Chương 290: Hậu Tích Bạch Phát (Tiếp 1)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình mời Diễm Vô Cữu xuất thủ luyện đan, trừ luyện đan thuật của mình không cách gì đem toàn bộ kim đan hóa thành mười viên ra. Một nguyên nhân trọng yếu chính là Lục Bình hy vọng lấy được một huyết mạch hoàn chỉnh.

Hoàn chỉnh kim đan không thể nghi ngờ gì nữa là một cái thứ để bổ sung huyết mạch tương đối hoàn chỉnh.

Lục Bình nếu là toàn lực xuất thủ cho dù không đạt tới mười viên “Hóa kim Dung huyết đan” thì sáu bảy viên vẫn có thể bảo đảm. Nhưng nếu là như vậy thì sẽ không nghi ngờ gì nữa, tổn thất một phần huyết mạch của kim đan.

Sự rõ ràng bên trong đó, Lục Bình cho là ở về phương diện bổ túc huyết mạch. Huyết mạch càng đầy đủ thì huyết mạch bổ sung căn cơ càng hoàn thiện. Ít nhất Lục Bình ở hai lần bổ túc huyết mạch trước đều sau khi luyện hóa một viên Dung huyết châu sau cùng mới khiến cho tu vi cuối cùng lên cấp.

Thoáng chốc là thời gian nửa năm đã qua. Lục Bình sau khi luyện hóa Thất bộ văn đan, chín viên Dung huyết châu ở trong tâm hạch không gian đã toàn bộ chuyển hóa thành chân nguyên đan dịch. Tâm trạng của hắn nhảy nhót vô cùng có lực. Huyết dịch trong huyết mạch chảy xuôi phát ra những tiếng vang phồn phục giống như nước biển dâng trào. Sự tích góp lực lượng lâu dài vào giờ phút này phảng phất như đã sử dụng hết vậy.

Lục Bình quyết định thật nhanh đem một viên “Hóa kim Dung huyết đan” nuốt vào trong bụng, bắt đầu luyện hóa.

Đan dược chấp phục ở trong đó vẫn tồn tại một lượng chân nguyên khổng lồ hỗn hợp với huyết mạch bổ sung, bị căn cơ huyết mạch của Lục Bình cứng rắn thôn phệ theo từng viên “Hóa kim Dung huyết đan” một bị Lục Bình phục dùng. Căn cơ huyết mạch của hắn càng lúc càng đầy đủ.

Một cỗ uy áp Lục Bình không phát giác được từ phòng tu luyện tản mát ra và không ngừng tăng lên.

Khi mười viên“Hóa kim Dung huyết đan”luyện hóa hoàn tất, huyết mạch của Lục Bình đã tích chứa một lượng chân nguyên khổng lồ, không thể lường được. Chín viên Dung huyết châu ở trong tâm hạch không gian lúc này toàn bộ đã chuyển hóa thành một ngàn hai trăm chín mươi sáu giọt chân nguyên dịch. Chung quanh là mười hai viên Nguyên thần châu đem những thứ chân nguyên dịch này vững vàng bao vây trong tâm hạch không gian. Đồng thời chân nguyên khổng lồ ở trong huyết mạch cũng bị Lục Bình từ từ luyện hóa cuồn cuộn không ngừng, hội tụ ở trong tâm hạch không gian lại bị chân nguyên dịch đồng hóa và dung hợp. Một ngàn hai trăm chín mươi sáu giọt chân nguyên dịch chậm rãi phồng lớn lên. Toàn bộ ở trong tâm hạch không gian bị một tầng kim quang sáng rực che lấp.

Vào lúc này Lục Bình cảm giác ở trong cơ thể mình có một tiếng âm vang cực lớn, phảng phất như có một loại linh tính ở trong huyết mạch của hắn.

Đột nhiên ra đời một tiếng hô phảng phất như từ thời viễn cổ truyền về kèm theo ở trong huyết mạch cuối cùng đã hoàn thiện truyền tới. Một cảm giác hoàn toàn mới chưa từng có bao giờ bao phủ toàn thân Lục Bình.

Khi huyết mạch ở trong người thức tỉnh linh tính thì tâm hạch không gian của Lục Bình đột nhiên bắt đầu khuếch trương. Một ngàn chín trăm hai mươi sáu giọt chân nguyên dịch, cứ hai giọt dung hợp là một, hóa thành sáu trăm bốn mươi tám giọt rồi lần nữa hóa thành ba trăm hai mươi bốn giọt, vân vân.

