Chương 1306: Hỏa nguyên linh đan

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một phen ngôn luận của Thiên Cầm lão tổ hiển nhiên mang tới sự đánh vào không nhỏ cho Thiên Sơn, Thiên Thành hai vị lão tổ. Hai người tới bây giờ đều vẫn đang nhíu mày suy tư lời nói của Thiên Cầm lão tổ.

Thiên Cầm lão tổ hiển nhiên bởi vì trước đó cố ý toát ra chèn ép đối với Lục Bình cũng lưng đeo áp lực không nhỏ. Mặc dù tất cả mọi người không mở miệng nghi ngờ, thậm chí ngay cả bản thân Lục Bình đều không ngại, nhưng lúc này Lục Bình vô luận là thực lực, uy vọng, cống hiến ở Chân Linh phái cuối cùng đều đã đạt đến một độ cao cực cao. Toàn thể Chân Linh phái đều hưởng có danh dự cực cao. Mà độ cao này đủ trong vô hình áp lên một bộ gánh nặng nặng nề trong lòng cho Thiên Cầm lão tổ.

Hiện nay Thiên Cầm lão tổ một hơi nói xong suy nghĩ trong lòng, ngược lại cảm thấy cả người trên dưới một trận dễ dàng. Mặc dù Thiên Cầm lão tổ tin chắc mình làm như vậy là chuyện đúng là có lợi lâu dài đối với môn phái, thậm chí đối với bản thân Lục Bình cũng có lợi. Thế nhưng loại áp lực không được người hiểu khiến cho Thiên Cầm lão tổ cảm giác mình thà bị lần nữa cho gọi một lần lôi kiếp!

– Lục tiểu tử chúng ta đương nhiên sẽ toàn lực tương trợ, nhưng tuyệt đối không phải là toàn lực tương trợ, mà là cố gắng lựa chọn những loại toàn lực tương trợ mà trong đó có thể khiến môn phái cùng tu sĩ đó cùng thắng!

– Hơn nữa môn phái quật khởi cho tới bây giờ cũng không thể đủ bởi vì một người, mà là một đám người, một người quật khởi đối với tông môn chỉ có thể ảnh hưởng nhất thời. Còn một đám người từ từ không ngừng quật khởi mới có thể khiến cho một nhà tông môn truyền thừa làm hết sức trường thịnh không suy!

Thiên Sơn lão tổ thở dài một tiếng, nói:

– Vậy lần này…

Thiên Cầm lão tổ tiếp lời của ông ta nói:

– Lần này hắn đã có Thiên Sở tương trợ, dưới sự liên thủ của ai người, Lục tiểu tử ngay cả không cách nào giữ lại vị trí thứ nhất, nhưng tóm lại có thể ở lại trên bảng lấy được một danh ngạch tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn, điều này vậy là đã đủ rồi!

Thiên Cầm lão tổ nói tới chỗ này trên mặt cũng mang một cái vẻ lo âu, nói:

– Lục tiểu tử quá chói mắt, điều này đương nhiên là thể hiện thực lực tự thân của hắn. Nhưng nơi này là Trung Thổ, thánh địa tu hành của nhân tộc, tông môn đầy rẫy, thiên tài xuất hiện liên tục. Còn bản phái bất quá là một nhà trung hình môn phái tầm thường đến từ Bắc Hải tu luyện giới bần tích mà thôi.

Thiên Thành lão tổ trừng hai mắt, nghiêm mặt hỏi:

– Có người muốn bất lợi với Lục tiểu tử sao?

Thiên Cầm lão tổ gật đầu một cái, đáp:

– Trung Thổ các nhà tông môn chúng ta mặc dù không biết được, nhưng cái đạo lý “mộc tố vụ lâm phòng tất tồi chi” (cây cao nổi trội trong rừng cây nhất định sẽ bị gió thổi đổ) là không cần nhiều lời. Mà Bắc Hải mấy nhà tông môn hôm nay cũng đã đến rồi. Theo tin tức truyền đến từ Bắc Hải, Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông, thậm chí mấy nhà tông môn khác tựa hồ cũng rất kiêng kỵ Lục tiểu tử. Lấy thực lực hôm nay của Lục tiểu tử, Bắc Hài mấy nhà tông môn có thể tự không hải sợ, nhưng sợ chính là bọn họ câu kết cùng Trung Thổ hoặc là hải ngoại tông môn tu sĩ. Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, một người có vị trí tầm thường trên chiến công bảng, khiến cho Trung Thổ các phái những thiên tài tu sĩ đó cho là Lục tiểu tử không có uy hiếp, điều này mới là trọng yếu nhất.

