Chương 839: Hoa Huyết khô lâu

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nếu là tu sĩ đụng phải phệ hồn thần thông của huyết ma làm cho trọng thương, thì những thứ Hoàn Hồn đan do Lục Bình luyện chế này cũng không giúp được gì.

Dù vậy, những thứ Hoàn Hồn đan này vẫn chọc cho tu sĩ tại chỗ xuân xuân dục động thèm thuồng vô cùng. Bởi vì giá cả mà Lục Bình ghi chú phía dưới mỗi một viên Hoàn Hồn đan cũng không cao. Một viên Hoàn Hồn đan chỉ đổi một món huyền cấp thượng phẩm linh vật, mà một món địa cấp trung phẩm linh vật thì có thể đổi đi toàn bộ chín viên Hoàn Hồn đan này.

Nếu không phải lần này Thiên Huyền tông có quy định cứng rắn với việc cử hành linh vật giao dịch hội, yêu cầu mỗi một người triển lãm đều phải ở trong phòng nhỏ của mình trưng bày ra không dưới ba món thiên địa linh vật. Hơn nữa ít nhất phải có một món phẩm chất đạt tới địa cấp, Lục Bình dù thế nào cũng không lấy ra thiên địa linh vật trên người mình để trao đổi.

Trên thực tế loại lo âu này của Lục Bình cũng không sai. Hắn lần này trong phòng nhỏ triển lãm ra ba món linh vật, trừ một món địa cấp hạ châm linh vật là một món Phong chức tính linh vật có được từ Phạm Dư Khánh đã vẫn lạc ra, hai món khác đều là huyền cấp linh vật mà Lục Bình trước đó đã từng có được. Một món là Băng chức tính huyền cấp thượng phẩm, một món còn lại là huyền cấp trung phẩm.

Cho dù như thế, ba món linh vật này cũng chỉ dùng thời gian nửa ngày là liền bị người ta dùng vật phẩm theo lời yêu cầu của Lục Bình đổi đi.

Ba món linh vật này mang tới cho Lục Bình một món trung cấp thiên địa kỳ vật, một hộp lang độc nha dịch, và trăm cây ba ngàn năm linh thảo.

Đồng thời điều này cũng ý nghĩa ngày hôm sau Lục Bình còn phải trưng bày thêm ra ba món linh vật nữa, mới có thể phù hợp quy định của Thiên Huyền tông, nếu không Lục Bình chỉ có một đường là thối lui ra mà thôi.

Trên thực tế không chỉ có Lục Bình, toàn bộ linh vật trưng bày ở cung điện dưới đất này, nếu không phải là vật phẩm cần đổi lấy quá mức khan hiếm, giống như Thiên Huyên tông dùng Linh Mạch Tinh Nhũ đổi lấy các loại Tử Tinh phong vương tương vậy, thì phàm là vật đổi hơi hợp lý, thì sẽ bị tu sĩ tranh đoạt không còn gì ngay.

Nói cách khác, lần linh vật giao dịch hội này kéo dài ba ngày, phần lớn tu sĩ ít nhất phải chuẩn bị chín món thiên địa linh vật dùng để trao đổi. Hơn nữa trong chín món thiên địa linh vật này, ít nhất phải có ba món địa cấp linh vật.

Ngày thứ nhất của giao dịch hội trôi qua, không ít tu sĩ cả ngày chỉ đổi lấy thiên địa linh vật được có một hai món, không ít tu sĩ thậm chí là tay không mà về. Mà Lục Bình kinh doanh ba món linh vật trong phòng triển lãm đã bị đổi không còn món nào, không ít tu sĩ tài sản thấp kém liền vì vậy mà mất đi tư cách lại trong cung điện dưới lòng đất.

Tuy nhiên, ngày hôm sau tu sĩ tham gia giao dịch hội cũng không ít đi. Bởi vì trong Thiên Huyền cổ thành, lúc này không biết còn có bao nhiêu tu sĩ toan tính tham gia lần giao dịch hội này. Tu sĩ mất đi tư cách hiển nhiên lập tức bị những tu sĩ khác thay thế.

Lục Bình ở ngày thứ nhất không chủ động xuất thủ linh vật để giao dịch. Nhưng mặc dù như thế, phá cấm phù trưng bày trong phòng triển lãm, tiểu Đoán Linh đan, Linh Thủy Dựng Mạch đan, Hoàn Hồn đan… vẫn giúp Lục Bình thu đổi được tám món địa cấp linh vật, trong đó địa cấp hạ phẩm ba món, trung phẩm bốn món, thượng phẩm một món.

