Chương 1275: Hà khắc chiến công

Chân Linh Cửu Biến

Đăng vào: 2 năm trước

.

Chiến công bảng này đối với pháp tướng sơ kỳ tu sĩ mà nói phương thức thống kê lại không giống, bởi vì giữa đại ma la cùng Huyết Ma La là cái hào rộng cực lớn. Pháp tướng sơ kỳ tu sĩ mặc dù chém chết đại ma la tương đương với đoán đan hậu kỳ như cũ có chiến công có thể cầm, nhưng vô luận là đại tu la còn là đại tu ma chiến công chỉ có một tính điểm thấp nhất.

Nhưng khi pháp tướng sơ kỳ tu sĩ nếu là có thể chém chết cùng cấp Huyết Ma La, tích tụ điểm lại biến thành phương thức tính điểm là một con Huyết Tu La mười điểm, một con Huyết Ma có mười lăm điểm. Phương thức tính điểm căn bản giống như pháp tướng trung kỳ tu sĩ chém chết cùng cấp ma la. Mà giống vậy thời điểm bọn họ vượt cấp chém chết Ngọc Ma La, điểm số tới tay cũng chia ra là hai mươi điểm cùng ba mươi điểm.

Về phần A Tu La cùng với Thiên Ma càng cao hơn, mặc dù pháp tướng sơ kỳ tu sĩ trên căn bản không có khả năng đánh chết những sự tồn tại này, nhưng chiến công bảng giống vậy vì bọn họ bày ra tính điểm tưởng thường. Đó chính là một khi pháp tướng sơ kỳ tu sĩ vượt hai cấp chém chết một con A Tu La chính là bốn mươi điểm, một con Thiên Ma lại là sáu mươi điểm!

Cũng cùng đạo lý như vậy dùng cho pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Ngọc Ma La bỏ mạng trong tay bọn họ cũng chỉ có thể bắt được ba điểm, năm điểm mà thôi. Nhưng cùng cấp A Tu La cùng với Thiên Ma đối với bọn họ mà nói cũng là đối tượng được mười điểm cùng mười lăm điểm.

Trên thực tế phương thức tính điểm lũy kế này cũng có một ít chỗ không như ý người ta. Ví dụ như nói ở càng cấp khiêu chiến một hạng này, tính điểm chỉ chẳng qua là gấp bội mà thôi. Nhưng thực lực của Ngọc Ma La so sánh với Huyết Ma La không chỉ có gấp bội, nhìn như vậy tới một khi có người hoàn thành vượt cấp khiêu chiến trên thực tế tính điểm thắng được ngược lại thua thiệt.

Trên thực tế đây cũng là mười ba vị Thuần Dương tu sĩ thời điểm chế định chiến công bảng cố ý làm như vậy, nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là ma la mỗi khi tăng cường một cấp tu vi, thật ra thì trình độ đề thăng thực lực thường thường vượt xa nhân tộc tu sĩ tấn thăng tu vi. Mười ba vị Thuần Dương cũng không đồng ý có người mạo hiểm vượt cấp khiêu chiến ma la cường giả.

Trong ma la cao thủ có tu vi tương đương pháp tướng kỳ, ma la bởi vì có Bạn Sinh Linh Bảo, thường thường thực lực mạnh hơn so với nhân tộc tu sĩ. Người có thể đánh với cùng cấp ma la chẳng phân biệt được cao thấp thường thường đều là giảo giảo giả trong cùng cấp của nhân tộc tu sĩ.

Lúc này, đại chiến bên ngoài trú địa cũng đã tiến hành đến giai đoạn như hỏa như đồ. Thời điểm Lục Bình nhìn thấy, Hạ Hầu Vô Thương, Thiền Nguyệt, Thiền Tương ba pháp tướng trung kỳ tu sĩ miễn cưỡng có thể chiến ngang tay cùng Ngọc Tu La. Điều này cũng nói rõ thực lực của ba người trong lớp đồng cấp tu sĩ, không hổ là đích truyền tu sĩ ở môn phái của mỗi người.

Ba người Thanh Hồ so sánh với họ thì kém một đoạn. Nàng ta đã từng cố gắng một mình khiêu chiến một con Ngọc Tu La, không biết sao bị Ngọc Tu La vững vàng chiếm cứ thượng phong. Bất đắc dĩ Thanh Hồ đành phải gọi tới hai người Thanh Hổ, Thanh Lang trợ giúp, lúc này mới vững vàng chiếm cứ thượng phong trong đại chiến với con Ngọc Tu La đó.

Mà thực lực của Tô Cẩm cùng với Tạ Thiên Dương không thể nghi ngờ lại cao hơn đám ba người Hạ Hầu Vô Thương một chút. Hai người cho dù là mỗi người đối phó một con Ngọc Tu La cũng du nhận có thừa. Hơn nữa Lục Bình có thể nhìn ra được thực lực của Tạ Thiên Dương thậm chí còn muốn thoáng cao hơn Tô Cẩm một chút.

Tang Du một lòng muốn so cao thấp cùng mọi người, không biết sao hiện tại bên cạnh hắn thêm một vị cô nãi nãi.

Vũ Anh Lan pháp tướng sơ kỳ tu vị thực lực ngược lại cũng kém cương nhân ý, muốn một mình đấu một con Huyết Tu La cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Tang Du không thể làm gì khác hơn là một đường bảo giá hộ hàng, bất quá cứ như vậy ngược lại khiến cho hắn nắm lấy cơ hội chém giết một con Huyết Tu La cũng bị thương nặng một con Huyết Ma. Nếu so với mấy người kia, ngược lại hắn là người lấy được chiến quả trước hết.

