Chương 1470: Mưu Đồ

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trên thực tế sự chênh lệch giữa Lục Bình cùng Quảng Nguyên lão tổ cỗ hóa thân đó cũng không lớn như trong biểu hiện như vậy. Bản thân Lục Bình thật ra thì cũng tràn đầy thể nghiệm, nhưng Quảng Nguyên lão tổ hiển nhiên chưởng khống đối với tu vị của Thuần Dương tu sĩ càng thêm rất tinh tế mượt mà.

Trên điểm này Lục Bình thật ra thì cũng thành tựu khá sâu, không biết sao mới vừa tiến cấp Thuần Dương thực lực tăng vọt cùng với lối kiến tạo thành mệt mỏi trên thương thể cùng tinh thần khiến cho Lục Bình căn bản không thể nào hoàn toàn phát huy ra tới thực lực Thuần Dương tu sĩ của mình.

Khi đó hắn mới rơi xuống thế hạ phong trong đấu pháp với Quảng Nguyên lão tổ.

Hỏa Linh Tử thấy Quảng Nguyên lão tổ hỏi:

– Lão sư, người nọ thật là Lục Thiên Bình sao? Không ngờ hắn lại trốn ở chỗ này, Lão sư có từng cùng hắn giao thủ, thực lực như thế nào?

Quảng Nguyên lão tổ nhìn hắn cùng với hai tên Thuần Dương tu sĩ sau lưng một cái, đáp:

– Ngày sau không thể nghiệm cùng hắn là địch, nếu đơn độc gặp nhau, cần thiết tránh lui chín mươi dặm!

Hỏa Linh Tử có chút không cam lòng hỏi:

– Người này thật đúng là lợi hại như thế, chẳng lẽ ngay cả Lão sư xuất thủ cũng không đối phó được hắn sao?

Quảng Nguyên lão tổ liếc hắn một cái, đáp:

– Người này tiềm lực vẫn trên Tiêu Bạch Vũ kia, huống chi trong tay có hai món Thuần Dương linh bảo,..

– Hai món Thuần Dương linh bảo?

Đám người Hoa Linh Tử tất cả đều kêu lên thành tiếng.

– Một món trong đó sợ rằng là bản mệnh linh bảo theo hắn cùng chung vượt qua Thuần Dương lôi kiếp!

Quảng Nguyễn lão tổ thở dài một cái, nói:

– Ngày sau gặp nhau nữa, đợi đến người này tu vi vững chắc, sợ rằng lão phu cỗ thân khôi lỗi này cũng không làm gì hắn được. Huống chi lão phu thân khôi lỗi không cách nào cực xa, chỉ có thể đi lại trong phạm vi ba ngàn dặm chung quanh bổn tông. Trừ phi chân thân xuất động, nếu không nhiều nhất cũng chỉ có thể bảo hộ phạm vị thế lực của bổn tông thôi.

Đám người Thủy Linh Tử vội vàng xấu hổ nói cám ơn:

– Đám đệ tử vô năng, thân là Thuần Dương vẫn cần mượn sư thúc trợ giúp!

Quảng Nguyên lão tổ khoát tay áo một cái, nói:

– Người kỳ tài ngút trời thế giới này từ trước đến giờ không thiếu, nhưng cho tới bây giờ khó có thể làm được chuyện gì lớn. Bổn tông phải làm chỉ cần giữ vững Chân Linh truyền thừa không ngừng, Càn Khôn Bảo Đỉnh không mất, là vị trí của thánh địa trường tồn, tuy có nhất thời hào kiệt, cũng khó mà xúc động bổn tông vạn thế chi cơ!

Hỏa Linh Tử khom người nói:

– Lão sư dạy dỗ phải, nhưng Lục Thiên Bình đó cùng bổn tông thù oán không nhỏ, mấy vị đích truyền đời thứ ba rất có tiềm lực tất cả đều bị hắn giết chết. Bọn ta phải đối phó như thế nào?