Những vật trưng bày khác, ví dụ như đan dược tự luyện, ba năm Duyên Thọ đan, thông linh pháp bảo không cần dùng nữa, một ít thiên địa kỳ vật cấp thấp, các loại nhị đăng biến dị linh tài,… hoàn toàn đều là chiến lợi phẩm mà Lục Bình trong những năm này lấy từ trên người tu sĩ vẫn lạc dưới tay của mình mà có được. Tuyệt đại đa số những thứ này Lục Bình đều không cần, nên đã lấy ra làm vật trao đổi.

Tuy nhiên, những thứ đồ này người hỏi đến cũng le que mấy mạng, chỉ có ba năm Duyên Thọ đan kia, cùng hai món thông linh pháp bảo đã đổi lấy được mấy món huyền cấp linh vật, cũng coi như là có còn hơn không.

Ngược lại, Lục Bình dùng hết tâm tư bày trên một tòa thạch đài bốn trăm khối thượng phẩm linh thạch và ghi chú muốn đổi lấy một món địa cấp trung phẩm linh vật, không ngờ thật đúng là có người liền dùng một món địa cấp trung phẩm Thất Sắc Hồng Thủy đối đi bốn trăm thượng phẩm linh thạch này, cũng khiến cho hắn vui mừng ra mặt.

Ngày thứ hai, Lục Bình lấy ra phá cấm phù mà trong khoảng thời gian này hắn tu tập cách chế phá cấm phù lấy được từ phá cấm phù truyền thừa của Doanh Thiên phái, cộng lại chỉ có mười tờ, trừ đi ngày đầu tiên bị đổi đi ba tờ tứ sắc phá cấm phù, còn lại bảy tờ phá cấm phù đều bày ra để đổi hết.

Trong bảy tờ phá cấm phù này, bốn tờ là tam sắc phá cấm phù, còn thừa ba tờ còn lại là tứ sắc phá cấm phù, dùng để đổi lấy một món địa cấp hạ phẩm linh vật cùng một món địa cấp trung phẩm linh vật.

Tiểu Đoán Linh đan cũng chỉ còn lại có bảy viên, nhưng mà Lục Bình lại ít nhiều cảm giác mình ngày hôm qua có chút thua thiệt. Vì vậy lần này cũng đã trực tiếp kêu giá một món thiên cấp hạ phẩm linh vật.

Luyện chế tiểu Đoán Linh đan cần dùng đến không ít ba ngàn năm linh thảo. Những năm gần đây, Lục Bình một mực vì mình sau khi lên cấp pháp tướng kỳ cần dùng linh dược mà trừ bị ba ngàn năm linh thảo. Hơn nữa, Lục Bình đã nắm giữ phương pháp luyện chế Đoán Linh đan, vì vậy tiểu Đoán Linh đan này hắn không cố ý luyện chế nữa.

Linh Thủy Dựng Mạch đan vẫn dùng năm viên kêu giá một món địa cấp thượng phẩm linh vật, không biết là còn có người nào sẽ cảm thấy hứng thú đối với linh thủy luyện đan thuật này hay không.

Không có phệ hồn tinh, hiển nhiên cũng không có Hoàn Hồn đan, tuy nhiên Lục Bình suy nghĩ một chút, cũng từ trong chiếc nhẫn trữ vật lấy ra một cái lư hương.

Năm đó Lục Bình mới vừa thông qua Truyền tống trận từ Bắc Hải đi tới Trung Thổ, đầu tiên là ở trong Thanh Giản động phủ lấy được ba mươi mốt khối Tĩnh Hồn hương, lại ở trong Doanh Thiên đạo tràng lấy được cái đan lô này, bên trong có hai mươi lăm khối Định Hồn hương, hai mươi khối Tĩnh Hồn hương cùng mười hai khối Dưỡng Hồn hương danh quý nhất. Sau đó, trong không gian động thiên của Doanh Thiên cổ kính, hắn lại có được mười hai cây Kinh Hồn thu cao ngút trời, dùng để chế tạo ba loại hương liệu danh quý này.

Ba loại hương liệu này cơ hồ chính là ba hương liệu đứng hàng đầu được tu luyện giới công nhận, Định Hồn hương kém nhất, Dưỡng Hồn hương quý nhất. Nhưng cho dù là Định Hồn hương kém nhất, thì đó cũng là xa xỉ phẩm hách hách nổi danh trong tu luyện giới, chỉ có những pháp tướng tu sĩ giàu có mới có thể dùng được.

Lục Bình đặt lư hương xuống một ngăn kéo đã kéo mở ra, bên trong chứa đựng bốn mươi bảy khối Định Hồn hương. Nguyên vốn bên trong chứa đựng hai mươi lăm khối, cộng thêm từ Thanh Giản động phủ lấy được ba mươi mốt khối cộng năm mươi sáu khối. Nhưng mà những năm gần đây, Lục Bình mấy lần bế quan, trong quá trình tu luyện cũng đã dùng hết mấy khối.

