Chương 1350: Bồ đoàn chi mê

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Năm vị đại tu sĩ lấy Ngũ Hành tông tu sĩ họ Cốc cùng với một vị đại tu sĩ khác làm chủ, trong đó trước người của tu sĩ họ Cốc lơ lửng một món linh bảo hình dạng tửu đỉnh vào khoảng một thước. Bộ dáng của nó ngược lại phảng phất chênh lệch cùng Càn Khôn Tửu Đỉnh trong khai thiên Lục Đại Thần Khí mà Lục Bình đã từng ở Lạc Tâm sơn biết được.

Cái này cũng giống như Linh Lung Tửu Đỉnh vậy, cũng là một món phỏng chế linh bảo của Càn Khôn Tửu Đỉnh!

Thần niệm của Lục Bình phủ xuống bên trong tâm hạch không gian, nhìn một chút nơi xa Long chi pháp tướng vui mừng trong một mảnh huyền không hải do Tam Quang Thần Thủy biến thành, lúc này mới hướng Linh Lung Tửu Đỉnh hỏi:

– Linh Lung, ngươi có biết người của Ngũ Hành tông đang làm gì không?

Linh Lung Tửu Đỉnh thông qua thần niệm của Lục Bình sớm đã phát giác được động tình của năm vị đại tu sĩ bên ngoài mấy dặm phía trước, đáp:

– Bọn họ dường như đang thông qua món linh bảo đó tìm thứ gì.

Lục Bình ngẩn người, nói:

– Đạo đàn thế giới không thể là chỗ có nhiều cơ duyên, coi như không chiếm được chân ngôn chỉ điểm của thất tổ, linh khí nơi này nồng đặc cùng với hai tầng áp lực đến từ thân thể và thần niệm cũng là một chỗ đất tốt cho tu vi của tu sĩ nhanh chóng tăng trưởng. Năm đại tu sĩ không nắm chắc thời cơ tu luyện lại đang tìm đồ gì, như vậy những thứ đồ đó dĩ nhiên không giống tầm thường rồi!

Lục Bình hỏi Linh Lung Tửu Đỉnh:

– Các ngươi những phỏng chế linh bảo Càn Khôn Tửu Đỉnh còn có chức năng tìm bảo đúng không?

Linh Lung đáp:

– Đây phải xem ra muốn tìm thứ gì. Nếu linh mạch thì tôi cũng có năng lực dò xét nhất định, ai, vân vân, bọn họ giống như tìm được thứ gì rồi!

Lục Bình bình khí ngưng thần đem thần niệm tới lui tuần tra phụ cận năm người, đột nhiên nghe được đại tu sĩ họ Cốc vui vẻ nói:

– Tìm được, trong nơi này, mau đào!

Trong lòng Lục Bình cả kinh, thầm nói:

– Hỏng rồi, chẳng lẽ bọn họ cũng ở đây tìm Khánh Âm Toái Thạch, hơn nữa còn nắm giữ phương pháp tìm kiếm đồ sao? Chỉ mong bọn họ tìm được không phải là một viên đã truyền cho mình một năm trước.

Đường đường mấy vị đại tu sĩ lúc này lại giống như phàm phu tục tử lấy ra mấy cái sự đầu sừ trong trữ vật pháp khí, trong thần sắc trợn mắt hốc mồm của Lục Bình họ đang giây giấy trên mặt đất.

Qua chốc lát, mấy người rối rít thu hồi sừ đầu, tựa hồ phải nhanh chóng tìm được vật theo mục tiêu đó, sợ hư hao vậy. Rồi sau đó nghe đại tu sĩ họ Cốc phát ra một tiếng cười mừng rỡ, tiếp theo một cái thạch bồ đoàn vào khoảng ba thước bị lão ta mọi lên từ trong hồ đất.

