Chương 1491: Muốn chết

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mặc dù đám người Nguyên Tửu lão tổ đều biết được Long Hòe lão tổ tương lai cũng phải rời khỏi phương thế giới này, nhưng sau khi bọn họ nghe được từ chính miệng Long Hòa lão tổ nói, trong lòng lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Long Hòe lão tổ tựa hồ căn bản không hiểu được suy nghĩ trong lòng của mấy người, chẳng qua tự mình nói:

– Lần này lão phu gọi ba vị tới, trừ xem một chút đạo tràng của Vẫn Lạc mật địa Linh Yêu nhất tộc ra, một chuyện trọng yếu nhất chính là muốn cùng chư vị nói một chút chuyện của Bắc Băng nguyên…

Lôi kiếp ở bầu trời Vạn Độc Thương Khung Bích từ mấy ngày trước khi ba người tiến vào trong Vẫn Lạc mật địa chữa từng tiêu đình qua, đến bây giờ chí ít cũng đã trước sau rơi xuống bảy tám đạo lôi kiếp. Điều đó ý vị Linh Yêu nhất tộc trong mấy ngày ngắn ngủi đã tăng thêm bảy tám vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ.

Hơn nữa nhìn thế đầu này, lôi kiếp ở bầu trời Vạn Độc Thương Khung Bích còn phải kéo dài nữa. Huống chi mấy ngày nay ba người khi du lãm trong Vẫn Lạc mật địa chí ít cũng phát hiện qua mấy đạo khí tức không kém gì pháp tướng hậu kỳ. Những thứ linh yêu đó đều có bản lãnh tùy thời cho gọi lôi kiếp lần thứ hai, thậm chí đám người Lục Bình còn cảm thụ hai cổ khí tức tương đương cùng Thuần Dương tu sĩ trong đó. Chẳng qua là hai cổ khí tức ấy thuộc linh yêu không biết Long Hòe lão tổ là cố ý hay vô ý, cũng không để cho ba người thấy bọn họ bản thể của bọn họ.

Mấy ngày sau, ba người hóa thành độn quang rời đi Vẫn Lạc mật địa, tuy nhiên nhìn dáng dấp đều một bộ dáng vẻ tâm sự nặng nề thậm chí mang vài phần khó có thể tin. Hiển nhiên mấy ngày nay ba người từ chỗ của Long Hòe lão tổ lấy được rất nhiều tin tức bất khả tư nghị.

Mà sau khi ba người chia nhau rời khỏi Vẫn Lạc mật địa, Thủy Tinh cung, Liệt Thiên Kiếm phái cùng với Chân Linh phái bắt đầu sai phái sứ giả lui tới Trung Thổ, hải ngoại, Bắc Băng nguyên, Tây Hoang, Vô Tận Sơn Mạch cùng các nơi tông môn đại phái, yêu tộc bộ lạc. Một tin tức kinh người bắt đầu truyền lưu giữa tu luyện giới cao đoạn thế lực, một cuộc phong bạo bắt đầu từ từ nổi lên.

Nhưng khi đám người Lục Bình tiến vào Vẫn Lạc mật địa, các phái tu sĩ ở Huyễn Linh điện bởi vì phần ngạch phân phối linh thạch khoáng mạch mà tiến hành tranh đoạt kịch liệt. Trên hải vực ngoài mấy trăm dặm phương hướng đông bắc ở Hoàng Ly đảo, không gian rung chuyển kịch liệt tản rộng ra về bốn phía. Một đạo cửa vào không gian chậm rãi khai ích, Thất Tinh động thiên lại một lần nữa khai ích.

– Đại tỷ, nghe tiền bối trong tộc nói, phụ thân lần này đi Huyễn Linh đảo, cùng đám tông môn Thủy Tinh cung tất nhiên sẽ có một cuộc giao phong lớn. Người nói vì sao phụ thân không muốn chúng ta đi hỗ trợ, ngược lại phát phù chiếu muốn chúng ta nhanh chóng trở về Hoàng Ly đảo?

Lục Hải hôm nay nhìn qua đã là bộ dáng tiểu tử thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi vừa cưỡi độn quang, vừa rất không tình nguyện oán trách.

– Đúng vậy!

