Chương 973: Chủng tử tới tay

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Huyền Sở đã an toàn rời khỏi Bắc Hải rồi sao? Liễu Thiên Linh lão tổ thấy Lục Bình đi vào, mở miệng hỏi thẳng.

Lục Bình không dám có chút giấu giếm, nói: – Đúng vậy, còn có Cơ Huyền Hiên sư đệ đi theo.

– Quả nhiên!

Liễu Thiên Linh lão tổ một bộ biểu lộ không ngoài sở liệu, nói:

– Có thể lừa gạt được qua các phái thăm dò, xem ra là Huyền Hiên thủ bút, khôi lỗi thuật lấy giả loạn chân, thậm chí có thể trong thời gian ngắn bắt chước khí tức của chân nhân, đây đã thủ đoạn của khôi lỗi tông sư!

Lục Bình cười tiếp nói:

– Lão sư quả nhiên thanh minh, cái gì đều không gạt được lão sư.

Liễu Thiên Linh lão tổ liếc hắn một cái, nói:

– Nghe nói người đã từng giao cho Huyền Hiên một đạo khôi lỗi bí thuật, khiến cho gã giúp người luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân, nhưng có chuyện này không?

Lục Bình nói:

– Đúng vậy, Cơ sư đệ đã đem thuật này đại khái suy nghĩ thông suốt, chẳng qua là Thân Ngoại Hóa Thân bí thuật luyện chế cực kỳ khó khăn, chỉ là luyện chế linh tài cần ba ngàn năm linh thụ. Đây mới là ngưỡng cửa thấp nhất, vật luyện Thân Ngoại Hóa Thân cũng bất quá chính là một ít các loại hoa điều ngư trùng, diệu dụng tuy nhiều, nhưng đối với tăng cường tu vi thực lực của tu sĩ cũng có hạn. Nếu muốn khiến cho Thân Ngoại Hóa Thân có điều giúp ích đối với tăng trưởng thực lực tự thân của tu sĩ, là ít nhất cần năm ngàn năm linh thụ chủ kiện! Ngoài ra,…

Lục Bình đem điều kiện luyện chế Thân Ngoại Hóa Thân đại khái nói một lần, đối mặt tất cả điều kiện hạn chế này, Liễu Thiên Linh lão tổ quả thật mặt lộ vẻ thất vọng, nói:

– Nguyên vốn còn tưởng rằng sau khi Huyền Hiên năm giữ Thân Ngoại Hóa Thân thuật, thực lực của bản phái có lẽ có thể vì vậy có cơ hội một lần đại phúc kéo lên, bây giờ nhìn lại ngược lại nhất sương tình nguyện rồi.

Lục Bình nói:

– Lão sư cũng có thể đi thu thập những thứ linh thụ đã ngoài ba ngàn năm kia trước, nhưng phàm có thể thu thập vậy, phải khiến cho Cơ sư đệ chế thành một món, bảy năm tuy dài, nhưng cũng không phải không chờ nổi!

Liễu Thiên Linh nói:

– Cũng chỉ có thể như thế, chẳng qua là ngoài ba ngàn năm linh thụ cũng không so với ba ngàn năm linh thảo, làm gì là dễ dàng là có thể tìm được như vậy.

Thầy trò hai người có đàm luận một ít chuyện Bắc Hải đã phát sinh gần đây, sau đó Lục Bình châm chước chốc lát, còn nói:

– Lần này đệ tử đưa huyền Sở sư đệ trở về Đông Hải, lại trêu chọc một chuyện họa!

Liễu Thiên Linh trong lòng cả kinh. Đệ tử này của nàng vì môn phái lập được công lao một món so với một món lớn, nhưng bản lãnh trêu chọc chuyện họa cũng nước dâng thuyền cao, mỗi một lần đều đủ toàn bộ môn phái nhức đầu. Liễu Thiên Linh vì thế cũng đàn tinh kiệt lự, nếu không, từ trong động phủ của Thiên Tượng lão tổ nhận ra được không ổn nàng cũng không tới ngay đến Thính Đào phủ đến tìm Lục Bình, quả thật chậm một bước, Lục Bình đã bị Huyền Sở trước một bước hẹn đi ra ngoài.