Lục Bình thẳng từng lấy từ bên trong ra hai mươi khối đặt trên thạch đài, khởi động vòng bảo hộ, chú thích trong tiểu thức:

“Định Hồn hương, dùng nhánh cây Kinh Hồn thụ làm vật liệu, bỏ lẫn vào huyền cấp trung phẩm Dưỡng Hồn mộc và các tài liệu quý giá khác bí chế mà thành. Sau khi đốt định thần tĩnh khí, tư dưỡng thần hồn, dựng luyện pháp tướng. Đây quả thật là vật không thể thiếu dùng cho bế quan tu luyện, tìm hiểu thần thông thuật pháp. Muốn đổi lấy một món thiên cấp hạ phẩm linh vật!”.

Lục Bình cũng không cảm thấy dùng hai mươi khối hương liệu đổi lấy một món thiên cấp hạ phẩm linh vật bây giờ là quá mức khoa trương gì. Trên thực tế, Lục Bình từ trong Doanh Thiên đạo tràng lấy được ngọc giản nêu phương pháp bí chế liên quan tới tam đại hồn hương này. Trong ngọc giản ghi rất rõ là chân chính có thể phát huy lâm ly tẫn trí công hiệu của tam đại hồn hương này là chỉ khi dùng cho pháp tướng tu sĩ mà thôi.

Vì vậy, Lục Bình đặt hai mươi khối Định Hồn hương này trên thạch đài triển lãm, hấp dẫn không phải là đoán đan tu sĩ, mà là pháp tướng lão tổ mới chân chính hiệu được.

Sau khi bố trí lại triển lãm đài của mình lần nữa, Lục Bình vội vã rời khỏi phòng triển lãm. Lần này hắn muốn chủ động xuất kích, tin tưởng đến ngày thứ hai, các đại môn phái xem ra đã muốn đưa ra một ít thiên địa linh vật có phân lượng, chỉ mong là điều kiện trao đổi những thứ linh vật này không quá mức hà khắc.

Sau khi Lục Bình đã không định lấy ra Tử Tinh phong vương tương là linh trân tương đương với vạn tinh du như thế này, thì nếu hắn muốn cùng người ta tranh đoạt những thứ thiên địa linh vật có phân lượng như vậy quả thật là không có phần nắm chắc nào.

Chẳng qua là điều kiện trao đổi quả thật đã phóng khoáng hơn. Nhưng như vậy tu sĩ phù hợp điều kiện tất nhiên cũng gia tăng. Như thế, Lục Bình muốn tranh thủ linh vật tất nhiên cũng trở nên càng khó khăn hơn.

Lục Bình chính là mang tâm lý mâu thuẫn như vậy tham quan các phòng triển lãm, sưu tầm thiên địa linh vật phù hợp với ý của mình.

Nguyên vốn Lục Bình dự định tới nhìn một chút trong các lâu các ở trung ương của cung điện dưới đất, vì mặc dù hắn đã không đi đổi Lôi Kiếp Chi Thủy nữa, nhưng những thánh địa đại phái này dù sao cũng để uẩn thâm hậu, trừ Lôi Kiếp Chi Thủy vẫn có không ít thứ tốt khác.

Nhưng mà trong lúc Lục Bình mới vừa đi ngang qua một phòng nhỏ, bước chân của hắn không khỏi dừng phắt lại.

Trước phòng nhỏ có bốn năm vị tu sĩ đứng thẳng, Lục Bình nguyên vốn cũng không để ý. Ngay tại lúc hắn muốn bỏ đi qua, chợt đột nhiên phát hiện bốn năm vị tu sĩ này không ngờ lại đều là pháp tướng kỳ lão tổ.

Thần niệm của Lục Bình mặc dù không cách nào dò xét thân phận cùng với tu vị của mấy người, nhưng cái loại khí chất như hạc giữa bầy gà toát ra trên người pháp tướng tu sĩ kia thì lại không cách nào che giấu được trước con mắt của hắn.

Hành động của Lục Bình hiển nhiên cũng đưa tới sự chú ý của bốn năm người trước phòng nhỏ này. Mấy người xoay người liếc mắt nhìn Lục Bình, rồi không thèm để ý đến hắn nữa.

Lục Bình quyết định đi tới, không để ý tới ánh mắt của mấy người là kinh ngạc, hay là lạnh lùng, hoặc là khinh thường, bắt đầu quan sát vật bày trí bên trong phòng nhỏ này.

Trần thiết trong phòng nhỏ cực kỳ đơn giản. Hai món huyền cấp hạ phẩm linh vật trưng bày ở một bên, một bên kia có một món địa cấp hạ phẩm linh vật đã sớm bị người đi đi. Chủ nhân căn phòng nhỏ này hiển nhiên cũng áp sát giới hạn nhỏ nhất của Thiên Huyền tông đưa ra khi cử hành linh vật giao dịch hội lần này.

