Chương 671: Nhanh chân giành trước

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình lúc này đã bất chấp tra cứu một giọng nói kia từ đâu tới, bây giờ trọng yếu nhất là như thế nào mới có thể đánh vỡ một đạo vận hà màu tím bao lấy kim đan, nếu không có thể đánh vỡ, một chút chân nguyên còn sót lại trong huyết mạch của Lục Bình lại thành không rễ phiêu bình, một khi dùng hết cùng tu vị tẫn phế không khác nhau chút nào.

Lục Bình lấy lại bình tĩnh, cũng bất kể là sẽ có người nghe được hay không, trầm giọng nói:

– Doanh Thiên phái đã hôi phi yến diệt, nhưng Doanh Thiên phái truyền thừa sẽ không đoạn tuyệt. Vãn bối sẽ cố hết sức đem dánh của Doanh Thiên truyền lưu lại, tuy nhưng thế gian đã không còn có Doanh Thiên phái nữa!

Lục Bình vừa dứt lời, liền nghe được một tiếng thở dài tựa hồ càng lúc càng xa tới, đan hà bao quanh kim đan nhất thời khôi phục trạng thái lúc trước, đồng thời một cổ chân nguyên không thể địch nổi đột nhiên từ trong đan hà vọt tới kim đan.

Trên mặt của Lục Bình không thấy có chút vui sướng, ngược lại thần sắc lộ ra càng thêm ngưng trọng.

Cổ chân nguyên lực này hiển nhiên chính là chân nguyên lực tinh thuần mới vừa trong pháp tướng chi hồn kia mang theo đến. Tuy nhiên Lục Bình lại cũng không tính vì vậy đem nhét vào trong chân nguyên của mình. Mặc dù như thế, Lục Bình tu vi có thể xuất hiện sự tăng trưởng nhảy vọt. Nhưng Lục Bình trước đã từ trong ngôn ngữ của Khương Thiên Lâm la mắng Phùng Hư Đạo biết được, chỉ có tuần tự tiệm vào tiếp nhận pháp tướng chi hồn truyền thừa, mới có thể đạt được lợi ích càng thêm lâu dài.

Huống chi Lục Bình cho tới nay tu luyện theo đuổi đều là chân nguyên tinh khiết dầy cộm nặng nề, trong những thứ pháp tướng chi hồn này mang theo chân nguyên lực tuy nói đều là vật vô chủ, hơn nữa tựa hồ cũng đều tinh khiết dị thường. Nhưng Lục Bình vẫn như cũ kiên trì muốn đem những thứ chân nguyên này đi trước ngưng kết trong đơn hà, rồi sau đó dưới ảnh hưởng của kim đan, chậm rãi bị Lục Bình tự thân lần nữa luyện hóa hấp thu, từ đó chuyển hóa thành Lục Bình tự thân tu vi.

Lục Bình không biết ban đầu đám người Phùng Hư Đạo, Khương Thiên Lâm, Trương Hi Di ở thời điểm thừa kế pháp tướng chi hồn nhận chịu bao nhiêu chân nguyên đánh vào, mà Lục Bình bây giờ lại biết mình sắp không chịu nổi.

Đan hà chung quang kim đan đã nồng đậm sắp đem kim đan lại một lần nữa lần nữa che lấp. Phạm vi đan hà tràn ngập cũng đang không ngừng gia tăng. Trong tầng một nguyên thần châu, Bạch Ngọc Liên cũng đã gần muốn bị đan hà bành trướng che lấp, nhưng lúc này trong pháp tướng chi hồn ẩn chứa chân nguyên vẫn như cũ không buông thả xong.

