Chương 926: Phong hồi lộ chuyển

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Coi như là những môn phái khác như Hải Diễm môn, Thủy Yên các, Huyền Linh phái, Thượng Hải tông mấy nhà để uẩn mạnh hơn không ít, tổn thất những tu sĩ này cũng không chỉ là nhức nhối, mà là khoét thịt rồi.

Trong lúc nói chuyện, tu ma đại trận phệ hồn thần thông đã lần thứ ba thi triển. Trên Hàn Băng đảo hai đại hộ đảo đại trận đã lần nữa co rúc lại. Chân Linh phái phòng thủ đại trận thậm chí đã thu nhỏ lại đến một nửa lúc trước, nhưng đối mặt một lần công kích lần này mạnh hơn, các phái lão tổ đều lòng mang thấp thỏm.

Nhưng không đợi phệ hồn thần thông quỷ dị phủ xuống trên đại trận của Chân Linh phái, lại thấy một thanh quạt kích cỡ khoảng một trượng từ bầu trời khu vực phòng thủ của Chân Linh phái từ từ dâng lên. Từng đạo một phù văn thần bí lưu chuyển trôi qua hơn phân nửa trên mặt phiên lần nữa chuyển hóa thành đám mây tầng loan điệp chướng. Vân quang mênh mông không ngờ lại đem hộ đảo đại trận co rúc lại sau toàn bộ mà phúc trùm lên trong đó!

Hàn Băng đảo trung ương các phái tu sĩ lại một lần nữa chết thảm trọng, nhưng Chân Linh phải lần này cũng là: bình yên vô sự!

Ngay tại lúc tiểu phiên này sau khi bị tu ma đại trận thần thông này đánh vào lần thứ ba, nguyên phù văn đã hiện đầy hơn nửa mặt phiên đột nhiên lần nữa nhanh chóng dọc theo người. Toàn bộ mặt phiên đột nhiên sáng choang.

Cùng lúc đó, một tiếng chuông xa xôi đột nhiên gõ vang từ sau lưng tu ma đại trận !

Đương!

Toàn bộ tu ma đại trận nhất thời đại loạn tan rã!

Sau khi tiểu phiên đỡ được tu ma phệ hồn thần thông đánh vào lần thứ ba, toàn bộ mặt phiên nhất thời sáng choang. Nguyên tiểu nhiên cao khoảng một trượng lần nữa khai rộng, ước chừng phồng lớn đến khoảng ba trượng.

Mà phù văn trên mặt phiên cũng lần nữa tăng nhiều, nguyên một phiên không có phù văn xuất hiện cũng bị phù văn rậm rạp chằng chịt hiện đầy. Toàn bộ mặt phiên trào hiện ra đám mây cũng càng ngày càng nhiều. Mà đám mây tán phát hào quang cũng lần nữa khai rộng, đã có thể đi vào một phần năm bao trùm khu vực phòng thủ của Hàn Băng đảo trung ương các phái liên hiệp chủ trì.

Chỗ khu vực của các phái nhất thời một trận xôn xao, không ít tu sĩ lúc này bắt đầu vọt tới một khu vực tiểu phiên bị vân quang bao trùm này.

Ngay tại lúc này, một tiếng chuông xa xôi lại cực kỳ thanh lượng đột nhiên chợt gõ vang từ phía sau tu ma tạo thành đại trận.

Là Thương Hải chuông!

Không chỉ là Lục Bình, sau khi trải qua cuộc chiến Thương Hải di tàng, Bắc Hải tất cả tu sĩ đối với tiếng của Thượng Hải chuông có thể nói là trí nhớ như mới.

Hạng Lâu lão tổ rốt cục vẫn phải tới rồi!

Hạng Lâu lão tổ hiển nhiên không hơn được cùng Thương Hải lão tổ năm đó. Thương Hải chuông cũng không phải là bản mệnh linh bảo của Hạng Lâu lão tổ. Thương Hải chuông trong tay Hạng Lâu lão tổ hiển nhiên xa xa không trên Thương Hải lão tổ.