Chân nguyên dịch dung hợp càng lúc càng nhanh. Mỗi một giọt chân nguyên dịch lại càng lúc càng lớn. Khi chân nguyên dịch lần nữa hóa thành chín viên Chân nguyên châu vô cùng to lớn, thì mười hai viên bản mệnh Nguyên thần chầu vốn là chậm chạp xoay tròn ở bên ngoài, đột nhiên tăng nhanh tốc độ. Linh lực khổng lồ bắt đầu hướng vào bên trong cơ thể của Lục Bình hội tụ. Đồng thời chín viên Chân nguyên châu khổng lồ cũng bắt đầu hướng vào vị trí trung ương của tâm hạch không gian hội tụ.

Ngô Nham ở bên ngoài động phủ đã bị uy áp tán phát ra càng ngày càng nặng nề của Lục Bình từ trong phòng tu luyện áp chế cho không dám nhúc nhích.

Cổ uy áp này không chỉ là do Lục Bình lần nữa mở rộng thần niệm uy áp, mà trong đó còn có kèm theo một cỗ uy áp nói không rõ, nghĩ không thông, phảng phất như một sự áp chế huyết mạch trời sinh từ đến vậy.

Tuy nhiên lúc này Ngô Nham cũng bất chấp tự thân bị áp chế không thể động đậy, chỉ thấy trong miệng hắn mở thật to, hai con mắt đờ đẫn nhìn lên bầu trời ở trên động phủ. Nơi ấy có một xoáy linh khí đang chậm chạp hình thành càng lúc càng lớn.

Lục Bình lúc này đang bế quan, cũng không biết quá trình đột phá đoán đan kỳ của mình lại gây ra động tĩnh lớn đến như vậy. Hắn lúc này đã thành một cái vực sâu không đáy chuyên môn thôn phệ thiên địa linh khí.

Chín viên Chân nguyên châu cực lớn ở trong người hắn đã bắt đầu hội tụ về tâm hạch không gian. Thần niệm của Lục Bình đột nhiên tiến vào trong tâm hạch không gian. Từng tia từng lũ thấm vào bên trong chín viên chân nguyên dịch. “Bắc Hải thính đào quyết” vận chuyển cuồn cuộn không ngừng đem linh khí thu nạp vào trong thân thể luyện hóa thành chân nguyên, kèm theo huyết mạch lưu chuyển mà cuối cùng hội tụ đến chín viên chân nguyên dịch.

Đồng thời hội tụ còn có thần niệm của Lục Bình. Bởi vì có những thứ thần niệm này thấm vào khiến cho trong chân nguyên ngưng tụ của Lục Bình bước đầu có chứa linh tính. Cũng bởi vì thần niệm cùng chân nguyên dung hợp, cuối cùng kích thích cho linh tính ở trong huyết mạch cũng hồi phục.

Lục Bình ở dung huyết kỳ pháp lực tu vi quá mức hùng hậu. Khi trong quá trình chuyển hóa thành chân nguyên nhu cầu đối với thiên địa linh khí đã đạt tới mức vô cùng kinh khủng. Ngoại trừ “Bắc Hải thính đào quyết” trong quá trình vận chuyển hấp nạp linh khí ra, thì Lục Bình trong tu luyện thất còn bố trí tụ linh trận, bao phủ hết toàn bộ động phủ. Toàn bộ một trăm tám mươi viên trung phẩm linh thạch vây bên trong trận pháp, trong lúc hội tụ linh khí cũng cuồn cuộn và không ngừng đem linh khí ở trong linh thạch tiếp xúc ra truyền vào trong cơ thể của Lục Bình. Một đoàn ánh sáng treo lơ lửng ở bên hông của Lục Bình. Cũng bởi vì linh khí hội tụ mà lộ ra tử ý dồi dào.

Lúc này ở bên trong tâm hạch không gian của Lục Bình, mười hai viên Nguyên thân châu vẫn nhanh chóng xoay tròn ở chỗ cũ. Lục Bình ở bên trong tâm hạch không gian dùng chín viên nguyên châu đang chậm chạp tiếp cận vào trung tâm, tạo thành một linh khí truyền qua vô vùng khổng lồ. Xoáy linh khí ở bên trong cơ thể của Lục Bình tương ứng với xoáy khí ở bầu trời trên động phủ của Lục Bình, Linh khí bốn phương tám hướng đang hội tụ về trong xoáy khí này khiến cho phạm vi mười dặm xung quanh động phủ đều có thể nhìn thấy.

Thiên địa dị tượng! Thiên địa dị tượng!

