Chương 803: Đụng độ giữa đường

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mặc dù mới vừa rồi lực chú ý của Lục Bình không tập trung, nhưng dưới tình huống như vậy mà có thể lừa gạt được cảm giác thần niệm của hắn, khiến cho hắn đâm đầu vào vòng mai phục của mấy con ma la cũng không phải là vật đơn giản. Lục Bình cảm thụ quanh người mấy con ma la này tràn đầy linh lực nồng đặc, biết được trận chiến này cũng không dễ dàng gì.

Bởi vì cái hắn cần là thắng lợi trong thời gian ngắn, vô luận là độc thương trong người hay là uy hiếp của Thiên Mã tộc pháp tướng tu sĩ, đều khiến cho Lục Bình cần phải mau rời khỏi Tây Hoang chi địa, không được trì hoãn chút nào.

Được cái là vào lúc này, Lục Bình cũng không phải chiến đấu một mình.

Lôi lão lục mới vừa được Lục Bình thả đi ra, liền kêu la chói lói:

– Không phải chứ, người bị ma la vây rồi sao?

Ngay sau đó phảng phất lại nhớ tới điều gì, hô lên cả kinh:

– Ma la? Sao lại xuất hiện ma la chứ?

Lục Bình đối với tính tình của Lôi lão lục sau khi đầu nhập dưới quyền mình đột nhiên trở nên thấp kém như vậy mà cảm thấy căm tức. Lúc này Lôi lão lục làm gì còn làm một tên sát thủ tung hoành tu luyện giới cùng với tâm thái đáng có của một tên đại đạo là đứng trước thái sơn sụp đổ mặt không đổi sắc chứ!

Tam linh không nói một lời hợp lực phóng tới một con tu la trong đó. Bốn con tu la này mỗi một con đều có thực lực tương đương với nhân tộc tu sĩ có đoán đan chín tầng tu vi, thậm chí đoán đan điên phong.

Tam linh hợp lực xem ra có thể đối phó một con trong đó. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là sự phối hợp giữa bốn con tu la này cùng một con tu ma ở đỉnh đầu kia không quá mức tinh diệu.

Nhưng sự thật tàn khốc đã làm lòng của Lục Bình trầm xuống. Tam linh vừa ra tay liền bị tu la đánh trở lại, nếu không phải Lục Bình kịp thời xuất thủ tương trợ chặn lại phản kích của tu la, Tam linh rất có thể đã bị trọng thương.

Lúc này Tam linh mới biết kinh nghiệm đối địch của nhà mình cực kỳ thiếu như thế nào. Lôi lão lục kia mặc dù la la hét hét, nhưng dưới chân lại cũng không nhúc nhích chút nào, mà một mực cẩn thận quan sát tình cảnh bốn phía, quan sát kỹ mấy con tu la, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.

– Mẹ kiếp, không nghe nói giữa ma la còn có sự phối hợp tinh diệu như vậy, sao không hợp với những gì đã nói trong truyền thừa, những thứ ma la này khá thông minh à!

Lục Bình nghe Lôi lão lục tự lẩm bẩm, trong lòng chợt động. Chưa nói Lôi lão lục này một thân tu vi tinh xảo, làm việc có phương pháp, thi triển thần thông pháp thuật, ngôn ngữ khí chất không khỏi tỏ rõ hắn cũng không phải là xuất thân tán tu bình thường. Một thân tu vi của y hiển nhiên là có truyền thừa cực kỳ cao minh và nghiêm cẩn. Mặc dù không phải là xuất thân danh môn đại phái, ít nhất cũng có được thế hệ truyền thừa rất hoàn chỉnh.

Tuy nhiên, lúc này Lục Bình hiển nhiên sẽ không cố ý đi hỏi tới những thứ này. Lục Cầm nhi cũng từ trong Hoàng Kim ốc bay ra, hết sức mở rộng lông cánh xinh đẹp của mình. Thời gian gần đây sống trong Hoàng Kim ốc không thấy mặt trời, khiến cho nàng cảm thấy tù túng không yên, sau khi đi ra cũng không để ý đến mấy con Tu La ở bốn phía.

Về phần Đại Bảo, Lục Đại Quý, Lục Đào Hoa, Tử Lam mấy người thực lực còn quá thấp, trường hợp như vậy mấy người này nếu là đi ra, hiển nhiên chỉ là gánh nặng. Cho dù là Lục Bình có lòng bồi dưỡng năng lực ứng biến thực chiến của mọi người, cũng không phải là vào lúc này.

– Ta đi trước xuất thủ, tạm thời đánh loạn sự phối hợp giữa mấy con ma la này, rồi sau đó lôi huynh bám lấy một con tu la chắc không thành vấn đề. Bích nhi với thực lực ba người các con, có thể liên thủ áp chế một con tu la. Cầm nhi lược trận, chú ý nhiều đến chỗ của Lôi huynh!