Quảng Nguyên lão tổ cười đáp:

– Vậy thì ủng hộ hắn nhanh chóng thành tựu Chân Linh!

– Hả?

Mấy vị Thuần Dương thần sắc đều giật mình, không biết đây là cớ gì.

Quảng Nguyên lão tổ cười nói:

– Hôm nay Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới trong tay Tiêu Bạch Vũ đó, Lục Thiên Bình cho dù giống vậy được Chân Linh truyền thừa, động thiên thứ chín đạo bảo cầm, tiểu thiên thế giới thành hình bí mật, làm sao hắn có thể trước khi thành tựu Chân Linh có linh bảo động thiên tiểu thiên thế giới?

Thùy Linh Tử giật mình nói:

– Không có tiểu thiên thế giới bảo hộ, cho dù Lục Thiên Bình đó lên cấp Chân Linh, nhưng không thể nào bị thiên địa dung nạp, do đó cũng chỉ có thể như những người kinh tài tuyệt diễm khác của tu luyện giới, không thể không đi tới Bắc Băng nguyên rời khỏi phương thế giới này.

Quảng Nguyên lão tổ gật đầu cười nói:

– Đúng là như thế, trên thực tế tu luyện giới sau khi những nhân vật kinh sắc tuyệt diễm ngang trời xuất thế, lục đại thánh địa đối với những người đó từ trước đến giờ đầu tiên là chèn ép. Nếu chèn ép không được thì dung túng, thậm chí âm thầm sẽ còn thôi thủ giúp họ đề thăng tu vi. Vì muốn để cho bọn họ nhanh chóng rời khỏi phương thế giới này, từ đó không cách nào tạo thành uy hiếp đối với địa vị của lục đại thánh địa.

Quảng Nguyên lão tổ thở dài một cái, nói:

– Đáng tiếc thiên toán vạn toán, cuối cùng vẫn không thể tính được Tiêu Bạch Vũ, càng không ngờ đến Cửu Huyền lâu sẽ gặp gặp ma la đại kiếp. Sau khi nguyên khí tổn thương nặng nề thành đám người Tiêu Bạch Vũ thừa dịp. Từ khai thiên đến nay, Cửu Huyền lâu sợ là tông môn thứ nhất phải thối lui ra khỏi vị trí thánh địa.

– Sư bá thế thì, bọn ta phải làm như thế nào đối đãi Tiêu Bạch Vũ đó cùng với Liệt Thiên Kiếm phái sau lưng?

Quảng Nguyên lão tổ trầm ngâm đáp:

– Nếu không thể diệt trừ Tiêu Bạch Vũ vào lúc Thuần Dương, như vậy đợi đến người này thành tựu Chân Linh, lợi dụng địa vị của thánh địa đối đãi Liệt Thiên Kiếm phái, xem ra đây cũng là ý tứ của mấy nhà tông môn khác!

Quảng Nguyên lão tổ nói như vậy thật ra thì đã tuyến cáo thừa nhận địa vị thánh địa của Liệt Thiên Kiếm phái rồi, dù sao muốn vây giết Tiêu Bạch Vũ cũng không phải dễ dàng như vậy. Hơn trăm năm qua, tu luyện giới ngay cả một Lục Thiên Bình chưa lên cấp Thuần Dương đều không giải quyết được, huống chi một Tiêu Bạch Vũ, đó cũng chưa tính Chu Bát Tả bên cạnh ông ta.

Lục Bình cũng không biết lúc này Ngũ Hành tông đã thay đổi sách lược đối đãi với mình. Thậm chí đợi đến thời điểm Doanh Ngọc chiểu trạch truyền khắp tu luyện giới, sợ rằng thái độ của bốn nhà thánh địa khác đối đãi Lục Bình cũng đều sẽ thay đổi.