Khi Lục Bình đi vào nghị sự đường cũng không biết đám người Thiên Cầm lão tổ mới vừa tiến hành một phen thảo luận kịch liệt nhằm vào hắn, chẳng qua là không khí bên trong tựa hồ tỏ ra quái dị.

Sau khi Lục Bình ra mắt ba vị lão tổ, Thiên Thành lão tổ ho khan một tiếng, hỏi:

– Tiểu tử, trước đây người nói với lão phu về Tam Linh Ngũ Hành đan, vậy lúc nào có thể luyện chế ra? Ai cha, lão phu đã có chút không kịp đợi rồi!

Lục Bình nhìn Thiên Thành lão tổ một cái hơi mang một vẻ kinh ngạc, thầm nói trước đây vị lão tổ này còn nói không vội khôi phục bản nguyên thương thế trong cơ thể, muốn nắm chắc thời gian đánh vào chiến công bảng của pháp tướng sơ kỳ. Vào lúc này ông ta lại đổi ý, chẳng lẽ muốn sau khi tiến cấp đánh vào chiến công bảng của pháp tướng trung kỳ. Tuy nhiên bây giờ pháp tướng trung kỳ chiến công bảng cũng không phải là dễ dàng xông vào như vậy!

Lục Bình cười đáp:

– Sư thúc, là Tam Linh Hỏa Nguyên đan, Tam Linh Ngũ Hành đan chẳng qua là cách xưng hô chung của một loại đan dược này thôi. Ngài chủ tu hỏa chúc tính công pháp, bản nguyên đương nhiên cũng là hỏa chi tinh nguyên, hiển nhiên phải dùng Tam Linh Hỏa Nguyên đan!

– Hả?

Thiên Thành lão tổ suy nghĩ một chút, nói:

– Chẳng qua là đan dược này tựa hồ quá mức xa xỉ một ít, nghe nói đan dược này cần Ngũ Hành linh vật không cùng giai đoạn mới có thể dựng dưỡng. Hơn nữa ngươi có thể vào thời gian ngắn ngủi bên trong đem thôi sinh đến chiếc lá thứ bảy như vậy, sợ rằng còn dùng thiên tài địa bảo có thể rút ngắn linh thảo sinh trưởng. Chẳng lẽ cũng chỉ có thể luyện chế một viên Tam Linh Hỏa Nguyên đan sao?

Lục Bình khẽ cười một tiếng, đáp.

– Đây cũng là lời đồn đãi có lầm lẫn rồi. Nguyên vốn trước đây đệ tử cũng nghĩ như vậy, nhưng mà sau khi thôi sinh Tam Linh Ngũ Hành Diệp đệ tử mới phát hiện. Mỗi một lá Tam Linh Ngũ Hành Diệp thật ra thì cũng có thể dùng để luyện chế tùy ý một loại Bản Nguyên đan của Ngũ Hành chúc tính, hơn nữa mỗi một chiếc lá làm chủ được, lại phối hợp với những linh thảo trân quý khác, hoàn toàn có thể luyện chế ba viên Bản Nguyên kim đan đồng chúc tính. Nói cách khác, Tam Linh Ngũ Hành Diệp một cây bảy lá này trong tay của đệ tử trừ phải dùng một lá luyện chế ba viên Tam Linh Hỏa Nguyên đan ra, còn dư lại sáu lá hoàn toàn có thể sau này xem tình huống mà định, luyện chế tổng cộng năm loại chúc tính là mười tám viên Bản Nguyên đan.

Ánh mắt của Thiên Thành lão tổ sáng lên, chữa trị bản nguyên, khiến cho tu vi tự thân lần nữa có khuynh hướng lên cao đương nhiên trọng yếu. Nhưng nếu trả giá cao bây giờ quá mức cực lớn, điều này cũng làm Thiên Thành lão tổ lòng có khó an.

