Chương 946: Thuần dương tinh nguyên

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Những thứ thuần dương chân nguyên này dưới tình huống Lục Bình hết sức vận chuyển Bắc Hải Thính Đào quyết bị lần nữa luyện hóa thành chân nguyên tự thân của Lục Bình, một lần nữa trở về đến pháp tướng trong cơ thể. Trong cảm giác kinh dị của Lục Bình, tu vi mới vừa mới tiến cấp pháp tướng kỳ bắt đầu ổn định lại lần nữa bắt đầu một đường đề thăng lên.

Trong lúc Lục Bình tựa hồ mới vừa đắm chìm trong rung động cùng với vui sướng tu vi để thăng, dược lực của Linh Thủy Dựng Thể Đan đã bị Lục Bình luyện hóa xong. Thân thể của Lục Bình mặc dù lấy được cực lớn đề thăng, nhưng trong cảm giác thần niệm của hắn, lúc này thân thể hắn cũng không vượt qua một nấc thang lần nữa, đạt tới trình độ tương đương với ngưng tụ hai đạo bảo cấm pháp bảo.

Mà trong lúc sau khi thân thể của Lục Bình đề thăng dừng lại, thuần dương tinh hồn núp trong chân nguyên tử vụ của tâm hạch không gian cũng dừng lại thâu tổng chân nguyên hùng hồn tích chứa thuần dương chi khí. Bắc Hải Thính Đào quyết sau khi luyện hóa một cổ thuần dương chân nguyên cuối cùng, một loại cảm giác giống như bắt đầu chảy qua trong huyết mạch cũng bắt đầu tiêu tán.

Lục Bình biết được, lúc này đem viên Linh Thủy Dựng Mạch Đan thứ hai nuốt vào trong bụng bắt đầu luyện hóa. Quả nhiên không ngoài sở liệu, theo thân thể lần nữa để thăng, thuần dương tinh hồn trong tâm hạch không gian lần nữa thả ra một cổ thuần dương tinh nguyên. Sau khi trải qua pháp tướng phản tố, một cổ cảm giác nóng hừng hực trong huyết mạch lần nữa rõ ràng dâng lên.

Lục Bình biết cơ hội không thể mất, vội vàng vận chuyển Bắc Hải Thính Đào quyết bắt đầu luyện hóa hấp thu từng cổ một thuần dương tinh nguyên này. Thuần dương tinh nguyên này cũng không phải là chân nguyên, mà là tinh nguyên do Phi Thiên lão tổ lên cấp vượt qua lần thứ ba lôi kiếp, sau khi lên cấp thuần dương cảnh dùng thuần dương chi khí ngưng tụ mà thành, cũng cùng như bản nguyên tinh hoa vậy, nhưng không chức tính chi phân. Nếu không Lục Bình cũng không yên tâm to gan trực tiếp luyện hóa thành chân nguyên tinh hoa, rồi sau đó bị Long chi pháp tướng trực tiếp thu nạp.

Phẩm chất của thuần dương tinh hồn vẫn còn trên pháp tướng chi hồn, nhưng thuần dương tinh hồn giống vậy cũng có thể mang đến sự tăng trưởng trên tu vi cho tu sĩ. Nhưng quan trọng hơn cũng thuần dương chi khí tích chứa thuần dương tinh hồn có thể khiến cho pháp tướng tu sĩ trên linh tính được lấy đề thăng cao hơn, chú tựu căn cơ càng thêm hùng hồn, có sự trợ giúp vượt qua lôi kiếp lớn hơn.

Nhưng thuần dương tinh hồn này hiển nhiên đối với thân thể của tu sĩ yêu cầu rất cao. Trước đó sau khi Lục Bình lên cấp đoán đan điên phong coi như là miễn cưỡng đạt tới yêu cầu thấp nhất thu nạp thuần dương tinh hồn. Duyên cớ này còn bởi vì thân thể của Lục Bình Nguyên bản vượt xa thường nhân, nếu là đổi thành những tu sĩ khác, sợ rằng chỉ có sau khi lên cấp pháp tướng kỳ, mới có thể bởi vì thân thể trải qua chân nguyên trui luyện mới có thể có được thuần dương tinh hồn phản bộ.