Lục Linh Nhi e sợ cho thiên hạ bất loạn, nói:

– Chúng ta hiện tại đã hoàn toàn đón nhận toàn bộ truyền thừa của Bích Hải linh xà nhất tộc, ngày sau tu luyện không còn trở ngại, chính là hiện nay cũng đã vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp củng cố lấy tu vi. Lấy lực liên thủ của ba người bọn ta, pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ bình thường chính là hai người liên thủ đều phải bị chúng ta đánh cho hoa rơi nước chảy. Các người nói tiền bối trong tộc ngụy tạo phù chiếu của phụ thân gạt chúng ta có đúng hay không?

Sắc mặt của Lục Bích trầm xuống, nói:

– Linh Nhi chớ có nói lung tung! Phù chiếu của phụ thân chúng ta đều thấy, là thật hay giả chẳng lẽ tự chúng ta còn phân không rõ ràng lắm sao?

Lục Linh Nhi bĩu môi, nói:

– Đùa giỡn đó mà, đại tỷ luôn cứ thành thực nghiêm chỉnh như vậy!

Lục Bích lại nghiêm túc nói:

– Phụ thân hiện giờ đã là Thuần Dương tu sĩ, đương kim thiên hạ còn có mấy người kham là đối thủ của ngài? Nhưng Chân Linh phái hiện giờ tài lực nông cạn, nếu phụ thân ở Bắc Hải đương nhiên hết thảy không lo sợ chính là có người sẽ thừa dịp phụ thân không ở Bắc Hải mà sanh sự!

Ánh mắt của Lục Linh Nhi sáng lên, hỏi:

– Đại tỷ, ngươi nói là phụ thân để cho chúng ta trở về Bắc Hải tất nhiên có thâm ý gì phải không?

Lục Bích gật đầu một cái, đáp:

– Rất có thể, nếu không phụ thân hôm nay ở Bắc Hải vì sao lại thêm hành động như vậy làm gì, không phải là muốn chúng ta đi trở về Bắc Hải chứ?

Lục Hải ma quyền sát chưởng, nói:

– Chỉ mong có chút mắt không mở, cũng tốt giúp chúng ta tiêu khiển một phen!

Lục Bích đang phi độn phía trước nhất đột nhiên dừng lại độn quang. Lục Hải cùng Lục Linh Nhi không rõ, vội vàng cùng dừng lại, Lục Hải không rõ cho nên hỏi:

– Đại tỷ, sao rồi?

Lục Bích chỉ chỉ phía trước, đáp:

– Các ngươi nhìn nơi đó!

Lục Linh Nhi ngạc nhiên nói:

– Ha, sương mù nổi lên sao? Không đúng! Nơi đó là Hoàng Ly đảo phụ cận hải vực, thật đúng là đã xảy ra chuyện gì sao?

Lục Hải hít một hơi thật sâu bốn phía linh khí chấn động, tựa hồ thi triển thần thông bí thuật gì, rồi sau đó liếm môi một cái, “hắc hắc” nói:

– Có độc, trong sương mù có độc! Quả thật đã xảy ra chuyện! Nhưng mà điều mùi của độc vụ lại thật không tệ!

– Đi thôi, có việc để làm rồi!

Lục Hải cho gọi ra Thái Huyền chiến tích trong tay. Lúc này Thái Huyền chiến kích đã được đề thăng làm Nhị kiếp linh bảo. Lục Hải cầm trong tay linh bảo một đầu đâm vào trong nước biển độn tới phương hướng Hoàng Ly đảo, hiển nhiên đối với độc vụ nơi xa cũng không để trong lòng.

Lục Linh Nhi cười duyên “hà hà”, một cái xoay người xinh đẹp hóa thành một đoàn bông tuyết trong suốt bay lượn trên dưới. Trong tay Lục Bích vung một cái, một cây linh bảo trường tiên nổ giòn một tiếng trực tiếp làm vỡ nát hư không phụ cận, ngay sau đó hóa thành một đạo gió mát cuốn lên bông tuyết đầy trời biến mất trên mặt biển.

Cùng lúc đó, ở Hoàng Ly đảo phụ cận hải vực, mấy vị tu sĩ bí mật tụ tập chung một chỗ, nhìn sương mù dần dần dâng lên trên mặt biển. Nếu Lục Bình ở chỗ này còn có thể nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trong mấy người nọ.

– Tang vụ này vốn chính là thủ đoạn thần thông của gia tộc đại trưởng lão. Đáng tiếc đại trưởng lão vẫn lạc trong cuộc chiến Cửu Huyền lâu vây trừ ma la, nếu không gia tộc cũng không vội vàng phải tìm Vạn Độc Mẫu Dịch như vậy.