Suy nghĩ một chút phương thức bồi dục Tam Linh Ngũ Hành Diệp, khi nó phát triển thành bảy lá, Lục Bình cần trả giá cao là các cấp Ngũ Hành linh vật từ huyền cấp hạ phẩm đến thiên cấp hạ phẩm tổng cộng có ba mươi lăm loại. Ngoài ra vì thôi sinh còn phải cộng thêm một viên Mộc Loan kim đan giá trị liên thành cùng với các loại linh dịch trân quý khác, mà luyện chế đan dược càng thêm cần một nhóm lớn linh thảo trân quý. Giá cao bực này nếu chẳng qua là luyện chế ra một viên đan dược có thể khôi phục bản nguyên thương thế của một pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, sợ rằng tu luyện giới sẽ không mấy người chịu làm như vậy.

Chẳng qua là Tam Linh Ngũ Hành Diệp từ sau Thất Tổ Khai Thiên thì một mực thuộc về trong truyền thuyết, dù sao người nào đều không chân chính thấy qua loại linh thảo này. Quy đạo nhân lưu lại chỉ nói phiến ngữ cũng hàm hồ không rõ. Nếu không phải Lục Bình thật đúng là phát triển thành công Tam Linh Ngũ Hành Diệp, lại làm sao có thể biết được chân chính cách dùng của nó.

Thiên Thành lão tổ trù trừ một chút, cuối cùng vẫn thở dài một cái sao, nói:

– Đáng tiếc, nếu là có thể phát triển thành tám lá thậm chí chín lá linh thảo, đây chính là linh đan ngay cả bản nguyên thương thế của pháp tướng trung kỳ thậm chí pháp tướng hậu kỳ tu sĩ đều có thể di hợp!

Đương nhiên Lục Bình sẽ không báo cho bọn họ trong tay của mình chẳng những đã có một cây hoàn chỉnh Cửu Diệp Tam Linh Ngũ Hành Diệp, hơn nữa sau khi trừ một cây thất diệp linh thảo, trong tay còn có hai hạt giống, chẳng qua là khẽ mỉm cười, nói:

– Pháp tướng trung kỳ cùng với pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ cũng không phải dễ dàng có thể thương tổn được bản nguyên như vậy. Huống chi số lượng pháp tướng sơ kỳ tu sĩ cũng nhiều hơn nếu so với hai người trước, tỷ lệ bị thương cũng phải lớn hơn nhiều lắm. Cho nên khi Tam Linh Ngũ Hành Diệp phát triển thành bảy lá dùng để luyện đan là tương đối giàu nhân ái.

Lục Bình dùng một chút, nói tiếp:

– Huống chi muốn tiếp tục bồi dục ra chiếc lá thứ tám thậm chí còn chiếc lá thứ chín vẫn cần thiên cấp trung phẩm cùng thiên cấp thượng phẩm Ngũ Hành linh vật. Đây chính là một chuyện coi như những thánh địa danh môn gặp được đều phải nhức đầu. Hơn nữa theo số lượng lá của Tam Linh Ngũ Hành Diệp tăng nhiều, số lượng linh đan có thể luyện chế ngược lại sẽ giảm xuống. Linh thảo của tám lá mỗi một lá chỉ có thể luyện chế hai viên linh đan. Mà chín lá thì mỗi một lá chỉ có thể luyện chế một viên linh đan. Mặc dù công hiệu của linh đan so với người trước đều phải đề thăng gấp mấy lần, nhưng mỗi một viên cuối cùng chỉ có thể cứu trị một người thôi.

Thiên Thành lão tổ không dấu vết trao đổi ánh mắt cùng Thiên Cầm, Thiên Sơn hai vị lão tố, nói:

– Nghe người vừa nói như thế, lão phu cũng càng thêm không thể chờ đợi, ngày mai người hãy bắt tay vì lão phu luyện chế linh đan đi. Mấy ngày nay ma la chiến trường của Cửu Huyền lâu sợ là không thái bình, hơn nữa đều đánh rồi dừng dừng rồi đánh!