Nếu thật đúng là đi xuống như vậy, Lục Bình cũng chỉ có thể đủ đối mặt hai loại lựa chọn. Thứ nhất chính là vì vậy đem chân nguyên còn thừa lại trực tiếp nhét vào vận hành trong chân nguyên tự thân, mang tới lợi ích chính là Lục Bình tu vi vì vậy tiến nhanh, mà chỗ xấu còn lại là lâu dài mà nói, có thể nghiệm sau khi Lục Bình lên cấp pháp tướng kỳ sinh ra một ít ảnh hưởng; thứ hai còn lại là Lục Bình đem đoàn chân nguyên còn thừa lại này vì vậy buông tha loại bỏ bên ngoài cơ thể, như vậy tuy nói sẽ không sinh ra ảnh hưởng đối với Lục Bình tu vi, nhưng như vậy tửu lượng chân nguyên vì vậy hoàn trả vì linh khí tiêu tán ở giữa thiên địa, bực này tổn thất cũng thực làm Lục Bình đau lòng. Lục Bình không biết mình tu luyện bao nhiêu năm, ngưng tụ bao nhiêu chân nguyên mới có thể lần nữa đem một chân nguyên kia bị buông tha lần nữa bổ sung trở lại.

Trong lúc Lục Bình tiến thối lưỡng nan chi tế, đan hà màu tím rốt cục tràn đầy qua mười hai nguyên thần đại trận vây lượn kim đan vận hành quỹ tích, đan hà bành trướng đã thuộc về lằn ranh mất khống chế.

Đang lúc này, toàn bộ mười hai nguyên thần đại trận đột nhiên rung lên, cho tới nay Cửu Phẩm Bạch Ngọc Liên trôi lơ lửng dưới kim đan ánh sáng đại _ thịnh, đan hà tràn ngập phảng phất bị kình nuốt vậy nhanh chóng hướng Bạch Ngọc Liên Hoa hội tụ đi phía dưới kim đan tạo thành một đan hà nước xoáy to lớn.

Mười hai viên Nguyên Thần châu khác cũng mỗi viên tạo thành từng đạo tuyến qua nhỏ đem đan hà tràn ngập đó hấp thu từng điểm từng giọt một vào bên trong, khiến cho toàn bộ đan hà thủy chung không cách nào vượt qua một vòng do bản mệnh pháp trận vây quanh kim đan của Lục Bình này.

Mười ba món bản mệnh pháp bảo của Lục Bình bất quá mới vừa bị Lục Bình dung luyện xong năm đạo bảo cấm, vẫn chỉ là cấp bậc thông linh pháp bảo, xa xa lọt lại ở phía sau so với đoán đan tầng bảy tu vi hiện nay của Lục Bình.

Điều chủ yếu này là bởi vì Lục Bình tự thân tu vi đề thăng quá nhanh, mà bản mệnh pháp bảo tự thân của hắn số lượng cũng quá nhiều. Hơn nữa mỗi một món phẩm chất tự thân đều cực cao, muốn tăng lên, nhất định phải Lục Bình tinh ích cầu xin tinh đi mài dũa phù văn của mỗi một món pháp bảo. Như vậy mới có thể khiến cho bản mệnh pháp bảo cùng chân nguyên tự thân càng thêm khế hợp, mới có thể khiến cho thực lực của Lục Bình lấy được mười hai phần phát huy.

Mà bây giờ đại lượng đan hà tử vụ tràn vào trong bản mệnh pháp bảo. Lục Bình biết được là bởi vì duyên cớ trước đó lúc Thiên Tượng lão tổ độ kiếp hấp thu một tia thuần dương khí màu tím kia, bởi vì trong đoàn pháp tướng chi hồn nơi này, vẫn như cũ tồn tại thuần dương khí màu tím. Nếu không phải Lục Bình hết sức bài xích, sợ rằng không cần Lục Bình dẫn dắt, trong pháp tướng chi hồn thả ra chân nguyên vô cùng đã sớm tự động hội tụ đến trong Lục Bình kim đan.

Sau khi đan hà màu tím rót vào bản mệnh pháp bảo, thần niệm của Lục Bình có thể nhận ra được phẩm chất pháp bảo đều chậm rãi tăng lên. Mà phù văn lúc trước đã được Lục Bình khắc vẻ xong, nhưng bởi vì trong thời gian ngắn không cách nào dung luyện đạo bảo cấm thứ sáu sau khi đan hà màu tím tràn vào từng cái bắt đầu bị điểm lượng.

