Chương 824: Thất Phiến mưu tính

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thất Phiến lão tổ liếc Khánh Ly lão tổ một cái, nói:

– Cây cao gió lớn, nếu bổn tông còn muốn giữ được địa vị đại hình môn phái này, thì nhất định phải tỏ vẻ yếu thế trước mặt người khác.

Đông Liễu lão tổ biết vị sư huynh này từ trước đến giờ mưu định rồi sau đó mới hành động, trong lòng suy tư chốc lát, lúc này mới lên tiếng hỏi:

– Nhưng sư huynh có những mưu tính khác?

Ba vị lão tổ cũng đều chấn động tinh thần cả lên, nhìn về phía Thất Phiến lão tổ, lại nghe Thất Phiến lão tổ cười nói:

– Năm phần Lôi Kiếp Chị Thủy này mặc dù từ năm vị pháp tướng tu sĩ của năm đại thánh địa lấy lý do ăn mừng lão phu thuần dương pháp hội mà mang đến, nhưng trên đường tất nhiên sẽ có biến cố. Bọn ta nếu là tùy tiện ngăn cản hoặc là mạnh mẽ cướp lấy cũng không phải là không được. Chẳng qua nếu như thế, thứ nhất tất nhiên đưa đến sự cảnh giác của năm đại thánh địa, thậm chí chúng sẽ động thủ trước cũng chưa biết chừng, nhất định sẽ không để mặc cho bọn ta không quản tới.

Tam Tường lão tổ nghĩ tới điều gì đó, nói:

– Nếu có bất ngờ, tất nhiên sẽ xuất hiện ở địa giới của bổn tông, năm đại thánh địa cũng có thể mượn điều này đổ thừa cho bồn tông hộ vệ bất lợi mà tránh né trách nhiệm, sợ là đến lúc đó sẽ có bổn tông đệ tử không rõ chân tướng tham dự vào, có cần truyền tin xuống hay không?

Thất Phiến lão tổ lắc đầu nói:

– Không cần, bổn phái đệ tử có thể đoạt lấy một hai phân Lôi Kiếp Chi Thủy chẳng phải tốt hơn sao?

Đông Liễu lão tổ lúc này lại nói:

– Sư huynh nếu không nghiên cứu đề thăng bảy thanh linh phiến, Lôi Kiếp Chi Thủy kia phải dùng vào nơi nào, chẳng lẽ sư huynh có thể tính kỹ nhất định năm đại thánh địa sẽ vì bọn ta tỏ vẻ yếu thế mà bỏ qua cho bốn tông chúng ta?

Thất Phiến lão tổ cười lạnh, nói:

– Lão phu từ trước tới giờ không muốn dựa vào lòng thương hại của năm đại thánh địa để duy trì truyền thừa bổn tông. Muốn bảo vệ truyền thừa cho bổn phái, cuối cùng vẫn là dựa vào thực lực của tự thân bổn phái.

Khánh Ly lão tổ hơi ủ rũ, nói:

– Nói dễ như vậy sao, hôm nay bổn phái tự chặt căn cơ, sư huynh cũng không đề thăng bản mệnh linh bảo, năm trăm năm sau này sợ là bốn phái sẽ phải suy giảm như đi xuống sườn núi, có thể giữ vững tư cách đại hình môn phái đã là không tệ rồi.

Lời của Khánh Ly lão tổ nói ra cũng chính là lời trong lòng của mấy vị lão tổ. Năm đại thánh địa giống như một cái núi cao không cách nào vượt qua, ép cho người ta không thở nổi.

Thất Phiến lão tổ lại hỏi:

– Các ngươi có biết năm đại thánh địa vì sao có thể từ sau khi Khai Thiên Thất Tổ có thể đứng vững vàng cho đến nay không?