Lục Bình nhìn thấy mấy phe lúc này không rơi xuống thế hạ phong cũng yên lòng, dù sao trên cuộc chiến còn có Thiên Phàm, Thiên Tuyết hai vị lão tổ, hai vị này liên thủ chính là sự tồn tại tương đương với đại tu sĩ. Chỉ cần ma la đại quân không phải ra A Tu La xuất chiến, lần này ma la đại quân đánh vào sẽ không xuất hiện vấn đề.

Lục Bình dứt khoát chạy đến chỗ trận bàn của Ngũ Hành Đại Trận đi tìm Huyền Hồ nói chuyện.

Huyền Hồ thấy Lục Bình tới đây rất kinh ngạc hỏi: – Sao huynh tới đây, không xuất chiến sao?

Lục Bình cười ”hà hà” nói cho nàng ta nghe chuyện mọi người ước chiến, lúc này mới hỏi:

– Thế nào rồi, Ngũ Hành Đại Trận chưởng khống ra sao? Huyền Hồ chân nhân liếc hắn một cái, đáp:

– Ngũ Hành tông trận pháp tường giải chính là trận pháp truyền thừa mấy vạn năm của Ngũ Hành tông, bác đại tinh thâm, làm gì dễ dàng có thể chưởng khống như vậy. Lần này bộ Ngũ Hành trận của chỗ trú địa bất quá là mượn tác dụng của linh bảo Ngũ Hành Hoàn, khi đó mới có thể đem rất nhiều trận pháp nguyên vốn phức tạp tinh thâm xây dựng tinh giản rất nhiều mà sẽ không yếu bớt uy lực của trận pháp. Nếu là tầm thường, muốn bày một tòa trận pháp như vậy cũng không phải thời gian ngắn ngủi là thành hình.

Hai người vừa nói vừa tiến vào chỗ của Ngũ Hành trận trận bàn. Trên một tòa trận pháp diện tích tụ ba trượng, mấy chục viên cực phẩm linh thạch vây quanh phía trên, mà Ngũ Hành Hoàn ở trung ương của trận bàn còn lóe ra ngũ thải quang hoa.

Lục Bình nhìn trên trận bàn thỉnh thoảng có bản phái trận pháp sư thay cực phẩm linh thạch đã bị hao hết linh khí, không khỏi hỏi:

– Cực phẩm linh thạch tiêu hao nhanh như vậy, môn phái chuẩn bị linh thạch có đủ không?

Huyền Hồ đáp:

– Trước khi bày trận Thiên Tuyết sự bá tổ giao cho ta ba trăm cực phẩm linh thạch, bày đại trận cũng như duy trì vận chuyển tiêu hao năm mươi viên. Nhưng hiện tại đại chiến say sưa, tốc độ linh thạch tiêu hao cũng tăng nhanh, ba trăm cực phẩm linh thạch cũng đủ dùng để kiên trì một đoạn thời gian.

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

– Nơi này mặc dù có mấy chỗ không làm Tụ linh chi địa, nhưng rốt cuộc bất thành linh mạch, nếu không có thể giảm bớt cực lớn sự tiêu hao linh thạch.

Huyền Hồ cũng nói:

– Đây cũng là chuyện không biện pháp. Tài lực của bản phái vốn cũng không cùng như những danh môn đại phái kia, có thể một hơi lấy ra ba trăm cực phẩm linh thạch cũng coi là đáng quý rồi. Ai có thể ngờ ma la nghịch tập tới nhanh như vậy, hơn nữa còn tiến về phía bản phái.

Lục Bình nói:

– Trên người ta ngược lại có mấy viên Tụ Linh châu, chẳng qua là hiện tại dùng để bồi dục linh mạch cũng có chút không còn kịp nữa. Bây giờ phương thức nhanh nhất chính là tìm được một hai cái linh mạch dẫn dắt đến trụ địa, hay hoặc là dứt khoát từ trong Thanh Minh giang chia lìa ra một cái thủy mạch.

– Chia lìa thủy mạch sao?

Huyền Hồ có chút kinh ngạc hỏi:

– Trung Thổ cũng chỉ có mấy nhà thánh địa cùng với danh môn đại phái mới có bí thuật có thể chưởng khống, chúng ta làm sao có thể làm được?

Lục Bình cúi đầu trầm ngâm một cái, từ trên người lấy ra một cái trữ vật đại, đáp:

– Trong này là một trăm cực phẩm linh thạch, nàng hãy cầm trước để ngừa vạn nhất.

Huyền Hồ có chút không vui nói:

– Đây là chuyện của cả môn phái, sao có thể dùng đồ đạc của mình huynh?

Lục Bình cười nói:

– Đây cũng không phải là cho môn phái dùng, mà là đưa cho nàng, chính nàng dùng cũng được.

Huyền Hồ lúc này mới ý thức tới số lượng một trăm cực phẩm linh thạch. Mặc dù nàng ta biết được nam nhân của mình xem ra thần thông quảng đại, những tiện tay có thể lấy ra một trăm cực phẩm linh thạch, coi như chính là Thiên Tượng lão tổ cũng không hời hợt như vậy, không khỏi hỏi:

– Từ đâu huynh có nhiều cực phẩm linh thạch như vậy, chính huynh còn đủ dùng không? Nếu không chỉ để lại năm mươi viên cũng được rồi, còn dư lại huynh hãy cầm để dùng.

Lục Bình có lòng khoe gia tài của mình với Huyền Hồ, nhưng sợ làm nàng giật mình, chẳng qua là cười nói:

– Nàng hãy cầm đi, chỗ của ta không thiếu những thứ này.

Dứt lời, Lục Bình đưa tay vung lên, ném Linh Lung Tửu Đỉnh tới trên Ngũ Hành Hoàn trung ương trận bàn của đại trận.