Động tĩnh khi Lục Bình đột phá đoán đan kỳ bây giờ đã quá lớn, muốn không cho người ta chú ý cũng không được.

– Đây là tu sĩ nào đột phá đến đoán đan kỳ đây?

– Đột phá đoán đan kỳ? Tràng diện này mà là đột phá đoán đan kỳ gì? Sợ là tu sĩ đang lên cấp đoán đan trung kỳ hoặc là đoán đan hậu kỳ cũng không chừng.

– Không thể nào! Tu sĩ đột phá đoán đan kỳ trung kỳ hoặc là hậu kỳ có lẽ có thể thu nạp nhiều thiên địa linh khí như vậy. Nhưng bởi vì những chân nhân này đã có thể rất dễ dàng khống chế chân nguyên trong cơ thể mình, căn bản sẽ không phát sinh ra thiên tượng khổng lồ như thế này.

– Có lẽ là một chân nhân muốn khoe khoang một phen chăng? Ta xem tám thành là vị chân nhân này trong quá trình lên cấp đã dung hợp thiên địa linh vật có phẩm chất quá cao, đã không rãnh để bận tâm chưởng khống chân nguyên trong cơ thể cùng thiên địa linh khí.

Vào lúc này, một cổ thần niệm uy áp phô thiên cái địa vọt tới bao trùm phương viên bốn dặm xung quanh động phủ của Lục Bình.

– Thần niệm bao trùm bốn dặm quả là một vị đột phá đoán đan trung kỳ trung nhân. Xem ra vị chân nhân này đã đột phá thành công rồi. Chẳng qua là thần niệm uy áp này hơi nặng một chút. Chẳng lẻ vị chân nhân này đang lập uy hay sao? Ta xem, hay là bởi vì dung hợp thiên địa linh vật phẩm chất quá cao?

– Nhưng mà thiên địa linh vật còn có thể gia tăng tác dụng của thần niệm uy áp hay sao? Đây quả thật là tin tức mới rồi!

Chín viên Chân nguyên châu ở trong tâm hạch không gian ầm ầm chạm vào nhau, hướng về phía thiên địa linh khí do Lục Bình hội tụ một trận rung chuyển.

Ngô Nham ở bên ngoài động phủ bị cổ linh khí khí lãng này lập tức thổi bay tung ra khỏi mặt đất. Một tiếng nổ ầm ầm chỉ Lục Bình có thể nghe thấy phát ra trong đầu của hắn. Trong lúc nhất thời thần niệm của Lục Bình đột nhiên mất đi sự khống chế, hướng bốn phía phát đi.

Cảnh vật trong phạm vi bốn dặm xung quanh đầu của Lục Bình hiện ra rõ ràng. Sự nghị luận rối rít của những tu sĩ kia bị Lục Bình nghe hết.

Đang khi Lục Bình lần nữa phát triển thần niệm quay trở về, thì bị hắn hoàn toàn chưởng khống xong thì thiên tượng ở trên bầu trời của động phủ đã triệt để tiêu thất không còn thấy đâu nữa. Linh khí trong khuôn viên mười dặm lại vẫn tụ tập về phía động phủ của Lục Bình.

Lúc này trong tâm hạch không gian của Lục Bình bị nhuốm thành một màu vàng ở trên không trung. Ở giữa không gian này một viên đan hoàn màu vàng to lớn, có chút không ổn định đang bị mười hai viên Nguyên thần châu tán phát ra hào quang ngũ sắc bao vây chặt ở trung tâm.

Tâm thần của Lục Bình với viên đạn hoàn màu vàng này liên kết vô cùng chặt chẽ. Mà thần niệm của Lục Bình cũng có một phần xâm nhập vào trong kim đan này. Viên kim đan sinh ra một loại quan hệ với hắn vô cùng khó giải thích, phảng phất như viên kim đan này là cái sinh mạng thứ hai của hắn vậy, phảng phất như một cái trứng đang không ngừng nuôi dưỡng phát sinh ra sinh mệnh, chờ cho đến khi nó phá kén chui ra thì bản thân hắn đã có thể sinh ra một cái sinh mạng khác.

Đoán đan, đoán đan, đoán đan kỳ ba cấp chín tầng chính là đem tự thân thần niệm nhè nhẹ và từng lũ đưa vào trong quả kim đan này.

Bây giờ thần niệm của Lục Bình sau khi tu vi đột phá kim đan đã cùng kim đan sản sinh tương thích và cộng sinh quan hệ. Chỉ có khi Lục Bình đem tất cả thần niệm đoán nhập vào trong viên kim đan này, và còn phải liên tục ba lần lấy thiên địa linh vật nhằm để kích thích và làm trắng đại linh tính của kim đan, thì cuối cùng nó mới có thể phá xác mà ra thành tựu pháp tướng.

