Chương 1169: Vẫn lạc chi đồ

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một đôi Tử Ngọc trác dung nhập vào chân trước của băng hổ pháp tướng, mà ngọc giác lại ẩn vào trên trán băng hổ một chữ “Vương”. Cự hổ đột nhiên mở miệng to ra nuốt một cái. Thân thể của Hàn Diệp lão tổ tức thì bị nuốt vào hết trong bụng pháp tướng.

Sắc mặt Lục Bình ngưng trọng, thân hình chợt lui về phía sau. Pháp tướng cự hổ chưa hề chặc ép về phía trước, mà là đột nhiên nâng lên một cánh chân trước bên trái, không biết từ lúc nào đã lên đến pháp tướng, Thủy U Kiếm chờ đợi một kích lôi đình cất một tiếng ai minh. Toàn bộ thân kiếm thành hình cung bị trực tiếp quạt bay đến bên ngoài nguyên thần đại trận.

Chân trước của mãnh hổ quỳ xuống, chân sau đạp một cái, thân thể cao lớn đột nhiên bổ nhào về phía trước. Đường Lang Lưỡng Đoạn đại đao phiến cắt một cái. Hai đạo thông thiên nhận quang cắt đi về phía cổ của mãnh hổ pháp tướng, lại thấy cự hổ đột nhiên mở ra chân trước chừng một chút. Hai đạo nhận quang ngay cả Nhị kiếp linh bảo Tử Ngọc Huyền Băng Tủy ngọc giác thấy đều phải tránh lui chín mươi dặm không ngờ chân trước của pháp tướng cự hổ cứng rắn chống đó không cách nào khép lại.

Tế Thủy Trường Lưu kiếm thấy thời cơ hai đạo Liên Hoàn Phi Toàn Sát đâm tới hai mắt pháp tướng, chỉ thấy được chữ “Vương” ở cái trán của cự hổ quang hoa lưu chuyển. Một song phi kiếm thân kiếm giữa không trung bắt đầu ngưng tụ băng cứng thật dầy, cuối cùng nện xuống đất một tiếng đương lang.

Mười hai viên Nguyên thần châu biến đổi “Kích thần”, “Trấn nhạc”, “Đạo hải” các loại công kích thần thông, nhưng không chờ tới lúc đến gần trước người pháp tướng, lại bị một cái đuôi khổng lồ từng đợt một cách không quất bay.

Trong lúc nhất thời thủ đoạn của Lục Bình ra hết, cũng không làm gì được pháp tướng cự hổ đó chút nào!

Pháp tướng trong giây lát rơi xuống dất, vậy có thể đã tạo ra chân trước linh bảo Lưỡng Đoạn nhất thời xé đi Bạch Ngọc liên hoa trận đồ trên mặt đất. Lúc này Hàn Diệp lão tổ cũng đã ý thức được, muốn hoàn toàn đánh bại Lục Bình, sẽ phải phá đi trận pháp không gian cổ quái, mà muốn phá vỡ trận pháp không gian này, Bạch Ngọc liên hoa trận đồ dưới chân Lục Bình chính là mấu chốt.

Trừ phi thời điểm này Lục Bình thu hồi Bạch Ngọc liên hoa trận đồ, nói như vậy bản mệnh nguyên thần đại trận trên căn bản coi như bị phá rồi. Coi như còn có mười hai viên Nguyên thần châu, nhưng không có trận đồ bên ngoài, Nguyên thần châu toàn dựa vào thần niệm của Lục Bình thao túng, uy lực cũng sẽ giảm xuống rất nhiều.

Mắt thấy trận đồ căn bản không thể nào bảo tồn hoàn hảo dưới pháp tướng cự hổ xé kéo. Một tiếng hô kỳ dị đột nhiên vang lên. Hai cái cự trảo chân cá sấu móng chim ưng lộ ra từ giữa lưng chừng trời, đột nhiên chạm vào nhau cùng chân trước của pháp tướng cự hổ. Một thanh âm “xì xì” vang lên làm người ta căn bản ê ẩm. Không gian bốn phía liên tiếp bị bóp vỡ, tê liệt, lực lượng khổng lồ thậm chí trực tiếp xé ra một cái khe không gian to lớn.