Lục Bình tuy rằng lấy làm lạ Quảng Nguyên lão tổ không ngờ lại có thể có Thuần Dương điển phong khôi lỗi hóa thân, nhưng nghĩ tới Long Hòe lão tố giống vậy có khối lỗi hóa thân tương tự, xem ra không phải là quá mức ly kỳ.

Duy nhất khiến cho Lục Bình ít có kinh ngạc chính là Quảng Nguyên lão tổ sau khi rời đi Doanh Ngọc chiểu trạch không ngờ lại không đi truy kích. Lấy tình cảnh lúc ấy, hiển nhiên Quảng Nguyễn lão tổ không làm gì được Lục Bình, nhưng muốn một đường đuổi theo hắn vẫn có thể làm được. Hoặc là nói Quảng Nguyên lão tổ cỗ hóa thân đó không cách nào giống như Long Hòe lão tổ có thể đi cực xa như vậy.

Nói đến Long Hòe lão tổ, Lục Bình hiện giờ đã lên cấp Thuần Dương, sau khi nhìn dáng dấp chuẩn bị thỏa đáng còn phải đi một chuyến tới Đông Hải Vẫn Lạc mật địa, xem có thể hiệp trợ bản thể của Long Hòe lão tổ đánh vỡ Vạn Độc Thương Khung Bích hay không?

Tuy nhiên lấy thực lực của Long Hòe lão tổ, một khi mất đi Vạn Độc Thương Khung Bích trói buộc, ông ta sẽ nhất cử thành tựu Thuần Dương hay thành tựu Chân Linh?

Lục Bình tuy rằng mấy lần tính toán thực lực chân chính của Long Hòe lão tổ, nhưng theo tu vi của hắn gia tăng, kiến thức lịch duyệt càng lúc càng rộng rãi, ấn tượng ban đầu Long Hòe lão tổ để lại cho hắn ngược lại càng sâu không lường được.

Lục Bình một đường tiềm hành lên phía bắc, dọc đường cũng không nhanh không chậm, mà cẩn thận dò xét tình trạng của Bắc Hải tu luyện giới hôm nay. Chân Linh phái tương lai nếu đúng thật thành tựu thánh địa tông sư, như vậy hỗn loạn ở Hà Bắc tu luyện giới hiển nhiên dễ dàng trở thành bước nhảy để Chân Linh phái đem thế lực của mình xâm nhập vào Trung Thổ.

Bắc Hải tu luyện giới nhỏ hẹp dĩ nhiên sáng lập cho Chân Linh phái một hoàn cảnh an toàn, nhưng đồng thời cũng hạn chế Chân Linh phái tiến một bước khuếch trương thế lực. Có thể nói là một thanh kiếm hai lưỡi, mà nếu muốn giải quyết tốt vấn đề này Chân Linh phái đã bắt đầu bố cục khi còn sớm, đó chính là xuôi nam Đông Hải, tây tiến Trung Thổ.

Đông Hải tu luyện giới mặc dù rộng rãi giàu có, nhưng Đông Hải hiện giờ lại vì bổn địa thế lực chia nhau hầu như không còn. Chân Linh phái mặc dù ở Vẫn Lạc bí cảnh củng cố lấy đất đặt chân, nhưng muốn khuếch trương cũng không dễ.

Chưa kể Đông Hải hôm nay có Thủy Tinh cung một nhà độc quyền, chính là các đại hình tông môn Tử Phù các, Phong Lôi đảo, Tiêu Dao các không một nhà nào dễ đối phó. Huống chi hôm nay Liệt Thiên Kiếm phái ở tu luyện giới càng được ngày càng nhiều nhận định thành thánh địa mới thứ sáu. Sau lưng Lạc Tâm phái mới thành lập có một vị Thuần Dương tu sĩ Lâm Vũ lão tổ không thể khinh thị.

