Chương 972: Thủy Tinh đích truyền

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trịnh bang chủ lúng túng cười cười, không hai người trước mắt này làm chỗ dựa, hắn còn thật không can đảm đắc tội Huyền Linh phái. Huống chi ám tham chung quanh giám thị một cái hải vực này cũng chưa chắc cũng chỉ là một nhà Huyền Linh phái.

Văn tiên sinh sau lưng công tử kia hừ lạnh một tiếng, song chưởng đè một cái xuống phía dưới mặt biến, chung quanh một dặm dưới mặt biển đột nhiên nổ lên mấy đóa huyết hoa.

Mấy dặm ra, mấy đạo độn quang đột nhiên từ trên mặt biển vọt lên, bỏ chạy đi về phía các phương hướng bất đồng. Trịnh bang chủ đường đường pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, lúc này trên mặt đã bắt đầu tháng mồ hôi.

Văn tiên sinh kia khinh miệt nói:

– Có công tử nhà ta ở chỗ này, Bắc Hải các phái này ăn xong gan hùm mật gấu, dám đến chọc giận Tứ Hải bang của ngươi sao? Cho dù là Thủy Tinh cung cũng khiến cho công tử nhà ta ba phần mặt mỏng!

– Đúng, đúng, đúng!

Trịnh bang chủ lau mồ hôi một cái, nói: – Là tại hạ khiếp đảm, để công tử mất thể diện!

Công tử kia không chút phật lòng, nhìn một phen về chỗ phương nam cực xa, sau đó nói:

– Vẫn Lạc mật địa, Thất Tinh Động Thiên, năm đó bảy vị Giao đạo nhân này trung thực ủng độn. Mặc dù từ trong miệng Quy đạo nhân đó đung đưa không chừng lấy được tin tức của Tam Linh Ngũ Hành Hiệp, nhưng cuối cùng vẫn còn Giao đạo nhân tìm tới thiên địa kỳ trân khôi phục bản nguyên lực. Nếu không năm đó chính là tổ tiên Bằng đạo nhân cũng chưa chắc dễ dàng dựa vào Thất Bảo Lôi Hồ đánh bại Giao đạo nhân như vậy!

Lúc này vị Văn tiên sinh kia hé mồm nói:

– Nhắc tới cùng kỳ quái, năm đó Giao đạo nhân kia vì Quy đạo nhân Độc đan gây thương tích, bản nguyên tổn hao nhiều, núp ở Vẫn Lạc mật địa liệu dưỡng thương thế, sau đó vì sao mạnh hơn khai mở Bắc Hải tu luyện giới? Cuối cùng cũng khiến cho Bắc Hải tu luyện giới kém xa với những tu luyện giới khác, ông ta lúc ấy hoàn toàn có thể không cần như vậy sao?

Công tử khẽ mỉm cười, nói:

– Chuyện này chưa đủ vì người ngoài nói rồi. Các người chỉ cần biết được, Bắc Hải này có lẽ chưa chắc bần tích như tu luyện giới nhận biết như vậy thôi. Chẳng qua là mấy vạn năm qua này, bao tu sĩ đại thần thông đại trí tuệ nhưng thủy chung không cách nào khám phá đến bảo tàng của Giao đạo nhân giấu ở Bắc Hải mà thôi.

Trong lúc sau khi Lục Bình rời đi một hôm, Huyền Linh phái Đạo Huyền lão tổ mang theo Huyền Linh phái tu sĩ một đường hấp tấp đi tới trên chỗ hoang tiều này của Phúc Hải bang.

Nhìn đầy đất bừa bãi, Đạo Huyền lão tổ tựu như cùng một tòa núi lửa sắp phun ra, trong miệng hung hăng ra được một chữ:

– Lục soát!

Nửa ngày trước, Huyền Linh phái đột nhiên nhận được tin tức của Phúc Hải bang truyền đến, nói là một chỗ bí mật Truyền tống trận ở Bắc Hải nam bộ hải vực xây nên kể cả một chỗ Đông Hải bị người phá hư, Phúc Hải bang đệ tử đóng ở đây toàn bộ vẫn lạc.