Trong lúc đan hà bành trướng rốt cục bị Lục Bình khống chế, Lục Bình bản mệnh nguyên thần đại trận đột nhiên cầu liên lẫn nhau, tạo thành một trận pháp không gian cực lớn lấy kim đan làm trung tâm. Đan hà cuồn cuộn trong trận pháp không gian không ngừng tả xung hữu đột, nhưng thủy chung không cách nào đột phá chỗ tòa không gian này.

Lục Bình thần sắc vui mừng, mượn pháp tướng chi hồn phun ra chân nguyên lực, không ngờ bản mệnh pháp bảo ở nơi này sao trong nháy mắt liền được tế luyện thành công đến cực hạn thông linh pháp bảo.

Đang lúc này, Thất Bảo Lôi Hồ đột nhiên từ trong hàng ngũ thứ hai vây quanh kim đan bay ra, thận trọng nhích tới gần Lục Bình bản danh đại trận. Kể từ lần trước Thất Bảo Lôi Hồ bởi vì ngưng luyện đạo bảo cấm thứ sáu muốn chiếm đoạt Lục Bình bản mệnh pháp bảo chiếm cứ đến vị trí gần kim đan nhất, lại ngược lại bị bản mệnh pháp bảo sau khi đánh bại, Thất Bảo Lôi Hồ trong tâm hạch không gian đã đăng hoàng không ít.

Lần này nó chậm rãi đến gần bản mệnh đại trận lại tựa hồ như lấy được bản mệnh đại trận công nhận. Nguyên vốn đại trận hình thành không gian chậm rãi khai ích một cửa, đan hà màu tím bốn dùng bên trong nhất thời tìm được của tuôn ra, nên thoắt một cái ào ào phún trào ra ngoài.

Lại thấy bầu trời cửa ra của Thất Bảo Lôi Hồ đột nhiên phồng lớn, miệng hồ lô nhắm ngay cửa ra của đại trận. Một cổ vẫn đoàn màu tím lam ở miệng hồ lô tạo thành một đảo toàn nước xoáy. Lục Bình biết một đoàn màu tím lam kia chính là lúc trước Thất Bảo Lôi Hồ từ mỗi người trong bản mệnh pháp bảo cướp đoạt đi một tia thuần dương khí bị luyện hóa kia.

Đan hà mới vừa từ cửa ra phun ra phảng phất bị một đoàn thuần dương khí trong Thất Bảo Lôi Hồ hấp dẫn, cuồn cuộn không ngừng bị lỗi hồ hút thu vào.

Mà trong lúc sau khi Lục Bình bản danh pháp bảo tế luyện thành công xong đạo bảo cấm thứ sáu, từ trong mười ba món pháp bảo từ từ hội tụ một cổ chân nguyên lực bị luyện hóa, hướng Lục Bình kim đan phản quỹ đi.

Một phần chân nguyên lực này trải qua bản mệnh pháp bảo luyện hóa, đã cùng tự thân chân nguyên độc nhất vô nhị của Lục Bình, sau khi kim hấp thu bộ phận tinh hoa này, Lục Bình có thể rõ ràng cảm nhận được tu vi tự thân nhanh chóng tăng trưởng.

Mặc dù Lục Bình hết sức áp chế, nhưng tu vi vẫn như cũ thẳng tắp đi về phía đoán đan tầng tám, sau khi khó khăn lăm đạt tới đoán đan tầng bảy điên phong, Lục Bình mới rốt cục đem điều thế đầu này đè ép xuống.

Hắn đột phá đoán đến hậu kỳ tổng cộng mới mấy năm, bộ phận chân nguyên mới này tuy nói đã trở nên đồng căn đồng nguyên cùng chân nguyên tự thân, nhưng dù sao không phải là trải qua tu luyện tự thân có được, muốn vận chuyển như điều khiển cánh tay, nhất định phải trải qua thời gian dài thích ứng hợp.

Một khi Lục Bình vì vậy đột phá bước vào đoán đan tầng tám, một phần chân nguyên tương đối xa lạ này ngưng kết đến trong kim đan. Tu luyện sau này của Lục Bình tất nhiên sẽ phải chịu ảnh hưởng bất lợi.

