Chương 929: Kiếm trảm tu la

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cùng lúc đó, trong sóng biển mãnh liệt thỉnh thoảng có yêu tu hóa hình hướng ra mặt biển, cùng nhân tộc tu sĩ liên thủ vây giết ma la hội bại.

Thiên Khang lão tổ đã sớm buông tha đầu Ngọc tu la lúc trước cùng mình đại chiến. Mặc dù ông ta có Khai sơn việt nơi tay có thể cùng một đầu Ngọc tu la miễn cưỡng chiến binh, nhưng muốn chiến thắng lại cơ hồ không khả năng. Nên Thiên Khang lão tổ liền bỏ đầu Ngọc tu la này ngược lại bắt đầu cùng Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị liên thủ vây giết một đầu Ngọc tu la khác.

Hiện nay nhân tộc tu sĩ đã ổn chiếm thượng phong, ma la hội bại đã thành định cục, không có Thiên Khang lão tổ dây dưa, đầu Ngọc tu la này chính là không có cơ hội chạy trốn.

Nhưng trên thực tế cho dù là không có Thiên Khang lão tổ ngăn trở, vẫn có những môn phái tu sĩ khác tiến lên chặn lại. Đây là một lần cơ hội cực kỳ không dễ một lưới bắt hết Bắc Hải ma la, hiển nhiên không có môn phái nào sẽ ở chuyện này đùa bỡn che giấu. Cho dù là sau đó yêu tộc tu sĩ chạy tới viện thủ cũng giống như vậy, dưới mắt đầu Ngọc tu la bị Thiên Khang lão tổ bỏ qua cũng đã bị hai vị nhân tộc pháp tướng trung kỳ tu sĩ cùng với hai vị yêu tộc lão tổ liên thủ vây giết.

Sau khi Lục Bình bay ra Hàn Băng đảo, đưa tay một chiêu, Quải vân phàm trôi lơ lửng ở bầu trời khu vực Chân Linh phái đóng lần nữa thu nhỏ lại thành lớn chừng bàn tay bị hắn thu vào trong tâm hạch không gian.

Lúc này nhân tộc tu sĩ đã sớm liên thủ đuổi ma la ra khỏi bên ngoài Hàn Băng đảo, bây giờ toàn bộ hải vực bên ngoài Hàn Băng đảo đều là chiến trường. Nhân yêu hai tộc tu sĩ liên thủ chia ra ở đáy biển, bầu trời đuổi giết ma la hội bại, ngược lại cũng không cần dùng Quải vân phàm hiệp trợ Chân Linh phái hộ đảo đại trận.

Lục Bình thần niệm quét ngang, xoay người liền đi về phía đông nam, dọc đường gặp được ma la e sợ tránh không kịp. Mà Lục Bình một kiếm cũng không nhàn rỗi, theo Lục Bình phi độn mà một đường giáo sát đi, đợi đến lúc Lục Bình dùng thân hình, ít nhất bốn năm đầu đoán đan cấp bậc Đại tu la bị hắn chém chết, mà còn lại tiểu tu la càng nhiều.

Lúc này Thiên Sơn, Thiên Phong, Thiên Thuật ba vị lão tổ đang liên thủ vây giết một tên Phong tu la cấp bậc pháp tướng. Đầu tu la này mặc dù đã bị ba vị lão tổ liên thủ áp chế, nhưng như muốn chém chết trong thời gian ngắn lại căn bản không cách nào làm được.

Một món bạn sinh linh bảo trong tay Phong tu la giới vu giữa hữu hình cùng vô hình, bơi lội quanh người nó, khiến cho đám ba vị lão tổ Thiên Sơn, Thiên Phong vây công rất kiêng kỵ, thủy chung không thể buông tay thi triển.

Lục Bình xem ra, thay vì nói đây là ba người đang vây giết đầu huyết tu la này, cũng không bằng nói là ba người đang hợp lực dây dưa, không để cho đầu tư la này độn trốn. Nếu là cứ tiếp tục như vậy, Phong tu la này tất nhiên có thể tìm được sơ hở của ba người thoát khỏi sự dây dưa của ba người.

Lục Bình thấy trong ba vị lão tổ, nhìn kỹ thì Thiên Phong lão tổ tích cực nhất, nhìn bạn sinh linh bảo như ẩn như hiện quanh người con Phong tu la kia, thầm nói chẳng lẽ là Thiên Phong sư bá coi trọng bạn sinh linh bảo này?

