Chương 1254: Củ Tử chi ách

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lâm Vũ lão tổ không biết lai lịch của vật này, dưới sự cẩn thận chẳng qua là làm hết sức tránh ra, không ngờ vật này đột nhiên nổ tung giữa không trung. Ba đứa trẻ mười lăm mười sáu tuổi từ bên trong nhảy ra ngoài, sau khi hơi quan sát về phía Ngũ Hành trận, lập tức liên thủ phát khởi công kích tới Đồ Cao Sơn.

Đây là, Bích Hại linh xà đúng không?

Lâm Vũ lão tổ hơi sửng sờ. Ba con Bích Hải linh xà nhất tộc tu sĩ trước mắt chỉ có đứa bé trai là pháp tướng tu sĩ, hai bé gái vẫn chỉ là đoán đan điên phong tu vi, nhưng dưới ba người phối hợp, thực lực thậm chí chưa chắc kém hai vị Lạc Tâm phái đệ tử đời thứ ba sau lưng.

Chẳng qua là làm sao có thể có Bích Hải linh xà chứ?

Chớp mắt Tam Linh xuất hiện lập tức phát khởi công kích về Ngũ Hành tông, nhưng Ngũ Hành Củ Tử cũng không thèm để ý với lần này. Nhân vật giống như Tam Linh hoặc là hai vị pháp tướng sơ kỳ được Lâm Vũ lão tổ che chở như vậy, tới bao nhiêu Ngũ Hành Củ Tử cũng không sợ, thủ đoạn của Ngũ Hành trận nguyên vốn chính là lấy ít đánh nhiều lấy yếu thắng mạnh.

Ngược lại Tam Linh xuất hiện lại một lần nữa để thăng gánh nặng cho Lâm Vũ lão tổ. Khoảnh khắc Tam Linh xuất thủ, Lâm Vũ lão tổ hiểu được ba tiểu tử làm như vậy căn bản là tìm cái chết. Lâm Vũ lão tổ tự động lập tức xuất thủ che chở. Bích Ngọc Thanh Phong Địch giữa không trung lần nữa tuôn ra một đạo địch ảnh bảo vệ lấy Tam Linh.

Bích Hải linh xà a, nếu bọn họ chết ở Trung Thổ vậy cũng được chứ?

Trên mặt của Đồ Cao Sơn mang nụ cười âm hiểm như âm mưu được như ý. Xem ra y cũng hiểu tính tình của Lâm Vũ lão tổ, Tam Linh liên thủ mặc dù thực lực cực mạnh, nhưng dù sao tu vi có hạn, mạnh hơn nữa cũng uy hiếp không được Ngũ Hành Củ Tử. Ngược lại một khi Lâm Vũ lão tổ xuất thủ che chở, thế tất sẽ lần nữa trì hoãn Lâm Vũ lão tổ ở chỗ này.

Về phần hai vị pháp tướng sơ kỳ tiểu tu của Lạc Tâm phái, đó là gì chứ? Bọn họ căn bản cũng không coi vào đâu. Từ mới bắt đầu chân chính muốn đối phó trong mắt của Ngũ Hành Củ Tử chính là Lâm Vũ lão tổ, nếu nói là đánh chết con cá lọt lưới của Lạc Tâm phái, chẳng qua là một cách di dời lực chú ý của Lâm Vũ lão tổ mà thôi.

Lâm Vũ lão tổ ngửa mặt lên trời nhìn lại, lưu vân thoáng qua chân trời, ánh nắng núp mặt sau lập tức bắn mạnh ra, thậm chí trong lúc nhất thời ngay cả Lâm Vũ lão tổ cũng không khỏi hé mắt dưới tia sáng kích thích.

Không đúng! Đây không phải là ánh nắng! Đây là kiếm quang!

Mặc dù Lâm Vũ lão tổ thân bị trọng thương, một thân tu vi hôm nay chỉ còn lại có ba bốn tầng, nhưng vẫn lập tức phát hiện dị thường. Cái này này còn thua thiệt nhiều hơn trong Lạc Tâm Sơn đại chiến một tháng, kiếm thuật thần thông trong tay của Liệt Thiên Kiếm Thánh Tiêu Bạch Vũ cùng ông ta liên thủ nghênh địch đã để lại ấn tượng khắc sâu cho ông ta.