Đặc biệt là Liệt Thiên Kiếm phái cùng Thủy Tinh cung, theo Liệt Thiên Kiếm phái quật khởi, giữa hai nhà tông môn phải có một phen long tranh hổ đấu, toàn bộ Đông Hải có thể nói còn chưa đủ bọn họ chia nhau.

Lúc này Chân Linh phái dĩ nhiên là cùng Liệt Thiên Kiếm phái đứng chung một chỗ, chỉ khi nào Liệt Thiên Kiếm phái trở thành thánh địa mới, giữa quan hệ với nhau chỉ sợ cũng phải định nghĩa lần nữa. Nói không chừng đến lúc đó Chân Linh phái là kẻ ngoại lai ít nhiều tỏ ra chướng mắt, nói không chừng ngược lại trở thành thứ cho mọi người chĩa mũi dùi vào.

Dưới tình huống đó, Doanh Sơn biệt viện lộ ra trọng yếu dị thường. Nếu muốn giữ được hạn độ lớn nhất âm thầm xâm nhập Trung Thổ đầu cầu bảo này, trừ không dấu vết gia tăng thực lực của biệt viện ra, còn phải âm thầm làm phía sau màn thôi thủ duy trì trạng thái hỗn chiến quần long vô thủ của Hà Bắc tu luyện giới trước mắt, chuẩn bị sẵn sàng để ngày sau nhất cử đem thế lực xâm nhập Trung Thổ.

Đây không thể nghi ngờ là một kế hoạch vô cùng nguy hiểm. Bởi vì một khi Doanh Sơn biệt viện bại lộ Chân Linh phái sau lưng của nó, như vậy chẳng những toàn bộ Hà Bắc tu luyện giới lập tức sẽ liên hiệp để chế Chân Linh phái xâm lấn, chính đám tông môn Ngũ Hành tông, Thái Huyền tông, Vân Thiên các, Hậu Thổ tông bên ngoài Hà Bắc tu luyện giới cũng tất đoàn kết nhất trí đuổi Chân Linh phái xâm lấn. Cho dù ví dụ như đám đồng minh Thiên Huyền tông, Thiên Nguyệt tông lấy không tốt cũng thành như thế mà phản bội, như vậy coi như ăn trộm gà không được ngược lại bị mất nắm thóc rồi.

Vì vậy, Doanh Sơn biệt viện có thể nói là một chiêu hiểm của Chân Linh phái. Những năm gần đây Chân Linh phái âm thầm kinh doanh Doanh Sơn biệt viện thật có thể cũng coi là cẩn thận như đi trên lớp băng mỏng.

Sau khi đi tới Doanh Sơn biệt viện ba tháng, thu hoạch của Thuần Dương lôi kiếp hiển nhiên vượt ra khỏi Lục Bình dự tính rất nhiều. Hôm nay thương thế của Lục Bình khỏi hắn, hơn nữa ba tháng này cũng không bế quan tu luyện, nhưng tu vị vẫn ở chỗ cũ nhanh chóng vững chắc. Lục Bình nhanh chóng thích ứng Thuần Dương tu vi, khiến cho thực lực của hắn mỗi một khắc đều nhanh chóng để thắng.

Hôm nay Doanh Sơn biệt viện vô luận là quy mô hay thực lực, so với từ trước đều phải khuếch trương gấp đôi có thừa. Hôm nay thực lực cũng không yếu trong mấy nhà thế lực của Doanh Sơn địa vực. Ít nhất hôm nay pháp tướng sơ kỳ tu sĩ của Doanh Sơn biệt viện đặt trên mặt nổi đã đạt tới ba người. Vì vậy, những năm gần đây Doanh Sơn biệt viện ở Hà Bắc tu luyện giới bắc bộ địa vực cũng có thể được cho là khai cương thác thổ, phạm vi thế lực kịch liệt tăng lớn, quy mô của đệ tử trong biệt viện cũng tăng thêm nữa.