Huyền Linh phải lập tức nổi lên hành động, chuẩn bị phái ra Lâm Hư Thanh lão tổ dẫn môn hạ đệ tử đi trước điều tra.

Nhưng không đợi Lâm Hư Thanh lên đường, tin tức đến từ Đông Hải Thủy Tinh cung cũng truyền tới, lần này tin tức truyền đến thậm chí kinh động Đạo Thắng lão tổ. Thủy Tinh cung pháp tướng sơ kỳ tu sĩ Côn Ngọc lão tổ đi ra ngoài Huyền Linh phái trên đường trở về Đông Hải hồng đăng tắt, đã vẫn lạc.

Đạo Thắng lão tổ quyết định thật nhanh, phái pháp tướng trung kỳ Đạo Huyền lão tổ đi ra, cùng Lâm Hư Thanh lão tổ một đường đến chỗ hoang tiều bí mật truyền tống chi địa này của Phúc Hải bang tra xét.

Chỉ chốc lát sau khi, Lâm Hư Thanh lão tổ đi tới trước người Đạo Huyền lão tổ, nói:

– Sư thúc, từ tình huống trước mắt nắm giữ mà xét, thi thể của tu sĩ trú đóng ở Phúc Hải bang xem ra đã đều bị người xử lý, xem ra hung thủ rất lão đạo, đồng thời hung thủ đi cực kỳ ung dung. Bốn phía lưu lại dấu vết đấu pháp cực ít, hiển nhiên chém giết từ bắt đầu đến kết thúc thời gian quá ngắn. Như vậy có thể chứng minh thực lực của hung thủ xa xa cao hơn Phúc Hải bang tu sĩ đóng ở nơi này. Truyền tống trận đã hủy đi, nói như vậy hung thủ có thể là từ Đông Hải tới, dĩ nhiên, cũng không thể loại bỏ là Bắc Hải thế lực đặc biệt nhằm vào Phúc Hải bang.

Đạo Huyền lão tổ thở phào nhẹ nhõm, nói:

– Côn Ngọc đạo hữu dù sao cũng pháp tướng tu sĩ, nơi này kết thúc thời gian quá ngắn, nói cách khác Côn Ngọc đạo hữu có lẽ cũng không phải là bỏ mạng nơi này, mà là sau khi truyền tống đến Đông Hải, ở một đầu khác bị đánh chặn đường. Hơn nữa người đánh chặn đường cũng không thể nào là từ Bắc Hải đuổi theo, mà là từ Đông Hải một đầu khác tới, sau đó lại thông qua Truyền tống trận đi tới Bắc Hải, phá hư Truyền tống trận nơi này. Hung thủ là từ Đông Hải tới, nhưng lúc này lại trong lúc Bắc Hải sao?

Lâm Hư Thanh lão tổ trầm ngâm nói:

– Chỉ có thể nói khả năng lớn một chút, cụ thể như thế nào còn phải xem tình huống của Phúc Hải bang ở chỗ bí mật Truyền tống trận chi địa một bên Đông Hải!

Đạo Huyền lão tổ gật đầu một cái, nói:

– Trước tiên hãy bảo vệ hiện trường tốt, ở chỗ này chờ đi, xem ra Thủy Tinh cung cùng với Phúc Hải bang tu sĩ lập tức sẽ chạy tới, chỉ mong Côn Ngọc lão tổ kia là bỏ mạng ở một bên Đông Hải!

Lại là thời gian nửa ngày, mấy đạo độn quang vẫn lạc trong bầu trời. Mấy tên Thủy Tinh cung cùng với Phúc Hải bang tu sĩ liên hệ tới. Một người cầm đầu chính là Thủy Tinh cung đời thứ ba đích truyền tu sĩ ban đầu cùng Phùng Hư Đạo cùng đi Liêu gia đảo.

– Đạo Huyền tiền bối!

Vị Thủy Tinh cung đời thứ ba đích truyền tu sĩ này hướng Đạo Huyền lão tổ hơi chắp tay, đối với Lâm Hư Thanh lão tổ một bên lại chỉ là gật đầu một cái.

