Chương 420: Đoán Cốt đan đan phương

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Liêu Hổ này chính là người của Bắc Hải Liêu gia mà năm đó Lục Bình ở trong thung lũng Lạc Kim tiếp xúc được. Bắc Hải Liêu gia chính luyện đan gia tộc là nổi tiếng của Bắc Hải, thuật luyện đan gia truyền rất có chỗ độc đáo. Gia tộc này mấy ngàn năm qua, mặc dù không xuất hiện qua tu sĩ danh chấn Bắc Hải nào, nhưng mỗi một đời cho dù là thời điểm điêu linh nhất, cũng có một vị luyện đan đại sư chống đỡ đại diện. Mấy ngàn năm qua, ngược lại ở trong Bắc Hải cũng có chút phân lượng. Đặc biệt là giới Bắc Hải tán tu, thường sẽ đến chỗ của Liêu gia cầu xin đan dược. Liêu gia cũng không khấu trừ linh thảo bất kỳ tu sĩ nào, hơn nữa thuật luyện đan tinh xảo, tiếng tăm ở trong Bắc Hải tu luyện giới ngược lại cũng không tệ.

Nhưng chân chính khiến cho Liêu gia ở Bắc Hải đứng vững vàng gót chân chính là gia truyền kỳ đan Dung Tâm đan. Đây là một loại đan dược thần kỳ có thể đem dung huyết kỳ tu sĩ tu vi tự nhiên tăng lên một tầng. Đáng tiếc loại đan dược này luyện chế cần linh thảo rất khan hiếm. Vì vậy, Liêu gia mỗi một lần luyện chế có thể cho ra lò số lượng cũng cực kỳ có hạn. Nhưng không thể nghi ngờ, mỗi một lần đều sẽ tạo thành Bắc Hải tu sĩ tranh nhau mua đổi cho bằng được. Điều này cũng khiến cho Liêu gia tích lũy không ít tài phú, lấy đó kéo dài và làm lớn mạnh phát triển gia tộc.

Nhưng Liêu Nhuận Giáp đại sư không biết là, đan phương của Dung Tâm đan cơ mật nhất ở Liêu gia, đã sớm bị Lục Bình lấy về tay. Thậm chí ngay cả Liêu gia trên ngàn năm qua một mực giữ bí mật Đoán Tâm đan không nói ra ngoài, cũng bị Lục Bình ở thung lũng Lạc Kim từ trong di vật của Liêu Đỉnh chân nhân lấy được. Có thể nói hắn có thành tựu ngày hôm nay, năm đó lấy được Liêu Đỉnh chân nhân truyền thừa không thể nghi ngờ là một cổ trợ lực cực lớn.

Những chuyện này Lục Bình dĩ nhiên là sẽ không nói ra miệng, nhưng điều này cũng không làm trở ngại hắn đối với Liêu gia tâm tồn cảm kích, huống chi ngày đó Liêu Hổ cùng hắn ở thung lũng Lạc Kim cũng coi là có chút giao tình nho nhỏ.

– Ha ha, vừa đúng lúc, lão phu nơi này ngược lại có ít thứ, nhưng không biết Lục tiểu hữu có cảm giác hứng thú không? Nếu là có nhìn trúng, ta và người trao đổi một phen như thế nào?

Liêu Nhuận Giáp này cũng có tâm tư, Lục Bình cười cười, nói:

– Nếu tiền bối chiếu cố, vãn bối tự nhiên tòng mệnh.

Bắc Hải cung bây giờ lại có người nào không nhìn ra địa vị của Lục Bình ở trong mắt của Thiên Lô lão tổ, hoặc nói là địa vị của hắn ở Chân Linh phái? Một người tu luyện bất quá mấy chục năm, tu vi lại đạt tới đoán đan trung kỳ, hách hách nổi danh Bắc Hải hậu kỳ chi tú, hôm nay lại là luyện đan đại sư. Vãn bối kiệt xuất như vậy, trong Bắc Hải có thể có được mấy người?

Liêu Nhuận Giáp có mục đích rất đơn giản, ông ta đang đánh cuộc, đánh cuộc Lục Bình tương lai sẽ không bị giữa đường gãy gánh, như vậy tất nhiên sẽ trở thành tu sĩ cầm quyền ở Chân Linh phái, nhân vật danh chấn Bắc Hải. Đến lúc đó, sự cố ý kết giao bây giờ sẽ mang đến cho gia tộc sự hồi báo trong tương lai.