Lục Bình bất chấp suy tư gì đến tương lai nữa, trước mắt là sự vui mừng vô cùng lớn. Gần hơn hai mươi năm khổ tu, Lục Bình rốt cục đã thành tựu một viên kim đang trở thành tu sĩ cao cấp ở trong tu luyện giới.

Linh khí vẫn như cũ, không ngừng cuồn cuộn hội tụ lại. Lục Bình mới vừa ngưng tụ kim đan chưa hoàn toàn cũng có chân nguyên trong huyết mạch. Bởi vì kim đan cuối cùng ngưng tụ mà bị thu vét hết không còn gì.

Trong khuôn viên mười dặm, quá trình linh khí hội tụ kéo dài suốt ba tháng. Ở trong ba tháng này khu vực của Lục Bình ở phảng phất như biến thành một khu vực chân không của thiên địa linh khí. Mặc dù có hội tụ bao nhiêu thiên địa linh khí tới bổ sung đi chăng nữa cũng không thể lấp đầy cái vực sâu không đáy này.

Lục Bình thuê mướn động phủ là một trong hai mươi bốn ngôi địa cấp động phủ của Bắc Minh. Độ dày linh khí trong động phủ tương đương với một trung hình linh mạch. Nhưng mặc dù như thế, dưới tác dụng của trong cơ thể và ba đạo tụ linh trận ở bên ngoài cơ thể của Lục Bình thì mới coi như có chút đủ cho hắn sử dụng.

Trong đó Lục Bình không phải là có nhu cầu khổng lồ đối với thiên địa linh khí như vậy. Mà là bởi vì Lục Bình sau khi đột phá đoán đan kỳ tu vi có một quá trình củng cố. Và quá trình cũng cố này, tu vi của Lục Bình trãi qua quá trình từ không tới có tăng trưởng một cách rõ rệt. Huống chi hắn còn phục dùng đến mười viên “Hóa kim Dung huyết đan”.

Mà huyết mạch tinh hoa trong mười viên đan dược này bị căn cơ huyết mạch của Lục Bình dùng một phương thức vô cùng dễ dàng thôn phệ và dung hợp. Nhưng chân nguyên ẩn chứa ở bên trong đó không phải là một viên kim đan của đoán đan chân nhân tầng hai bình thường. Lục Bình làm thế nào cũng không có thể dễ dàng luyện hóa được.

Thời gian ba tháng trôi qua rất nhanh, quá trình hội tụ linh khí rốt cục cũng dừng lại. Rất may là những khu vực đồng phủ phụ cận được Bắc Minh xây dựng dùng để cho mướn. Nếu không dưới ảnh hưởng của Lục Bình, sợ rằng đoạn thời gian này căn bản không có ai có lòng dạ tu luyện. Vậy mà Lục Bình bởi vì đột phá tu vi dẫn đến động tĩnh lớn như vậy. Phương viên mười dặm ở trong Càn Nguyên thành cũng có thể thấy thiên địa dị tượng.

Trong lúc Lục Bình đột phá tu vi, phần nữa tu sĩ ở Càn Nguyên thành đều truyền miệng nhau rằng có một đoán đan chân nhân khi dung đoán thiên địa linh vật đột phá tu vi. Bởi vì linh vật có phẩm chất quá cao mà thân niệm chân nguyên liên tục mất đi sự khống chế dẫn đến thiên địa dị tượng.

Lục Bình đột phá tu vị tự nhiên không gạt được Bắc Minh. Ít nhất Bắc Minh biết được ở trong ngôi động phủ này bế quan trước đó không phải là một vị đoán đan kỳ chân nhân mà là một vị dung huyết kỳ điên phong tu sĩ. Hơn nữa còn là vị luyện đan sư Lục Cửu ở trong Bắc Minh đan hội nổi danh trước đó.

Ba tháng sau, khi động phủ của Lục Bình không hề hội tụ thiên địa linh khí về nữa, luyện đan đại sư Tần chân nhân của Bắc Minh cùng Hồng Diệp lão tổ, đệ tử thần truyền và là vị đứng đầu trong lần đan hội chính là luyện đan thiên tài Chu Sấm cùng nhau đến thăm.

Ngô Nham chiến chiến công căng ở trước mặt Tần chân nhân tu vi đạt đến đoán đan hậu kỳ, mặc dù sợ hãi nhưng cũng đem mọi chuyện nói ra cho rõ ràng.

