Chương 1266: Ma la nghịch tập

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Chân Linh phái hôm nay ngay cả Ngũ đại đệ tử đều đã bắt đầu trưởng thành rồi. Thế nhưng mấy tên môn hạ đệ tử của Lục Bình lại đem quá trình thảm hại năm đó xếp vào Lục Bình môn hạ trở thành quy củ mà tuân theo, ít nhất mấy người họ hiện tại đều vẫn không có đệ tử truyền thừa.

Không phải là bên trong môn phái không ai hết lần này đến lần khác thúc giục bọn họ thu đệ tử, cũng không phải bọn họ không có tâm tư thu đồ đệ. Chẳng qua là bọn họ nhìn đến ban đầu lấy thành tựu mà Lục Bình có thể đạt tới ở thời điểm đoán đan hậu kỳ mới chính thức khai sơn thu đồ đệ, mấy người bọn họ còn kém xa với Lão sư của mình, làm gì hiện tại thì có tư cách dạy người khác?

Lục Bình môn hạ đệ tử đích truyền có ba: Vương Huyền Kỳ, Điền Huyền Việt, Đỗ Huyền Lạc, đệ tử ký danh cũng có ba người: huynh muội Phương Huyền Uy, Phương Huyền Hà, cùng với Tằng Huyền Vũ.

Hôm nay Vương Huyền Kỳ đã đoán đan sáu tầng tu vi, trong lớp đệ tử đời thứ tư của Chân Linh phái là sự tồn tại như hạc đứng trong bầy gà vậy Điền Huyền Việt cũng không theo môn phái tới trước, bất quá hắn là luyện đan sư, xem ra tu vị tiến bộ chậm một chút, mà Đỗ Gia Lạc hôm nay cũng đã lên cấp đoán đan trung kỳ, chỉ kém một bước cuối cùng là có thể lên cấp đoán đan tầng năm.

Ba tên đệ tử ký danh chỉ tới một mình Tằng Huyền Vũ. Tu vi của hắn bây giờ cũng đã đột phá đoán đan trung kỳ, cùng như tu vi của Đỗ Gia Lạc.

Trong ba người, Vương Huyền Kỳ hôm nay sớm có tư cách lên cấp đoán đan hậu kỳ. Chẳng qua là hắn nhớ kỹ Lục Bình đã từng phân phó, cũng không nóng lòng dung luyện thiên địa linh vật. Mà là sau khi hắn lên cấp đoàn đan sáu tầng ngược lại bắt đầu quay đầu lại men theo quỹ tích tu luyện kháng thực căn cơ của mình.

Nguyên vốn tu vi của Vương Huyền Kỳ tiến bộ có thể nói cực nhanh trong lớp đệ tử đời thứ tư, nhưng tu vi của Vương Huyền Kỳ dừng lại mấy năm ở đoán đan sáu tầng cũng không còn một tia tiến bộ. Trong lớp đệ tử đời thứ tư của Chân Linh phái cũng có không ít hạng người thiên tự trác tuyệt đã đuổi tới.

Chỉ có điều không đợi những người này dính dính tự hỉ, lại đột nhiên phát hiện tu vi của Vương Huyền Kỳ tăng trưởng mặc dù chậm lại, nhưng thực lực cũng càng lúc càng làm người ta nhìn mà thèm muốn. Nguyên vốn tu sĩ giao thủ cùng Vương Huyền Kỳ được ba mười chiêu thì phải bị thua, sau khi lên cấp đoán đan sáu tầng sẽ cùng hắn giao thủ, ngay cả mười chiêu cũng không tiếp nối.

Tu chất của Đỗ Huyền Lạc trong chư vị môn hạ đệ tử của Lục Bình cũng xem là lợi hại nhất. Nhưng Đỗ Huyền Lạc cho tới bây giờ đều không trước mặt mọi người triển hiện qua bất kỳ ưu điểm làm người ta sáng mắt. Tốc độ tu luyện của hắn chỉ có thể xem là trên trung bình, tốc độ tu luyện không chậm trong lớp đệ tử đời thứ tư, nhưng cũng không phải là đặc biệt nổi bật.

Nhưng mà chỉ có Vương Huyền Kỳ mới hiểu được Tam sư đệ của mình có nhiều điều khó đeo bám. Đỗ Huyền Lạc tu luyện là Thổ chức tính pháp quyết, chân nguyên trong cơ thể của hắn hùng hậu có thể nói là Vương Huyền Kỳ bình sanh mới thấy. Thổ chức tính pháp quyết nguyên vốn thiên thủ, mà Vương Huyền Kỳ cũng lấy kiếm thuật sắc bén nổi tiếng Chân Linh phái.