Lục Bình cũng rất rõ ràng tâm tư của Liêu Nhuận Giáp. Bởi vì hắn không chỉ một lần gặp được tình huống như thế. Đối phó tình huống như thế, hắn dùng phương pháp cũng rất đơn giản. Người nào có tiện nghi mà không chịu chiếm chứ?

Liêu Nhuận Giáp trực tiếp đem một cái ngọc giản đưa cho Lục Bình. Hắn dùng thần niệm đảo qua, bên trong ghi lại đều là bảo vật mà Liêu Nhuận Giáp mang theo để tham gia đan sư tập hội lần này. Các loại linh thảo, linh đan, đan phương vẫn vấn, dương dương sái sái ghi ra chừng trên trăm hạng.

Lục Bình suy nghĩ hồi lâu, nói:

– Không biết Định Linh đan, Hồi Nguyên đan, Dưỡng Nguyên đan, Uẩn Thần đan trong này có thể đổi lấy đan phương của đan dược được không?

Liêu Nhuận Giáp hơi ngẩn ra một chút, nói:

– Lục tiểu hữu ngược lại có ánh mắt rất tinh đời. Ba loại đầu trong bảy loại đan dược này đều là kỳ môn đan dược có cách dùng khá nhiều, nhưng bốn loại sau là thượng hạng linh đan, thích hợp cho tiểu hữu ở đoán đan trung kỳ tu vi sử dụng. Bốn loại Định Linh đan, Hồi Nguyên đan, Dưỡng Nguyên đan, Uẩn Thần đan này đan phương cũng có thể đổi. Tuy nhiên Lục tiểu hữu nếu muốn chúng, phải xuất ra đan phương có phân lượng ngang bằng mới được. Nếu là người lấy ra đan phương mà Liêu gia ta đã có, cũng không thể đổi được. Ba loại đan phương khác đều là Liêu gia ta bí mật bất truyền, là thứ không thể dùng để đổi. Tuy nhiên, Lục tiểu hữu có thể dùng linh thảo mang tới để đổi linh đan đã luyện chế xong của ba loại này.

Lục Bình cân nhắc một chút, với công quyết tu luyện của hắn, nếu muốn về mặt tu vi không rơi lại phía sau quá nhiều so với cùng cấp tu sĩ, ở trên mặt đan dược phải nghĩ biện pháp bổ sung. Đây chính là một đường tắt trọng yếu, nhưng một khi tu sĩ dùng cùng loại đan dược quá nhiều, bởi vì trong cơ thể sinh ra sự đề kháng đối với dược tính mà khiến cho hiệu quả của linh đan yếu đi. Vì vậy, tu sĩ ở trong quá trình tu luyện, không thể không ngừng biến đổi và phục dùng các chủng loại linh đan khác nhau.

Lấy thân phận luyện đan đại sư của Lục Bình bây giờ, cho dù trong tu luyện giới linh thảo có khan hiếm đi nữa, cũng không ảnh hưởng đến hắn quá nhiều.

Nhưng công pháp tu luyện của hắn bởi vì căn cơ hùng hậu cùng với ảnh hưởng của Huyền Nguyên Trọng Thủy, tốc độ tu luyện của hắn tất sẽ chậm lại rất nhiều. Như vậy, hắn không thể không phục dùng số lượng linh đan vượt xa cùng cấp tu sĩ, mới có thể khiến cho tu vi tăng lên tương đương cùng cấp tu sĩ. Lúc này hắn cần không ngừng thu thập các loại linh đan đan phương thích hợp cho mình tu luyện trong các giai đoạn khác nhau, để tránh khi tu vi chưa đột phá, ngược lại trong tay Lục Bình không còn linh đan thích hợp phục dùng nữa.

