Chương 1488: Hỏa Diễm

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vũ Văn Đạo Thiên biến thành lôi cầu khó khăn lắm mà vẫn không thể kích phá Chân Linh phái hộ phái đại trận. Ngay lúc đó, lại là một đạo lôi cầu từ trên trời giáng xuống, rồi sau đó lôi cầu hóa thành một con lôi bằng hùng vĩ từ trên trời giáng xuống. Rõ ràng là Vũ Văn Thông Thiên thấy Vũ Văn Đạo Thiên thất thủ lập tức chạy tới trợ chiến. Hai vị thuần dương liên thủ, Chân Linh phái hộ phái đại trận không còn may mắn.

Trong chớp mắt, lôi bằng của Vũ Văn Thông Thiên đã xông vào trong hộ phái đại trận. Hai vị thuần dương nháy mắt hội hợp muốn đánh phá Chân Linh phái hộ phái đại trận.

Nhưng ngay thời khắc thiên quân một phát, hộ phái đại trận ánh sáng đại thịnh, linh khí vô cùng giống như một con sông lớn bị thông dòng tùy ý chảy trong hộ tráo của hộ phái đại trận. Trước đó Chân Linh phái hộ phái đại trận vốn không người chủ trì vào giờ khắc này đột nhiên vận chuyển thuận lợi, hoàn toàn sống lại.

Toàn thể Chân Linh phái một trận hoan hô, hiển nhiên lúc này đã có bổn phái đại tu sĩ xuất thủ chủ trì hộ phái đại trận vận chuyển. Vũ Văn Đạo Thiên giữa không trung cũng kinh ngạc. Chân Linh phái đại tu sĩ không phải đều đã rời khỏi Thiên Linh sơn rồi sao? Sao lúc này còn có người có thể chủ trì Chân Linh phái hộ phái đại trận?

Nhưng bên cạnh Vũ Văn Thông Thiên lại hừ lạnh nói:

– Hôm nay chúng ta đã xông vào trong trận, hiện tại cho dù có người chủ trì trận pháp cũng đã chậm rồi!

Hai vị thuần dương đồng thời đưa tay cho gọi, lôi vẫn trong bầu trời rung chuyển, ngưng tụ, rõ ràng ở giữa không trung tạo thành một lôi hồ hình dạng hồ lô to lớn. Nó cùng Thất Bảo Lôi Hồ nhìn qua rất có dị khúc đồng công chi diệu.

Ngay lúc lôi hồ thành hình trong hư không, từ trên Thiên Linh sơn dần dần dâng lên một đạo thân hình. Thiên Tượng lão tổ cầm trong tay Nhị kiếp linh bảo Thiên Hà khuê do Thái Sâm lão tổ lưu lại đi tới hai vị Vũ Văn thế gia thuần dương đang rơi vào trong hộ phái đại trận.

– Là Thiên Tượng, tại sao có thể là hắn? Chân Linh phái làm sao lừa gạt được bọn ta điều tra chứ?

– Trước đó ba đạo độn quang không phải đều là pháp tướng hậu kỳ tu vi sao? Chẳng lẽ Chân Linh phái lại xuất hiện một vị đại tu sĩ hay sao?

Thiên Tượng xuất hiện làm hai vị thuần dương nhất thời có chút khí cấp bại phôi. Hai người sợ không phải là Thiên Tượng lão tổ có thể chủ trì hộ phái đại trận, bọn họ sợ chính là Chân Linh phái cũng đã từng xuất hiện một vị Chân Linh lão tổ. Nếu Thái Sâm lão tổ đúng thật đã để lại đòn sát thủ gì cho Chân Linh phái, như vậy Thiên Tượng lão tổ tất nhiên sẽ là người nắm giữ đòn sát thủ đó.

Trên thực tế, toàn thể Chân Linh phái đại tu sĩ trừ Thiên Tượng lão tổ ra tất cả đều đi ra ngoài, như vậy đã nói lên vấn đề, mạch sống của Chân Linh phái cầm ở trong tay của ông ta!

– Tam ca, đánh xuyên nó đi!

Vũ Văn Đạo Thiên gấp giọng nói:

– Chỉ cần ta và người liên thủ đánh xuyên hộ phái đại trận, Chân Linh phái phải chịu bọn ta xẻ thịt!

