Chương 501: Lục Bình đại luyện đan

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lục Bình có chút không hiểu nói:

– Không phải nói chỉ có pháp tướng lão tổ dẫn dắt mới có thể tham gia buổi đấu giá sao?

Ân Huyền Sở cười nói:

– Thì ra là người còn không biết a. Những thứ Huyễn Linh thành giao dịch hội này tuy nói cũng có hạn chế, nhưng chỉ cần là đoán đan trung kỳ tu sĩ trở lên cũng có thể vào trong thành tham gia giao dịch hội lần này. Chẳng qua là muốn tham gia buổi đấu giá trọng yếu nhất của hải ngoại, trừ khi phải là độc lập thế lực trở lên và có pháp tướng tu sĩ dẫn dắt ra, những loại tán tu khác muốn tham dự buổi đấu giá này, tu vi ít nhất phải đạt tới đoán đan hậu kỳ trở lên, trước khi vào cửa phải áp một trăm thượng phẩm linh thạch mới được.

Lục Bình “a” một tiếng, nói:

– Đoán đan hậu kỳ tu sĩ thì thôi đi, dù sao trên buổi đấu giá không thể nào tiến vào quá nhiều người. Chẳng qua là một trăm thượng phẩm linh thạch này chính là một triệu linh thạch, chính là trên người của đoán đan trung kỳ tu sĩ phổ thông cũng chưa chắc có được tài sản bực này.

Ân Huyền Sở nói:

– Đúng là vậy, đừng bảo là Bắc Hải tu sĩ chúng ta, chính là đối với Đông hải đoán đan kỳ tu sĩ tầm thường mà nói, một trăm thượng phẩm linh thạch cũng là một số lượng không nhỏ. Cho nên ta cùng Xích Luyện Anh thương lượng, chính là đến lúc đó chỉ đi Huyễn Linh thành mở mang kiến thức một phen là được, về phần buổi đấu giá cuối cùng kia, bọn ta không đi cũng được. Lục Bình trong lòng chợt động, nói:

Xích Luyện Anh sau lưng có pháp tướng kỳ trưởng bối, nàng không hướng trưởng bối của nàng nhờ giúp đỡ sao? Ân Huyền Sở kinh ngạc nói:

– Còn có chuyện như vậy nữa sao?

Ngay sau đó lắc đầu một cái, nói:

– Nàng chỉ nói là muốn đi Huyễn Linh thành, cũng không nói tham dự buổi đấu giá, hoặc là do không hướng trưởng bối của nàng thỉnh cầu, hoặc là do thỉnh cầu rồi mà không đáp ứng.

Lục Bình như có điều suy nghĩ, gật đầu một cái, xem ra Thiên Cầm lão tổ cũng không muốn Xích Luyện Anh tham gia lân thịnh hội này, chân chờ một chút, hỏi:

– Nếu là người muốn tham gia buổi đấu giá, xem ra môn phái…

Ân Huyền Sở cắt đứt lời hắn, nói:

– Ta chỉ là đi gặp một phen xem nhân tình phong vật của Huyễn Linh thành là được, buổi đấu giá kia ta không tham dự.

Lục Bình cũng không ở trên chuyện này đôi co nhiều, liền nói:

– Tốt lắm, nếu là người ở Huyễn Linh thành đụng phải vật gì tốt đập vào mắt mà cần linh thạch, đừng quên nói cùng ta một tiếng.

Ấn Huyền Sở cười nói:

– Yên tâm, có Đa Bảo Đồng Tử như người vậy làm huynh đệ, làm sao lại quên người.

Tiễn Ân Huyền Sở đi, lúc Lục Bình trở về động phủ, Lý Huyền Như nhỏ giọng hỏi:

– Ân sư đệ đi rồi à? Gã có chỗ thích hợp để đi không?

Lục Bình biết được mọi người đã nghe nói chuyện của Ân Huyền Sở rồi, vì vậy nói:

– Yên tâm đi, hiện tại gã đang ở trên Thính Đào đảo của sư đệ, tạm thời an toàn không vấn đề.

Lý Huyền Như gật đầu một cái không nói thêm gì nữa, trong động phủ mọi người tự nhiên đều nghe được hai người đối thoại. Thiên Cầm lão tử khi nghe tới Thính Đào đảo, không biết sao trong ánh mắt lại là một trận quái dị.