Nhưng hai người đối địch, lấy Vương Huyền Kỳ nguyên vốn vượt xa tu vi của Đỗ Huyền Lạc, muốn đánh vỡ sự phòng ngự của hắn cũng phải ngoài năm mươi hiệp, có thể thấy bản thân Đỗ Huyền Lạc rất khó đeo bám.

Phương thức tu luyện của Đỗ Huyền Lạc có chút khác với Vương Huyền Kỳ. Phương thức tu luyện của Vương Huyền Kỳ phần nhiều là lấy tốc độ tương đương nhanh đem tu vi đẩy lên tới một chỗ bình cảnh. Sau đó hắn bắt đầu kháng thực căn cơ tích góp tài lực, đợi đến thời cơ thành thục nhất cử đột phá bình cảnh, khiến cho tu vi lại một lần nữa xuất hiện sự tăng trưởng đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa cũng không gặp phải vấn đề căn cơ không vững chắc.

Còn phương thức tu luyện của Đỗ Huyền Lạc thì lại ngay từ đầu chính là ổn trát ổn đả. Tu vi của hắn tiến bộ không đủ nhanh, nhưng mỗi lần trước khi tiến một bước đều đem căn cơ ghim phải cực kỳ vững chắc. Thời điểm tiền kỳ tu vi của hắn tiến bộ rất tầm thường, nhưng theo tu vi đề thăng, càng ngày càng nhiều người bởi vì căn cơ không vững chắc cùng với các nguyên nhân khác bắt đầu dần dần rơi lại phía sau. Mà lúc này Đỗ Gia Lạc ổn bước tiến tới, ngược lại càng khiến người ta chú ý hơn.

Tuy nhiên bởi vì hắn mang trên người chính là thân phận đệ tử đích truyền của Thủy Kiếm Tiên Lục Thiên Bình, nên sự tiến bộ ngược lại lộ ra là chuyện đương nhiên trong mắt mọi người.

Đỗ Huyền Lạc đã đủ khiêm tốn trong lớp đệ tử đời thứ tư, nhưng so với Tằng Huyền Vũ, Đỗ Huyền Lạc này với thân phận Thính Đào phủ đệ tử đích truyền cũng đủ làm người ta chú ý. Mà Tằng Huyên Vũ cho đến nay, phần lớn toàn thể Chân Linh phái còn đều cho là tu sĩ này ngày ngày đi tuần trên Hoàng Ly đảo bất quá là một Chân Linh phái ngoại môn tu sĩ.

Tư chất của Tằng Vũ cũng không xem là ưu dị so với Đỗ Huyền Lạc, Vương Huyền Kỳ, nhưng ưu điểm của Tằng Vũ cũng do hắn chăm chỉ cùng với sự cố chấp đối với tu luyện. Đây cũng là cơ duyên ban đầu Lục Bình cho hắn tiến vào Chân Linh phái tu luyện, là nguyên nhân vì sao lại thu về môn hạ. Đệ tử này ở rất nhiều phương diện có nhiều chỗ cực kỳ tương tự Lục Bình.

Ngay vào lúc Lục Bình đang vì mấy tên đệ tử của mình truyền đạo thụ nghiệp, một tiếng huýt gió dồn dập truyền tới. Vẻ mặt Lục Bình sửng sốt, không thể không dừng lại, dặn dò ba tên đệ tử mấy câu, người đã phá vỡ hư không không thấy.

Bên ngoài Chân Linh phái trú địa, Lục Bình lộ ra thân hình từ bên ngoài trận pháp hỗ tráo chưa hoàn toàn bố trí xong. Lúc này Thiên Phàm, Thiên Tuyết, Thiên Sơn cùng Chân Linh phái mấy vị pháp tướng tu sĩ đã đến nơi này trước khi chuyện xảy ra.

Cách đó không xa một đạo độn quang bay vụt tới, chính là Cơ Thiên Hiên cỡi một con Khôi Lỗi phi điểu chạy tới, thấy mọi người xa xa liền nói:

– Có một nhóm ma la đại quân ngược dòng Thanh Minh Giang mà lên, xem bộ dáng đang đi về phía chúng ta. Thiên Viễn, Thiên Điền cùng với hai vị Tần huynh đang thiết pháp dọc đường ngăn trở ma la đại quân, tuy nhiên nhìn dáng dấp cũng kéo thời gian không được bao lâu.

