Chương 984: Tá trợ ngoại lực

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một khi lên cấp pháp tướng kỳ, như vậy ba tầng đầu của tháp trạng pháp bảo sẽ gặp bị điểm lượng, theo tu sĩ tự thân bản mệnh thần thông ngưng tụ, lầu các cũng đi theo từng tầng một thắp sáng. Mỗi khi ngưng tụ một đạo bản mệnh thần thông sẽ có thể nhiều thêm một tầng lầu các. Ngô Thế Hoàn bản mệnh pháp bảo đã đốt sáng lên sáu tầng lầu các, bên ý nghĩa người này ít nhất đã ngưng tụ ba đạo bản mệnh đại thần thông.

Mà mỗi lần sau khi bản mệnh thần thông ngưng tụ thành công thắp sáng lầu các, cũng bởi vì tháp trạng pháp bảo mà khiến cho uy năng của bản mệnh thần thông phải lấy sự để thăng cực lớn. Đây cũng duyên cớ Thủy Tinh cung tu sĩ mặc dù lộ ra thiên thiên nhất luật, nhưng vẫn thích sử dụng tháp trạng pháp bảo làm bản mệnh pháp bảo, đồng dạng là một đại đặc sắc để Thủy Tinh cung uy chấn tu luyện giới.

Mà nếu muốn thắp sáng tầng thứ bảy lầu các trở lên, là nhất định phải sau khi tu sĩ ngưng tụ vô thượng thần thông mới có thể làm được. Lục Bình thi triển Tam Thanh Chân Đồng có thể thấy Lưu Ly tháp tầng thứ bảy lầu các của Ngô Thế Hoàn tựa hồ cũng có ánh sáng hơi yếu bắn ra, trong lòng cũng kinh ngạc. Lục Bình nghĩ Ngô Thế Hoàn cho dù là không thể ngưng tụ ra vô thượng thần thông, chỉ sợ cũng đã không còn xa nữa rồi.

Vũ Văn Phỉ Tường lôi vận hải dương từ giữa không trung vọt tới Ngô Thế Hoàn, mà sau khi tiến vào phương vị diện tích hơn mười trượng của hắn, liền bị Lưu Ly tháp đứng vững trấn áp, càng đến gần phạm vi Lưu Ly tháp, lực trấn áp càng mạnh.

Hai cái pháp tướng này ở trên không đối kháng, mà mặt dưới như cũ có mấy món pháp bảo đang Phi Tường, quậy không gian bốn phía đến long trời lở đất như vậy.

Lục Bình tự xưng là tài sản của mình đã thái không tầm thường, trong ngày thường cùng người tranh đấu chỉ Dưỡng Linh pháp bảo thì có mấy món, mà bây giờ cũng rốt cục thấy số lượng cùng chất lượng pháp bảo của hai người đều đều không kém gì mình.

Điện quang kiếm, Lôi âm cổ, Phong Lôi phiến, ba món Dưỡng Linh pháp bảo này trong tay Vũ Văn Phi Tường mỗi một món đều ít nhất ngưng tụ tám đạo bảo cấm. Hơn nữa nếu là Lục Bình Tam Thanh Chân Đồng thấy không lầm, tầng tử vụ lôi quang tràn ngập quanh người Vũ Văn Phi Tường xem ra cũng một món hộ thân pháp bảo cấp bậc Dưỡng linh.

Một bên Ngô Thế Hoàn giống vậy có Thủy Tinh tiên, Lưu Ly bát, ngũ sắc ba món Dưỡng Linh pháp bảo cùng Vũ Văn Phi Tường tương đối kháng. Mà trên người của Ngô Thế Hoàn cũng có một cái phòng thủ bảo y cấp bậc Dưỡng linh diệu diệu rực rỡ.

Mặc dù hai người đánh nhau đã tiến vào cao, triều, thủ đoạn của mỗi người cũng bắt đầu từ từ thi triển, nhưng Lục Bình xuất hiện vẫn đưa tới sự chú ý của hai người.

Ngô Thế Hoàn lúc này đưa tay Lưu Ly tháp bày ở đỉnh đầu, tầng thứ nhất của Lưu Ly tháp đột nhiên sáng choang. Lục Bình trong lòng chấn động cả lên, vô thượng thần thông, chẳng lẽ Ngô Thế Hoàn này còn giấu giếm thực lực?

Mà một bên Vũ Văn Phi Tường thấy vậy giống vậy đem miệng hồ lô của Thất Bảo Lôi Hồ màu vàng kim nhắm ngay phương hướng Ngô Thế Hoàn. Một đạo lôi quang màu vàng kim thật nhỏ bắt đầu ở miệng hồ lô thân súc dựng dục, dần dần ngưng tụ thành một thanh kim quang kiếm khéo léo.

Lục Bình có thể rõ ràng nhận ra được uy năng trong kim quang kiếm dựng dục, đồng dạng là cấp bậc vô thượng thần thông.

Điều này làm cho Lục Bình rất cảm khái, nguyên cho là mình lúc lên cấp pháp tướng sơ kỳ có thể ngưng tụ vô thượng thần thông đã sự tồn tại ở tu luyện giới cực kỳ ít có thậm chí cũng có thể là tuyệt vô cận hữu. Mà lúc Lục Bình thấy đồng dạng là pháp tướng sơ kỳ Vũ Văn Phi Tường cùng với Ngô Thế Hoàn song song bắt đầu thi triển vô thượng thần thông, cái loại cảm giác ưu việt trong lòng đó đã sớm bị phá hư hầu như không còn, chỉ còn lại có ánh mắt tự giễu đối với tự thân nhỏ mọn.

