Chương 1459: Tấn công ban đêm ( chung tục )

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hai vị Cửu Huyền lâu Thuần Dương lúc sắp chết lấy phương thức tự mình hiến tế hiệp trợ Dương Hi lão tổ khởi động Cửu Huyền lâu cấm đoạn đại trận. Chu Bát Tả vội vàng lớn tiếng kêu muốn Tiêu Bạch Vũ bắt lại tiểu thiên thế giới trước:

– Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa cực kỳ bí mật trong tiểu thiên thế giới.

Dương Hi lão tổ bởi vì bàn tay bị chém mà mất Thất Vũ Phiến lúc này cũng đã biết được Cửu Huyền lâu bị tiêu diệt trong khoảnh khắc. Lão ta định ngay cả Thất Vũ Phiến dưới chân cũng không cướp đoạt, mà liên tiếp lui về phía sau mấy bước. Một tay vê một thủ ấn kỳ diệu trước người, trong nháy mắt hòa cùng linh khí ba động do hai vị Cửu Huyền lâu Thuần Dương sắp chết trước đó tán phát ra. Toàn bộ Cửu Huyền lâu đạo tràng nhất thời chấn động cả lên.

Lục Bình có thể thấy rõ ràng Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận đang vùi lấp. Nói chính xác hơn đó không phải là vùi lấp, mà là đang rút về. Cứ như vậy Cửu Huyền lâu tông môn sẽ có càng nhiều bại lộ ngoài hộ phái đại trận. Mà đạo tràng làm cơ sở nhất bởi vì hộ phái đại trận rút về mà trở nên càng thêm vững chắc, đồng thời lỗ hổng bị đánh xuyên trước đó cũng do đại trận rút về mà kịch liệt thu nhỏ lại.

Một khi cấm đoạn đại trận hoàn toàn phát động, toàn bộ Cửu Huyền lâu đạo tràng đều sẽ bị nhét vào trong khe hở của không gian. Toàn thể Cửu Huyền lâu thậm chí vì thế bỏ qua một phần tông môn trú địa.

Dương Hi lão tổ lúc này bởi vì dẫn động cấm đoạn đại trận mà được thủ đoạn bảo hộ sau đó lưu lại ở đạo tràng, trong lúc nhất thời mọi người căn bản không thể nào uy hiếp được lão ta. Nhưng dưới tình huống cấm đoạn đại trận phát động, mọi người thiếu nhất chính là thời gian. Nếu không một khi bị vây trong cấm đoạn đại trận, cho dù đám người Tiêu Bạch Vũ tàn sát hết toàn thể Cửu Huyền lâu cũng không cách nào đánh vỡ thủ đoạn cuối cùng do Cửu Huyền lâu lịch đại Chân Linh lão tổ không ngừng hoàn thiện bố trí.

Tiêu Bạch Vũ vào chớp mắt Chu Bát Tả nhắc nhở đã đi về phía Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới trôi giữa không trung. Đám người Viên Phá Không, Dương Thọ Xương, Mãn Nguyệt trước sau bay về phía Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới. Thất Phiến lão tổ đang toàn lực trấn áp Thất Vũ Phiến. Lục Bình chỉ đành phải ở một bên hộ pháp, rồi sau đó liền thấy Chu Bát Tả lảo đảo đi tới..

Lục Bình tâm thần căng thẳng, đối với Chu Bát Tả cũng không buông lỏng. Mũi kiếm của Chân Linh Chi Kiếm thủy chung chí hướng bà ta, hiển nhiên hắn đề phòng quá sâu đối với vị Cửu Huyền lâu Thuần Dương lão tổ đột nhiên trở mặt.

Chu Bát Tả cảm nhận được địch ý của Lục Bình, cười cười không nói gì, mà là một bên xếp bằng ngồi dưới đất. Bà ta lấy ra mấy cái bình ngọc từ bên trong trữ vật pháp khí, nuốt vào trong bụng toàn bộ mấy loại linh đan trân quý bên trong bắt đầu chữa thương.

Hiển nhiên trước đó Chu Bát Tả bị Dương Hi lão tổ lấy Thất Vũ Phiến bản thể phản kích, tự thân cũng bị thương không nhẹ. Tuy nhiên Lục Bình nhìn thấu một tia đau khổ một tia bàng hoàng ít nhiều trên mặt Chu Bát Tả ngồi bên cạnh không người bắt đầu chữa thương. Lục Bình âm thầm suy đoán, sợ rằng Chu Bát Tã quyết định đột nhiên làm phản cũng vô cùng không dễ dàng.

