Chương 1372: Huyết mạch hậu duệ

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Rốt cuộc là người nào dẫn động Thuần Dương lôi kiếp?

Dưới thiên địa uy áp mạnh mẽ, tất cả mọi người đều không thể đi vào phạm vi thiên kiếp tứ ngược, dĩ nhiên cũng không cách nào biết được thật ra thì phạm vi kiếp lôi rơi xuống căn bản cũng không có người!

Kiếp lôi rơi xuống phía mặt biển, trên thực tế cũng xuyên thấu hư không rơi thẳng vào trên lằn ranh Phi Linh đảo dưới biển sâu vạn trượng.

Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly treo cao ở đỉnh đầu của Lục Bình. Lần này Mạc Ly không hề giống như lúc Lục Bình cho gọi lần đầu tiên lôi kiếp một mực ẩn núi phía sau hắn nữa, cơ hồ tất cả kiếp lôi đều là một mình Lục Bình cản lại.

Dựa theo Mạc Ly nói, lần này mặc dù có thể chủ động thay Lục Bình chia sẻ bộ phận kiếp lôi chi lực, nguyên nhân chủ yếu nhất là vốn ban đầu bộ phận bản nguyên của Càn Khôn Tửu Đỉnh Thủy Viên Khí Linh, khiến cho phẩm chất tự thân của Chân Linh Chi Kiếm lấy được đại phúc độ tăng lên.

Trước đó, duyên cớ mà Lục Bình nói với Thiên Lô lão tổ có liên quan một đạo vô thượng kiếm thuật thần thông tu luyện cũng không là lời nói dối. Lục Bình bên trong đạo đàn thế giới lấy được hai mươi khối Khánh Âm Thần Thạch trong đó cũng có mấy khối ghi chép Giao đạo nhân đạo pháp chân ngôn. Lục Bình nghiêm túc tính toán những thứ chân ngôn nội hàm này, đặc biệt là sau khi luyện hóa đạo đàn cơ tọa đoạn thạch lấy được đoạn Giao đạo nhân ý niệm có thể trực tiếp dựng dục hình rồng điêu khắc, càng khiến cho Lục Bình có tiền một bước biết nhau với Khai Thiên Kiếm Thuật mà hắn nắm trong tay.

Khai Thiên Kiếm Thuật ba đạo kiếm quyết, theo thứ tự là: “Chiến” tự quyết, “Sát” tự quyết, “Tử” tự quyết. Ba đạo kiếm quyết nhất mạch tương thừa, chỉ có đem “Chiến” tự quyết luyện tới trình độ nhất định mới có thể chạm tới lằn ranh của “Sát” tự quyết. Mà chỉ có đem “Sát” tự quyết tu luyện tới trình độ nhất định mới có thể chạm tới lằn ranh của “Tử” tự quyết.

Lục Bình lấy Chân Linh Chi Kiếm diễn dịch “Chiến” tự quyết có thể diễn hóa xuất ba con giao long. Thời gia một năm trong đạo đàn thế giới, khiến cho hắn có thể đem ba con Giao Long hợp hai làm một hóa thành “Sát” tự quyết.

Thế nhưng Lục Bình nếu muốn làm Khai Thiên Kiếm Thuật của mình tiến hơn một bước chạm tới lằn ranh của “Tử” tự quyết, vậy thì nhất định phải vượt qua lôi kiếp lần thứ hai. Nói xác thực hơn chính là muốn Chân Linh Chi Kiếm độ qua lôi kiếp lần thứ hai, thành tựu Nhị kiếp linh bảo, mới có thể thành công diễn dịch bề ngoài của “Tử” tự quyết.

Từng đạo lôi kiếp tiếp theo rơi xuống, uy lực càng ngày càng mạnh mẽ, khiến cho tu sĩ của các phái quan sát ngoài mấy trăm dặm mỗi một người đều là sắc mặt như đất, trong lòng càng đốc định lôi kiếp đó tất nhiên chính là Thuần Dương lôi kiếp!