Tần chân nhân nhíu mày một cái, hỏi:

– Lục Cửu đạo hữu vẫn còn đang bế quan?

– Đúng vậy!

Ngô Nham rốt cục cũng trấn tĩnh lại, từ trong sự hoảng hốt thở dài nhẹ nhõm nói tiếp:

– Thiếu chủ nói lần này sau khi tu vi đột phá, bởi vì trước đó chuẩn bị quá đầy đủ khiến cho đại lượng linh đan dược lực tồn tại ở trong cơ thể chưa kịp luyện hóa. Nếu không kịp thời luyện hóa tiêu trừ, đối với tu vi sau này sẽ có sự trở ngại rất lớn, vì vậy cần phải tiếp tục bế quan.

– À, vậy ngươi có biết Lục Cửu đạo hữu lúc nào xuất quan hay không?

Chẳng biết tại sao trên mặt của Tần chân nhân đột nhiên thoáng qua một vẻ hâm mộ hỏi.

– Cái này tiểu nhân cũng không biết. Thiếu chủ cũng không nói, chỉ nói luyện hóa được lực tích lưu ở trong cơ thể đem tu vi hoàn toàn cũng cố xong sẽ xuất quan, cụ thể là ngày giờ nào thì không đề cập.

Ngô Nham vẫn như cũ, rạch ròi trả lời, cố gắng cứng cỏi nói chuyện cùng đoán đan chân nhân. Nếu là lúc trước ngay cả điều này, Ngô Nham cũng không dám nghĩ tới, trong lòng không khỏi có một loại cảm giác thành tựu.

– Vậy cũng tốt. Chờ cho Lục đạo hữu sau khi xuất quan, bọn ta sẽ tới bái phỏng.

Sau khi rời khỏi động phủ, Chu Sấm nhịn không được hỏi:

– Sư huynh, Lục Cửu này thật đúng là ngay ở dung huyết kỳ liền trở thành luyện đan đại sư?

Tần chân nhân không nhanh không chạm đáp:

– Nếu không người cho rằng hắn làm thế nào thông qua một khảo nghiệm truyền thừa thứ nhất của một vị luyện đan tông sư của bốn minh. Ngươi cũng thông qua một khảo nghiệm của một vị tông sư, cụ thể tình huống thế nào chẳng lẽ ngươi còn không rõ hay sao?

Chu Sấm trầm mặt chốc lát, nói:

– Đáng tiếc là một chỗ khảo nghiệm tông sư cũng không thông qua được. Nói như vậy hắn ở trong đan hội còn có chỗ bảo lưu?

Tần chân nhân nghe trong lời của Chu Sấm có vẻ không phục, liền thủng thắn nói:

– Trong tu luyện giới vốn là đầm rồng hang hổ. Tu sĩ kinh tài tuyệt diễm xuất hiện không dứt. Người nào lại dám nói mình chính là đệ nhất thiên hạ đâu, cần phải biết thiên ngoại hữu thiên, sơn ngoại hữu sơn, đi con đường của mình mà không vì ngoại vật động tới mới là đáng quý.

Chu Sấm yên lặng đi theo sau lưng của Tần chân nhân, hồi lâu mới bình tĩnh nói:

– Sư huynh nói phải. Sư đệ thụ giáo rồi.

Tần chân nhận thấy Chu Sấm trong chốc lát mà khí chất thần thái có biến hóa lớn đến như vậy, thầm than: “Vị sư đệ này vô cùng thông tuệ!”, nhưng vẫn tiếp tục nhắc nhở:

– Sư đệ tu vi đang sắp đột phá. Căn cơ cũng chuẩn bị rất là vững chắc. Lần này sau khi trở về nên chuẩn bị đột phá đoán đan kỳ đi.

Tần chân nhân và Chu Sấm sau khi rời đi, biết được lai lịch của ngôi động phủ này. Ô Sơn bang chủ Kiều Chính Ngạn mang theo một vị tu sĩ trẻ tuổi, mặt có hơi tái nhợt cũng tới bái phổng.

Sau đó Thính Âm Tiểu Trúc Sở Đình cùng Lý Tu Trúc cũng đến thăm cũng bị Ngô Nham giống như vậy, báo là Lục Bình đang bế quan, không thể bị quấy rầy mà tiếc nuối rời đi.

Lúc này Lục Bình đang ở trong động phủ của mình trãi qua một quá trình hậu tích bạc phát lần nữa. Thậm chí quá trình này khiến cho hắn có chút ứng phó không kịp.