Thất Phiến lão tổ một bên hiển nhiên cũng không đem toàn bộ tâm thần đặt trên trấn áp Thất Vũ Phiến, nhìn thấy Lục Bình cẩn thận như vậy, cười cười, nói:

– Lục tiểu hữu không cần khẩn trương như vậy. Chu đạo hữu chính là đạo lữ của Tiêu đạo hữu. Trước đây một mực không hề báo cho tiểu hữu, quả thật bởi vì lúc này sự quan trọng đại, quan hệ đến sự sống chết của Chu đạo hữu, kính xin Lục tiểu hữu chớ trách.

Lục Bình gật đầu một cái, trên mặt không nhìn ra biểu hiện gì, chẳng qua thu vào Chấn Linh Chi Kiếm, nhưng trong lòng vẫn đề phòng như cũ. Về phần đề phòng người nào, ngay cả bản thân Lục Bình một thời gian cũng không quá rõ.

Chính vào lúc này, Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới trôi ở bầu trời của đạo tràng đột nhiên kịch liệt rung động, rõ ràng không gian chấn động cơ hồ cuốn ùa toàn bộ chỗ tông môn của Cửu Huyền lâu. Nếu không phải lúc này Dương Hi lão tổ đã phát động cấm đoạn đại trận nhằm vào Cửu Huyền lâu đạo tràng, chỉ sợ một hồi không gian chấn động này có thể khiến Cửu Huyền lâu tổn thất thảm trọng.

– Ngày nào đó Cửu Huyền lâu trở ra tu luyện giới, toàn thể Cửu Huyền lâu tất đem nợ máu trả bằng máu!

Đã ở trong cấm đoạn đại trận vừa mới sinh thành, Dương Hi lão tổ tức giận nguyền rủa, thủy chung không cách nào ngăn cản mấy vị Thuần Dương nhóm người Tiêu Bạch Vũ hợp lực đem Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới từ bầu trời trên đạo tràng công phá cấm đoạn đại trận chưa hoàn toàn thành hình, mượn sơ hở của hộ phái đại trận bị phá vỡ trước đó chuyển di ra hết bên ngoài đạo tràng.

Lục Bình cùng mọi người cũng đua nhau đuổi theo vọt ra khỏi Cửu Huyền lâu đạo tràng. Thời điểm Lục Bình rút lui ra khỏi lằn ranh cấm đoạn đại trận, giống vậy phía trên mượn lực vỗ một cái, đuổi kịp các vị Thuần Dương tu sĩ trước mặt, lại thấy Lâm Vũ lão tổ cởi độn quang vòng vo tới phía mọi người.

Lục Bình vội vàng lấy độn quang của mình tiếp dẫn. Lâm Vũ lão tổ sớm đã bị khí tức yểm yểm, sinh cơ lúc liền lúc đứt, cả người rơi xuống người mang mấy chục vết thương.

Lục Bình nhìn miệng vết thương trên người Lâm Vũ lão tổ, nhướng mày, nói:

– Là lôi thuật thần thông!

Không cần Lục Bình nói nhiều, tại chỗ Thuần Dương người nào không phải là hạng người kiến thức rộng rãi. Thạch Hoa lão tổ càng thêm trực tiếp nói:

– Đây là thủ đoạn của Vũ Văn thế gia!

Mọi người đua nhau lâm nhiên, chiêu bài của tu luyện giới đệ nhất thế gia thật làm người ta kiêng kỵ. Sự xuất hiện của bọn họ rốt cuộc là Cửu Huyền lâu cầu viện hay Vũ Văn thế gia sớm có dự mưu trước khi chuyện xảy ra?

Lục Bình đem một viên linh đan chữa thương lấy Vạn Diệu Ngọc Lộ làm chủ được bỏ vào trong miệng Lâm Vũ lão tổ, một đường sinh cơ treo trên người của ông ta. Mọi người đã vọt ra khỏi Cửu Huyền lâu tông môn trí địa, đi tới chỗ cửa vào hộ phái đại trận lúc trước.

Nơi này còn để lại dư âm đại chiến trước đó. Không gian vẫn ở chỗ cũ chấn động. Linh khí tán loạn kích động lên dư âm cơ hồ có thể bức lui đoán đan kỳ tu sĩ. Tuy nhiên đối với mọi người ở đây như gió nhẹ quất vào mặt vậy.

Trong trời cao sớm đã bị mất tất cả, nhưng mọi người vẫn có thể phát hiện không ít đồ từ trong dư âm của đại chiến. Thất Phiến lão tổ hít một hơi dài, nói:

– Đúng là có lôi thuật thần thông thi triển ở chỗ này, uy năng thần thông bực này, chỉ sợ cũng chỉ có Vũ Văn thế gia Thuần Dương tu sĩ.