Một đóa tia lửa từ trong tầng thứ bảy lầu các của Lưu Ly tháp bay ra, Thất Bảo Lôi Hồ lay động, một đạo kim quang tiểu kiếm giống vậy từ miệng hồ lô phún ra.

Lục Bình lúc này cũng đột nhiên lòng có sở ngộ, thì ra là hai đạo vô thượng thần thông này cũng không phải là hoàn toàn là Vũ Văn Phi Tường cùng với Ngô Thế Hoàn dựa vào tu vi tự thân hiểu được ngưng tụ, mà là mượn ngoại lực.

Một đóa tia lửa ít nhất cũng một đóa linh hỏa thiên cấp trung phẩm, hơn nữa còn phải được qua một ít diệu dụng của Lưu Ly tháp tự thân cùng với Ngô Thế Hoàn đã sớm ngưng tụ mấy đạo cơ sở bản mệnh đại thần thông mới có thể cuối cùng mạnh mẽ tụ hợp thành vô thượng thần thông.

Mà Vũ Văn Phi Tường kim quang tiểu kiếm giống vậy phải mượn bản danh cơ sở đại thần thông giúp hắn ngưng tụ, lấy Thất Bảo Lôi Hồ làm môi giới, đồng thời còn phải lấy một thanh kim quang tiểu kiếm làm vật thừa tái có thể cuối cùng phát huy ra uy năng vô thượng thần thông.

Hai người này mặc dù khoảng cách thành tựu bản mệnh vô thượng thần thông chỉ còn dư một bước không xa, nhưng thật ra thì cũng không chân chính thành tựu vô thượng thần thông.

Lục Bình thấy rõ ràng hết lại lịch của hai người không khỏi thở phào nhẹ nhõm!

Lại thấy trong bầu trời, một đóa tia lửa đã cuốn ùa nửa bầu trời. Biển lửa mãnh liệt tựa hồ muốn đốt xuyên toàn bộ bầu trời. Mà một thanh kim quang tiểu kiếm là trở nên đỉnh thiên lập địa, chém xuống một kiếm uy thế phải khai sơn liệt hải.

Hai thứ ầm ầm chạm vào nhau, trong thiên địa tựa hồ cũng mất đi hết thảy tiếng vang!

Lục Bình trong lòng cả kinh, thầm nói một tiếng không tốt!

Chỉ thấy hai người Vũ Văn Phi Tường cùng với Ngô Thế Hoàn đột nhiên xoay người hướng Lục Bình cười một tiếng, pháp quyết trong tay hai người liên tục thay đổi. Nguyên vốn hai đạo vô thượng thần thông đeo bám chung một chỗ cũng đột nhiên chuyển sang, dư uy của hai đạo vô thượng thần thông cũng song song chào hỏi tới trên người Lục Bình.

– Lục huynh ở một bên nghỉ chân hồi lâu cũng không hiềm tịch mịch sao?

– Nghe tiếng Lục huynh đã lâu cũng có thể thi triển vô thượng thần thông, hơn nữa chớ khiến cho hai người ta đường xa tới lại thất vọng mà về!

Hai người thấy Lục Bình không muốn lại có thể không hao tổn chút nào đón đỡ được vô thượng thần thông của hai người, trên mặt đều không khỏi thoáng qua một vẻ rung động, còn Vũ Văn Phi Tường thì cười nói:

– Thủ đoạn của Lục huynh quả thật là tuyệt, chăng qua là không biết Lục huynh thông qua loại môi giới nào mà tụ hợp ra vô thượng thần thông như thế?

Tuy nhiên, Vũ Văn Phi Tường không nghe Lục Bình trả lời, mà là một tiếng quát lớn của hắn:

– Tới mà không lui thì quá vô lễ rồi, hai vị cũng nhận một chiều của Lục mỗ!

Rắc rắc!

Lục Bình vừa dứt lời, bầu trời một đạo điện quang màu thủy lam đã đánh xuống đỉnh đầu Ngô Thế Hoàn.

Ngô Thế Hoàn mặt liền biến sắc. Mặt ngoài của bảo y trên người lóe ra một đạo tiếp theo một đạo ánh sáng thần bí, một tầng tiếp theo một tầng hộ tráo sinh thành cũng bắt đầu bành trướng ra phía ngoài.

Linh bảo!

Lục Bình nhìn về phía ánh mắt của Ngô Thế Hoàn nhất thời co rụt lại.

– Quỳ Thủy Thần Lôi sao?

Không ai so với Vũ Văn Phi Tường quen thuộc lôi thuật thần thông hơn nữa rồi, tiếng hô kinh ngạc sẽ ngưng, sắc mặt của Vũ Văn Phi Tường hơi thay đổi. Lôi vẫn màu tím vậy lượn quanh người đột nhiên nổ lên liên tiếp vọt nổ vang. Thủy U kiếm một kích không trúng lập tức ẩn nhập không trung không thấy, mà lôi vẫn quanh người Vũ Văn Phỉ Tường cũng lập tức mỏng manh gần nửa.

– Vô Hình Kiếm Quyết, đây cũng Vô Hình Kiếm Quyết của Phi Linh phái danh truyền tu luyện giới năm đó sao, quả nhiên thần diệu vô cùng!