Chương 1269: Ma la nghịch tập (tiếp 2)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vị đại tu sĩ thứ ba hết sức hiểu sự cong cong lượn quanh trong này, vì vậy lão ta nguyên vốn vô cùng không muốn nhúng tay trong đó. Như vậy cho dù là đuổi Chân Linh phái, chỗ môn phái của lão cũng tất nhiên sẽ trở thành trò cười của toàn bộ tu luyện giới. Không biết sao cục diện bây giờ cũng thực làm lão ta cỡi hổ khó xuống, bởi vì thời gian kéo càng lâu đối với bọn họ càng bất lợi.

Nhất là tên tu sĩ đời thứ ba đó trong Bắc Hải tông môn này. Thực lực của người đó chính là bản thân lão ta cũng không chút nắm chắc có thể tất thắng. Còn có món Nhị kiếp linh bảo cầm trong tay của pháp tướng trung kỳ tu sĩ cũng không phải hiền lành. Một khi bọn họ kịp thời trở về hơn nữa không muốn đi ra khỏi khối đóng quân này, mà là muốn toàn lực làm khó ba người, đến lúc đó thua thiệt chỉ sợ sẽ là ba người bọn họ rồi.

Sau khi Chân Linh phái thành công đuổi Hậu Thổ tông, bọn họ đã làm hết sức suy đoán Chân Linh phái đủ cường đại rồi. Nhưng quay đầu lại bọn họ mới phát hiện vẫn đánh giá thấp nhà trung hình môn phái đến từ Bắc Hải này. Hơn nữa một lần coi thường cũng không phải là thực lực cao thủ của bọn họ, mà là ngưng tụ lực của cả Chân Linh phái!

Trên Thanh Minh Giang ngoài mười mấy dặm, vô số thi thể của ma la như là đàn gián đua nhau bị đập rơi xuống từ giữa không trung, trên mặt nước Thanh Minh Giang văng lên từng đóa bọt nước.

Lục Bình một thân một mình treo đứng trên bầu trời Thanh Minh Giang, đánh tiểu ma la trong phạm vi ba dặm chung quanh hắn không một con nào có thể chạy trốn loại thần thông pháp thuật này tàn phá. Hơn mười đầu Huyết Ma La chỉ còn lại bốn đầu Huyết Ma tránh vào trong một mảnh khu vực an toàn do A Tu La hết sức tranh đoạt ra ngoài từ dưới thần thông của Lục Bình bao trùm.

Nhưng vào lúc đó, trong khu vực an toàn còn có ba đầu ngọc Tu La cùng với một con Ngọc Ma. Trong khi đó hai con Ngọc Tu La khác cùng với một con Ngọc Ma cũng chưa kịp trốn trong khu vực an toàn do A Tu La miễn cưỡng chống đỡ.

Một con Ngọc Tu La xông tới trước Lục Bình cố gắng tính toán thần thông kỳ dị mà Lục Bình đang thi triển, không ngờ không đợi nó vọt tới gần trước Lục Bình, toàn bộ thân thể đã bắt đầu khô héo. Đợi đến khi nó chạy tới trước người Lục Bình, một thân thực lực mười phần chỉ còn năm sáu. Chẳng qua là bị Lục Bình dùng Tế Thủy Trường Lưu kiếm siết một cái nhẹ nhàng, một con Ngọc Tu La hoàn toàn tan xương nát thịt.

Một đầu Ngọc Tu La khác mặc dù cũng bị thương nặng, nhưng rốt cuộc vẫn còn sống dưới sự thần thông thần dị của Lục Bình đả kích, đồng thời còn ba đầu Huyết Ma La thoi thóp hơi tàn sống sót.

Mà một con Ngọc Ma cũng chưa có vận khí tốt như vậy. Nó cũng có tính toán giống như con Ngọc Tu La trước đó, muốn thông qua Phệ Hồn Thần Thông làm bị thương nặng thần niệm của Lục Bình, sau đó thoát khỏi sự thao túng của hắn đối với mảnh không gian này. Những Phệ Hồn Thần Thông dưới Quải Vân Phàm thủ hộ không lấy được chiến quả chút nào, ngược lại còn bị thần niệm của Lục Bình càng tăng mạnh mẽ đánh vào cho đầu óc choáng váng. Rồi sau đó một thanh vô hình hồn hỏa cháy sạch đầu Ngọc Ma khiến nó hét thảm liên tiếp, nó cũng không kịp nhớ ngăn cản thần thông thuật pháp của Lục Bình nữa, hoạt hoạt bị rút thành một cỗ thây khô. Sau khi nó rơi vào trong nước của Thanh Minh Giang liền dụng hóa thành linh khí ti ti lũ lũ phát tán không còn.