Cự hổ bị một cổ lực khổng lồ đột nhiên ném bay, cuối cùng vô công mà phản. Còn Bạch Ngọc Liên Hoa bình yên vô sự. Bản mệnh nguyên thần đại trận vẫn như cũ kẹt vững vàng Hàn Diệp lão tổ bên trong trận pháp. Trong một đoàn pháp tướng khánh vân màu vàng tím trôi lơ lửng ở đỉnh đầu của Lục Bình, một con quái giao thỉnh thoảng lộ ra cái vảy móng quanh quẩn tung hoành trong khánh vân. Từng tiếng ngâm hống kỳ dị lại mang khiêu khích rõ ràng truyền ra từ trong khánh vân, làm pháp tướng cự hổ ở một bên khác nóng nảy khó an.

Đây là pháp tướng gì?

Trên mặt Hàn Diệp lão tổ thoáng qua một tia vẻ sợ hãi, cũng không phải bởi vì con pháp tướng quái dị quanh quẩn đỉnh đầu Lục Bình, mà bởi vì pháp tướng đó mới vừa cùng băng hổ pháp tương tự thân giác lực trong nháy mắt bộc phát ra thực lực mạnh mẽ.

Cự hổ đường đường vượt qua hai lần lôi kiếp cũng không chiếm được chút tiện nghi nào trên người con giao pháp tướng quái dị, thậm chí con quái giao pháp tướng trả lại cho Hàn Diệp lão tổ một loại cảm giác ý do vị tân.

Bên ngoài bản mệnh nguyên thần đại trận, Long Hòe lão tổ lúc này đang treo đứng ở nơi xa trên một cây cao lớn nhất trong mười sáu cây đại thụ, xa xa nhìn chăm chú vào một mảnh hư không phía trước bị bản mệnh nguyên thần đại trận phong bế.

Chính là nhân vật như Long Hòe lão tổ như vậy, lúc này cũng không cách nào khám phá hư không trong đại trận phong bế xảy ra chuyện gì. Chẳng qua giữa loáng thoáng có cảm giác kỳ dị gì đó ảnh hưởng ông ta. Thần sắc đần độn trong lúc này cũng thỉnh thoảng thoáng qua từng đạo một vẻ nghi hoặc, hiển nhiên lúc này cũng cảm thấy có chút không hiểu được chuyện xảy ra trong trận pháp không gian.

Mà mười sáu cây đại thụ dưới chân Long Hòe lão tổ lúc này vẫn như cũ hợp thành một tòa nhà tù thật lớn. Hiển nhiên mười một vị thánh địa đích truyền lúc này vẫn như cũ bị vây bên trong trận pháp, nhìn thần sắc của Long Hòe lão tổ lúc này, hiển nhiên cũng không đem bọn họ để trong lòng.

Pháp tướng cự hổ nóng nảy khó an, đi về phía một đoàn khánh vân màu vàng tím vây quanh xa xa, nhưng thủy chung không dám chủ động tiến lên.

Khánh vân màu vàng đột nhiên lật lăn lộn cút tiến về phía bằng hổ, thỉnh thoảng từ trong khánh vân lộ ra thân thể của quái giao pháp tướng. Vậy mà Hàn Diệp lão tổ mãi không thể thăm dò được toàn cảnh của quái giao pháp tướng.

Pháp tướng cự hổ đột nhiên buông tha quái giao pháp tướng vẫn như cũ đang đi tới thân thể của Lục Bình trong liên hoa trận đồ, không ngờ mới vừa thoát ra mấy trượng, đột nhiên cảm giác được quanh thân căng thẳng. Cái đuôi giao quái dị không ngờ dễ dàng phá vỡ ánh sáng hộ thân quanh người pháp tướng cự hổ như vậy, quất vào trên thân hình của pháp tướng.

Cự hổ kêu đau một tiếng, thân thể cao lớn tức thì bị quất bay. Nhưng ngay lúc đó, đuôi của cự hổ vẫn như cũ đột nhiên vung lên, một đường không gian bạo vang vỡ vụn, đi về phía thân thể của Lục Bình.

Quải Vân Phàm bay lên trời. Một kích bạo bể đó rút ra không gian nhưng chỉ là đánh vào Quải Vân Phàm hàng loạt rung chuyển mà thôi.