Lục Bình từ trong nhẫn trữ vật lựa ra bốn tờ đan phương của đoán đan trung kỳ đan dược. Sau khi hắn trở thành luyện đan đại sư, đặc biệt là sau khi hắn có thể luyện chế đoán đan hậu kỳ đan dược, Chân Linh phái đã sớm đem đan phương cất giấu trong môn phái của mình, trừ pháp tướng kỳ, tất cả đều hướng Lục Bình khai rộng ra. Chân Linh phái hơn vạn năm truyền thừa, đoán đan kỳ đan dược cũng có thể coi là bao la vạn tượng, nhưng ánh mắt Lục Bình dĩ nhiên là muốn để hơi cao, hắn tu luyện đầu tiên là muốn chọn lấy linh đan thích hợp tu luyện Thủy chúc tính công quyết, tiếp theo còn phải nhìn xem đối với Giao huyết mạch tu sĩ có tác dụng xúc tiến gì hay không? Như thế xem ra, linh đan có thể bị Lục Bình coi trọng vào trong mắt liền không có bao nhiêu loại.

Liêu gia này cũng không hổ là luyện đan gia tộc truyền thừa hơn ngàn năm. Kiến thức qua Chân Linh phái để uân, Lục Bình lại còn có thể từ đan dược do Liêu gia cung cấp nhìn thấy bảy loại mà Chân Linh phái không có đan phương. Điều này đã khiến cho Lục Bình cảm thấy rất cảm thán.

Hắn nhìn trúng bảy loại đan phương của linh đan kia dĩ nhiên là vô cùng thích hợp với công pháp tu luyện của hắn. Điều đáng tiếc chính là trong đó có ba loại là bí mật bất truyền của Liêu gia.

Liêu Nhuận Giáp cầm bốn đạo đan phương của Lục Bình đưa tới cẩn thận tra xét một lần, trên mặt lộ ra một tia vui mừng, nói:

– Lục tiểu hữu có ánh mắt khiến lão phu bội phục. Bốn đạo đan phương này giá trị đích xác tương đương với bốn đạo linh đan đan phương của lão phu này. Đáng tiếc trong đó có hai đạo đan phương là Liêu gia ta đã có. Tuy nhiên còn dư lại hai đạo này Liêu gia không có, có thể đổi lấy hai tờ đan phương, chẳng qua là không biết Lục tiểu hữu coi trọng hai loại nào?

Lục Bình có thể lấy ra đan phương, trước đó trải qua Thiên Lô lão tổ cho phép, nếu không lấy Chân Linh phái để uẩn, nhưng Lục Bình không tin những thứ đan phương bị Chân Linh phái liệt vào hàng cơ mật không muốn lấy ra sẽ không đổi được hai đạo đan phương còn dư lại này. Điểm mấu chốt chính là trong những thứ đan phương kia cũng giống như Liêu Nhuận Giáp trước cự tuyệt trao đổi ba loại đan phương cùng Lục Bình vậy, ở Chân Linh phái cũng là bí mật bất truyền.

– Vậy thì là hai loại Định Linh đan cùng Uẩn Thần đan!

Lục Bình cùng Liêu Nhuận Giáp trao đổi xong hai loại đan phương. Hắn lại dùng một trăm năm mươi cây ngàn năm linh thảo trao đổi Định Đào đan, Vẫn Linh đan, Phi Ngộ đan mỗi thứ một bình. Lục Bình vốn là muốn đổi ba bình, tuy nhiên Liệu Nhuận Giáp chỉ mỉm cười lấy cớ là số lượng linh đan mang theo chưa đủ mà cự tuyệt.

Lục Bình tự nhiên biết đây chẳng qua là những lời từ chối khéo. Trên người của Liêu Nhuận Giáp tất nhiên còn có ba loại đan dược này, nhưng cũng không thể nào có quá nhiều. Tập hội lần này các nhà các phái hơn hai mươi vị luyện đan sư, Liêu Nhuận Giáp cũng không thể nào để cho một mình Lục Bình liền đem hàng trong tay ông ta mua đứ hết cả.

Lục Bình tiếc nuối lắc đầu một cái, lần nữa cầm ngọc giản trong tay của Liêu Nhuận Giáp bắt đầu tra xét. Lần này lại bị Lục Bình ở phần cuối cùng của ngọc giản nhìn thấy một loại đan dược rất xa lạ.

Đoán Cốt đan?

Đây cũng một loại đạn dược rất mới lạ. Chẳng lẽ là…

Lục Bình trong lòng vui mừng, cẩn thận tra xét nội dung liên quan tới Đoán Cốt đan, chỉ chốc lát sau, mới mang chút vui mừng hướng Liêu Nhuận Giáp hỏi:

– Liêu tiền bối, quý gia tộc quả nhiên không hổ là truyền thừa ngàn năm gia tộc, ngay cả loại đan dược tăng cường thân thể này đều có sao?