Lúc này Lục Bình thật sự chính là Ma thần trong mắt của đám ma la. Ngay cả ma la đại quân từ trước đến giờ không sợ chết trước mặt loại thần thông không thể tưởng tượng nổi của Lục Bình cũng không rét mà run. Mặc dù A Tu La lần nữa thúc giục nhưng thủy chung một bước không tiến lên.

Một kích này uy lực chẳng những hù dọa ma la đại quân, ngay cả bản thân Lục Bình trong lúc nhất thời đều cảm thấy có chút rợn cả tóc gáy. Hắn thế nào cũng không ngờ vô thượng thần thông ”Thương Hải Tang Điền quyết” lại có thể sử dụng như vậy, hơn nữa còn có thể tạo nên kết quả kinh khủng như vậy.

Dưới một kích này, bảy tám trăm con ma la lớn nhỏ đều bị đánh gục. Bảy đầu Huyết Ma La cùng với hai con Ngọc Ma La hoàn toàn vẫn lạc. Một con Ngọc Tu La cùng với ba đầu Huyết Ma La trọng thương, ma la đại quân ngược dòng mà lên mặc dù thực lực vẫn còn, nhưng bị một mình Lục Bình dọa sợ đến mất hết tinh thần, không còn một con ma la dám lên trước.

Đầu A Tu La núp ở trung ương mặc dù hết sức thúc giục đại quân tiến lên, nhưng chính nó chưa hề lộ diện trước mặt Lục Bình.

Lục Bình quay người về, trước đó sáu con Huyết Ma La dưới Thiên Sơn lão tổ cùng đám người Thiên Điền, Lưu Thiên Viễn đả kích gãy hết ba con. Ba con còn dư lại không bị Nhị kiếp linh bảo của Thiên Sơn lão tổ hù dọa, cũng bị một kích kinh thiên của Lục Bình dọa sợ đến tè ra quần. Bọn nó không chờ Lục Bình quay người về đã ôm đầu trốn chui như chuột.

Nhìn thấy Lục Bình trở về, huynh đệ Tần Vũ, Tần Cương sớm đã bị hù dọa đến u mê ngơ ngẩn. Cho dù là hai người Thiên Điền, Lưu Thiên Viễn thấy nhiều kỳ tích của Lục Bình, trước mặt vô thượng thần thông uy năng đánh như vậy cũng trong lúc nhất thời chỉ có thể thất thanh.

Chỉ có Thiên Sơn lão tổ ít nhiều còn duy trì thanh tĩnh, nhưng cũng bị loại thủ đoạn lôi đình của Lục Bình dọa sợ đến suýt ngất, ho khan một tiếng, nói:

– Lục sư điệt, ngươi này…

– Sư thúc

Lục Bình không chút do dự ý định lời của Thiên Sơn lão tổ, đáp:

– Ma la đại quân trong lúc nhất thời bị đệ tử dọa sợ, nhưng bọn chúng rất nhanh sẽ phản ứng kịp, sau lưng một cổ ma la đại quân còn có viện quân. Bây giờ chúng ta nghĩ lại tranh thủ thời gian đã đủ rồi, phải lập tức trở về nơi đóng quân.

Thiên Sơn lão tổ trong tầm mắt thoáng qua một tia rõ ràng, lập tức nói:

– Lúc này đang là thời điểm ma la đại quân cả tâm và gan đều bể nát, bọn ta giết một trận, trước khi ma la đại quan sát đáo chỗ đóng quân giảm bớt áp lực cho bản phái cũng tốt.

Lục Bình thở dài một cái, ưu tâm lo lắng nói:.

– Chỗ đóng quân đã xảy ra chuyện, có người thừa dịp cháy nhà hội của. Hai vị sư thúc tổ Thiên Phàm, Thiên Tuyết sợ là muốn không chịu nổi rồi.

Vào thời điểm vị đại tu sĩ thứ ba mới vừa chuẩn bị xuất thủ, Chân Linh phái trú địa liên tiếp phát ra hai tiếng hô hào, tiếp theo từng có tiếng hô hùng tráng theo đó mà lên. Mười mấy tên Chân Linh phái đoán đan kỳ đệ tử trong lúc nhất thời tạo nên khí thế thiên quân vạn mã.