Nhưng Thương Hải chuông này quả thật đối với ma la, đặc biệt là đối với tu ma có sát thương to lớn. Trong phút chốc tiếng chuông đó vang lên, toàn bộ tu ma tạo thành đạo binh đại trận nhất thời lâm vào hỗn loạn. Chỗ sâu đại trận cuối cùng hai hàng tu ma lập tức thì có hơn ba mươi đầu hoàn toàn rơi xuống.

Trừ cái đó ra, còn có mấy chục đầu tu ma lập tức bị tiếng chuông đãng trừ hắc vụ quanh thân, toàn bộ mà giống như chân mày con ruồi tán loạn trong đại trận vậy, đem toàn bộ đại trận quậy đến một mảnh hỗn loạn.

Cùng lúc đó, thời điểm tiếng của Thượng Hải chuông vang lên, phù văn thần bí trên mặt phiên của tiểu phiên trong tay Lục Bình nhất thời giống như cá lội linh động vậy. Tiếng chuông này liền phảng phất tỉnh lại cái gì, chân nguyên của Lục Bình rất dễ dàng nhận ra được một cổ thuần dương lực đột nhiên từ trong chỗ thần bí của tiểu phiên dật đi ra.

Trong tay Lục Bình có Linh Lung tửu đỉnh đối với thuần dương lực dị trù tất như vậy. Đây là khí tức lúc lôi kiếp linh bảo khí linh thức tỉnh.

Chẳng lẽ cái này thật là một món lôi kiếp linh bảo sao?

Lục Bình trong lòng cả kinh tiếp theo chính là vui mừng, lúc này Linh Lung trong tâm hạch không gian cũng đột nhiên nằm dọc theo bên tửu đỉnh lộ đầu ra, nói:

– Nhanh, nhanh luyện hóa hắn! Tất nhiên là có người vì phòng ngừa linh tính của hắn tán dật mà thi triển phong đăng đặc thù nào đó đem hắn cưỡng chế lọt vào ngủ say.Tiếng Thương Hải chuông này chính là môi giới khai ích phong đăng đánh thức linh tính. Người phải thừa dịp ngay lúc khí linh mới vừa thức tỉnh, chưa hoàn toàn khôi phục đem luyện hóa xong. Nếu không đợi đến linh tính của hắn hoàn toàn thức tỉnh, muốn thu phục một món linh bảo lại thì không phải là một chuyện dễ dàng rồi!

Lục Bình hiển nhiên biết rõ Linh Lung nói “hắn” là chỉ khí linh núp trong tiểu phiên kia. Lục Bình không đợi Linh Lung nói hết lời, chân nguyên của Lục Bình đã lần nữa trào vào trong tiểu phiên.

Trong chân nguyên màu tím lam xen lẫn từng tia một lối quang lóe lên, trong nháy mắt liền truy tố mà đi về phía thuần dương lực tán dật trong tiểu phiên kia.

Nếu là đổi thành lúc trước, Lục Bình mặc dù nóng lòng luyện hóa tiểu phiên, lại cũng không giống như bây giờ đem một cổ não chân nguyên nghiêng về đến trong pháp bảo, như vậy đối với bản thể của pháp bảo cực dễ tạo thành tổn thương.

Nhưng bây giờ nếu đã xác nhận xong tiểu phiên này là một món linh bảo, như vậy Lục Bình ngược lại lộ ra có chút không chút kiêng kỵ rồi. Cho dù là trong chân nguyên bởi vì Lôi Kiếp Chi Thủy mà mang tới tính cuồng bạo phá hư cũng không ước thúc nữa. Chất liệu bản thân của một món linh bảo đã đủ chịu đựng chân nguyên cuồng bạo của Lục Bình rồi.

Một chỗ cực kỳ bí ẩn chỗ trong tiểu phiên đó, một đoàn tường vân màu vàng đang biến đổi các loại hình dáng, giống như một người ngủ say trong lúc tỉnh dậy lăn lộn trên giường vậy. Thuần dương lực nhàn nhạt từ trong đoàn tường vân này phát tán ra bốn phía, lại xa xa đưa tới một đạo khí tức nồng đặc màu tím lam!