Lục Bình lúc ở dung huyết kỳ đã từng lấy được Kim Kiên quả luyện chế mà thành một dạng của Kim Kiên đan. Đoán Cốt đan này lại là một loại đan dược có thể tăng cường thân thể tu sĩ. Hơn nữa từ dược hiệu mà xét, Đoán Cốt đan tựa hồ so với Kim Kiên đan công hiệu còn mạnh hơn nhiều. Nhưng điều kiện để sử dụng Đoán Cốt đan lại có hạn chế, chỉ có thể hữu dụng ở ba viên đầu, còn Kim Kiên đan lại là có thể liên tục không ngừng phục dùng để cường hóa thân thể.

Liêu Nhuận Giáp thấy Lục Bình chú ý tới Đoán Cốt đan, không khỏi cười nói:

– Đoán Cốt đan này đúng là một loại kỳ đan, rất nhiều pháp tướng lão tổ đều nguyện ý từ Liêu gia ta đổi lấy loại đan dược có thể cường hóa thân thể, không ngờ tới Lục tiêu hữu cũng cảm thấy hứng thú đối với loại đan dược này.

Lục Bình nghi hoặc nói:

– Loại đan dược cường hóa thân thể này nghe nói đối với pháp tướng lão tổ tu luyện có tác dụng lớn. Theo lý thuyết loại đan phương của đan dược này cũng coi là cực kỳ trân tích quý trọng. Sao quý gia tộc phải đem loại đan phương này đưa vào hàng ngũ trao đổi?

Liêu Nhuận Giáp tựa hồ sớm biết Lục Bình sẽ hỏi thăm như vậy, cười hồi đáp:

– Bởi vì luyện chế loại đan dược này cần chủ được là một loại trái cây của linh yêu hỏa hầu đạt tới đã trên ngàn năm!

– Linh được quả thực sao?

Trên mặt của Lục Bình một bộ thần sắc mê hoặc không hiểu, nhưng trong lòng cũng vô cùng kích động

– Chính là linh yêu quả thực!

Liêu Nhuận Giáp trong lúc nói chuyện không ngờ lại cũng mang theo một loại thần sắc rất tiếc nuối.

Ông ta cho là Lục Bình đối với linh yêu cũng không biết, vì vậy nói tiếp:

– Linh yêu nếu nói thật ra thì cũng là một loại yêu tộc. Chẳng qua thì linh yêu chính là cỏ cây trúc thạch sau khi linh trí khai mở ra, lĩnh ngộ được phương pháp tu luyện mới có thể trở thành yêu tộc. Những thứ linh yêu này tiên thiên giới hạn quá nhiều, trước khi thành tựu Kim đan kỳ thậm chí đều không thể di động bản thể được, tùy thời đều có khả năng mất mạng. Hơn nữa Khai Thiên Thất Tổ năm đó cũng không để lại bao nhiều phương thức tu luyện liên quan tới linh yêu, khiến cho những linh dược này mặc dù thành tựu kim đan, thường thường cũng là hạng người có thực lực yếu kém.

Liêu Nhuận Giáp thấy Lục Bình đang nghiêm túc lắng nghe, không khỏi gật đầu một cái, tiếp tục nói:

– Tuy nhiên linh yêu này ở những tu sĩ khác xem ra thường thường cũng là bảo vật khắp cả người. Linh dược có hai loại phương thức để thức tỉnh linh trí. Thứ nhất là trải qua hàng nghìn hàng vạn năm theo bản năng hấp thu linh khí mà linh trí khai ích. Thứ hai là chúng vừa khéo cùng cộng sinh với một loại thiên tài địa bảo gì đó, bị ảnh hưởng mà linh trí khai ích. Loại trước phải trải qua thời gian dài uẩn dưỡng linh khí, là một khối ngoan thạch cũng có thể trở thành cực phẩm linh thạch. Loại sau càng không cần phải nói, có thể ảnh hưởng đến linh trí của linh yêu đại đa số là thiên địa linh vật.

– Mà một ít thảo mộc linh yêu thường thường sẽ kết ra trái cây, những thứ trái cây này do tinh hoa của linh được ngưng tụ, tự nhiên cũng là thiên tài địa bảo.