Nhưng rốt cuộc là vị đại thần thông lần nữa độ kiếp, Bắc Hải các phái tu sĩ đều đầu óc mơ hồ. Bởi vì tin tức kinh thế hãi tục bực này, các phái đều không thể thiếu muốn vận dụng ở những môn phái khác lưu lại thầm tử hoặc là nhân tình tới điều tra tin tức lẫn nhau. Huyền Linh phái Đạo Thắng lão tổ cùng với Chân Linh phái Thiên Tượng lão tổ có khả năng nhất đều đã lộ diện ở môn phái của mỗi người. Xác minh rõ yêu cầu con em môn phái của mỗi người một khi lôi kiếp thành công vượt qua, cần phải mời vị đại thần thông tới tông môn nhà mình, chí ít cũng phải biểu đạt thiện ý đối với đối phương.

Đã như vậy. Chân Linh phái Khương Thiên Lâm cũng muốn loại bỏ, càng ngày càng nhiều tu sĩ bắt đầu nhận định chuyện ở Phi Linh đảo hải vực độ kiếp tất nhiên là một người đại thần thông tới từ bên ngoài Bắc Hải.

Cũng không không có người liên hệ tới kiếp lôi lần này cùng Phi Linh đảo chìm sâu xuống biển sâu vạn trượng. Chẳng qua điều này ngược lại càng thêm khẳng định người độ kiếp tất nhiên là tới từ bên ngoài Bắc Hải, không có nguyên nhân gì khác, bởi vì chẳng có Bắc Hải tu sĩ nào sẽ chọn độ kiếp ở mảnh hải vực của Phi Linh đảo. Đây chính là một chỗ địa vực chọc người chú ý, cũng chỉ có những người đến từ bên ngoài không kiêng kỵ chút nào mới sẽ chọn nơi này.

Liên tiếp chín đạo kiếp lôi rơi xuống, trừ khiến cho tu sĩ của các phái núp ngoài mấy trăm dặm quan sát lôi kiếp bị uy lực của kiếp lôi dọa sợ đến sắc mặt như đất ra, lôi vân tản đi, trên mặt biển lại không có gì lưu lại.

Rốt cuộc đây là độ kiếp thành công hay thất bại?

Không ai biết, nhưng có một chút bọn họ cũng hiểu. Đó chính là vị đại thần thông độ kiếp coi như là thành công, đó chính là Thuần Dương lão tổ. Nếu ông ta không muốn người nhìn thấy, thì ai cũng đừng nghĩ tìm được.

Chuyện lớn như vậy các phái hiển nhiên sẽ không dám khinh thường. Mặc dù không phát hiện gì cả, nhưng các phái tu sĩ còn để lại không ít các điểm do thám hoặc công khai hoặc ngầm, hy vọng có thể nhìn thấy vị đại thần thông Thuần Dương tu sĩ đó. Nhưng suốt một năm trôi qua, một phiến hải vực vẫn như cũ gió êm sóng lặng, cũng không phát sinh dị thương gì khác nữa.

Cho dù vị Thuần Dương tu sĩ sau khi độ kiếp cần vững chắc tu vi, thời gian dài như vậy cũng đủ dùng để khôi phục, như vậy xem ra, vị đại thần thông đó đúng là đã rời đi rồi.

Cũng có người lúc này lần nữa nghĩ tới Phi Linh đảo. Chẳng lẽ vị tu sĩ đó độ kiếp nguyên vốn chính là hướng về phía Phi Linh đảo mà tới?

Phi Linh đảo mặc dù trầm mặc ở biển sâu vạn trượng, pháp tướng hậu kỳ tu sĩ muốn lặn xuống vạn trường cũng không dễ dàng. Coi như họ dùng các loại thủ đoạn đạt tới bên ngoài Phi Linh đảo, nhưng đối với cấm đoạn đại trận thủ hộ toàn bộ Phi Linh đảo cũng chỉ có thể hồ đồ không biết sao.

Năm đó, thời điểm Phi Linh đảo chìm sâu, không không có người đánh qua chú ý tới Phi Linh đảo, nhưng cuối cùng không một người không là sát vũ mà về. Thậm chí truyền thuyết năm đó Thủy Tinh cung Thuần Dương tu sĩ đều đã từng bí mật lẻn vào biển sâu vạn trượng, cố gắng đột phá cấm đoạn đại trận tiến vào Phi Linh đảo, nhưng cuối cùng cũng không một người thành công.