Lục Bình đem quá trình giết chết Côn Ngọc lão tổ cùng lão sư nói một lần. Liễu Thiên Linh nghe cũng chân mày thỉnh thoảng nhíu lại, cuối cùng không thể không cười khổ nói:

– Vi sư cùng Khương sự bá của ngươi năm đó cũng coi là được e sợ cho thiên hạ bất loạn, cho đến một lần kia giết Huyền Linh phái pháp tướng lão tổ, rước lấy Huyền Linh phái trả thù, cuối cùng tạo thành Thiên Khang sư thúc tiếc nuối. Ông ta làm gì biết cùng ngươi so sánh, ta với Khương sư bá của ngươi đã cho dù là hài tử ngoan rồi!

Lục Bình nói:

– Đệ tử làm một ít ngụy trang, có lẽ có thể nói gạt Huyền Linh phái cùng với Thủy Tinh cung tu sĩ!

Liễu Thiên Linh thở dài, nói:

– Chỉ mong như thế chứ, cũng may hôm nay cuộc sống của Thủy Tinh cung ở Đông Hải cũng không tốt quá, bây giờ chỉ sợ cũng rút ra không quá nhiều lực lượng cố kỵ đạo Bắc Hải bên này, hy vọng đây là một cơ hội!

Lục Bình trong lòng chợt động, nói:

– Đông Hải ma la chi kiếp rất dữ dội sao?

Liễu Thiên Linh gật đầu nói:

– Không sai, Thủy Tinh cung phô khai gian hàng quá lớn, khuếch trương chung quanh Đông Hải, bị ma la đánh vào hiển nhiên cũng nghiêm trọng hơn. Hơn nữa quan hệ của Thủy Tinh cung cùng Bích Hải linh xà, Hỏa Loan cùng yêu tộc từ trước đến giờ khẩn trương, cùng Bắc Minh, Tiêu Dao phái cùng Ngũ đại môn phái cũng không vui. Hơn nữa Nam Hải, Bắc Hải, Trung Thổ, Thủy Tinh cung cũng muốn được nhúng tay vào, khó tránh khỏi thụ địch quá nhiều.

Lục Bình nói:

– Đệ tử nghe nói gần đây có thật nhiều thế lực tiến vào Bắc Hải, bản phái cũng từng cùng tiếp xúc qua thế lực của Đông Hải cùng Trung Thổ sao?

Liễu Thiên Linh nói:

– Đúng vậy, Bắc Minh, Tiêu Dao phái, Thiên Nguyệt tông, cùng với người từ Trung Thổ mang về mối quan hệ của Thiên Huyền tông, môn phái cũng đã có tiếp xúc qua bất đồng trình độ. Nguyên vốn môn phái còn đang do dự, bây giờ nhìn lại sợ rằng kế hoạch cũng phải tiến hành trước rồi.

Lục Bình biết này là bởi vì sau khi mình chém chết Côn Ngọc lão tổ môn phái cảm nhận được áp lực, hy vọng có thể cùng những thứ ngoại lai thế lực này tiếp xúc. Đặc biệt là Bắc Minh, Tiêu Dao phái, Thiên Nguyệt tông đã sớm cùng thế lực của Thủy Tinh cung sớm có cừu oán như vậy, lấy điều này tới hóa giải khốn cảnh môn phái đối mặt.

Liễu Thiên Linh lão tổ trước khi rời đi, dặn dò Lục Bình nói:

– Gần đây Bắc Hải thái không bình tĩnh, rất nhiều ngoại lai thế lực đều ở đây cùng Bắc Hải các đại thế lực nhỏ tiếp xúc, khoảng thời gian này ngươi ở đâu cũng không được đi. Ta đã thả ra phong thanh, nói ngươi lần này cùng Trương Hi Di đại chiến mặc dù thắng, nhưng cũng bị chút thương thế, chuyên tâm tu luyện một khoảng thời gian.

Tiễn lão sư đi, sau khi Lục Bình trở về động phủ, Hồ Lệ Lệ ưu tâm lo lắng nói:

– Lần này huynh giết Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ, thật đúng là có thể tránh thoát bọn họ điều tra sao?

Lục Bình an ủi:

– Nàng chính là hãy yên tâm, chỉ cần bọn họ không đầy đủ chứng cớ, Thủy Tinh cung là sẽ không dễ dàng ở Bắc Hải khai mở chiến trận đấu.

Thấy Hồ Lệ Lệ thở phào nhẹ nhõm, Lục Bình cười nói:

– Đoạn thời gian này ta vừa đúng có rãnh rỗi, Hoàng Ly đảo cũng giao cho Vương Kỳ xử lý, có thể an tâm cùng nàng một khoảng thời gian rồi!

