Chương 921: Băng đảo huyết chiến (7)

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mà một con Đại tu la mạnh mẽ kia bị một kích của Huyền Vũ chân nhân, toàn bộ sau lưng bị vô số giọt mưa đánh hị lạn.

Tu la quay người mà chạy, đang muốn thoát khỏi Huyền Vũ chân nhân cạn tào ráo máng, nhưng không ngờ một đạo hàn quang chạy bắn tới, trực tiếp đâm xuyên qua buồng tim của tu la.

Đỗ Phong chân nhân thu kiếm mà đứng, một bên Huyền Vũ chân nhân tựa hồ đối với Đỗ Phong chân nhân hoành nhúng một tay rất bất mãn, thậm chí ngay cả cất tiếng gọi cũng không, thẳng quay người lướt đi về phía một đầu Đại tu la khác.

Ngay tại lúc này, bên tai Huyền Vũ chân nhân truyền tới tiếng của Đỗ Phong chân nhân kêu lên:

– Cẩn thận!

Huyền Vũ chân nhân trong lòng căng thẳng. Hai ba trăm năm cùng người sinh tử đánh giết, trực giác báo cho bản thân Huyên Vũ chân nhân lúc này sợ rằng chính diện lâm vào thời khắc sinh tử du quan.

Huyền Vũ chân nhân hết sức thoát khỏi loại cảm giác bên bờ sinh tử này, nhưng cũng vu sự vô bổ. Loại cảm giác này ngược lại ngày càng trở nên mãnh liệt.

Một tiếng rống giận tựa hồ xuất từ Thiên Thành lão tổ kinh sợ chất thêm từ trên Hàn Băng đảo truyền tới:

– Ngươi dám!

Nhưng đạo thanh âm này cũng là một tiếng kêu cuối cùng Huyền Vũ chân nhân nghe được, rồi sau đó hắn cảm giác được Đỗ Phong chân nhân tựa hồ toàn lực xuất thủ muốn cứu mình. Nhưng thần niệm của mình theo một cổ kỳ hàn phảng phất lập tức phong đống dâng lên cũng ném vào trong vực sâu không đáy, trước mắt cũng nhanh chóng bị bóng tối cắn nuốt.

Lục Bình xuất hiện trên chiến trường trước Thiên Thành lão tổ, lại chỉ kịp cứu Đỗ Phong đang bị kẻ địch cố gắng tiêu diệt cùng một lúc với Huyền Vũ chân nhân. Huyền Vũ chân nhân cả người đã hóa thành vô số mảnh vụn bằng, rơi xuống trên mặt biển, hài cốt không còn!

Lục Bình trước đó sau khi nhận được ngọc giản, liền biết được lần này ma la vây công Hàn Băng đảo sợ là một trận đánh lớn và mãnh liệt. Vì vậy hắn sau khi đem phù văn mới sinh ra của tiểu phiên luyện hóa một phen liền lặng lẽ ra khỏi mật thất đi tới bên ngoài Hàn Băng đảo.

Lục Bình nguyên vốn đánh chủ ý thật ra thì chính là tiên hạ thủ vi cường, nhưng không ngờ lại bị ma la cướp trước xuất thủ lấy tánh mạng của Huyền Vũ chân nhân.

Huyết ma la kia đánh lén Huyền Vũ chân nhân nguyên vốn muốn cùng nhau xuất thủ chém chết Đỗ Phong chân nhân, không ngờ lúc này Lục Bình đã xuất thủ. Thu Thủy Y Nhân kiếm hóa thành vô số cá lội tạo thành một mặt bức tường kiếm quang trước mặt Đỗ Phong chân nhân lúc trước bị đánh nửa bên ngực bị trũng xuống.

Sấm Thủy kiếm quyết có thể công thiện thủ, có thể chặn lại một kích trí mạng của đầu ma la này.

Lúc này Thiên Thành lão tổ cùng với Huyền Sâm chân nhân cũng đã đến gần chỗ của Lục Bình. Tuy nhiên Lục Bình cũng không đem Đỗ Phong giao cho Thiên Thành lão tổ, mà là thuận tay đấy Đỗ Phong giao cho đoán đan kỳ Huyền Sâm chân nhân.

Trong lúc Thiên Thành lão tổ không rõ thì, sắc mặt cũng đột nhiên biến đổi, bàn tay lộn một cái đẩy về phía sau. Một con hỏa hổ gầm thét đánh tới sau lưng, đồng thời một cổ cự lực vọt tới từ sau lưng Thiên Thành lão tổ. Mặc dù hỏa hổ triệt tiêu phần lớn, nhưng dư lực vẫn đẩy Thiên Thành lão tổ lảo đảo về phía trước mấy chục bước mới ổn hạ thân hình.

Thiên Thành lão tổ đột nhiên quay đầu nhìn lại, đúng dịp thấy một đạo cổ nước hóa thành hơi nước dưới hỏa diễm, toàn bộ che giấu diện tích mấy trượng bên trong.

Nhưng mà những thứ hơi nước này lại cũng không làm trở ngại thần niệm của Thiên Thành lão tổ điều tra. Một con Thủy tu la ăn mặc nữ tính trong tay cầm cũng là một cái bạn sinh linh bảo như tửu tước vậy, đang xuyên qua hơi nước đi tới Thiên Thành lão tổ.