Thiên Sơn lão tổ trầm giọng hỏi:

– Thực lực như thế nào?
Cơ Thiên Hiên hít một hơi, đáp:

– Ít nhất phát hiện bốn con Ngọc Ma La, còn có gần mười đầu Huyết Ma La.

Sắc mặt của mọi người thay đổi. Bốn con Ngọc Ma La liên thủ, đó đủ để tương đương với thực lực của hai vị đại tu sĩ, hơn nữa thực lực của mười đầu Huyết Ma La đã vượt qua xa Chân Linh phái trước mắt. Huống chi đám người Thiên Hiên phát hiện cũng chưa chắc sẽ là toàn bộ số lượng của ma la đại quân.

Huyền Hồ chân nhân trong chỗ trú địa đang phi độn tới, Thiên Phàm lão tổ thấy nàng liền hỏi:

– Thời gian bao lâu mới có thể bố trí xong trú địa đại trận?

Huyền Hồ chân nhân sửng sốt một chút, nhìn một cái về phía Lục Bình, lúc này mới đáp:

– Đại khái còn cần một canh giờ!

Thiên Sơn lão tổ nói:

– Phải tận lực kéo một nhóm ma la đó, ít nhất cũng phải đợi đến trí địa đại trận bố trí xong. Nếu không cho dù là đánh lùi một nhóm ma la đó, chỉ sợ chúng ta cũng tổn thương thảm trọng.

Lục Bình cũng hé mồm nói:

– Gọi môn hạ đệ tử bố trí đạo binh đại trận chuẩn bị nghênh chiến, trú địa phòng ngự đại trận tăng nhanh bố trí. Đệ tử đi trước gặp trước một chút với cổ ma la đại quân này.

Thiên Phàm, Thiên Tuyết, Thiên Sơn ba vị lão tổ cũng muốn cùng đi, Lục Bình lại nói:

– Chẳng qua là Thiên Sơn sư thúc cùng đệ tử đi cũng được, trú địa còn cần hai vị sư thúc tổ trấn giữ. Một cổ ma la đại quân đó tới có vẻ kỳ hoặc, vạn nhất có kẻ xấu nhân cơ hội quấy rối, bọn ta cũng có sự chuẩn bị hoàn toàn tốt.

Thiên Tuyết lão tổ mặt liền biến sắc, hỏi:

– Ngươi nói một nhóm ma la đó là có người cố ý dẫn tới để hãm hại chúng ta sao?

Lục Bình trầm ngâm một chút, đáp:

– Có chuẩn bị cũng vô hại, tóm lại chúng ta quyết không thể trúng kế điệu hổ ly sơn của người ta!

Lục Bình đúng thật có lo lắng này. Chân Linh phái dù sao cũng là hải ngoại tông môn, còn là một nhà trung hình môn phái tên không thấy kinh truyền. Môn phái nhà mình tới sớm không nói, vừa đến Trung Thổ lại bởi vì duyên cớ mình biểu hiện thực lực mạnh như thế, thậm chí còn ra vẻ vượt qua đại hình tông môn bình thường. Điều này khó tránh khỏi âm thầm đưa tới những môn phái khác phẫn hận. Nếu đúng là có người đưa tới ma la đại quân, sự tồn tại của hai vị Thiên Phàm, Thiên Tuyết có thể so với đại tu sĩ trấn giữ trú địa, cũng không cần lo lắng bị người móc hang ổ.

Thiên Hiên cùng Thiên Như hai người theo hai vị lão tổ lưu lại đóng ở doanh địa. Lục Bình dẫn Lục Hải cùng Thiên Sơn lão tổ dọc theo Thanh Minh Giang thuận giang xuống hội hợp cùng Thiên Điền, Thiên Viễn, Tần gia huynh đệ.

Chẳng qua là thời gian chốc lát, ba người đã nghe được cách đó không xa tiếng nổ ầm ầm do đấu pháp sinh ra trên mặt Thanh Minh Giang. Nơi này khoảng cách Chân Linh phái trú địa bất quá trăm dặm, xem ra Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ hiện nay đều có thể cảm nhận được từ trên Thanh Minh giang truyền tới linh khí chấn động sinh ra do đấu pháp.

Hai người Tần Vũ, Tần Cương đã bị một ít thương thế. Hai người hết sức phối hợp cản phía sau hai người Thiên Điền, Thiên Viễn đang ngăn trở sáu đầu Huyết Ma La đuổi theo sau lung.