Lục Bình dùng Vân Quang Ngũ Hành y sau lưng che đậy thân hình chui tới bên ngoài ba vị lão tổ. Vừa lúc đó, một cái phong mang của Phong tu la liền quét Thiên Phong, Thiên Thuật hai vị lão tổ. Trong lòng của hai lòng người kiêng kỵ uy năng của bạn sinh linh bảo này, không dám chính diện ngăn cản, chỉ đành phải vừa lui về phía sau. Nhưng không ngờ Phong tu la thân hóa cuồng phong, toàn lực vọt tới Thiên Sơn lão tổ có năng lực phòng thủ mạnh nhất trong ba người.

Thiên Phong lão tổ thần sắc quýnh lên, nói: – Không xong, tu la này muốn đi!

Trong lúc nói chuyện, Phong tu la này đã xông phá Thiên Sơn lão tổ ngăn trở, mặt thấy sẽ phải hóa thành gió nhẹ độn trốn đi, không ngờ lúc này từ bên người Thiên Sơn lão tổ lại xuất ra một đạo kiếm khí lẫm liệt.

Kiếm khí này ở giữa không trung chia ra làm bốn, nhưng uy lực cũng không từng ít đi nửa phần. Bốn đạo kiếm khí này nhô lên cao chém xuống, kể cả không gian kiếm khí trải qua cũng bắt đầu sinh ra nhăn nheo, tựa hồ tùy thời đều phải bị kiếm khí này cắt vỡ hết vậy, chớ đừng nói chi là uy phong xông tới mặt.

Dưới tình huống này, Phong tu la dĩ nhiên là bị ngăn cản hết đường đi, chỉ đành phải lần nữa hóa thành bản thể, cái phong mang như có như không hóa thành màu xanh thực chất, cản lại bốn đạo kiếm khí nhô lên cao chém xuống, một ném đi, run lên, bốn đạo kiếm khí không ngờ lại nguyên phong bất đồng chém ngược về phía sau mà quay về.

Trong hư không đột nhiên xuất hiện một mặt tiểu phiên bị một cái tay nắm chặt cán. Tiểu phiên chẳng qua là lay động nhẹ nhàng, vô số đám mây từ phía trên mặt tiểu phiên dâng lên. Bốn đạo kiếm khí này chém vào trong đám mây này giống như đá chìm đáy biển vậy.

Chẳng qua là một chút thời gian như vậy, Phong tu la này cũng đã mất đi cơ hội thoát khỏi ba vị lão tổ đeo bám, lần nữa bị đám ba người Thiên Phong lão tổ vây đi lên vây ở trung ương.

Mà có chỗ bất đồng là, lần này vây công đầu Phong tu la này đã không còn là ba người, mà là bốn người.

Trên đầu Lục Bình treo Quải vân phàm, quanh người Thu Thủy Y Nhân, Tế Thủy Trường Lưu bốn thanh phi kiếm vòng quanh, vừa đúng vào ngay mặt đầu Phong tu la này.

Lúc trước đám ba vị lão tổ Thiên Sơn, Thiên Phong sở dĩ không làm gì được đầu Phong tu la này, nguyên nhân căn bản nhất là ở ba người người nào cũng không cách nào chính diện ngăn cản uy năng của một món bạn sinh linh bảo trong tay Phong tu la kia.

Mà bây giờ trong tay Lục Bình có Quải vân phàm một món phòng thủ linh bảo địa địa đạo đạo như vậy. Bốn người thì có thể chính diện chống lại thực lực của đầu Phong tu la này, mà ức chế hết uy năng bạn sinh linh bảo của Phong tu la. Sung kỳ lượng cũng chính là một pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bình thường, căn bản không phải là đối thủ của Thiên Sơn, Thiên Phong, Thiên Thuật ba vị lão tổ liên thủ, huống chi hai kiếm trong tay Lục Bình cũng tuyệt không phải là pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bình thường có thể khinh thường.

Dưới sự áp chế thực lực tuyệt đối, đầu Phong tu la này rất nhanh liên bị Cản sơn tiên của Thiên Sơn lão tổ rút ra gãy một cái chân. Cái phong mang của con Phong tu la theo sát đeo bám về phía Thiên Thuật lão tổ lần nữa bị Quải vân phàm ngăn trở. Thiên Phong lão tổ nhân cơ hội đem phong luân chém về phía sau lưng của nó, mặc dù Phong tu la hết sức tránh né, nhưng vẫn là bị lột nửa bả vai.

Phong tu la liên tiếp bị bị thương nặng mắt thấy chạy trốn vô vọng, đem phong mang cuốn quanh thân, liên đụng tới một bên Thiên Phong lão tổ.

Nhưng đầu Phong tu la này lại chỉ cảm thấy trước mắt ánh sáng chợt lóe rồi biến mất. Trong hai mắt nhìn thân thể quen thuộc trước mắt này cũng khuôn mặt mê hoặc: thân thể không đầu này sao nhìn qua là quen thuộc như vậy!