Lục Bình ngay từ đầu nắm lấy Thiên Thành lão tổ đột nhiên muốn mình luyện chế Tam Linh Hỏa Nguyên đan sợ là có thâm ý khác. Lúc này, chính là thời điểm bảng chiến công tính điểm cạnh tranh kịch liệt nhất. Vũ Văn thế gia cùng Tử Dương cung đang thắng bại một lần trong đội chiến cùng ma la đại quân, chính là thời điểm các đại tông môn đích truyền tu sĩ tranh đoạt chiến công. Nếu lúc này mình bị khu trục đi luyện đan, hiển nhiên chính là muốn đem vị trí đứng đầu bảng chắp tay nhường cho người ta.

Đây không phải là thủ đoạn “chèn ép” của môn phái với mình sao?

Tuy nhiên bản thân Lục Bình cũng hiểu được điều này thật ra thì cũng là một loại biến tướng bảo vệ của môn phái đối với mình. Dĩ nhiên, trong này cũng có Chân Linh phái xuất từ sự cân nhắc của toàn bộ tông môn. Nhưng mấy ngày nay Lục Bình cũng đang đúng dịp có một ít ý nghĩ của hắn, đặc biệt là Thiên Ma vây công Vũ Văn thế gia đột nhiên xuất hiện trên chiến trường của Tử Dương cung. Mặc dù ngoài mặt thoạt nhìn không có gì, nhưng trước đây, bởi vì có sự nhắc nhở của Long Hòe lão tổ, Lục Bình không thể không sinh ra một tầng hoài nghi với Vũ Văn thế gia. Bây giờ vừa đúng mượn cơ hội này nghỉ ngơi một đoạn thời gian, thuận tiện nhìn một chút hình thức của các phái hôm nay ở Cửu Huyền lâu chiến trường.

Long Hòe lão tổ chẳng qua là ở Trung Thổ du lịch mấy năm đã có thể phát hiện Vũ Văn thế gia có vấn đề gì. Mặc dù trong đây có lẽ có Long Hòe lão tổ vị này không biết vì sao thời điểm tồn tại có thể biết được một ít bí mật từ thời kỳ khai thiên đã không còn nữa. Nhưng Long Hòe lão tổ có thể biết được, như vậy ví dụ như Tử Dương cung cùng Lục Đại Thánh Địa giống vậy truyền thừa đã lâu chưa chắc không biết gì cả với lần này.

Nghĩ tới đây, Lục Bình cười nói:

– Cũng tốt, Tam Linh hỏa Nguyên đan đệ tử cũng lần đầu tiên luyện chế, đối với linh đan chưa từng xuất hiện qua ở tu luyện giới đệ tử cũng ôm đủ lòng hiếu kỳ. Tuy nhiên luyện chế Tam Linh Hỏa Nguyên đan trừ một chiếc lá Tam Linh Ngũ Hành Diệp làm chủ được ra, còn cần rất nhiều linh thảo hiếm quý khác, muốn thu thập sợ là phải cần một khoảng thời gian.

Thiên Thành lão tổ không ngờ Lục Bình lại có thể dễ dàng đáp ứng ở lại luyện chế đan dược như vậy, trong lòng mặc dù kinh ngạc, nhưng lập tức vẫn ném tới hắn một cái trữ vật đại, nói:

– Linh thảo bên trong là lão phu những năm này tự đi lấy được, còn có một ít từ trong bảo khố của môn phái mang tới. Dựa theo sự dặn dò trước đây của người, những thứ này xem ra chẳng khác gì!

Lục Bình nhận lấy trữ vật đại dùng thần niệm đảo qua. Linh thảo bên trong cũng còn dư không ít, Thiên Thành lão tổ quả thật là bỏ ra đại khí lực, vì vậy cười nói:

– Sư thúc hãy yên tâm! Nguyên vốn chỉ cần hai ba ngày, những linh đan này dù sao cũng là đệ tử lần đầu tiên luyện chế, tuy nhiên nhiều nhất cũng chỉ năm ngày.

Thiên Thành lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói:

– Thời gian mấy chục năm lão phu cũng chờ rồi, sẽ còn kém mấy ngày sao?

Lục Bình cười một tiếng “hà hà” không nói gì, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy sự nóng bỏng trong tầm mắt của Thiên Thành lão tổ.