Lục Bình chân nguyên men theo thuần dương khí thoáng hiện trong tiểu phiên một đường tung hoành ngang dọc, cuối cùng phát hiện một đóa tường vân màu vàng kia, nhất thời giống như hồng thủy vỡ để vậy cuốn ùa đi tường vẫn kia.

Mà trên mặt phiên của tiểu phiên, phù văn thần bí nguyên hiện đầy toàn bộ mặt phiên lúc này nhất thời giống như một dạng con nòng nọc nổ ổ, bơi lội khắp mọi nơi trên mặt phiên, lúc tụ lúc tán. Nếu như lúc này có tu sĩ đem thần niệm dò vào mặt phiên, nhất thời sẽ bị những phù văn này bơi lội khuấy hôn mê thần niệm.

Đang lúc này, trên nơi xa mặt biển, tiếng chuông thứ hai vang lên. Tuy nhiên phương hướng mà lần này tiếng chuông vang lên đã đến phía sau tu ma đại trận kia.

Lần này thương vong trong tu ma đại trận càng thêm thảm trọng, bao gồm lúc trước bên trong mấy chục đầu tu ma bị đánh tan hắc vụ quanh thân. Tu ma từ giữa không trung vẫn lạc đạt tới bảy tám chục đầu, ngoài ra còn có hai ba mươi đầu lần nữa bị đánh tan hắc vụ quanh thân.

Toàn bộ tu ma đại trận lần nữa lâm vào hỗn loạn, mặc dù có bốn đầu huyết ma hết sức ước thúc, hơn nữa còn liên thủ ngăn cản tiếng Thượng Hải chuông mang tới ảnh hưởng, nhưng vẫn là không cách nào triệt tiêu sự ảnh hưởng tiếng chuông đặc biệt của Thương Hải chuông kia.

Nhưng không đợi tiếng Thương Hải chuông hoàn toàn rơi xuống, một đạo ánh sáng kim sắc đột nhiên phá vỡ bầu trời, đồng thời cũng một chuông đồng cực lớn chiếu sáng cầm trong tay Hạng Lâu lão tổ đang muốn hoảng hốt thoát đi.

Một tu la mặc kim y, mặt mũi đều màu vàng đột nhiên xuất hiện ở phía sau bên tu ma đại trận, sau khi một bước bước ra, trong tay lại là một đạo kim quang bổ ra, cũng vang dội ngoài mấy trăm trượng phía tây.

Đầu Ngọc tu la thứ hai, ở Hàn Băng đảo phụ cận lại còn có đầu Ngọc tu la thứ hai!

Xem ra Hạng Lâu lão tổ tám thành là đã sớm chạy tới Hàn Băng đảo phụ cận, không biết sao lại bị một con Ngọc tu la này chặn lại đường đi.

Hạng Lâu lão tổ xuất thân từ tán tu trừ dưới cơ duyên xảo hợp lấy được Thương Hải chuông ra còn đúng thật là không có bao nhiêu thủ đoạn ngăn địch. Cũng may ông ta còn có pháp tướng trung kỳ tu vi, mặc dù xa xa không phải là thực lực trực đuổi đối thủ pháp tướng đại tu sĩ Ngọc tu la kia, thế nhưng Ngọc tu la ít nhiều đối với Thượng Hải chuông cũng có điều cố kỵ. Song phương chơi trò trốn tìm, bay đuổi vòng vòng ở ngoài Hàn Băng đảo. Khi biết Hàn Băng đảo nguy cơ, Hạng Lâu lão tổ này mới mạo hiểm nguy hiểm gõ Thương Hải chuông nên bị Ngọc tu la đánh chặn đường.

Nhắc tới Hạng Lâu lão tổ này cũng bất đắc dĩ, Thương Hải chuông này trong tay ông ta giống như một cái núi nóng bỏng tay, nhưng nếu muốn vứt bỏ, suy nghĩ một chút trên cả người mình cũng là một món đỉnh tiêm dưỡng linh pháp bảo mất đi tiêu chuẩn lên cấp linh bảo. Cho dù là ở phương bắc bần tích như thế này, lấy pháp tướng trung kỳ lão tổ tôn sư của ông ta, thì học trò nghèo vẫn là trong học trò nghèo. Ông ta vô luận như thế nào cũng không bỏ được linh bảo đã tới tay này.