Người nói chuyện chính là pháp tướng trung kỳ tu sĩ Lỗ Nhuận Kiện của Trung Thổ đệ nhất luyện đan thế gia Lỗ gia.

– Tộc huynh, hôm nay Chân Linh phái ở Bắc Hải như mặt trời ban trưa, bọn ta minh mục trương đảm như vậy bố trí tang vụ ở Hoàng Ly đảo phụ cận, làm như vậy không phải là đang gây hấn với Lục Thiên Bình đó sao? Tương truyền trong tay Lục Thiên Bình đó có Vạn Diệu Ngọc Lộ, lại luyện thành Vạn độc Vẫn nguyên cương, những thứ này đều là thủ đoạn khắc chế tang vụ. Lục Thiên Bình đó hôm nay lại là cường giả đứng đầu đương kim thiên hạ, nếu cùng Lỗ gia ta làm khó chẳng phải là chuyện đại họa sao?

Năm đó Bắc Hải Liêu gia gia chủ Liêu Nhuận Giáp, hôm nay Lỗ gia chi mạch pháp tướng tu sĩ Lỗ Nhuận Giáp ở Trung Thổ sau khi nghe vậy hơi mang vẻ rầu rĩ hỏi.

Lỗ Nhuận Kiện nghe vậy cười đáp:

– Tộc đệ hãy yên tâm, Chân Linh phái lúc này tự lo không xong, Lục Thiên Bình đó ở Đông Hải sống chết chưa biết. Lỗ gia ta cũng chưa từng muốn cùng Vũ Văn thế gia tranh đoạt Thất Tinh động thiên có muốn cũng chỉ là Vạn Độc Mẫu Dịch trong Thất Tinh động thiên thôi, vào lúc này Vũ Văn thế cầu mong sao cho chúng ta cấp thêm cho Chân Linh phái chút xíu tạo loạn.

Một vị Lỗ gia tu sĩ khác cũng gật đầu nói:

– Đường huynh nói phải, Thất Tinh động thiên cách Hoàng Ly đảo có thể khai ích hải vực gần nhất, từ trước đến giờ là Chân Linh phái sai phái môn hạ đệ tử tiến vào căn cứ của động thiên. Hôm nay lấy uy thế của Chân Linh phái ở Đông Hải, nếu không phải thêm lời ngăn cản, Thất Tinh động thiên tất đúng là thiên hạ của Chân Linh phái môn hạ đệ tử. Đến lúc đó tất nhiên sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với con em gia tộc tiến vào thung lũng Lạc Kim. Trên thực tế trước đó Thất Tinh động thiên hai lần khai ích là bởi vì Chân Linh phái đệ tử trở ngại mới khiến cho con em gia tộc thủy chung không cách nào do thám biết tung tích của Vạn Độc Mẫu Dịch.

Lỗ Nhuận Giáp hiển nhiên vẫn không yên lòng, nói:

– Nếu Chân Linh phái tu sĩ đóng ở Hoàng Ly đảo muốn xông mạnh vào, nghe nói ở Hoàng Ly đảo có ít nhất ba vị Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ đóng ở đó, nếu xông mạnh cũng phiền toái!

– Xông mạnh sao?

Lỗ Nhuận Kiến nghe vậy vui lên, sau đó trong lời nói tràn đầy sát cơ, cười lạnh nói:

– Nếu Chân Linh phái không thức thời, đến lúc đó bọn ta nói không chừng sẽ phải mạnh mẽ đắc tội một phen Chân Linh phái rồi!

Thấy vẻ mặt của Lỗ Nhuận Giáp muốn nói lại thôi, Lỗ Nhuận Kiện cười nói:

– Tộc đệ, con em nhất mạch của ngươi đó hiện giờ đã trở về Trung Thổ. Bắc Hải sau này cùng Lỗ gia ta lại không quan hệ, ngươi còn lo lắng gì?

Lỗ Nhuận Giáp nghe vậy cười cười miễn cưỡng, một phần u ám trong lòng cuối cùng cũng không tán đi được. Nhưng hắn thấy được gia tộc mấy vị pháp tướng tu sĩ tất cả đều bộ dáng nắm chắc phần thắng, hắn cũng chỉ đành ngập miệng không nói gì.