Còn có tu sĩ đã từng lẻn vào biển sâu mấy ngàn trượng tra xét tòa Truyền tống trận trên vách núi của đáy biển. Truyền tống trận vẫn như cũ chưa từng khai thông, thậm chí sau đó còn có người gặp được Huyền Linh phái Đạo Thắng lão tổ tự mình lẻn vào trong biển tra xét. Kết quả mặc dù không biết được, nhưng sau đó Huyền Linh phái tu sĩ lưu lại một phiến hải vực phụ cận toàn bộ rút lui trở về.

Lại một năm trôi qua, Bắc Hải vẫn như cũ gió êm sóng lặng. Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba nghe nói lại xuất hiện một vị pháp tướng tu sĩ, khiến cho Bắc Hải các phái rối rít ai thán Chân Linh phái quật khởi đã càng lúc càng khó có thể cản trở.

Bắc Hải các phái khác cũng không không có đệ tử đời thứ ba lên cấp pháp tướng kỳ, thậm chí Huyền Linh phái thứ nhất đích truyền Âu Dương Duy Kiếm một mực du lịch Đông Hải sau khi trở về Bắc Hải đã thành công vượt qua lần đầu tiên lôi kiếp, lên cấp pháp tướng trung kỳ. Vậy mà thật kém quá xa nếu so sánh với Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba có thể nói là có tốc độ như giếng phun như vậy.

Thậm chí trên sự bồi dưỡng của đệ tử đời thứ tư, Chân Linh phái cũng hoàn toàn đi trước mặt của Bắc Hải các phái. Hiện nay toàn thể Chân Linh phái nghe nói đã trước sau có gần mười vị đệ tử đời thứ tư lên cấp đoàn đan hậu kỳ. Còn Bắc Hải các phái khác nghe nói cũng chỉ có đệ tử đời thứ tư của bốn phái gồm Huyền Linh, Thương Hải, Thủy Yên, Hải Diễm xuất hiện đoán đan hậu kỳ tu sĩ, còn lại mấy nhà tông môn đệ tử đời thứ tự thậm chí vẫn bồi hồi ở đoán đan trung kỳ.

Chân Linh phái mặc dù không có đại trương kỳ cổ khởi động bảo thuyền vượt qua Phong Bạo Dương như trong tưởng tượng của Bắc Hải các phái, cũng không bởi vì cổ động ở Bắc Hải tu luyện giới khuếch trương phạm vi thế lực mà cùng Bắc Hải các phái sinh ra ma sát mâu thuẫn.

Nhưng Chân Linh phải lấy danh nghĩa bảo thuyền thử hàng tới lui tuần tra chung quanh Bắc Hải hải vực, chấn nhiếp đối với Bắc Hải các phái thật quá lớn. Rất nhiều hải vực, quần đảo, thậm chí một ít khu vực trung lập trước đây Chân Linh phái cùng các phái có tranh cãi, theo bảo thuyền trải qua, đều không hẹn mà cùng lựa chọn thối lui với Chân Linh phái. Phạm vi thế lực của Chân Linh phái giữa lặng yên không một tiếng động lấy được khuếch trương.

Mà phạm vi thế lực khuếch trương đồng thời cũng khiến cho Chân Linh phái nắm quyền trong tay đối với Bắc Hải tư nguyên tu luyện cũng càng lúc càng tăng cường. Càng ngày càng nhiều tư nguyên tu luyện hội tụ về phía Thiên Linh sơn chi viện rất tốt cho Chân Linh phái tu sĩ tu luyện, tạo thành ở một sự tuần hoàn vô cùng tốt đẹp.

Một ngày nọ, biển sâu vạn trượng của Phi Linh đảo chìm sâu, một đạo lối đi không gian mở ra, Lục Bình một bước bước ra từ trong đó. Theo một đạo chân nguyên của Lục Bình rót vào, vốn bởi vì thủy áp nặng nề mà Tị Thủy Nguyệt Minh Châu lộ ra u ám nhất thời quang thải chói mắt, gạt ra toàn bộ nước biển quanh người Lục Bình, tạo thành một màn hào quang vào khoảng một trượng.

