Chương 664: Đan phương lại xuất hiện

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đối mặt ánh mắt tham lam của mọi người, Khương Thiên Lâm lão tổ mỉm cười cười một tiếng, nói:

– Chư vị, thời gian không nhiều, xem ra bây giờ bên ngoài đạo tràng đã hấp dẫn không ít tu sĩ tới trước mai phục. Chư vị thay vì suy nghĩ từ trong tay bản nhẫn cướp đoạt cái chén rượu kia có lẽ là linh bảo, hay là nắm chắc thời gian tìm kiếm bảo vật trong cung điện, rồi sau đó còn phải làm sao phá vòng vây mới là đúng lý. Nếu không thời gian kéo càng lâu, tu sĩ mai phục bên ngoài sợ rằng càng nhiều, tu sĩ cũng càng ngày càng nhiều!

Khương Thiên Lâm lão tổ vừa nói đã đi tới bảo vật rơi xuống lưới trong hộ tráo, chuẩn bị chọn lựa món bảo vật thứ hai.

Các phái lão tổ trơ mắt nhìn Khương Thiên Lâm lão tổ thi thi nhiên đi tới trong một đoàn bảo vật, đem một món trong đó rõ ràng cho thấy là cự định luyện đan lô cấp bậc pháp bảo thu vào trong Doanh Hà bảo kính, tại chỗ trong ánh mắt từng lão tổ một đơn giản là có thể phun ra lửa.

Một món linh bảo có thể quan hệ đạo căn cơ của Bắc Hải các phái, nhưng các phái hơn mấy ngàn vạn năm truyền thừa, ít nhiều có thể lưu truyền xuống năm ba món linh bảo làm căn cơ trấn phái, nhưng luyện đan lộ cấp bậc pháp bảo toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới có mấy cái?

Chữ Hải lô của Huyền Linh phái, Nạp Xuyên đỉnh của Chân Linh phái, cũng chỉ có hai cái này!

Hiện nay Khương Thiên Lâm cũng dễ dàng thu vào cái luyện đan lô cấp bậc pháp bảo thứ hai của Chân Linh phái, vậy thì làm sao có thể khiến cho các phái lão tổ cam tâm!

Huống chi Lục Bình mới vừa Tam Thanh Chân Đồng thần thông nếu là không sai, Khương Thiên Lâm lão tổ thu lấy một cái pháp bảo luyện đan lô kia vô cùng có thể ngưng kết xong hai đạo, thậm chí ba đạo luyện đan lô bảo cấm, là một món luyện đan lô cao hơn so với phẩm chất của Nạp Xuyên đỉnh bây giờ!

Lục Bình cùng mọi người đều âm thầm vuốt mồ hội một cái, hiện trường không khí quỷ dị tựa hồ chỉ cần hơi lơ là một chút, là các phái lão tổ sẽ hợp nhau tấn công đối với Chân Linh phái.

Sau khi Khương Thiên Lâm lão tổ thu hồi luyện đan lô, tựa hồ mới nhận ra được hiện trường phân vi, liếc mắt nhìn bốn phía, mới tựa hồ lầm bầm lầu bầu, lại phảng phất hướng về phía mọi người nói:

– Chỉ là bảo vật từ trong cung điện tràn ra lại có luyện đan lộ cấp bậc pháp bảo tồn tại, như vậy trong tòa cung điện này có khi nào sẽ có nhiều bảo bối còn ẩn giấu?

Lời nói của Thiên Lâm lão tổ nhất thời dời đi phần lớn tâm tư của lão tổ, dù sao giống như linh bảo, bảo vật cấp bậc như pháp bảo luyện đan lô bực này, trừ Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông ra, những môn phái khác dù cho có lấy được chỉ sợ cũng dưới sự uy hiếp của những môn phái này mà buông bỏ.