Loại khí thế nhất tâm ngưng tụ phóng lên cao, trực tiếp đem áp lực do đại tu sĩ mới vừa xuất hiện tẩy sạch đi, hơn nữa còn trực tiếp chi viện Thiên Phàm Thiên, Tuyết hai vị lão tổ đang khổ khổ chống đỡ, thậm chí trong lúc mơ hồ có khuynh hướng vượt lên chiếm ưu thế.

Đây là,… Đạo binh đại trận đúng không?

Chân Linh phái sao có thể kết thành đạo binh đại trận trong thời gian ngắn ngủi được chứ?

Không chỉ là ba đại tu sĩ đánh lén Chân Linh phái, chính là tu sĩ của các phái trong bốn phía hư không thời khắc dòm ngó tiến trình đại chiến cũng đua nhau cảm thấy kinh ngạc thậm chí còn kinh hãi!

Quá nhanh, Chân Linh phái đạo binh đại trận ngưng tụ quá nhanh, điều này cần giữa mấy chục vị tu sĩ của toàn bộ đại trận phải làm chuyện điều khiển kết hợp ăn ý như thế nào mới có thể nhanh chóng đem lực lượng của tất cả mọi người ngưng tụ bên trong đại trận như vậy?

Dưới sự dẫn dắt của Lý Thiên Như cùng với Cơ Thiên Hiện hai vị pháp tướng tu sĩ làm chủ trận tu sĩ, ”Tam Tài Ngũ Hành Đạo Binh Đại Trận” chậm rãi bắt đầu vận chuyển, cũng rất nhanh bay lên không đem Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ đã bị mệt mỏi kiệt lực tiếp ứng đến bên trong đại trận, cố gắng bao vây ba vị đại tu sĩ cũng bên trong đại trận.

Tu sĩ bị hắc vụ bao phủ cùng với đại tu sĩ xuất hiện cuối cùng thấy cơ hội đến mau, rất nhanh văng ra đại trận ngăn trở. Đạo binh đại trận hơn mười người hợp lực có thể làm được tới ăn ý như vậy đã quá không dễ dàng, nhưng nếu muốn làm tiếp đến linh hoạt nhiều thay đổi phản ứng nhanh chóng vậy cũng xem như là sự bất đắc dĩ của tất cả đạo binh đại trận.

Nhưng vị đại tu sĩ thứ hai bị thua thiệt lúc này lại khinh thường. Thân Ngoại Hóa Thân Lục Tiểu Bình đó vào thời khắc tối hậu không ngờ lại liều mạng bị một kích của vị tu sĩ. Thương Liễu tiểu kiếm trong tay cũng không thuận theo không buông tha lần thứ sáu đâm về phía ánh mắt của lão ta.

Vị tu sĩ không ngờ tên tiểu tử đó lại không chịu buông bỏ như vậy, nhất thời phản ứng không kịp, nguyên vốn thân thể muốn thoát đi chẳng những không rời đi, ngược lại bị bức lui mấy bước.

Chính là sau khi lui về phía sau mấy bước, cũng không biết do cố ý hay vô ý, không ngờ lại tự nhiên không không dồn lão ta đến trong “Tam Tài Ngũ Hành Đạo Binh Đại Trận”.

Lục Tiểu Bình nhận chịu một kích cực mạnh của đại tu sĩ cho dù nó có thân làm từ cây Thương Liễu tám ngàn năm, cũng suýt nữa bị đánh nát bụng. Cái miệng nhỏ nhắn của tiểu hài nhi chế ra, nhất thời khóc lớn “Oa oa” rơi xuống mặt đất nơi trú địa của Chân Linh phái.

Hai vị đại tu sĩ né tránh xong đạo binh đại trận ngăn trở lập tức quay người muốn khai ích lỗ hổng từ bên ngoài cứu ra vị đại tu sĩ thứ hai bị vùi lấp vào trong trận.

Nhưng bốn năm mươi tên đoán đan kỳ tu sĩ liên hiệp tạo thành đạo binh đại trận dù không đối phó được đại tu sĩ bơi lội bốn phía, nhưng cũng tuyệt đối có thể thu được đại tu sĩ chính diện cường công. Huống chi sau khi Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ tiến vào đại trận rất nhanh sau đó lập tức tiếp quản vị trí chủ trận của Lý Thiên Như cùng với Cơ Thiên Hiên. Lý Thiên Như cùng Cơ Thiên Hiên chia ra ở bên phụ trợ, khiến cho uy lực của cả tòa ”Tam Tài Ngũ Hành Đạo Binh Đại Trận” cao hơn một tầng lầu, đồng thời vây giam một vị đại tu sĩ trong đó, lại còn chiếm cứ bầu trời của Chân Linh phái trú địa đỡ được hai vị đại tu sĩ khác cường công!