Chương 1249: Thuần Dương Lưỡng Đoạn (tiếp)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lôi kiếp đối với bất kỳ một vị pháp tướng tu sĩ mà nói đều là cơn ác mộng!

Kiếp vân bàng bạc bắt đầu hội tụ, làm đông đảo pháp tướng tu sĩ, Thuần Dương lào tổ đang đại chiến dưới Lạc Tâm sơn đều cảm nhận được áp lực cực lớn!

Đây cũng không phải là lôi kiếp tầm thường, mà là lần lôi kiếp thứ ba, được gọi là Thuần Dương lôi kiếp!

– Người nào cho gọi lôi kiếp vào lúc này chứ?

Tiêu Bạch Vũ cùng mọi người đua nhau dùng tay rút đi. Dưới phạm vi bao trùm kiếp vân bàng bạc bực này, một khi lôi kiếp phủ xuống, là vô cùng có thể như cá trong ao. Những pháp tướng tu sĩ cùng với Thuần Dương lão tổ như bọn họ cũng đều là cái bia của lôi kiếp.

Tiêu Bạch Vũ, Phùng Lục, Thất Phiến lão tổ cùng với Viên Phá Không bị trọng thương mới vừa tinh lại hiển nhiên đi chung với nhau. Chu Bát Tả thấy bốn người rời đi chăng thèm để ý chút nào đối với bà ta, khó tránh khỏi ở một bên cắn răng nghiến lợi, cuối cùng vẫn hóa thành một đạo độn quang đi về phía đông.

Lâm Vũ lão tổ nhìn mọi người đi xa một chút, cuối cùng lại dọc theo Thanh Ngọc Vân Hà đi về phía Thanh Minh Giang. Nếu Ngũ Hành tông lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang thất bại, Lâm Vũ lão tổ đương nhiên cũng muốn trở về tu luyện trong thủy mạch.

Bọn bốn người Thổ Linh Tử cũng tụ tập chung một chỗ. Lúc trước một phen hỗn chiến, trên người Kim Linh Tử cũng mang thương thế không nhẹ. Nhưng lão ta cũng chém chết một con pháp tướng trung kỳ hung thú ngự đồn trong tay của Phùng Lục. Sắc mặt của Mộc Linh Tử tái nhợt, Thủy Linh Tử ngược lại chiếm tiện nghi. Chu Bát Tả nguyên vốn trên người có thương hiển nhiên không phải là đối thủ của bà ta.

Thổ Linh Tử bị Tiêu Bạch Vũ cùng với Lâm Vũ lão tổ trọng thương liên thủ đeo bám. Bởi vì liên tục thúc giục Càn Khôn Bảo Đỉnh, tóc hai bên trán của lão ta không khỏi đã điểm bạc. Người nhìn qua cũng bộ dáng lập tức già nua hết mười tuổi.

– Chính là linh bảo lôi kiếp!

Thổ Linh Tử lúc này trầm tĩnh trở lại.

Ngược lại thì Thủy Linh Tử lập tức kích động:

– Linh bảo lôi kiếp, không tới sớm không tới trễ, vậy cũng chỉ có thể là linh bảo Lưỡng Đoạn cùng nửa tờ Hóa Thủy Thần Phù đó dung hợp. Những thứ ấy nguyên vốn đều là vật của Đoạn Thủy nhất mạch ta, càng là căn bản để tiếp tục truyền thừa của Đoạn Thủy nhất mạch ta a!

Thổ Linh Tử khẽ quát một tiếng, nói:

– Tốt lắm, bây giờ nói những thứ đó còn có cái gì dùng, lập tức rút đi, vạn không thể để cho lôi kiếp liên lụy đến. Đây chính là Thuần Dương lôi kiếp!

Thấy khuôn mặt của Thủy Linh Tử mang vẻ không cam lòng, Thổ Linh Tử bất đắc dĩ nói:

– Sau khi thối lui ra khỏi phạm vi lôi kiếp liên lụy, ở lôi kiếp bốn phía bày nhãn tuyến. Một khi lôi kiếp kết thúc, vô luận thành bại, toàn lực tìm kiếm người đã chặt đứt thủy mạch hôm nay, không chết không thôi!