Thủy Yên các cùng Hải Diễm môn hai vị lão tổ không ra tay đánh trước, lấy hai phái hợp tác vô gian, ngược lại cũng có tư cách tranh đoạt những bảo vật này, chẳng qua là sao bây giờ, chỉ muốn nhìn một chút hai nhà tu sĩ kính vị rõ ràng đứng ở hai bên đối lập, thì có thể biết được kết quả như thế nào.

Về phần các phái liên hiệp mạnh cướp Khương Thiên Lâm, đây càng là một chuyện nực cười rồi, coi như hiện đang uy hiếp Khương Thiên Lâm buông bảo vật trong tay, như vậy sau khi trở về Bắc Hải, lại có một nhà môn phái kia có thể ngăn cản lửa giận của Chân Linh phái hai vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ, tổng cộng mười một vị pháp tướng lão tổ không?

Hiện nay trong Bắc Hải tu luyện giới, sau khi Thiên Tượng lão tổ lên cấp phát tu sĩ, bởi vì trước đó Thiên Phàm cùng Thiên Tuyết lão tổ liên thủ nguyên vốn bị người nhìn làm tương đương với một tên pháp tướng hậu kỳ tu sĩ, hơn nữa với số lượng lớn tổng cộng mười một vị pháp tướng lão tổ. Còn Chân Linh phái bây giờ đã sớm bị Bắc Hải tu sĩ kinh thường gọi là chuẩn đại hình môn phái, là môn phái sau Phi Linh phái phúc diệt, Bắc Hải tu luyện giới có hy vọng nhất thành tựu đại hình môn phái, lần nữa câu thông Trung Thổ, được tu luyện giới tiếp nạp!

Khương Thiên Lâm thấy mình dùng lời nói như thế làm cho toàn bộ ánh mắt tham lam của các phái lão tổ thu liễm đi rất nhiều, vì vậy hơi thi lễ về bốn phía, nói:

– Đã như vậy, bản phái đi trước dùng hết cơ hội chọn lựa hai món, phía dưới chính là các phái dựa theo lúc mỗi người tấn công cấm chế thành tung để quyết định thứ tự chọn lựa. Bản phái may mắn thành là người thứ nhất, tại hạ đương nhân không nhượng, liên đi trước chọn lựa rồi!

Nói xong, không để ý biểu lộ đặc sắc trên mặt của các phái lão tổ, thần niệm của Khương Thiên Lâm lão tổ đem tất cả hai mươi ba món bảo vật toàn bộ nang quát trong đó.

Loại chọn lựa này đối với tu sĩ cũng như khảo nghiệm vậy. Tu sĩ có thể dùng thần niệm tận tình dò xét, nhưng không được đưa tay tiếp xúc. Về phần những cái họp ở mặt ngoài có dán phong linh phù, hay bảo vật đóng kín kia, càng là chỉ có thể dựa vào vận khí để phán đoán rồi.

Nói trắng ra là, loại chọn lựa khảo nghiệm này chính là kiến thức ánh mắt của tu sĩ, còn có chính là vận khí.

Trong lúc Khương Thiên Lâm vận dụng thần niệm tự thân cẩn thận điều tra trong đó mỗi một món bảo vật đồng thời, các phái lão tổ cùng với đoán đan kỳ tu sĩ cũng đều đang dùng thần niệm điều tra trong đó có vật trúng ý môn phái của mỗi người hay không.

Lúc này Khương Thiên Lâm lão tổ ở một món cấm linh hạp, một món chín cái bảo cấm Dưỡng linh pháp bảo, trên còn có một bộ luyện khí tông sư truyền thừa điên tịch có chút khó có thể lấy bỏ.

Mà Khương Thiên Lâm lão tổ do dự cũng khiến cho lòng của các phái tu sĩ khác theo đó treo ở giữa không trung. Bởi vì Khương Thiên Lâm lão tổ tra xét ba món bảo vật này, hiển nhiên bây giờ đều là chỗ đứng đầu trong hai mươi ba món bảo vật. Món đỉnh cấp Dưỡng Linh pháp bảo đó không cần nói nhiều, một món cấm linh hạp màu tím kia căn cứ trước đó chư phái lão tổ thu hoạch trong khu vực đánh phá cấm chế mà xem, ít nhất cũng phải là một món thiên cấp trung phẩm linh vật; Còn có chính là một bộ hoàn chỉnh luyện khí tông sư truyền thừa điên tịch.