Người này không phải là Tiêu Bạch Vũ, nhưng kiếm thuật thần thông cũng tiết lộ ra một cổ thần vận. Loại thần vận đó ông ta chỉ thấy qua trên người của Tiêu Bạch Vũ. Kiếm quang trước mắt ít đi sự sắc bén của Liệt Thiên Kiếm Thánh, nhưng nhiều thêm một phần bá đạo bài sơn đảo hải.

Trong Ngũ Hành Củ Tử, Lục Bình rất muốn đối phó là ai? Người đó tất nhiên là Mộc Trường Sinh. Năm đó lúc Tam Linh bị bắt, Lục Bình cùng Ngũ Hành tông hai vị đại tu sĩ đánh một trận, Mộc Trường Sinh đã đánh lén thiếu chút nữa khiến cho Lục Bình vạn kiếp bất phục.

Nhưng thời điểm Lục Bình tránh một bên đã nhìn thông suốt bộ Ngũ Hành trận pháp của Ngũ Hành Củ Tử vận chuyển, không ngờ Đồ Cao Sơn lại thông minh thả ra Tam Linh tới trì hoãn Lâm Vũ lão tổ.

Lục Bình không chút suy nghĩ lập tức đem cửa đột phá đặt trên người Đồ Cao Sơn khó đối phó nhất trong Ngũ Hành Củ Tử.

Lục Bình từ trong trận pháp truyền thừa của Kim Thiền lão tổ thấy qua phương pháp phá giải Ngũ Hành trận. Ngũ Hành Củ Tử vội vàng bày ra Ngũ Hành trận trên thực tế tồn tại rất nhiều sơ hở. Mà những sơ hở này vốn trên người của bản thân Ngũ Hành Củ Tử.

Thật đúng là đạp phá thiết hài vô mịch sử, tới hoàn toàn không uổng công phu.

Kiếm quang của Lục Bình rốt cục đưa tới sự chú ý của Ngũ Hành Củ Tử. Sắc mặt của Đồ Cao Sơn thay đổi biến đổi, không ngờ lại có thể sẽ có người lặn xuống gần như thế tới phát động công kích. Hơn nữa vào khoảnh khắc kiếm quang chém tới, chính là kẽ hở sau khi Đồ Cao Sơn lấy Ngũ Hành trận mượn lực của năm người kiềm chế Lâm Vũ lão tổ thì lực cũ đã qua nhưng lực mới không sanh, càng muốn chết chính là lúc này lực lượng của Ngũ Hành trận trận pháp mới vừa gia trì trên người của Mộc Trường Sinh, khi đó Đồ Cao Sơn rõ ràng là thực lực lâm vào thời kỳ nhất

Người đó không ngăn cản rốt cuộc là cố ý hay là may mắn?

Đồ Cao Sơn lúc này lại không còn kịp hiểu rõ nữa, bởi vì kiếm quang đã trong phút chốc tới người. Đồ Cao Sơn không thể không lấy lực của một mình tới đối kháng đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống.

Nhưng vừa khéo vào lúc này Lâm Vũ lão tổ phảng phất ”tâm hữu linh tế” đột nhiên bộc phát, Bích Ngọc Thanh Phong Địch trong tay dưới sự Ngự sử của ông ta liên tiếp tấn công về phía bốn người khác. Ngay vào lúc Lục Bình nhất cử kềm chế Đồ Cao Sơn, Ngũ Hành trận vận chuyển không thể tránh khỏi xuất hiện một tia dừng lại. Mà Lâm Vũ lão tổ cũng rõ ràng bắt được cơ hội lần này, nhất cử tan rã Ngũ Hành Đại Trận.

Tranh! Tranh tranh! Tranh tranh tranh!…

Từ trên trời giáng xuống căn bản không phải một đạo kiếm quang, mà là vô số đạo kiếm quang phảng phất một đạo thất luyện trong bầu trời kéo ra một đạo bóng kiếm thật dài. Từng đạo nối tiếp nhau chém đầy rẫy trên linh bảo của Đồ Cao Sơn.

Có lẽ Đồ Cao Sơn không phải là thực lực cao nhất trí Ngũ Hành Củ Tư, nhưng y tuyệt đối là người khó khăn đeo bám nhất. Hơn nữa tu vi của y cao nhất thân phòng ngự thần thông thi triển ra thậm chí cũng dám được xưng cùng cấp vô địch!