Vũ Văn Thông Thiên vội vàng kéo hắn lại, nói:

– Lần này chúng ta tiêu rồi! Chân Linh phái tất nhiên trước khi chuyện xảy ra đã có phát hiện. Duyên Khôn đảo nơi đó tất xuất hiện bất ngờ, cẩn thận bọn họ còn có hậu thủ gì. Phi Tường vẫn ở Duyên Khôn đảo phụ cận, chúng ta rút lui trước, sau đó hãy tính!

Hai người liên thủ lấy lôi thuật thần thông khai đường muốn xông ra ngoài trận. Hai vị thuần dương cử động rời đi làm toàn thể Chân Linh phái đều thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng không chờ bọn họ hoãn quá thần lai, liền thấy mặt của Thiên Tượng lão tổ lộ vẻ cười lạnh, ném ra Thiên Hà khuê trong tay, hư không còn phải cao hơn so với chỗ của lôi hồ. Một cánh cửa giống như hình dáng của Thiên Hà khuê khai ích. Hồng thủy vô biên từ trên trời giáng xuống, nhất cử tưới tắt lôi hồ ngưng tụ mà thành trôi lơ lửng giữa không trung, rồi sau đó giống như thiên hà băng rơi xuống trên đầu Vũ Văn Thông Thiên cùng Vũ Văn Đạo Thiên đang xông ra bên ngoài đại trận.

Thiên hà từ trên trời giáng xuống giống như hồng thủy muốn diệt thế, uy thế của nó ngập trời làm hai vị thuần dương đều thay đổi sắc mặt. Thần thông uy lực lớn bực này lại há có thể là một pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ thi triển ra.

Vũ Văn thế gia hai vị thuần dương đối mặt dòng nước đó ngầu từ trên trời giáng xuống chỉ đành phải tránh lui. Vốn dĩ hai vị thuần dương muốn lao ra ngoài trận chỉ đành phải lui trở về trong trận.

Không thể đi ra ngoài thì chỉ còn cách xông vào trong Thiên Linh sơn. Hai vị thuần dương nhìn chằm chằm gắt gao Thiên Hà khuê trong tay Thiên Tượng lão tổ, đấy tất nhiên là Chân Linh di bảo. Cho dù Lục Thiên Bình đó cũng không khả năng phong ấn thần thông thuật pháp mạnh mẽ như thế trên linh bảo. Đây tất nhiên là đòn sát thủ so vị Thái Sâm lão tổ duy nhất thành tựu qua Chân Linh trong lịch sử của Chân Linh phái vì tông môn lưu lại.

Nhưng lúc này hai vị thuần dương dù không phải không thử xông phá hộ phái đại trận xông vào trong Thiên Linh đảo, nhưng chính bọn họ làm sao không biết Thiên Tượng lấy Chân Linh di bảo bức bách bọn họ trở về quả quyết không thể nào là cho bọn họ cơ hội xông vào Thiên Linh sơn. Chân Linh phái tất nhiên còn chuẩn bị những đòn sát thủ khác, những đòn sát thủ khác tự tin có thể thương tổn được hai vị Thuần Dương.

Quả nhiên, trong ánh mắt thấp thỏm của hai vị Thuần Dương, một cọng linh vũ trong tay Thiên Tượng lão tổ lóe ra thất sắc quang hoa!

Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ, trong đó là khai thiên thần thông do Loan đạo nhân một trong khai thiên thất tổ tự tay phong ấn. Vốn thần thông phong ấn trong bản mệnh linh vũ trừ lấy được Loan huyết mạch tu sĩ thừa nhận ra cũng chỉ có thể lấy thực lực mạnh mẽ khai ích.

Thiên Tượng lão tổ cũng không phải là Loan huyết mạch, đương nhiên không thể nào lấy được sự thừa nhận của linh vũ, có thể Thiên Tượng lão tổ pháp tướng hậu kỳ tu vi cũng căn bản không thể nào mạnh mẽ khai ích thần thông phong ấn trong linh vũ.
Tuy nhiên Lục Bình lúc trước ở Đông Hải lại đem hai cây Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ bị hắn mạnh mẽ khai ích để lại tông môn. Cứ như vậy, Mai Thiên Cầm, Liễu Thiên Linh cùng với Thiên Tượng ba vị đại tu sĩ trong tay mỗi người đều cầm một cọng linh vũ. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu để Lục Bình yên tâm lớn mật đi tới Bắc Hải như vậy.