Lục Bình có chút kinh ngạc nhìn mặt mũi Cốc đại tu sĩ mừng rỡ, trong lòng hơi có chút kinh nghi bất định, lại là Hán Bạch Ngọc bồ đoàn. Vật này trăm ngàn năm qua bị tu sĩ tiến vào đạo đàn thế giới phát hiện cũng không ít, tuy nói cũng miễn cưỡng coi là một món bảo vật tạm được. Nhưng càng trọng yếu hơn là vật này bên trong đạo đàn thế giới mới có tác dụng thần kỳ hút phụ linh mạch, bên ngoài đạo đàn thế giới nhiều nhất cũng bất quá là một cái bồ đoàn rất tốt để tĩnh tâm tu luyện thôi.

Cho nên, sau khi phát hiện vật này bên ngoài đạo đàn thế giới cũng không có chỗ dùng bao lớn, rất nhiều người trên căn bản đều không mang những thứ đồ này ra khỏi đạo đàn thế giới. Ít nhất bên trong đạo đàn thế giới ba năm, bọn họ vẫn có thể hút phụ một cái linh mạch, lần sau tu sĩ tiến vào đạo đàn thế giới cung cấp trợ giúp tu luyện. Thậm chí có môn phái trước khi tiến vào đạo đàn thế giới sai tu sĩ lấy được Hán Bạch Ngọc bồ đoàn trước rồi mang về đặt ở một chỗ bí ẩn cố định, để sau đó bản phái tu sĩ tiếp tục lợi dụng tu luyện.

Mà Ngũ Hành tông lúc này hành kính hiển nhiên không phải là vì tìm kiếm Hán Bạch Ngọc bồ đoàn tiến hành tu luyện. Bởi vì vào phút chốc Cốc đại tu sĩ đem bồ đoàn giơ lên, do nó tiếp xúc cùng mặt đất, cái linh mạch duy trì phía dưới nó hiển nhiên cũng tự đi đoạn tuyệt phong bế.

Vậy bọn họ tìm kiếm những Hán Bạch Ngọc bồ đoàn làm gì?

Lục Bình sờ sờ trữ vật pháp khí trên tay, vận khí của mình cũng tốt sau khi tiến vào đạo đàn thế giới không lâu đã phát hiện một cái Hán Bạch Ngọc bồ đoàn, nhưng trong lòng của hắn vẫn đầy rẫy nghi ngờ: cuối cùng không phải là vì cất giấu đồ cổ chứ?

Khi nhìn bộ dáng mừng rỡ của hai vị Ngũ Hành đại tu sĩ cầm đầu tìm được vật này, hay hoặc nói trong những Bách Ngọc bồ đoàn cất giấu bí mật gì chỉ có Ngũ Hành tông mới biết được.
– Thủ Hành sư đệ, đây là tìm được tòa Hán Bạch Ngọc bồ đoàn thứ mấy rồi?

Tu sĩ họ Cốc vừa đem bồ đoàn tìm được bỏ vào trong trữ vật pháp khí của mình, vừa thuận miệng hỏi một vị Ngũ Hành tông đại tu sĩ khác.

– Sư huynh, đã là cái thứ ba rồi!

Đại tu sĩ họ Cốc tiện tay thu vào trong tay món phỏng chế linh bảo giữa không trung, rất có chút tiếc nuối nói:

– Đáng tiếc món linh bảo này, chỉ cần dùng qua hai lần sẽ phải báo phế rồi!

Tên được gọi là Thủ Hành Ngũ Hành tông đại tu sĩ mỉm cười hỏi:

– Đây hết thảy đều đáng giá, không phải sao, sư huynh?

Cốc đại tu sĩ cười ha ha một tiếng, đáp:

– Dĩ nhiên đáng giá, chỉ cần ta và người có thể thành công, phế bỏ một món nhất cấp linh bảo coi là gì đâu!

Thủ Hành lão tổ khẽ mỉm cười, nói:

– Mặc dù có thể dò xét hai lần, nhưng vẫn cẩn thận tiết kiệm một ít vi diệu. Căn cứ tin tức thu thập được, vào thời điểm hơn trăm năm trước Vô Tận sơn mấy đại yêu tộc bộ lạc mở ra đạo đàn thế giới, đã từng có người ở phía bắc của đạo đàn thế giới phát hiện một cái Hán Bạch Ngọc bồ đoàn. Nơi đó cách đạo đàn di chỉ ước chừng khoảng cách gần năm mươi dặm!