Thủy Linh Tử giật giật đôi môi, tựa hồ còn muốn nói gì, nhưng Thổ Linh Tử đã quát lên:

– Đi mau, đạo lôi kiếp thứ nhất sắp tới rồi!

Ngũ Hành tông chúng tu vội vàng phi độn ra phía ngoài, lúc này Mộc Linh Tử lại đột nhiên hỏi:

– Kim Thiền sư điệt đầu? Hắn đi đuổi tên núp trong nước rồi, sao vẫn chưa về?

Sắc mặt của Thổ Linh Tử càng thêm ấm trầm mấy phần, trầm giọng đáp:

– Không còn kịp rồi, không đợi hắn nữa, tất cả mọi người mau lui lại!

Kim Thiền lão tổ lúc này vẫn không chạy ra từ trong nước, rất hiển nhiên hoặc là đã vẫn lạc, hoặc là người hiện đang thao túng linh bảo nghênh đón đạo lôi thứ ba chính là hắn. Nhưng hết thảy Ngũ Hành tông bây giờ hiển nhiên không có hy vọng xa vời đó. Một câu nói của Thổ Linh Tử, thật ra thì kết luận rằng Kim Thiền lão tổ đã vẫn lạc rồi.

Lạc Tâm sơn đại chiến kéo động gần phân nửa Trung Thổ tu luyện giới bởi vì một cuộc Thuần Dương lôi kiếp đến. Tất cả mọi người lập tức làm chim muông tản ra, chỉ để lại mây đen đầy trời che khuất bầu trời. Rồi sau đó một đạo lôi quang màu xanh phá vỡ mây đen ngăn che, tiếp theo toàn bộ thiên địa chính là sáng lên.

Lục Bình có chút lo lắng nhìn linh bảo tiễn đao lúc này đã trôi phía trước mặt hắn. Đường Lang sớm đã trốn vào trong bản thể, khi đạo lôi kiếp thứ nhất hạ xuống, linh bảo tiễn đao đắm chìm trong lôi quang tứ ngược. Thanh âm của Đường Lang từ linh bảo truyền tới, hét lớn:

– Thật là thoải mái, thật là thoải mái!

Lục Bình dở khóc dở cười, mắng:

– Vạn lần đừng khinh thường, lôi kiếp không thể so với bình thường, chín đạo lôi kiếp càng về sau càng khó. Ngươi lúc này mới tiếp nhận một đạo thứ nhất dễ dàng nhất mà thôi.

Đường Lang cười to “ha ha” trong bản thể, đáp:

– Lão đại hãy yên tâm! Hôm nay bản nguyên của Lưỡng Đoạn đã bổ sung hoàn thiện, trải qua lần lôi kiếp thứ ba thành tựu Thuần Dương linh bảo bất quá chính là đi một cái qua sân mà thôi!

Khẩu khí thật là lớn!

Nhưng mà Lục Bình chuyển niệm lại nghĩ tới bản lĩnh và chân tướng của Lưỡng Đoạn. Chẳng lẽ Đường Lang nói không sai, đạo lôi kiến thứ ba đối với nó mà nói thì đúng là chẳng đáng coi vào đâu sao?

Linh bảo Lưỡng Đoạn chân tướng dĩ nhiên là một tờ Hóa Thủy Thần Phù do Thiền đạo nhân tự tay chế luyện. Đây chính là thứ mà ban đầu ngay cả khi đại chiến cùng Giao đạo nhân cùng Bằng đạo nhân đều có thể chống đỡ. Phải biết linh bảo Lưỡng Đoạn ban đầu chẳng qua là dựa vào nửa tờ Hóa Thủy Thần Phù sẽ có thể thành Nhị kiếp linh bảo. Hôm nay thần phù tê liệt hợp hai làm một, tựa hồ vượt qua đạo lôi kiếp thứ ba, thành tựu một món Thuần Dương linh bảo cũng không nói ở đây.