Điểm này ngược lại cực kỳ tương tự cùng sư tổ Thổ Linh Tử lão tổ của y, chỉ là một tháng trước Thổ Linh Tử bị Tiêu Bạch Vũ chấm dứt đời kiếm thuật phá hết phòng ngự mà bị thương. Hôm nay Lục Bình Tế Thủy Trường Lưu kiếm cũng lấy một kiếm hóa vạn kiếm, Đồ Cao Sơn phòng ngự thần thông cho dù là mượn linh bảo trong tay gia trì nhưng cũng bị kiếm quang liên miên không ngừng chém lảo đảo muốn ngã.

Một món Nhị kiếp linh bảo trong tay Đồ Cao Sơn là năm đó tổ sư gia Thổ Linh Tử tự tay ban thưởng. Đồ Cao Sơn không muốn bởi vì như vậy phải hủy diệt Nhị kiếp linh bảo trong tay.

Lắc mình, nhún nhảy, Đồ Cao Sơn bị kiếm quang của Lục Bình ép chỉ có thể tạm thời rời khỏi phương vị mình chiếm cứ, nhưng nếu muốn ngồi trở về thì không phải là dễ dàng như vậy rồi.

Cũng may Đồ Cao Sơn dường như cũng từ một kiếm này phát giác thực lực của người đến, trước khi lui ra chiếm cứ phương vị đã nhanh chóng quát:

– Trận pháp không thu được rồi, các ngươi chú ý!

Lâm Vũ lão tổ lão lạt bực nào, vào lúc Đồ Cao Sơn mới vừa lập lòe nhún nhảy đã phát giác được sơ hở của trận pháp. Bốn vị Củ Tử liên tiếp bộc phát phát động tấn công trên sân. Mà bốn vị Củ Tử còn lại bởi vì ít đi Đồ Cao Sơn vòng này, Ngũ Hành trận pháp hoàn hoàn liên kết với nhau trong lúc nhất thời bởi vì thiếu hụt Đồ Cao Sơn hoàn tiết mà lộ ra uy lực yếu đi rất nhiều.

Lâm Vũ lão tổ nhân cơ hội một đường phá vỡ bốn vị Củ Tử vây công, một đường giết đi ra từ trong Ngũ Hành trận. Sau lưng ông ta, hai vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ của Lạc Tâm phái cùng với Tam Linh nối đuôi ra.

Không có Ngũ Hành trận, bốn vị Củ Tử không dám đeo bám cùng Lâm Vũ lão tổ, chỉ có thể núp trước người của Lục Bình cùng Đồ Cao Sơn làm ra tư thái phòng ngự, chờ đợi cản gió mạnh mưa cuồng đánh tới.

Nhưng sự phản kích như trong bọn họ tưởng tượng căn bản không xuất hiện. Ngược lại, bên trong chiến đoàn của Lục Bình cùng Đồ Cao Sơn đại chiến trôi giữa không trung bọn họ đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm, nghe thanh âm tựa hồ chính là mình Đồ Cao Sơn.

Bốn vị Củ Tử còn lại nhất thời kinh hãi, người đến trước đó mặc dù mọi người không thấy rõ khuôn mặt, nhưng thực lực kinh người hiện ra quanh thân khiến cho bọn họ cho rằng đó cũng bất quá là cùng cấp tu sĩ mà thôi. Giữa cùng cấp tu sĩ, trong Ngũ Hành tông có sợ qua ai chứ?

Ngay vào lúc Tam Linh theo người Lâm Vũ lão tổ đi ra từ trong Ngũ Hành trận, Tam Linh cũng hết thảy hít mũi một cái phảng phất phát hiện cái gì, rồi sau đó Lục Hải quát to một tiếng, hỏi:

– Phụ thân, là người sao? Người tới cứu chúng ta sao?

Cùng lúc đó, hai người Thủy Chí Nhu cùng Mộc Trường Sinh dường như cũng nhận ra diện mục của người trước mắt.

– Lục Thiên Bình, hắn là Bắc Hải Lục Thiên Bình. Thủy Chí Nhu rống to với mọi người, nhưng cũng đã muộn.