Thiên Viễn lấy ”Mậu Thổ Chân Thân” chặn hai con Huyết Tu La đánh vào. Thiên Điền một bên lập tức là một đạo thần thông bổ đi lên. Một con Huyết Tu La tránh né không kịp quái khiếu đón đỡ đạo thần thông đó của Thiên Điền tức thì bị đả thương. Mà hai người Tần Vũ, Tần Cương công kích lại chậm một ít. Sau khi bị hai con Huyết Tu La tránh thoát chẳng qua là trì hoãn một bước chân truy kích của bọn nó, nhưng phía sau bốn con ma la lại đuổi theo.

Thực lực của hai người Tần Vũ, Tần Cương không thể nghi ngờ phải yếu rất nhiều nếu so sánh với hai người Thiên Điền, Thiên Viễn. Nguyên vốn trong Chân Linh phái đệ tử ở đời thứ ba, nếu không phải nói hiện nay còn Ân Thiên Sở không chính thức trở về ra, trừ Lục Bình thì đương chúc tu vi thực lực của Thiên Điền mạnh nhất.

Nhưng hiện tại thực lực của Thiên Viễn vượt qua Thiên Điền không ít. Lục Bình cũng biết được đây là bởi vì duyên cớ Thiên Viễn dung luyện xong Pháp Tướng Chi Hồn sau khi Thiên Khang lão tổ tọa hóa lưu lại.

Sau khi Thiên Khang lão tổ tọa hóa lưu lại Nhị kiếp linh bảo Khai Sơn Việt do Thiên Sơn lão tổ chấp chưởng. Nhưng Thiên Sơn lão tổ lại cự tuyệt luyện hóa Pháp Tướng Chi Hồn, mà đem Pháp Tướng Chi Hồn lưu cho đệ tử của mình là Thiên Viễn tới luyện hóa. Sau khi Lưu Thiên Viễn lên cấp pháp tướng lại luyện hóa xong Pháp Tướng Chi Hồn, thực lực tăng trưởng đã vượt qua xa trước một bước Thiên Điền lên cấp pháp tướng.

Hôm nay Lưu Thiên Viễn chẳng những luyện thành bản mệnh đại thần thông ”Mậu Thổ Chân Thân”, hơn nữa tu vị cũng đã một đường tiêu thăng đến pháp tướng sơ kỳ điên phong. Lần này bốn người ngăn trở ma la đại quân ngược dòng mà lên, nếu không phải Lưu Thiên Viễn cản ở phía sau, mọi người bị quấy rầy sợ rằng sớm đã thành dê vào miệng cọp.

Lục Bình cùng mọi người chạy tới. Thiên Sơn lão tổ thấy vậy đưa tay nắm khẽ, Khai Sơn Việt nhất thời xuất hiện trong tay của ông ta, tiện tay rạch một cái. Một đạo cửa không gian khai ích, thời điểm Thiên Sơn lão tổ xuất hiện lần nữa đã đến bầu trời đám người Lưu Thiên Viễn.

– Chém!

Thiên Sơn lão tổ quát lên một tiếng, Khai Sơn Việt chém tới trên đầu Huyết Ma La lần nữa nhào lên. Nhị kiếp linh bảo mang khí thế vô cùng lần nữa nhào lên khiến cho mấy đầu Huyết Ma La phía dưới một trận hốt hoảng. Lục Hải thần sắc hưng phấn, cầm trong tay Thái Huyền chiến kích thét lớn tiếng gia nhập chiến đoàn.

Chỉ có Lục Bình ở một bên treo đứng bất động, mấy đầu Huyết Ma La hiển nhiên vẫn không đặt trong mắt của hắn. Ánh mắt của hắn cũng nhìn về phía mấy dặm bên ngoài trong nước của Thanh Minh Giang, nơi có có một cổ ma la đại quân đang dọc theo Thanh Minh Giang ngược dòng mà lên. Lục Bình đã phát giác được khí tức của một đầu A Tu La trong đó.

Tài lực vật này, nói trắng ra chính là sự chuẩn bị trước khi hậu tích bạc phát.

Bất kỳ một nhà môn phái thời thời khắc khắc đều ở đây vì sự tăng trưởng tài lực môn phái nhà mình mà đàn tinh kiệt lự, nhưng chung quy tài lực muốn cầm tới dùng, chẳng qua là thời điểm dùng đơn giản chia làm hai loại.

Một loại là ngay trong lúc nguy nan, mà một loại khác chính là ngay trong lúc quật khởi!

Bất quá dưới tình huống bình thường, môn phái của tu luyện giới đều sẽ đem hai trường hợp này kết hợp với nhau, nguyên nhân do ma la tai ương ngàn năm gặp một lần!