Trong lúc Lục Bình tu vi dưới thời điểm pháp tướng chi hồn khổng lồ đánh vào tiết tiết tăng lên, thì thần niệm của Lục Bình ở một tiếng than dài từ từ đi xa dần đó tao thụ sự xung kích giống như đòn nổ tung đánh vào vậy.

Một bộ công pháp tu luyện huyền ảo, hơn ngàn năm kinh nghiệm tu hành, hơn ngàn năm kiến thức du lịch, mấy trăm lần đánh giết sinh tử, tu luyện giới kỳ văn dị sự, một cốc hiếm địa, thậm chí bí mật lớn nhỏ của Doanh Thiên phái năm đó, một thung thung từng món một cứng rắn nhét vào trong thần niệm của Lục Bình. Mặc dù Lục Bình thần niệm tu vi đã không dưới pháp tướng kỳ tu sĩ, nhưng lượng tin tức không lồ vẫn như cũ khiến cho Lục Bình đầu đau muốn rách. Thần niệm cơ hồ muốn bị lạc trong những tin tức này, thậm chí sẽ bị những tin tức này đồng hóa, khiến cho Lục Bình biến thành một người khác.

Hồi lâu sau, Lục Bình cuối cùng từ trong trạng thái mới vừa tỉnh lại, lúc này mới cảm giác được hàng loạt sợ hãi, mới vừa đánh vào đối với thần niệm của Lục Bình thật ra thì chính là pháp tướng chi hồn đối với Lục Bình truyền thừa. Mà cùng những truyền thừa khác so sánh, trong pháp tướng chi hồn mang theo một ít tinh hoa của chân nguyên tinh thuần túy nhiên chẳng qua là phẩm kèm theo duy trì pháp tướng chi hồn tồn tại thôi, mặc dù những thứ phẩm kèm theo này đều thiếu chút nữa khiến cho tâm hạch không gian của Lục Bình mất khống chế.

Lúc này Lục Bình mới hiểu được mình rốt cuộc chịu sự nguy hiểm lớn lao như thế nào?

Hắn thừa kế cũng không phải là pháp tướng chi hồn bình thường, mà là một vị vượt qua ba lần lôi kiếp, tu vi đạt tới pháp tướng điên phong – khoảng cách tu sĩ thành tựu Chân Linh chỉ còn dư lại một bước ngắn – lưu lại thuần dương chi hồn!

Mà năm đó vị Doanh Thiên phái tiền bối cao nhân này bày ra cầu đá khảo nghiệm rõ ràng đối tượng cũng cũng không phải là Lục Bình đoán đan hậu kỳ tu sĩ như vậy, mà là tu vi ít nhất phải đạt tới pháp tướng kỳ tu sĩ. Có lẽ năm đó vị cao nhân kia cũng không ngờ mình bày khảo nghiệm sẽ bị một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ làm được đi.

Mà nguyên vốn thừa kế thuần dương chi hồn chỉ có những tu sĩ tu vi kia đạt tới pháp tướng trung kỳ, trải qua lối kiếp, trong người tạo thành thuần dương khí mới có thể thừa kế, nói cách khác cho dù là hướng Khương Thiên Lâm lão tố pháp tướng sơ kỳ tu sĩ như vậy là căn bản cũng không có tư cách thừa kế.

Nhưng vừa khéo Lục Bình đã từng ở lúc Thiên Tượng lão tổ độ kiếp, với hiểm chết còn sinh cảnh luyện hóa một đạo thuần dương khí. Mặc dù đạo thuần dương khí này cuối cùng là bị kim đan của bản thân Lục Bình, mười ba món bản mệnh pháp bảo cùng với Thất Bảo Lôi Hồ chia nhau, nhưng trong chân nguyên của Lục Bình thật là mang theo khí tức của thuần dương khí.

Cũng chính bởi vì thuần dương khí bị nhiều pháp bảo dính như vậy, Lục Bình mới có thể cuối cùng dựa vào bản mệnh pháp bảo cùng Thất Bảo Lôi Hồ, trợ giúp kim đan ức chế xong thuần dương chi hồn buông thả ra đánh vào chân nguyên tinh hoa, vững chắc căn cơ tu vi.