Cốc đại tu sĩ “à” lên một tiếng, nói:

– Khoảng cách này bên trong phạm vi của các phái đại tu sĩ phủ xuống, chỉ mong không nên đụng độ mấy tên có mặt không trọng. Nếu không nơi này mặc dù không thể giết người, nhưng hợp lực năm người chúng ta, sanh sanh cầm giữ họ hoặc là đuổi cũng không phải việc khó.

Thủ Hành lão tổ gật đầu một cái, nói:

– Địa vực có thể tồn tại bồ đoàn chỉ còn lại có ba chỗ, chỉ mong chúng ta vận khí không tệ, hy vọng đến lúc đó không cần linh bảo cũng có thể tìm được một cái bồ đoàn, như vậy ít nhất có thể dè dặt cơ hội tìm kiếm lần sau. Nếu ba chỗ đều không tìm được, cơ hội hai lần dò xét cuối cùng của linh bảo cũng không có. Chúng ta cũng chỉ có thể mò kim đáy biển trong đạo đàn thế giới.

Cốc đại tu sĩ trên mặt cũng thoáng qua một tia vẻ buồn rầu, ngay sau đó hung ác nói:

– Nếu vận khí bây giờ không được, nói không chừng cũng phải liều mình đi đường hiểm rồi. Những thánh địa đại phái khác trước đó cũng từng giấu giếm bồ đoàn trong đạo đàn thế giới, thậm chí còn có thể mang theo bồ đoàn trên người, đến lúc đó bắt giữ một hai tên ép hỏi là được.

Tiếng nói của Cốc đại tu sĩ vừa dứt, ba vị đại tu sĩ khác đi theo hai người trên mặt đều hiện ra sầu khổ. Cốc đại tu sĩ mặt mũi giễu cợt nhìn ba người, hỏi:

– Thế nào, sợ sao?

Ba vị đại tu sĩ đều im lặng không lên tiếng, nhưng rốt cuộc đều là sự tồn tại cùng cấp bậc, mặc dù không được trở mặt hai người trước mắt, nhưng trên mặt của ba người cũng rất khó coi.

Cốc đại tu sĩ cười “ha ha”, nói:

– Ba vị yên tâm, đạo đàn thế giới này mặc dù không thể đánh giết, nhưng bắt giữ một người sau đó vì vậy phế bỏ cũng không phải là việc khó. Nếu biến người đó thành ngu ngốc, có ai ngờ bọn ta đã hạ thủ?

Ba người rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, về phần nói có thể có người chạy mất sau đó tiết lộ âm mưu của bọn họ hay không, ba người này hiển nhiên người nào cũng không nghĩ tới phương diện này. Chuyện tiếu, năm vị đại tu sĩ liên thủ, đạo đàn thế giới này cơ hồ chính là sự tồn tại hoành hành vô kỵ, người nào có thể dưới tình huống năm người liên thủ có thể chạy mất chứ?

Khi đó Thủ Hành lão tổ cười nói:

– Đây cũng chính là thủ đoạn bất đắc dĩ cuối cùng thôi, có lẽ bồ đoàn còn dư lại trong ba chỗ chúng ta đã thu lấy được đầy đủ. Chúng ta chỉ cần năm là đủ rồi, nhiều hơn thì hiển nhiên càng tốt, nhưng cũng không phải bây giờ có thể dùng được. Hơn nữa chư vị hãy yên tâm, sau chuyện lần này, bản phái tất nhiên sẽ bồi thường cho môn phái của ba vị đạo hữu. Ngũ Hành tông ta lần này cũng có mười mấy tên đoán đan kỳ tu sĩ tiến vào tam đại bí cảnh. Bọn họ từ bên trong mang ra ngoài tư nguyên tu luyện trừ thượng chước hai phần ba làm công dùng tưởng thưởng các phái ra, còn dư lại một phần ba thì ba vị đạo hữu lấy hết toàn bộ. Những thứ đồ đó Ngũ Hành tông ta nhìn không thuận mắt, nhưng đối với các vị mà nói cũng là một khoản thu vào không nhỏ, đủ cho môn phái của ba vị đạo hữu bồi dưỡng hơn mười vị đoán đan kỳ đệ tử.