Lời của Thất Phiến lão tổ cũng làm bốn vị đại tu sĩ cả kinh. Năm đại thánh địa kể cả hải ngoại Thủy Tinh cung từ trước đến giờ đều là truyền kỳ trong tu luyện giới. Tu luyện giới có chừng lục đại sự hình môn phái, truyền thừa có thể trực tiếp truy tố đến Khai Thiên Thất Tổ.

Truyền thuyết liên quan tới sáu môn phái này cũng có nhiều giả thuyết. Lục đại môn phái có thể đứng vững vàng đến nay tự nhiên khiến cho rất nhiều tu sĩ trước sau tiếp nối dò tìm nguyên nhân bên trong.

Thất Phiến lão tổ đột nhiên nói lên cái vấn đề này, bốn vị lão tổ trong lúc nhất thời cũng không người nào tiếp lời. Nếu ở ngày xưa, bốn người này có thể liệt kế ra rất nhiều nguyên nhân, ví dụ như: truyền thừa hoàn thiện nhất, thừa kế từ Khai Thiên Thất Tổ, phạm vi thế lực rộng lớn nhất, tu luyện tư nguyên phong phú, vân vân.

Nhưng chuyển niệm vừa nghĩ, những nguyên nhân này tựa hồ cũng không cái nào được coi là yếu tố có tính quyết định, bởi vì vô luận yếu tố nào khi bọn họ tự lấy đó làm căn cơ của môn phái nhà mình mà xét, thì nếu là nhà mình cố gắng, đủ cơ duyên, cũng chưa chắc không thể đạt thành.

Bốn người đều đem ánh mắt nhìn về phía Thất Phiến lão tổ. Thất Phiến lão tổ sâu kín nói:

– Thiên Huyền kính là động thiên thứ nhất của bổn phái, cũng là chỗ quan trọng nhất của bổn phái. Các ngươi có biết hôm nay Thiên Huyên kinh đã ngưng tụ mấy đạo bảo cấm không?

Bốn vị lão phu không biết Thất Phiến lão tổ vì sao hỏi như thế, Khánh Ly lão tố vẫn đáp:

– Thiên Huyền Kính hồ động thiên đến giờ đã ngưng tụ tám đạo bảo cấm, có thể coi như là động thiên pháp bảo đứng đầu tu luyện giới.

Không ngờ Khánh Ly lão tổ vừa dứt lời, Thất Phiến lão tổ cũng “Hắc hắc” cười nói:

– Sai! Thiên Huyền kính đã ngưng tụ đạo bảo cấm thứ chín. Hôm nay chỉ cần vượt qua đạo lối kiến thứ nhất thì có thể thành tựu linh bảo động thiện, tiểu thiên thế giới.

– Cái gì?

Khánh Ly lão tổ kêu lên trước:

– Không thể nào, tu luyện giới trừ lục đại sự hình môn phái có sáu ngôi động thiên ngưng tụ chín đạo bảo cấm truyền thừa từ thời kỳ Khai Thiên Thất Tổ ra, đã sớm không còn đạo động thiên báo cấm thứ chín nào truyền thừa nữa. Thiên Huyền kính như thế nào có thể ngưng tụ đạo động thiện bảo cấm thứ chín?

Bốn vị lão tổ mặt ai cũng khiếp sợ, thân là kẻ ở vị trí đứng đầu nhất trong tu luyện giới, bọn họ đã không biết hôm nay đã là lần thứ mấy họ bị sư huynh nhà mình làm cho rung động rồi. Trong đầu của Thất Phiến lão tổ rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu bí mật, tại sao hôm nay lại cùng họ đề xuất ra hết, rốt cuộc là ông ta có mưu tính gì?

– Không còn truyền thừa đạo động thiên báo cấm thứ chín nào sao?

Thất Phiến lão tố cười lạnh nói:

– Giống như lời đồn đãi trong tu luyện giới chỉ có sáu đạo luyện đan lô bảo cấm truyền thừa vậy, những thứ này đều bất quá là thủ đoạn do lục đại sự hình môn phái dùng để che dấu tại mắt người, duy trì địa vị tự thân mà thôi.