Tế Thủy Trường Lưu kiếm đột nhiên bắn trở về vào trong pháp tướng khánh vân. Sau đó thấy chân cá sấu móng chim ưng mang theo một tầng màu vàng nhạt lần nữa đưa ra, nhấn một cái về phía pháp tướng cự hổ nơi xa xa.

Trên đỉnh đầu cự hổ, một cái móng vuốt to lớn đột nhiên đưa ra từ giữa lưng chừng trời, đè xuống định đầu cự hổ.

Cự hổ đột nhiên vọt một cái về phía trước, thế nhưng bị cự trảo tránh thoát vẫn như cũ một đường phá không tới. Cự hổ đột nhiên há mồm quát to một tiếng, trong một đường tiếng vang két két, cái cự trảo biểu hiện bị động kết, rồi sau đó một tiếng “ba” vỡ vụn ra.

Cự hổ nổi giận gầm lên một tiếng với quái giao trong pháp tướng khánh vân, rồi sau đó không ngờ xả thân mà lên, đánh tới quái giao. Quái giao tất nhiên không sợ hãi, linh bảo Lưỡng Đoạn cũng vào hết không thấy đâu nữa trong pháp tướng khánh vân, đồng thời cũng nhào đi ra về phía cự hổ.

Thân rắn, chân cá sấu, đuôi cá lý ngư, sừng nai, tai bò, bờm ngựa, mắt ưng móng ưng, con giao chi pháp tướng quái dị không ngờ dụng hợp bảy loại huyết mạch đặc thù!

Cuối cùng Hàn Diệp lão tổ thăm dò toàn cảnh Lục Bình pháp tướng khi nhìn đến pháp tướng lúc này biểu hiện trong tầm mắt một đạo vẻ kinh ngạc, theo sát trong lòng không ngờ nổi lên một cỗ cảm giác sợ hãi.

Lại thấy quái giao đột nhiên há mồm phun ra một viên hạt châu to lớn. Hạt châu đột nhiên sáng choang. Thuần Dương khí tức nồng đậm đột nhiên phát ra từ trên hạt châu, để cho pháp tướng cự hổ nhào mạnh tới phát ra một tiếng rống đau, tựu như bị vô số chấm nhỏ đâm xuyên qua da thịt vậy.

Thuần Dương Chi Châu, đây là một viên Thuần Dương Chi Châu hoàn toàn cũng do Thuần Dương Chi Khí ngưng tụ mà thành!

Hàn Diệp lão tổ trong lòng lạnh lẽo càng nhiều hơn. Ông ta đã vượt qua lần thứ hai lôi kiếp, đối với Thuần Dương Chi Khí cũng chỉ là một tia một luồng luyện hóa thu nạp, chưa từng dám nuốt vào trong bụng pháp tướng một viên hạt châu hoàn toàn do Thuần Dương Chi Khí ngưng tụ mà thành, vậy còn không bằng đem toàn bộ pháp tướng hoàn toàn tan rã sao?

Nhưng không chờ tới lúc trong lòng Hàn Diệp lão tổ có quá nhiều cảm khái, Long chi pháp tướng đã vọt tới bằng hổ pháp tướng. Hai trảo bèn lập tức từ trên người của pháp tướng cự hổ xé xuống hai luồng tinh nguyên xuống.

Bản thân của pháp tướng chính là bản nguyên tinh hoa của một thân tu sĩ ngưng tụ. Sau khi trải qua lôi kiếp, những bản nguyên tinh hoa có càng nhiều linh tính hơn, đồng thời cũng bắt đầu dung hợp với nhau cùng thần niệm của tu sĩ.

Long chi pháp tướng xuất thủ trước. Từ trên người bằng hổ pháp tướng xé xuống hai luồng bản nguyên tinh hoa. Hàn Diệp lão tổ nhất thời đau thấu của lòng. Băng hổ gào thét một tiếng. Hai chân trước cũng bắt đi trên người của Long chi pháp tướng, đồng thời miệng hổ mở to ra, đợi hai cái chân trước bắt được Long chi pháp tướng, muốn cắn lên đó một cái.

Hoa lạp lạp!

Móng trước của băng hổ rút ra một tầng lân giáp bể vụn từ trên người của Long chi pháp tướng, cuối cùng không trói buộc Long chi pháp tướng, tới phiên bằng hổ đau kêu một tiếng. Tầng lân giáp bị rút ra lại là một tầng kiếm quang từ vô số kiếm quang ngưng tụ mà thành, đó lại là bản nguyên tinh khí của Long chi pháp tướng.