Trên Hoàng Ly đảo, Thiên Hồ sắp lâm bồn, tất cả mọi chuyện trên Hoàng Ly đảo giao Thanh Hồ chủ trì. Tuy nhiên lúc này chuyện phát đột nhiên, chính là Huyền Hồ cũng không kịp tu dưỡng, trở ra động phủ điều tra tình huống chung quanh.

– Bên Thiên Linh sơn đã tới tin tức chưa?

Thiên Hồ thấy Thanh Hồ cùng Lôi lão lục hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ đều ở đấy, không khỏi trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên Thanh Hổ cùng Thanh Lang hai người lại đã bị Lục Bình phái đi Trung Thổ, lúc này cũng không có trên Hoàng Ly đảo.

– Vẫn chưa!

Thần sắc của Thanh Hồ hơi mang một tia ngưng trọng, nhưng vẫn trấn an nói:

– Tuy nhiên trước khi huynh ấy đi Đông Hải đối với lần này đã có dự liệu, như vậy cũng tất nhiên bày ra hậu thủ, xem ra không việc gì. Ngươi an tâm nghỉ ngơi mới phải!

Lôi lão lục lại hỏi:

– Thất Tinh động thiên nếu gần đây khai ích, Chân Linh phái lần này lại một mực không hề sai phái dung huyết kỳ đệ tử tới Hoàng Ly đảo, nhưng Lục huynh trước khi chuyện xảy ra đã có dự liệu sao?

Thiên Hồ hướng Thanh Hồ ra hiệu mình không gì đáng ngại, ngay sau đó lại hướng tới lão lục gật đầu một cái, đáp:

– Phu quân mưu đồ Thất Tinh động thiên sắp tới, bổn phái không cần thiết sai phái con em tiến vào Thất Tinh động thiên mạo hiểm. Tuy nhiên phu quân vốn cho rằng Lỗ gia sẽ không mạo hiểm như vậy, dù sao bọn họ cho tới nay chỉ là muốn tiến vào thung lũng Lạc Kim của Thất Tinh động thiên thôi. Bổn phái con em tuy cùng bọn họ cạnh tranh trong động thiên, nhưng cũng chưa từng cấm chỉ bọn họ đi vào trong đó, không ngờ bọn họ lại còn xuất thủ.

Lôi lão lục như có điều suy nghĩ, nói:

– Đã như vậy, xem ra Lục huynh ở Đông Hải gặp phải tất nhiên không phải là thật khéo. Hơn nữa Lỗ gia trước khi chuyện xảy ra cũng tất nhiên có phát giác, nếu không lấy thực lực của Trung Thổ Lỗ gia sẽ không mạo nguy hiểm lớn như vậy.

Thanh Hồ lại nói:

– Lấy bản lĩnh của hắn cho dù Chân Linh lão tổ xuất thủ chỉ sợ cũng chưa chắc làm khó được hắn. Ta cũng tò mò, chẳng lẽ hắn cũng chưa từng nhắm vào Lỗ gia bày ra hậu thủ gì?

Thiên Hồ cười cười, trong tay đột nhiên xuất hiện hai cái ngọc tủy bình, nói:

– Hoàng Ly đảo hộ đảo đại trận đủ bền bỉ, người của Lỗ gia muốn cường công Hoàng Ly đảo cơ hồ không thể nào. Tuy nhiên nếu bọn họ thật sự đi theo con đường cực đoan, có hai cái bình ngọc này cũng không cần để trong lòng độc vụ đó. Huống chi nếu đoán không sai, Tam Linh đương nhiên trở lại rồi.

Thanh Hồ khai ích nắp bình vừa nghe, lông mày nhướn lên, cười nói:

– Ha, lại là một giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ, có vật này ở đây đúng là vạn độc bất xâm.

Lôi lão lục lại nói:

– Thì ra là ba tên tiểu tử đó sắp trở lại sao? Được Bích Hải linh xà nhất tộc truyền thừa, thực lực của ba tiểu tử đó tất nhiên tăng vọt. Lỗ gia này thật đúng là muốn chết mà!

Trong lúc Lội lão lục vừa dứt lời không lâu, phảng phất nghiệm chứng hắn nói không uổng vậy. Trong sương mù trên biển ngoài Hoàng Ly đảo quả thật đột nhiên nổi lên tiếng sấm kịch liệt, đồng thời còn có tiếng trách cứ cùng kêu lên lớn tiếng. Đám người Lôi lão lục nghe rõ ràng chính là đám Tam Linh cùng Lỗ gia tu sĩ nhận chiến rồi.