Đông Liễu lão tổ luôn luôn trầm ổn cũng không nhịn được, nói:

– Sư huynh, quả thật có truyền thừa đạo động thiên bảo cấm thứ chín? Không phải nói truyền thừa đạo động thiên bảo cấm thứ chín đã sớm bị mất sao, chỉ có ở thời kỳ Khai Thiên Thất Tổ, có bậc đại thần thông dưới sự giúp đỡ của Khai Thiên Thất Tổ đã ngưng tụ qua đỉnh cấp động thiên pháp bảo. Sau Khai Thiên Thất Tổ, tu luyện giới liền không còn truyền thừa đạo động thiên báo cấm thứ chín này nữa. Nếu là Thiên Huyền kính đã ngưng tụ đạo động thiên bảo cấm thứ chín, vì sao bọn ta cũng không hề có cảm giác? Sư huynh có được bảo cấm này là từ đâu?

– Có truyền thuyết cho rằng tiểu thiên thế giới chẳng qua không phải là là Khai Thiên Thất Tổ năm đó lưu truyền xuống sao? Chẳng lẽ tu luyện giới thật sự đúng là có tiểu thiên thế giới tồn tại?

Mặc dù lời của Thất Phiến lão tổ khiến cho bốn vị lão tổ cảm thấy kinh hãi, nhưng sự mừng rỡ thì càng nhiều hơn. Dù sao Thiên Huyền kính có thể đề thăng lên thành động thiện pháp bảo đỉnh cấp, khiến cho Thiên Huyền Tông có thể lại tăng thêm một hạng để uẩn không kém gì lục đại cự hình môn phái nữa.

Thất Phiến lão tổ thở dài một cái, nói:

– Lục đại sự hình môn phái mặc dù có thể đứng vững vàng ba vạn năm không ngã, không chỉ là bởi vì bọn họ có động thiên pháp bảo đỉnh cấp truyền thừa từ thời đại Khai Thiên Thất Tổ, mà là bởi vì thế mà bọn họ có căn bản cũng không phải là động thiên pháp bảo, mà là tiểu thiên thế giới, là tiểu thiên thế giới đã vượt qua lối kiếp!

Lúc này Tam Tường lão tổ lại nghĩ tới điều gì đó, cũng hít một hơi lạnh hỏi:

– Sư huynh, chẳng lẽ huynh nghiên cứu đem Lôi Kiếp Chi Thủy dùng để tư dưỡng Thiên Huyền kính, lấy điều này giúp Thiên Huyền kính vượt qua lối kiếp, thành tựu tiểu thiên thế giới?

Thất Phiến lão tổ gật đầu một cái, thấy gương mặt khó có thể tin cùng với thần sắc cổ quái của bốn vị lão tổ, nói tiếp:

– Các ngươi đừng có cho là một ít bí cảnh chỉ loại tồn tại trong không gian liệt phùng đó chính là tiểu thiên thế giới. Những thứ kia giỏi lắm bất quá chăng qua là một ít không gian rách nát mà thôi. Tiểu thiên thế giới chân chính xa không phải là thứ mà bọn ngươi có thể tưởng tượng. Mà lục đại cự hình môn phái cũng chính bởi vì có tiểu thiên thế giới của riêng họ, mới có thể đứng vững vàng không ngã trong mấy vạn năm qua.

Thất Phiến lão tổ thấy bốn vị lão tổ vẫn đắm chìm trong lời của mình vừa nói, vì vậy tiếp:

– Các ngươi hãy đi theo ta, ta mang bọn người nhìn mấy thứ, cũng là đường ra cho bổn phái ngày sau, tuy nói cũng là đánh một trận nguy hiểm, nhưng rốt cuộc còn có một đường sinh cơ…

Không biết từ lúc nào, trong mật thất đã không một bóng người, chỉ còn dư lại Linh Mạch Tinh Nhũ từ từ khôi phục yên tĩnh, bùn đất lúc trước cũng dần dần lắng đọng.