Long chi pháp tướng nhân cơ hội thoát khỏi băng hỗ trói buộc. Một cái chân trước quét ngang, một bàn tay quạt đến một bên cái miệng khổng lồ của băng bằng hổ đang mở ra, thuận thế lại từ trên mặt lấy xuống mấy đạo tinh nguyên. Nhưng mà một lần này Long chi pháp tướng hiển nhiên cũng không đòi được bao nhiêu tiện nghi.

Bản nguyên tinh hoa bị bắt xuống đột nhiên chặn cứng một chân trước của Long chi pháp tướng. Pháp tướng sớm thấy cơ hội, một tầng lân giáp trên móng trước rơi xuống. Cũng là từng mảnh một kiếm quang tán bể, rồi sau đó hóa thành điểm điểm tích tích linh khí tinh thuần tiêu tán, đồng thời tiêu tán còn có một đạo kiếm ý tích chứa trong đó.

Long chi pháp tướng xoay người lại đụng một cái giữa không trung. Cái trán của băng hổ pháp tướng đột nhiên hàn quang đại thịnh, không hề sợ sệt. Lại thấy hai cái sừng nai ở đỉnh đầu Long chi pháp tướng đột nhiên mỗi cái bắn ra một đạo nhận quang, rõ ràng đã bị dung hòa vào linh bảo Lưỡng Đoạn.

Băng hổ càng kêu lên, lúc này lại cũng không còn kịp tránh né nữa. Hai con pháp tướng giữa không trung đột nhiên chính là một lần va chạm kinh thiên động địa, theo sát chính là một tiếng gào thét thống khổ truyền tới. Vô số tinh nguyên trên trán của băng hổ đang tán dật ra phía ngoài. Mà Long chi pháp tướng dưới một cái đụng vào đó cũng lui về sau mười mấy trượng.

Mặc dù cái trán của băng hổ có Tử Ngọc Huyền Băng Tuy ngọc giác bảo vệ, nhưng trước mặt linh bảo Lưỡng Đoạn cắn giết, người trước vẫn lộ ra yếu thế. Từng tầng một huyền băng dùng để bảo vệ bị lộc giác đụng xuyên, phá vỡ, đau nhức khiến cho cự hổ pháp tướng không thể không lui về phía sau đồng thời còn lắc lắc đầu của mình, tựa hồ muốn đem sự đau đớn từ trong đầu óc vảy ra vậy.

Pháp tướng độ qua lôi kiếp lần thứ hai theo đó có pháp tướng càng thêm mạnh mẽ, Thuần Dương Chi Khí dựng dục trong pháp tướng càng thêm nồng đặc. Mà những Thuần Dương Chi Khí nguyên vốn chính là một dấu hiệu pháp tướng lớn lên, giống như một người trưởng thành lấn áp người chưa thành niên.

Nhưng mà hiện tại tình huống như thế quả thật đang ngược lại. Người trưởng thành phát hiện người chưa thành niên trước mắt không ngờ cũng đã có thể phách hùng tráng, không kém gì khí lực của lão ta không ngờ chẳng qua là tuổi chưa thành đạt tới dấu hiệu trưởng thành mà thôi.

Vậy mà đợi đến vị thành niên đạt tới tuổi người trưởng thành, hắn sẽ tăng trưởng đến bực nào?

Không đợi băng hổ pháp tướng lần nữa khôi phục từ trong sự đụng nhau mãnh liệt vừa rồi, một viên Thuần Dương Chi Châu trôi lơ lửng giữa không trung lấy Thuần Dương Chi Khí nồng đặc tiêu ma băng hổ pháp tướng tinh nguyên giờ khắc này cũng đột nhiên giống như lưu tinh rơi xuống đất. Một tiếng vang đương thật lớn, đập vào trên trán của băng hổ pháp tướng.

Tiếng vỡ vụn vang lên, chữ “Vương” uy vũ trên trán của băng hổ đột nhiên sinh ra mấy đạo tiếng vỡ ra, băng hổ pháp tướng trong nháy mắt không ngờ dưới chân lảo đảo, ngay cả đứng cũng không vững.