Lúc này bởi vì linh đan chữa thương của Lục Bình, Lâm Vũ lão tổ dằng dặc tỉnh lại, thấy mọi người cười thảm nói:

– Bị người bao vây đường lui, là người của Vũ Văn thế gia, dẫn đầu chính là Vũ Văn Thông Thiên, còn có hai vị Thuần Dương tu sĩ cùng mấy vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Tam Thần đạo hữu cùng Cổ Duyệt đạo hữu đã bị… Tuy nhiên Vũ Văn thế gia hiển nhiên không ngờ người của chúng ta sẽ nhiều như vậy, đắc thủ nhanh như vậy. Cuối cùng mắt thấy không cách nào ngăn cản liền chém giết Tam Thần đạo hữu cùng với Cổ Duyệt đạo hữu bị trọng thương sau đó rút lui. Lão phu cũng xem là may mắn, đã trốn thoát được.

Mãn Nguyệt lão tổ nhíu mày nói:

– Nói như vậy người của Vũ Văn thế gia không phải do Cửu Huyền lâu gọi đến…

Lời của Mãn Nguyệt lão tổ thật ra thì nói chỉ một nửa, nửa câu còn dư lại trong lòng mỗi tu sĩ tại chỗ đều đã nghĩ tới: “Nếu không phải là Cửu Huyền lâu gọi đến, đó là ai gọi đến chứ?”

Nửa câu này Mãn Nguyệt lão tổ sở dĩ không nói ra là bởi vì một khi nói ra khỏi miệng, chỉ sợ sẽ đưa tới mọi người nghi kỵ lẫn nhau, Thuần Dương đồng minh thật vất vả tạo thành lập tức có thể phân bằng chia rẽ.

Lúc này Thuần Dương đồng minh còn nhất định phải duy trì, ít nhất trước khi bí mật tích chứa trong không gian linh bảo của tòa tiểu thiên thế giới tại thể bị mọi người đẩy ra từ trong Cửu Huyền lâu đạo tràng bị mọi người chia nhau, đồng minh này còn cần duy trì.

Lục Bình mắt lạnh bàng quan, biết được sợ rằng sau khi chia xẻ xong hết thảy trong tiểu thiên thế giới, mọi người khó chung sức hợp tác như trước đó nữa. Vũ Văn thế gia đột nhiên xuất hiện giống như một cây gai, khiến cho mọi người ngày sau khó tín nhiệm lẫn nhau hơn.

Về phần Thuần Dương đồng minh còn có cần thiết duy trì hay không. Ha ha, Tiêu Bạch Vũ được tiêu thiên thế giới lập tức muốn thành tựu Chân Linh. Hơn nữa bí pháp của Cửu Huyền lâu tạo thành Chân Linh truyền thừa không đoạn tuyệt, còn có Chu Bát Tả đều là Thuần Dương tu sĩ không biết chưởng khống Cửu Huyền lâu bao nhiêu truyền thừa tương trợ. Sau khi Cửu Huyền lâu suy sụp, Liệt Thiên Kiếm phái lập tức thành thánh địa mới, còn cần Thuần Dương chi minh này làm gì.

Về phần Thất Phiến lão tổ được khai thiên thần khí Thất Vũ Phiến, bản thân ông ta tu luyện thần thông công pháp, linh bảo Thất Phiến ngự sử cùng Thất Vũ Phiến rất có liên hệ. Lần này có khai thiên thần khí tương trợ, từ trong ngộ được bí thuật thần thông gì nhất cử giúp ông ta bước vào Chân Linh cũng không phải là không thể được. Nếu lại có thể từ trong món không gian linh bảo trước mắt lấy được bí mật thành hình của tiểu thiên thế giới, như vậy Thiên Huyền tông đã cụ bị điều kiện thành tựu thánh địa.

Hai vị phát khởi trọng yếu nhất của Thuần Dương chi minh đều đã đến gần công thành, đương nhiên muốn thối lui ra trong liên minh phân tán vốn chính là vì đối kháng thánh địa, duy trì tông môn truyền thừa của mỗi người.

Mà những tu sĩ khác giống vậy sẽ biết được bí ẩn của Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa không ngừng đoạn tuyệt, nếu lại có thể từ trong không gian linh bảo biết được bí mật thành hình của tiểu thiên thế giới, cũng như nắm giữ phương pháp thành tựu thánh địa, chẳng qua là so sánh cùng tài lực thâm hậu của Liệt Thiên Kiếm phái và Thiên Huyền tông, hiển nhiên còn có chênh lệch quá mức lớn.