Chính vào lúc này, Thiên Tượng lão tổ ngồi ở vị trí đầu đột nhiên hướng đám người Lý Huyền Như đưa tay đánh ra một chưởng, trong động phủ lần nữa nội lên một trận linh khí cuồng triều. Thân của ba người Lý Huyền Như, Triệu Huyền Cơ cùng Vương Huyền Tĩnh chợt đều rung lên. Lục Bình trong ánh mắt thoáng sự chấn kinh, trên cổ của Lý Huyền Như đột nhiên xuất hiện một đạo linh lực tuyến, rồi sau đó đạo linh lực tuyến này dưới ảnh hưởng của linh khí cuồng triều nhất thời băng giải ra.

Lục Bình vội vàng hướng Triệu Huyền Cơ cùng Vương Huyền Tĩnh nhìn, lại thấy sau lưng của Triệu Huyền Cơ cũng có một cái chân nguyên tiết tử màu xanh biếc bị rút ra, Vương Huyền Tĩnh không có bất kỳ dị thường nào, cũng không bất kỳ hỏa diễm màu xanh lá cây nào phả ra nữa.

Lục Bình trong lòng cuồng chấn. Nguyên bản cho dù hắn phí hết tâm lực, nhưng ít nhiều cũng chỉ giải khai được cấm chế do pháp tướng lão tổ hạ, trong lòng dĩ nhiên cũng có một chút xíu dương dương tự đắc. Nhưng đến bây giờ hắn mới phát giác mình nông cạn như thế nào. Một linh lực tuyến quấn quanh ở trên cổ của Lý Huyền Như kia cùng một đoạn chân nguyên tiết tử đâm vào sau lưng của Triệu Huyền Cơ, rõ ràng là nói cho hắn biết, thủ đoạn pháp tướng lão tổ còn xa mới tới lượt một đoán đan trung kỳ tu sĩ nho nhỏ như hắn có thể hóa giải hoàn toàn.

Lục Bình nhất thời cảm giác một chậu nước lạnh hất xuống đầu. Lý Huyền Như cùng Triệu Huyền Cơ trên gương mặt và trong lòng đều vẫn còn sợ hãi nhìn về phía Thiên Cầm lão tổ. Nhưng lại thấy bà ta đã sớm lấy một vẻ mặt bình thản, phảng phất đã sớm lường trước là Thiên Tượng lão tổ sẽ xuất thủ vậy.

Thiên Tượng lão tổ nhìn Thiên Cầm lão tổ một chút, cười nói:

– Hậu sanh tiểu bối tuy không biết trời cao đất rộng, nhưng có thể phá giải mấy đạo cấm chế cũng coi là đáng quý. Chẳng qua là thủ đoạn này dùng ở trên người vãn bối của mình ít nhiều có chút trừng phạt quá đáng rồi.

Thiên Cầm lão tổ lại cười nói:

– Sư bá ngài cũng không phải không biết, những thủ đoạn này chẳng qua là dạy dỗ bọn chúng thôi, thời gian vừa đến, tự nhiên sẽ tiêu tán.

Thiên Tượng lão tổ lắc đầu một cái, nói:

– Chung quy cũng là khiến cho hậu bối e ngại trong lòng, sau này thuật này có lẽ nên ít dùng một chút thì thỏa đáng hơn!

Thiên Cầm lão tổ thấy Thiên Tượng lão tổ nói nghiêm túc, liền cũng vâng dạ, lại mở miệng nói:

– Nhắc tới thì cũng là đệ tử mất mặt mũi. Bốn người này đúng là vẫn còn có hai người được hắn hoàn toàn giải khai cấm chế. Liễu sư tỷ môn hạ có đệ tử như vậy, dù đem gộp lại hết mấy đệ tử môn hạ bất thành khí của con cũng không bằng.

Sau lưng Thiên Cầm lão tổ, đám người Chu Huyền Mộng nghe vậy đều cúi đầu. Thiên Tượng lão tổ hướng mấy tên đệ tử sau lưng Thiên Cầm lão tổ nhìn một chút, không vui nói:

– Sư thúc lại tìm thể diện trên người của sư điệt sao?

Thiên Cầm lão tổ cũng không nói gì nữa.

Thiên Tượng lão tổ cũng không ở chuyện này day dưa thêm, trong toàn bộ Chân Linh phái, không có ai so với Thiên Tượng lão tổ hiểu được ý nghĩ trong lòng của vị đệ tử trước mắt này.

Thiên Tượng lão tổ hướng Huyền Sâm chân nhân gật đầu một cái, nói:

– Đem các thứ đưa cho nó đi.