Bên kia sau khi Lục Bình thấy Huyền Sâm chân nhân đem Đỗ Phong an toàn đưa về Hàn Băng đảo, lúc hắn xoay người nhìn lại, đầu Băng tu la kia trước ở đó dùng thủ đoạn đánh lén đánh chết Huyền Vũ chân nhân đã mơ hồ xuất hiện trước người Lục Bình. Thân thể bốn phía trong suốt nhìn qua đều phải toàn bộ mà che giấu trong ánh sáng.

Huyền Sâm chân nhân sau khi đem Đỗ Phong nhận trở về Hàn Băng đảo, bên chỗ của Thiên Sơn lão tổ đã truyền tới tin tức. Huyền Sâm chân nhân lập tức chỉ huy đám tu sĩ Chân Linh phái bắt đầu theo bày tam tài ngũ hành đạo binh đại trận tiết tiết chống cự ma la tiến vào, đồng thời cũng vì để cho môn hạ đệ tử ít bị tổn thất.

Chân Linh phái chúng đệ tử dần dần lui về phía sau, bắt đầu theo bày hộ đảo đại trận ngăn cản ma la đánh vào, đồng thời cũng vì đem không gian của ngoại đảo làm trống ra, tu sĩ ở cấp pháp tướng khác bắt đầu giao thủ, bên ngoài đảo cũng đã không hề an toàn nữa.

Ma la thấy Chân Linh phái chúng đệ tử bắt đầu lui về phía sau, một cổ não xông lên ý đồ xông phá Chân Linh phái chúng đệ tử ngăn trở, đánh nát hộ đảo đại trận, tiến vào Hàn Băng đảo chiếm lĩnh một cái đại hình linh mạch kia, mà mọi người Chân Linh phái là theo đại trận ủng hộ, trở kích ma la tấn công.

Lục Bình một người một kiếm quanh quẩn, Băng tu la đối diện lại đột nhiên lộ ra ý tứ cười gần. Lục Bình thần niệm quét ngang, nhất thời phát hiện không biết lúc nào hơi nước tràn ngập ở bốn phía bắt đầu ngưng tụ thành từng viên bằng chân thật nhỏ mắt thường khó gặp.

Băng tu la hai tay một lung đây. Băng chân thật nhỏ bốn phương tám hướng toàn bộ phi phác tới Lục Bình, khiến cho Lục Bình ngay cả không gian tránh né đều không có.

Lục Bình song kiếm bắn nhanh ra, thẳng lấy cổ của Băng tu la, đồng thời hai tay hơi nhấn xuống phía dưới một cái. Một đạo nước cuốn cũng treo lên, một cái vòng tròn thủy chướng hình trụ đem Lục Bình vây vào giữa. Vô số băng châm mới vừa bắn vào trong tường nước liền bị vô số dòng nước ngầm giăng khắp nơi trong tường nước đánh vào mất đi lực đạo cũng rất nhanh hòa tan trong đó.

Băng tu la kia há mồm phun một cái. Một cổ hàn khí phun ra xa mười mấy trượng. Cột nước này cũng treo cùng hàn khí đụng vào nhau liền toàn bộ ngưng tụ thành băng. Một băng trụ to lớn kể cả Lục Bình ở bên trong, cùng nhau bị phong cấm trong băng trụ.

Nhưng lúc này, đầu Băng tu la kia cũng mặt liền biến sắc, múa ra một quyền. Băng trụ nổ thành vô số mảnh vụn, nhưng trong đó lại cũng không có bóng dáng của Lục Bình.

Lúc cúi đầu nhìn, lại thấy một kiếm giăng khắp nơi, đã liên tiếp có ba đầu tu la bị kiểu thủ, đâm thủng ngực, chém eo, trong đó một con Đại tu la đồng dạng là tương đương với cấp bậc đoán đan hậu kỳ tu sĩ.

Băng tu la kia giận dữ. Một cổ hàn khí lấy nó làm trung tâm, khuếch tán đi bốn phía, rất nhanh trong một chỗ hư không có một tầng sương trắng tạo thành một hình người luân khuếch.

Lục Bình vén lên Vân Quang Ngũ Hành y. Băng tu la một thanh băng kiếm đã đâm tới Lục Bình.

Lục Bình sắc mặt ngưng trọng. Cái thanh băng kiếm này hiển nhiên chính là bạn sinh linh bảo trong tay Băng tu la, nó trong tay Băng Tu La là có thể tồn tại tương đương với một kiếp linh bảo.

Độn quang dưới chân Lục Bình liên tiếp lóe lên, cả người ở bốn phương tám hướng lóe ra mấy chục đạo thân ảnh. Nhưng giữa băng kiếm múa may kia, những thứ thân ảnh này đều bị động trở thành tượng đá, chỉ có chân thân của Lục Bình giữa né tránh lần nữa bị băng kiếm đuổi theo mà lên.

Thu Thủy Y Nhân kiếm lúc này đã không còn kịp thu về nữa, lại thấy Lục Bình hai tay phất ra, lại là hai thanh trường kiếm lần lượt thay đổi bay qua. Hai tiếng “đinh, đương” đi qua, một kiếm này mặc dù không địch lại băng kiếm linh bảo, nhưng băng kiếm này cũng bị một pháp kiếm hợp lực một kích đánh buộc phải dừng lại truy kích ở giữa không trung.

Thu Thủy Y Nhân kiếm bắn ngược quay về, cùng một kiếm Lục Bình thi triển ra quanh quẩn bốn phía, xa xa tương đối với một thanh bằng kiếm trong tay Băng tu la.

Tế Thủy Trường Thủ kiếm!