Mà Lục Bình lúc ngưng tụ pháp tướng, theo thân thể đề thăng, thuần dương tinh nguyên đã từng đối với Long chi pháp tướng ngưng tụ từng có một lần giúp ích lớn. Chẳng qua là Lục Bình lúc ấy cũng không phát hiện, ngược lại còn cho là thuần dương tinh hồn này đã sớm bị pháp tướng hấp thu luyện hóa.

Sau khi Lục Bình luyện hóa Linh Thủy Dựng Thể Đan, thân thể lần nữa lấy được đề thăng, vì vậy lần nữa dẫn động thuần dương tinh hồn, khiến cho Lục Bình tu vi lấy được một lần đề thăng đại phúc độ.

Sau khi viên Linh Thủy Dựng Thể Đan thứ hai luyện hóa xong, Lục Bình không một khắc dừng lại, đem viên Linh Thủy Dựng Thể thứ ba nuốt vào trong bụng. Lần này được hiệu yếu bớt so với lần thứ hai còn phải rõ ràng, nhưng đối với cường độ thân thể vẫn có phúc độ đề thăng tương đối.

Lục Bình tâm phân nhị dụng, vừa luyện Hóa linh đan dược lực trong cơ thể, vừa vận chuyển Bắc Hải Thính Đào quyết, luyện hóa thuần dương tính nguyên kia.

Trong tâm hạch không gian, Long chi pháp tướng trong quá trình Lục Bình luyện hóa Linh Thủy Dựng Thể Đan từ trên thuần dương tinh hồn lấy được lợi ích khiến cho thân thể Nguyên bản bởi vì ngưng tụ thần thông chủng tử mà rút ngắn đề thăng một bậc, pháp tướng đã sớm khôi phục được ít nhiều lúc Lục Bình mới vừa mới tiến cấp pháp tướng kỳ ngưng tụ.

Mà trong lúc viên linh đan thứ ba bị Lục Bình luyện hóa trong nháy mắt, Nguyên bản Lục Bình đã đang chuẩn bị dừng lại tu luyện, nhưng thân thể của Lục Bình trải qua ba viên Linh Thủy Dựng Thể Đan tích lũy không muốn lại từ lượng thay đổi dẫn phát biến chất, thật chặt chẳng qua là ba viên linh đan. Thân thể Lục Bình vào giờ khắc này không muốn lại lần nữa đề thăng một nấc thang. Từ cường độ đề thăng lúc trước tương đương với một đạo bảo cấm pháp bảo tới cường độ tương đương với ngưng tụ hai đạo bảo cấm pháp bảo.

Cường độ của hai đạo bảo cấm pháp bảo, đây đã tương đương lúc pháp tướng trung kỳ tu sĩ bình thường vượt qua lối kiếp lần thứ hai lên cấp pháp tướng hậu kỳ làm chuẩn bị, thẩn thể có thể đủ đạt tới trình độ cao nhất rồi.

Lần này vượt qua, khiến cho Nguyên bản thuần dương tinh hồn muốn lần nữa yên tĩnh lại lần nữa vận chuyển. Lục Bình dưới sự bất đắc dĩ lần nữa bắt đầu vận chuyển công pháp. Long chi pháp tướng trong tâm hạch không gian hưng phấn quanh quẩn bơi lội khắp mọi nơi, thân thể lấy mắt thường có thể thấy tốc độ tăng trưởng.

Nguyên vốn thân thể mới vừa khôi phục lại kích cỡ bằng ba trượng đột nhiên lần nữa tăng trưởng một thước. Đợi đến thời điểm thuần dương chi hồn thả ra tinh nguyên đạt tới thân thể cực hạn chịu đựng, chiều dài của Long chi pháp tướng đã tăng trưởng đến vào khoảng ba trượng năm thước.

Cùng chi ngược lại, một đoàn thuần dương tinh hồn núp trong chân nguyên tử vụ cũng sau khi liên tục bị pháp tướng hấp thu luyện hóa đại lượng thuần dương tinh nguyện bắt đầu rõ ràng héo rút, so sánh với lúc trước ước chừng rút nhỏ một phần ba.

Đỉnh núi Phi Linh, Lục Bình chậm rãi giường đôi mắt. Đại Bảo xuất hiện lần nữa ở bên người Lục Bình. Mà sau lưng Đại Bảo, thân thể cao lớn của Lục Tiểu Hải hóa thành nguyên hình giờ phút này đang đóa đóa thiễm thiểm cúi đầu từ sau lưng Đại Bảo nhìn về phía Lục Bình. Hắn làm gì còn có một chút phong thái của Hổ đạo nhân đích truyền huyết duệ, đơn giản ngay cả một con chuột cũng không bằng.