Nhưng dưới áp lực của các phái, Hạng Lâu lão tổ đường đường là pháp tướng trung kỳ tu sĩ khoảng thời gian này không ngờ lại ở Bắc Hải luyện giới ngay cả mặt mũi cũng không dám lộ. Hạng lâu lão tổ nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có liều chết tham dự cuộc chiến Hàn Băng đảo, lúc này mới có thể khiến cho Bắc Hải các phái các thế lực thừa nhận sự thật Thương Hải chuông cho ông ta sở hữu.

Mà trong lúc tiếng Thương Hải chuông thứ hai truyền tới, trên mặt tiểu phiên giống như con kiến trên chảo nóng vậy trong phù văn thần bí tán loạn bốn phía đột nhiên có một cổ bắt đầu ở phía trên mặt phiên bắt đầu tụ tập, rồi sau đó liên tiếp lẫn nhau, một chữ “Quải” thật lớn xuất hiện trên phiên mặt.

Mà lúc này ở chỗ bí ẩn của tiểu phiên kia, tường vân màu vàng đó đã hóa thành một con kim sí bằng điểu đập cánh muốn bay.

Nhưng lúc con bằng điều này lại là căn bản không cách nào cất cánh. Bởi vì mấy chục đạo dây nước màu tím lam lóe ra điện quang đã đem hai chân hai cánh của bằng điều màu vàng vững vàng trói lại.

Bên ngoài Hàn Băng đảo, Hạng Lâu lão tổ chật vật tránh thoát ba đạo công kích của Ngọc tu la Kim chúc tính kia. Cả người trên dưới sớm đã không có khí độ pháp tướng lão tổ, trong tay Thương Hải chuông ngoan mệnh thêm một tiếng chuông thứ ba vang truyền tới. Trong tu ma đại trận lại là mấy chục đầu tu ma rơi xuống, đại trận cũng không kiếm chống đỡ nữa rốt cục hoàn toàn hỏng mất.

Xa xa truyền tới tiếng hộ của Hạng Lâu lão tổ:

– Các phái chư vị đạo hữu, Hạng mỗ bây giờ không ngăn được, nhiều nhất dẫn đi đầu Ngọc tu la này, chư vị bảo trọng!

Dứt lời, thân hình của Hạng Lâu lão tổ liền lóe lên, không gian thần thông thi triển ra, lập tức lui ra ngoài mấy dặm về phương hướng cách xa Hàn Băng đảo, tạm thời thoát khỏi Ngọc tu la đuổi giết.

Đây cũng là một biện pháp không có biện pháp, nghiêm chỉnh mà nói, Hạng Lâu lão tổ có thể đem một con Ngọc tu la này kéo đến bây giờ, cũng đã là rất không dễ. Nếu không lại có hai đầu Ngọc tu la ở xa Hàn Băng đảo hộ đảo đại trận sợ rằng đã sớm băng lãng.

Mà Hạng Lâu lão tổ tùy thời tùy khắc mấu chốt không tiếc bại lộ hành tung của mình, vọt tới gần trước Hàn Băng đảo phá vỡ đạo binh đại trận tu ma bố trí tỉ mỉ. Điều này đối với Bắc Hải chư phái cùng với mười hai nhà thế lực mà nói đã cũng coi là một nhân tình không nhỏ, lúc này ông ta rút ra trở lui Bắc Hải các phái là không có bất kỳ lý do gì chỉ trích ông ta.

Tiếng chuông thứ ba truyền tới, trên mặt phiên lại là một đoàn phù văn tụ tập lại. Một chữ “Vân” thật lớn xuất hiện chính giữa mặt phiên.

Trong tiểu phiên, dây chân nguyên màu tím lam của Lục Bình đã vững vàng trói buộc thân thể của kim sí vân bằng kia. Dây thừng dọc theo chân nguyên màu tím lam lan tràn đi về phía thân thể của vân bằng, giờ phút này đã chỉ còn lại có phần đầu là chưa thấm vào.