Trong lúc nói chuyện, lại là liên tiếp hai đạo lôi kiếp rơi xuống. Đường Lang vẫn ở chỗ cũ hô to gọi nhỏ bên trong bản thể. Quả thật Thuần Dương lôi kiếp cũng không sinh ra ảnh hưởng gì với nó.

Tiếp theo lại là ba đạo lôi kiếp đánh rớt, lần này uy năng của lôi kiếp sớm đã tăng trưởng gấp mấy lần. Đường Lang rốt cục không dám hô to gọi nhỏ nữa, chỉ còn dư lại linh bảo tiễn đao đắm chìm trong lôi quang, thậm chí Lục Bình ở một bên đã có một cảm giác sợ hết hồn hết vía.

Thời điểm đạo lôi kiếp thứ tư hạ xuống, Lục Bình đã cảm giác cũng tương đương với thời điểm ban đầu mình mang Chân Linh Chi Kiếm cùng nghênh đón lần đầu tiên lôi kiếp.

Phải biết Lục Bình ban đầu lấy tự thân mang Chân Linh Chi Kiếm cùng chung cho gọi tới lần đầu tiên lôi kiếp, uy năng là trực bức tu sĩ tầm thường tiến cấp pháp tương hậu kỳ lúc đối mặt lối kiếp lần thứ hai.

Mà linh bảo đối mặt lôi kiếp thường thường lại yếu hơn lôi kiếp của tu sĩ. Dưới sự một tăng một giảm, uy năng của lôi kiếp còn khiến cho Lục Bình sợ hết hồn hết vía như vậy, có thể thấy uy năng của Thuần Dương lôi kiếp có nhiều mạnh mě.

Mà thời điểm đạo lôi kiếp thứ năm đập xuống, uy lực đã vượt qua một đạo lôi kiếp cuối cùng khi Lục Bình lần đầu tiên lôi kiếp gặp phải.

Khi đạo lôi kiếp thứ sáu lại tới, Đường Lang rốt cục lần nữa lên tiếng, nhưng mà một lần đây cũng là kêu đau. Người này rốt cục nếm được sự lợi hại của lôi kiếp rồi, xem ra là bị phách phải ngoan rồi.

– Lão đại, mau tới phụ một tay, quá đau đớn rồi!

Lôi kiếp rơi vào trên bản thể thỉnh thoảng lập tức có thể đi qua. Trong quá trình lôi quang tứ ngược vô số lôi quang mang Thuần Dương Chi Khí của người cũng đang không ngừng cải tạo cùng đề thăng tư chất, phẩm cấp của đối tượng lôi kiếp. Mà qua tầng này thường thường mới là gian nan nhất.

Gánh không được lôi kiếp nhiều nhất bất quá lập tức trọng thương, thậm chí trực tiếp hóa thành tro bụi dưới lôi kiếp. Nhưng sau khi gánh được, cái loại đau khổ mà lôi quang thấm vào giống như đau tận xương cốt mới là càng làm cho người ta khắc cốt minh tâm.

Tuy rằng Lục Bình biết sau đạo lôi quang trước mặt thật ra thì cũng không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho linh bảo Lưỡng Đoạn. Nhưng ba đạo kiếp lôi cuối cùng không thể nghi ngờ có uy năng mạnh mẽ nhất. Từ sự cân nhắc vạn nhất, Lục Bình chỉ một cái trước khi không. Một cổ chân nguyên tinh hoa nồng đặc đến cực hạn rót vào đến trong bản thể của linh bảo.

Được Lục Bình toàn lực tương trợ, Đường Lang nhất thời lần nữa đắc ý, không ngờ đạo lôi kiếp thứ bảy thẳng thừng trút xuống lại là một đạo lôi trụ đen nhánh như mực. Khắp thiên địa nguyên vốn ánh sáng hơi yếu tựa hồ lập tức đều bị đạo lôi quang này hấp dẫn. Thậm chí thần niệm của Lục Bình đều bị hấp dẫn bởi đạo lôi trụ này. Trong lòng Lục Bình cả kinh, cuống quít thu liễm toàn bộ thần niệm tự thân, Long chi pháp tướng trong cơ thể ngưng tụ ở tâm hạch không gian.