Mà Đoán Cốt đan cũng lấy loại trái cây có hỏa hầu đạt tới trên ngàn năm làm chủ được. Trái cây hỏa hầu càng đủ, luyện chế thành Đoán Cốt đan đối với thân thể cường hóa hiệu quả càng rõ ràng.

Nghe xong Liêu Nhuận Giáp giới thiệu, thần sắc của Lục Bình có chút chần chờ hỏi:

– Liêu tiền bối, không biết làm gì có thể có được loại linh yêu quả thực này? Vãn bối cũng muốn đổi tờ đan phương này, chẳng biết có được không?

Biểu tình của Liêu Nhuận Giáp hiện một bộ quả nhiên là như vậy, nói:

– Trước hết nói cho ngươi biết, trong trời đất này khả năng linh yêu xuất hiện cực ít, ở một ít nơi trong tuyệt địa rất hiếm vết người có lẽ còn có một hai loại linh yêu xuất hiện. Ít nhất trên Bắc Hải ngàn năm qua không nghe nói qua có linh yêu xuất hiện. Tuy nhiên Trung Thổ, trong Truyền Thừa chi địa của một ít danh môn cự phái có lẽ có một hai loại linh yêu tồn tại cũng không phải là không có khả năng.

– Trung thổ? Liêu tiền bối đối với Trung Thổ cũng có hiểu biết, có thể nói cho vãn bối biết một chút tình huống liên quan tới Trung Thổ hay không? Vãn bối đối với Trung Thổ muốn đến thăm đã lâu lắm rồi.

Lục Bình thấy thần sắc của Liêu Nhuận Giáp trong lúc nhắc tới Trung Thổ không ngờ lại lộ vẻ một chút truy ức suy tư, trong bụng lấy làm kỳ, cố ý mang theo biểu lộ ngạc nhiên hướng Liêu Nhuận Giáp hỏi.

Không ngờ Liêu Nhuận Giáp cũng già và cười ha ha, nói:

– Điều này cũng bất quá chính là lão phu đoán mò thôi. Dù sao trong truyền thuyết Trung Thổ có một ít danh môn cự phái truyền thừa đã lâu, thậm chí có thể truy đến vạn năm trước lúc Thất tổ khai thiên, cho nên mới có phỏng đoán này, chứ không phải chính xác.

Lục Bình thấy ông ta không muốn nói nhiều, cũng kìm lại nghi hoặc trong lòng xuống, nói:

– Đáng tiếc, bất quá vãn bối còn muốn đổi đan phương của Đoán Cốt đan này, có lẽ vãn bối sau này có cơ hội gặp phải linh yêu cũng nói không chừng.

Liêu Nhuận Giáp cười nói:

– Cái này cũng phải, Lục tiểu hữu hôm nay tu luyện chưa qua trăm năm, chính là lấy tu vi của tiểu hữu hiện nay mà xét, thì đoán đan trung kỳ tu sĩ có sáu trăm năm thọ nguyên, tiểu hữu cũng có năm trăm năm nữa để ngao du thiên hạ. Chúng ta là những thứ lão hủ này vô luận như thế nào đều không bằng, huống chi tiểu hữu tu vi xa không phải chỉ là dừng bước nơi này. Cứ như vậy, ngược lại rất có khả năng tương lai đạt được linh yêu quả thực.

Lục Bình không để ý đến những lời nói có vẻ nịnh nọt giả là này. Tuy nhiên, tờ đan phương của Đoán Cốt đan có giá trị quả thực không thấp. Hắn dùng ba trăm cây ngàn năm linh thảo, lại tăng thêm ba mươi cây ba ngàn năm linh thảo, Liêu Nhuận Giáp lúc này mới hài lòng đem đan phương của Đoán Cốt đan giao cho Lục Bình đang mặt đầy vẻ nhức nhối xót của.

Tuy nhiên, lúc này trong bụng Lục Bình đã không ngừng reo to phen này lời to rồi! Liêu Nhuận Giáp không biết là, Đào thụ yêu trong Hoàng Kim ốc của hắn có mười tám trái linh yêu đào to bằng đầu người.

Hắn đã ăn một trái, đưa cho Liễu lão sư ba trái, Khúc Huyền Thành chân nhân ăn một trái. Bây giờ trong tay của hắn còn có mười ba trái! Đây mới đúng chính là linh yêu quả thực địa địa đạo đạo.