Trên mặt phiên to lớn xuất hiện hai chữ “Quải Vân”, mặc dù một đoàn phù văn cuối cùng còn dư lại chưa đem chữ thứ ba ngưng tụ ra, nhưng lúc này trên Hàn Băng đảo các phái tu sĩ còn có người nào sẽ hoài nghi chữ thứ ba này sẽ là một chữ “Phàm”!

Thượng Hải chuông điểu hầu Quải vẫn phàm, một món cuối cùng trong ba món lôi kiếp linh bảo của Thương Hải lão tổ năm đó danh chấn Bắc Hải, không ngờ lại lấy loại phương thức quỷ dị này xuất hiện ở bầu trời Hàn Băng đảo, mà người cầm cũng không phải là người của Thượng Hải, mà là Chân Linh phái Lục Huyền Bình!

Sao phải lại là Chân Linh phái? Sao phải lại là Lục Huyền Bình kia?

Một đạo ánh sáng từ trong Hàn Băng đảo trung ương hộ đảo đại trận bắn ra, Đông Cực lão tổ một thanh chụp vào Quải vẫn phàm trôi lơ lửng ở giữa không trung!

Lúc này Lục Bình đang toàn lực luyện hóa Quải vẫn phàm kia, làm gì còn có dư lực ngăn cản Đông Cực lão tổ cướp đoạt. Hơn nữa cho dù là Lục Bình đã sớm luyện hóa Quải vẫn phàm, đối mặt Đông Cực lão tổ pháp tướng trung kỳ tu sĩ như vậy, Lục Bình cũng xa xa không phải là đối thủ.

Một chùm bông tuyết từ trên trời giáng xuống, từ bốn phương tám hấp phụ mà đi về phía độn quang của Đông Cực lão tổ.

Bình!

Mắt thấy sẽ phải đem Đông Cực lão tổ bao phủ thành một tuyết đoàn, tay phải của Đông Cực lão tổ chụp vào Quải vân phàm không thể không thu hồi, hướng bốn phía Trung lên. Toàn bộ tuyết đoàn nổ tung, mà Đông Cực lão tổ cũng không khỏi không đem thân hình lui ra.

Bông tuyết nổ lên lần nữa ngưng tụ. Thiên Tuyết lão tổ một tiếng “bá” khai ích tuyết phiến xuất hiện trước người Đông Cực lão tổ, nói:

– Đông Cực đạo hữu, bấy giờ cũng không phải là thời điểm nội hồng!

Hai người giao thủ vừa chạm vào lập tức lui, rồi sau đó đồng thời đưa tay đây về phía bên ngoài hộ đảo đại trận. Hai con huyết tu la nhân cơ hội muốn cướp lên công kích hộ đảo đại trận không thể không lui về phía sau tránh khỏi hai vị lão tổ chính diện công kích.

– Quải vân phàm chính là vật của bản phái, lão phu tất nhiên phải thu trở về!

– Chuyện tiếu, Quải vân phàm chính là vật của Thương Hải lão tổ không giả, nhưng nếu nói Quải vân phàm chính là vật của Thượng Hải tông người, cớ gì ban đầu Thương Hải lão tố không giữ Quải vân phàm ở Thượng Hải tông?

Một câu nói của Thiên Tuyết lão tổ liền đem Đông Cực lão tổ á khẩu không trả lời được. Thương Hải lão tổ năm đó chẳng qua là lưu lại Điều hải lệnh cùng Tế Thủy Trường Lưu kiếm ở Thượng Hải tông. Mà Thương Hải chuông cùng Quải vân phàm lại cũng không ở lại bên trong Thương Hải tông. Đây cũng là nguyên nhân làm Thượng Hải tông hậu bối tu sĩ có chút giận dữ bất bình.

Nhưng chân chính khiến cho Thượng Hải tông trên dưới cảm thấy không ngốc đầu lên được cũng là sự thật Thương Hải lão tổ lại là xuất thân yêu tộc Cự Kình nhất tộc. Điều bí mật này nguyên chỉ có Thương Hải tông số rất ít cao tầng tu sĩ mới có thể có biết sau khi bị Khổng Kinh yêu vương tiết lộ, toàn bộ Thương Hải tông trên dưới đều bị tràn ngập một cổ không khí trầm thấp.