Tuy nhiên, vào lúc trong căn phòng nhỏ, vật chân chính hấp dẫn ánh mắt của Lục Bình chính là một đóa linh hoa trưng bày trên một khối thạch đài ở trong góc.

Khô Lâu hoa, phần nhiều sinh trưởng ở cổ chiến trường đã ngoài ngàn năm, hoặc đất tịch diệt mà tu sĩ vẫn lạc, là một loại thượng hạng linh dược để thăng cường độ thân thể của tu sĩ, đặc biệt là đề thăng cường độ thân thể của pháp tướng tu sĩ, hơn nữa kiêm luôn việc chỉnh sửa mài dũa huyết mạch của tu sĩ, trị liệu ám thương cố tật, và có công hiệu dụng dưỡng luôn cả pháp tướng.

Khô Lâu hoa có thể nói là chủ được thường dùng để pháp tướng tu sĩ luyện chế linh đan đề thăng cường độ thân thể. Lục Bình vào lúc giúp Ngự Thú Linh tông Vũ Thiên Hành lão tố luyện chế Linh Thủy Dựng Thể đan, sử dụng chủ được chính là Khô Lâu hoa.

Phẩm chất của Khô Lâu hoa cao thấp phải nhìn sắc thái của cánh hoa, cách sinh trưởng của đóa hoa, thời gian nở rộ càng dài, số lượng cánh hoa lại càng nhiều, sắc trạch cũng ngày càng trở nên đỏ tươi.

Cánh hoa của đóa Khô Lâu hoa này chừng mười tám cánh, hơn nữa sắc trạch đỏ tươi như máu, linh khí đầy đủ. Đây là dấu hiệu đóa hoa đã nở được hơn một ngàn tám trăm năm, nếu luyện chế thành đan dược thậm chí có thể đề thăng thân thể thể chất của pháp tướng trung kỳ tu sĩ, khó trách có thể hấp dẫn năm vị pháp tướng lão tổ này tới đây như vậy.

Trong tay Lục Bình có một viên Thương Mộc Ngọc Thanh quả có được từ Vẫn Lạc bí cảnh, cũng là linh dược để thăng cường độ thân thể, bất quá so sánh cùng Khô Lâu hoa này cũng yếu hơn một bậc.

Hơn nữa Khô Lâu hoa này toàn thân đỏ tươi như máu, dùng Linh Thủy Luyện Đan Thuật luyện chế mà thành Linh Thủy Dựng Thể Đan, chủ yếu tăng cường chính là chất địa xương cốt của tu sĩ. Đây càng là thứ khó khăn nhất trong các loại khó khăn cho việc tu sĩ đề thông thể chất tự thân. Trong mấy món thiên tài địa bảo đề thăng cường độ thân thể mà Lục Bình cất giấu, cũng chỉ có ngó sen cùng với hạt sen của cửu phẩm Bạch Ngọc Liên Hoa kia là mạnh hơn một bậc so với Khô Lâu hoa này mà thôi.

Chẳng qua là năm vị lão tổ này cũng không có một người nào xuất thủ đổi vật này, xem ra chủ nhân của phòng nhỏ bày ra tiêu chí đôi hoặc là cực đoan không hợp lý, hoặc chính là vật mà kẻ này cần ngay cả mấy vị lão tổ này cũng thúc thủ vô sách.

Lục Bình nghiêng người nhìn vào chỗ ghi chú phía dưới đóa hoa, không khỏi ngẩn người ra, chỉ thấy trên đó viết:

“Một ngàn tám trăm năm Huyết Khô Lâu hoa, linh dược chuyên đề thăng thân thể thể chất, mười hai giọt Vạn Diệu Ngọc Lộ là có thể đổi!”

Khó trách!

Kể từ lần trước nữ tu Sở Hải Lan của Bích Hải linh xà nhất tộc âm thầm thi triển bản mệnh và độc ý đồ ám toán Lục Bình, sau đó lại bị Lục Bình dùng Vạn độc Vẫn nguyên cường hóa giải, thì việc làm sao để đề thăng phẩm chất của Vạn độc Vẫn nguyên cương đã lần nữa được Lục Bình coi trọng trở lại.

Nhắc tới hộ thân cương khí, Lục Bình đã ngưng luyện tám loại, chỉ cần đạt tới chín loại thì có thể hợp lại làm một, thành tựu chân chính Thủy Mạc Thiên Hoa hộ thân đại thần thông.

Nhưng nếu muốn dung hợp hết chín loại hộ thân cương khí này, cần chọn lựa trong đó một loại hộ thân cương khí có uy lực mạnh nhất làm chủ thể tiến hành dung hợp. Như vậy mới có thể bảo đảm sau khi dung luyện thành công hộ thân đại thần thông có thể phát huy uy lực đến lớn nhất.