tu luyện giới trên con đường trận pháp mà thắng được ta và người thật không có mấy người, cho dù có cũng mạnh mẽ có hạn mà thôi. Trong Không Minh di trận muốn qua mắt được ta và ngươi, thần không biết quỷ không hay bỏ chạy cũng không dễ dàng.

Lại có một tên lão giả vừa đến lượn quanh sau trận pháp, tiếp lời nói:

– Nên nhớ ở lớp trẻ mới trong thế hệ này đã từng có một vị trận pháp sư xuất thân từ một nhà trung hình môn phái, thành tựu trên con đường trận pháp rất không tầm thường. Lão phu đã từng có duyên gặp mặt hắn, chỗ môn phái của người đó tựa hồ bị người tiêu diệt, vì trốn tránh bị đuổi giết liền chạy trốn tới Nam Hải tránh đến nơi này. Sau mấy chục năm một mực sống ở chỗ này tinh nghiệp trận pháp, gần đây hơn mười năm cũng rất ít nghe được tin tức của hắn. Không biết chuyện này có thể liên quan cùng hắn hay không?

Đạo trận pháp thứ bảy đột nhiên vang lên một tiếng nổ ùng ùng trầm muộn, ba người ngừng nói nhìn trên trận pháp hộ bích. Một tên lão giả khô gầy bị ép ra ngoài từ trên đạo trận pháp thứ bảy, nói:

– A, mấy chục tòa trận pháp trong tầng thứ bảy của Không Minh di trận thì phương thức ra vào của mỗi một tòa đều là có một cách độc đáo riêng. Chính là lão phu với dáng vóc như thế này, nếu đổi thành một tên mập béo, trận pháp này cho dù phá giải được cũng đi ra chui vào không được.

Lão giả nhìn ba người một chút, nói:

– Sau trận pháp không có dấu vết của bất kỳ một người nào gần đây. Lão phu vốn cho rằng bọn chúng sẽ đến nội tầng của Không Minh di trận, cho nên tốn chút thời gian từ bên đó tới đây, không ngờ cũng tay không.

Ba người gật đầu một cái, lại nghe lão giả khô gầy hỏi:

– Sao rồi, người của hai phe đối chiến có tin tức gì không?

Vị lão giả đến thứ ba lắc đầu, đáp:

– Đây chính là chỗ làm người ta kỳ quái. Song phương đối chiến đều không lưu lại bất kỳ đầu mối nào. Sau khi đuổi tới đây, bến thắng tựa hồ lập tức biến mất không thấy đâu nữa.

Lão giả khô gầy tựa hồ địa vị thoáng cao một chút so với ba người kia, nghe vậy ”ồ” một tiếng, hỏi:

– Có cao thủ a, trước đó vài ngày, các ngươi đoán xem lão phu phát hiện người nào tiến vào Không Minh di trận?