Mỗi một nhà môn phái quật khởi đều sẽ đối với trật tự của tu luyện giới sinh ra sự đánh vào hoặc lớn hoặc nhỏ. Bởi vì mỗi một nhà môn phái quật khởi vô luận thành công hay không tất nhiên sẽ gặp phải tinh phong huyết vũ. Cho dù họ thành công ít nhiều cùng nguyên khí tổn thương nặng nề, thuộc về một thời kỳ suy yếu mới, không có mấy trăm năm tu dưỡng không cách nào khôi phục nguyên khí.

Nhưng mấy trăm năm tu dưỡng lại rất ít có không cùng thời điểm với ma la tai ương lặp lại cùng một nơi. Một khi lúc này môn phái đối mặt tình huống như thế nữa, sợ rằng tám chín phần mười chính là tránh không thoát.

Nhưng ma la tai ương phủ xuống tai nạn như vậy cũng cần môn phái đem tài lực tự thân tận lực thả ra ngoài. Mà trong thời gian ngắn khiến cho một nhà môn phái liên tục làm được hai lần hậu tích bạc phát không thể nghi ngờ là một chuyện không khả năng xảy ra, chí ít cũng một chuyện cực kỳ mạo hiểm. Cho nên, thời điểm ma la đại kiếp phủ xuống nhân cơ hội hoàn thành sự quật khởi của môn phái mặt khác trở thành một loại phương thức hơi ổn thỏa.

Tài lực tích lũy trải qua hơn ngàn năm ma la đại kiếp thành công bộc phát ra, thường thường một nhà trung hình môn phái cũng có thể trong thời gian ngắn bồi dưỡng hơn mười vị pháp tướng tu sĩ. Một khi ma la đại kiếp đi qua, nếu là môn phái thế lực không chịu tổn thất quá lớn, thường thường sẽ nghênh đón một lần cơ hội tốt để quật khởi.

Hơn nữa quật khởi dưới tình huống này, trừ đối mặt ma la tai ương ra, rất ít gặp phải sự chèn ép phá hư có trật tự vốn có của tu luyện giới. Bởi vì dưới tình huống ma la tai ương phủ xuống, tất cả môn phái đều tự lo không xong, hiển nhiên cũng bất chấp những môn phái khác có nhân cơ hội quật khởi hay không.

Nói trắng ra, loại tài lực này cố nhiên là môn phái cố ý tích lũy, nhưng trên thực tế nó cũng đúng là có thể bị thao túng đơn giản, ít nhất có thể khống chế nó để bộc phát ra trước khi ma la tai ương phủ xuống, giống Chân Linh phái, lập tức xuất hiện gần hai mươi vị pháp tướng tu sĩ.

Không chỉ có Chân Linh phái như vậy, chính là tất cả môn phái khác cũng đều sẽ đại phúc tăng trưởng vào lúc số lượng pháp tướng tu sĩ xuất hiện. Chỉ là bởi vì tài lực của mỗi người bất đồng, lúc ma la tai ương phủ xuống bộc phát ra năng lượng lớn nhỏ không đồng nhất thôi.

Trên thực tế, loại bộc phát bình thường cũng có minh xác khu phân. Có tu sĩ tấn thăng là bởi vì thực lực tự thân, có tu sĩ lại đi đường tắt, các nhà môn phái chưởng khống hiển nhiên đều tâm theo không hết, cho dù là bản thân tu sĩ cũng rõ ràng minh bạch.

Những tu sĩ đi đường tắt bình thường nên vì môn phái bỏ ra nhiều hơn. Bởi vì những người này dựa theo trước đó chỉ sợ là ngay cả tư cách tấn thăng pháp tướng kỳ đều không có. Nếu có cơ hội như vậy, mà giá cao chính là con chốt thí, thời điểm nguy cơ phủ xuống bọn họ chính là người phải xông lên đợt thứ nhất!

Mà đối với môn phái mà nói, những người này mặc dù thành tựu pháp tướng nhưng cũng không phải là người thừa kế chân chính của môn phái. Bởi vì bản thân bọn họ sau khi tiến cấp pháp tướng kỳ đã không có khả năng tiến hơn một bước, mà sở dĩ còn phải ủng hộ bọn họ, vì đó là có thể khiến cho bọn họ bảo vệ chân chính truyền thừa tinh anh của môn phái.

Vì vậy, sau khi ma la đại kiếp, số lượng pháp tướng tu sĩ của tu luyện giới sẽ rớt xuống đến một mức mới. Bất quá trừ một ít tình huống đặc biệt, những pháp tướng tu sĩ sống sót lại tám chín phần mười đều là chân chính tinh hoa của môn phái truyền thừa!