Vừa nói tay của Lục Bình liền ôm đến bên hông của Hồ Lệ Lệ, không muốn Hồ Lệ Lệ cũng cười”ha ha” chạy ra, nói:

– Huynh có rãnh rỗi ta cũng không rỗi rãnh đây. Lão sư đã thúc giục hết mấy ngày, ta phải đuổi trở về hải nhai phía sau núi, chữa trị trận pháp trên bảo thuyền đã đến thời khắc khẩn yêu. Những đệ tử khác đã không xen tay vào được, chỉ có thể ta cùng với lão sư còn có mấy vị trận pháp sư tư thâm có thể liên thủ mới có thể chữa trị.

Nhìn Hồ Lệ Lệ biến mất ở bên ngoài động phủ, Lục Bình hơi có chút cảm giác buồn bã được mất, rồi sau đó tự thất cười một tiếng. Lúc này hắn mới nhớ tới trữ vật pháp khí của Côn Ngọc lão tổ trước kia lại còn không tra xét, vì vậy nhất thời hăng hái, phong bế động phủ bắt đầu tiến vào trạng thái ”bế quan”.

Sau khi Lục Bình lên cấp pháp tướng kỳ, bởi vì Phi Linh sơn linh mạch, sự ảnh hưởng của Thuần Dương pháp tướng cùng với Thuần Dương chi châu, tu vi một đường kéo lên củng cố, trong lúc này cũng không đem mấy chục viên cực phẩm linh thạch mình để dành dùng trên tu luyện.

Nhưng đây cũng không nghĩa là Lục Bình đối với cực phẩm linh thạch lại không quá cần. Ngược lại, sau khi trải qua mấy lần tu vi tăng trưởng này, Lục Bình đối với lượng nhu cầu của linh khí đối với tăng trưởng tu vi tự thân đã có một nhận thức hơi trực quan.

Hắn đã rõ ràng nhận ra được trước đây mình đánh rớt xuống căn cơ quá dầy, tự thân giống như một dung khí to lớn, mặc dù có thể hướng bên trong giả bộ rất nhiều nước, nhưng mặt nước lên cao lại cực kỳ chậm chạp. Một khi thoát khỏi sự ủng hộ tu luyện tư nguyên khổng lồ của Phi Linh sơn bảy cái đại hình loại linh mạch, Lục Bình tu vi liền đem lâm vào một loại tư thế tăng trưởng cực kỳ chậm rãi. Cứ như thế, cực phẩm linh thạch loại tu luyện tư nguyên này trọng yếu nhất đối với pháp tướng tu sĩ mà nói, liền trở nên vô cùng trọng yếu dâng lên.

Vì vậy, sau khi Lục Bình khai mở trữ vật pháp khí của Côn Ngọc lão tổ lưu lại, chuyện làm thứ nhất chính là thu vét cực phẩm linh thạch bên trong.

Hai mươi ba viên, làm một loại tiêu hao phẩm thường ngày của pháp tướng tu sĩ, một vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ có thể có hai mươi ba viên cực phẩm linh thạch đã cực kỳ ngoài ý liệu của Lục Bình rồi. Cho dù là Thiên Cầm lão tổ vào trú Trung Thổ mấy chục năm, nghe nói lúc rời đi cũng bất quá từ môn phái nhận lấy năm mươi viên cực phẩm linh thạch hỗ trợ, bây giờ sợ rằng đã sớm dùng hết rồi.

Lục Bình mới vừa mới tiến cấp pháp tướng, biết được Chân Linh phái đối với cực phẩm linh thạch của pháp tướng sơ kỳ tu sĩ hỗ trợ một năm qua cũng bất quá chính là năm viên. Điều này còn bởi vì sau khi Hàn Băng đảo linh thạch quáng mạch phát hiện, hơn nữa Chân Linh phái những năm này khuếch trương chung quanh Bắc Hải, mới đạt tới tiêu chuẩn cao như vậy.

Mà trước Chân Linh phái pháp tướng sơ kỳ lão tổ một năm cực phẩm linh thạch hổ trợ cũng bất quá chính là ba bốn viên, cùng Huyền Linh phái không phân cao thấp.