Linh vũ bay lên trong tay Thiên Tượng lão tổ, không đợi linh vũ phát sinh biến hóa như thế nào, ngược lại thì chính sắc mặt của Thiên Tượng lão tổ thay đổi trước. Chân nguyên quanh thân giống như hồng thủy khai công chảy ào ào ra phía ngoài. Sắc mặt của Thiên Tượng lão tổ trong nháy mắt tái nhợt, thậm chí trong giây lát khom lưng phun ra một hớp tâm huyết.

Mà một cọng linh vũ đó vào giờ khắc này lại giống như được ban phát cho sinh mạng. Một cỗ khí tức thần bí bắt đầu dựng dục trong linh vũ, phảng phất một sự tồn tại tới từ viễn cổ đang tỉnh giấc. Loại tồn tại thần bí này làm Vũ Văn thế gia hai vị thuần dương đều cảm thấy tâm quý dị thường.

Rồi sau đó, trong ánh mắt của hai vị thuần dương lóe lên chỉ còn lại có biển lửa vô biên phóng lên cao!

Thiên Linh đảo hộ phái đại trận trong nháy mắt bị đốt xuyên. Không gian bốn phía đều hòa tan trong biển lửa khi linh vũ thả ra. Hai vị Vũ Văn thế gia thuần dương tu sĩ hết sức muốn tránh né, thậm chí không tiếc về phía sau xông vào trong thiên hà từ trên trời giáng xuống.

Trong khi đó, Thiên Tượng lão tổ lấy Thiên Hà khuê cho gọi ra đòn sát thủ mà năm đó Thái Sâm lão tổ lưu lại trước mặt biển lửa ngất trời này trong nháy mắt bị nuốt mất tiêu biến đi. Trong biển lửa tràn ngập hư không chỉ còn lại có sét đánh đầy trời, nhưng đúng là vẫn không cách nào xông phá biển lửa trói buộc.

Đường đường hai vị Thuần Dương, nhân vật đính lương của tu luyện giới đệ nhất thế gia như vậy, trước mặt biển lửa nhìn như bình thường không gì là không chút sức đánh trả, liền như vậy bao phủ trong biển lửa bộc phát ra từ trong linh vũ.

Nếu như nói hai vị thuần dương có vẻ như không chút chống đỡ lập tức lặng yên không tiếng động, bỏ mạng trong biển lửa bình thường không có gì lạ này, phảng phất cảm thấy vô cùng tức tưởi vậy, lúc này nhìn lại hướng bầu trời có thể rõ ràng cảm nhận được một cổ hỏa diễm phát ra từ trong linh vũ rốt cuộc có uy lực ra sao.

Cánh cửa không gian do Thiên Hà khuê biến thành chạy chồm thiên hà chiếu xuống đồng dạng là đòn sát thủ của Thái Sâm lão tổ thành tựu Chân Linh năm đó vì Chân Linh phái lưu lại. Nhưng đối mặt biển lửa phóng lên cao, toàn bộ thiên hà không ngờ trong nháy mắt bị nướng thành sương trắng đầy trời. Nếu không phải Thiên Tượng lão tổ lúc này đã tỉnh hồn lại từ trong uy năng của biển lửa, không tiếc hao tổn bản mệnh chân nguyên kịp thời thu hồi Thiên Hà khuê, sợ rằng Nhị kiếp linh bảo do Thái Sâm lão tổ vì Chân Linh phái lưu lại sẽ đồng dạng phải chốn thần biển lửa.