Đạo Huyền lão tổ cùng với Lâm Hà Thanh tựa hồ cũng sớm đã thành thói quen sự ngạo mạn của người trước mắt, trên mặt đều một bộ biểu lộ an chi nhược

– Trình Thế Trang sư điệt tới thật là nhanh, bọn ta cũng bất quá mới vừa tra xét chỗ bí mật Truyền tống trận này của Phúc Hải bang!

Trình Thế Trang nghe vậy mặt liền biến sắc, không vui nói:

– Hiện trường có trải qua sửa sang lại không?

Đạo Huyền lão tổ không nói câu nào nữa, vẫn là từ Lâm Hư Thanh đối đáp, nói:

– Chẳng qua là tra xét, hết thảy khác đều chưa từng động tới, hết thảy đều đang đợi sư điệt người tới tiếp thủ!

Trình Thế Trang mới vừa miễn cưỡng gật đầu một cái, phất phất tay với mười mấy tên Phúc Hải bang cùng với Thủy Tinh cung đệ tử sau lưng. Những đệ tử này bắt đầu tiến vào chung quanh trong huyết động của chỗ Truyền tống trận tra xét cái gì, sau đó Trình Thế Trang cũng vội vàng đi theo.

Lâm Hư Thanh hướng tới Đạo Huyền lão tổ cười khổ một tiếng, mà Đạo Huyền lão tổ là nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng.

Chỉ chốc lát sau khi, Trình Thế Trang mặt âm trầm từ trong huyết động đi ra, nói:

– Xem ra hung thủ quả thật đã chạy trốn tới Bắc Hải, chẳng qua là những người này quá mức giảo hoạt, dấu vết lưu lại quá ít, khiến người trong thời gian ngắn không thể nào tra ra!

Lâm Hư Thanh cùng Đạo Huyền lão tổ liếc mắt nhìn nhau. Lâm Hư Thanh lúc này mới nghiêm mặt nói:

– Ha, nhưng quý phái ở Truyền tống trận một bên kia của Đông Hải phát hiện cái gì?

Trình Thế Trang gật đầu một cái, nói:

– Nơi đó từng có một loại đại chiến kịch liệt, trình độ kịch liệt vượt xa nơi này. Loạn thạch cỏ cây bốn phía để lại không ít dấu vết đấu pháp, từ trên dấu vết mà nhìn, phía trên có ít nhất ba vị tu sĩ cấp bậc pháp tướng đại chiến, xem ra Côn Ngọc sư thúc chính là ở nơi đó vẫn lạc.

Lâm Hư Thanh cùng Đạo Huyền đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói:

– Nói như vậy hung thủ xem ra là hai tu sĩ cấp bậc lã pháp tướng rồi đúng không?

Trình Thế Trang gật đầu, nói:

– Ít nhất là hai tên, Côn Ngọc sư thúc mặc dù tu vi không coi là cao cường trong pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, nhưng ít ra cũng tu sĩ nắm giữ một loại bản mệnh đại thần thông. Pháp tướng sơ kỳ tu sĩ tầm thường muốn đánh chết ông ta nhưng cũng không dễ dàng như vậy!

Lâm Hư Thanh cùng Đạo Huyền nghe vậy trong lòng đều chợt động, trong lòng của hai người không khỏi cũng nhớ tới Lục Bình. Đây chính là nhân vật dữ dội mà ngay cả Trương Hi Di pháp tướng trung kỳ cũng có thể đánh cho đại bại, bản mệnh vô thượng thần thông cũng có thể ngưng tụ, giết Côn Ngọc lão tổ này hiển nhiên cũng không nói ở đây, nếu là vì vậy mà giá họa lên một vố…

Lâm Hư Thanh cười ”ha ha” một tiếng, nói:

– Trình sư điệt nói có lý, nhưng mà nói đến thực lực của pháp tướng sơ kỳ tu sĩ này, xem ra Trình sử điệt cũng đã nghe nói chuyện Chân Linh phái Lục Thiên Bình kia cùng Thương Hải tông Trương Hi Di đại chiến,…

Trình Thế Trang liếc Lâm Hư Thanh một cái, tựa hồ xem thấu hết suy nghĩ trong lòng của Lâm Hư Thanh, lúc này phủ quyết nói:

– Không phải là hắn, ta gần đây một vị đối phó Trung Thổ Lỗ gia tu sĩ trên Liêu gia đảo, lúc tin tức truyền tới ta đầu tiên xem ra chính là Lục Thiên Bình. Tuy nhiên từ Chân Linh phát truyền tới tin tức nói rất rõ ràng, Lục Thiên Bình này cùng Trương Hi Di đánh một trận cũng bị chút thương tích, gần đây tựa hồ bị Chân Linh phái cực vị lão tổ cấm chân, một vị núp trong động phủ của Thiên Linh sơn tu luyện. Sáng sớm hôm nay còn có Chân Linh phái tu sĩ ở trên Thiên Linh sơn thấy hắn ở cửa động phủ nhà mình đón ánh sáng mặt trời phun ra nuốt vào nguyên khí! Cho nên, Lâm sư thúc nếu là có suy đoán, còn là đáng tin cậy một chút thì hay biết mấy!

Lâm Hư Thanh giới dâm cười cười, nói:

– Trình sư điệt nói đúng! Nhắc tới lần này cũng đáng tiếc, nguyên vốn ta cũng an bài Côn Ngọc đạo huynh đi Truyền tống trận của bản phái trở về Đông Hải, nhưng Côn Ngọc đạo huynh cũng cố ý muốn đi Truyền tống trận của Phúc Hải bang, ai!

Trình Thế Trang trong lòng lạnh lùng cười một tiếng, trong miệng cũng nhạt nhẽo và nói:

– Chuyện này cùng Huyền Linh phái của ngươi không quan hệ. Côn Ngọc sư thúc lần này trừ nhiệm vụ đi ra ngoài quý phái ra, nguyên vốn chính là muốn trở về Đông Hải chuẩn bị tiếp chưởng Phúc Hải bang, dĩ nhiên là sẽ không đi từ Truyền tống trận của quý phái.

Lâm Hư Thanh thở phào nhẹ nhõm, nói:

– Thì ra là như vậy, chẳng qua là không biết Trình sư điệt dự tính kế tiếp làm sao bây giờ?

Trình Thế Trang lạnh lùng nói:

– Ta còn muốn tiếp tục đối phó Liêu gia, trước bị Lỗ Nhuận Kiện kia dùng Tăng Tu đan giả mạo pháp tướng trung kỳ tu sĩ nghiên cứu một chút, sau nữa lúc đối phó Liêu gia, cũng có không ít trợ thủ xa lạ xuất hiện, hiển nhiên là thế lực của Trung Thổ Lỗ gia. Trên Liêu gia đảo này cũng tất nhiên có siêu viễn trình cự ly Truyền tống trận đi thông Trung Thổ!

Lâm Hư Thanh gật đầu nói:

– Trung Thổ Lỗ gia kia được xưng tu luyện giới đệ nhất đan định thế gia, có những thứ kỳ môn đan dược này cũng bình thường. Tuy nhiên mặc dù Lỗ gia tới không ít trợ thủ, nhưng nghe nói vẫn bị Trình sư điệt một người áp chế không ngốc đầu lên được, thật làm người ta bội phục!

Trình Thế Trang khó được sắc mặt đỏ một chút, ngược lại không phải là hắn chỉ dựa vào một người chèn ép Liêu gia đảo không ngốc đầu lên được, mà là lẽ mỗi một lần tiếp chiến, Liêu gia đảo đều sẽ có ba vị pháp tướng tu sĩ cùng xuất thủ cùng hắn đeo bám. Có một lần hắn rốt cục bộc phát dữ dội, liên tiếp chủ động xuất thủ tru diệt hết mấy tên Liêu gia đảo đoán đan kỳ tu sĩ, phá hư quy cũ của Bắc Hải tu luyện giới, nhưng ngại vì thân phận Thủy Tinh cung đệ tử đích truyền của hắn. Bắc Hải các phái đều không nói tiếng nào, lúc này mới khiến cho Liêu gia đảo chúng tu quy súc ở trên đảo không dám đi ra ngoài.