Khương Thiên Lâm trên bề mặt điển tịch thấy tên của hai người, nói cách khác bộ điển tịch này ít nhất cũng phải là tâm huyết truyền thừa của hai vị luyện khí tông sư. Một bộ điên tịch này phân lượng thậm chí có thể vượt qua bất kỳ một bộ hoàn chỉnh công pháp truyền thừa điển tịch mà lúc trước Lục Bình lấy được.

Trong thời điểm Khương Thiên Lâm lão tổ tựa hồ cũng có lựa chọn hoa mắt, trong tai của ông ta đột nhiên truyền đến tiếng truyền âm vội vàng của Lục Bình:

– Sư bá, cái ngọc giản màu tím bên trái kia, hết sức trọng yếu, thỉnh người cần phải chọn trước đi.

Vẻ kinh ngạc trên mặt của Khương Thiên Lâm lão tổ chợt lóe lên, thần niệm chuyển qua bao lại cẩn thận tra xét một cái ngọc giản màu tím bên trái, lại cũng không từ trên ngọc giản điều tra ra tin tức hữu dụng gì. Đã như vậy, Lục Bình lại vì sao vội vàng đòi cái ngọc giản này như vậy, thậm chí từ trong giọng nói của Lục Bình, tựa hồ hy vọng Khương Thiên Lâm lão tổ cho dù vứt bỏ những thứ truyền thừa điên tịch trọng yếu, cực phẩm pháp bảo, đinh cấp linh vật này, cũng muốn trước tiên bắt lại cái ngọc giản màu tím không nhìn ra rốt cuộc là chứa đựng thứ gì.

Khương Thiên Lâm lão tổ thần sắc chợt động, thần niệm hơi chuyển một cái, trong lúc vô tình cũng phảng phất ở một chỗ tầm thường của cái ngọc giản màu tím thấy một dấu vết lưu lại. Dấu vết này làm Khương Thiên Lâm lão tổ nhíu mày, tựa hồ có suy đoán.

Khương Thiên Lâm lão tổ lúc còn trẻ cũng từng xông qua Phi Linh sơn, cũng trong đó có điều cơ duyên, lấy được một ít liên quan tới Phi Linh phái truyền thừa, sau trở thành một yếu tố trọng yếu cho Khương Thiên Lâm lão tổ theo Chân Linh phai quật khởi.

Mà trong cơ duyên Khương Thiên Lâm lão tổ lấy được Phi Linh phái, trong đó cũng có một cái ngọc giản màu tím. Khương Thiên Lâm lão tổ đã từng phản phục đem tra xét, vị trí ngọc giản giống nhau, cũng là một chỗ dấu vết tựa hồ trong lúc lơ đãng lưu lại. Mà ông ta lấy được cái ngọc giản kia mặc dù rất trọng yếu, cũng là Phi Linh phái một bộ truyền thừa tàn thiên, Khương Thiên Lâm lão tổ đến nay đáng tiếc bởi vì nội dung trong cái ngọc giản kia không trọn vẹn, mình năm đó cũng không dùng tới.

Chẳng lẽ trong cái ngọc giản này sẽ là bộ phận còn lại của nửa bộ truyền thừa kia mà mình năm đó đoạt được sao? Nếu thật đúng là như vậy, cùng bộ phận truyền thừa kia của mình sau khi hợp lại, ngược lại cũng miễn cưỡng tương đương giá trị cùng một bộ luyện khí hoàn chỉnh truyền thừa kia. Chẳng qua là tiểu tử Lục Huyền Bình kia lại là làm sao phát hiện được?