Uy năng cực lớn của bản mệnh linh vũ làm cho cả Thiên Linh sơn toàn thể mấy ngàn Chân Linh phái tu sĩ tất cả đều thất thanh. Hết thảy mọi người đều chấn động với thiên địa vĩ lực do khai thiên thần thông hiển lộ ra. Hai vị Thuần Dương, lại bị đốt cháy thành hư vô không chút lực giãy giụa như vậy. Thiên Hà thần thông do Thái Sâm lão tổ lưu lại trong nháy mắt bị đốt thành hư vô. Khu vực kể cả hư không của Chân Linh phái hộ phái đại trận bị biển lửa xuyên thủng cùng bị đốt thành hư vô, đến bây giờ đều không thể tự đi khôi phục, chỉ có thể đợi đến sau khi không gian khôi phục ổn định lần nữa bố trí chữa trị.

Ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm trên một cọng thất sắc linh vũ lắc lư dằng dặc bay xuống phía dưới sau khi biển lửa giữa không trung thu liễm.

Linh vũ bay xuống trong tay Thiên Tượng lão tổ. Vốn dĩ khí tức của linh vũ huyền ảo bóng loáng lập lòe lúc này dù vẫn là vẻ thất sắc, nhưng cũng chỉ là màu sắc vốn có của linh vũ thôi. Khí tức huyền ảo cũng lộ ra tối tăm, cực kỳ giống một cây vũ mao bình thường thôi.

Bảo vật như vậy cho dù là khai thiên thần thông phong ấn bên trong không cách nào khôi phục. Bản thân của cọng linh vũ cũng đồng dạng là thiên tài địa bảo đứng đầu nhất phương thế giới này. Thiên Tượng lão tổ thận trọng thu hồi linh vũ, lúc này mới phát hiện toàn thể Chân Linh phái hiển nhiên vẫn chưa tỉnh lại từ trong sự chấn động trước đó, thần sắc nhất thời trầm xuống, hỏi:

– Còn lo lắng cái gì?

Toàn thể Thiên Linh sơn nhất thời một hồi ồn ào!

Khi đó Vũ Văn Phi Tường dùng thời gian không ngắn ẩn giấu đến Duyên Khôn đảo phụ cận. Từ Thiên Linh đảo đến Duyên Khôn đảo mảnh hải vực này, Chân Linh phái nhìn như không thèm để ý chút nào, thực ra bên ngoài lỏng lẻo nhưng bên trong thì nghiêm ngặt vô cùng. Vũ Văn Phi Tường mặc dù là đại tu sĩ đứng đầu tu luyện giới hiện nay, muốn lặng yên không tiếng động tránh qua các trạm gác công khai hay bí mật của Chân Linh phái dọc theo con đường này cũng rất không dễ dàng gì.

Nhưng đợi đến thời điểm hắn chạy tới Duyên Khôn đảo phụ cận, hết thảy hiện ra trước mặt cũng làm hắn cảm thấy giật mình. Đường đường thuần dương tu sĩ Lâm Vũ lão tổ lúc này đã bị hoàn toàn trói buộc bên trong trận pháp. Cả người bị quang hoa của trận pháp bao phủ thành một cái kén to lớn mặc cho người xẻ thịt.

Mà cũng chỉ có hai đại tu sĩ xuất hiện trước mắt, một là Chân Linh phái chưởng môn Liễu Thiên Linh, một là Mai Thiên Cầm, nhưng trước đó thấy rõ ràng độn quang của ba vị đại tu sĩ, hôm nay tung tích của người đại tu sĩ thứ ba một chút cũng không. Chẳng lẽ đã vẫn lạc trong song phương mới vừa đấu pháp hay sao?

Mà vào lúc này, Vũ Văn Phi Tường mới đột nhiên chú ý tới, Duyên Khôn đảo dưới chân, một tòa trung hình đảo tự diện tích hơn trăm dặm lúc này không ngờ lại đang chậm rãi chìm xuống trên mặt biển!

Vũ Văn Phi Tường đột nhiên cảm thấy tâm quý dị thường!

Ngay vào lúc đó, một cổ sát cơ bén nhọn đột nhiên bao lấy Vũ Văn Phi Tường lại.

Bị phát hiện rồi!

Vũ Văn Phi Tường không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Vị đại tu sĩ thứ ba rốt cục xuất hiện, chẳng lẽ người này chính là Thiên Tượng lão tổ? Không hổ là là phía sau màn thôi thú Chân Linh phái quật khởi, sát cơ như thế này quả thật tàn nhẫn!

Chẳng qua khí tức của người này làm sao có thể làm mình quen thuộc như vậy?