Huyền Sâm chân nhân đem một cái trữ vật pháp khí giao cho Thiên Cầm lão tổ, nói:

– Sư tỷ, lần này bổn phái chuẩn bị cho mấy tên đệ tử này một nhóm bảo vật, lẫn giao dịch hội này sư tỷ còn phải phí tâm nhiều.

Thiên Cầm lão tổ dùng thần niệm quét qua trữ vật pháp khí, trong lúc lơ đãng hướng về phía mấy sư tỷ đệ của Lục Bình liếc mắt nhìn, có chút kinh ngạc, nói:

– Lần này bổn phái cũng coi là bỏ ra số vốn không lồ rồi. Không ngờ lại vì mấy người bọn chúng chuẩn bị nhiều bảo vật như vậy. Đây không phải là phong cách của bổn phái, những gì lấy được quá dễ dàng, chung quy cũng khiến cho bọn chúng nổi lên chút lòng nóng nảy.

Lục Bình trong lúc Thiên Cầm lão tổ quét mắt về phía bọn hắn, không khỏi trong lòng hơi lo, trực giác cảm thấy e rằng Thiên Cầm lão tổ sẽ thông qua những món trong trữ vật pháp khí này làm chút gì đó, chẳng qua là Lục Bình đối với chuyện này cũng thúc thủ vô sách. Nếu là Thiên Cầm lão tổ dẫn bọn họ tham gia Huyễn Linh thành giao dịch hội, như vậy môn phái hỗ trợ bảo vật dùng để giao dịch tự nhiên phải để ở trên người của bà ta.

Huyền Sâm chân nhân cười nói:

– Nguyên vốn là trong xđệ tử đời thứ ba của này đạt tới đoán đan sáu tầng tu vi còn có năm ba người nữa. Chẳng qua là lần này môn phái xem trọng trừ tích lũy tự thân của bọn chúng ra, còn có sự cống hiến trong những năm gần đây đối với môn phái. Vì vậy, cũng không thể coi là bọn họ không nhọc mà có thu hoạch. Hơn nữa nếu như bọn chúng may mắn có được bảo vật lên cấp đoán đan hậu kỳ, chỉ sợ rằng sẽ phải gánh vác trách nhiệm lớn hơn.

Thiên Cầm lão tổ gật đầu một cái, nói:

– Bắc Hải thế cục con ngược lại cũng có mấy phần hiểu rõ, chẳng qua là lấy nhiều thứ này ra như vậy, sẽ sinh ra ảnh hưởng gì đối với bổn phái không?

Lời này Thiên Cầm lão tổ thật ra là nói với Thiên Tượng lão tổ, bất quá Huyền Sâm chân nhân nhìn Thiên Tượng lão tổ một chút, lại trả lời thay:

– Sư tỷ có chỗ không biết, mấy năm trước Bắc Hải tu luyện giới cũng phát hiện đại hình linh thạch quáng trên Hàn Băng đảo, cũng hóa giải rất nhiều cho quân cảnh bần tích của Bắc Hải tu luyện giới.

Thiên Cầm lão tố “a” một tiếng, nói:

– Ta ở Đông hải cũng có nghe nói qua. Huyền Sâm chân nhân cười”Ha ha” một tiếng, nói:

– Bất quá sư tỷ sợ rằng còn không biết ở chỗ cái đại hình Linh thạch quảng cách đó không xa, bổn phái còn bí mật phát hiện một cái trung hình linh thạch quáng.

Thiên Cầm lão tổ lần này ánh mắt lại sáng lên, nói:

– Có chuyện như vậy nữa sao? Huyền Sâm chân nhân gật đầu cười, Huyền Thông chân nhân cũng không kịp chờ đợi, nói bổ sung:

– Độc chiếm một cái trung hình linh quáng, lúc này Bắc Hải chỉ có Huyền Linh phái một nhà mà thôi. Hơn nữa Huyền Linh phái chiếm cứ còn là một cái linh quáng đã từng bị yêu tộc phá hư qua. Mà bổn phái lần này bí mật chiếm cứ đúng là một cái linh thạch quáng hoàn chỉnh. Bây giờ Thiên Linh sư tỷ ở nơi đó xây dựng một cái băng tuyết cung điện gì đó, tự mình ở nơi đó trấn giữ, tuyệt đối không có sơ hở…

Huyền Thông chân nhân thao thao bất tuyệt còn định nói tiếp, lại nghe thấy Huyền Hư chân nhân chợt ho khan, Huyền Thông chân nhân lúc này mới ý thức được điều gì, ngượng ngùng hướng Thiên Cầm lão tổ nhìn, lại thấy Thiên Cầm lão tố đang như cười như không nhìn Huyền Thông chân nhân.