Lục Bình trên liên hoa trận đồ nhìn hết thảy trước mắt, thừa dịp vận chuyển bản mệnh đại trận. Mười hai viên Nguyên thần châu mang theo sóng lớn vô biên khiến cho toàn bộ trận pháp không gian đều biến thành một mảnh râu rộng.

Long chi pháp tướng hùng uy trong mảnh sâu rộng lần nữa nhiều ba phần. Băng hổ pháp tướng trong mảnh linh khí sâu rộng đó lại có vẻ chật vật dị thường.

Vậy mà rất nhanh chuyện làm Hàn Diệp lão tổ càng thêm sợ hãi liền xảy ra. Sóng lớn ngập trời sau khi con quái giao pháp tướng chui vào trong đó, mỗi một cơn sóng đánh tới, đều có thể từ trên băng hổ pháp tướng cọ rửa mang đi từng cỗ một tinh nguyên.

Mà đồng thời với từng cổ một tinh nguyên bị mang đi lần này lại thêm một loại đồ. Hàn Diệp lão tổ có thể rõ ràng nhận ra được đó là cái gì, bởi vì lão ta đã cảm giác được sinh cơ tự thân đang chạy mất, mặc dù chạy mất rất ít, nhưng cuồn cuộn không dứt. Hàn Diệp lão tổ thậm chí có thể cảm giác được rõ rệt thân thể được pháp tướng bảo vệ đang không ngừng già yếu.

“Thương Hải Tang Điền quyết!”

Lục Bình sau khi tiến cấp pháp tướng trung kỳ, rốt cục có thể đem bản mệnh nguyên thần đại trận cùng bản mệnh vô thượng thần thông hoàn mỹ kết hợp với nhau. Uy lực của nó chợt tăng thậm chí vượt qua xa sự tưởng tượng của Lục Bình.

Hàn Diệp lão tổ cố gắng lần nữa thi triển Băng Phong Thiên Lý, hoàn toàn đóng băng phiến linh khí lãng đào. Vậy mà nghe Lục Bình trong liên hoa trận đồ đột nhiên thi triển ra “Hóa linh” bí thuật. Vô thượng thần thông chưa kịp thành hình, cũng đã bị mang đi hơn phân nửa uy năng. Đợi đến sau khi vô thượng thần thông thành hình, Long chi pháp tướng chẳng qua là chuyển người trong linh khí lãng đào, hướng băng hổ bị băng đóng cứng bốn phía giải phong hơn phân nửa.

Trong biển rộng cùng giao long bác đấu, bất kỳ một loại pháp tướng nào đều phải hạ thấp uy lực ba phân, huống chi cái này là một phiến “lĩnh vực” do bản thân Lục Bình “sáng lập” ra.

Hàn Diệp lão tổ lúc này rốt cục luống cuống. Trước đó lão ta mặc dù lần nữa rơi xuống hạ phong, nhưng Hàn Diệp lão tổ thủy chung không cho rằng mình sẽ rơi vào tình cảnh chật vật như bây giờ, hoặc là nói lão ta căn bản đều không cho rằng mình sẽ nguy cơ đến sinh mạng.

Cho đến khi Lục Bình đem “Thương Hải Tang Điền” quyết cùng bản mệnh nguyên thần đại trận hoàn mỹ kết hợp với nhau, Hàn Diệp lão tổ rốt cục ý thức được không ít. Bởi vì trong thời gian linh khí đại dương thành hình, lão ta đã phát giác được sinh cơ tự thân không ngờ đã bị trôi qua mười năm.

Trốn, trốn, chạy thôi!

Hàn Diệp lão tổ hoàn toàn đảm hàn, nhưng trong mảnh hư không do Lục Bình nằm trong tay hết thảy, ý đồ của Hàn Diệp lão tổ rất nhanh sau đó bị Lục Bình biết được. Sóng lớn lật cuốn lại biến hóa, trong từng mảnh một bọt sóng không hề đi cọ rửa sinh cơ của băng hổ pháp tướng nữa, mà là giống như cây chổi sắt vậy cà đi từng mảnh một bản mệnh tinh nguyên. Lãng đào rõ ràng biến thành từng mảnh một kiếm quang sóng lớn dâng lên.

Trốn không thể trốn, số mệnh phải vẫn lạc đã từ từ triển khai ra trước mặt của Hàn Diệp lão tổ.