Dĩ nhiên, nếu là Lục Bình không có tu vị thần niệm như pháp tướng sơ kỳ, cũng căn bản là không cách nào hoàn toàn thừa kế truyền thừa khổng lồ của một tên pháp tướng điên phong tu sĩ mang theo thuần dương chi hồn.

Trong sơn khâu, Huyền Thần chân nhân đi tới chỗ bụng núi của Lục Bình lúc hắn thừa kế thuần dương chi hồn truyền thừa, đột nhiên kinh hô:

– Không tốt, trấn cung chi linh bị người nhanh chân giành rồi!

Không ai so với Lục Bình rõ ràng hơn việc thừa kế thuần dương chi hồn mang đến cho hắn lợi ích cực lớn như thế nào. Loại lợi ích này bây giờ nhìn lại tựa hồ cũng không thể hiện trên Lục Bình tu vi kịch tăng cùng với thực lực tiến nhanh, nhưng Lục Bình lại biết, chính là bởi vì có thuần dương chi hồn truyền thừa, Lục Bình tương lai mới có thể đi càng xa thêm!

Thuần dương chi hồn mang cho Lục Bình còn có nhiều chuyện bí mật chôn sâu sau lưng tu luyện giới. Những thứ tin tức bí mật này đủ Lục Bình thấy rõ ràng tu luyện giới phát sinh rất nhiều chuyện liên hệ sau lưng, thậm chí bao gồm một ít nguyên nhân liên quan tới đại hình môn phái bị diệt môn của Doanh Thiên phái cùng Phi Linh phái hiển hách nhất ở tu luyện giới cùng với suy đoán nguyên hung sau lưng, vân vân.

Nhưng tất cả những thứ này Lục Bình cũng đã không còn kịp tra xét nữa, trong lúc sau khi Lục Bình hoàn toàn thừa kế thuần dương chi hồn, cuối cùng một câu nói xuất hiện trong thần niệm của Lục Bình chính là: Sau khi trận cung chi linh truyền thừa xong, Doanh Thiên đạo tràng sẽ băng hủy trong ba canh giờ!

Lúc này thương thế của Lục Bình ở viên pháp tướng kỳ đan dược chữa thương kia, cùng với mới vừa trong quá trình lúc thuần dương chi hồn truyền thừa chân nguyên khổng lồ cũng rót đã tốt lắm thất thất bát bát.

Lục Bình xoay người trở về cầu đá, nguyên vốn không gian cấm không trận pháp hiện đầy bụng núi trái phải của cầu đá lúc này đã bắt đầu bằng mổ. Lục Bình nhìn xuống dưới, không gian vực sâu vỡ vụn nối thẳng dưới chân tựa hồ cũng cạn rất nhiều.

Bụng núi từng trận lay động, bắt đầu có hòn đá vỡ vụn rơi xuống.

Lục Bình lấy tốc độ nhanh nhất chạy như bay qua cầu đá, xuyên qua hành lang bụng núi, lúc từ trong cửa đá đi ra, sau lưng sơn khâu một trận lay động, rốt cục trong tiếng nổ ầm ầm vùi lấp xuống phía dưới, văng lên đầy trời bụi bậm.

Lục Bình dựa theo thuần dương chi hồn trong trí nhớ, chạy gấp về phía chánh tây của phiến sơn khấu này, ở dãy đất lằn ranh của phiên sơn khâu này, có một tòa sơn khâu so với bốn phía sơn khâu thoáng cao hơn chút. Lục Bình đi tới trên sườn núi đầy đá vỡ phía sau sơn khâu, tìm được một hòn đá thể tích lớn nhất, trong tay Kim Lân kiếm bổ một cái xuống phía dưới, hòn đá nhất thời cắt thành hai khúc.

Ở vị trí trung tâm của hòn đá là có một cái khoảng rỗng khoảng một thước vuông, một cái hộp gỗ đặt trong khoảng trống này. Ánh mắt của Lục Bình sáng lên, cầm hộp gỗ lên tra xét một phen, sau đó đem mở ra, bên trong là một bộ sách dày nặng có bìa da màu tím bầm.