Khương Thiên Lâm lão tổ trong lòng mặc dù vẫn như cũ có chút nghi ngờ, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Lục Bình, đưa tay bắt lấy một cái ngọc giản kia, trong ánh mắt kinh ngạc của các phái lão tổ, hướng về phía Phùng Hư Đạo cười nói:

– Phùng huynh, bản phái đã chọn lựa xong, đến phiên quý phái chọn lựa!

Phùng Hư Đạo trong lòng mặc dù không hiểu Khương Thiên Lâm tại sao lại lựa chọn một cái ngọc giản không thấy nội dung. Điều này rõ ràng là một loại hành động đánh bạc, cũng không phải là phong cách Khương Thiên Lâm một mực mưu định xong rồi sau đó mới hành động. Nhưng Phùng Hư Đạo vẫn đè nghi ngờ trong lòng xuống, nhanh chóng thu vào một bộ luyện khí truyền thừa điển tịch mà trước đó Khương Thiên Lâm đang do dự, làm không ít lão tổ của các phái khác đều âm thầm thở dài.

Không chỉ là những môn phái tu sĩ khác kinh ngạc, chính là Chân Linh phái tu sĩ nhà mình cũng có nhiều không hiểu. Huyền Hư chân nhân thấy vậy đi tới Khương Thiên Lâm lão tổ, chần chờ một chút, lúc này mới thấp giọng hỏi:

– Khương sư huynh, cái này…

Khương Thiên Lâm lão tổ giơ tay lên cắt đứt câu hỏi của Huyền Hư chân nhân, xoay người bày một tầng bức tường âm thanh, lúc này mới nhìn về phía Lục Bình thấp giọng hỏi:

– Tiểu tử, bây giờ ngươi nên nói một chút vì sao phải lựa chọn cái ngọc giản này đi?

Đám người Huyền Sâm chân nhân đều kinh ngạc nhìn về phía Lục Bình, không ngờ Khương Thiên Lâm lão tổ chọn lựa cái ngọc giản này là chủ ý của Lục Bình. Hơn nữa Huyền Hư nhìn dáng vẻ chính là Khương Thiên Lâm lão tổ cũng không biết trong cái ngọc giản này có cái gì, nhưng Khương Thiên Lâm lão tổ vừa khéo lại lựa chọn tin tưởng Lục Bình.

Lục Bình đối với Khương Thiên Lâm lão tổ tín nhiệm cũng rất cảm động, tuy nhiên nhìn ánh mắt của đám người Huyền Sâm chân nhân hơi mang trách cứ, lại cười nói:

– Sư bá, vì sao người không tra xét một phen nội dung trong ngọc giản trước?

Khương Thiên Lâm lão tổ nghe vậy lúng túng cười cười, ông ta chọn lựa cái ngọc giản này cũng nổi lên tính đánh cuộc chứ, sau khi chọn chỉ muốn hỏi rõ đạo lý với Lục Bình, cũng quên mình có thể tra xét nội dung trong đó.

Ánh mắt của Huyền Sâm, Huyền Hư, Huyền Thần chân nhân đều nhìn về Khương Thiên Lâm lão tổ, giữa tay ông ta xẹt qua một đạo thanh quang, cấm chế mặt ngoài của ngọc giản dùng để ngăn cản thần niệm xâm lấn nhất thời bị xông phá.

Khương Thiên Lâm lão tổ đem thần niệm xâm nhập trong ngọc giản cẩn thận tra xét một phen, nhíu mày một cái, sau đó ném ngọc giản cho Lục Bình, nói:

– Cái này tựa hồ là một loại đan phương của đan dược cực kỳ cao minh, hơn nữa nội dung đan phương tựa hồ cũng không hoàn chỉnh, dáng vẻ chỉ có dưới nửa bộ. Người dùng tới làm gì chứ?

Lục Bình nghe lời nói của Khương Thiên Lâm lão tổ, trên mặt nguyên vốn một tia thấp thỏm cuối cùng cũng biến mất không thấy, nhận lấy ngọc giản mà Khương Thiên Lâm lão tổ đưa tới tra xét thêm chút, càng thêm xác nhận phán đoán của Lục Bình, Lục Bình nhất thời hì hình vu sắc.