Một đạo linh quang phù dần dần lóe lên từ đi Linh Mạch Tinh Nhũ dưới đáy ao nổi đi lên, phảng phất một con cá lội đảo quanh ở trong ao thanh thủy, tựa hồ là một tờ truyền âm phù.

Nhưng mật thất vốn lúc nào cũng có một vị đại tu sĩ lão tổ trấn giữ, lần này lại không có một bóng người.

Trong Thiên Huyền cổ thành, sau khi Vân Kiếm đem phù lục phát ra, liền hướng Lục Bình cười nói:

– Lục huynh, lần này đi tới Thiên Huyền cổ thành có gì cần huynh đệ ba người bọn ta ra sức, xin cứ việc phân phó.

Lục Bình nghe vậy trong lòng vui mừng, nói: -Thật đúng là có một việc muốn phiền toái ba vị. Lục Bình trầm ngâm một chút, nói:

– Không dối gạt ba vị, xem ra cũng biết tại hạ đến từ Bắc Hải Bắc Hải từ trước đến giờ bần tích, đặc biệt là thiên địa linh vật rất khan hiếm. Thiên Huyền cổ thành chính là cổ thành hách hách nổi danh Trung Thổ, từ trước đến giờ là đất hội tụ thiên hạ linh trấn. Hôm nay lại thêm sắp diễn ra Thất Phiến lão tổ thuần dương pháp hội, xem ra càng thêm trân bảo tụ tập. Tại hạ lần này tới đây chính là muốn tìm kiếm một ít đường dây, có thể đổi lấy một ít thiên địa linh vật mang về Bắc Hải,…

Bôn Lôi tam kiếm huynh đệ liếc mắt nhìn nhau. Lôi Kiếm lúc này mới lên tiếng nói:

– Không phải đâu, trong Thiên Huyền cổ thành truyền sôi sục cái tin có người dùng Tử Tinh phong vương tương đổi lấy Lôi Kiếp Chi Thủy, chẳng phải chính là Lục huynh ngươi sao?

Lục Bình cười khổ một tiếng, nói:

– Chính là tiểu đệ. Chẳng qua là tiểu đệ vốn chỉ là muốn hấp dẫn một số người, để đổi lấy thiên địa linh vật mà thôi, làm gì sẽ xem ra là một kết quả như vậy. Lôi Kiếp Chi Thủy trân quý đến bực nào. Tại hạ còn không cuồng vọng đến dùng một chút mật ong thì có thể đổi lấy loại bảo vật này.

– Ngươi thật đúng là…

Lôi Kiếm cao giọng nói ba chữ, liền bị Điện Kiếm một bên đá cho một cước, ngay sau đó thấp giọng nói:

– Lục huynh, thật đúng là người có Tử Tinh phong vương tương?

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Quả thật, tiểu đệ đã từng trong Thất Tinh Động Thiên ở Bắc Hải may mắn lấy được một ít Tử Tinh phong vương tương, có thể nói là cửu tử nhất sanh, chẳng qua là số lượng có hạn.

Lôi Kiếm gật đầu một cái, cho là Lục Bình nói không ngoa. Loại Tử Tinh phong vương tương này là thiên tài địa bảo có thể có được một ít cũng đã là đáng quý rồi. Nếu Lục Bình nói hắn có phong vương tương cũng không ít, hơn nữa lại cầm để đổi lấy Lôi Kiếp Chi Thủy, thì Bôn Lôi tam kiếm ngược lại có thể sẽ không tin.

Chẳng qua là ba người này thế nào cũng không nghĩ rằng, chỗ Lục Bình có Tử Tinh phong vương tương thật đúng là không ít, hơn nữa là có thể cuồn cuộn không ngừng sinh ra, chỉ vì trong tay Lục Bình có một đám Tử Tinh phong do Tử Tinh phong vương Tử Lam cầm đầu, hơn nữa bị hắn thuần dưỡng chế thành đạo binh, chỉ cần có thể tìm được vườn linh thảo thích hợp, thì mật ong Tử Tinh cùng với phong vương tương có thể cất chế ra cuồn cuộn không ngừng.