Lục Bình đoán được đó đương nhiên là Chân Linh phái ở Bắc Hải thế lực khuếch trương đã đạt đến cực hạn. Mà những năm gần đây bởi vì ngũ đại tông môn mấy vị Thuần Dương lần nữa không phải là thời khắc sinh tử du quan tất nhiên che giấu không xuất hiện. Đối mặt Trung Thổ cùng với Đông Hải các thế lực lớn nhỏ ngoài sáng trong tối chèn ép, khiến cho ngũ đại tông môn đều không thể không chọn lựa tự thể bảo thủ phòng ngự, thực lực của mình khuếch trương giống vậy lấy được át chế.

Dưới tình huống như vậy, Chân Linh phái trong trăm năm không thể không đem bộ phận tinh lực đặt trên Doanh Sơn biệt viện ở xa tận Trung Thổ.

Vì không đưa tới Trung Thổ các phái cảnh giác, Chân Linh phái mặc dù có lòng khuếch trương, cũng không khỏi không cẩn thận. Trải qua hơn trăm năm âm thầm kinh doanh mưu đồ, hôm nay cuối cùng một nửa phạm vi thế lực của toàn bộ dãy núi Doanh Sơn nhét vào trong sự chưởng khống của biệt viện, trở thành một bổ sung trọng yếu để Chân Linh phái tăng cường tài lực của mình.

Lục Bình đến hiển nhiên không làm kinh động hết thảy Doanh Sơn biệt viện. Tuy nhiên khi Thiên Tuệ chủ sự biệt viện hôm nay thấy Lục Bình đột nhiên xuất hiện trong biệt viện cấm địa, vẫn lộ ra vui mừng không thôi.

Trăm năm qua, Thiên Tuệ như cũ là pháp tướng sơ kỳ tu vi, đây cũng đã lần thứ hai nàng chấp chưởng Doanh Sơn biệt viện rồi. Sau khi nàng ta nhìn thấy Lục Bình trở về lập tức ý thức được gì đó, vui vẻ hỏi:

– Sư đệ hiện giờ đã lên cấp Thuần Dương rồi phải không? Đoạn thời gian trước ở Doanh Ngọc chiểu trạch truyền đi phí phí dương dương Thuần Dương lôi kiếp không phải là duyên cớ sư đệ ngươi chứ?

Lục Bình cười đáp:

– Chính là tiểu đệ, hiện giờ đã là Thuần Dương tu vi!

Thiên Tuệ vội vàng nghiêm mặt hỏi:

– Sư đệ lần này tới biệt viện có gì muốn giao phó?

Lục Bình cười đáp:

– Không phải là có gì giao phó, mà là phải về Bắc Hải.

– Trở về Bắc Hải?

Thiện Tuệ vừa mừng vừa sợ nói:

– Trước đó không phải sư đệ cùng mấy vị Thuần Dương tu sĩ không một người nào một mực lộ diện trong tu luyện giới sao, sao hôm nay…

Lục Bình nói:

– Sư tỷ hãy yên tâm, như tu luyện giới hiện nay không Thuần Dương nào dám dễ dàng trêu chọc sư đệ ta, huống chi lần này trở về Bắc Hải cũng không phải đại trương kỳ cổ, mà là có một số việc lúc này nhất định phải tính toán rồi. Tuy không cố ý giữ bí mật, nhưng cũng không tất cố ý tiết lộ hành tung của ta.

Thiên Tuệ gật đầu một cái, hỏi:

– Hiểu rồi, khi nào thì sư đệ đi?

– Không vội!

Lục Bình khoát tay áo một cái, nói:

– Sư tỷ nói cho ta một chút tình trạng gần đây của bốn phái trước, nghe nói trăm năm qua bốn phái cũng gặp phải một ít tổn thất.

Thiên Tuệ thở dài một cái, nói:

– Thiên Lô sư thúc thọ nguyên đã hết, những năm trước đây đã tọa hóa rồi!