Trình Thế Trang điều chỉnh một cái sắc mặt, nói tiếp:

– Cung nội đã truyền tới tin tức, Ngô sư huynh lập tức sẽ tới Bắc Hải, cùng tới còn có Mã sư đệ cùng Trương sư đệ, đồng dạng là đệ tử đích truyền. Ngô sư huynh thực lực trên ta xa, chính là Lục Thiên Bình kia cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, dám giết Thủy Tinh cung tu sĩ của ta, tất nhiên phải bị đuổi tận giết tuyệt!

Trình Thế Trang dừng một chút, thu liễm sát khí trên người, ngược lại đối với Lâm Hư Thanh nói:

– Huyền Linh phái của ngươi ở Bắc Hải dù sao người đông thế mạnh, nhưng tra xét một phen gần đây Bắc Hải đều có những pháp tướng tu sĩ xa lạ xuất hiện, một khi hữu tin tức chính là lập tức cho ta biết. Ngô sư huynh sau khi đến cũng có thể báo cho Ngô sư huynh, những thứ pháp tướng tu sĩ xa lạ vô cùng có thể chính là hung thủ sát hại Côn Ngọc sư thúc!

Lâm Hư Thanh tựa hồ đối với tu sĩ trong Thủy Tinh cũng rất có hiểu rõ, nghe vậy lấy làm kinh hãi, nói:

– Ngô sư huynh trong miệng của Trình sư điệt chẳng lẽ chính là Ngô Thế Hoàn đứng hàng thứ ba trong quý phái đời thứ ba đích truyền tu sĩ? Từng nghe Âu Dương sư điệt nói qua, Ngô sư điệt thực lực trong cùng cấp tu sĩ có thể nói vô địch, đã từng dưới tình huống một chọi một chém chết qua một con Bích Hải linh xà lên cấp pháp tướng trung kỳ. Thực lực như thế này cho dù là Lục Thiên Bình kia cũng không cách nào cùng so sánh!

Đạo Huyền lão tổ tựa hồ cũng đã nghe nói qua danh tự này, nghe vậy cũng thần sắc chợt động.

Trình Thế Trang cười lạnh một tiếng nói:

– Lục Thiên Bình kia cũng được xem là nhân vật số một ở đất Bắc Hải bần tích như những thôi, tu luyện giới rộng lớn như thế nào, hạng người đầm rồng hang hổ cũng nhiều như thế nào. Hắn như thế nào có thể cùng Ngô sư huynh tương đương với nhau!

Lời này của Trình Thể Trang cũng khiến cho Đạo Huyền cùng Lâm Hư Thanh trên mặt đều khó coi. Bọn họ đều Bắc Hải thổ sanh thổ trường tu sĩ, Trình Thể Trang mặc dù nói chính là Lục Bình, có thể giữa lời nói không khỏi đối với Bắc Hải tu luyện giới coi thường.

Lục Bình một đường tiềm hành trở về Thiên Linh sơn, lúc tới động phủ của mình cũng đột nhiên ngân người, thấy Hồ Lệ Lệ đang mặt mũi lo lắng đứng ở cửa động phủ tựa hồ đang đợi hắn trở lại.

Sau khi thấy Lục Bình, Hồ Lệ Lệ sắc mặt vui mừng, sau đó chỉ chỉ trong động phủ, thấy Lục Bình nghi ngờ, tiến lên bên tai Lục Bình thấp giọng nói:

– Chưởng môn sư bá tới!

Lục Bình lúc này cũng đã phát giác khí tức của Liễu Thiên Linh lão tổ trong động phủ, ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Hồ Lệ Lệ, lại thấy Hồ Lệ Lệ gật đầu một cái, nói:

– Ta không dám nói láo trước mặt sư bá!

Lục Bình vỗ vỗ bả vai của nàng, ra hiệu không, lúc này mới đi vào động phủ.

Đi vào động phủ, Lục Bình liền thấy lão sư đang ngồi ở vị trí đầu hai mắt đang nhìn chằm chằm hắn, Lục Bình không khỏi một trận chột dạ!

– Huyền Sở đã an toàn rời khỏi Bắc Hải rồi sao?