Huyền Sâm chân nhân ho khan một tiếng, nói:

– Lục sư điệt, rốt cuộc là vật gì, nếu là nửa bộ đan phương, ngươi bây giờ là luyện đan tông sư, chuyện này xem ra người có quyền lên tiếng nhất.

Huyền Sâm chân nhân thuyết pháp như vậy thật ra thì cũng vì bảo hộ Lục Bình, vạn nhất nửa bước đan phương này chỉ là bởi vì Lục Bình cuồng nhiệt đối với luyện đan mà thúc giục Khương Thiên Lâm lão tổ chọn lựa xuống, mà thực tế giá trị lại căn bản so ra kém bộ luyện khí truyền thừa điển tịch kia, sau khi trở lại môn phái, Lục Bình khó tránh khỏi sẽ bị trách nan.

Lục Bình lĩnh hội xong hảo ý của Huyền Sâm chân nhân, khẽ mỉm cười với ông ta, rồi sau đó thấp giọng cười nói:

– Đoán Linh đan!

– Cái gì?

Huyền Thần chân nhân thấp giọng kêu lên, ngay sau đó phảng phất ý thức được cái gì, vội vàng che miệng mình lại, rồi sau đó lại vội vàng để xuống, nhìn bốn phía một chút, phát hiện các phái tu sĩ đều đưa lực chú ý đặt phía trên vòng bảo vật, ngược lại không ít nhiều người chú ý tới Chân Linh phái nơi này, lúc này mới yên lòng lại.

Phải nói tại chỗ trong bốn vị đoán đan hậu kỳ chân nhân của Chân Linh phái, có ai khát vọng nhất đối với Đoán Linh đan, không thể nghi ngờ chính là bản thân Huyền Thần chân nhân kia. Bởi vì Huyền Thần chân nhân biết, lây tu vi của mình, nếu là không có thiên đại cơ duyên, kiếp này đã là vô duyên cùng pháp tướng kỳ.

Hiện nay đột nhiên nghe được tin tức đan phương của Đoán Linh đang điều chấn động này đối với Huyền Thần chân nhân mà nói, không thể nghi ngờ là mãnh liệt nhất.

Lục Bình lấy được dưới nửa bộ đan phương của Đoán Linh đan, mặc dù khiến cho Huyền Thần chân nhân rất vui mừng, nhưng Huyện Hư chân nhân vẫn còn có chút tiếc nuối, nói:

– Trước đây tuy nói Thủy Tinh cung ở Bắc Hải các phái công bố luyện chế Đoán Linh đan cần các hạng linh thảo, hiện nay tuy nói có dưới nửa bộ đan phương của Đoán Linh đan, nhưng nếu muốn chân chính luyện chế thành công Đoán Linh đan sợ rằng còn không phải dễ!

Huyền Thần chân nhân lúc này cũng đã từ trong mới vừa vui mừng thanh tỉnh lại, nghe vậy nói:

– Đúng là như thế, ta mới vừa cũng quá mức hưng phấn, tuy nhiên xem ra lấy bản lãnh ba vị luyện đan tông sư của bản phái, mặc dù không thể hoàn toàn sao chép Đoán Linh đan, nhưng cải tiến một ít đan dược có thể tăng cường tiêu chuẩn dụng luyện linh vật, xem ra vẫn là có thể được.

Mọi người lần nữa nhìn về phía Lục Bình, đan dược không thể so với bối phận cùng địa vị, có quyền lên tiếng nhất là Lục Bình vị mới vừa tấn cấp luyện đan tông sư này.

Lại thấy Lục Bình đặc ý cười một tiếng, bàn tay trái từ từ ở trước mắt mọi người khai ra, một cái ngọc giản cùng cái ngọc giản màu tím trong bàn tay phải giống nhau như đúc xuất hiện trong lòng bàn tay trái của Lục Bình..