Dĩ nhiên, giống như Lục Bình thông qua các loại phương thức đạt được cực phẩm linh thạch như vậy, các vị pháp tướng tu sĩ hiển nhiên cũng không thể nào chỉ trông cậy vào những thứ linh thạch tu luyện kia của môn phái. Mỗi người đều có đường dây của mỗi người mà thôi, mà Lục Bình sở dĩ kiên trì hơi độc lập kinh doanh Hoàng Ly đảo, thật ra thì cũng đánh cái chủ ý này.

Ít nhất Đại Bảo hiện nay ở Hoàng Ly đảo không chừng cử hành phách mại hội ngầm cũng đã có chút danh tiếng. Hắn có lúc cũng có thể vì Lục Bình đổi đến một hai viên cực phẩm linh thạch.

Không thể không nói Thủy Tinh cung pháp tướng tu sĩ chính là giàu có, trừ những thứ cực phẩm linh thạch này ra, một đống lớn đồ tạp thất tạp bát. Mặc dù hiện nay ánh mắt của Lục Bình đã cực cao, nhưng vẫn là từ trong đó tìm được mấy dạng nhìn được mắt.

Đáng tiếc một món bản mệnh Thủy Tinh thái kia của Côn Ngọc lão tổ, đây chính là một món pháp bảo ngưng luyện chín đạo bảo cấm. Thủy Tinh cũng rất nhiều tu sĩ đều thích lấy tháp làm bản mệnh pháp bảo luyện chế. Tòa tháp kia của Côn Ngọc lão tổ đã có bảy tầng lầu các, phẩm chất của bản mệnh pháp bảo này Thủy Tinh cung tu sĩ đã cũng coi là thượng phẩm. Chẳng qua là Thủy Tinh cung bản mệnh pháp bảo này bình thường đều liên kết qua lại cùng tánh mạng của tu sĩ, thường lúc tu sĩ vẫn lạc cũng theo đó mà bể tan tành, tựu như cùng huyết tu la bạn sinh linh bảo vậy.

Hai món kỳ vật phẩm chất không thấp ngược lại làm Lục Bình trước mắt sáng lên. Thất Bảo Lôi Hồ hôm nay mặc dù nói là bước vào hàng ngũ Dưỡng Linh pháp bảo, nhưng đó là bởi vì duyên cớ Thuần Dương chi khí của Thuần Dương chi châu tán dật. Bởi vì phẩm chất của kỳ vật cao càng ngày càng khó tìm lấy, vì vậy Thất Bảo Lôi Hồ hiện nay có thể nói là thuộc về lằn ranh trạng thái yếu nhất của Dưỡng Linh pháp bảo.

Gọi ra lôi hồ nuốt hai loại kỳ vật này đi vào, Lục Bình lại bắt đầu suy nghĩ một cái ngọc giản, trong này ghi lại một đạo bảo cầm, xem ra là có liên quan cùng tháp trạng pháp bảo của Thủy Tinh cung ngưng luyện. Thủy Tinh cung tháp trạng bộ pháp bảo mặc dù đều không cùng diệu dụng, nhưng tòa Thủy Tinh tháp kia của Côn Ngọc lão tổ cũng nghiêng về với trấn áp, cấm cố, ngược lại cùng ”Sơn Băng” có điều khế hợp, đến lúc đó khiến cho Trần Luyện nhìn một chút, có thể ngưng luyện ra đạo bảo cấm thứ tám nữa trên Sơn Băng hay không.

Những thứ đồ này thật ra thì đều tế chi mạt tiết, chân chính làm Lục Bình cảm thấy vô cùng hưng lệ phấn là một cái hộp trước mắt này, trên mặt cái hộp điêu khắc thất tinh, vị trí sắp hàng cùng Thất Tinh bảo điện trong Thất Tinh Động Thiên giống nhau như đúc. Lục Bình đã từng tiến vào qua Thất Tinh Động Thiên hiển nhiên biết rõ đồ vật bên trong này tất nhiên là vật trong Thất Tinh bảo điện.

Cẩn thận hóa giải Phong Linh phù trên cái hộp, Lục Bình đem cái hộp từ từ khai khai. Một cái chủng tử màu xanh lá cây trong suốt dịch thấu phảng phất phỉ thúy vậy xuất hiện trước mắt.

Lục Bình cầm một cái ngọc giản đặt bên cạnh chủng tử liền tra xét, chỉ chốc lát sau thở ra một hơi dài, trong hai mặt thoáng qua từng đạo một thần sắc hưng phấn.