Lục Bình nói xong, mọi người liền nhận ra được một cổ thần niệm mãnh liệt lấy Lục Bình làm trung tâm, tạo thành một đạo bình chướng ở bốn phía mọi người, hiển nhiên là vì phòng ngừa con tu ma ở trên đỉnh đầu đánh lén.

Đồng thời một đạo lôi quang từ trên cao đánh xuống, ở trong ánh mắt có chút sợ hãi của mấy con ma la bao trùm về đoàn hắc vụ có con tu ma ở trong đó.

Một tiếng kêu chói tai từ trong hắc vụ vang lên. Một đoàn học vụ nhanh chóng ngưng kết, ở giữa không trung ẩn nhiên tạo thành quái điểu màu đen có hai cánh. Quái Điểu ngửa mặt lên trời, lại một tiếng ré dài thê lương truyền tới. Một đạo quang trụ màu đen từ trong miệng quái điểu khạc ra, đánh tới lôi quang đang từ trên trời giáng xuống .

Một tiếng phốc vang lên, quang trụ màu đen trong nháy mắt gặp phải lôi quang, liền giống như tuyết đen gặp ánh mặt trời, nhanh chóng hòa tan ra. Lôi thuật thần thông quả nhiên là thần thông pháp thuật khắc chế ma la sắc bén nhất. Tuy nhiên, cột ánh sáng màu đen này hiển nhiên cũng không giống vật thường. Mặc dù bị Lục Bình thông qua Thất Bảo Lôi Hồ thi triển lôi thuật phá hỏng, nhưng bản thân lôi quang cũng bị cột ánh sáng màu đen hủ thực hơn phân nửa, còn dư lại gần nửa đạo lôi quang không chờ rơi đến trên đầu tu ma, liền bị những mấy con tu la khác xuất thủ hóa giải.

Lục Bình nhìn con tu ma biến thành quái điểu ở đỉnh đầu kia trở thành mờ nhạt hơn, trong lòng kiêng kỵ càng sâu. Con tu ma này có thể đem hắc vụ ngưng tụ thành quái điểu, hiển nhiên là kim đan đã bắt đầu dựng dục pháp tướng, tu vi rõ ràng đã đến đoán đan điên phong, khoảng cách thành tựu huyết ma chỉ còn lại có một bước không xa. Hắn không ngờ là con tu ma tựa này cũng có thể tu thành pháp tướng, chẳng qua là không biết pháp tướng tu ma này là loan hay là bằng.

Lục Bình đánh ra một kích hiển nhiên chấn nhiếp được ma la không đầu, thần niệm bình chướng bao phủ quanh mọi người đột nhiên chấn động kịch liệt.

Sắc mặt của Lục Bình có chút khó coi, không ngờ con tu ma này phản kích lại có thể cũng nhanh lẹ như vậy, dù không nằm ngoài dự liệu của hắn.

Có Lục Bình hiệp trợ, Tam linh, Lục Cầm nhi, Lôi lão lục dưới tình huống không bị thần niệm của tu ma công kích nhanh chóng đánh ra. Năm người liên thủ lôi kéo được hai con tu la.

Không đợi hai con tu la khác xuất thủ, Thu Thủy Y Nhân kiếm đã phân ra bám lấy hai con tu la này, đồng thời Lục Bình đưa tay ngoắc một cái, từ bầu trời lại có hai đạo lôi quang vẫn lạc đỉnh đầu tu ma, không cho tu ma có chút thời cơ thở dốc. Hai đạo lôi quang này theo thứ tự là Quỳ Thủy Âm Lôi cùng Canh Kim Âm Lôi, là hai loại đan chức tính lôi thuật uy lực lớn nhất trong Thất Bảo Lôi Hồ.

Lục Bình thi triển là Sấm Thủy kiếm quyết, kiếm quang như gió thổi không lọt, vững vàng khống chế hai con tu la, khiến cho hai con tu la này không rãnh quan tâm đến chuyện khác. Như thế, chiến trận tinh diệu do năm con ma la này tạo thành liền bị Lục Bình cùng mọi người phân hóa phá giải.

Lục Bình tay trái vỗ đỉnh đầu một cái. Thất Bảo Lôi Hồ như ẩn như hiện sau lưng hắn, lại có liên tiếp ba đạo Mậu Thổ Âm Lôi, Tốn Phong Âm Lôi, Hàn Băng Âm Lôi liên tiếp vẫn lạc. Phệ hồn thần thông của con tu ma này làm cho người ta nghe nói là biến sắc, nhưng lại bị Lục Bình khắc chế gắt gao.