Lục Bình hít một hơi thật sâu, rồi sau đó đột nhiên khạc ra.

Một cô bạch lãng từ trong miệng Lục Bình phun thẳng ra, ở giữa không trung diễn hóa thành trường hà cuồn cuộn, trực tiếp đến hơn mười trượng ra, lúc này mới chậm rãi biến mất giữa không trung.

Lục Bình nhìn cự hổ núp sau lưng Đại Bảo một cái, đem bề ngoài đầu đại miêu này hoa lệ dị thường thấy kinh hãi đảm chiến, thiếu chút nữa lại lần nữa phục trên đất có móng trước đây tai mắt lại.

– Đã qua thời gian dài bao lâu rồi?

Lục Bình đã quyết định muốn cho con cự miêu này rèn luyện một phen, thêm can đảm một chút. Lục Bình tức giận không để ý đến Lục Tiểu Hải, mà là thẳng hướng Đại Bảo hỏi.

– Lão đại, chúng ta trong Phi Linh sơn này đã ngây người năm năm!

Lục Bình nhìn một chút biểu lộ của Đại Bảo, cười nói:

– Thế nào, ngây ngô rồi sao?

Đại Bảo trước mặt Lục Bình ngược cũng để phải khai, hư cười “ha ha” gật đầu.

Lục Bình là ngược lại hỏi:

– Như thế nào, những năm này trên Phi Linh đảo này có phát hiện gì mới không?

Trên Phi Linh đảo ẩn giấu bảo tàng cũng không thiếu, nói cách khác, Phi Linh phái truyền thừa hơn hai vạn năm, từ cổ chí kim không biết có bao nhiêu Phi Linh phái tu sĩ khai ích động phủ trên Phi Linh sơn này. Trong đó có ẩn giấu động phủ sợ rằng ngay cả năm đó Phi Linh phái tu sĩ nhà mình đều không rõ ràng lắm, cho tới bây giờ trên Phi Linh sơn này còn không biết có bao nhiêu động phủ không khai khai.

Tuy nhiên những thứ bí ẩn này, hoặc là động phủ chưa khai ích trên căn bản đều một ít đoán đan kỳ một người tu sĩ khai khai, bên trong cho dù có một ít thứ tốt Lục Bình cũng chưa chắc có thể để mắt. Chân chính Phi Linh phái lịch đại pháp tướng tu sĩ động phủ Phi Linh phái không thể nào không nắm giữ, quả quyết không thể nào lưu lại bất kỳ vật gì trong đó nữa.

Đại Bảo vỗ vỗ vào một cái túi rộng lớn treo bên hông, nói:

– Lão đại yên tâm đi, động phủ có thể tìm tới đều vào xem rồi, thứ hữu dụng đều ở nơi này, nhìn không thuận mắt còn ở lại trong động phủ, không phải là cũng muốn lưu chút niệm tưởng cho người sau sao?

Lục Bình nhìn bốn phía một chút, lúc này mới nói:

– Toàn bộ Phi Linh đảo này bây giờ còn dư lại vật chân chính có giá trị sợ rằng chỉ còn lại có ba dạng. Thứ nhất chính là bảy cái đại hình linh mạch dưới chân đỉnh núi này, toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới, không một nhà thế lực có thể có nhiều đại hình linh mạch như vậy. Chính là Chân Linh sơn hiện nay cũng bất quá chỉ miễn cưỡng góp đủ bốn cái đại hình linh mạch. Mà gần đây ở đất bảo thuyền chìm mất tìm được một cái đại hình linh mạch sợ rằng cuối cùng vẫn còn phải dời vào trong bảo thuyền.

Đại Bảo nghe tò mò, vội vàng tiếp lời hỏi:

– Vật có giá trị thứ hai là cái gì?

Lục Bình rạch một cái vào bầu trời, nói:

– Dĩ nhiên là Phi Linh phái hộ đảo đại trận này. Đại trận này có thể ở Phi Linh đảo chìm vào đáy biển sâu chín ngàn trượng mà như cũ bảo vệ Phi Linh đảo bốn ngàn năm lại không thay đổi chút nào. Năm đó Phi Linh phái những thứ lão tổ thành tựu Chân Linh thật là sau không lường được a!