Hạt giống của Tam Linh Ngũ Hành diệp!

Lục Bình nhìn hạt giống trước mắt này, hưng phấn lúc trước đã tiêu tán không ít, ngược lại bắt đầu từ từ tĩnh hạ tâm lại suy tư điều gì.

Trên tiểu cô phong, trong một cái ao vào khoảng một trường chứa đựng nửa ao Quỳ Thủy Tinh Hoa màu lam, phía trên có mấy miếng lá sen trôi lơ lửng trên mặt. Ba hoa cốt đóa đã từ mặt nước dâng đi lên, muốn nở hoa nhưng không biết còn cần bao lâu.

Lục Bình đứng trên ngọn núi trông về phía xa sau núi, mấy cây ngàn năm đỉnh cấp trà ghim trên vách đá một chỗ giữa sườn núi. Mà dưới vách đá cách đó không xa, còn lại là mười hai cây Kinh Hồn thụ quỷ khóc sói tru theo cuồng phong đến.

Mà chỗ xa nữa, lần nữa thấy biển hoa đã dần dần có một ít quy mô từ linh thảo hình thành, mà nổi lên còn có thể thỉnh thoảng thấy mây mù của Tử Tinh phong phập phồng quanh quẩn trong biển hoa.

Kể từ sau khi Lục Bình ở Phi Linh đảo ngưng tụ Long chi pháp tướng, khiến cho bầy Tử Tinh phong gặp phải tổn thất diện tích lớn, chỉ có Tử Lam mang theo trên trăm đầu Tử Tinh phong dung huyết kỳ tạo thành đạo binh đại trận khiêng xuống.

Cũng may sau đó Vương Kỳ mang theo Tử Lam quay trở về Thất Tinh động thiên, bởi vì có Tử Lam con Tử Tinh phong vương đoán đan tầng ba này tương trợ, toàn bộ bốn năm bầy ong ẩn giấu trong biển hoa, tổng cộng là một vạn năm ngàn Tử Tinh phong trước khi Thiên Nguyệt tông tu sĩ đến, trước mặt Tử Lam có tu vi cường đại toàn bộ quy hàng.

Bầy ong của Tử Lam nhanh chóng lấy được bổ sung, nhưng bởi vì duyên cớ trong bốn năm bầy ong này đều có phong vương, Lục Bình cố ý yêu cầu Tử Lam không nên đem toàn bộ bầy ong chỉnh hợp làm một thể, như vậy thế tất sẽ đưa đến phong vương của bốn năm phong bầy này vẫn diệt. Chẳng qua là phong chọn lựa không còn Tử Tinh phong lưu tú nhất ngoài phong vương trong bốn năm bầy ong này, cuối cùng quyên góp đủ bầy ong ba ngàn con, mà trong đó Tử Tinh phong đạt tới dung huyết kỳ thì có ba trăm.

Đây đã là một cổ lực lượng cực kỳ mạnh mẽ rồi, chính là lúc ban đầu bầy ong thủ hạ của Tử Lam mạnh mẽ nhất cũng không có kích thước ba trăm dung huyết Tử Tinh phong như thế này.

Mà còn dư lại một vạn hai ngàn Tử Tinh phong công kích bốn bầy ong là để cho Lục Bình giao cho chưởng môn sư tôn. Nhưng điều này lại lập tức làm hỏng cao hứng của Thiên Lô lão tổ. Thiên Lô lão tổ chưởng khống tất cả vườn linh thảo của Chân Linh phái, ông ta đã sớm thèm thuồng ba thước đối với Tử Tinh phong trong tay Lục Bình.

Bất đắc dĩ Lục Bình đem bảo bối cầm trong tay bưng bít được ngay, Thiên Lô lão tổ nhiều nhất cũng chính là từ trong tay hắn hạch một hai bình phong vương tương thôi.

Bây giờ môn phái tự có bầy ong của riêng mình, mặc dù bốn con phong vương đều cực kỳ nhỏ yếu, hơn nữa phẩm chất của bầy ong cũng chưa ra hình dáng gì, hiển nhiên chính là bản thân Lục Thiên Bình tiểu tử kia chọn còn dư lại. Nhưng điều này ít nhất nói rõ Chân Linh phái đã có Tử Tinh phong truyền thừa thuộc về mình, chỉ cần hết lòng chăm sóc, sau này cuối cùng sẽ đem phẩm chất lần nữa để tăng lên.