Vì lý do cẩn thận, Lục Bình cũng không đi ra từ tòa Truyền tống trận ở thạch đài trên vách núi của đáy biển, mà lựa chọn đi ra từ lối đi một chỗ biển sâu lúc ban đầu khi lần đầu tiên tiến vào Phi Linh đảo.

Không chật vật giống như lúc đầu tiến vào đấy, lúc này Lục Bình lại có vẻ ung dung tùy ý rất nhiều. Mặc dù biển sâu vạn trượng vẫn như cũ khiến cho Lục Bình cảm nhận được một tia áp lực.

Thần niệm phát tán về bốn phía, đáy biển sâu đen nhánh như mực vẫn như cũ không cách nào tạo thành chướng ngại quá lớn đối với thần niệm của Lục Bình lúc này, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười. Lục Bình cũng không nổi lên ở đây, mà là trong biển sâu vạn trượng một đường đi về phương hướng đông bắc.

Hôm nay, Hoàng Ly đảo phương viên bảy tám chục dặm, mặc dù vẫn không coi là một tòa trung hình đào tự, nhưng vô luận địa vị, trình độ phồn hoa cùng với tầm quan trọng của nó đều phải vượt qua xa bất kỳ một tòa trung hình đảo tự nào hạ hạt của Chân Linh phái.

Lục Bình trở về Chân Linh phái cũng không kinh động những người khác. Sau khi hắn chào hỏi cùng Lôi lão lục trấn giữ trên đảo, lập tức trở về trong Thính Đào động phủ.

Huyền Hồ đang tu luyện nhìn thấy Lục Bình trở về hiển nhiên một phen vui mừng. Hai người không thể thiếu lại có một phen thân thiết. Sau đó Huyền Hồ chân nhân lúc này mới hỏi tới Lục Bình hai năm qua thuận lợi hay không.

Huyền Hồ dĩ nhiên biết Lục Bình hai năm qua đi đâu làm gì, chẳng qua là chuyện có liên quan Phi Linh đảo Huyền Hồ như cũ không biết được. Nhưng mà hai năm trên Phi Linh đảo, Đặng Huyền Minh đã mấy lần oán trách với Lục Bình phá giải Phi Linh đảo cấm đoạn đại trận thật sự là một nhiệm vụ cực kỳ khổng lồ. Song một mình hắn cho dù mượn ngoại lực lúc Lục Bình độ kiếp rút ngắn thật nhiều thời gian đại trận tan rã, chỉ sợ cũng phải là một quá trình thật dài.

Lục Bình lần này bí mật trở ra Phi Linh đảo, một duyên cớ rất trọng yếu trong đó chính là muốn xin phép với chưởng môn sư tôn, muốn mang Huyền Hồ cùng tới Phi Linh đảo hiệp trợ Đặng Huyền Minh phá giải cấm đoạn đại trận.

Hôm nay Chân Linh phái trên tu vi một đường trận pháp, trừ Huyền Thần chân nhân cùng Đặng Huyền Minh ra, thành tựu trận pháp của Huyền Hồ đứng hàng thứ nhất, khoảng cách trận pháp tông sư cũng còn sót lại một bước không xa. Nếu nàng ta tham dự đến trong nhiệm vụ trọng đại này, bước ra bước cuối cùng cũng đang trước mắt rồi.

Lục Bình nhìn thấy Huyền Hồ thần tự như mất hồn, tựa hồ có gì ẩn ý khó nói vậy, vì vậy cười hỏi:

– Nàng có tâm sự gì sao?

Trên mặt Huyền Hồ hiện lên một đạo đỏ bừng, tựa hồ tỏ ra cực kỳ ngượng ngùng, nhưng dưới ánh mắt nhìn chăm chú cười như không cười của Lục Bình, vẫn mang theo ba phần oán khí, bảy phần gắt giọng:

– Chuông Kiếm cùng Mã Ngọc hai người đều đã có hai đứa bé, một nam một nữ. Con gái lớn hôm nay đều đã là đoán đan kỳ tu vị. Huyền Linh sư muội hôm nay cũng mang thai hài tử của Thiên Dũng sư huynh.