Ba vị đại tu sĩ nghe vậy trên mặt đều hiển lộ ra vẻ vui mừng, hiển nhiên đối với một nhóm từ nguyên tu luyện đó đều rất mong đợi. Thậm chí họ không tiếc lãng phí thời gian tu luyện quý báu nhà mình bên trong đạo đàn thế giới tới trợ giúp Ngũ Hành tông tìm kiếm Hán Bạch Ngọc bồ đoàn.

Cốc đại tu sĩ lúc này phảng phất nhớ ra gì đó, trầm giọng nói:

– Tuy nhiên mới vừa nhắc tới lấy lực của năm người chúng ta đủ sinh cầm bất kỳ một vị tu sĩ nào bên trong đạo đàn, ngược lại nhắc nhở ta, bên trong đạo đàn thế giới có mấy người là oan gia đối đầu của môn phái mỗi người chúng ta. Nói thí dụ như Vô Giới đạo hữu lão đối đầu người của Thiên Huyền tông. Linh Hà đạo hữu chỗ Hà Bắc tu luyện giới cũng có mấy người tiến vào đạo đàn thế giới. Linh Vũ tông muốn ở Hà Bắc chi địa thành tựu đại hình tông môn, những người kia sợ rằng đều chướng mắt chứ? Lại nói thí dụ như Vấn Thiên đạo hữu Phi Vân các nghe nói gần đây cũng bị mấy nhà tông môn liên thủ tăng thêm áp lực không nhỏ. Đã như vậy, sao chúng ta không vì vậy liên thủ phế bỏ mấy người chướng mắt kia, đến lúc đó thần quỷ không biết, chẳng phải là tốt quá hay sao?

Đề nghị này ngược lại làm ba vị đại tu sĩ khác rất ý động, nhưng trong đó vẫn có một vị đại tu sĩ nói:

– Đạo đàn thế giới này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, muốn cố ý tìm kiếm mấy cừu gia chỉ sợ cũng không phải là một chuyện dễ. Đến lúc đó năm người chúng ta cùng nhau hành động ngược lại chọc người hiểu lầm!

Thủ Hành lão tổ mỉm cười nói:

– Vô Giới đạo hữu nói phải, vì vậy chúng ta cũng không tốt có thể tìm kiếm, nhưng nếu đụng phải, vậy cũng chỉ có thể trách chính bọn họ xui xẻo!

Vừa lúc đó, Lục Bình lúc trước nhìn thấy vị Linh Vũ tông đại tu sĩ Linh Hà lão tổ tìm được Khánh Âm Toái Thạch tích chứa ý niệm của Thiền đạo nhân đột nhiên mặt lộ mỉm cười, tựa hồ nhớ ra gì đó. Lục Bình ở phía xa nhìn người nọ mỉm cười, trong lòng không khỏi máy động, trong lòng nhất thời dâng lên một cảm giác không tốt lắm.

Quả nhiên, vị Linh Hư lão tổ há mồm cười nói:

– Nếu hai vị đạo hữu nói đến, mấy ngày trước tại hạ ngược lại thấy qua một vị tu sĩ, nghĩ đến hai vị đạo hữu tất nhiên cảm giác hứng thú với người đó!

– Sao?

Cốc đại tu sĩ kinh ngạc nhìn về phía Linh Hà lão tổ, hỏi:

– Là ai?

Linh Hà lão tổ dừng một chút, lúc này mới từ từ hé mồm nói:

– Chính là nhân vật phong vân trên chiến công bảng của pháp tướng trung kỳ lần này, Bắc Hải Thủy Kiểm Tiên Lục Thiên Bình!

– Mẹ kiếp!

Lục Bình cắn mạnh rằng, thấp giọng mắng:

– Nếu có cơ hội, Lão Tử phế lão già nhà người trước!

– Lục Thiên Bình!

Trước Ngũ Hành tông hai vị đại tu sĩ cắn răng nghiến lợi lại là Thái Huyền tông Vô Giới lão tổ, chỉ nghe lão ta gần từng chữ một:

– Bản tông hai vị đại tu sĩ bởi vì hắn mà chết, người này bây giờ ở đâu?