Huyền Thông chân nhân không khỏi rùng mình một cái, theo bản năng nói:

– Thật ra thì trừ Hàn Băng đảo ra, những năm này bổn phái còn là rất nhiều sự phát triển khác. Ví dụ như Thiên Tượng sư bá ở Vẫn Lạc bí cảnh kinh doanh Kinh Chập đảo, ở Đông hải tập tụ không ít tài phú cho bản phái. Lại ví dụ như đệ tử đời thứ ba Lục Huyền Bình ở hải vực do yêu tộc tứ ngược khai ích ra Hoàng Ly đảo, bây giờ có Khương sư huynh trấn giữ, cũng là một chỗ đất tụ bảo của bổn phái…

Huyền Thông chân nhân giọng càng nói càng nhỏ, cuối cùng cả Thiên Tượng lão tố cũng nhìn không chịu nổi, nói thẳng:

– Mọi người hãy lui xuống trước đi, tự mỗi người chuẩn bị một phen. Lần này Huyễn Linh thành thịnh hội bao la vạn tượng, môn phái vì các ngươi chuẩn bị chỉ có thể dùng để đổi lấy thiên địa linh vật thích hợp cho các ngươi. Muốn có được những thứ đồ khác, còn phải xem bản lãnh mỗi người của các ngươi rồi.

Sau khi mọi người thối lui ra, Thiên Tượng lão tổ cũng hướng bên cạnh Thiên Cầm lão tổ cười nói:

– Lần này trở lại còn muốn đấu cùng Thiên Linh không?

Thiên Cầm lão tổ cười nói:

– Con cùng ả đấu chung quy cũng tốt hơn người khác cùng ả đấu. Người khác lại làm gì sẽ là đối thủ của ả? Ít nhất có con ở đó, những người khác trong bổn phái cũng sống yên ổn đi rất nhiều. Những môn phái khác cũng bởi vì con cùng ả đánh nhau ở trong ổ mà cũng an tâm không ít.

Thiên Tượng lão tổ hài lòng gật đầu, cười nói:

– Không sai, so với hơn sáu mươi năm trước, Huyền Cầm nha đầu thất thường kia đã muốn thành thục hơn nhiều rồi.

Thiên Cầm lão tổ cười”Ha ha” nói:

– Nhưng mà sư điệt đúng là thật muốn cùng Liễu Thiên Linh kia đấu thêm một cuộc đây.

Lục Bình từ trong động phủ đi ra, trong lòng đối với Huyễn Linh thành giao dịch đại hội này hứng thú cũng đã tăng nhiều. Nếu đại hội này không chỉ là liên quan tới thiên địa linh vật, hắn thế nào cũng phải từ trong đó phân chia một chén canh. Chẳng qua là bây giờ hắn cũng biết ngưỡng cửa Huyễn Linh thành này không thấp, không chỉ hạn chế đoán đan trung kỳ tu vi, ngay cả linh thạch đều phải dùng thượng phẩm. Hắn muốn có thu hoạch, sợ là đầu tiên tài sản nhà mình phải đầy đủ sung túc.

Lục Bình đem nhẫn trữ vật đeo ở trên người cùng Hoàng Kim ốc lật xem một phen, suy nghĩ hồi lâu sợ rằng hay là phải từ đan dược mà ra tay vậy. Hắn hiện nắm ở trong tay mấy loại đan dược rất quan trọng, đến lúc đó tuyệt đối có thể trở thành thứ hàng đắt giá trên giao dịch hội. Không nói gì khác, ít nhất là giá trị của tiểu Đoán Linh đan cũng không dưới thiên địa linh vật bình thường, huống chi còn có Đoán Tâm đan cùng các loại nghịch thiên đan dược khác.

Đáng tiếc chính là, mặc dù trên người Lục Bình bây giờ cất giấu linh thảo trân quý với số lượng không ít, nhưng so sánh cùng những thứ đan dược trân quý hắn muốn luyện chế này, chung quy số linh thảo ấy không thấm vào đâu.

Một chỗ động phủ trên Kinh Chập đảo đã bị Lục Bình bày đây cẩm chế. Đỉnh cấp Lâm xuyên đỉnh đặt ở trước người của hắn. Tử Khí Đông Lai Diễm hừng Thực thiêu đốt, cơ hồ muốn đem cả đại đỉnh này nuốt mất ở trong hỏa diễm màu tím.