Lôi Kiếm không dấu vết nhìn Vân Kiếm cùng Điện Kiếm một cái, thấy Vân Kiếm gật đầu nhè nhẹ, Lôi Kiếm nhất thời rất thần bí hướng Lục Bình thấp giọng nói:

– Lục huynh, thật ra thì, ừ, Tử Tinh phong vương tương tuy nói đổi lấy Lôi Kiếp Chi Thủy còn có chút không thể bì kịp, trừ phi trong tay Lục Bình người có lượng lớn phong vương tương có thể bán ra. Bất quá hiện giờ ba người huynh đệ chúng ta trong tay cũng có một việc cần Lục huynh giúp. Chuyện này nếu thành, Lục huynh có thể lấy được Lôi Kiếp Chi Thủy. Đến lúc đó chỉ cần có thể đem phong vương tương chia cho ba người chúng ta vài giọt là được.

Lục Bình trong lòng chợt động, hắn không ngờ sau khi mình tung ra tin tức về phong vương tương, lại nhanh chóng có được tin tức của Lôi Kiếp Chi Thủy như vậy.

Chỉ là hắn thấy Bôn Lôi tam kiếm thần bí như vậy, khiến cho Lục Bình không thể không thận trọng. Phải biết ở đây chính là Thiên Huyền cổ thành, địa bàn của Bôn Lôi tam kiếm. Ba người có chuyện lại không đi tìm sư huynh đệ của mình, mà đi tìm hắn là một kẻ ở bên ngoài, vậy làm sao có thể không khiến cho Lục Bình nổi lên lòng nghi ngờ được chứ?

Lục Bình trầm ngâm một chút, nói:

– Cũng không phải là tại hạ không tin được ba vị, chẳng qua là nơi này dù sao cũng là Thiên Huyền cổ thành, ba vị có thể hướng sư trưởng cùng với sự huynh đệ của cầu viện, vì sao lại chọn tiêu đề, dù sao tiểu đệ cũng chỉ là một ngoại nhân?

Lôi Kiếm cười cười ý vị thâm trường, nói:

– Lục huynh cũng xuất thân Bắc Hải đại môn phái, có một số việc mặc dù cũng không sai, nhưng cũng không thể để lộ ra ánh sáng. Đạo lý này xem ra Lục huynh cũng biết được.

Lục Bình mặc dù không biết Thất Phiến lão tổ lấy vạn dặm cương vực để đổi năm phần Lôi Kiếp Chi Thủy từ trong tay năm đại thánh địa, từ đó đưa tới hầu hết trên dưới Thiên Huyền Tông đều bất mãn, không ít nhiệt huyết đệ tử âm thầm liên kết, muốn chặn đường đánh sứ giả của năm đại thánh địa tham gia thuần dương pháp hội của Thất Phiến lão tổ, cướp đoạt Lôi Kiếp Chi Thủy trên người bọn họ. Nhưng sau nghe được lời Lôi Kiếm nói, Lục Bình cũng có thể suy đoán một cách đại khái tính chất của sự việc.

Nghĩ tới đây, Lục Bình cố làm ra vẻ do dự chốc lát, lúc này mới nói:

– Nếu như đã có tin tức Lôi Kiếp Chi Thủy, như vậy vô luận như thế nào tiểu đệ cũng muốn tranh thủ một phen, chẳng qua là lời tiểu đệ nói trước đó, không biết ba vị có cửa có đường nào không?

Nghe Lục Bình đáp ứng, trên mặt Bôn Lôi tam kiếm đều hiện ra sắc mặt vui mừng, bọn họ đã thấy tận mắt thực lực của Lục Bình, có thể có được sự chi viện mạnh như thế việc mà bọn họ âm thầm nghiên cứu có thể nắm chắc hơn mấy phần rồi.