Đây là Lục Bình gom góp chắt chiu, thật vất vả lắm mới từ chỗ Huyền Sâm chân nhân đổi được một loại ba ngàn năm linh thảo thiếu hụt cuối cùng, rồi mới khai lò luyện chế tiểu Đoán Linh đan.

Tiểu Đoán Linh đan mặc dù là nửa bước pháp tướng đan dược, cũng không phải là loại một lần chỉ có thể luyện ra một viên “độc đan”, mà là giống như đoán đan kỳ đan dược phổ thông vậy, lấy một lò luyện ra mười viên làm định lượng.

Lấy thuật luyện đan của Lục Bình bây giờ, mặc dù nửa bước pháp tướng kỳ đan dược đối với hắn vẫn có không ít độ khó như cũ, nhưng có thể đạt tới ba bốn thành thành đan suất cũng là dễ dàng. Tuy nhiên, lúc này hắn đang cau mày tựa hồ như đang gặp chuyện gì rất khó giải quyết.

Lục Bình lúc này lại là nhất tâm nhị dụng, trong tình huống vừa chiếu khán luyện đan lồ, trong tay còn cầm hai cái ngọc giản cẩn thận tra xét nội dung gì đó bên trong.

Hai cái ngọc giản này bên trong đó là một cái mà Lục Bình ở Thanh Giản động phủ có được: tiểu Đoán Linh đan đan phương. Còn một cái khác là do hắn ở trong Băng Ly động phủ của Ngao Ngọc có được nửa bộ Đoán Linh đan đan phương, trong đó ghi lại phương pháp luyện chế Đoán Linh đan cho tới trước lúc thi triển Đề Thuần thuật.

Thanh Giản lão tổ năm đó ở trong tiểu Đoán Linh đan đan phương nói rõ ràng, tiểu Đoán Linh đan này vốn là bắt chước Đoán Linh đan mà ra. Có thể thấy năm đó Thanh Giản lão tố cho dù không biết phương thức luyện chế Đoán Linh đan, nhưng đối với quá trình luyện chế Đoán Linh đan cũng đúng là rất quen thuộc.

Lúc Lục Bình đang luyện chế tiểu Đoán Linh đan, cũng đột nhiên nhớ lại những thứ này. Vì vậy hắn đem nửa bộ Đoán Linh đan đan phương lấy ra, đem hai cái so sánh, quả nhiên phát hiện trong đó có nhiều chỗ tương tự. Vì vậy Lục Bình liền manh phát một loại xung động, nếu là luyện chế tiểu Đoán Linh đan, trước khi thi triển Đề Thuần thuật thì dựa theo phương thức luyện chế nửa bộ Đoán Linh đan này. Còn về phần sau đó, tức là tới giai đoạn đề thuần, vẫn như cũ dựa theo phương thức do tiểu Đoán Linh đan đan phương ghi lại, không biết sẽ có hiệu quả gì?

Cái ý niệm này vừa phát sinh, Lục Bình liền không thể át chế được loại hiếu kỳ này nữa. Hắn lập tức không hề cân nhắc mấy chục loại linh thảo trân quý có thể hỏng hết, cùng với phần Sinh Cơ lộ rất khó mà có được này, đem Lâm xuyên đỉnh cùng Tử Khí Đông Lai Diễm tế ra, bắt đầu thí nghiệm.

Cho đến sau khi Lục Bình tự mình thi triển ra Linh hỏa đoán dung Đề Thuần thuật cải tạo từ Luyện khí Đề Thuần thuật mà ra, trong luyện đan lô hỏa hầu đã có xu hướng ổn định. Hắn lúc này mới tỉnh táo không ít, cũng đối với sự lớn mật của mình lúc trước cảm thấy không có chút tự tin nào. Chẳng qua là bây giờ đã thành như vậy, hắn cũng chỉ có thể đi tiếp một đường thẳng xuống phía dưới.

– Thật là đan dược quá cao minh, thuật luyện đan quả thật rất tốt!

Ở bên ngoài động phủ lâm thời của Lục Bình, Thiên Cầm lão tổ đang cùng Huyền Sâm chân nhân đứng chung một chỗ, nhìn về chủ động phủ của Lục Bình, thấy một đạo nhiệt lãng màu tím kia đang từ từ dâng lên, đột nhiên mở miệng nói.